1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Lời Tuyên Ngôn Của Trung Khuyển Hoạn Quan (Full) [Đã có ebook]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Chủ nhà sấu co nv mới rồi...nhắc nhở item lầm đường a:th_57:.....thanks @Sấu Dầm ...tần ca nhà ta làm việc năng suất thật....đối với người ngoài....hazz..thật khác biệt....1 câu nhớ TĐ...ta ngọt tận tim, cuối cùng sói tỷ cũng thuần phục được cún con:064::064:
      caoduong, Sấu DầmNhi Đặng thích bài này.

    2. Nhi Đặng

      Nhi Đặng Well-Known Member

      Bài viết:
      197
      Được thích:
      506
      Hự, cái bản mẹt ngoan thủ lạc của Tần Thúc kìa. Bạn Nhi sợ quá :yoyo34:. Tại seo khi bạn Thúc ở cùng với bạn thái hậu lại khác trời vực vậy chứ.
      @caoduong bợn dương khuyên đúng người rồi, ai chứ bợn Nhi lười lắm, biết đến khi nào mới chịu vận động để giảm béo đâu:yoyo38:

    3. Met Culan

      Met Culan Well-Known Member

      Bài viết:
      412
      Được thích:
      1,090
      CHƯƠNG 41

      Dương Tố Thư dùng khối vải bông nhấc nắp lên nhìn nhìn vào bên trong, lại lấy nắm thảo dược bỏ vào nồi thuốc.
      Thấy động tác của nàng, Tiêu Hoài Dư ngồi bên cũng bắt chước lấy nắm thảo dược, nghĩ bỏ vào trong nồi thuốc, nhưng bị Dương Tố Thư chặn lại, nàng còn thực :" thuốc này đủ rồi, cần phải bỏ thêm."
      Nghe thế, Tiêu Hoài Dư cúi đầu " a " tiếng, ngơ ngác cầm lấy nắm thuốc biết làm gì cho phải. Dương Tố Thư đành phải đưa tay đến trước mặt :" Cho ta ."
      Tiêu Hoài Dư ngây người trong chốc lát, chậm rãi đem thuốc đặt tay Dương Tố Thư, lùi về chỗ cũ của mình, im lặng lên tiếng.
      Dương Tố Thư cầm lấy dược liệu bỏ lại vào bao thuốc, vừa quay đầu lại, nhìn thấy Tiêu Hoài Dư như vậy, đoán phải vì bị cự tuyệt mà cảm thấy khổ sở, liền cười kêu tiếng:" Thuần vương điện hạ?"
      Tiêu Hoài Dư phản ứng, ánh mắt ngẩn ngơ biết nhìn vào cái gì. Dương Tố Thư mấy ngày nay quen nhìn như vậy. Suy nghĩ trong chốc lát, cũng quản nghe hay , chính mình từ đứng lên liền cầm tay để ngồi trước bếp , đem cây quạt trong tay mình nhét vào trong tay
      " Thuần vương điện hạ, tay vi thần có chút mỏi, bằng điện hạ thay thần nấu thuốc cho Thái phi?"
      Liên tục hai lần, Tiêu Hoài Dư mới có chút phản ứng, ánh mắt chuyển về cây quạt trong tay, lại chuyển qua ấm thuốc trước mặt.
      " nhàng quạt, giống như vậy." Dương Tố Thư cầm phần sau cây quạt, hướng dẫn Tiêu Hoài Dư quạt vài cái. Chờ Dương Tố Thư buông tay ra, Tiêu Hoài Dư liền cẩn thận tỉ mỉ dựa theo tốc độ vừa rồi của nàng quạt, thấy mình có thể làm được thực cao hứng.
      Dương Tố Thư buồn cười lắc lắc đầu, nâng mặt nhìn thoáng qua cửa,chỉ thấy Tần Thúc cùng vài người tới, nhất thời có chút kinh ngạc đứng dậy hỏi:" Tần Thúc..., phải là Tần phó tổng quản, sao ngươi lại đến đây, Thái hậu nương nương có chuyện gì cần phân phó sao?"
      Thuần vương điện hạ, còn có Dương thái y ở đây. Tần Thúc tuy vẫn biểu tình mặn nhạt, nhưng thái độ tốt hơn nhiều so với trước đó. Cùng hai người chào hỏi sơ qua, liền giải thích:" Thái hậu nương nương lệnh nô tài đến thăm Thái phi cùng Thuần vương điện hạ, thuận tiện giáo huấn chút quy củ cho bọn nô tài."
      Dương Tố Thư nghĩ đến hai ngày trước lên Thái phi cùng Thuần vương rất hòa hảo , liền hiểu được chuyện gì xảy ra. Với tính tình của Thanh Đường, chỉ sợ ra lệnh cho Tần Thúc đến giải quyết, cũng vì lần trước nàng tỏ vẻ để ý chuyện này. Thanh Đường luôn như thế, đối với người nhà cùng bằng hữu cho đến giờ đều cẩn thận chu đáo, lại bao che khuyết điểm, đúng là " ai cả đường ".
      "Thái phi ở trong phòng, tuy thể rời giường, nhưng nhiều ngày chăm sóc tốt nên hôm nay khí sắc xem như tệ." Dương Tố Thư tuy là nữ tử, nhưng dù sao vẫn mang thân phận nam tử, lộ diện với Tần Thúc cũng tốt, mà nơi này nô tài hầu hạ đều ở trong phòng, cửa lại phái người canh gác. Nhưng tình huống này cũng cần chú ý nhiều, Tần Thúc mang theo người vào.
      Thái phi bệnh tình quả càng nghiêm trọng, nhìn qua so với lúc ở trong cung tiều tụy ít, ba bốn mươi tuổi cũng có sợi bạc. Nàng ngồi dựa vào tường ho khan, bên cạnh có hai nô tỳ hầu hạ khăn cùng nước, vất vả mới ngừng ho.
      Tần Thúc im lặng chờ nàng ho xong, tiến lên theo quy củ thình an, nhắn lại ý tứ Thái hậu nương nương. Đại khái nàng an tâm dưỡng bệnh cho tốt, còn ban cho đống lớn thuốc bổ cùng dược liệu, sau đó rất nhanh lại lui ra.
      Ở phía cửa, Dương Tố Thư cùng Tiêu Hoài dư vây quanh ấm thuốc, Dương Tố Thư giọng với Tiêu Hoài Dư:" nên dùng nhiều sức như vậy cầm quạt, chút."
      Mà Tiêu Hoài Dư mặt ngẩn ngơ, thời điểm nghe Dương Tố Thư , ánh mắt vô thần mới ngẫu nhiên có chút chuyển động. câu hai lần hoặc nhiều thứ, mới phản ứng giống nhau a tiếng, sau đó chậm rãi ngừng quạt.
      Thấy ngừng lại, Dương Tố Thư lại thể :" phải dừng lại, là quạt chút, chậm chút thôi." Sau đó nàng giống như trước cầm lấy tay Tiêu Hoài Dư cùng đặt vào phía sau cây quạt, quạt vài cái.
      Tiêu Hoài Dư thế này mới chậm rì rì quạt theo. tựa như lão bá cao tuổi ánh mắt còn lanh lợi , tựa hồ luôn quên cái gì. Dương Tố Thư nhìn , trong mắt cũng biết thương hại hay là gì.
      " Thuần vương điện hạ, Dương thái y, nô tài phải về phục mệnh với Thái hậu nương nương, xin phép trước." Tần Thúc ra, đánh gãy bầu khí lưu động, với hai người ngồi xong chuẩn bị rời .
      Dương Tố Thư phục hồi tinh thần, ở phía sau gọi ," Tần phó tổng quản." Nàng liếc mắt nhìn Tiêu Hoài Dư phản ứng như người ngoài, có chút xấu hổ :" Có thể cần với Thái hậu nương nương ta ở đây ?"
      Tần Thúc nghe vậy chút do dự :" Nô tài giấu diếm hay lừa gạt Thái hậu nương nương bất cứ điều gì."
      Dương Tố Thư lộ ra nụ cười khổ, tuy trong lòng vui vẻ vì bạn hữu có người trung thành như vậy, nhưng dưới tình huống này có chút phiền toái. Nếu Thanh Đường biết nàng thường đến chỗ này hỗ trợ, khẳng định hiểu lầm nàng cùng Thuần vương có ý tứ. Nhưng nàng thực có, chính là " Lương y như từ mẫu ", đành lòng nhìn như vậy mới đến hỗ trợ thôi.
      Nàng khoát tay:" Ta cũng nên nghĩ đến, là khó xử ngươi, như vậy xem như ta chưa gì, Tần phó tổng quản đường cẩn thận."
      Tần Thúc khẽ gật đầu với nàng, cất bước rời . Phía ngoại viện còn người bị dùng hình, những thi thể được đem , máu tảng đá cũng rửa sạch , nhưng mùi máu tươi vẫn bay , khiến vài người nhíu mày, sắc mặt trắng bệch. Tần Thúc lại cảm thấy gì, nghe Lưu công công sắc mặt tốt mang thi thể nô tài đến trước phủ nội vụ, cũng có phản ứng gì, chỉ lạnh lùng :" Hồi cung."
      Phủ nội vụ cai quản nơi ở, thực phẩm, người hầu của hoàng thất, điều hành mọi việc lớn của bọn nô tài. Nếu Thái hậu nương nương muốn tay bọn họ càng ngày càng vương dài, khẩu khí càng lúc càng lớn, liền thay nương nương cảnh cáo. tại thể làm gì, nhưng sớm hay muộn, thay Thái hậu nương nương nắm giữ toàn bộ phủ nội vụ.
      Dã tâm của chỉ là nắm giữ Từ An cung mà thôi, càng muốn đem hoàng cung biến thành nơi có thể làm cho Thái hậu nương nương sống thoải mái, có lẽ cần rất nhiều thời gian, cũng có thể vĩnh viễn cũng thực được. Nhung quan hệ, vì Thái hậu nương nương, dù có khó khăn đến đâu, cũng cố gắng.
      đường hồi cung, Tần Thúc đứng lâu trước cửa hiệu, cuối cùng thời điểm ra, trong lòng vui vẻ mang theo cây trâm ra . ở cửa hiệu chọn rất lâu, cảm thấy cái nào cũng ổn, cuối cùng chọn tới chọn lui, lại chọn cây trâm tương tự như lần trước. Thái hậu nương nương rất thích cái kia, vậy cái này tương tự như vậy, nàng nhất định cũng thích.
      Tần Thúc đường về thỉnh thoảng lại ấn ấn trước ngực, nghĩ Thái hậu nương nương nhận được cái này có vui vẻ , ánh mắt nhìn về hoàng cung càng lúc càng gần tràn đầy mong chờ.
      Nhưng đáng tiếc lần này thể giống lúc trước tự tay đưa cho nàng, bởi vì nàng mang mama đến Cần Chính điện để xắp xếp công việc cho kì thi mùa xuân tháng ba sắp tới.
      Tần Thúc đành phải kiềm chế mất mát, đem cây trâm giao lại cho Đào Hiệp ở Từ An cung, nhờ nàng chuyển giao. Sau đó mình chui vào xử lí công vụ nặng nề, để có thể giúp ích cho Thái hậu nương nương, , càng phải nắm giữ quyền lực.
      Làm lúc cho đến buổi tối, mọi nơi đều lên đèn, phía dưới quản mặc dù chưa gì nhưng thần sắc đều mệt mỏi, Tần Thúc liền mở miệng cho bọn họ rời , sau đó mình ở lại chọn mấy quyển sổ chính kiểm tra lại lượt . Mãi đến đêm khuya, Tần Thúc mới chuẩn bị về nghỉ ngơi, cũng may chỗ này cách phòng xa, lập tức có thể đến.
      Nhưng vừa được nửa đường, nhìn phía trước hướng phòng mình, lại nhìn về sau hướng tẩm điện cùng thư phòng của Thái hậu nương nương, nhịn được liền cất bước về phía sau.
      Phía sau, Thái hậu nương nương có lẽ nghỉ ngơi, Tần Thúc nghĩ nên quấy rầy nàng, đứng ở ngoài điện nhìn nhìn, chuẩn bị xoay người trở về lối cũ.
      " Là Tần Thúc sao?"
      Vừa mới chuyển mình rời chợt nghe tiếng của mama, Tần Thúc lên tiếng, bước ra trong bóng tối.
      "Thái hậu nương nương đợi ngươi, vào ." Mama thể hiểu nổi chủ tử mình từ khi nào lại liệu việc như thần như vậy, đêm nay cầm quyển sách giải trí xem, nhưng lại ngủ, nàng hỏi đợi lát nữa chắc chắn Tần Thúc đến.
      Nàng cùng Đào Hiệp đợi lâu như vậy, mắt thấy trễ thế này, nàng thực muốn kêu người gọi Tần Thúc tới, miễn cho chủ tử lỡ may lại đoán sai. Ai ngờ, các nàng chưa kịp sai người, Tần Thúc đúng là đến đây.
      Nhìn theo bước chân Tần Thúc vào trong điện, mama vẫn có chút chủ tử vì cái gì có thể đoán được. Đào Hiệp bên nhìn tỷ tỷ mình lắc đầu," Tỷ đừng nghĩ nữa, tỷ còn chưa sao, đó gọi là trực giác."
      Mama:"...."
      Vì sao luôn chỉ mình nàng ? ràng nàng mới lớn tuổi nhất.
      " trễ thế này nương nương còn chưa nghỉ ngơi?" Tần Thúc vừa đến nội điện chỉ thấy Thái hậu nương nương cầm quyển sách xem, tay chống đầu lộ ra cổ tay trắng như tuyết cùng đôi vòng ngọc phỉ thúy , khỏi nghĩ lần sau đưa vòng tay cũng tốt. Nếu là Thái hậu nương nương, mang cái gì cũng đẹp.
      Liễu Thanh Đương buông sách :" Còn chút công vụ chưa xử lí xong, bây giờ nghỉ, hôm nay ngươi đến Thuần vương phủ thế nào?"
      Tần Thúc liền kể lại từ đầu đến cuối mọi việc, chút giấu diếm, nhưng về việc xử lí bọn nô tài kia, theo bản năng ngừng lúc, muốn khiến cho Thái hậu nương nương giống như những người khác cảm thấy tâm ngoan thủ lạt, xử lí nhiều người như vậy chút cảm giác cũng có.
      Liễu Thanh Đường nghe tự giác có chút thất thần. Tình hình này kì rất quen thuộc, thời gian các nàng ở chung nhiều nhất là thời điểm báo cáo việc. luôn đứng xa xa, cúi đầu ôm quyền, ngữ khí, bộ dáng thản nhiên, cùng bất đồng với tại. Liễu Thanh Đường vẫn nhìn Tần Thúc, nhìn nhìn rồi chợt đến hôn cái, sau đó có chút ngượng ngùng phất tay đuổi trở về nghỉ ngơi.
      "Ân, sai, giờ khuya rồi, ngươi mau trở về nghỉ ngơi ." Tựa hồ càng về sau cùng Tần Thúc ở chỗ, nàng bị lây bệnh, da mặt cũng bào mòn ít. Ban đầu nàng thân mật với chút, làm sao cảm thấy ngượng ngùng, nhưng tại, bị nhìn chằm chằm liền cảm thấy mặt đỏ tim đập.
      Tần Thúc kì chưa xong, bất quá bị Thái hậu nương nương đột ngột hôn cái, trong đầu lập tức còn sót gì, quên những gì mình định . Có chút lắp ba lắp bắp đáp:" Nga...vâng." Tuy đáp ứng, nhưng lại có phản ứng gì tiếp theo, chỉ đứng ở nơi đó nhìn chằm chằm Liễu Thanh Đường.
      được tự nhiên sờ sờ hai cây trâm cài tóc tương tự nhau, Liễu Thanh Đường lại :" Hôm nay ngươi tặng, ta cũng.....thích." Mặc dù ở trước mặt Tần Thúc, nàng muốn là lần sau cần mua cây trâm tương tự, nhưng luôn thốt ra được, cũng biết đến tột cùng là chuyện gì xảy ra.
      Tần Thúc lập tức liền thỏa mãn, ngày mệt nhọc giống như biến mất. Nhưng dù vui vẻ cũng nên lời gì dễ nghe, chỉ đơn giản ừ tiếng.
      " Được rồi, ngủ ."
      Từ hôm nay, hai người tựa hồ trở nên ăn ý, mỗi ngày vào buổi tối đều phải gặp mặt lần sau đó mới nghỉ. Cứ đơn giản chuyện như vậy, thân mật thêm chút, hai người đều cảm thấy thực thỏa mãn. Lúc này nàng phải Thái hậu, cũng phải phó tổng quản, bọn họ tựa như vô số cặp nam nữ lâm vào bể tình, thời điểm ở chung thấy thế nào cũng có chút ngây thơ ngu đần.
      Nhưng lúc ấy lại cảm giác được, thường thường việc qua , thời điểm nhớ lại cảm thấy nhất cử nhất động của mình lúc ấy thực ngốc nghếch. Nhưng mà miệng ngốc, trong lòng lại nhịn được sinh ra cỗ ngọt ngào.
      Hai tháng sau, Ngự hoa viên trăm hoa đua nở, hoa đào được thợ thủ công cẩn thận chăm sóc cũng sớm chớm nở. Đào Hiệp, mama bẻ mấy cành cắm vào trong bình, Liễu Thanh Đường nhìn nhìn, buông bút lấy kéo cắt cành đặt ở bên, chờ Tần Thúc đến đưa cho .
      Nhưng vào buổi tối, thời điểm Tần Thúc đến cũng cầm theo cành đào.
      " đường nhìn thấy hoa đào vừa nở, nghĩ có lẽ nương nương thích, liền...bẻ cành." Tần Thúc xong, nhìn thoáng qua bình hoa đặt bàn, lại nhìn cành hoa tay mình, thanh dần dần thấp .
      Liễu Thanh Đương chút suy nghĩ, đem tất cả hoa cắm trong bình ngọc lấy ra đặt bên, cầm cành hoa đào của Tần Thúc đặt vào trong bình ngọc. Sau đó gật đầu khẳng định :" Như vậy hoa đào càng đẹp mắt."
      Chờ Tần Thúc rồi, Liễu Thanh Đường nhìn thoáng qua cành đào kiều diễm kia, đột nhiên nhớ tới mình cũng có bẻ cành lại quên đưa cho .

      ******
      Dưới trợ giúp của chị Sấu :yoyo45::yoyo45:, bạn trở lại...và tệ hại hơn xưa :yoyo27::yoyo27::yoyo27:
      tart_trung, CHIMQUYEN, xukem20 others thích bài này.

    4. Met Culan

      Met Culan Well-Known Member

      Bài viết:
      412
      Được thích:
      1,090
      @Sấu Dầm sao cách dòng được c ơi.. nhìn mà mù cả mắt :yoyo44::yoyo44:

    5. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      tem tem:yoyo36::yoyo36:
      @Met Culan đăng bài thầm wa,t p rình mới cướp tem dc :th_57:
      caoduong, linhdiep17, Sấu Dầm2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :