1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tù Yêu - Li Ưu Đàm (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 55:Chúng ta thể trở về như trước được sao? ( Thượng )

       Edit : Bear

      Beta : bear lonelj




      Mắt tuy nhắm nhưng thần trí lại vô cùng thanh tỉnh, cho dù thân thể uể oải tới cực điểm.



      Cả phòng chìm vào yên tĩnh, điện thoại di động bỗng vang lên tiếng chuông thanh thúy phá vỡ yên lặng trong phòng.



      Tang Vãn Cách mở choàng mắt ra, tầm mắt lướt qua Hùng Thần Giai nằm bên cạnh, với tay về phía thoại di động nằm đầu giường. Cẩn thận từng li từng tí lướt qua , nắm lấy điện thoại di động, nhấn nút trả lời.



      ". . . . . . Mẹ?" Thanh ấm mềm mại, ở trước mặt mẹ Tang Vãn Cách vĩnh viễn là bé con, phải là thành thục dịu dàng lúc bình thường nữa."Sao bỗng dưng mẹ lại gọi điện thoại cho con vậy? . . . . . . Ha ha, có chuyện gì, đừng nghe Cảnh Khu đoán mò, con rất tốt. . . . . . . Dạ, có ăn. . . . . . Con chăm sóc tốt mình mà, mẹ và cha cũng vậy nha. . . . . . Mẹ, con rất nhiều lần rồi, đừng nhắc lại cái đề tài này nữa có được . . . . . . Dạ, con biết rồi. . . . . . Là ý của cha sao? . . . . . . Được rồi, con suy nghĩ . . . . . có việc gì, ở trường học thầy hay học sinh đều rất tốt với con, rất chăm sóc con, cần lo lắng. . . . . . Dạ, mẹ đưa máy cho cha nghe . . . . . . Cha, là con Cách Cách đây. . . . . . Con phải nghe lời của cha, con còn trẻ mà, vội. . . . . ." biết đầu dây bên kia cái gì mà làm nhàng cười ra tiếng, "Dù sao con có ba nuôi con mà, ai có thể gì con nha. . . . . . Được rồi được rồi, con hiểu rồi. . . . . . Dạ dạ dạ, con có ba, ba là siêu nhân của con. . . . . . Ha ha, miệng lưỡi của người ta trơn tru hồi nào nha. . . . . . Dạ, tốt, con biết rồi, hẹn gặp lại cha."



      Sau khi cúp điện thoại, nụ cười bờ môi cũng liền dần dần nhạt nhẽo .



      Tang Vãn Cách nắm điện thoại di động chặt, mím môi biết suy nghĩ gì, chỉ có tầm mắt chợt xẹt qua người Hùng Thần Giai, loại cảm xúc tên ập đến.



      lúc ngẫn người cầm điện thoại di động tiếng chuông thanh thúy lại vang lên lần nữa, làm sợ tới mức giật mình cái, sợ đánh thức Hùng Thần Giai nên vội vã nhìn lên màn hình điện thoại hiển thị tên người gọi tới : "Alo?"



      "Tiểu Cách?"



      ". . . . . . Khu ?" Tang Vãn Cách có chút kinh ngạc, ngay sau đó mới trấn định lại, : " trễ thế này rồi, sao còn gọi điện thoại cho em?"



      Đầu bên kia im lặng lúc lâu, giọng nam ôn nhã mới chậm rãi : "Em chưa về nhà sao, em đâu vậy?"



      Tang Vãn Cách nhất thời đông cứng cả người, đôi môi hết mở lại đóng, đóng lại mở, thủy chung cũng tìm được lý do thích hợp: "Em ──"



      đợi xong, đầu dây bên kia liền truyền đến thanh nhàn nhạt chất vấn: " phải em mệt mỏi sao? Sao lại ở nhà nghỉ ngơi mà chạy đâu vậy?"



      Tay bé siết chặt điện thoại di động, chặt đến mức bàn tay cũng bắt đầu hơi trắng bệch, Tang Vãn Cách quanh co biết nên mở miệng thế nào, lâu sau mới hỏi lại: "Làm sao biết em chưa về nhà?"



      Trình Cảnh Khu bên kia trầm mặc chút, ngay sau đó mới câu, thanh như nước chảy hoa trôi: "Từ đến lớn, em chuyện gì có thể giấu giếm được hả?" Tâm tư của , so với còn hiểu hơn .



      "Nha. . . . . ." hơi kéo dài thanh , Tang Vãn Cách biết nên cùng Trình Cảnh Khu gì nữa, cũng biết bắt đầu từ lúc nào mà ngôn ngữ trao đổi giữa bọn họ lại càng ngày càng ít dần như vậy, làm thế nào cũng quay lại được thời điểm tốt đẹp thân mật nhất nữa rồi." trễ thế này rồi, sao còn chưa nghỉ ngơi , ngày mai phải còn phải họp sao?" khí cuộc chuyện là quá mức buồn bực lúng túng rồi, Tang Vãn Cách thể làm gì khác hơn là chuyện nhảm.



      ". . . . . ." Trình Cảnh Khu lại trầm mặc thêm hồi, " ở trong nhà em, tiểu Cách."



      Cái gì ?!



      Tang Vãn Cách cả kinh, còn kém là chưa ném điện thoại di động ra ngoài thôi, hồi lâu cũng được câu nào.

      heomaz, Màn Thầuphương1311 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]

      [​IMG]

      Lúc có biết quý trọng, mất lại thấy hối hận, bởi vì bản tính con người vốn là như vậy, cứ hay lo được mất, cứ thích câu biết vậy chẳng làm.

      được, bỏ cũng được, là bi ai lớn nhất trong đời người.

      "Tiểu Cách." gì, nhưng Trình Cảnh Khu lại lên tiếng.

      "Hả?"

      "Lúc nào chúng ta kết hôn?"

      Bàn tay cầm điện thoại của Tang Vãn Cách trong nháy mắt trở nên trắng bệch, ". . . . . . Sao lại đột nhiên đến chuyện này vậy?"

      "Tuổi của ba mẹ lớn cũng muốn ôm cháu rồi, em sinh con cho , đến nơi nào tìm người sinh cho nha? Bác trai cũng , em cũng đến tuổi nên kết hôn rồi, thể để mặc mình em chạy loạn khắp nơi nữa, bác trai còn giao em cho coi chừng cảm thấy rất an tâm nha." Trình Cảnh Khu nhàng cười tiếng, thanh dịu dàng như nước.

      Theo bản năng đưa tay che ống , thanh Tang Vãn Cách có chút khô sáp: "Là cha sao?" đến tuổi nên kết hôn rồi sao?

      "Ừ, em phải chuẩn bị cho tốt đó." Thanh Trình Cảnh Khu dịu dàng nhưng vào tai Tang Vãn Cách lại như thanh dao găm đâm thẳng vào trái tim .

      Vén chăn lên, xỏ vào đôi dép cỡ lớn của Hùng Thần Giai, Tang Vãn Cách từng bước từng bước rời khỏi phòng ngủ, mỗi bước đều cảm thấy hết sức khó khăn.

      Sau khi cửa phòng ngủ nhàng đóng lại, Hùng Thần Giai mới xoay mình mở mắt ra, đáy mắt như có tinh quang chớp lóe.

      ****************************************************************************

      Lời của tác giả: ta viết rất rất rối rắm. . . . . .
      Last edited by a moderator: 16/8/14
      heomaz, mailinh, Màn Thầu2 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 57 : Lòng của nàng, mình cũng nhìn thấu.
      Edit : Bear
      Beta : bear lonelj




      [​IMG][​IMG]

      Nhưng hiếm có người nào biết được nội tâm của ra vô cùng dịu dàng, ít nhất giống với vẻ ngoài thô lỗ bạo lực. Dưới tình huống bình thường đều rất lễ phép, nếu phải gặp tượng đặc biệt gì cũng chọn lựa biện pháp dữ dội để áp chế người khác.

      giống với Trình Cảnh Khu.

      Người nọ vĩnh viễn đều là cao cao tại thượng, vô hi vổ bỉ, vui buồn đều thể ra mặt, người khác vĩnh viễn cũng biết nghĩ gì. giây trước có thể cười với bạn, nhưng giây sau cũng có thể đẩy bạn vào địa ngục, đem những thứ mà muốn đoạt cho bằng được. đến nhân tài về việc đáng sợ trong im lặng Trình Cảnh Khu chính là người đứng đầu, ít nhất là qua nhiều năm như vậy, Tang Vãn Cách cho đến giờ cũng chưa thấy có người nào có thể cùng đối kháng, Trình Cảnh Khu luôn cười đến dịu dàng, nhưng ý nghĩ trong bụng ai cũng đoán ra.

      thích bạn, thích bạn, bạn vĩnh viễn đều nhìn ra.

      Cho dù là tại, Tang Vãn Cách cũng dám khẳng định, Trình Cảnh Khu đối với tâm hay là giả vờ nữa. Chỉ bất kể là gì nữa đối với cũng vấn đề gì, sớm hiểu, cả đời này, và Trình Cảnh Khu nhất định thể nào.

      Giả sử trong tương lai hai người có kết hôn nữa cũng chưa chắc có thể có hạnh phúc, đây chính là thực tế.

      Thời điểm thích Trình Cảnh Khu, Trình Cảnh Khu xem thường, tin thế giới này có tình khắc cốt ghi tâm; đợi đến khi chính cũng tin nữa, thế nhưng lại đổi ý, quan niệm tình luôn luôn khác xa nhau như vậy, chắc chắn thể lâu dài.

      Như vậy. . . . . . còn Hùng Thần Giai sao?

      Có thể lý trí Tang Vãn Cách có thể đoán được và Trình Cảnh Khu có tương lai, nhưng khi nhìn Hùng Thần Giai ngủ lại lâm vào trầm mặc.

      Hùng Thần Giai. . . . . .

      Cái người đầu gấu này, vừa khờ lại ngây ngô (bear: có sao @@), vậy còn rất vô sỉ, chỉ biết mặt dày quấn lấy , nhưng cũng chính phần cố chấp này này cuối cùng thể khảm vào trong tâm của Tang Vãn Cách, cho dù sâu, nhưng cũng cách nào quên lại càng có cách nào coi thường được .

      Bỗng dưng, ngón tay dừng ở môi mỏng lại bị bao bọc bởi khoang miệng ấm áp, nhất thời làm Tang Vãn Cách giật cả mình.

      Các nàng đưng quên ấn quảng cáo ủng hộ web nha!!!
      Last edited by a moderator: 16/8/14
      heomaz, mailinh, Màn Thầu2 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 58: Người nào đó tương đối đói ( thượng )

      Edit : Bear

      Beta : bear lonelj
       

      Nhìn khuôn mặt nhắn mềm mại như ngọc trước mắt khó che được tầng ngốc trệ, tâm tình Hùng Thần Giai tốt chống người dậy hướng lên mặt hôn cái, cười hắc hắc : "Nhìn cái gì, có phải thấy rất đẹp trai phải ?"



      Tang Vãn Cách ngơ ngác nhìn hồi lâu mới "Phốc" bật cười. có cách nào, ai mà có thể bật cười khi nhìn thấy người đàn ông trưởng thành hơn nữa diện mạo còn dữ dằn như vậy nhưng hướng về phía mình nháy mắt giả trang làm ra bộ dạng ta rất đẹp trai dáng vẻ ta rất khả ái. . . . . . là chọc cười rồi!



      Loại vẻ mặt này thích hợp xuất mặt của Hùng Thần Giai nha!



      Hùng Thần Giai nhìn Tang Vãn Cách cười đến thể kiềm chế, trong lòng vừa tức giận lại vừa buồn cười, nhịn được đưa tay ra đem giai nhân kéo vào trong ngực, lật người liền đem áp đảo ở dưới thân mình, xấu xa hỏi: "Em cười cái gì, hả? Em cười cái gì?" xong còn lấy tay chọc lét .



      luôn luôn sợ nhột dĩ nhiên mặc cho Hùng Thần Giai gây sóng gió, nhưng giãy giụa thế nào nữa vẫn như cũ bị ép chặt chẽ, bò cũng bò dậy nổi, chỉ có thể vừa khóc vừa cười tránh né hai cái tay linh hoạt thể tưởng tượng nổi này, vừa né tránh vừa cầu xin tha thứ: "Tốt lắm tốt lắm tốt lắm ── tôi nhận thua, đừng ── a ──" cuối cùng thét lên tiếng bởi vì bàn tay của người nào đó   xuyên qua quần ngủ mỏng quấy phá, sắc sắc nắm lấy mềm mại.



      " đừng làm gì?" nhăn nhíu lỗ mũi, lấy sống mũi thẳng tắp của mình mè nheo rồi cười híp mắt : "Công chúa muốn   gì hả?"



      Thân thể mảnh khảnh hoàn toàn bị đặt ở phía dưới, đừng là phản kháng, Tang Vãn Cách cảm giác mình ngay cả cử động cũng được nữa là. hỏi cái kia chính là cho có, phải trả lời thế nào đây? Nhưng dù sao tuyệt đối như ý của .



      Nhìn thấy khuôn mặt mỹ lệ nhắn tỏ vẻ quật cường, Hùng Thần Giai cười, vội, có biện pháp.



      Bàn tay ấm áp nắm lấy đẫy đà nhào nắn qua lại, khiến bầu ngực dịu dàng đầy đặn tự chủ được nở rộ ra từng dấu hồng hồng trong lòng bàn tay , nụ hoa cũng lặng lẽ thẳng đứng dựng lên, cứng rắn của Hùng Thần Giai chống đỡ ở nơi tư mật của , ngực cũng mau chóng còn gì che đậy.



      Gò má trắng nõn của lại đột nhiên nổi lên tầng mây hồng, thừa dịp tựa vào da thịt trắng như tuyết, càng thêm mê người.



      Hầu kết của chuyển động lên xuống, Hùng Thần Giai có chút muốn cười khổ. Trời mới biết vốn là chỉ muốn náo ngoài ra có ý đồ khác, nhưng mà bây giờ ── nhìn da thịt mềm mại  cùng khuôn mặt nhắn đỏ bừng của người nằm bên dưới, vật nào đó ở phía dưới bị khống chế lại tự động đứng lên chào cờ ngay ngắn, hơn nữa còn có khuynh hướng dần dần mở rộng ra.



      Tang Vãn Cách cũng nhận ra, gò má phấn hồng lại càng thêm đỏ thay cho lời , bất đắc dĩ thể làm gì khác hơn là vươn tay đấm ngực của Hùng Thần Giai: "Nhanh lên chút, tôi đói bụng rồi!" Hơn nữa cũng muốn làm trễ!



      Tròng mắt đen lóe nụ cười: " cũng đói bụng à nha!" xong, phía dưới còn khẽ dùng sức đỉnh vào người .



      ". . . . . ."



      Bị xúc cảm lửa nhiệt nóng bỏng tiếp xúc làm cho trái tim đại loạn, Tang Vãn Cách quẫn đến mức muốn chạy , tuy nhiên bạn gấu nào đó nhanh nhạy phát được ý đồ của nên nhanh tay ngăn chận lại, cuối cùng, đại gia còn lười biếng hỏi: " cũng đói bụng lắm nha, công chúa, em xem phải làm thế nào mới tốt đây?"



      Tang Vãn Cách mím môi muốn trả lời, quỷ mới biết phải làm thế nào cho đúng á !
      heomaz, Màn Thầuhuyenlaw68 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 59: Người nào đó tương đối đói ( hạ )

      Edit :Bear

      Beta : bear lonelj




      Thấy khuôn mặt nhắn của Tang Vãn Cách vừa đỏ lên lại trả lời, Hùng Thần Giai hứng thú nhíu mày, có ý tốt mà mon men tới gần, đôi môi mỏng cách càng ngày càng gần, thanh lại tràn đầy uy hiếp lập lại lần nữa: " cũng thấy đói bụng nha, công chúa, em xem vậy phải làm thế nào mới tốt đây?" Dứt lời, liền cúi đầu ở môi hồng của nhàng gặm cái, cười đến xấu xa.



      Tang Vãn Cách nhìn chằm chằm lúc, hồi lâu mới cà lăm : ", đói bụng ăn cái gì , tôi lại   có cản ."



      Đáy lòng Hùng Thần Giai thở dài tiếng vì giai nhân hiểu phong tình làm cảm thấy vô lực cả mười phần. lúc lâu sau mới lắc đầu cái, thở dài : "Công chúa, em đem mình buộc quá chặt, thấy mệt sao?" Bàn tay sờ lên bả vai mảnh khảnh xoa hai vai, lại đè, giúp thả lỏng hai vai cứng ngắc.



      Thủy mâu lóe lóe, lông mi dài giống như hai cánh quạt , làm cho lòng Hùng Thần Giai ngứa ngáy chút. Tang Vãn Cách mấp máy cánh môi mềm mại rồi rũ mí mắt xuống, có thứ gì đó từ sâu trong đáy mắt chợt lóe lên nhưng nó nhanh đến nỗi cách nào nắm bắt được."Tôi sao, . . . . . . Đừng để ý tới tôi."



      Mày rậm vừa nhíu lại cái làm khuôn mặt nguyên bản tục tằng xem ra lại càng thêm dọa người, hơn nữa lại xuất lên tầng lửa giận mỏng, người nào mà có lá gan hơi chút đoán chừng chắc chịu nổi: "Cái gì gọi là đừng để ý tới tôi, bất kể, em quản được muốn để ý đến ai à?" Đến lúc nào rồi lại còn dám với loại lời bốc đồng này nữa, bất kể muốn ai để ý tới? Hay là người muốn là Trình Cảnh Khu sao?



      nghĩ cùng đừng nghĩ!



      "──" Tang Vãn Cách chợt há mồm ra muốn điều gì nhưng giây sau lại nuốt trở vào, mắt vẫn nhàn nhạt rũ xuống yên lặng, thoạt nhìn giống như là bức tranh phong cảnh mát mẻ xa xăm đạm mạc vừa thanh nhã lại thoát tục, đồng thời cũng vừa cao cao tại thượng khó ai có thể chạm tới.



      "Sao, ra lời?"Hùng Thần Giai liếc cái, đem vững vàng đè ở dưới người mình trán kề trán, thái độ thân mật làm cho Tang Vãn Cách có vẻ được tự nhiên, nhưng cũng thèm để ý mà rất nghiêm túc cho biết: "Bất kể em cái gì cũng muộn rồi, nếu em đồng ý cho cơ hội, để cho hảo hảo cưng chiều em, để cho chúng ta chung đụng lần nữa, đây là em đồng ý phải sao?" Đôi mắt chim ưng sắc bén nhìn chằm chằm , cho đến khi thấy gật đầu mới tiếp, "Em đồng ý, thể đổi ý nữa."



      Đôi môi run rẩy, Tang Vãn Cách dám nhìn thẳng vào con ngươi đen láy trước mặt.



      "Tôi. . . . . ." Chỉ mới vừa mới chữ, cái miệng nhắn liền bị đôi môi mỏng che lại.



      Hùng Thần Giai cúi đầu mở miệng lại có chút ý cầu khẩn."Bất kể cuối cùng em có thể cam tâm tình nguyện ở chung chỗ với hay nhưng ít nhất ── ít nhất bây giờ cũng muốn ở bên em, nếu như em nhất định phải trở lại quỹ đạo mà em thuộc về , ──" câu sau cùng làm thế nào cũng ra được.



      được đó là loại cảm xúc gì, đó chính là do chua xót từ đáy lòng mà tự nhiên sinh ra. Tang Vãn Cách hô hấp sâu để che giấu tròng mắt lã chã ướt lệ.



      hiểu, hiểu a.



      Hùng Thần Giai cúi đầu hôn môi của , nhàng mút vào dịu dàng trìu mến.



      ra , câu cuối cùng chưa ra từ miệng của bạn gấu nhà ta nguyên bản chính là: nếu như em nhất định phải trở lại quỹ đạo thuộc về chính em, dù cho phải dùng mọi cách cũng cướp em trở lại.



      Coi như tái phạm lỗi lầm lần nữa cũng sao .



      Lời của tác giả: Càng ngày càng chậm. . . Lại do ta viết phải H văn a, thế nào càng viết càng nước trong rồi sao



      Các nàng đừng quên ấn quảng cáo ủng hộ web nha!!!
      heomaz, mailinh, Màn Thầu2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :