1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình Muộn - Thương Cẩm Duy (C91) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Số phận lục bình trôi nổi của San San là do chú Cố mang lại vì vậy cũng chỉ có chú Cố hi sinh thân mình bồi mỹ nhân thôi. :th_70::th_70::th_70:
      linhdiep17, ChrisTiểu Yên thích bài này.

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      ôi ôi dự là 2 ng này làm nên 1 chuyện tình oanh liêtj a..........chú CỐ tnay là tiếng sét ái tình phải hok....hóng quá aaa:yoyo14::yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      thank nàng @Tiểu Yên :yoyo4::yoyo4::yoyo4::yoyo4:
      Tiểu Yên thích bài này.

    3. Gariella

      Gariella Active Member

      Bài viết:
      185
      Được thích:
      155
      Tình cảm của chú Cố dành cho San San sâu nặng quá.
      RubyzjnTiểu Yên thích bài này.

    4. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952

      Chương 32

      Trời tháng 7, nắng gắt như đổ lửa.


      Tùng San sau Tề Duyệt Tâm, nhìn người xếp thành hàng dài phía trước tiện tay cầm mấy tờ quảng cáo tay quạt quạt tạo gió. Hôm nay, Tề Duyệt Tâm gọi tới cùng nhau xin việc làm lễ tân cho công ty bất động sản quốc tế. Mấy chuyện phải xuất trước đám đông như thế này Tùng San vốn có hứng thú, nhưng chịu nổi hấp dẫn của đồng tiền, giờ 80 tệ, ngày là 560 tệ, tổng cộng làm bảy ngày, tính ra cũng được gần 4000 tệ rồi.


      Dù sao ở nhà cũng rất rảnh rỗi, có điều phải mang giày cao gót tuần, nhưng có thể lấy được gần 4000 tệ sức hấp dẫn vẫn rất lớn.


      Tề Duyệt Tâm kéo tay Tùng San, cười : "San San, mình đoán cậu ở nhà rất rảnh rỗi cũng có gì làm đúng ?"


      Tùng San cười gượng, thấy mình dễ đoán, bị ấy trúng phóc rồi.


      Từ sau lần leo núi kia, Tùng San ở nhà trải qua cuộc sống đều đều. hôm giở lịch nhìn mới kinh ngạc vì hè trôi qua hơn nửa, nhưng trừ việc theo bọn Tống Đào ra ngoài dã ngoại leo núi hề làm gì khác. Người ta tuổi thanh xuân chờ đợi ai, mà nghỉ hè cứ vùi mình trong nhà hơn nửa thời gian, vừa cảm thấy mình sắp thành heo rồi, lại vừa cảm thấy có chút nhàm chán.


      Những ngày có bạn trai buồn tẻ mà.


      " ra mình cũng vậy, rảnh rỗi đến mức biết nên làm gì. Tình cờ mình thấy cái quảng cáo tuyển dụng này cho nên mình nghĩ muốn kiếm việc làm để có thêm thu nhập, nhưng nếu mình hơi sợ cho nên mình mới rủ cậu cùng.” Tề Duyệt Tâm cười hì hì .


      Tùng San cũng cười, "Ừ, mình cũng hiểu mà mấy chuyện này đông người cùng yên tâm hơn.”


      Lão Tùng nghe Tùng San muốn ra ngoài tìm việc, ông cực kỳ đồng ý, khăng khăng gia đình họ thiếu tiền, muốn tiền tiêu vặt ba cho con, cần gì phải ra ngoài tìm việc, lỡ bị lừa sao. Xã hội bây giờ đảo điên hết rồi.


      Nhưng Tùng San rất cần tiền, bởi vì muốn mua cái di động mới. Từ lần trước bị A Thạch tinh mắt nhận ra cái điện thoại cao cấp ba vạn tệ kia, mỗi lần gọi hay nhận điện thoại đều rất căng thẳng, sợ lại bị người khác nhìn thấy. Cứ lén lút như ăn trộm như vậy khiến rất buồn bực.


      Tề Duyệt Tâm nhìn phía trước, với Tùng San: "Mình thấy quy mô của công ty này như vậy chắc là rất đàng hoàng, hôm nay chúng ta tới đúng nơi rồi.”


      Tùng San gật đầu, "Ừ, đúng là rất đàng hoàng, như vậy biết chúng ta có được tuyển dụng hay đây, đông người tới xin việc như vậy.”


      Tề Duyệt Tâm nhìn Tùng San, trong ánh mắt mang theo ý cười: "San San, đối với mình cậu cần khiêm tốn như vậy. Hai chúng ta dù gì cũng là hoa khôi của khoa Quản lý tài chính, chỉ là công việc lễ tân thôi chẳng lẽ được.”


      Tùng San sửng sốt chút, sau đó cười cười, " vậy cũng đúng.”


      nàng Tề Duyệt Tâm này đúng là có tinh thần của hoa khôi.


      Kết quả bị Tề Duyệt Tâm trúng, người đàn ông phụ trách phỏng vấn tuyển dụng chỉ nhìn hai cái, ánh mắt sáng lên, với người phụ nữ trang điểm tinh xảo mấy câu, sau đó cười cười rồi . Người phụ nữ kia mặc trang phục công sở màu đen, tóc búi cao có vài sợi rủ xuống, ấy tới, cẩn thận quan sát Tùng San và Tề Duyệt Tâm, sau đó : "Hai người các theo tôi vào đây.”


      Người phụ nữ này họ Ngô, mọi người gọi là chị Ngô, khoảng 30 tuổi, năng thận trọng, nhìn rất khó tính. ấy đưa hai vào phòng, lấy từ trong ngăn tủ ra hai bộ quần áo, giống bộ ấy mặc, "Hai mặc bộ đồ này vào, từ hôm nay theo tôi.”


      Tùng San và Tề Duyệt Tâm liếc nhau, Tề Duyệt Tâm nháy mắt hỏi: "Chị Ngô, bọn em tới xin làm nhân viên lễ tân.”


      Chị Ngô có chút kiên nhẫn, "Giờ tôi cho hai lên làm trợ lý, theo tôi phụ trách quy trình của đại hội sắp tới, được sao?"


      Tùng San nhếch miệng nở nụ cười, "Chị Ngô, có phải lương của trợ lý cao hơn lễ tân ạ?"


      Chị Ngô liếc nhìn cái, vẻ mặt kiêu ngạo, " ngày 1000 tệ đủ chứ?"


      Tùng San và Tề Duyệt Tâm mừng rỡ, thay quần áo, đến phòng thử đồ hai người hẹn mà gặp cùng hoan hô tiếng. Đây quả thực là thắng lợi của khoa Quản trị tài chính đại học A.


      Hội nghị diễn đàn kinh doanh địa ốc này do mấy trang web lớn của cả nước kết hợp tổ chức, quan tâm đến vấn đề quan trọng nay chính là giá nhà đất và việc cải tiến chất lượng khu dân cư. Nơi diễn ra hội nghị lần này nằm ở tầng mười lăm tháp Minh Châu, đủ để nhìn thấy ban tổ chức muốn nâng cao tầm quan trọng của hội nghị.


      Tùng San và Tề Duyệt Tâm theo chị Ngô làm trợ lý, việc mỗi ngày đều là chạy chạy lại muốn gãy cả chân. Các loại chuyện lớn , từ bình hoa bàn hội nghị, đến khách quý tham dự, rồi đến việc sắp xếp các nhân viên lễ tân, nhân viên phụ trách việc ăn uống... Chị Ngô là người rất cẩn thận, mọi việc đều phải tự giám sát, nếu quá bận bịu Tùng San và Tề Duyệt Tâm trở thành chân chạy vặt cho ấy.


      Lúc chạng vạng, Tùng San và Tề Duyệt Tâm ngồi cầu thang, ăn ngấu ăn nghiến hộp cơm, bận rộn cả ngày căn bản là có thời gian ăn cơm, hai đói tới mức da bụng đụng da lưng.


      Tùng San xúc động: "Tiền lương trợ lý này dễ lấy mà, quả nhiên nỗ lực và hồi báo là có quan hệ trực tiếp mà.”


      Tề Duyệt Tâm gật đầu: "Mình tình nguyện làm nhân viên lễ tân còn hơn là phải vất vả như bậy giờ! Chị Ngô khó tính quá, lúc nào cũng la hét hai đứa mình.”


      Tùng San cười: "Cũng là do quá bận rộn nên nóng nảy thôi, sức lực của chị Ngô lớn. người quản lý nhiều chuyện như vậy, mình rất phục chị ấy.”


      Tề Duyệt Tâm nở nụ cười, "San San, cậu có tiềm chất của nữ cường nhân, thế mới khâm phục người phụ nữ như chị Ngô.”


      Tùng San hỏi: "Gì cơ? Vậy cậu khâm phục người như thế nào?"


      Tề Duyệt Tâm buông cơm hộp xuống, cầm khăn tay lau khóe miệng, "Loại người mà mình hâm mộ rất vô dụng, đó là người có thể hưởng cuộc sống tốt đẹp nhất, cần phải quan tâm bất cứ chuyện gì.”


      Tùng San vui vẻ: "Có người như vậy sao? Cậu người đó là phu nhân nhà giàu hay là công chúa?"


      Tề Duyệt Tâm bĩu môi, cười : " cần là phu nhân cũng cần là công chúa, chỉ cần có thể tìm được người đàn ông mình mình có thể sống giống như vậy.”


      Tùng San như suy nghĩ gì đó, gật gật đầu, đột nhiên có chút xúc động muốn giới thiệu Tề Duyệt Tâm cho Cố Trì Tây. Quan điểm của hai người này rất hợp nhau.


      Hai người vừa vừa cười ăn xong hộp cơm, vừa mới trở lại đại sảnh bị chị Ngô dạy dỗ. "Bây giờ mấy giờ rồi, hai người còn chạy đâu vậy? Nghi thức khai mạc sắp bắt đầu rồi! Mau theo tôi qua đây!"


      Lúc này đại sảnh của hội nghị được bố trí xong xuôi, các nhân viên tiếp đón cũng vào vị trí, những vị khách quý mặc đồ Tây mang giày da cũng lần lượt xuất . Tùng San và Tề Duyệt Tâm theo chị Ngô, cùng nhau đứng ở cổng lớn hội nghị tiếp đón khách, Tề Duyệt Tâm phụ trách giúp khách ký tên, Tùng San phụ trách dẫn khách vào chỗ ngồi.


      Tề Duyệt Tâm tranh thủ lúc chị Ngô chú ý, thầm bên tai Tùng San: "San San, đây là cơ hội tốt đấy, có thể biết được nhiều người tai to mặt lớn!"


      Tùng San cười gượng chút, khi quay đầu lại, nụ cười mặt lập tức cứng đờ.


      thấy Trương Tân.


      ta vẫn mặc bộ tây trang, tóc ngắn chỉnh tề, xung quanh luôn toát ra khí thế khiến người lạ dám tới gần, hai mắt sắc lạnh như băng.


      Khuôn mặt chị Ngô tươi cười nghênh đón, "Chào ngài, xin hỏi ngài là đại biểu của công ty nào?"


      Trương Tân nhìn thấy Tùng San ở phía sau chị Ngô, ánh mắt ngưng đọng, sau đó mặt biến sắc trả lời: "Bất động sản Ninh Quảng.”


      Hai mắt chị Ngô lập tức phát sáng, "Ngài là?"


      Trương Tân : "Tôi là trợ lý Trương Tân của chủ tịch Cố, chủ tịch Cố lát nữa đến.”


      Vẻ mặt chị Ngô cười tươi như hoa, từ trong hòm lấy ra 2 cái danh thiếp màu vàng đưa cho Trương Tân, "Được, trước tiên ngài ký ở đây, sau đó tôi cho người đưa ngài tới chỗ ngồi.” xong ấy nhìn về phía Tề Duyệt Tâm.


      Tề Duyệt Tâm cứng người lúc, nghe xong lời của chị Ngô nhìn Tùng San, rồi mới cười : " Xin chào trợ lý Trương, mời ngài ký ở đây.”


      "Tùng San, đưa trợ lý Trương tới vị trí số 8, 9 hàng thứ nhất.” Chị Ngô giao phó.


      Tùng San hơi cúi đầu, "Vâng.” Sau đó nhìn thoáng qua Trương Tân, "Xin mời ngài theo tôi.”


      Giọng của cực kì bình tĩnh, như với người xa lạ.


      Trương Tân yên lặng cùng Tùng San vào hội trường, ngồi vào vị trí ở giữa dãy thứ nhất, sau đó ngẩng đầu lên : "Cảm ơn.”


      Tùng San bình thản trả lời: " cần khách sáo.”


      xoay người rời , được đoạn mới thở ra hơi. Sao có thể có chuyện trùng hợp như thế chứ. Nghĩ đến chuyện lát nữa còn phải gặp Cố Trì Tây, da đầu tê rần cả lên.


      Khi quay lại cửa nhìn thấy ánh mắt phức tạp của Tề Duyệt Tâm, mới nhớ lại lần trước Tề Duyệt Tâm ở trước cửa ký túc xá nữ giúp nhặt tiền từng gặp Trương Tân.


      "Tùng San, đưa trợ lý Chu tới dãy thứ tư ghế số 6.” Chị Ngô lại lên tiếng.


      Tùng San trả lời, "Vâng ạ.” Vừa quay đầu, người thấy chính là Chu Trường An.


      Con mẹ nó, Con Mẹ Nó, CON MẸ NÓ!!!


      Chu Trường An nhìn thấy Tùng San cũng sững sờ, sau đó cười cười: "Làm phiền .”


      Cái thái độ này là coi Tùng San như người xa lạ.


      Tùng San kìm chế suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, sau đó bình tĩnh mỉm cười, "Xin mời theo tôi.”


      Khi xoay người thấy vẻ mặt của Tề Duyệt Tâm, mới hiểu được ra vừa rồi ánh mắt của ấy có nghĩa là như vậy.


      Chu Trường An buông túi xách tay xuống, nhìn Tùng San, "San San, sao em lại ở đây?"


      Tùng San cười cười: "Đừng hiểu lầm, tôi chỉ là người được thuê làm chút việc để kiếm thêm tiền mà thôi.”


      Chu Trường An run run khóe miệng, trong ánh mắt mang theo lo lắng cười : " khéo, lát nữa mẹ của Lâm Lâm cũng tới.”


      loại người chính là như vậy, luôn đem lo lắng của mình ra khỏi cửa miệng.


      Tùng San vui vẻ, cố ý : "À, vậy phải để tôi gặp chút, tôi muốn nhìn xem người mẹ như thế nào mới có thể dạy được đứa con như vậy.”


      Chu Trường An hoảng sợ, "San San, em...”


      Tùng San bất đắc dĩ lắc đầu, "Dọa thôi, vậy mà cũng tin? Chu Trường An rốt cuộc ăn cái quái gì để lớn vậy, lá gan thế à?"


      Chu Trường An thở dài, "San San, em đừng làm sợ.”


      Tùng San thèm để ý đến , xoay người : "Chị đây rất bận rộn rảnh rỗi để ý tới .”


      Trương Tân ngồi ở dãy thứ nhất đột nhiên đứng dậy, nhanh tới. Tùng San nhìn thấy sửng sốt, sau đó thấy Trương Tân ngang qua mình, suýt nữa hỏi câu, muốn làm gì.


      Kết quả Trương Tân chỉ ngang qua , hề liếc nhìn cái, rời khỏi hội trường.


      Tùng San thầm thả lỏng, sau đó cảm thấy tên Trương Tân này đáng ghét. Chỗ ngồi của ta gần như vậy, nãy giờ và Chu Trường An chuyện ta chắc chắn nghe rất ràng. Còn chọn ngay thời khắc mấu chốt mà đứng lên, giả vờ như người xa lạ ngang qua nữa chứ.


      Lát sau người tới tham gia ngày càng nhiều, Tùng San mình đưa khách tới chỗ ngồi xuể, Tề Duyệt Tâm dừng việc cho khách kí tên phụ giúp . Nhưng lòng của Tùng San luôn có chút yên, trong đầu ngừng suy nghĩ đến câu vừa rồi của Chu Trường An.


      Mẹ Cố Lâm Lâm cũng tới, đó là người như thế nào.


      Vì thế vừa vội vàng dẫn khách vừa nhìn về phía Chu Trường An, nhưng vị trí bên cạnh vẫn trống .


      Còn mười phút nữa chính thức bắt đầu khai mạc, cửa thang máy ở hội trường mở ra, đám người bước ra, người trước người sau, nhưng lại giống như vây quanh hai người ở giữa. Nhìn xuyên qua đám người đó, Tùng San thấy Cố Trì Tây.


      khuôn mặt tuấn vẫn là nét dịu dàng hòa nhã, mang theo ý cười như có như , nhưng ý cười kia sau lưng lại chứa khí thế mạnh mẽ bức người. Người đàn ông như vậy, bản thân chính là cái động đen, tự động thu hút chú ý của tất cả mọi người.


      Ánh mắt của Tùng San và Cố Trì Tây giao nhau sau đó rời .


      Cố Trì Tây tiếp tục tới trong bao vây của mọi người, Tùng San lại cúi đầu.


      Lão Thẩm bên cạnh Cố Trì Tây vừa ra cửa thang máy sớm nhìn thấy Tùng San ở đó, có ý tốt huých lão Cố, sau đó phát người bên cạnh có phản ứng gì.


      Đùa gì chứ? ràng muốn gặp người ta đến phát điên, lúc này gặp được lại bày ra dáng vẻ như có gì.


      Lão Thẩm thở dài, uổng công lao tâm khổ tứ.


      Vì thế khi đám người kia ngang qua bên người Tùng San lão Thẩm bỗng nhiên dừng bước, quay đầu nhìn về phía Tùng San, lớn tiếng cười : "Ô, đây phải là San San sao? Sao lại ở đây?"


      Mọi người vội vàng nhường ra con đường, đồng loạt nhìn về phía Tùng San.


      Tùng San cười gượng chút, "Thẩm... chú Thẩm, xin chào.”


      Cố Trì Tây đứng bên cạnh lão Thẩm rốt cuộc cũng nhìn về phía , vẻ mặt chút gợn sóng, y như người xa lạ. Thái độ của như vậy khiến Tùng San có chút thích ứng, khẽ rủ mắt xuống.


      Lão Thẩm cười : "Bên tuyển dụng nhân viên của các biết chọn người, sao có thể có bản lĩnh cao cường như vậy, còn mời được San San của chúng ta làm nhân viên chứ?"


      Chị Ngô đứng bên cười : "Tùng San được chúng tôi qua mấy vòng phỏng vấn chọn được, ra là người quen của chủ tịch Thẩm, đúng là rất khéo.”


      Lão Thẩm giống như hề gì xoa xoa đầu Tùng San, hiền lành : "Đừng quá sức nhé, lát nữa hội nghị khai mạc kết thúc đến chuyện với chú Thẩm .”


      Tùng San lạnh nhạt cười cười: "Chú Thẩm là người bận rộn, hôm nay tới tham gia hội nghị có biết bao người muốn chuyện với chú đấy, cháu nào dám làm trễ việc của chú. Huống hồ hôm nay cháu là người làm công sao có thể vì chuyện riêng mà bỏ bê công việc.”


      Mắt Lão Thẩm sáng lên, hơi nghiêng đầu liếc mắt nhìn Cố Trì Tây. nhìn ra bé này lại biết ăn như vậy, rất thú vị.


      Cố Trì Tây vẫn làm như thấy, dáng vẻ hòa nhã như thường, yên lặng gì.


      Trương Tân vẫn luôn theo sau Cố Trì Tây bước lên phía trước, bên tai Cố Trì Tây: "Cố tổng, nghi thức khai mạc chính thức bắt đầu rồi.”


      Cố Trì Tây gật đầu, vỗ vai lão Thẩm, " thôi.”


      Lão Thẩm cười tiếng, "San San, ngày mai chú Thẩm lại tìm cháu chuyện nhé.” Sau đó xoay người, theo Cố Trì Tây vào hội trường.


      Những người vây quanh họ cũng lục tục vào trong. Lúc này Tùng San mới thở phào, cảm thấy xung quang ít người khí cũng mát mẻ hơn.


      Chị Ngô nhìn Tùng San, muốn gì đó lại thôi, xoay người rời .


      Tề Duyệt Tâm đẩy đẩy cánh tay Tùng San, giật mình : "San San, sao cậu có thể quen biết nhân vật lớn như thế chứ! Sao cậu sớm?"


      Tùng San có chút đau đầu, cả ngày chạy chạy lại muốn gãy cả chân, bụng đói lép kẹp, bây giờ còn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, não bộ của hoạt động nổi nữa.


      Chị Ngô ra, đóng chặt cánh cửa hội trường. Từ trong hai cánh cửa tinh xảo kia truyền ra tiếng vỗ tay ào ào.


      "Bây giờ tôi xem bên phòng tiệc chuẩn bị như thế nào, hai người ở đây trông chừng, còn có vài vị khách quý chưa tới, lát nữa họ tới cho họ kí tên rồi đưa vào vị trí, hiểu chưa?" Chị Ngô xong nhìn thoáng qua Tùng San, trong ánh mắt mang theo khinh miệt.


      Tề Duyệt Tâm cười cười: "Chị Ngô yên tâm , chỗ này cứ giao cho bọn em.”


      Sau khi chị Ngô , Tùng San bình tĩnh liếc nhìn danh sách ký tên của những người tới tham dự, sau đó tay dừng lại hàng trống, nơi đó có ba chữ, Uông Tiểu Kinh.

      Last edited by a moderator: 10/12/15
      cupid_aint_a_lie, Iluvkiwi, noair36 others thích bài này.

    5. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Hấp dẫn đây, gặp mặt có sao nhỉ, hay là người đàn ông mà mẹ Cố Lâm Lâm xuất , chú Cố từ bỏ rồi hả, mong tập sau quá:012:
      Thanks @Tiểu Yên :th_57::th_57::th_57:
      Rubyzjnlinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :