[Trọng sinh] Tể Tướng Bí Hiểm - Mạc Nhan (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lnmt131

      Lnmt131 Active Member

      Bài viết:
      174
      Được thích:
      221
      nàng cứ up chương mới v hoài sao ta tập trung làm chính đc đây:034:Thôi nàng cứ năng xuất v ta hóng:012: Thấy thái độ nghĩ nam phụ p tốt đẹp lắm chứ :09(1):Mà thôi kệ có nam phụ bảo vệ c trước khi gặp a cũng đc:nosepick:Thaks nàng:th_57:
      honglakTrinhsnow thích bài này.

    2. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      Hi hi t tranh thủ đó đc đoạn nào trông dài dài t post luôn, tranh thủ ở nhà sợ mấy hôm nữa k năng suất đc ý nàng ak, t cảm giác nam phụ này gia trưởng nên k khoái a ý lắm nàng ak
      honglakLnmt131 thích bài này.

    3. Lnmt131

      Lnmt131 Active Member

      Bài viết:
      174
      Được thích:
      221
      Vậy nàng cứ năng xuất v ta đóng cọc ở đây chờ chương mới:050:
      Trinhsnow thích bài này.

    4. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      @Lnmt131 @honglak
      Chương 5.1
      Edit: Trinhsnow

      Nàng đứng tại chỗ, nhìn từng bước về phía mình, đối mặt với đôi mắt hoa đào mỉm cười của , nam nhân này bộ dáng quá mức phong lưu phóng khoáng, nhưng nàng bình tĩnh như , chờ đợi nhìn về phía xem tiếp theo gì.

      Tiêu Ngọc Thăng đến trước mặt nàng, đứng gần, nhưng nàng lui bước, mà ngược lại đánh giá vẻ mặt .

      "Ngươi có điều gì cần phải với ta hay ?" Tiêu Ngọc Thăng ôn nhu .

      ngờ được nàng đáp lời , khiến cho đầu tiên là ngẩn ra, tiếp theo là ánh mắt sâu thẳm.

      "Ngươi nghĩ phải giải thích chuyện gì hay sao, đêm qua tại sao mình ngươi lại lên ngôi miếu hoang núi?" trong giọng có chứa ham muốn cùng chiếm hữu, cho rằng nàng nên cho lời giải thích.

      Nguyên lai là vì chuyện này, nhìn thấy mặt nam nhân này mặc dù mỉm cười, nhưng vẫn nụ cười đó vào trong mắt, ánh mắt của nhìn chằm chằm nàng mang theo cưỡng ép, chắc là vừa nghe xong mấy lời của tam lục bà, hoài nghi nàng lén gặp tình lang nên mới đêm chưa về, cho nên muốn hỏi nàng ràng mọi chuyện, nàng suy nghĩ, nàng "Nghĩ" để trả lời .

      Tiêu Ngọc Thăng ánh mắt sáng lên, liền : "." Ngữ khí giận, lại mang theo uy nghiêm.

      Nàng cảm thấy buồn cười, chẳng lẽ thực hoài nghi nàng gặp nam nhân? Ngữ khí này của giống như của trượng phu chất vấn thê tử, nàng còn chưa gả, coi nàng là người của .

      đáng tiếc, loại uy thế này của đối với nàng thực vô dụng.

      "Đêm qua ta bị người ta đem "

      "Cái gì?" Tiêu Ngọc Thăng dừng lại.

      "Kẻ bắt ta , ta chắc chắn muốn giết ta, đại khái là chê ta gây trở ngại cho bọn họ" mỗi câu nàng đều nhắm trúng vào mục tiêu.

      lộ vẻ mặt kinh ngạc."Lời này là sao ?"

      "Ta cần gì phải lừa ngươi? Ngươi ngẫm lại mà xem, ta chỉ là nương, hơn nửa đêm ngủ được, chạy đến loại địa phương hẻo lánh như vậy để làm gì? Nếu ta vận khí tốt nếu chạy trốn được, ta sợ rằng ngày hôm nay Tiêu thiếu gia nhìn thấy, cũng chỉ là cái xác chết của ta mà thôi, về phần vì sao có người muốn hại ta, ta đoán, đại khái là do đỏ mắt ghen tị ."

      Nàng những lời này với Tiêu Ngọc Thăng đều có lợi cho nàng, chung mục đích chính của nàng là sau này có thể mượn sức của , để đè ép kẻ vọng tưởng muốn cho nàng đao, với ý đồ gây rối tâm tư của kẻ đó.

      Tiêu Ngọc Thăng lên lời bởi vì kinh ngặc mà nhìn chằm chằm vào nàng, đợi mở miệng, nàng hơi cúi người: "Tiêu thiếu gia tuy rằng người vì ta mà giúp, nhưng làm như vậy, càng làm cho những kẻ ghen tị với ta lại càng thêm căm tức ta hơn, tiểu nữ tử mới đại nạn chết, lúc này tiểu nữ cần hảo hảo nghỉ ngơi, xin phép tiếp được Tiêu thiếu gia."

      Dứt lời nàng chút do dự rời , để mình đứng ngẩn ra tại chỗ.

      Cũng tốt, đem hết những lời cần đều ra, đỡ cho nghĩ rằng vừa cho nàng cái nhân tình, nàng càng muốn cho biết, nàng bởi vì mà bất ngờ gặp tai họa, vì mặt mũi, chắc chắn phải làm gì đó.

      Nàng trở về sương phòng của mình, vì trí của sương phòng của nàng khá hẻo lánh, chỉ có tiểu viện,đúng như nàng đoán. Quả nhiên "Đường Nguyệt Hàm" ở Triệu gia khắp nơi đều bị chèn ép, nhưng việc này đối với nàng mà , hẻo lánh có cái tốt của hẻo lánh, nơi này mặc dù tường bao xung quanh khá cao, nhưng hai bên đều có gốc cây đào, chỉ cần trèo lên cây liền có thể trèo tường ra ngoài. Ra vào đều rất thuận tiện.

      lúc nàng đánh giá tường bao xung quanh, trực giác mách bảo cho nàng biết có người nhìn chằm chằm nàng, nàng lập tức quay đầu, nhìn thấy tiểu nam hài, nam hài ước chừng 12, 13 tuổi, xương cốt thực gầy, sắc mặt xanh trắng, vừa thấy chính là thiếu dinh dưỡng, nhưng liếc mắt cái liền nhìn ra nam hài này rất đẹp, ngay thẳng nhìn nàng chăm chú.

      "Tỷ."

      Tiểu nam hài kêu tiếng, đứng ở nơi đó, cũng dám tới gần, tuy rằng gầy yếu, nhưng biểu cảm lại rất kiên nghị, môi mím chặt, lông mày nhíu lại làm cho người ta vừa nhìn liền cảm thấy được, là tiểu tử quật cường ngoan cố.

      Đường Nguyệt Hàm tò mò nhìn , Trương ma ma từng với nàng, nàng có đệ đệ năm nay mười ba tuổi, tên là Đường Nhật Kình, vậy đệ đệ của nàng hẳn là tiểu tử này.

      Khi tiểu hài tử gọi nàng mộ tiếng “tỷ”, nàng cảm giác thực kỳ diệu, nàng là nhi, trong nhà em, thuở được sư phụ nuôi lớn, luôn luôn lẻ loi mình, nghĩ đến sau khi nàng thay đổi thân thể, liền có thêm vị đệ đệ.

      Nàng từng nghĩ đến, nếu nàng có em, biết có cảm giác đó như thế nào? Nếu nàng có em, nàng nhất định đối xử với bọn họ tốt tốt...
      tart_trung, Andrena, quỳnhpinky10 others thích bài này.

    5. Lnmt131

      Lnmt131 Active Member

      Bài viết:
      174
      Được thích:
      221
      C mạnh mẽ:5: Um mà ta cũng đồg tình với nàng, nam phụ gia trưởng quá, chưa cưới mà v r:nosepick: Thaks nàng nhá:012:
      Trinhsnow thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :