1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế dục - Tổng Công Đại Nhân (full 61 chương + 2 PN) [đang beta]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      hai người này nhìn bề ngoài thấy khác nhau trời vực nhưng khác nhau đó vừa đủ để đậy khít cho nhau. tks nàng edit càng ngày càng lên tay đấy :cute:
      Natalie Pham thích bài này.

    2. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      thương a bị c lừa gạt dụ dỗ ăn sạch sành sanh hihi, khổ c quá áp lực cuộc sống cùng với mối thù giết cha mẹ như thế làm sao mà thoai mái, yên ổn được đây mong a mang lại ấm áp và cho c được yên bình bên mình mau mau lên 1 chút cho đỡ khổ hic
      Natalie Pham thích bài này.

    3. Jena

      Jena Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      101
      ấm áp quá , mà sao kì vậy ta BTXuyên đeo nhẫn kim cương còn chị ấy đeo nhẫn vàng :4:
      Natalie Pham thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      @Jena : nhẫn vàng mà Phương tỷ đeo là nhẫn của mẹ a Bạc Tể Xuyên đó. Còn nhẫn kim cương là nhẫn lần trước Phương tỷ vs Bạc Huynh mua đó. Lúc đó gặp Hàn Gia Ngọc đó nàng.
      Last edited: 22/10/14

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 26


      Buổi sáng ngày hôm sau Phương Tiểu Thư mới tỉnh lại, trong tầm mắt mơ hồ tất cả đều là màu trắng, hương vị của nước tiêu độc làm cho cổ họng người ta phát ngọt, bất quá cẩn thận nhấm nháp qua phát đó kỳ là mùi máu tươi còn sót lại.

      Khi tầm nhìn khôi phục bình thường, Phương Tiểu Thư chút để ý nhìn qua bốn phía, khi thân ảnh của Bạc Tể Xuyên tiến vào trong tầm mắt của cả người đều ngây ngẩn.

      nhắm mắt lại, lại mở, lặp lại vài lần, sau khi xác định mình phải nằm mơ, nâng lên tay cắm ống truyền nước phủ xuống khuôn mặt ngủ say của .

      kề rất gần, nửa ngồi ở bên giường chăm sóc , vai sóng vai cùng . Tay nâng cánh tay truyền nước của , mặc dù muốn truyền nước xong rồi vẫn có lấy ra, hành động này khiến tay vốn nên lạnh lạnh của trở nên ấm áp dễ chịu.

      Trong lòng thực phải tư vị, rũ mắt xuống liền bắt đầu rơi nước mắt.

      biết là, kỳ khi tỉnh lại Bạc Tể Xuyên cũng tỉnh rồi, chính là biết nên đối mặt với như thế nào, nên cái gì với , cho nên liền ràng tiếp tục giả vờ ngủ. Nhưng mà vừa nghe đến tiếng khóc rất của rốt cuộc giả vờ được nữa.

      "Khóc cái gì." Bạc Tể Xuyên đông cứng phun ra câu, lấy ra khăn tay từ trong túi giúp lau nước mắt, sau khi bấm nút gọi y tá liền đứng lên giúp sửa sang lại giường chỉnh tề, đem tay vừa bỏ ra bỏ lại vào trong chăn, dặn dò , "Em tại cần bảo trì nhiệt độ cơ thể, lại cảm lạnh phát bệnh chờ bị mổ bụng ."

      Phương Tiểu Thư đỏ hồng mắt nhìn về phía , Bạc Tể Xuyên chống lại tầm mắt của cũng ra được bất cứ lời nghiêm khắc nào nữa, nhìn bộ dáng này của liền cảm thấy mặc kệ mắc phải sai lầm lớn thế nào đều có gì thể tha thứ.

      "Đừng khóc." nhu hòa giọng hơn, "Nhìn , cười … Quên ." Cuối cùng vẫn còn buông tha ý định cái gì làm cho vui vẻ, giỏi ăn lắm, vì thế đành phải tiếp tục bảo trì yên lặng, hai người cứng ngắc chung sống cùng phòng, nếu phải y tá đúng lúc đuổi tới, phỏng chừng có thể làm Bạc Tể Xuyên tươi sống xấu hổ chết.

      Y tá giúp Phương Tiểu Thư thay thuốc mới, thay đổi cái tay truyền nước, sau khi cắm xong liền rời .

      Phương Tiểu Thư ngẩng đầu nhìn bình thuốc nước đó, lại nhìn xem Bạc Tể Xuyên, mở miệng câu đầu tiên sau khi hai người gặp mặt: "Em ở đây mình là đủ rồi, trở về ." Thanh của vừa nhuyễn lại nhu, mang theo rất giọng mũi cùng yếu đuối chỉ có lúc bị bệnh, làm cho người ta căn bản có biện pháp nhẫn tâm bỏ xuống .

      Mặt Bạc Tể Xuyên chút thay đổi xoay người tới gần , nâng tay kéo lên tay phải của đặt áo sơmi của , cảm giác được đến thân thể ấm áp của ở dưới áo sơ mi tơ tằm, cùng với trái tim đập rất nhanh.

      "Tuy ngày hôm qua em lời tạm biệt với , nhưng ở chỗ này cho tới bây giờ chúng ta chưa từng tách ra." tà vai dựa vào đến bên giường, khiến tâm trí người ta hướng về đôi môi mỏng nhàng khép mở, thanh trầm thấp êm tai, "Chúng ta luôn luôn ở cùng nhau."

      Tất cả khí thế của Phương Tiểu Thư lập tức đều biến mất còn thấy bóng dáng tăm hơi, khống chế được tới gần , cọ cọ vào bên hông , ách cổ họng : "Nhưng là và em ở cùng chỗ hại đến , cho dù em tìm người khác, người khác cũng sớm hay muộn đến giết chết em." như hạ quyết tâm, "Mặc kệ như thế nào em trở về với , em thỏa hiệp, cho dù tay của em run lên."

      Lúc còn , Phương Tiểu Thư rất thích cảnh sát trưởng mèo đen, sau đó lớn hơn chút liền thích Lưu Xuyên Phong, lại sau đó vừa thích Bạc Tể Xuyên. Cả đời này đều thích người có khả năng, lại lần đầu tiên chiếm được đáp lại của người này.

      bọn họ luôn luôn ở cùng nhau, này là lời thổ lộ làm cho người ta khó có thể kháng cự, cũng vì như thế, càng thể liên lụy .

      Bạc Tể Xuyên giúp sửa sang lại tóc bay rối trán, nhìn khuôn mặt tái nhợt như có chút máu của , tầm mắt dừng ở đôi môi nhợt nhạt gần như có màu sắc, ngữ khí bình thản : " tôn trọng quyết định của em."

      Phương Tiểu Thư kinh ngạc giương mắt nhìn về phía , cũng dời tầm mắt, thuận thế nhìn vào ánh mắt , giọng : "Em có thể trở lại, nhưng có thể tìm em."

      "..." Phương Tiểu Thư gì.

      Hàng Gia Ngọc đứng tại cửa chờ đợi lâu, cuối cùng đợi được thời cơ thích hợp này, vì thế nhàng gõ gõ cửa, sau khi có cho phép liền mang theo cơm vào phòng bệnh.

      "Bạc tiên sinh cũng đừng ra ngoài, ở đây cùng Tiểu Thư , tôi mua đồ ăn đến đây rồi." đặt hết đồ ăn ở bàn, sờ sờ cái mũi cười , "Tôi còn phải làm, hai người cứ tiếp tục, tiếp tục." nâng nâng tay, nhanh chóng chạy ra ngoài.

      Phương Tiểu Thư nhìn của bóng dáng , thào : "Là ấy gọi đến ."

      Bạc Tể Xuyên "Ừ" tiếng, : "Cũng là ấy đưa em tới bệnh viện."

      " ấy gọi đến, đến rồi?" Phương Tiểu Thư hiểu hỏi.

      Bạc Tể Xuyên sửng sốt chút, dùng giọng điệu sửa đúng : "Là vì em có việc mới đến, phải vì ấy bảo đến mới đến."

      Phương Tiểu Thư sao cả cười cười: " gấp cái gì, em chỉ là tùy tiện hỏi hỏi. Chúng ta vừa mới ầm ỹ xong, có thể đến thăm em em rất vui, cám ơn khoan dung của ."

      Bạc Tể Xuyên mặn nhạt đứng lên lấy đồ ăn, đưa lưng về phía : "Em cứ tự kiểm điểm lỗi lầm trước , chờ em khỏe lại thu thập em."

      Phương Tiểu Thư nhìn bóng dáng cao ngất của , cũng trả lời . mệt chết , đau đầu, thân thể thực suy yếu, lâu sau lại ngủ. Bạc Tể Xuyên bưng nước canh trong tay đến bên giường, thấy lại ngủ, nghĩ nghĩ vẫn là đánh thức , đặt nước canh để tới bên đậy kĩ, lấy điện thoại di động ra đến hành lang gọi cho người giới thiệu công tác, bỏ hết tất cả công tác trong vòng nửa tháng này.

      Phương Tiểu Thư ở trong bệnh viện tuần, tuần này Bạc Tể Xuyên vẫn ở trong bệnh viện chăm sóc , bác sĩ cùng y tá trong bệnh viện đều thực hâm mộ tình cảm của hai người, chẳng qua chỉ có bọn họ biết ràng ở giữa hai người kỳ tồn tại rất nhiều vấn đề trí mạng.

      Lúc ra viện Hàng Gia Ngọc cũng đến, hành lý của Phương Tiểu Thư còn tại chỗ của , những đồ dùng cần thiết của trong bệnh viện đều do Bạc Tể Xuyên mua mới, cũng lấy cái gì từ hành lý, cho nên tại mới lấy hành lý ở nhà ta.

      Bạc Tể Xuyên ngồi ở chỗ điều khiển lái xe, hai cái ngồi ở ghế sau bảo trì im lặng, gặp khí có chút quỷ dị, liền mở chút nhạc, khúc nhạc《hành khúc Thổ Nhĩ Kì 》 nhàng của Mozart từ trong loa truyền ra từ nhàng chuyển thành nặng nề, bầu khí thoáng trầm trọng bị dịu ít, ba người đều tự tại rất nhiều.

      Tới dưới tầng nhà của Hàng Gia Ngọc, Bạc Tể Xuyên ngăn lại Phương Tiểu Thư định xuống xe, giọng điệu bình thản : " xuống lấy giúp em, em vẫn là ít ra gió thôi." xong liền trực tiếp đóng lại cửa xe mà vừa mở ra, cùng lên tầng ba với Hàng Gia Ngọc.

      Phương Tiểu Thư ngồi ở ghế sau ngơ ngác nhìn chằm chằm bóng dáng của hai người, đợi đến năm phút đồng hồ Bạc Tể Xuyên xuống đây.

      đặt hành lý ở ghế sau, ngẩng đầu với Phương Tiểu Thư: "Em ngồi ở ghế trước ."

      Phương Tiểu Thư nhăn nhíu mày, sau lúc lâu suy nghĩ cuối cùng là nghe lời , xuống xe ngồi xuống ghế phía trước.

      Bọn họ cần chuyện, ngồi ở phía trước tiện hơn, đây là ý tưởng của .

      Hai người tạm biệt với Hàng Gia Ngọc, Bạc Tể Xuyên liền lái xe mang theo Phương Tiểu Thư rời , Phương Tiểu Thư biết định mang mình chỗ nào, chính là hỏi: "Trước khi đến tiền phí khám gấp cùng tiền đăng ký phí là do Hàng tiểu thư trả đúng ?"

      Bạc Tể Xuyên nhìn , chuyên chú xem đường: " trả lại cho ấy rồi."

      Phương Tiểu Thư gật gật đầu, cũng phải lần đầu tiên cảm nhận được chu đáo của , cũng là sợ hãi, chính là : "Em trả lại cho ." chỉ vào ngân hàng cách đó xa ở phía trước, "Dừng xe ở bên kia , em lấy tiền."

      Bạc Tể Xuyên nhíu nhíu mày, là theo ý của dừng xe lại, nhưng cho xuống.

      Sau khi Bạc Tể Xuyên đem xe dừng ở chỗ đỗ xe liền trực tiếp cúi người hôn môi của , toàn để ý ban ngày ban mặt đường đều là người, màn này của hai người hoàn toàn bị người đường phía trước nhìn xem ràng. Hành động này của cùng hình tượng nghiêm cẩn ngày xưa của tràn ngập cảm giác khác thường, làm cả người Phương Tiểu Thư đều kinh ngạc sững sờ ở nơi đó.

      trừng to mắt biết nên làm phản ứng gì, vẫn là Bạc Tể Xuyên nâng tay che kín mắt của , tay hơi trượt, khép lại mí mắt của .

      Đây là mục đích của khi muốn ngồi vào ghế trước, tại đạt tới, có thể trăm phương ngàn kế.
      Phong nguyet, Lemonade, Bạch Phụng11 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :