Quyển 4. Chương 27: Ràng Chính Là Tinh
“Cần phải tìm thêm chút Thiết mẫu mới được, bà nó, chẳng lẽ muốn ta phải tự đào khoáng.”
Cửa phòng chưa đóng, bóng đen đến gần.
có tận lực bước nhàng, nhưng cũng làm cho nữ nhân trong gian phòng kia chú ý.
Bách Lý Cát Tường, Hiên Viên Dao tự nhiên là gặp qua, chưa tới ký ức vui sướng, ấn tượng đầu tiên cực kém.
Bất quá, lại ngờ tới, dung nhan như nghiệt trong trí nhớ kia cũng để ý hình tượng nửa ngồi chồm hổm mặt đất, cầm trong tay khối than đen, vẽ ra những ký hiệu hình thù kỳ quái mặt đất.
Nàng dường như tính toán theo công thức, hai hàng mi đậm nhíu chặt, nửa bên khuôn mặt bị dính đen, bất quá cũng tổn hao gì dung mạo xinh đẹp của nàng.
Nữ nhân này ràng chính là tinh, nam nhân biết nàng là chén độc dược chết người, nhưng cũng cam tâm tình nguyện nuốt xuống, chỉ vì đổi lại nụ cười của nàng.
Haizzz! Bách Lý Cát Tường bỗng nhiên thở dài tiếng tràn đầy khổ não, bàn tay mới cầm qua than đen chống má, tiện thể đem than đen bôi lên làn da trắng nõn.
“Vẫn còn quá mức phức tạp, chỉ nghĩ ra được, mà làm được có tác dụng gì chứ.” Nàng buồn bã cúi đầu lẩm bẩm, hơi có vẻ thô lỗ “Biến phức tạp thành đơn giản, nhất định phải nhớ kỹ, ta là đứa ngốc làm sao lại luôn quên chuyện này chứ?” Nàng thói quen loại sinh hoạt thiên mã hành , được đám người che chở, miễn là những vật liệu nàng cần, được lập tức dùng tốc độ nhanh nhất đưa đến trước mắt nàng, dù cho trả giá có lớn đến cỡ nào cũng sao cả.
Bây giờ đến cổ đại, vật liệu khan hiếm, nguyên vật liệu cơ bản cũng phải tự mình chuẩn bị, làm nàng hoài niệm đến thoải mái ngày trước liền thổn thức thôi.
“Đây là cái gì?” Hiên Viên Dao tới bên người Bách Lý Cát Tường, học bộ dáng của nàng ngồi xổm xuống, chăm chú nhìn bản thiết kế Bách Lý Cát Tường tiện tay phác hoạ ở mặt đất.
từng trãi phong phú nhắc nhở , những hình vẽ này tuyệt đối phải là họa đồ đơn thuần.
Quyển 3. Chương 28: Đệ Đệ Của Hiên Viên Tôn
Nhưng mà, cư nhiên chút cũng xem hiểu, thậm chí những vật mà Bách Lý Cát Tường muốn làm là gì, cũng đoán ra.
“Đây là súng Mini BB phiên bản cải tiến á.” Thuận miệng ra, Cát Tường kinh ngạc trừng hướng nam nhân bên cạnh, có chút quen mắt, hình như gặp qua, híp mắt suy nghĩ chút nàng kinh ngạc hô, “Hiên Viên Tôn? Tại sao ngươi lại ở chỗ này??”
“Ngươi nhận lầm người.” Hiên Viên Dao giọng điệu ác liệt, nghe được cái tên kia cho dù tâm tình tốt mấy cũng biến mất thấy.
Bách Lý Cát Tường lần thứ hai nhìn kỹ, quả nhiên phát khác biệt.
Người nam nhân trước mắt này, so với tên Hiên Viên Tôn càng thêm cuồng vọng và khí phách, bất quá giống tên Hiên Viên Tôn trong ngoài bất đồng, biến sắc mặt so với lật sách còn nhanh hơn kia.
Tướng mạo có thể giống nhau nhưng khí chất thể bắt chước được, đúng là nàng nhận lầm người.
“Dung mạo của hai người rất giống nhau, chắc là huynh đệ ruột.” Cát Tường cũng chỉ là thuận miệng , lời vừa bật ra đôi mắt đẹp bỗng trợn to, liền nhớ đến việc quan trọng bị nàng quên mất, “Ngươi là đệ đệ của Hiên Viên Tôn??”
Nữ nhân này giả bộ y như . Nét mặt bây giờ của nàng, giống như thực nhận ra .
Hiên Viên Dao vừa bực mình vừa buồn cười, “Gọi thẳng tục danh của Hoàng Thượng, vô lễ á.”
Cát Tường lè lưỡi làm mặt quỷ, “Có gì đâu, lại có ở đây.”
Nhìn chiếc lưỡi màu hồng phấn làm hô hấp cứng lại, bỗng có loại xung động xa lạ mãnh liệt quét tới.
nghiêm mặt, dùng khuôn mặt chút biểu tình để che dấu chật vật khi bị hấp dẫn, “ ở cũng thể lung tung!” Ai biết có tai vách mạch rừng hay chứ.
“Xí, ai thèm.” Nếu phải tên nhóc giống Hiên Viên Tôn này nhảy ra cắt đứt mạch suy nghĩ của nàng, nàng làm sao quên mất nơi này là cổ đại mà buột miệng chứ. “Ngươi chưa trả lời vấn đề của ta đó, ngươi có phải là đệ đệ của Hiên Viên Tôn ?”