1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Dưỡng Nữ Thành Phi (PN) HOÀN

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ushio

      ushio Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      264
      khụ khụ, chua quá, nguyên vại dấm bốc mùi nồng nặc, kiểu này buổi tối MD bị Vương gia dày vò đây :yoyo36: Thanks
      Ishtarjanenguyen thích bài này.

    2. vuthuyhoa

      vuthuyhoa Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      55
      lâu ngày mong mỏi cũng có chương mơí :yoyo40::yoyo40::yoyo40::yoyo40::yoyo40::yoyo40:
      thung dấm chua tối chắc Man Duẫn bị phạt rồi :059::04(1)::04(1)::04(1)::04(1)::059:
      Ishtarjanenguyen thích bài này.

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 6
      Edit: tart_trứng
      Beta: Ishtar

      Bách Lý Vân Dịch có khẩu vị rất tinh tế, chính ra mà , bởi do là kẻ kiêng ăn. Đầu bếp của Thiên Kiểm trang bình thường đều thay đổi hàng tháng, phải vì đầu bếp làm tốt, mà là khẩu vị của ngừng thay đổi.

      Đặc điểm này cũng phù hợp với tác phong của , làm việc luôn cầu tiến, là người luôn cảm thấy chưa đủ, cầu mọi việc đều phải có tiến bộ.

      Ánh sáng nơi chân trời từ từ biến mất, thiên địa chìm vào hoàng hôn u ám.

      bàn đầy thức ăn, chẳng những giống những thứ bình thường, cả hương vị cũng ngày càng cay.

      “Đầu bếp này là người phương bắc, người nơi đó thích ăn cay, bằng Cửu Vương gia nếm thử con gà lạt kia xem.” Bách Lý Vân Dịch khách khí chỉ vào con gà .

      Tịch Mân Sầm cảm kích: “Bách Lý trang chủ đồ ăn tốt như vậy, Duẫn nhi nếm thử xem.”

      hành động này của phụ vương là có ý gì, Mạn Duẫn ngẩng đầu nhìn .

      Tịch Mân Sầm lộ ra biểu tình, gắp miếng gà cho vào bát Mạn Duẫn, cũng gì thêm.

      Phụ vương ghen sao, có khả năng này ư?

      Vì lấy lòng Tịch Mân Sầm, Mạn Duẫn gắp miếng thịt bò, cẩn thận chọn miếng ngon nhất bỏ vào chén .

      “Phụ vương, người thích nhất là thịt bò”.

      màn tương thân tương ái như vậy, trước mắt người khác cùng lắm chỉ là phụ từ nữ hiếu, nhưng trong mắt Bách Lý Vân Dịch lại biến thành hình ảnh khác.

      vẫn cảm thấy giữa hai người có bí mật thể cho người khác biết, rốt cuộc là bí mất gì, Bách Lý Vân Dịch nghĩ sao cũng thấy thỏa đáng.

      Cố ý gắp miếng rau xanh, hơi đứng dậy, bỏ vào chén Mạn Duẫn: “Tiểu quận chúa, nếm chút rau , ăn nhiều dầu mỡ tốt.”

      Mạn Duẫn hàm xúc nhìn , Bách Lý Vân Dịch là muốn tạo thêm phiền toái cho nàng sao, hai người họ quen thân, có cần gắp đồ ăn như vậy ? Mạn Duẫn quay qua nhìn phụ vương, liền phát sắc mặt của muốn xanh mét.

      Bách Lý Vân Dịch rốt cuộc là muốn làm gì?

      thể thất lễ với người ta, Mạn Duẫn hướng cười lời cảm tạ: “Đa tạ trang chủ, bất quá bản quận chúa có thể tự mình dùng bữa, ngươi cũng tự dùng bữa , cần tiếp đón chúng ta.”

      cứ tiếp tục ân cần như vậy, tối nay nàng lại phải chịu trừng phạt của phụ vương mất. Tuy rằng phụ vương phát giận làm Mạn Duẫn cảm thấy sợ hãi, nhưng nàng vẫn muốn tối nay phải lao lực quá nhiều.

      “Mới vào Thiên Kiểm trang hai ngày, Bách Lý trang chủ và tiểu nữ quen thuộc đến vậy rồi!” Tịch Mân Sầm nhìn hành động của Mạn Duẫn và Bách Lý Vân Dịch, trong mắt chứa lửa giận.

      Mạn Duẫn còn chưa nuốt xong miếng thịt gà, nghe phụ vương như vậy, cũng còn tâm tình dùng bữa.

      “Hôm nay con mới cùng trang chủ hàn huyên chút”. Mạn Duẫn tận lực giải thích, phát sắc mặt của phụ vương vẫn có tốt hơn, ngược lại càng ngày càng nặng nề, nàng đành sang chuyện khác: “Phụ vương, tám năm trước sau khi về Phong Yến, vì sao người lại chém chết mười tên đại thần, sao với con chuyện này?”

      “Hỏi việc này làm gì? Đều trôi qua rồi!” Tịch Mân Sầm dừng đũa, nhìn Mạn Duẫn chăm chú.

      “Con chỉ là muốn hỏi chút thôi, có liên quan đến Trầm vương sao?”

      Biết nữ nhi nhà mình thông minh, việc gì cũng gạt được nàng, Tịch Mân Sầm gật đầu: “Có quan hệ, mười tên đại thần kia cùng liên thủ. Việc ám sát ở Nam Trụ quốc tám năm trước là do bọn họ an bài, cho nên bổn vương tuyệt lưu tình.”

      Chọc giận Tịch Mân Sầm phải trả giá rất đắt. Nếu bọn họ dám phái người ám sát, nên hiểu sớm hay muộn cũng có ngày chết trong tay .

      Thấy hai người ở Thiên Kiểm trang bàn việc triều đình, Bách Lý Vân Dịch cảm thấy có chút được tự nhiên, ho khan hai tiếng, nghĩ muốn họ dừng lại đoạn đối thoại.

      Chu Dương vừa thấy liền nháy mắt mấy cái: “Bách Lý trang chủ, người cảm thấy khỏe sao? Cổ họng bị sao vậy?”

      Cũng biết Chu Dương hồ đồ hay là giả vờ, vừa xong liền khiến mọi người nhìn về Bách Lý Vân Dịch, ánh mắt tràn ngập cảm khái: “Cao thủ đệ nhất võ lâm xem ra cũng quá yếu ớt rồi!”

      Bị mọi người hoài nghi, Bách Lý Vân Dịch có chút tức giận, nhưng vẫn điềm tĩnh :

      có gì, cổ họng có chút ngứa, chúng ta trước tiên vẫn nên dùng bữa …” vừa dứt lời, ngoài cửa liền xuất người khác.

      Ngẩng đầu nhìn, phải là thuộc hạ của Bách Lý Vân Dịch - Tôn Chí đó sao? bình thường nhìn rất ổn trọng, sao lúc này lại giống như người khác vậy.

      Tôn Chí lau vội mồ hôi trán, vội vã : “Trang chủ, việc lớn tốt rồi”.

      Nghe thế, Mạn Duẫn khỏi chuyển dời ánh mắt.

      Có thể làm cho Tôn Chí ra như vậy, nhất định phải việc bình thường. Bách Lý Vân Dịch đứng dậy; “Xảy ra chuyện gì, sao lại kích động như vậy?”

      Mạn Duẫn vụng trộm nhìn về phía phụ vương, việc này chắc có quan hệ gì với phụ vương đâu chứ? Hai ngày nay ra vào Thiên Kiểm trang hẳn là làm ít việc!

      Tôn Chí đường vội vã trở về, thở cũng kịp thở, hít sâu mấy hơi, hơi thở mới dần trở nên vững vàng, : “Trang chủ, biết ở bên ngoài có ai tung tin đồn bậy bạ, ngõ lớn ngõ đều lưu truyền câu: “Tàng bảo các của Thiên Kiểm trang cócất giữ thạch quả, ăn vào có thể tăng năm mươi năm công lực”. Việc này làm nhân sĩ võ lâm đều sục sôi, nhiều người tâm tư bất chính bị kích động, muốn xông vào trong trang. Vừa rồi thuộc hạ bắt được vài tên tiểu tặc, theo lời bọn họ năm ngày sau số lớn người lợi dụng đêm tối xông vào Thiên Kiểm trang”.

      “Sao lại có việc này!” Bách Lý Vân Dịch vỗ cái bàn, theo cái bàn run lên rất nhiều thức ăn đều bắn tung tóe.

      Mạn Duẫn và Tịch Mân Sầm ngồi phía sau đĩa gà, may mắn lui ra xa, nếu cũng bị văng lên người.

      “Lời đồn là truyền từ đâu ra? Cái gì mà quả thần kỳ, đời này làm gì có thứ như vậy. Nếu vô duyên vô cớ có được năm mươi năm công lực, chúng ta còn cần gì khắc khổ luyện tập.” Bách Lý Vân Dịch lửa giận ngút trời, quát lớn với đám người xung quanh, ánh mắt chuyển lên người Tịch Mân Sầm, mà sắc mặt Tịch Mân Sầm vẫn như bình thường, chút thay đổi.

      Bách Lý Vân Dịch ngừng đắn đo, vì sao Cửu Vương gia vừa tới Thanh Châu liền xảy ra việc này? Mọi việc trùng khớp đến vậy sao?

      “Trang chủ, chúng ta nên làm gì bây giờ? Đám ô hợp này bình thường làm nên việc gì lớn, nhưng nếu nhân số quá đông, chúng ta cũng khó mà phòng bị…” Tôn Chí thấy trang chủ tức giận, hai gối quỳ xuống đất, những người xung quanh toàn bộ đều quỳ xuống.

      “Thạch quả là cái gì vậy?” Mạn Duẫn chưa bao giờ nghe thấy loại quả này.

      Tịch Mân Sầm nắm hông nàng: “Trong truyền thuyết, thạch quả chính là do võ lâm nhân sĩ trước khi chết ngưng tụ công phu mà tạo thành. Chỉ cần ăn vào, có thể đạt được năm mươi năm công lực. Có điều, đây là truyền thuyết, bổn vương trước giờ cũng chưa từng thấy qua.”

      Khóe môi Tịch Mân Sầm gợi lên nét cười lạnh, nhìn ra vui buồn: “Bách Lý trang chủ, nếu sơn trang có bảo bối như vậy, ngươi cũng lấy ra cho bổn vương chiêm ngưỡng phen!”

      “Cửu Vương gia đùa sao? Loại quả này làm sao có thể tồn tại. Đừng Thiên Kiểm trang có, đời này cũng có”. Bách Lý Vân Dịch giận dữ , đấu mắt cùng Tịch Mân Sầm, hai bên tóe lửa khắp nơi.

      Hai người có ai là kẻ dễ bắt nạt, Tịch Mân Sầm đương nhiên biết nghi ngờ trong lòng Bách Lý Vân Dịch.

      “Bách Lý trang chủ, đừng đem hoài nghi của ngươi lên người bổn vương, dạo gần đây bổn vương cũng chỉ ở trong Thiên Kiểm trang, buổi chiều ra ngoài làm việc gì, lẽ ngươi lại phái người giám thị?” Tịch Mân Sầm lộ ra thần sắc nghiêm trọng, khiến khí xung quanh cũng trở nên khẩn trương.

      Khí thế uy trấn của Cửu Vương gia khiến đám người vây quanh ai dám ngẩng đầu lên.

      “Ngươi biết?” phải câu hỏi, Bách Lý Vân Dịch trần thuật.

      Cho dù Tịch Mân Sầm ở trong sơn trang, vẫn cẩn thận sai hai cao thủ thầm theo dõi Cửu Vương gia. Tuy bị đối phương phát , Bách Lý Vân Dịch cũng thấy kỳ quái. Võ công của Cửu Vương gia cao thâm đến đâu, ai cũng biết được; nếu cơ sở ngầm thiết lập bị phát , lúc này Bách Lý Vân Dịch mới coi thường vị vương gia này.

      “Biết còn hỏi” Tịch Mân Sầm đùa nghịch lọng tóc của Mạn Duẫn, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm hai má nàng, giống như thể xung quanh tồn tại bất cứ điều gì. Tất cả thành đều liên quan tới .

      Bách Lý Vân Dịch dần tỉnh táo lại, khoanh tay đứng: “Tôn Chí, ngươi lập tức thông báo ra ngoài, Thiên Kiểm trang tuyệt đối có thạch quả. Việc này có người bịa đặt, trong ba ngày ta tróc nã người nọ, công đạo cho mọi người.”

      Bách Lý Vân Dịch nếu những lời này sớm chút còn có thể ổn định lòng người, có điều bây giờ muộn.

      Tôn Chí lộ vẻ mặt chua xót, hai tay nắm lại nện xuống sàn tạo nên thanh phi thường vang dội.

      “Trang chủ, biện pháp này chỉ sợ thể dùng được”.

      Bách Lý Vân Dịch nhíu mày: “Tại sao?”

      “Phỉ Cát Đường đường chủ - Lạc Tử Nghĩa phản bội, mới vừa được võ lâm thả ra tin tức này là , thạch quả ở ngay trong Thiên Kiểm trang.

      Phỉ Cát Đường chính là phân đường của Thiên Kiểm trang, chức vị đường chủ chỉ thấp hơn trang chủ thôi. Vị trí cao như vậy ra, chắc chắn có tác dụng.

      “Lạc Tử Nghĩa- lão già này!” Bách Lý Vân Dịch nắm chặt quyền, sớm quen nhìn lão gia hỏa kia tác oai tác quái, nay chưa động thủ mà đối phương phản kích.

      “Truyền lệnh xuống, ai mang được đầu Lạc Tử Nghĩa về, Phỉ Cát Đường đường chủ liền cho làm”. Bách Lý Vân Dịch chỉ tự ngẫm lát liền .

      “Vâng, trang chủ”. Tôn Chí trả lời

      Mạn Duẫn nhìn tình huống của bọn họ cũng lên tiếng, chỉ lẳng lặng ở bên.

      Bách Lý Vân Dịch lo lắng, bất đắc dĩ phất y bào: “Nếu chiêu kia vô dụng, chúng ta chỉ có thể tiếp đón thôi. Thiên Kiểm trang cũng phải chỗ đơn giản như vậy, bọn họ nếu dám đến, lưu mạng lại đây . Bắt đầu từ bây giờ, phong tỏa toàn sơn trang, bất luận kẻ nào cũng thể vào. Chỉ cần nghi ngờ ai, liền trực tiếp tru sát, cần bận tâm thân phận của đối phương. Ta muốn xem, ai có bản lĩnh xông vào đây”.

      Thiên Kiểm trang vốn dĩ có phòng thủ vô cùng vững chắc, có ai dẫn đường mà xông tới, phần lớn đều chết vì cơ quan bên ngoài.

      Nhưng điều làm Bách Lý Vân Dịch lo lắng là vì người tiết lộ là đường chủ - người rất quen thuộc với bố cục của Thiên Kiểm trang. Nếu dẫn đường, người ngoài xông vào Thiên Kiểm trang thập phần dễ dàng.

      “Để Cửu Vương gia chê cười rồi.” Bách Lý Vân Dịch lần nữa ngồi ghế tựa, gọi tỳ nữ: “Bảo đầu bếp làm bàn đồ ăn.”

      Hai người Mạn Duẫn lại lần nữa ngồi xuống bàn.

      “Nếu Thiên Kiểm trang có thạch quả, Bách Lý trang chủ cần gì kích động như vậy?” Mạn Duẫn trực tiếp ra nghi vấn trong lòng.

      Nếu theo lời phụ vương , thạch quả căn bản có khả năng tồn tại đời; nếu trong lòng Bách Lý Vân Dịch có quỷ cần gì để ý đến đám người kia.

      Bách Lý Vân Dịch chau mày, nhìn Mạn Duẫn, ngược lại nhìn Tịch Mân Sầm, hỏi: “Nếu có người đột nhập vào vương phủ, ngài có thể dễ dàng tha thứ sao?”

      chút do dự Tịch Mân Sầm phun ra lời: “ thể, tự ý xông vào Sầm vương phủ, giết tha”.
      dungcubi, quỳnhpinky, KatKat11 others thích bài này.

    4. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 7
      Edit: tart_trứng
      Beta: Ishtar

      Mấy ngày sau, Thiên Kiểm trang ban ngày cũng coi như bình yên. khi đêm tới, luôn có đám tiểu tặc mà vào nơi này.

      Có điều nhiều ngày như vậy rồi, cũng ai xông vào được.

      Hồ nước ở hậu viện dập dềnh cảnh đẹp. Mạn Duẫn ngồi bên cạnh bàn đá, nhìn đàn cá tung tăng bơi lội.

      Tuần tra trong trang xong, Bách Lý Vân Dịch cười : “Thiên Kiểm trang giết nhiều người như vậy, Cửu Vương gia đem ta ra điều tra đó chứ!”

      Ánh mắt Tịch Mân Sầm phóng ra xa, nhìn mặt trời nơi cuối chân trời dần biến mất, cũng mở miệng chuyện. ai biết rốt cuộc có nghe thấy , nhưng nhìn ánh mắt liên quan, liền biết căn bản là mặc kệ phong ba ở Thiên Kiểm trang.

      Bốn ngày trôi qua, mai là đêm phong ba lớn nhất. Chỉ cần bình an vượt qua ngày mai, nan đề của Thiên Kiểm trang liền dễ dàng giải quyết.

      Mạn Duẫn : “Đây là thuộc dạng tự vệ. Bình thường tự ý xông vào nhà người khác là phạm tội, mà mục đích họ xông vào Thiên Kiểm trang là để trộm cướp, tội càng thêm nặng. Bách Lý trang chủ quyết định như vậy có gì đáng trách. Việc này giết gà dọa khỉ e cũng vô dụng, trừ bỏ dùng thủ đoạn cứng rắn, còn có cách giải quyết khác sao?”

      “Tạ tiểu quận chúa thông cảm. Có câu của người đủ”.

      Mấy ngày gần đây, quan hệ của Bách Lý Vân Dịch và Mạn Duẫn ngày càng tốt. Bách Lý Vân Dịch là người đáng để kết giao, mỗi khi Mạn Duẫn cùng chuyện, đều phi thường kính nể , khó trách tuổi còn trẻ có thể ngồi vững cái ghế trang chủ. Ngày thường tuy rằng nhàn tản, nhưng đến thời khắc mấu chốt, đều có thể điềm tĩnh xử lý cục diện.

      Lúc này Tịch Mân Sầm mới chuyển dời ánh mắt, thần sắc tối sầm, ngón tay khoát lên hông Mạn Duẫn, kéo nàng kề sát vào mình.

      quen với việc được Tịch Mân Sầm ôm ấp, Mạn Duẫn có phản ứng gì, ngay cả sắc mặt cũng chút biến đổi.

      Bách Lý Vân Dịch nhìn động tác thân mật của hai người, càng ngày càng cảm thấy kỳ lạ.

      “Trời cũng còn sớm, nhiều ngày đám trộm xâm nhập vào sơn trang, chắc Cửu Vương gia cùng tiểu quận chúa cũng nghỉ ngơi tốt. bằng bây giờ còn yên tĩnh, tranh thủ trở về nghỉ ngơi.” So với Mạn Duẫn và Tịch Mân Sầm, nhiều ngày rồi Bách Lý Vân Dịch được nghỉ ngơi đầy đủ.

      Mỗi khi màn đêm buông xuống, Bách Lý Vân Dịch luôn tọa trấn trong trang, cùng mọi người tác chiến.

      “Như thế cũng tốt”. Tịch Mân Sầm lôi kéo Mạn Duẫn đứng lên, về phòng bọn họ.

      Đến khi còn thấy thân ảnh của Bách Lý Vân Dịch, toàn bộ ghen tuông của Tịch Mân Sầm hoàn toàn bùng nổ.

      “Mới mấy ngày ở cùng Bách Lý trang chủ, Duẫn nhi thân thiết như vậy rồi.” Tịch Mân Sầm nắm tay Mạn Duẫn buông ra, lãnh ý lan tỏa khiến người ta khiếp sợ.

      Mạn Duẫn gặp qua nhiều rồi, cũng chẳng e ngại gì.

      “Phụ vương, người lại ghen. Duẫn nhi cùng Bách Lý trang chủ chỉ là bằng hữu, có ý niệm khác. Trong lòng phụ vương cũng hiểu mà.” Mạn Duẫn chút kích động, lúc chuyện cũng nhàn nhạt lãnh đạm.

      Chim hoàng ríu rít cành, thanh như hát, khiến hoàn cảnh u thêm chút sức sống.

      “Duẫn nhi, đừng quên mục đích lần này chúng ta đến đây. Cùng Bách Lý Vân Dịch trở thành bạn tốt, cuối cùng người bị thương là con”. Tịch Mân Sầm dừng bước, đối mặt với Mạn Duẫn, nghiêm mặt .

      hy vọng Mạn Duẫn chịu bất kỳ tổn thương nào. Bọn họ là đến lấy đồ ở Thiên Kiểm trang, nếu thành công, chắc chắn tránh khỏi kết thù với Bách Lý Vân Dịch. Nếu Mạn Duẫn và Bách Lý Vân Dịch là bằng hữu, lại trở mặt thành thù, đến lúc đó…

      Bị phụ vương nhắc nhở, tươi cười mặt Mạn Duẫn dừng lại. Nhiều ngày qua quá thái bình, lại cảm thấy Bách Lý Vân Dịch khá tốt, Mạn Duẫn hạ thủ được…

      Nếu đổi lại là trước đây, hai người còn chưa có giao tình, nếu muốn Mạn Duẫn giết Bách Lý Vân Dịch cả lông mày của nàng cũng chẳng động, nhưng là tại….

      “Phụ vương, vật đó chúng ta nhất định phải lấy sao? Nếu cần đến, chúng ta liền về ”. Mạn Duẫn do dự, lúc sau, ra những lời này.

      Phụ vương chính là thiên chi kiêu tử, cái gì cũng thiếu, sao lại phải trộm thứ gì từ Thiên Kiểm trang chứ?

      Sắc mặt Tịch Mân Sầm khẽ biến, ngờ Bách Lý Vân Dịch trong lòng nàng lại có địa vị cao đến vậy: “Duẫn nhi, con khiến bổn vương thất vọng rồi. Chuyện bổn vương quyết định bao giờ thay đổi chưa?”

      Biết thể khuyên nhủ, Mạn Duẫn cũng tiếp tục .

      “Duẫn nhi biết thay đổi được gì, chỉ mong phụ vương đừng quá tuyệt tình, như vậy, hận chúng ta cũng ít chút.” Đặt giữa phụ vương cùng Bách Lý Vân Dịch, Mạn Duẫn đương nhiên thỏa hiệp.

      thế gian này, ai có thể quan trọng hơn phụ vương chứ?

      Đêm, yên tĩnh bỗng chốc bị phá vỡ.

      Thiên Kiểm trang náo nhiệt hẳn lên, đám võ lâm nhân sĩ kia thâm nhập, chỉ cần có chỗ hỗng, liền muốn vọt vào trong sơn trang.

      Dụ hoặc của thạch quả rất lớn, ai muốn ăn nó rồi trực tiếp trở thành đệ nhất võ lâm giang hồ. Cho dù là xông vào Thiên Kiểm trang, mọi người cũng thử lần.

      Nếu giống như lúc trước, Bách Lý Vân Dịch chắc chắn ở lại tác chiến. Nhưng đên nay, giao việc này cho Tôn Chí, để Tôn Chí dẫn dắt mọi người tiêu diệt đám trộm kia.

      Mấy ngày nay đột nhập vào sơn trang đều là đám vô danh tiểu tốt, chẳng có mấy thực lực nên cũng khiến Bách Lý Vân Dịch lo lắng nhiều, để mình Tôn Chí chủ trì đại cục là được rồi.

      vào sân viện Cửu Vương gia, khóe miệng Bách Lý Vân Dịch khẽ tươi cười, vấn đề hoang mang ấy ngày nay, nghĩ hôm nay chắc có được đáp án.

      Cửu Vương gia và tiểu quận chúa là quan hệ cha con, vì sao lại khác thường như vậy? Hành động của hai người, phải là quá mức thân mật sao! Đây căn bản phải cha con, mà là tình nhân!

      Mắt nhìn của Bách Lý Vân Dịch cũng tệ, rất nhiều chuyện đều thể qua được mắt .

      Biết nơi này phải chỉ mình Cửu Vương gia là cao thủ, Bách Lý Vân Dịch sử dụng khinh công, vô thanh vô tức nhảy lên nóc nhà, còn chưa kịp đứng vững, ở trong phòng truyền ra tiếng rên rỉ, tiến thẳng vào tai Bách Lý Vân Dịch.

      Trừ bỏ khiếp sợ ban đầu, Bách Lý Vân Dịch cũng phải thằng nhóc còn chưa biết gì, sớm trải qua những chuyện như vậy. thanh trong phòng là vì sao phát ra, trong nháy mắt liền hiểu.

      Quả là như vậy a, Cửu Vương gia và tiểu quận chúa bên ngoài là quan hệ phụ tử, thực tế lại là tình nhân…

      Nhưng cha và con , loại chuyện loạn luân như vậy, sao lại có thể xảy ra? Tuy rằng biết nam nhân kia chưa bao giờ để ý đến ánh mắt người ngoài, nhưng người dưới thân , lại là nữ nhi của

      Loại quan hệ này, sao có thể xảy ra?

      ngây người trong chốc lát, thanh trong phòng đột ngột dừng lại, cửa phòng bị đá ra, Tịch Mân Sầm tùy tiện khoác lên mình bộ hắc bào, cái trán nhăn lại, nhìn ra chút bối rối nào.

      Bách Lý Vân Dịch biết hành tung bị bại lộ, liền nhảy xuống đất.

      “Bổn vương biết Bách Lý trang chủ còn có đam mê này, nửa đêm nửa hôm còn thích chạy loạn.” Tịch Mân Sầm cảm thấy quẫn bách khi bị phát , đôi mắt tràn ngập lửa giận, dường như phẫn nộ vì bị người khác quấy rầy chuyện tốt.

      Bách Lý Vân Dịch coi Mạn Duẫn như bằng hữu, tuy rằng biết tại sao hai người tới với nhau, nhưng suy cho cùng Mạn Duẫn vẫn là tiểu nương, rốt cuộc có tự nguyện hay , vẫn là vấn đề.

      “Cửu Vương gia, cho dù ngài muốn chơi nữ nhân, cũng nên tìm người khác, sao lại đụng tới nữ nhi của chính mình? Ngài có hỏi qua ý của tiểu quận chúa chưa? Nữ nhi của mình, sao có thể hạ thủ chứ?” Bách Lý Vân Dịch đứng thẳng đối diện Tịch Mân Sầm, đôi mắt nhìn chằm chằm, mảy may xê dịch.

      “Duẫn nhi có nguyện ý hay , cũng liên quan tới ngươi”. Tịch Mân Sầm nhíu mày, khinh thường trả lời.

      “Cửu Vương gia” Bách Lý Vân Dịch kêu to, lắc đầu : “Ta kính trọng ngài là hùng hảo hán, cũng nhiều lần nhường nhịn. Nhưng nếu ngài làm ra chuyện hoang đường như vậy, Thiên Kiểm trang cũng chào đón ngài”.

      Bách Lý Vân Dịch rút kiếm ra, chỉ thẳng vào Tịch Mân Sầm, chiến hỏa giữa hai người hết sức căng thẳng.

      Dát chi tiếng, cửa phòng lại bị đẩy ra, Mạn Duẫn mặc quần áo đơn bạc, lay động trong gió, với hai người: “Bách Lý trang chủ, buông kiếm ra, là ta tự nguyện, ta và phụ vương là lưỡng tình tương duyệt”.

      Bốn chữ cuối cùng quanh quẩn trong đầu Bách Lý Vân Dịch: “Nhưng hai người là cha con, sao có thể ở cùng chỗ. Các người sợ người ngoài biết được, rơi vào kết cục thân bại danh liệt sao?”

      Cuối cùng cũng thu hồi kiếm, có điều vẫn chịu tin tưởng. Cửu Vương gia bắt buộc tiểu quận chúa, chuyện như vậy vẫn có thể chấp nhận. Nhưng hai bọn họ nhau, Bách Lý Vân Dịch liền biết phải gì.

      , chúng ta phải phụ tử, cách khác, chúng ta có quan hệ huyết thống…” Mạn Duẫn đứng giữa hai người, hướng bọn họ giải thích.

      Lần lượt rung động đánh vào đầu Bách Lý Vân Dịch, nghĩ tới trăm ngàn khả năng, cũng nghĩ tới những gì tiểu quận chúa ra, đầu óc vẫn tránh khỏi khiếp sợ.

      Ánh mắt hai người bồi hồi, Bách Lý Vân Dịch thở dài: “Xem ra là tại hạ xen vào việc người khác biết thân phận của mẹ quận chúa là…. Sao lại ra thế này?”

      quan tâm của Bách Lý Vân Dịch phải giả, Mạn Duẫn nghĩ đến mục đích phụ vương đến Thiên Kiểm trang, càng cảm thấy xấu hổ.

      Bách Lý Vân Dịch cũng coi như là chính nhân quân tử, bọn họ sao nhất định phải kết thù cùng chứ?

      “Đó là sai lầm”. Tịch Mân Sầm vẫn trầm mặc bỗng lên tiếng.

      Nếu phải tiên hoàng nóng vội muốn ôm tôn tử, làm gì có cái ‘sừng rồng’ lớn như vậy, hết thảy những việc này, dùng hai chữ sai lầm để tổng kết, thập phần thỏa đáng.

      Bách Lý Vân Dịch phải người có nhiều lòng hiếu kỳ, cũng tiếp tục truy cứu. Nếu là tiểu quận chúa tự nguyện, cũng cần thêm điều gì.

      “Hôm nay là do tại hạ đường đột, xin rời trước, hai vị tiếp tục nghỉ ngơi ”. Bách Lý Vân Dịch đem kiếm tra vào vỏ, thấy quần áo hai người đều có chút đơn bạc, có chút xấu hổ, đành kiếm cớ rời .

      Mạn Duẫn nhìn bóng dáng rời , : “Làm ơn giữ bí mật dùm”.

      Bóng đêm đen đặc, bầu trời sao, chỉ có ánh trăng sáng lóng lánh.

      Tịch Mân Sầm ôm lấy đầu vai Mạn Duẫn: “Duẫn nhi, sau chuyện này, ngươi nên làm gì bây giờ?”

      Ngay khi phát có người tới gần phòng, Tịch Mân Sầm dùng tốc đọ nhanh nhất phản ứng, nghĩ tới vẫn chậm bước. Có thể tránh thoát , cách lúc mới bị phát , Bách Lý Vân Dịch xem ra cũng là người có tài.

      Quả là khó khăn a….

      Vạn nhất sau này bọn họ kết oán, Bách Lý Vân Dịch đem chuyện này ra ngoài, đối với địa vị của phụ vương, đều tạo nên ảnh hưởng lớn.

      “Phụ vương, ta cũng biết nữa”. Bách Lý Vân Dịch là lòng đối đãi nàng, Mạn Duẫn thể giết diệt khẩu, chuyện lấy oán trả ơn như vậy, nàng làm được.

      Chuyện phiền lòng, khiến con người ta u sầu a.
      quỳnhpinky, Diệp Diệp, KatKat12 others thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Thanks các nàng nha :yoyo45: thế rốt cuộc là trong cái trang của này có thạch quả đây? :yoyo58: ta đoán là có :yoyo60: có mùi mờ ám ở đây :yoyo60: lèo đọc được 2 chương mới liền, sướng a :040: haiz, Mạn Duẫn lại có hảo cảm với trang chủ này chứ :03: dự là mấy chương tới mùi giấm chua nồng nặc đây mà :050:
      Hóng chương sau của các nàng :yoyo51:
      Last edited: 25/10/14
      janenguyenIshtar thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :