1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. coi_coi

      coi_coi Member

      Bài viết:
      90
      Được thích:
      50
      cứ ngỡ bạn PL khéo nấu nướng ai ngờ là tác giả phá hoại bếp ah :))
      linhdiep17 thích bài này.

    2. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424
      mình có cảm giác như Chung thầm vợ mình từ lâu rồi ^^ chỉ có cái ko hiểu chi tiết lúc 2 người xxx sao lại bạo lực máu me quá, khó hiểu :-<
      Mình rất có hứng thú với truyện này mà nhà nhiều editor quá rồi ko thôi m cũng đăng kí 1 chân edit hehe~
      Thanks các editor-team nhá~~~

    3. love_is_blue317

      love_is_blue317 Well-Known Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      394
      Lục Chung làm bánh ngọt cho Phan Lôi kìa, thích quá :038:
      gia đình nhà kia ngày càng lộn xộn đây
      Ngọc Quỳnh, thanhtuyenTiểu Yên thích bài này.

    4. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      Ôi cái Chung Phỉ Phỉ này đúng là nhiều chuyện khó ưa mà:yoyo62:. Chuyện nhà người ta thích ăn bánh ngọt liên quan gì đến chứ, chõ cái miệng thối của vào làm thêm rắc rối cho Phan Lôi:yoyo8:

    5. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952
      Sorry các mem mấy hôm nay wifi hư onl được ...:yoyo44::yoyo44:

      Chương 13
      editor: Tiểu Yên

      Lục Chung nhốt mình trong thư phòng giờ.

      Từ trước tới giờ, chưa bao giờ Phan Lôi gõ cửa mà Lục Chung mở cửa. Nhưng hôm nay
      gõ mấy lần, người bên trong cũng có phản ứng.

      Phan Lôi biết , rất tức giận.

      Mặc dù,ngoài mặt hề thể ra chút nào.

      Phan Lôi hỏi Tôn Như Ý làm cách nào để dỗ cho người vui vẻ.

      Tôn Như Ý sau khi suy tư hồi đương nhiên là cho kết quả tốt.

      Phan Lôi biết Lục Chung thích cái gì, nhưng để ý thấy Lục Chung tối nay cũng chưa ăn cái gì.

      Cả đêm, Lục Thanh Dương đều chỉ cây hòe mắng cây dâu, lời thể bất mãn của ông ta đối với đứa con trai lớn trầm này, đặc biệt là chuyện làm bị thương con trai của trai mình Lục Vĩnh khiến ông ta cực kỳ tức giận.

      Sau khi kết thúc họp mặt, vẻ mặt của Lục Chung có gì bất thường, lúc về nhà lái xe cũng rất vững vàng .

      Trong xe còn mở nhạc êm dịu, giống như mọi thứ có gì thay đổi.

      Nhưng Phan Lôi hiểu, Lục Chung nhất định rất tức giận, hoặc có thể là rất tuyệt vọng.

      Phan Lôi nghĩ muốn khiến Lục Chung vui vẻ.

      Nếu như phải Lục Vĩnh ức hiếp , Lục Chung giúp trả thù, cũng từng chút từng chút bị tước quyền lợi của Lục gia.

      Tài nấu nướng của Phan Lôi tốt, nhưng món chè bột gạo trôi nước rượu ngọt của lại rất ngon.

      Sau khi nấu nồi chè, Phan Lôi gõ cửa thư phòng.

      Thấy vẫn có động tĩnh, Phan Lôi cắn môi, hạ quyết tâm, trực tiếp mở cửa vào.
      Lục Chung quả nhiên ở đây.

      mình ngồi dựa vào ghế sô pha bên cạnh cửa sổ, đùi còn đặt cái máy tính bảo bối của .

      "Lục Chung... muốn chút gì ? Đêm nay cũng chưa ăn gì cả."

      Lúc tới, Phan Lôi phát Lục Chung tập trung vào hình ảnh trò chơi màn hình, nhìn nét mặt cho thấy thua hồi.

      Tay của hầu như hề động đậy, trong mắt lại có hờ hững.

      Phan Lôi liên tục kêu vài tiếng, Lục Chung cũng có phản ứng gì.

      Xem ra, tối nay Lục Thanh Dương làm cho rất đau lòng.

      "Lục Chung?" Phan Lôi bưng bánh trôi ngồi xuống bên cạnh Lục Chung, sau khi kêu vài tiếng hiểu sao lại sửa miệng gọi, "Mai hoa lộc... mai hoa lộc... Ăn ?"

      Có lẽ, xa lạ cách gọi này làm cho Lục Chung có chút phản ứng, ngẩng đầu lên, con ngươi đen thoáng lên tia nghi hoặc, Phan Lôi cười dài lại gần .

      "Tốt lắm, mai hoa lộc, mau ăn nhanh ."

      Vừa xong, Phan Lôi mạnh mẽ tịch thu cái máy tinh của Lục Chung.

      Chơi kém như vậy còn chơi cái gì nữa.

      Lục Chung coi như nghe lời, ngoan ngoãn ngồi xuống trước bàn.

      Chỉ là khi nhìn xem thứ trong nồi, chóp mũi Lục Chung giật giật.

      Phan Lôi nghĩ rằng Lục Chung biết đây là cái gì, lâu rồi vào bếp, mấy cái bánh trôi đều kết dính lại với nhau

      phải là làm cho qua loa nên nếm thử rồi , mùi vị cũng tệ lắm.

      "Bánh trôi nước đó, yên tâm, em nếm thử rồi, mùi vị cũng tệ lắm."

      bảo đảm của Phan Lôi, Lục Chung mới miễn cưỡng cầm lấy cái muỗng, dè dặt múc mấy cái bánh trôi nát hết nhìn thấy hình dạng cho vào miệng.

      "Thế nào, ăn được chứ ?"

      Mắt Lục Chung sáng lên, múc muỗng thứ hai cho vào miệng.

      Quả nhiên rất đói bụng, nồi bánh trôi, Phan Lôi chỉ ăn chưa được nửa chén, còn lại đều bị Lục Chung ăn hết.

      Cuối cùng, thỏa mãn nằm ghế sa lon, dáng vẻ kia giống như con mèo lớn ăn uống no say, mặc dù là mặt vẫn có biểu cảm gì nhưng so với dáng vẻ trầm lạng lúc trước như vậy là tốt lắm rồi.

      Ăn xong , Phan Lôi cảm thấy công việc tối nay kết thúc.

      chỉ có thể làm như vậy, tâm trạng của cần do tự điều chỉnh.

      đem chén nồi vào phòng bếp, rửa sạch xong chuẩn bị trở về phòng ngủ.

      Bất quá, khi ngang qua cửa thư phòng, do dự hồi lâu, mới lên tiếng: "Kỳ , sao cả. Đợi đến khi Lục Vĩnh tốt lên, có thể tiếp tục trở lại..."

      biết an ủi của là dư thừa.

      Thứ giao ra sao có thể trả về.

      Trừ phi là dùng quyền thế để đoạt lấy.

      Phan Lôi đứng trước cửa chần chừ hồi vẫn thấy Lục Chung phản ứng.

      nhún vai, trở về phòng của mình .

      Nhưng là, vừa được bước, nhìn thấy người đàn ông đoang nằm ghế sô pha kia lồm cồm bò dậy, sau đó...

      Phịch tiếng ngã mặt đất.

      Phan Lôi cao 1m63, Lục Chung cao 1m85.

      Bình thường cũng trông thấy ở phòng tập thể thao vận động , tóm lại, người đàn ông cường tráng như vậy sao có thể từ ghế sô pha ngã xuống, hơn nữa còn bò dậy nổi đây chứ ?

      Phan Lôi kinh hãi .

      Chẳng lẽ ma thuật hắc ám của mấy món ăn làm có hiệu lực rồi ? Nhưng sao cũng ăn lại bị gì ? Do bánh trôi hết hạn, hay là do rượu ngọt hết hạn?

      Tâm trạng rối bời, Phan Lôi chạy đến bên cạnh Lục Chung.

      Chỉ là...

      Dáng vẻ này của Lục Chung phải trúng thực, ngược lại hình như giống say rượu hơn .

      Khuôn mặt tuấn tú trắng nõn của lúc này đỏ bừng, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng lúc này lại trở nên mơ hồ, cái miệng chu chu trông rất đáng .

      Đợi đến khi Phan Lôi đến gần, tay của còn gãi gãi .

      Có điều khi Phan Lôi khẽ quay người lại, bắt được .

      Cái này là tửu lượng tốt ? Hay là trúng thực?

      Vấn đề là, Lục Chung hầu như có uống rượu.

      Ngọt rượu trong bánh trôi có thể coi như là rượu sao?

      Phan Lôi suy nghĩ hồi lâu, người nằm mặt đất vẫn kiên nhẫn chờ , đợi đến khi ngồi chồm hổm mệt mỏi tỉnh dậy đúng lúc nằm lên bắp chân của .

      Cái dáng vẻ thở phì phì khiến người ta bỏ được kia hiểu sao lại khiến Phan Lôi cảm thấy buồn cười.

      Dáng vẻ như chú chó lớn nằm đùi này, là quá tuyệt vời.

      Cười hồi, Phan Lôi nghĩ hay là gọi điện thoại cho Lục Tư.
      trong điện thoại riệng của Lục Chung rất ít người để liên lạc.

      Xác thực mà chỉ có hai số.

      là của Lục Tư, là của .

      hiểu sao đột nhiên khuôn mặt Phan Lôi ửng đỏ, vỗ vỗ khuôn mặt đỏ lên của mình, nhấn số điện thoại của Lục Tư.

      "Chị dâu, có phải họ xảy ra chuyện gì ?"

      Điện thoại mới vừa vang lên tiếng, đầu kia Lục Tư nhận điện thoại.

      "Cái kia... Làm sao cậu biết là tôi ?" Con chó lớn vẫn cọ cọ bên chân , Phan Lôi cảm thấy phản ứng của Lục Tư rất ngoài ý muốn.

      dùng điện thoại của Lục Chung gọi, sao Lục Tư lại biết là .

      "Chị dâu, trai của tôi chuyện , có thể gọi điện thoại cho tôi chỉ có thể là người bên cạnh ấy." Lục Tư cười, dựa ở giường nhàn nhã nghĩ, hiệu suất làm việc của người họ này của đúng là rất cao, nhanh như vậy có thể đem con thỏ trắng này nắm vào trong tay?

      Cũng đúng.

      Phan Lôi cảm giác mình ngu ngốc nữa rồi.

      "Đúng rồi, Lục Tư, Lục Chung có cái đó đúng."

      Nghe được Phan Lôi vừa như vậy, Lục Tư cũng thu lại tâm tư đùa giỡn.

      "Sao vậy, chị dâu , chị nên gấp gáp, từ từ ."

      = =! thể nóng nảy được nữa rồi.

      Nhìn thoáng qua Lục Chung vẫn cọ cọ chân , Phan Lôi đè nén vui vẻ trong lòng, ra: " ấy mặt đỏ hồng , nằm mặt đất nhúc nhích được, tôi muốn biết dáng vẻ này của ấy là do trúng độc hay là có bệnh gì đó?"

      Đầu bên kia, Lục Tư kỳ quái lập lại lần.

      " thể động đậy? Mặt còn đỏ hồng ?" Sau cùng, nở nụ cười, thế này dễ rồi.

      "Chuyện đó, chị dâu, có phải chi cho ấy uống rượu ?"

      Phan Lôi chần chờ, "Rượu ngọt trong bánh trôi có tính là rượu ?"

      Người bình thường bởi vì chút còn trong rượu ngọt mà có thể biến thành như thế này .

      Lục Tư ngừng cười lớn, "Mặc dù tôi cảm thấy chuyện này đối với amh ấy mà là rất mất mặt, bất quá tôi thể , chị dâu chị đoán rất đúng. trai của dị ứng với cồn trong rượu, chỉ cần có chút rượu cồn là đông đậy được, chung biểu của nó chính là dạng như thế, mặt đỏ hồng, thân thể mềm nhũn như bùn... Có điều chị cần sợ, ước chừng giờ sau ấy khôi phục sức khỏe lại thôi, chỉ là ý thức còn rất mơ hồ."

      Cuối cùng, Lục Tư còn có lòng tốt nhắc nhở .

      "Chị dâu, trai của tôi rất ít khi có cơ hội như thế này, cơ hội tốt ngàn năm có , chị dâu chị có thể cần khách sáo."

      "..." = =! .... có gì mà phải khách sáo chứ.

      Cúp điện thoại, Phan Lôi nhìn thoáng qua người đàn ông đổi tư thế dùng đầu cọ cọ chân mình, bất đắc dĩ thở dài tiếng.

      Bỗng dưng, ý định đột nhiên vọt tới tim của nàng.

      Nếu như Lục Chung dính phải rượu cồn thể nhúc nhích, như vậy lúc đó có cách nào đến phòng đúng ?

      Nếu như vậy, chỉ có khả năng là...

      Là người khác dẫn tới.

      Cái suy nghĩ này, hiểu sao lại khiến cho Phan Lôi cảm thấy rất bực bội.

      muốn suy nghĩ mấy chuyện mưu quỷ kế, nhưng cũng muốn làm đứa ngốc.

      "Buổi tối hôm đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì ?"

      Trả lời vẫn là Lục Chung ngoan ngoãn cọ chân , giống như dùng dáng vẻ đáng đó cầu xin vuốt lông cho mình.

      Đêm đầu hè vẫn luôn có chút lạnh, nhất là buổi tối.

      May mắn là ghế sô pha có còn có tấm thảm.

      Phan Lôi ngồi xuống bên người Lục Chung, nhìn thấy đầu chịu ngoan ngoãn uốn tới uốn lui, dứt khoát đem đâu đặt lên chân mình.

      " nên lộn xộn , Lục Tư giờ sau có sức lực trở lại thôi."

      Giống như nghe thấy lời của Phan Lôi, Lục Chung từ từ dừng lại động tác, nghiêng người qua bên, nhàng dán vào bụng Phan Lôi từ từ nhắm mắt lại.

      Tóc của rất mềm, nơi bị ôm lấy nóng lên, trong gian phòng yên lặn, Phan Lôi có thể nghe thấy thanh tim mình nảy lên.

      Thình thịch.

      Thình thịch.

      Nhanh chậm, ngừng.

      Chỉ là, tim đập nhanh như vậy cũng chỉ mấy giây.

      Dần dần, khôi phục bình tĩnh, tay xoa xoa đầu .

      "Em biết nghe thấy, cho nên, em muốn ra chuyện của Lục Vĩnh có gì cả, Lục gia cũng sao. cần tức giận. Ba đối với như vậy, có lẽ là có lý do, nếu có lí do gì cũng cần đau lòng, cũng cần tuyệt vọng. phải là của cần cầu xa vời, cứ vui vẻ trôi qua mỗi ngày được sao? Hoặc là... mỗi ngày em đều làm bánh trôi rượu ngọt cho ..."

      Phan Lôi xác định Lục Chung nghe được chuyện.

      Bởi vì khi nghe tới bánh trôi rượu ngọt, hiểu sao thân thể cứng đờ.

      Tên khốn kiếp này, ghét bỏ như vậy.

      "Còn có, có thể ăn , thích ăn, cứ cho em biết. Giống như mì thịt bò đêm đó, thể ăn ớt cay nhưng lại từ chối, còn có tối nay ngửi được mùi rượu, ràng có thể ăn, nhưng vì cái gì lại ăn nó chứ ? thể đem chuyện làm cái cớ, việc muốn làm, việc thích, có thể đẩy nó ... Cho dù... Cho dù là... là em cũng vậy... nếu thích cũng có thể đẩy em ra..."

      Phan Lôi cảm thấy Lục Chung rất đáng thương.

      cũng hy vọng cuộc hôn nhân này trở thành thứ trói buộc cả ha, nếu như có thể chung sống hoà bình lâu ngày nảy sinh tình đương nhiên là tốt nhất.

      Nếu như được, sớm buông tay ra cũng tốt.

      Cuộc đời này của quá uất ức.

      Phan Lôi hy vọng cũng trở thành trong những điều khiến uất ức.

      Phan Lôi nhếch cao khóe miệng, khổ sở cười tiếng.

      Mới vừa có chút ấn tượng tốt đem đẩy ra.

      Đây hình như là tính cách mềm yếu của .

      Có điều, nụ cười của rất nhanh cứng lại.

      Bởi vì, cái tay vốn ôm trước ngực kia từ từ chuyển qua nhàng nắm lấy tay .

      ................................
      Ngày mai ta chương 14...cho nên... @vulinh à tới lượt nàng rồi đó...
      À @LạcLạc cho ta bản raw chương 14 nhé...vì bản raw nàng đưa ta k có chương 14 nên ta làm chay có nhiều chỗ rất kì...ngay H mới ghê...
      Uyên Sama, gemikat, thuyt42 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :