1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tranthuy

      tranthuy Well-Known Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      220
      sao ca này phản ứng lớn dữ vậy ta.....vương phi nổi giận nổi bão đây .... tò mò Ninh ca bị gì vậy ta.....:yoyo68:
      THANKS:yoyo14:
      tieuconuong18 thích bài này.

    2. Isis Nguyễn

      Isis Nguyễn Well-Known Member

      Bài viết:
      82
      Được thích:
      1,022
      149. Đánh vương gia
      Beta: Isis Nguyễn


      "Nhu nhi"

      lâu sau, Bộ Ngưng Vận dưới dẫn dắt của nha hoàn tiến vào. Nhìn thấy nữ nhi suy yếu nằm ở giường, trong lòng bỗng nhói đau, đủ loại tình cảm đập vào mặt, rưng rưng trước nhất, rất là áy náy.

      "Cha." đến, Hạ Mộng khẽ mỉm cười: "Người đến thăm ta sao?"

      Bộ Ngưng Vận dừng lại, gật đầu cái.

      Hạ Mộng liền chỉ sang bên cạnh, "Hài tử ở bên kia, là tiểu ngoại tôn của ngài, ngài muốn nhìn chút ?"

      "Tốt."

      Gật đầu cái, Bộ Ngưng Vận đưa tay ra, đón lấy tiểu hài tử.

      Tiểu bảo bối nhìn đáng như con búp bê nho , cái đầu to, hai mắt nhắm nghiền, cái mũi nhàng mấp máy, tựa hồ ngủ được rất trầm.

      Đây chính là tiểu ngoại tôn của !

      cổ cảm giác nên lời trong nháy mắt tràn ngập trái tim , Bộ Ngưng Vận nhìn về phía nữ nhi: "Đây chính là ngoại tôn đầu tiên của ta"

      "Đúng vậy" Hạ Mộng cười, trả lời. "Mọi người đều , đứa này bộ dạng cùng vương gia lúc giống nhau như đúc."

      Lời vừa ra, trường vất vả mới ấm áp được chút giờ khí lại đóng băng trầm xuống.

      "Nhu nhi." nhàng đem tiểu hài tử trả về, Bộ Ngưng Vận trầm giọng : "Hồi trước lúc con còn ở trong phủ, là cha vô năng, làm con liên tục bị các đại nương khi dễ. tại, con xuất giá, tưởng rằng con cùng vương gia cầm sắt hòa minh, như vậy cho dù là cùng chúng ta đoạn tuyệt quan hệ cũng sao, chỉ cần con sống tốt là được. Nhưng bây giờ cha mới biết, căn bản phải như vậy.” Nắm chặt quả đấm. "Con yên tâm, lần này cha tuyệt đối để con lại bị người khác khi dễ, cho dù là vương gia cũng được"

      Éc. Ai nàng bị khi dễ?

      Rất muốn hỏi câu, nhưng Bộ Ngưng Vận lại xoay người: "Ta tìm tính sổ! Con yên tâm, cùng lắm cha mang hai mẹ con con về nhà, cha nuôi con cả đời cũng được. Cái vương gia chó má kia, cho rằng chúng ta thực cần sao? là buồn cười."

      Ách...

      "Cha, ngài cần phải..." Nàng có bị khi phụ mà.

      Nhưng mà, muộn. Thân thể nàng còn hư yếu, nên thể xuống giường ngăn trở, Bộ Ngưng Vận lại nổi nóng, chân dài bước nhanh, liền bước ra tới cửa, thoáng cái thấy thân ảnh đâu.

      "Cha! Cha!" Liên tiếp kêu vài tiếng, cũng thể gọi trở về, thân ảnh lại càng lúc càng xa, Hạ Mộng cảm thấy rất vô lực.

      Aizz

      Xem ra, giông bão sắp kéo đến rồi nha.

      "Lả lướt... Nha nha..."

      Lúc này, tiểu hài tử kia liền tỉnh, lại bắt đầu quơ bàn tay bé kêu loạn.

      Đem bảo bối ôm lấy, Hạ Mộng bĩu môi: "Cục cưng, xem ra, chúng ta phải tiến hành kế hoạch rồi. Vốn tính toán đợi con tròn tháng cùng phụ vương con tính sổ, bây giờ nhìn lại, chúng ta phải tiến hành sướm hơn dự định rồi."

      “Nha nha nha..." Tiểu oa nhi chu cái miệng lên, tiếp tục phun ra thanh phì phù khiến nàng nghe hiểu.

      Hạ Mộng mỉm cười, điểm cái mũi xinh kia. "Ta cũng biết là con đứng về phía ta phải ?"

      "Nha nha nha..." Tiểu oa nhi dứt khoát chuyển sang phì bong bóng.

      "Ha ha, cục cưng, con là tốt nhất" Vội vàng ôm cổ , Hạ Mộng nhắm mắt lại, nhàng xoa xoa cái đầu . "So với phụ vương của con khá hơn nhiều."

      "Nha nha nha." Tiểu oa nhi tiếp tục gọi, bàn tay đưa lên ôm mặt mẫu thân.

      Tình cảnh này, xem ở trong mắt người ngoài, rất có vài phần ấm áp.

      =============================== ==

      Trong khi hai mẹ con bọn họ trao đổi tình cảm, tướng phủ - - cũng chính là phủ của Lý Như Phong, trong căn phòng rộng rãi, Hoàng Phủ Nam Ninh biết đại nạn chuẩn bị ập lên đầu mình. nằm lỳ giường, trong miệng trước sau như lẩm bẩm : "Tại sao như vậy chứ? Tại sao thành như vậy được? Tại sao lại là con trai? Tại sao chứ? Vì cái gì vì cái gì..."

      "Ngươi có thôi dùm ta hay ?"

      tiếng hổn hển rống giận cắt đứt tiếng lầm bầm lầu bầu của , Lý Như Phong bước tới, tay nắm lên.

      Ngẩng đầu lên, ánh mắt hậm hực rơi vào người của , Hoàng Phủ Nam Ninh chu mỏ, giọng : Như Phong, ngươi tại sao vậy chứ? Vì cái gì tiểu bạch thỏ nàng - -"

      A a a a a ………………..

      Lý Như Phong muốn điên rồi.

      " vì cái gì cả. Ngươi làm sao có thể quản được nàng sinh ra nam hay nữ. Hơn nữa, nàng sinh cho ngươi đứa con trai, chẳng lẽ đây phải là chuyện tốt sao? Bao nhiêu người còn ước sinh con trai nối thừa gia nghiệp mà được, mà ngươi giống người thường, sinh con trai còn nghiêng đầu bỏ chạy. Trốn hơn nửa tháng ló mặt về nhà. Ngươi có biết bên ngoài bóng gió truyền lưu thành hình dáng ra sao hay ?"

      " biết." Lắc đầu, Hoàng Phủ Nam Ninh mở to đôi mắt vô tội vừa lo vừa nhìn , " xảy ra chuyện gì sao?"

      A a a a a… Lý Như Phong muốn chết cho rồi.

      Vốn cho là quen biết hơn mười năm, cũng sớm biết nghĩ cái gì đều có thể nắm trong lòng bàn tay, nhưng bây giờ mới phát - - chính mình đối với người nam nhân này hình như còn hiểu quá ít. Cũng chỉ có Hạ Mộng mới có thể chịu được , sớm chiều chung đụng lâu như vậy, nàng còn có bị bức phát điên mới là lạ. Có thể cùng bên nhau sớm tối, kia tuyệt đối thể là người bình thường được.

      Cắn răng cái, nắm lên cổ áo của . "Muốn biết sao? Vậy ngươi ra ngoài cho ta. Tùy tiện nghe chút, ngươi biết. "

      "" Lập tức đẩy ra, Hoàng Phủ Nam Ninh lại lui đến bên giường, "Ta muốn ra ngoài."

      "Vậy ngươi còn tính ở chỗ này của ta bao lâu?"

      Bao lâu? Hoàng Phủ Nam Ninh ngẫm lại, nhìn chằm chằm Lý Như Phong. "Ta biết."

      chết .

      Nếu như trong tay có thanh đao, Lý Như Phong chút nghi ngờ nhất định đao chém chết tên nam nhân trước mặt. Loại người này lưu đời chính là lãng phí lương thực, giày xéo tinh thần người khác, cũng nên sống để hành hạ nhiều người như vậy.

      "Nếu như ngươi biết, vậy bây giờ liền cút cho ta!" Lần nữa nắm lên cổ tay của , dắt ra ngoài.

      Hoàng Phủ Nam Ninh . "Ta biết ta còn có thể đến nơi nào nữa." Từ lúc bước ra từ vương phủ, phản ứng đầu tiên chính là muốn tới nơi này, sau đó liền tới, ra ngoài nữa.

      "Cút về vương phủ của ngươi !!" Lý Như Phong tức điên lên mất, lúc này đột nhiên sâu sắc hiểu rằng mình những kiết nhầm bạn, hơn nữa còn là kết bạn với đại thổ phỉ.

      " " Vừa nghe tới chỗ kia, Hoàng Phủ Nam Ninh sắc mặt đại biến, vội vàng hất tay của ra.

      Khí lực của dùng quá lớn khiến Lý Như Phong lảo đảo cái, thiếu chút nữa ngã xuống.

      " ?" Nghiến răng nghiến lợi gầm tiếng. "Nơi đó là vương phủ của ngươi, nhà của ngươi, ngươi quay về chỗ đó, vậy ngươi tính toán đến đâu? Chẳng lẽ ngươi định ở chỗ này cả đời hay sao?"

      "Nếu có thể." Vội vàng gật đầu, Hoàng Phủ Nam Ninh tiếp tục hướng phóng ra ánh mắt vô tội.

      Lý Như Phong rất muốn chết ngay lập tức.

      cảm thấy nếu cần phải so, càng vô tội, càng u buồn hơn nha. Cái này căn bản là cùng có bất cứ quan hệ nào được ? Tuy Minh vương phi rất có thể là bởi vì kích động mà làm cho sinh non, nhưng cũng phập phòng lo sợ thủ ở bên ngoài phòng sanh suốt cả buổi tối, cho đến khi nàng sinh ra hài tử mới thôi. Hơn nữa, thấy bộ dáng Hoàng Phủ Nam Ninh hồn bay phách lạc, mới hảo tâm chứa chấp . nghĩ đến, lòng hảo tâm này, chính là dẫn sói vào nhà, Hoàng Phủ Nam Ninh ... ràng liền ở lại . còn chưa tính, lại còn giả bộ vô tội giả bộ u buồn nữa chứ. đại nam nhân, sao lại làm như thế? Làm cho nha hoàn gã sai vặt bọn họ cũng bị ảnh hưởng theo, u buồn đó. Đây là cái đạo lý gì chứ? tại rất muốn, rất muốn, phi thường muốn đem ôn thần này đá ra khỏi cửa, cắt đứt quan hệ!!!!

      Cho tới bây giờ, mới chân chân chính chính biết được: Hoàng Phủ Nam Ninh chính là mầm móng gieo họa, tuyệt đối gieo họa! thể để cho tiếp tục gieo họa xuống nữa.

      Loảng xoảng.

      “Hoàng Phủ Nam Ninh!"

      trong lúc hai người giằng co, chợt nghe tiếng động kịch liệt, nửa bên cánh cửa bị cước đá bay. Tiện đà, tiếng quát to đất rung núi chuyển lọt vào trong tai, thiếu chút nữa đem màng nhĩ của bọn họ phá vỡ.

      Hai nam nhân đều bị chấn động, quay đầu nhìn lại, phát thân hình cao lớn uy mãnh xuất ở trước mắt.

      “Ngươi... Bộ đại nhân. "

      Người này biết, nhưng là... Lý Như Phong nhướng mày. Trước mắt người này, như thế nào cùng trong ấn tượng của giống nhau? Còn nhớ , người này mặc dù thân là võ tướng, nhưng ở trong triều đình, bình thường đối đãi người khác hòa ái gần gũi, còn có mấy phần dè dặt, nhưng vì cái gì tại...

      Bất quá, nhìn chút, phát từ lúc vào cửa ánh mắt của liền rơi vào người Hoàng Phủ Nam Ninh. Ánh mắt phảng phất như hai cây đao nhọn, thẳng tắp đâm vào trái tim Hoàng Phủ Nam Ninh, giống như hận thể bắt cho thiên đao vạn quả, sau đó đào ra tâm can để xem chút rốt cuộc là màu gì? chỉ như vậy, toàn thân của cao thấp cũng đều bành trướng cổ tức giận lành lạnh, cơn tức giận này quanh thân hình thành tầng dầy, người ngoài vừa thấy, trong nội tâm chấn liền động mãnh liệt, nhịn được tứ chi nhũn ra, lui về phía sau ngay lập tức.

      May mắn, tức giận này phải là do mà ra.

      Lý Như Phong thức thời lui qua bên, thờ ơ lạnh nhạt. Đây là cha vợ của Hoàng Phủ Nam Ninh nha.

      “Sao ngươi lại tới đây?" Sau khi cả kinh, phát người đến là cha của Hạ Mộng, Hoàng Phủ Nam Ninh kịp phản ứng, ngay lập mặt biến sắc - - mặc dù cũng lâu rồi, nhưng vĩnh viễn đều nhớ cả nhà bọn họ khi dễ nàng như thế nào, làm cho nàng khóc đến kềm chế được.

      “Tới tìm ngươi" Ngay lúc này, trong lòng lại nhớ tới nữ nhi của mình bị vứt bỏ chịu khổ, Bộ Ngưng Vận bước đến trước mặt , giơ quả đấm lên đấm mạnh đánh qua: “Hoàng Phủ Nam Ninh, ngươi chết !!!!"

      “A"

      hề đề phòng trước, nên Hoàng Phủ Nam Ninh liền ăn ngay quyền, lúc này nửa bên mặt của đều chết lặng, thấy như sao trời nổ đom đóm. May mắn sau lưng chính là giường, nếu , thân thể của còn biết bị thảm hại như thế nào nữa.

      Này.

      Thấy thế, Lý Như Phong cũng sợ hết hồn, vội vàng hướng phía cửa rời để lại dấu vết.

      “Thiếu gia, thiếu gia"

      Lúc này, mấy gã sai vặt trong tướng phủ mới khoan thai chạy đến. “Bộ đại nhân, ... xông vào chúng tiểu nhân cản... Ngăn được, hoàn... Còn có mấy cái huynh đệ đều bị đánh, đánh cho trận."

      có việc gì." Quay đầu nhìn gã sai vặt vẻ mặt tím xanh, trong lòng biết vị Bộ đại nhân này là quyết tâm muốn tới dạy dỗ kẻ bạc tình cả gan dám vứt bỏ thê tử, trong đầu Lý Như Phong ràng cảm thấy vài phần khuây khoả, liền vội vàng gật đầu, khóe miệng nhếch lên, “Các ngươi đều xuống . "

      “Nhưng mà, Minh vương gia..."

      có việc gì đâu, ta ở chỗ này được rồi. Các ngươi lui xuống trước , đem người bị thương khiêng xuống chữa trị, cái khác cũng đừng có tới, nhớ kỹ chưa?"

      “Dạ”

      Đơn giản mấy câu đem gã sai vặt đuổi , Lý Như Phong lại lặng lẽ lui tới cửa, tiếp tục thờ ơ lạnh nhạt - -

      Mắt thấy Hoàng Phủ Nam Ninh chống đỡ hết nổi ngã xuống giường, Bộ Ngưng Vận còn hết hận, lại nắm lấy cổ áo của , lại thêm quyền hướng mặt phía bên trái đánh qua. “Ngươi dám khi dễ nữ nhi của ta?"

      Ngao

      Thực đau.

      Sống hơn hai mươi năm, chưa bao giờ bị người nào đánh qua thê thảm như vậy. mặt phía bên phải vừa cảm giác được trận trận toàn tâm đau đớn đánh tới, liền tiếp đó mặt bên trái cũng bị đánh tiếp, trước mắt Hoàng Phủ Nam Ninh biến thành màu đen, trong đầu tức giận bừng nổ.

      “Bộ Ngưng Vận, ngươi dám đánh bản vương?"

      Cắn răng cái, dùng sức giường đứng dậy.

      Bộ Ngưng Vận hừ lạnh. “Chính là muốn đánh chết ngươi."

      Tốt. Hoàng Phủ Nam Ninh khóe miệng nhếch lên. “Dám đánh bản vương, ngươi phải trả giá!"

      Khàn, thực đau. Khóe miệng của khẳng định bị rách, thể tha thứ được.

      Nhưng mà, giận, Bộ Ngưng Vận còn giận hơn, hai mắt đồng dạng bốc hỏa, lần nữa quyền vung tới . “Dám khi dễ con của ta, còn vứt bỏ nó, ngươi cũng phải trả giá tương ứng trước."

      “Bản vương có khi dễ nàng." Hoàng Phủ Nam Ninh ngẩn ra, vội vàng kêu to. có vứt bỏ nàng. chỉ là... Chỉ là...

      có. " Bộ Ngưng Vận cười lạnh, “ có khi dễ nó, vậy nó vừa mới sinh xong hài tử, ngươi liền bỏ lại nó rời , nửa tháng cũng quay về liếc mắt nhìn nó lấy cái. có khi dễ nó, ngươi co đầu rút cổ ở cái địa phương này, ngay cả vương phủ của mình cũng trở về làm gì? Hoàng Phủ Nam Ninh, ta là nhìn nhầm ngươi rồi. Ta còn tưởng rằng ngươi là tâm đối tốt với con của ta, bây giờ mới biết, ngươi chính là tên khốn kiếp. Ngươi lừa gạt tình cảm của con của ta. Ta giết ngươi."

      Trong cơn thịnh nộ, mặc kệ có phải là vương gia hay . Bộ Ngưng Vận giơ quả đấm lên lần nữa tiến tới.

      Lúc này đây, Hoàng Phủ Nam Ninh có chuẩn bị, liền vươn tay ngăn cản chặn lại, nhưng lại hoàn toàn có ngờ tới lực cánh tay Bộ Ngưng Vận có bao nhiêu, chỉ cảm thấy cánh tay liền chấn động mạnh cái. Rồi sau đó cảm giác từ bên tai, cánh tay hai người tiếp xúc lan ra, rất nhanh lan tràn đến cả cánh tay - - cánh tay phải của , đau cứng lại.

      Tại sao có thể như vậy? sững sờ, biết rằng võ công của mình có vài người là đối thủ của , người này sao có thể...

      “Hừ, bằng công phu mèo quào của ngươi, cũng dám đánh cùng ta?" Mà Bộ Ngưng Vận lạnh lùng cười tiếng, bắt được cánh tay của , lại quyền đánh tới mặt của .

      Mỗi tiếng cử động, hết sức nhàng, như trêu đùa.

      Này.

      Thấy thế, Lý Như Phong nhịn được che mặt.

      Biết Hoàng Phủ Nam Ninh lâu như vậy, là lần đầu tiên nhìn thấy bị đánh lợi hại như vậy. Quả , so sánh với Bộ Ngưng Vận mà , Hạ Mộng cũng đủ rồi ôn nhu rồi.

      Trong lúc đánh giá so sánh, Bộ Ngưng Vận đánh tới tấp Hoàng Phủ Nam Ninh, từng quyền từng quyền, đánh thập phần sảng khoái. Vừa đánh, còn vừa mắng, càng đánh càng hăng. Hoàng Phủ Nam Ninh vốn muốn phản kháng, nhưng đều bị cưỡng chế ngăn lại. Hơn nữa, chỉ cần phản kháng bên trái, quả đấm liền xuống bên phải ác liệt hơn.

      Cái này thể được? Nếu cứ để tiếp tục như thế, sợ rằng mệnh này của Hoàng Phủ Nam Ninh khó giữ được rồi.

      Tâm tình muốn xem kịch vui của Lý Như Phong sớm cánh mà bay, vội vàng chạy tới: “Bộ đại nhân, ngài kiềm chế chút. Nếu tiếp tục đánh xuống như vậy xảy ra án mạng mất."

      “Ta chính là muốn đánh chết !" Bộ Ngưng Vận cắn răng quát khẽ, “Cái loại nam nhân chịu trách nhiệm này, lưu đời có ích lợi gì nữa. Còn bằng đánh chết ."

      Ừ, điểm này hoàn toàn đồng ý, nhưng mà - -

      “Bộ đại nhân, được đây. Đây chính là vương gia đó. Nếu hay xảy ra chuyện gì, cửu tộc nhà ngài liền khó giữ được, ngài vì nhất thời tức giận làm liên lụy cả gia tộc đáng hay ?"

      Nắm đám giơ cao rốt cục dừng lại, Bộ Ngưng Vận suy nghĩ chút, buông tay ra.

      Lý Như Phong thở dài hơi.

      “Bộ đại nhân - - "

      “Ngươi câm miệng cho ta." nghĩ đến, lửa giận Bộ Ngưng Vận lập tức liền hướng phun trào mà đến, “Đừng cho là ta biết ngươi cùng xảy ra chuyện gì. Ngươi cũng phải là người tốt gì?" xong, lại vung nắm đấm hướng đánh tới.

      “Ngao."

      Lý Như Phong vội vàng nghiêng đầu tránh, nhưng gò má vẫn bị quả đấm của quét đến, đau đến nước mắt đều chảy ra.

      Này... Này là chuyện gì xảy ra chứ? là tới khuyên ngăn nha, sao cũng bị liên lụy đánh thế này? Sớm biết thế cũng thèm làm.

      “Hừ, họ Lý kia, ta cho ngươi biết, chuyện giữa ngươi cùng nam nhân này, ta sớm biết. Nhưng mà, ta nghĩ các ngươi bởi vì thành thân bớt phóng túng chút, nhưng giờ nhìn lại, đúng là ta quá ngây thơ rồi. Ta thương cho nữ nhi, ràng làm bia đỡ đạn cho các ngươi nhiều năm như vậy, nó là quá đáng thương rồi." Oán hận trong mắt đột nhiên chuyển hóa thành đẫm lệ mông lung, Bộ Ngưng Vận hít hít mũi, lên tiếng kêu to, “Cha có lỗi với con, con ơi. Là cha đúng, cha đem con đẩy vào trong hố lửa. Là cha hại con rồi."

      Ách...

      Lý Như Phong biết gì, cũng biết giải thích như thế nào cho việc này.

      “Cái kia, Bộ đại nhân, ngài suy nghĩ nhiều quá rồi, ta cùng vương gia có loại quan hệ đó - - "

      “Ngươi câm miệng lại cho ta." Trừng mắt, Bộ Ngưng Vận lạnh lùng quát, “Ngươi cần ngụy biện, ta chỉ tin tưởng thắng tại hùng biện. Đồ đệ của ta chính mắt thấy được chuyện tình này, há có thể là giả?"

      Đồ đệ .

      Lý Như Phong nhướng mày, a, đột nhiên nghĩ tới, họ Tưởng kia.

      Vì vậy, trong lòng thống khổ hơn. “Bộ đại nhân, các ngươi suy nghĩ nhiều rồi, chúng ta - - "

      “Ta bảo ngươi câm miệng ngươi nghe thấy hả?" Lần nữa hung hăn trừng mắt, Bộ Ngưng Vận quát to, phảng phất chỉ cần còn dám chữ, nhào tới xé nát .

      Lý Như Phong bị giật mình. Làm tể tướng bao nhiêu năm nay, lần đầu tiên bị người có chức so với thấp hơn rất nhiều hù dọa.

      yên lặng cúi đầu, chữ cũng dám nữa.

      “Hừ"

      Gặp như vậy, Bộ Ngưng Vận lại khinh thường hừ lạnh, xoay người lại, nắm lấy cổ áo của Hoàng Phủ Nam Ninh. “"

      đâu?" Chờ bọn họ đều xa, Lý Như Phong mới ngước cổ lên hỏi.

      “Trở về Minh vương phủ"

      Tốt.

      Lý Như Phong vội vàng vỗ tay. Sớm biết rằng lão nhân gia kia tới là có thể bắt trở về vương phủ, khẳng định khuyên can. Bởi vì mục đích của cũng là như thế mà.

      Mà bên này Hoàng Phủ Nam Ninh, mắt thấy mình bị người khác túm cổ như xách con gà con, đường ra tướng phủ, bị nhiều người như vậy vây xem, mặt mũi của nhịn được, giận tái mặt: “Bộ Ngưng Vận, mau đem bản vương để xuống."

      Bộ Ngưng Vận có tai như điếc, tiếp tục về phía trước.

      “Bộ Ngưng Vận." Hoàng Phủ Nam Ninh nổi giận, “Ngươi mau để bản vương xuống"

      Bộ Ngưng Vận còn nghe.

      Hoàng Phủ Nam Ninh trong cơn giận dữ. “Ngươi còn thả, coi chừng bản vương... Bản vương..."

      “Muốn ta như thế nào, vậy cũng chờ sau này hãy ." Rốt cục, Bộ Ngưng Vận mở miệng, nhưng lại dị thường khinh miệt hừ lạnh tiếng.

      Hoàng Phủ Nam Ninh dừng lại, ra lời.

      Cứ như vậy, bị mang theo, hai người hối hả nhanh chóng xuyên qua đường phố, tới cửa lớn Minh vương phủ.

      “Vương vương vương... Vương gia"

      Nhìn thấy tình huống hai người, gã sai vặt giữ cửa cũng bị giật mình.

      Đầu vừa nhấc lên, mắt hổ trừng trừng, Bộ Ngưng Vận nghiêm nghị quát lên: “Cút ngay."

      “Dạ dạ dạ." Gã sai vặt lập tức bị dọa, hai lời liền nhường đường.

      Bộ Ngưng Vận liền xách theo tiếp tục lên phía trước, mặc dù cũng có nha hoàn gã sai vặt muốn ngăn trở, nhưng chỉ cần bị trừng, sát khí vô hình liền đập vào mặt, gặp người giết người, gặp quỷ sát quỷ, đường thông suốt trở ngại.

      Rất nhanh, hai người cùng nhau trở lại chỗ Hạ Mộng.

      “Cha - - vương gia."

      Phanh.

      Đến nơi, Bộ Ngưng Vận tiện tay quăng xuống, đem Hoàng Phủ Nam Ninh ném xuống mặt đất.

      “Nhu nhi, cha đem người bắt về cho con rồi đây."

      Ách...

      Khóe miệng Hạ Mộng co lại mãnh liệt, bất chấp vội vàng vén chăn lên, muốn xuống đem người dưới đất đỡ dậy.

      Nhưng mà, Bộ Ngưng Vận tay liền bắt được cánh tay của nàng. “Nhu nhi, hôm nay cha bắt trở lại, là có lời muốn ràng với hai người."

      Cái gì?

      “Tiểu bạch thỏ..." mặt đất, Hoàng Phủ Nam Ninh lâu gặp Hạ Mộng trong nội tâm chợt hồi mềm mại, bất tri bất giác hướng nàng đưa tay ra.

      Nhưng mà, Bộ Ngưng Vận hung hăng cước liền đạp tới. “Ngươi cút. Hôm nay, ta chính là đến mang con của ta ."

      Cái gì???

      Hạ Mộng bị giật mình.

      “Cha, ngài... Làm sao vậy?"

      “Nhu nhi." Lại quay đầu lại, Bộ Ngưng Vận vẻ mặt ôn nhu như nước, “Trước kia, cha thực xin lỗi con. tại, cha biết sai rồi. Nếu Minh vương phủ cần con, cũng thừa nhận đứa bé này, vậy tốt. Chúng ta về nhà, cha nuôi con, con của con chính là ngoại tôn của cha, là hậu nhân của Bộ gia. Chúng ta cần dựa vào vương phủ bọn họ. Vương gia chó má các người tưởng rằng mình tốt lắm sao?"

      Ách... khóe miệng Hạ Mộng co lại mãnh liệt, biết gì.

      Cha, ngài tin những lời đồn đãi chuyện nhảm bên ngoài vậy sao.

      Nhưng mà, trong nội tâm sớm chuẩn bị kỹ càng, Bộ Ngưng Vận bước qua, tay ôm lấy tiểu oa nhi giường, tay kia khẽ hướng nữ nhân ôm lấy, “Nhu nhi, đến, cha cõng con, chúng ta về nhà."

      “Cha..." Hạ Mộng dở khóc dở cười.

      “Nhanh, lên" Bộ Ngưng Vận vội vàng thúc giục.

      “Tiểu bạch thỏ, cần!" Thấy thế, trong nội tâm Hoàng Phủ Nam Ninh quýnh lên, vội vàng đứng lên muốn ngăn cản.

      Nhưng mà, Bộ Ngưng Vận cước lại đem đạp đổ.

      “Hoàng Phủ Nam Ninh, ta cho ngươi biết, ngươi bất nhân, kia cũng đừng trách Bộ gia ta bất nghĩa. Bắt đầu từ hôm nay, con của ta cùng ngươi có bất cứ quan hệ nào nữa, con của nó cũng phải là ngươi nữa. Đây là con cháu của Bộ gia ta. Ngươi cùng Lý tướng gia có thể cùng nhau, ta chắc chắn để cho con của ta chịu phần ấm ức này."

      xong, nhìn lại Hạ Mộng chút. “Nhu nhi, lên nhanh chút, chúng ta về nhà."

      “Nha."

      Yên lặng, Hạ Mộng nghe lời nằm ở lưng của .

      Bộ Ngưng Vận liền ôm cháu nội, cõng nữ nhi, sải bước ra ngoài.

      “Tiểu bạch thỏ, đừng ." Sau lưng, Hoàng Phủ Nam Ninh vẫn gào thét, nhưng bọn họ lại mắt điếc tai ngơ.
      Last edited: 20/10/14
      barbie1810, gaubonganvung, devilhamvui9 others thích bài này.

    3. Miken Ha

      Miken Ha Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      31
      Tieu roi,mat vo roi con mat con:yoyo59:

    4. tranthuy

      tranthuy Well-Known Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      220
      hahaha....cười chết mất ... Ninh cuối cùng bị đánh rồi ...đánh hay ...còn bị xách về nhà nữa chứ ...đủ mất mặt chưa....đáng đời....giờ HM bỏ luôn để coi làm sao đem chị về đây.... thoải mái quá :yoyo36::yoyo36:
      THANKS:yoyo14:
      tieuconuong18 thích bài này.

    5. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      nhiều lúc t cảm thấy a vs LNP là 1 đôi ấy, thân thiết đến kỳ dị, nếu k có c Bạch thỏ có khi đây là tr đam r:013::013:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :