1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tướng Công, Rời Giường Ăn Chân Gà - Lưu Niên Ức Nguyệt (Update c54)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. mal

      mal Well-Known Member

      Bài viết:
      317
      Được thích:
      640
      chị xứng nha!!! :dao chich::dao chich:
      @ Phạm Cố lên :Cheerleader::Cheerleader:
      fujjkoPham Trang thích bài này.

    2. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      uầy, giờ hai chị chân chính gần biết đến nhau rồi
      Pham Trang thích bài này.

    3. fujjko

      fujjko Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      489
      cuối cùng cũng lộ mặt giả vờ nữa rồi, làm ta chờ muốn hụt hơi
      malPham Trang thích bài này.

    4. Pham Trang

      Pham Trang Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      412
      Đùi gàthứ 30: Lần đầu tiên thực quyết đấu võ

      Chỉ nghe vài tiếng bước chân chậm rãi vang lên, Tô Thanh Nhan chầm chậm bước ra từ góc tối, nàng lẳng lặng nhìn Bạch Tử Sơ hoàn toàn xa lạ trước mắt, tư vị trong lòng là tư vị gì.

      Bạch Tử Sơ tự di chuyển đến, đứng đối diện với Tô Thanh Nhan, sát ý trong mắt còn chưa thu lại hoàn toàn, dưới ánh trăng sáng, càng khiến cho người ta đến lạnh người.

      Người trước mắt vì qua dịch dung mà hoàn toàn xa lạ, nếu phải tự mình nghe là Bạch Tử Sơ, chỉ sợ bao giờ Tô Thanh Nhan có thể nghĩ đây là nam nhân ngốc nghếch kia, rat ay giết người lại có thể vô tình như vậy.

      Nàng tuy xuất thân từ sát thủ, nhìn quen mắt ít lần chém giết, nhưng đây lại là lần đầu tiên nàng thấy có người lưu loát giết người đến thế, đường kiếm nhanh gọn, còn nữa, lại có thể vô tình đến thế. Mỗi sát thủ, ngay từ đầu là tự nguyện, bọn họ chung quy cũng là người, luôn luôn có tồn tại tình cảm mang theo, nhưng Bạch Tử Sơ lại khác, khi giết người, Tô Thanh Nhan có thể cảm nhận được hoàn toàn vứt bỏ tình cảm hận trong lòng, thậm chí Tô Thanh Nhan còn cảm thấy, nếu khắc kia, người phải chết là mình, cũng chút do dự.

      Đó chính là cảnh giới cao nhất của sát thủ, người nào có được cảnh giới này, chính là sát thủ cao nhất, Tô Thanh Nhan sáng tỏ, nếu lúc này, có người nào Bạch Tử Sơ mới chính là các chủ của Tố Các, nàng cũng thể tin.

      Bạch Tử Sơ lộ vẻ cười buồn, tựa như muốn Tô Thanh Nhan nhìn thấy cảnh vừa rồi, buông tay : “Nương tử Tô Tiểu Nhan, ngươi muốn ta cùng ngươi ở chỗ tay ngắm nhau sao?”

      “Nhớ ngày trước, khi lần đầu tiên ta đến Lưu Quang Giáo, đại điện đặt Ngọc Diệp hoa, chạm mặt giáo chủ, chính là ngươi phải ?” câu này, là khẳng định, phải là nghi vấn. Khi nàng ở Lưu Quang Giáo, cảm thấy hơi thở của Giáo chủ đúng, có khi Giáo chủ lãnh khốc vô tình, nhưng lại có khi có chút sáng sủa, nhưng ngờ, Bạch Tử Sơ kỳ lại là mặt lãnh khốc vô tình của Giáo chủ.

      Bạch Tử Sơ trả lời, chỉ cười cười rồi nhún vai, phủ nhận, cũng thừa nhận.

      Trầm mặc hồi lâu lâu sau, khi nghe thấy cách đó xa có tiếng động, ánh mắt hai người đồng loạt rùng cái, đồng thời khẽ nhón chân, nhảy lên bờ tường, đối địch nhìn đối phương cái, sau đó vận khinh công, hướng về phía màn đêm phía trước mà phi.

      Gió đêm thổi tay áo bọn họ bay lên, phất rối loạn tóc dài của hai người, nhìn hai người như thi thố bình thường, cùng tranh chấp mái nhà dân, khi vượt nàng, khi nàng lướt qua , vài lần như vậy trôi qua, bất tri bất giác lại phân thắng bại được.

      Tô Thanh Nhan luôn tự xưng khinh công bản thân rất cao, tuy đến mức đệ nhất thiên hạ, nhưng cũng tự nhận là nhất, lại nghĩ, Bạch Tử Sơ lại có thể địch nổi nàng, trong khoảng thời gian ngắn, ban đầu là ngờ vực Bạch Tử Sơ, dần dần là chuyển sang kính nể.

      Nàng nghiêng đầu nhìn về phía Bạch Tử Sơ, dưới ánh trăng sáng tỏ, gương mặt trắng nõn của lên tầng thanh nhã từ sắc, tuy đó chưa tẩy hoàn toàn hóa trang, nhưng lại tỏa ra loại thanh tú tản mát khác thường.

      Bạch Tử Sơ như vậy nhưng lại khiến nàng si ngốc nhìn , càng khiến bản thân lâm sâu vào động lòng.

      Hai người cứ thể đuổi qua đuổi lại lẫn nhau rất nhanh, bất tri bất giác đến cửa song ngoại ô.

      Tô Thanh Nhan rùng mình, từ bên hông rút ra chỉ bạc, trong phút chốc, mặt đất xuất dấu ấn sâu, sau đó, chỉ bạc vừa động, tựa như con rắn mang độc, phi về phía Bạch Tử Sơ.

      Thân mình Bạch Tử Sơ uốn éo cái, nghiêng người cái, né qua cách an toàn, đồng thời từ bên hông lấy ra vật, dưới ánh trăng, thanh kiếm phóng ra, hướng về phía sợi chỉ bạc kia phóng đến.

      Nhân dịp Bạch Tử Sơ tập trung về phía chỉ bạc, lòng bàn tay Tô Thanh Nhan khẽ động cái, mấy cánh hoa nhanh nhanh chóng được bắn ra, hướng về bàn chân chưa ổn định, mà chỉ bạc lại cũng rất nhanh gập lại, tấn công về phía mặt Bạch Tử Sơ.

      dưới đều bị công kích, nhưng Bạch Tử Sơ lại chút hoang mang, miệng cong lên cái, tay đưa trường kiếm ra, đánh về phía cánh hoa, gió lạnh cửa song cũng đánh úp về phía mặt Tô Thanh Nhan, đồng thời cũng phi mũi kiếm của mình lên, tránh mấy cánh hoa mãnh liệt bay đến.

      lúc ở giữa trung, thân mình lại mạnh mẽ uốn éo cái, né được chỉ bạc kia, xoay kiếm cái, từ đường gấp khúc của sợi chỉ bạc xuyên qua, mũi kiếm hất cái, chỉ nghe leng keng vài tiếng vang lên, đem chỉ bạc mạnh mẽ quấn vào mũi kiếm, mà Bạch Tử Sơ cũng an ổn đáp xuống đất.

      Tô Thanh Nhan phất tay áo phủi bụi , khi hoàn hồn lại, chỉ bạc trong tay bò lên kiếm của Bạch Tử Sơ, nàng hơi nhếch môi, tay phải phất cái, đem cuốn nhanh lấy chỉ bạc, mà đồng thời, tay trái cũng khẽ vận chưởng, đánh về phía tay phải mình, quyền đánh ra, đem toàn lực dồn vào cánh tay phải tung ra.

      Mỗi lần di động này, đều mang theo nội công thậm hậu, muốn gây áp lực lên thân kiếm của Bạch Tử Sơ.

      Khóe miệng Bạch Tử Sơ vẫn cong lên, nhưng nhìn trán thấm đầy mồ hôi, biểu lộ tình cảnh thực của , thực nghĩ tới, Tô Thanh Nhan nhìn võ công tầm tầm, nhưng khinh công lại thường, lại thêm là nữ tử, nhưng nội công lại chịu thua người khác nha.

      Đột nhiên, lại có hứng thủ với Tô Thanh Nhan, thời gian ở chung, vẫn là chỉ quan sát thăm dò Tô Thanh Nhan, vẫn chưa từng cùng nàng đối chọi gì nhiều, nghĩ đến, hôm nay lại khiến bản thân nảy sinh hứng thú lớn đối với nàng.

      Môi khẽ nhấp cái, sau đó cũng mộ phỏng động tác của Tô Thanh Nhan, vận chưởng lực tay trái, kết hợp với lực tay phải, cùng Tô Thanh Nhan đấu nội công.

      Thời gian mau chóng trôi qua, trán hai người đều thấm ướt, nhưng thắng bại chưa phân, hai người đêu có kính nể đối với đối phương, với thân phận của hai người, đương nhiên tự xưng bản thân mình võ công cao cường, lại ngờ, hôm nay lại có thể đụng độ người có thể đối địch với mình.

      Nhất là Bạch Tử Sơ, hoàn toàn nghĩ rằng võ công của Tô Thanh Nhan thực có kém như vẫn nghĩ.

      Dưới chân hai người vì vận công mà dần dần lún xuống, mặt đất lên dấu chân sâu, cuối cùng, chỉ nghe leng keng vài tiếng vang lên, kiếm tay Bạch Tử Sơ xoay tròn cái, kéo theo chỉ bạc vung lên, bị kiếm đánh tan. Thừa dịp này, Bạch Tử Sơ rất nhanh thu lại kiếm trong tay, sau đó vội xoay người, rời xa phạm vi Tô Thanh Nhan có thể công kích tới.

      Tô Thanh Nhan nhíu mày, chỉ bạc trong tay biến thành tá, tựa như phất trần, cuồn cuộn tiến đến. Phất trần này dọc theo phương hướng của chỉ bạc phi tới, hướng về phía Bạch Tử Sơ, mãnh liệt cuồn cuộn.

      Hai mắt Bạch Tử Sơ sáng ngời, mũi chân nhún cái, thân thể lui về phía sau, nhưng lại phát lực của phất trần kia tựa như bình thường, nhưng lại ngừng lại, càng lui sâu, hình như đến đâu, phất trần kia cũng theo đến đó.

      Trong mắt lên dị quang, phát Tô Thanh Nhan thao túng phất trần, ở dưới mặt đất nhìn lên.

      Khóe miệng lên nụ cười khó hiểu, cuối cùng, thi lại kiếm, phi thân cái, lao ngay xuống song, lập tức thấy bóng dáng.

      Chỉ bạc trong tay Tô Thanh Nhan dừng lại, chút, liền bình ổn hơi thở, mím môi thám thính. Nhưng mà Bạch Tử Sơ ở sâu dưới nước, hô hấp cũng thể nghe thấy, nàng làm sao tìm được chỗ của đối phương.

      Động tĩnh dần dần yên lặng lại. Động tác của Tô Thanh Nhan cũng dừng lại theo, chỉ lại còn thanh nước chảy trong màn đêm yên tĩnh, cảm giác như trận đấu vừa rồi của hai người chỉ là mơ mà thôi.

      Nhưng, khi mà Tô Thanh Nhan vừa có chút thả lỏng, lại thấy mặt nước nhấc lên cơn song lớn, cuồn cuộn đánh về phía Tô Thanh Nhan.

      Tô Thanh Nhan trố mắt nhìn, chỉ kịp thu phất trần về hất cát lên chống đỡ, nhưng song này dường như chịu khống chế bình thường, vòng qua bãi cát, đánh về phía Tô Thanh Nhan.

      Tức , trận song lớn đánh tới, Tô Thanh Nhan còn chưa kịp tránh, bị song quét lên người. Khi song lui về, cả người Tô Thanh Nhan ướt sũng, tựa như là người vừa bước lên từ dưới nước.

      Lúc này, tiếng cười ngạo nghễ truyền đến từ bên cạnh, Tô Thanh Nhan nghiêng đầu nhìn, thấy Bạch Tử Sơ cười như hoa, lại còn ôm bụng chỉ vào nàng cười đến vui vẻ.

      Tô Thanh Nhan quay lại, gân xanh nổi lên, tức giận của nàng rốt cuộc bùng nổ dưới tiếng cười kia. Nàng hét lớn tiếng, dùng sức vung chỉ bạc trong tay, chỉ phút chốc, toàn bộ đá cát bờ đều phi về phía cái người ôm bụng mà cười kia.

      Im lặng lập tức, tiếng cười kia tựa như bị người bóp chết, im bặt lạ thường. Khi mà cát đá bay qua, chỉ thấy bụi mù mịt lên, khóe miệng Bạch Tử Sơ vừa kéo, phi phi mấy tiếng, mới đem toàn bộ đá cát trong miệng phun ra, tất cả chúng chui vào khi há miệng hết cỡ để cười.

      "Ha ha ha!" Tô Thanh Nhan nhìn bộ dáng này của quả nhiên là hết giận.

      Bạch Tử Sơ hừ tiếng, lại lắc đầu mấy cái, vừa muốn mở miệng lại vài câu, lại nghe vài tiếng hắt xì vang lên, ngẩng lên nhìn, là Tô Thanh Nhan cả người ướt sũng phát ra vài tiếng phì phì trong mũi.

      Hôm nay vẫn còn chút lạnh, Tô Thanh Nhan lại bị nước lạnh hất lên người như thế, vài cơn gió thổi qua, sao chịu được.

      Đáy lòng Bạch Tử Sơ xẹt qua tia áy náy, muốn cởi áo ngoài của mình ra khoác thêm cho nàng, nhưng nhìn cát đá cùng nước bám áo, đành phải thở dài tiếng, bước lên phía trước.

      Trong mắt Tô Thanh Nhan vẫn còn đề phòng , lại thấy gương mặt Bạch Tử Sơ biến đổi, biểu tình si ngốc như trước, mếu máo : “Nương tử Tô Tiểu Nhan, ngươi cần ta nữa sao?”

      “Phốc xuy” tiếng, Tô Thanh Nhan bị vẻ mặt này của chọc cho vui vẻ, cười ra tiếng.

      Thấy Tô Thanh Nhan buông đề phòng xuống, Bạch Tử Sơ mới tiến lên, gắt gao ôm nàng vào thân thể mình, dùng nhiệt độ cơ thể của mình làm ấm người nàng: “ , đừng ở đây nhiều.”

      Chóp mũi được bao bọc bởi hương sữa vô cùng thân thiết, Tô Thanh Nhan đỏ mặt lên, nghiêng nghiêng đầu nhìn, lại phát giác, cái ôm này thực mang lại cảm giác an toàn cho bản thân mình, nàng cúi đầu, đỏ ửng mặt.

      Bạch Tử Sơ ôm nàng trong tay, để ý đến kinh ngạc rất của nàng, vận khinh công bay về phía khách điếm.
      quỳnhpinky, gaubonganvung, Bé Bi6 others thích bài này.

    5. mal

      mal Well-Known Member

      Bài viết:
      317
      Được thích:
      640
      Hơ!
      A có đa nhân cách ko nhỉ? Nếu ko quá siêu , đổi nét mặt ko đến 1 giây a
      :025::025::025:
      fujjkoPham Trang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :