@linhdiep17 - @Lnmt131 - @honglak - @Neavah Redneval
Chương 5.2
Edit:Trinhsnow
Có lẽ vì nàng chưa từng có đệ đệ, đây là điều kỳ diệu, nàng bất tri bất giác đến trước mặt tiểu hài tử, hai bàn tay đặt người muốn buông ra.
"Tỷ, người làm gì vậy?"
bị sờ mặt lại sờ đến
thân thể, Đường Nhật Kình lên vẻ mặt ngây ngô cùng kinh ngạc trừng mắt nhìn nàng, tuy rằng đôi long mày nhíu chặt, nhưng cũng có ngăn cản việc tỷ sờ giống như sờ con chó hết xoa xoa đầu của , rồi lại đến mặt , còn có sờ cả bờ vai của .
"Đệ đệ."
"Dạ?"
"Đệ đệ."
"Dạ?"
"Đệ đệ..."
Đường Nhật Kình bên vẻ mặt đen xì, tỷ tỷ ôm , miệng ngừng kêu đệ đệ, loại cử chỉ thân thiết mà lại vô cùng quỷ dị này, làm cho người ta hoàn toàn hiểu ra chuyện gì phát sinh.
"Tỷ, người bị làm sao vậy? Tối hôm qua người tự dung mất tích, xảy ra chuyện gì chứ?"
Cảm nhận trong giọng của đệ đệ chứa đựng lo lắng, Đường Nguyệt Hàm trong lòng dâng lên cảm giác chưa bao giờ có đó là ấm ấp của tình thân cùng cảm động, biết có phải hay cảm giác đó là do thân thể này, vì giờ nàng với thân thể này là , nên nàng có cảm nhận được tình thân, vì thân thể cùng nam hài này có cùng quan hệ huyết thống, vậy nàng thuận theo tự nhiên mà nhận định , coi chính mình là đệ đệ ruột thịt của nàng.
Trong lòng vừa nghĩ đến, nàng liền lập tức quyết định
Đường Nguyệt Hàm, ta mượn thân thể của ngươi để khởi tử hồi sinh(chết sống lại), ngươi yên tâm, ta sau này phụ trách tất cả mọi chuyện đệ đệ của ngươi, ta nhất định đối xử tử tế với , bảo hộ , ta huấn luyện trở thành nam tử hán đỉnh thiên lập địa (đầu đội trời chân đạp đất), ngươi nếu ở dưới suối vàng có biết, mong ngươi có thể an tâm nhắm mắt.
"Tỉ, ngươi như vậy trông rất kỳ quái." Nam hài này cũng mười ba tuổi, hiển nhiên quen người khác cư xử như vậy với , giống như tiểu hài tử được người khác ôm, xấu hổ nhịn được liền kháng nghị.
Lúc này Đường Nguyệt Hàm mới buông ra, nhưng đôi tay vẫn đặt lên bả vai , thân mình đệ đệ cao chỉ kém nàng nửa cái đầu, nàng dung ánh mắt nghiêm túc nhìn , nghiêm mặt ra từng câu.
"Nhật Kình, tỉ sao, có chuyện, nhưng mà tỉ có chuyện quan trọng muốn với đệ, đệ bây giờ cần nhờ kỹ từng câu từng chữ ta , đệ có làm được ?"
Vị đệ đệ này tuy rằng chưa cập quan, nhưng sau khi trải qua chuyện cha mẹ mất cùng thế gian lạnh bạc, biểu cảm của hẵn là lõi đời mà trầm ổn, khi nghe tỉ xong, cũng dài dòng, liền gật gật đầu.
"Đệ phải nghe cho kỹ, sau khi tỷ mất tích đêm, liền tỉnh ngộ, cho nên mọi suy nghĩ cùng hành vi tại của tỷ, giống như trước kia, nhưng mặc kệ như thế nào, đệ phải nhớ kỹ, ta vĩnh viễn là tỷ tỷ của đệ, ta chiếu cố đệ, để cho người khác khi dễ ngươi."
Nàng thực nghiêm túc, sau khi xong câu cuối cùng, nàng nhìn kĩ về phía Đường Nhật Kình thân thể gầy gò đơn bạc cùng hai hFng long mày nhíu chặt chứa đựng loại ưu sầu thuộc độ tuổi của , chỉ nhìn vậy thôi cũng đủ biết ở Triệu gia khẳng định chịu rất nhiều ủy khuất, tính tình quật cường cùng tính cách trầm mặc, khẳng định đem toàn bộ ủy khuất đều nuốt vào trong bụng, nên vì vậy lại càng thêm đè nén.
Đường Nhật Kình nhìn tỷ tỷ, vì sao tỷ tỷ lại muốn những lời này, nàng ràng chỉ là nữ nhân yếu đuối, chiếu cố chính mình còn được, sao còn khả năng để bận tâm đến ?
Có lẽ vì vẻ mặt hết sức nghiêm túc của tỷ tỷ, hơn nữa cũng muốn khiến cho nàng đau lòng, cho nên liền gật đầu, rồi ừ tiếng.
Đường Nguyệt Hàm nhìn đến ánh mắt ảm đạm có ánh sáng của đệ đệ, nàng biết đối với bản thân nàng hề tin tường, nhưng lại muốn từ chối ý tốt của nàng, sao, sau này nàng vẫn còn rất nhiều thời gian để thay đổi suy nghĩ của .
Khi Trương ma ma đem thức ăn đưa tới, cả hai đều chưa ăn điểm tâm, bụng đều sớm đói, nhưng sau khi nàng nhìn đến thức ăn mà Trương ma ma đem đến, liền phát đồ ăn thiếu cách đáng thương, gần như có nổi miếng thịt, rau xanh cũng rất khó nhìn, hương vị lại càng thể nuốt nổi.
Đường Nguyệt Hàm trong lòng liền có suy nghĩ, chắc chắc ngày ba bữa đều toàn rau xanh khó ăn như thế này, khó trách đệ đệ của nàng chỉ có xương bọc xương thân mình gầy yếu, điều quan trọng nhất bây giờ, chính là nuôi béo khỏe cường tráng.
"Đệ có muốn ăn thị cá ?" Nàng hỏi.