1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình Muộn - Thương Cẩm Duy (C91) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      ôi ôi vertu giấc mộng bao lâu của ta..:yoyo44::yoyo44::yoyo44::yoyo53:................liệu có khi nào ả Tiết Lệ này biết chuyện rồi giở trò k nhỷ. hồi hộp quá.:yoyo49::yoyo49::yoyo49::yoyo49:
      thank nàng nha @tiểu yên:yoyo43::yoyo43::yoyo43::yoyo43:
      Chris thích bài này.

    2. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952

      Chương 31

      Đêm nay vận may của Cố Trì Tây rất tốt. Cách đánh bài cũng giống như tính cách con người , khiêm tốn bình thản, ổn định vững vàng. Nhưng đêm nay vận may của tốt đến nỗi muốn khiêm tốn cũng được, tiện tay bốc quân bài cũng có thể khiến người cùng chơi choáng váng.


      Lão Thẩm sờ sờ cằm, cười : "Người ta hay đen tình đỏ bạc, lão Cố, xem ra gần đây tình duyên được như ý phải ?"


      Cố Trì Tây gì, tiện tay rút quân bài ném ra, sau đó hô lên, "Ù.”


      Lão Sở trừng lớn mắt nhìn bài của Cố Trì Tây, vỗ đầu cái, "Lão Cố, hôm nay ông may mắn! Mới lát mà khiến tôi thua 20 vạn rồi, cứ cái đà nay chắc tôi còn quần để về nhà mất.”


      Lão Thẩm cười to: "Xem ông kìa, sao vậy, cái công ty kia của ông lại thua lỗ à?"


      Lão Sở lắc đầu, "Đừng nữa, bây giờ tôi là nỗi sỉ nhục của Sở gia, ngay cả đứa cháu trai lớn cũng chê cười tôi! Ông biết tên nhóc Sở Thần kia theo Mạc Khiếu Bạch lăn lộn càng lúc càng phách lối, để người chú là tôi đây vào mắt, đúng là hậu sinh khả úy.”


      Lão Thẩm vỗ vỗ lão Sở: "Ông đấy, ly hôn xong chỉ còn lại cái xác, bây giờ còn dư cái quần lót tệ rồi. ra tôi còn muốn ông thua xa cháu trai mình, Tiểu Thần ít nhất cũng có vợ có con. Nó gia đình nghiệp đều có, giống như ông, lập gia đình xong lại lập gia đình, sau đó lại lập gia đình lần nữa, khi nào ông mới có thời gian để lập nghiệp chứ?"


      Lão Sở vung tay ngăn chặn lời tiếp theo, "Cút xuống địa ngục , ông chuyện y như ông già nhà tôi, đừng có kiếm chuyện làm tổn thương tôi nữa! Ai phải lập gia đình mới có thể lập nghiệp, ông nhìn lão Cố xem, lập gia đình nhưng nghiệp vẫn lớn như thường.”


      Cố Trì Tây cười gì.


      "Đúng rồi lão Cố, ông và kia thế nào rồi? Rốt cuộc có thể nắm trong tay hay ? Sao tôi nghe Tiểu Thần kia xem mắt với Trương Dật Bạch bị ông lôi ?" Lão Sở hỏi.


      Cố Trì Tây khẽ nhíu mày, tên nhóc Trương Dật Bạch này chán sống rồi, dám buôn chuyện về .


      Lão Thẩm cười : "Nghe chia tay, biết có còn hi vọng hay .”


      Lão Tần như thầy tu ngồi thiền, nghe được câu này hé mở đôi mắt, nhìn về phía Cố Trì Tây, vừa vặn cùng Cố Trì Tây bốn mắt nhìn nhau


      Cố Trì Tây cười bất đắc dĩ cười, "Ừ, còn hi vọng.”


      Lão Sở và lão Thẩm nhìn nhau, hẹn mà cùng cười ha hả.


      " thể tưởng tượng được kia lại cứng như vậy, chỉ thế thôi mà lại có thể khiến ông bó tay à?" Lão Sở vỗ tay cười .


      " đến mức đó chứ, lão Cố, ông mà cũng có lúc khốn đốn sao?" Lão Thẩm cũng cười.


      Lão Tần cuối cùng cũng mở miệng : "Lão Cố, chia tay là tốt rồi, hai người nên ở bên nhau.”


      Câu vừa hết, ba người kia đều đồng loạt nhìn về phía lão Tần, Cố Trì Tây hỏi: " như thế là sao?"


      "Đúng vậy, lần trước ông xem chỉ tay người ta, rốt cuộc là nhìn thấy cái gì?" Lão Thẩm sờ cái gáy trơn bóng hỏi.


      Lão Tần uống ngụm trà, lại cầm quạt quạt hai cái sau đó chậm rãi mở miệng : " này có số mệnh như lục bình trôi sông, dù cho có thể có được yên bình mặt nước trong chốc lát nhưng cuối cùng vẫn thổi trôi qua khỏi phía Tây hồ của ông.”


      Thấy Cố Trì Tây trầm mặc , lão Thẩm như có đăm chiêu hỏi: "Ý của ông là, lão Cố được định sẵn là bắt được này, ấy vẫn thoát?"


      Lão Tần thở dài, "Lục bình trôi sông là số gặp nạn, dù cho có thể ở yên chỗ nhưng cũng chỉ có thể qua nửa đời người, khi nào có sóng gió kéo đến, số mệnh được yên bình nữa. Lục bình vốn có rễ, lão Cố, ông vẫn nên buông tha cho này , đừng quấy rầy ấy nữa.”


      Đôi mắt Cố Trì Tây sẫm lại, đối diện với Lão Tần nhưng lại gì.


      Lão Thẩm cùng lão Sở liếc mắt nhìn nhau, sau đó hiểu ý của đối phương dốc sức hòa giải, "Lão Tần ông bớt mấy chuyện tà ma , xem chỉ tay của người ta có chút xíu sao có thể nhiều như vậy được, càng ngày càng vớ vẩn.”


      Lão Sở vội vàng hỏi: "Chỉ là thôi, có gì hay chứ, lão Cố cũng thiếu phụ nữ, hôm khác tôi giới thiệu cho ông vài người nhé.”


      Cố Trì Tây cười cười, "Lão Tần mà xem tướng luôn luôn đúng.”


      Lão Tần híp mắt, "Quá khen.”


      Cố Trì Tây cười hỏi: "Vậy có phải tôi tránh xa ấy kiếp này ấy có thể sống yên ổn lo nghĩ?"


      Tay Lão Tần cầm chén trà khẽ nhúc nhích, "Chỉ e là muộn.”


      Cố Trì Tây bình tĩnh đứng dậy, tiện tay đem tiền cọc đánh bài rải ra bàn, "Hôm nay đến đây thôi, tôi hơi mệt, về trước đây.” xong thẳng ra khỏi phòng.


      Lão Thẩm thở dài, chỉ vào Lão Tần : "Cái miệng này của ông bao giờ được lời hay! Lão Cố người ta chỉ thôi, có gì lớn lao đâu, ông cần gì phải nhiều như vậy chứ?"


      Lão Tần buông tay, mắt híp lại thành khe hở: "Là các ông hỏi tôi.”


      Lão Sở nhìn tiền cọc bàn, vui vẻ : "Xem ra lão Cố nổi giận rồi, ngay cả tiền thắng bài cũng lấy.” xong gom hết tiền cọc bàn về phía mình lại bị lão Thẩm đánh cái.


      "Vô dụng!"


      Lão Sở cười cười: "Tôi thấy lão Cố lần này rồi, lão Thẩm ông xem thử có nên giúp ông ấy tay ? Sao tôi thấy ông ấy như cam chịu rồi phải?"


      Lão Thẩm thở dài: "Cái này dễ giúp đâu, Lão Tần ấy là lục bình trôi sông, lỡ như tôi nhúng tay vào lại càng rối càng làm mọi thứ đảo lộn sao?"


      Cố Trì Tây lái thẳng xe về Giang Phong Uyển, tâm trạng thể vui nổi. Chính xác mà là thời gian gần đây tâm trạng của chưa từng vui vẻ, nhưng mấy câu vừa rồi của Lão Tần hoàn toàn khiến tâm trạng của như bị đóng băng.


      Nếu như là người khác , cũng tức giận như vậy. Nhưng người là lão Tần.


      Lão Tần trước giờ xem tướng luôn luôn đúng.


      Đây là chuyện mà bọn họ luôn công nhận, từ lúc Lão Tần nhận con chó Labrador nhà Cố Trì Tây làm em trai bảo vệ cái mạng cho mình, đối với bọn họ Lão Tần giống như vị bán tiên.


      Lục bình trôi sông.


      Cố Trì Tây nhìn nước sông cuồn cuộn bên ngoài cửa sổ sát đất, tốt như vậy, hoạt bát ấm áp như ánh sáng lúc mặt trời mới mọc, sao lại có số mệnh như lục bình trôi sông?


      Bóng đêm dày dặc, nước sông trong vắt chảy cuồn cuộn ngừng. Cố Trì Tây thở dài, từ trong túi lấy ra điếu thuốc, hít hai cái rồi dập tắt. Sau đó xoay người tới chỗ túi áo lấy cái điện thoại ra, mở album ảnh, lật từng tấm hình, nhìn khuôn mặt bé con tươi cười dưới ánh mặt trời vàng rực rỡ.


      vẫn luôn nụ cười này, mới đó cũng mấy năm trôi qua rồi.


      còn nhớ rất lần đầu tiên nhìn thấy , khi đó còn là nhắn gầy yếu, cột tóc đuôi ngựa, mặc chiếc áo thun cực rộng xắn hai bên tay áo, khuôn mặt trắng trẻo với đôi mắt to tròn, vẻ mặt hứng khởi.


      tới trước mặt nở nụ cười như thiên sứ, "Chú ơi, cháu là tình nguyện viên của Hội chữ thập đỏ, chúng cháu vì nạn nhân vụ sập hầm vận động hiến máu, xin hỏi nhóm máu của chú là gì? Vì lòng nhân ái chú có thể tới hiến máu cho các nạn nhân hay ?"


      Khi đó ở gian đoạn vô cùng căng thẳng, sau trận động đất chính phủ ra mệnh lệnh cầu thanh tra triệt để vấn đề chất lượng kiến trúc, nhưng vào giờ phút quan trọng mà mấy khu nhà chung cư dưới tay lại xảy ra cố, vài công nhân bị thương, kết quả quản đốc dẫn đầu làm ầm ĩ , còn kích động những người mua nhà đòi tiền lại, đồng thời bên cũng phái người xuống điều tra. Trong lúc nhất thời mọi mũi tên đều bắn ra, trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.


      Ngay trước ngày mở cuộc họp về việc nhận thầu bắt đầu, mình lái xe tới công trường, đậu xe ở đường cái đối diện, còn chưa kịp qua gặp phải có nụ cười ấm áp này, còn khuyên hiến máu.


      Trước nụ cười kia đờ người hồi, hơn nửa ngày biết nên trả lời như thế nào.


      bé con nhìn thẳng hồi, sau đó cười : "Chú à sao đâu, nếu chú muốn cũng sao. Bọn cháu ủng hộ mọi người hiến máu, phải là bắt ép chú đâu.”


      "À...” Đối với bé thuần khiết như vậy, biết như thế nào cho phải.


      bé con cười cười, thuận miệng : "Bây giờ thời tiết rất tốt, chú nên vui vẻ mới phải!" Sau đó bé xoay người rời .


      lại nhịn được mở miệng : "Chờ chút.”


      bé con xoay người, đôi mắt to ướt át nhìn chờ mong.


      "Nếu …ngày mai …ngày mai chú trở lại hiến máu.” chỉ đành lòng cự tuyệt tấm lòng tốt đẹp của bé này.


      Khuôn mặt của bé con khi đó nở nụ cười rạng rỡ, "Hay quá, ngày mai cũng được!" xong bé con từ trong túi móc ra viên kẹo, vỏ kẹo trong suốt bên trong có viên kẹo màu hồng đào, nhét vào tay , "Chú à, cháu thấy chú được vui, cháu cho chú viên kẹo, ăn nó vào tâm trạng tốt hơn!"


      cầm kia viên kẹo kia, dở khóc dở cười.


      "Chú ơi, ngày mai ở nơi này, gặp về!" .


      nắm viên kẹo kia, cười gật đầu, gặp về.


      Cố Trì Tây nhìn màn hình di động đến mê mẩn, hồi lâu mới phát Lão Tần biết khi nào tỉnh ngủ, dùng hai chân trước vắt lên người , liều mạng vẫy đuôi. cười cười, buông di động, xoa xoa đầu Lão Tần, lẩm bẩm: "Lão Tần, chẳng lẽ mày cũng nhớ San San sao?"


      khoảnh khắc, chỉ gặp mặt lần nhưng ghi lòng tạc dạ.


      Đáng tiếc ngày hôm sau có thời gian thực lời hứa, chỉ ở phía xa xa, ngồi ở trong xe chụp tấm ảnh tươi cười của bé kia. Nhưng viên kẹo cho , vẫn để trong túi, viên kẹo này như mang lại sức mạnh vô hình cho . Vì thế vào thời khắc khốn đốn đó, ra quyết định quyên số tiền hơn 1 trăm triệu cho vụ động đất. Hành động này khiến cho mọi người kinh ngạc, người nào cũng mắng điên rồ. Nhưng mà bao lâu sau, những người mắng đều khen biết nhìn xa trông rộng, có tài lãnh đão. Lão Thẩm , chiêu liều chết đến cùng này của , tìm đường sống trong chỗ chết có thể ghi vào sách sử các giải pháp thoát khỏi khủng hoảng.


      Nhưng ai biết rằng người mang lại dũng khí cho ra quyết định này chính là bé con với gặp về kia.


      Sau ba ngày lỡ hẹn, cố ý lái xe tới nơi đó tìm , nhưng xe hiến máu đến nơi khác. từng có ý định cho người tìm kiếm, nhưng rồi cũng yên lặng từ bỏ ý định.


      Tìm được có ích gì chứ? còn có thể làm gì đây?


      bé xinh xắn như thiên sứ, chỉ có thể đứng từ xa yên lặng chúc trưởng thành hạnh phúc mà thôi.


      Khi đó chưa bao giờ nghĩ rằng duyên phận của bọn họ có thể tiếp nối về sau.


      Vì thế hai năm sau, khi được đại học A mời làm khách quý ngồi ở dãy thứ nhất trong khán phòng, nhìn thấy nhắn mặc váy trắng bước lên bục đại diện cho sinh viên mới phát biểu, khi đó nghĩ duyên phận là thần kì.


      ra Cố Trì Tây tin vào số phận, nhưng vào thời khắc đó, cảm thấy duyên phận giữa người và người rất kì diệu.


      Chỉ tiếc rằng, nhớ . Khi tầm mắt của hai người giao nhau khán đài, biết sớm quên câu " gặp về" kia.


      ra Cố Lâm Lâm chưa từng nhắc đến Tùng San, Cố Trì Tây cũng chưa từng ở trước mặt người khác nhắc tới Tùng San. Nhưng có lần, lão Sở trong lúc vô tình phát ra ảnh chụp điện thoại di động của , tên đó chỉ vào mũi cười là người đàn ông mới biết .


      mới giật mình cảm thấy, ra chuyện là như vậy.


      Nhưng khi thể kiểm soát cảm xúc trong lòng tới đại học A tìm lại thấy nắm tay nam sinh khác, vừa vừa cười chậm rãi bước trong sân trường. Sau đó cười cách bất đắc dĩ, cảnh tượng đẹp.


      Vì thế lại lấy ra di động chụp lại khoảnh khắc ngọt ngào kia, giống như nó là kết cục hoàn mỹ trong phim ảnh.


      Nhưng lại thể tưởng tượng được Cố Lâm Lâm quậy phá hồi lại khiến kết cục trong truyện cổ tích thay đổi.


      Lão Tần giống như nghe hiểu lời , ngoe nguẩy cái đầu dùng chân bấu víu lên người sủa “gâu gâu”. Cố Trì Tây cười cười, như hiểu được ý muốn của lão Tần, nếu sao có thể buông tay.

      Last edited by a moderator: 10/12/15
      Iluvkiwi, noair, mailinh38 others thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      sao the lầy......ss cuả toi sao kho the nay.....phai co cach thay doi chu.....chu co van nang mờ.....mo dau cho su kien my nhan gap nan... hung cuu giup pai ko @Tiểu Yên, nang om nhieu truyen qua.....moi thanks nang ben kia......ung ho nang om them may ho nua di.....hihi
      Tiểu Yên, phuongnhatAnh Trần thích bài này.

    4. Canh Chan Cơm

      Canh Chan Cơm Active Member

      Bài viết:
      72
      Được thích:
      111
      có cảm giác đôi này làm nên 1 đoạn tình oanh liệt khó mà có thể quên đc. riêng tuổi tác quên đc rồi. ủng hộ. @Tiểu Yên
      linhdiep17, Tiểu Yênphuongnhat thích bài này.

    5. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Vậy là sao Chú Cố tội nghiệp, hên có lão Tần ở bên, , vậy làm sao, ức chế quá:yoyo65::yoyo65::yoyo65::yoyo65:, đừng có duyên phận nha, gởi ý chút
      Thanks @Tiểu Yên :yoyo45:
      linhdiep17, Tiểu Yênphuongnhat thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :