1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sự huyền diệu của định mệnh (Vợ Câm) - Lệ Ưu Đàm

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chapter 35
      Edit: Ishtar

      Beta: Quảng Hằng
      [​IMG]

      sợ giống như kiếp trước lúc ly hôn bị người ta mắng chửi sau lưng, vất vả mới có thể sống lại lần nữa, nên lại dẫm vào vết xe đổ kia rồi. Bất kể kết quả cuối cùng như thế nào, ít nhất cũng muốn giữ vững tôn nghiêm của mình, cho dù cuối cùng thất bại thảm hại, cũng đến nổi mất hết tôn nghiêm. Cho nên sau khi vừa ra đến cửa, liền cố ý muốn cùng Vệ Cung Huyền giữ khoảng cách, hành động này lại chọc giận Vệ đại thần. khiến người khác chán ghét dám đến gần như vậy sao? Trong lòng một trận buồn bực, bàn tay duỗi cái liền đem Nguyễn Mộng ôm vào trong lòng, bất kể giãy giụa thế nào cũng chịu thả ra. Nguyễn Mộng Tâm cuống quýt trong lòng, như vậy ra ngoài, rất dễ bị người nhận ra nha! May mắn chính là trời sanh tính tình Vệ Cung Huyền khiêm tốn, truyền thông chỉ biết tổng tài tập đoàn Vệ thị gọi là Vệ Cung Huyền, còn đối với diện mạo của liền có mấy người nhận ra, cho nên khả năng bị đăng báo cũng lớn lắm.

      Bởi vì xung quanh chung cư có rất nhiều quán ăn, cho nên Vệ Cung Huyền rất hiếm khi quyết định lãng mạn lần, cùng Nguyễn Mộng tay trong tay ra ngoài. Lúc qua khu vực bảo vệ của chung cư Nguyễn Mộng cảm giác mình mặt sắp cháy đến nơi rồi, dọc theo đường vẫn có người nhìn, thật là hối hận hoàn toàn mà. vẫn luôn tận lực cúi đầu, muốn cho người ta nhìn thấy mặt của mình, nhưng Vệ Cung Huyền rất ràng muốn cho thành công, bởi vì từ nãy đến giờ luôn ngừng xoa bóp tay cùng mặt , nếu thì là ôm vai và eo của .

      Nguyễn Mộng khóc ròng, đại thần cần tiếp tục như vậy...... nhận ra chịu áp lực rất lớn sao?

      Ngay lúc hai người ra chung cư xa, đối diện đột nhiên có một người chạy xông tới như cuồng phong, Nguyễn Mộng cho là người kia đường nên chú ý, ai ngờ bất chợt tay của mình bị cầm lên dùng sức lắc lư lay động, sửng sốt, Vệ Cung Huyền phản ứng nhanh hơn , động tác liền đem tay người kia hất xuống, che chở vào trong ngực, mặt cũng lạnh xuống. biết có phải Nguyễn Mộng bị ảo giác hay , dường như cảm thấy ánh mắt phía sau toát ra tia lạnh lùng.

      "Là , là , phương đông của tôi, ngày đó thực sự cám ơn !" Người đàn ông vừa mở miệng chính là tiếng Pháp, Nguyễn Mộng cẩn thận quan sát khuôn mặt người này, mới nhận ra ta chính là người đàn ông ngày đó trong siêu thị có tiền trả, lập tức khẽ mỉm cười: " cần khách sáo."

      Mặt Vệ Cung Huyền càng lạnh hơn, cái gì gọi là Phương Đông của tôi? vừa mới chuẩn bị cùng bà xã mình bồi dưỡng tình cảm ở đâu nhô ra một tình ̣ch có mắt này vậy? Mày kiếm vặn cái, hai lời, ôm chặt Nguyễn Mộng quay trở về. Nguyễn Mộng bị làm cho sợ hết hồn: "Sao, làm sao vậy?"

      " đột nhiên muốn ăn món ăn em làm, chúng ta quay về nhà thôi."

      Nghe lời của , Nguyễn Mộng mặc dù cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng thở phào nhõm. vốn cũng muốn cùng ra ngoài, hơn nữa mình vẫn là bộ dáng như vậy, có thể quay trở về nhà chính là tốt nhất. Lập tức liền mắt cười mị mị theo sát, hoàn toàn bỏ quên người đàn ông ngoại quốc mới vừa rồi mặt mày vui vẻ nắm tay mình.

      Bất quá muốn chú ý, cũng đại biểu người khác muốn trêu chọc . Người đàn ông kia vô cùng thân thiết, Nguyễn Mộng nhớ lại lúc ở siêu thị gặp người này thì cũng phải là vẻ mặt như vậy, theo bản năng né tránh vào trong lòng Vệ Cung Huyền, Vệ Cung Huyền cho là sợ hãi, ôm chặt thêm một chút, đôi môi mỏng khẽ nâng lên thành một đường cong, ngay lúc người kia vừa bước tới vươn tay ra, trước bước đạp lên chân người đàn ông, người đàn ông ôm chân tại chỗ kêu to, liền thuận thế mang theo Nguyễn Mộng từ bên cạnh qua, rất bình tĩnh tự nhiên, giống như chuyện gì cũng có xảy ra.

      Nguyễn Mộng xấu hổ, vẫn là nhịn được lấy ánh mắt đồng tình nhìn người đàn ông kia cái, nhưng người kia cũng là nghịch ngợm, thấy nhìn , cư nhiên trong nháy mắt thu hồi đau đớn mặt, đối với làm mặt quỷ. Nguyễn Mộng nhịn được xì một tiếng bật cười, Vệ Cung Huyền vừa nghe cười, cũng theo quay đầu lại, người đàn ông kia chưa kịp thu hồi mặt quỷ, liền vừa vặn nhìn thấy. Vệ Cung Huyền gương mặt đen lại, hiện tại ban ngày ban mặt, nâng cằm Nguyễn Mộng lên hôn.

      ...... Rất yên lặng.

      Qua lâu, Nguyễn Mộng mới đẩy Vệ Cung Huyền ra được, đó cũng là nguyện ý cho đẩy ra, nếu chừng bây giờ vẫn còn bị hôn cho đầu óc choáng váng đấy. thở hổn hển, đỏ mặt nói nên lời, khóe mắt liếc nhìn tất cả mọi người dùng loại ánh mắt thể tưởng tượng nổi nhìn bọn họ, nhất thời càng cảm thấy rất mất thể diện, nhưng được Vệ Cung Huyền ôm trong ngực cảm thấy thật ấm áp, giống như là pháo đài kiên cố, có thể vì chống đỡ tất cả phong ba đời. Cho tới bây giờ da mặt của Nguyễn Mộng vẫn rất mỏng, hơn nữa cho tới bây giờ cũng mới biết da mặt Vệ Cung Huyền dày như vậy, lập tức cắn răng cái, đẩy ra muốn chạy. Nhưng Vệ đại thần đâu phải là người dễ ứng phó như vậy? Đừng chạy, ngay cả ngực của cũng thể thoát ra.

      Người đàn ông ngoại quốc kia cũng ngây ngẩn cả người. Vệ Cung Huyền hài lòng liếc bốn phía cái, thong thả ung dung nhanh chậm mà ôm Nguyễn Mộng quay về nhà, nhãn thần sau mắt kiếng thoáng qua một tia khoái trá hài lòng.

      Sau khi về nhà Nguyễn Mộng vẫn còn có chút hoảng hốt, đổi dép rồi về hướng phòng khách, ̉ tay bất thình lình bị Vệ Cung Huyền sau lưng bắt lấy, sau đó cả người cũng bị đặt ở cửa, sống lưng chống đỡ cánh cửa cứng rắn, có chút khó chịu. giãy dụa, Vệ Cung Huyền lại chen vào giữa hai chân , hơi thở tràn đầy tính mê hoặc phun tại bên môi : "Nhuyễn, người đàn ông mới vừa rồi kia là ai, có phải em nên cùng giải thích hay nhỉ?"

      "Ừ......" Nguyễn Mộng ưm tiếng, bởi vì môi rơi xuống ngực , cởi ra áo khoác, in dấu hôn người . Thân thể tại rất nhạy cảm, bị vừa chạm tới ý nghĩ liền bay mất: "Em, em biết ta......"

      " biết? Vậy ta tự dưng xông lên cầm tay của em còn em là Phương Đông của ta à?" Vệ Cung Huyền gặm ngực ngụm, hàm răng mút lấy đầu vú mềm mại, áo ngực của Nguyễn Mộng bị cởi ra, da thịt nhẵn nhụi thơm mát như sữa tươi đều lộ ra ngoài." nhanh lên."

      Hê hê, chương sau, chương sau á, ép cung, khai rồi có được khoan hồng hông nhỉ?

      Ủng hộ mình , mình cho biết, 40 likes FB hoặc 60 ngôi sao nhá :">

      Nhớ nhấn vào quảng cáo giúp web chúng minh nha các tình !!!!
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      levuong, Pe Mick, bornthisway01109118 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chapter 36
      Edit: Ishtar

      Beta: Quảng Hằng[​IMG]

      [​IMG]

      "Nhưng là chuyên môn đúng." năm đó học là văn học tiếng Pháp được , Vệ thị có thể làm gì, gì cũng biết, ngay cả báo cáo cũng biết làm, đối với Computer càng thêm chữ cũng biết, trình độ chỉ dừng lại ở việc lên Internet tra Google nha. muốn đến công ty giúp tay...... Còn bằng trực tiếp đem công ty đóng cửa.

      "Em biết tiếng Pháp, có thể làm phiên dịch cho ." Vệ Cung Huyền tay sờ sờ cằm, tay kia sờ sờ đầu Nguyễn Mộng." nhớ em tiếng cùng tiếng Đức cũng tệ, em dường như còn có thể tiếng Quảng Đông nữa." Mặc dù trí nhớ rất xa xôi, nhưng nhớ chưa bao giờ sai cả. Lúc trước ở đại học từng giúp đồng học người Quảng Đông, vậy mà nói tiếng Quảng Đông lưu loát vô cùng.

      "...... cũng biết." Nguyễn Mộng tiếp tục oán niệm. đời này có chút ít thiên phú ngôn ngữ, dù sao thì biết nhau cũng hơn mười năm rồi, còn biết ra tiếng Nhật cùng tiếng Hàn cũng biết luôn sao.

      Vệ Cung Huyền rất tự nhiên : "Ông chủ đương nhiên là muốn có một người phiên dịch khí phách thiên tài rồi."

      Nguyễn Mộng bày tỏ áp lực rất lớn, giựt giựt khóe miệng, cẩn thận muốn cùng Vệ Cung Huyền đem cự ly kéo ra, thay vào đó người đàn ông này quả nhiên là khôn khéo vô cùng, bất kể mình duỗi tay động chân như thế nào, đều bị đại thần nắm trong lòng bàn tay, thể động đậy."Này, vậy cũng cần em à...... Em còn phải là hạ thấp hình tượng nhân viên công ty sao? Hơn nữa em cũng thích hợp xuất đầu lộ diện...... Ngộ nhỡ người khác biết em là bà xã của thì làm thế nào?" Lặng lẽ đem tay di chuyển tới nơi thân thể hai người kề nhau, Nguyễn Mộng thông minh có tiếp tục kéo ra khoảng cách, chỉ là để lại dấu vết đem áo ngực của mình kéo xuống, đem váy sửa sang lại tốt, vừa định thở nhẹ một hơi, chợt nghe tiếng ba rất ở phía sau, Nguyễn Mộng sửng sốt chút, áo ngực đột nhiên liền tuột xuống, ra là cúc phía sau đã bị mở ra.

      Cắn răng, người đàn ông này là —— Nguyễn Mộng theo bản năng che ngực, cảm giác mình trải qua những ngày sau khi trọng sinh này còn mệt mỏi hơn so với kiếp trước. Vệ Cung Huyền cười híp mắt thuận thế đưa tay đến ngực , mặc dù đai an toàn vẫn còn ở người, chỉ là có hay cũng có gì khác biệt. Kiếp trước Nguyễn Mộng biết, tại xem như hiểu Vệ Cung Huyền đến cùng có bao nhiêu lợi hại, bây giờ còn chưa có dụng tâm đối phó đâu, mà đã chống đỡ được rồi, nghĩ đến những đối thủ thương trường kia bị tính kế thê thảm, có phải còn bi thống gấp mấy trăm lần hay ? Vừa nghĩ như thế, trong tâm Nguyễn Mộng liền bình ổn lại, chịu tội cũng chỉ có một mình đâu nha. Hãy nhìn Vệ Cung Huyền bộ dáng như vậy, giống như bản thân mình đã sai, em sai chỗ nào? Chỗ nào? Chỗ nào chứ? ?

      Vệ Cung Huyền nhìn mặt Nguyễn Mộng mờ mịt rồi lại liều chết lôi kéo váy mình, hận thể ở mặt gặm cái, nhưng nhìn bộ dáng vợ nhỏ của lại cảm thấy thương tiếc, trước kia mình đối với tốt, lạnh nhạt có phần hơi quá mức, tại dọa sợ đến như vậy, mình mới là nguyên nhân lớn nhất. Vì vậy trong lòng mọi ý tưởng giày vò rốt cuộc cũng có xuất ra, chỉ là đem Nguyễn Mộng ôm đến ngồi đùi , để cho mặt của cùng mình kề nhau, sau đó : "Nhuyễn, em quên ước định của chúng ta trước kia rồi sao?"

      Nguyễn Mộng sửng sốt chút, ngay sau đó nhớ tới bọn họ đã từng ước ̣nh sống thật tốt sau này, liền vội vàng gật đầu.

      "Vậy em sợ cái gì? mà giữ lời, em tại sao sợ như vậy?” vẫn đối với chuyện như vậy vô cùng khó hiểu, theo lý thuyết nên phản ứng như thế mới đúng.

      Bây giờ suy nghĩ chút, cũng là đột nhiên biến thành như vậy, cùng trước kia quả giống như hai người. Chẳng lẽ là có chuyện gì đó đã xảy ra vào lúc nào đó mà biết? Nghĩ tới đây, liền siết chặt tay ôm Nguyễn Mộng, cẩn thận chăm chú nhìn , thẳng đem Nguyễn Mộng nhìn đến rợn cả tóc gáy, mới hỏi: "Nhuyễn, thành thật nói cho biết...... Em dấu diếm cái gì sao?" Vừa tay vừa tự nhiên vuốt ve gương mặt trẻ con non nớt của Nguyễn Mộng, cuối cùng ở cánh môi mọng nước lưu luyến rời.

      "Ha ha......" Nguyễn Mộng cười gượng, "Em có sợ mà." Đánh chết cũng dám mình là trọng sinh, tác giả lại trao cho dũng khí này...... Hơn nữa nếu ra, ngộ nhỡ có người bắt như con chuột trắng làm thí nghiệm thì như thế nào? người đã chết, đột nhiên hoàn hồn, hơn nữa còn là những mười năm trước nha! Đùa gì thế a...... Nhưng trước mặt cái vị đại thần này rất ràng phải dễ dàng lừa gạt cho qua chuyện a...... ho khan mấy tiếng, tròng mắt chuyển qua chuyển lại, đáng tiếc dung lượng não so với Vệ đại thần căn bản là bì kịp, rốt cuộc cũng thể nghĩ được lý do thích hợp, cuối cùng, chỉ có thể nhắm mắt bậy: "Cái gì kia...... Em có lừa gạt chuyện gì, chính là lúc trước có đọc qua một tiểu thuyết, trong đó có nói qua làm người nên quá ́ chấp, nên cưỡng cầu tình cảm thuộc về mình......"

      "Tiểu thuyết?" Đối với những thứ này, Vệ Cung Huyền ưa thích, nên chưa từng xem qua."Vậy liền đem chuyện hoang đường trong đó quên hết , cuộc sống cùng tiểu thuyết là giống nhau.

      Nguyễn Mộng cảm giác mình đã qua ải trót lọt, liền vội vàng gật đầu, gật đầu, lại gật đầu. Vệ Cung Huyền lúc này mới hài lòng, ở môi khẽ hôn cái, sau đó dắt đứng dậy, Nguyễn Mộng nghĩ muốn sửa sang lại y phục, nhưng làm thế nào cũng cài lại được áo ngực, gấp đến độ đầu đầy mồ hôi.

      Các tình ^^~ 50 likes FB hoặc 400 lượt nhắn quảng cáo cho 1 chương nhé, ko hạn chế số lần nhấn, nhưng mỗi quảng cáo chỉ nhấn 1 lần, nếu ko thấy bạn có thể trở về các bài cũ để nhắn cũng đc tính nhé !!!! Click nào!!!!
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      levuong, Pe Mick, milktruyenky14 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chapter 37
      Edit: Ishtar
      Beta: Quảng Hằng

      [​IMG]

      [​IMG]



      Nguyễn Mộng chống cằm miệng ngậm viên đường nhìn bóng lưng , cho tới bây giờ cũng bao giờ nghĩ người vĩ đại như Vệ Cung Huyền cũng làm như vậy chuyện nhà lặt vặt như vậy, kiếp trước cho dù là ở chung với người phụ nữ kia, cũng chưa từng gặp qua làm những chuyện này, bất quá suy nghĩ chút, căn bản cần, kiếp trước sau khi rời bỏ cùng người phụ nữ ở chung một chỗ, liền đặc biệt mời người giúp việc cùng quản gia, người phụ nữ kia thích làm chuyện nhà, cũng phải là người phụ nữ nào cũng giống như mình ngu ngốc biết làm gì.

      Sau khi ăn xong có chút no, Nguyễn Mộng ăn được nhiều, nhưng mà vẫn cảm thấy bụng căng căng, sau khi sống lại thân thể của thay đổi rất nhiều, có nhiều chỗ là kiếp trước sau khi hít thuốc phiện mới biểu ra, ví dụ như thích ăn cái gì, thân thể nhạy cảm, trầm luân ân ái...... Hình như kỳ lạ là đem cuộc sống kiếp trước của cùng sau khi trọng sinh dung hợp thành một chỗ.

      Vệ Cung Huyền cũng nhìn ra thoải mái, lúc trước nhìn ăn được nhiều, còn dụ dỗ muốn ăn thêm chút nữa, bây giờ nhìn lại, cũng phải là ăn, mà là ăn được, lập tức liền sốt ruột, dự ̣nh mang Nguyễn Mộng đến bác sĩ, bị Nguyễn Mộng lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt. ghét nhất là gặp bác sĩ, vô cùng vô cùng ghét, phải vạn bất đắc dĩ thì đánh chết cũng bệnh viện, kiếp trước thuốc sát trùng cùng vách tường trắng như tuyết, còn có miếng vải trắng đắp lên mặt cũng làm cho Nguyễn Mộng đối với bệnh viện có rất tâm lý kháng cự rất mạnh, nghĩ đến bệnh viện, liền nghĩ đến mình của kiếp trước, đáng thương độc một mình lẻ loi nằm ở nơi đó, khối vải trắng liền che lại cuộc đời của .

      Thái độ của quá kiên định, Vệ Cung Huyền đành thôi, thể làm gì khác hơn là dắt tay muốn mang tản bộ, cũng thuận tiện tiêu hóa một chút, Nguyễn Mộng ăn cơm lại uống chén thuốc to, cũng là no chịu nổi, mặc áo khoác liền bị dẫn theo ra ngoài.

      Hai người bọn họ ra cũng rất ít ra ngoài tản bộ, cho nên hoàn toàn biết lúc chạng vạng sẽ có nhiều người như vậy, mấy ông già ngồi ghế đá đánh cờ tướng hoặc là chuyện phiếm, mấy đứa trẻ thì chơi đùa chính giữa sân, cái chung cư này giá phòng vừa phải, thiết bị cũng rất đầy đủ, khó trách tình cảm giữa hàng xóm cũng giống như những người ở trong những khu cao ốc, nhìn ra được, cần biết có quen biết hay , tới bắt chuyện rồi nói sau.

      Đại đa số người trong chung cư cũng gặp qua hai vợ chồng bọn họ, còn tưởng rằng bọn họ là mới dọn tới, Nguyễn Mộng xấu hổ trả lời, bọn họ ở đây ba năm, trừ lúc vừa bắt đầu tân hôn ở trong biệt thự ba tháng, sau này vẫn luôn ở tại nơi này, bởi vì chỗ này cách công ty Vệ Cung Huyền tương đối gần, phòng ốc cũng nhỏ hơn một chút, đến nỗi trống trải, nếu chỉ có hai người lớn ở cái nhà biệt thự như vậy, là quá rộng rãi rồi.

      Cho nên Nguyễn Mộng ra biết những bác trai bác gái này, nhưng chỉ cần có người cùng chào hỏi, liền rộng rãi cười trở lại, Vệ Cung Huyền cũng học bộ dáng của cười híp mắt, mắt kiếng làm cho ánh mắt quá mức bén nhọn tinh nhuệ của mềm mại hơn rất nhiều, mới hù dọa người.

      đứa con nít đột nhiên chạy tới đụng phải đùi Nguyễn Mộng, mắt thấy sắp ngã xuống, Vệ Cung Huyền tay mắt lanh lẹ xách cổ áo của tiểu tử, đem cậu bé nhấc lên, vốn là muốn thả đứa trẻ đến mặt đất, hãy nhìn đến Nguyễn Mộng gương mặt khát vọng, liền thu tay lại, đem đứa trẻ nhét vào trong ngực .

      Đây chính là đứa bé...... đứa bé mềm nhũn trắng nõn non mềm...... Nguyễn Mộng ôm đứa trẻ trong ngực, lại nghĩ tới kiếp trước đã thiếu sót với con trai của . phải người mẹ tốt, ngay cả con trai của mình cũng có ôm qua mấy lần, cũng chỉ lòng mà nghĩ lấy được Vệ Cung Huyền. Có lẽ đời này Nguyễn Mộng lựa chọn ở lại bên cạnh Vệ Cung Huyền mà phải ly hôn, trừ ra lòng riêng của mình, nguyên nhân lớn nhất chính là nghĩ lần nữa sinh hạ con trai. Lần này, nhất định làm người mẹ tốt, nhất định .

      Thấy trong mắt Nguyễn Mộng ngân ngấn nước mắt, Vệ Cung Huyền có phần khó hiểu, phải rằng đứa trẻ ôm trong ngực cũng tính là đáng , ngũ quan nhạt nhẽo lại cứng nhắc, da cũng có chút đen, ném trong đám người xác định là nhận ra, nhưng làm sao lại muốn khóc?

      Chỉ là đứa bé kia sợ người lạ, thấy Nguyễn Mộng bộ dáng giống như muốn khóc, vội vàng đưa bàn tay nhỏ bé lem luốc lên lau lau: "Dì ơi dì à, dì đừng khóc, như thế này ba thấy sẽ nói con nghịch ngợm rồi...... Dì ơi, dì nhìn nè, con có kẹo đó, dì ăn kẹo ?" xong liền cố gắng hướng phía trong cái túi nhỏ của mình móc móc, cuối cùng móc ra cây kẹo que. Nhưng bây giờ là mùa hè, lúc trước cậu bé lại chạy nhảy chơi đùa, cây kẹo đã chảy ra hết, dinh dính dơ dơ nhỏ giọt, rơi vào chiếc áo sạch sẽ của Nguyễn Mộng.

      Nguyễn Mộng lúc này giống như nhìn thấy hình ảnh con trai kiếp trước của mình, trong tay đung đưa giơ món đồ chơi muốn ôm, nhưng lúc ấy làm gì? cái tát đẩy cậu bé ra, nhìn cũng chưa từng nhìn cái liền trở về phòng ngủ, nằm ở trong chăn khóc, khóc vì Vệ Cung Huyền cùng người phụ nữ trong lúc đó vô cùng thân mật.

      "Ngoan, dì ăn kẹo, cháu ăn là được rồi." xong liền lưu luyến mà đem bé con buông xuống, tay mò về túi, bỗng dưng phát bên trong dĩ nhiên còn có mấy viên chocolate, hình như là thời điểm mấy ngày trước siêu thị mua thức ăn dùng tiền lẻ đổi, có vài viên, gói giấy thủy tinh rất kín, lại có bị chảy, liền vội vàng khom lưng cho đứa trẻ, khẽ mỉm cười."Chổ của dì có chocolate nè, mời cháu ăn có được hay ?"

      Rốt cuộc vẫn là đứa bé, đối với mấy cái đồ ăn vặt này có sức đề kháng, lập tức nhận lấy, hoan hô tiếng, câu cám ơn dì rồi tiếp tục chạy chơi.

      Nguyễn Mộng nhìn bóng lưng đứa bé kia, che giấu được nét dịu dàng khóe môi. Vệ Cung Huyền lại đột nhiên từ phía sau ôm lấy , cũng quản là ở trước mặt mọi người, liền hỏi: "Làm sao đối với tiểu quỷ đó tốt như vậy?" Tựa hồ có dấu hiệu ghen tị.

      dĩ nhiên cho biết nguyên nhân thực , chỉ cười cười : "Em thích trẻ con."

      "Ừ......" Vệ Cung Huyền trầm ngâm, đối với trẻ con, loại sinh vật này cũng ưa thích."Con của chúng ta chắc chắn xinh đẹp hơn đứa trẻ vừa rồi."

      Đúng vậy, Nguyễn Mộng còn nhớ dáng dấp con trai là hình dạng gì, mắt to, cái miệng nhắn hồng hồng, mặt trái táo, mũi cao, lông mi rất dài, da cũng trắng nõn, vừa ngoan lại hiểu chuyện, cực kỳ xinh đẹp."Cung Huyền......" lầm bầm hô, Vệ Cung Huyền ừ tiếng, lại : "Cho em đứa bé có được hay ?" là nhớ con trai, rất nhớ.

      Vệ Cung Huyền đầu tiên là sửng sốt chút, có chút vui. Vợ chồng bọn họ vừa mới chuẩn bị bồi dưỡng tình cảm thì sẽ phải đứa bé, đây phải là tự cấp chính mình ngột ngạt sao? Nhưng thích, có biện pháp gì: "Ừ, được." Thuận theo tự nhiên , ba năm cũng có tiểu bánh bao ra, đứa bé này cũng tới quá nhanh.

      40 likes FB hoặc 400 lượt nhắn quảng cáo nhé các tình , các bạn nhắn vào dòng quảng cáo như giúp web chúng mình và được đọc truyện nhanh hơn ^^~
      Last edited by a moderator: 8/8/14
      levuong, Pe Mick, bornthisway01109117 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chapter 38
      Edit: Ishtar
      Beta: Quảng Hằng


      Lấy được câu trả lời hài lòng, Nguyễn Mộng rất vui vẻ. sờ sờ bụng của mình, kiếp trước mang thai con trai là tại thời điểm hai mươi bốn tuổi, đại khái thời gian còn khoảng nửa năm, trong mấy ngày này, phải đem thân thể mình điều dưỡng tốt, tuyệt đối thể quá mập, giống như kiếp trước lúc sinh con bởi vì chính mình quá mập từ đó đối với thai nhi tạo thành áp lực, dù có chết cũng để cho chuyện kia xảy ra.

      Vệ Cung Huyền cũng là lần đầu tiên thấy Nguyễn Mộng lộ ra này biểu tình dịu dàng tràn đầy mẫu tính, ngay cả gương mặt tựa hồ cũng lấp lánh ánh sáng ấm áp, cảm giác bị bài xích ở bên ngoài thế giới của khiến trong lòng vô cùng thoải mái, bộ dạng giống như hoàn toàn cần . Đầu óc còn suy nghĩ, tay cũng trước bước đặt lên mu bàn tay Nguyễn Mộng, dịu dàng hỏi: "Còn chưa có đứa bé suy nghĩ như vậy, nếu là có rồi, em chuẩn bị đem để ở chỗ nào, hả?"

      Nguyễn Mộng sửng sốt chút, đại thần chút cũng giống bộ dáng tình nhân biết tranh giành được ? Kiếp trước cho dù là ở bên cạnh người phụ nữ kia, Vệ Cung Huyền ở trước mặt người khác đều bất động thanh săc khuôn mặt mang đầy vẻ lạnh lùng, về phần sau lưng có thể ghen hay , cũng thể biết được. có được lời bảo đảm của Nguyễn Mộng, Vệ Cung Huyền có chút khó chịu, liền bóp eo cái. tại tất cả phần thịt ngang hông của Nguyễn Mộng đều rất nhạy cảm, sờ vừa trơn vừa mềm, bóp bóp cũng rất thoải mái, vừa bóp liền dừng lại được, nhưng Nguyễn Mộng chịu nổi a, sợ nhột muốn chết, mỗi lần bị bóp phải thoát ra vòng ôm của , nhưng Vệ Cung Huyền ôm rất chặt, bởi vì có cựa quậy như thế nào cũng thể thành công. Cuối cùng chỉ có thể vừa khóc vừa cười: ", biết a ha ha ha —— Mau, mau buông tay —— ha ha ha ——" chung quanh còn có rất nhiều người nhìn, rất nhiều người nhìn đó! ! !

      Vệ Cung Huyền lúc này mới hài lòng buông lỏng tay, da mặt dày, hoàn toàn quan tâm ánh mắt bốn phía, đối với quần chúng xem náo nhiệt toàn bộ duy trì mỉm cười. ngày thường rất tuấn, ngũ quan cực kỳ đẹp mắt, thời điểm cười như là bộ dạng người lạ chớ tới gần, khi cười rộ lên, quả có thể làm cho người ta tan chảy, mắt kiếng bạc thanh nhã làm cho xem ra cực kỳ lịch ôn hòa. "Vậy mới tạm được, nhớ lời của em đó." Thấy Nguyễn Mộng như con gà mổ thóc gật đầu mới hài lòng, làm sao biết được ngày sau, cam kết của hôm nay toàn bộ hóa thành lời suông, chỉ có thất sủng rồi, thậm chí ngay cả chủ động chém giết cũng giành được.

      Tình của Nguyễn Mộng đối với đứa bé, vượt ra khỏi tất cả tưởng tượng của Vệ Cung Huyền —— bất quá tại vẫn chưa biết mà thôi.

      Hai người tản bộ lát rồi quay về nhà, Nguyễn Mộng trước chuồn vào phòng tắm đánh răng tắm rửa, vẫn quên đóng cửa khóa cẩn thận, phải hẹp hòi, cũng phải là tự mình đa tình, là bây giờ Vệ đại thần rất nguy hiểm, chút cũng muốn cùng trong bồn tắm lớn tắm uyên ương. Sau khi ra ngoài Vệ Cung Huyền quả nhiên híp mắt nhìn chằm chằm, rất oán giận, Nguyễn Mộng làm bộ như xem hiểu biểu đạt cái gì, ho khan tiếng, tới trong tủ đầu giường lấy khăn lông mới lau tóc, thích dùng máy sấy, nghe thấy thanh vù vù luôn luôn làm cho thân thể chấn động, cực kỳ hoảng sợ. Vệ Cung Huyền thấy dùng máy sấy, chân mày liền nhíu lại, đến lấy máy sấy ra hiệu để cho ngồi đùi , Nguyễn Mộng đánh chết nghe, liền lấy chuyện ngừa thai ra để uy hiếp , Nguyễn Mộng uất ức qua, liền bị nhấn ngồi ở đùi sấy tóc.

      Thanh máy sấy là rất khó nghe, nhịn xuống kích động bịt lỗ tai lại, bộ dáng giống như con sâu mập ở đầu gối Vệ Cung Huyền uốn qua uốn lại, cuối cùng bị ấn chặt thể động đậy. Nguyễn Mộng bất đắc dĩ, nhắm mắt lại nhẫn nại, bàn tay ấm áp đột nhiên đặt lên lỗ tai của . Nguyễn Mộng mở mắt, Vệ Cung Huyền có nhìn , chỉ là nghiêm túc vừa cẩn thận sấy tóc cho , bởi vì có cái tay che kín lỗ tai của mình, thanh kia cho dù gần trong gang tấc, cũng còn đáng sợ như vừa rồi. Nguyễn Mộng nằm ở đầu gối Vệ Cung Huyền, khóe miệng lặng lẽ cong thành nụ cười.

      Đây coi như là phúc lợi trọng sinh sao? Vệ đại thần đối xử với tốt như vậy?

      bị làm cho có chút buồn ngủ, tay của vừa lớn vừa ấm, phủ ở người là thoải mái, Nguyễn Mộng híp mắt, khe khẽ ngáp cái. Đợi đến lúc máy sấy ngừng lại, lập tức rùng mình, mở mắt ra, Vệ Cung Huyền vừa đúng bắt được cằm của hôn xuống, đầu lưỡi mềm mại liếm qua cánh môi màu hồng của , lướt qua rồi dừng lại. Nguyễn Mộng dựa vào trong ngực , bảo tắm. Vệ Cung Huyền lên tiếng rồi vào phòng tắm, Nguyễn Mộng đột nhiên nhớ tới khăn lông bên trong cần thay, hôm nay ở nhà, chưa kịp giặt, vội vàng xuống giường tìm cái khăn lông mới đưa vào —— dù sao bên trong cũng nghe thấy thanh nước chảy, chắc là chưa có tắm mới đúng.

      Nhưng vừa vào liền trợn tròn mắt, ai tới cho biết tại sao Vệ Cung Huyền lại cầm tay bàn chải đánh răng chải răng ? ! Vệ Cung Huyền thấy vào, đầu tiên là sửng sốt chút, liền rất tự nhiên ý bảo qua.

      "Khăn lông của ......" Vừa , con mắt vẫn dán bàn chải đánh răng của mình, khóe miệng co quắp hai cái.

      Vệ Cung Huyền rất bình tĩnh, bộ dạng giống như có chuyện gì xảy ra, nhanh chóng súc sạch bọt trong miệng, kéo bả vai Nguyễn Mộng qua liền hôn xuống. Nguyễn Mộng bị hôn đến thở hồng hộc, nhưng vẫn chưa quên chất vấn chuyện bàn chải đánh răng: "Này, đó là bàn chải đánh răng của em ——"

      " đương nhiên biết, cái của thấy." Vẫn còn rất bình tĩnh.

      "Nhưng, nhưng mà ——" Vậy cũng thể dùng bàn chải đánh răng của chứ, trước cửa chung cư có siêu thị, hoàn toàn có đủ thời gian mua bàn chải đánh răng mới phải sao? Người ta thường hay bàn chải đánh răng, nội y cùng chồng là thể cùng người dùng chung...... cũng chuẩn bị sẵn bi kịch ngày sau nhất định mất , còn tàn nhẫn như vậy mà dùng bàn chải đánh răng của !

      "Giúp xả nước." xong liền đẩy cái. Nguyễn Mộng mơ mơ hồ hồ chuẩn bị nước để cho tắm rửa, sau đó mặt ngây ngốc muốn ra, ngay lúc sắp tới cửa phòng tắm bị Vệ Cung Huyền bắt lấy eo ôm trở về, đại thần bình tĩnh quăng mấy chữ: "Giúp chà lưng."

      , phải chứ? !

      Nguyễn Mộng muốn cất tiếng kêu cứu mạng, đáng tiếc quá chậm, cả người bị Vệ Cung Huyền giống như là túm con gà con túm qua, thấy trong tay bị nhét vào miếng bông tắm, lệ rơi đầy mặt, chỉ có thể ngoan ngoãn giúp chà lưng.

      chút khí lực như con gà con của làm sao đủ, Vệ Cung Huyền chỉ cảm thấy nhột, mặc dù là đưa lưng về phía Nguyễn Mộng, cũng có thể tinh tường cảm thụ đôi tay bé sau lưng run rẩy. Khóe môi khẽ cong, cúi đầu cười.

      Tay cùng tâm của Nguyễn Mộng đều run lên cái, nuốt ngụm nước miếng, cẩn thận từng li từng tí chà lau mảng da thịt màu cổ đồng cho thấy sức mạnh thuần thục cùng mạnh mẽ của đàn ông, bắp thịt tràn đầy dưới lòng bàn tay bùng nổ cảm giác tốt đẹp, bọt nước từ đầu vai chảy xuống, vào trong nước biến mất thấy. Nguyễn Mộng nhìn thấy phía trước mặt , nhưng có thể đem chiếc mông hẹp khêu gợi này thấy được rất ràng, nhịn được đỏ cả mặt, hận thể vứt bỏ bông tắm trong tay tông cửa xông ra.

      mang theo mắt kiếng Vệ Cung Huyền rất nguy hiểm, bởi vì ai cũng biết giây kế tiếp làm ra chuyện gì, Nguyễn Mộng dạo này ăn ít nên khí lực giảm nhiều, cả người bị kéo đến trong bồn tắm, suýt nữa uống mấy ngụm nước. may là Vệ Cung Huyền tay mắt lanh lẹ ôm lấy , mới ngăn được ở trong nước vùng vẫy. Nguyễn Mộng thiếu chút nữa sặc nước, sợ tới mức linh hồn bé cũng bị mất, đôi tay khó khăn dám để ở bộ ngực trần trụi Vệ Cung Huyền.

      Có lầm hay ...... Chẳng lẽ muốn trở thành người đầu tiên chết chìm trong bồn tắm- bi kịch của loài người sao?

      Lời beta: Cuộc sống thê nô của chàng họ Vệ bắt đầu rồi nhé các tình !!!!!!!

      40 likes FB hoặc 400 click quảng cáo mình đăng tiếp ^^~

      Ngọt ngào, chỉ có ngọt ngào thui
      levuong, Pe Mick, milktruyenky11 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chapter 39

      Edit: Ishtar
      Beta: Quảng Hằng


      Vệ Cung Huyền lại vì vậy mà bật cười. Nguyễn Mộng toàn thân ướt chèm nhẹp, váy ngủ dài dán chặt người, bộ ngực đầy đặn xem ra càng thêm hùng vĩ, cố tình màn mị hoặc như vậy, mặt biểu tình cũng là đáng thương, giống như là con mèo bị đoạt cuộn len thích, lúc trước giúp sấy khô tóc, bởi vì phen động tác này, có vài cọng rơi tán lạc, dính vào bên má, lại thêm mấy phần tư vị điềm đạm đáng ."Đừng sợ." Sờ sờ đầu của .

      Nguyễn Mộng mím môi ngồi dậy, tim vẫn còn đập thình thịch. Mặc dù sợ nước, nhưng đột nhiên bị người kéo vào trong nước là lần đầu trong đời, chớ chi người đối với làm động tác thân mật như vậy còn là Vệ Cung Huyền. Nhíu mày cái, tách khỏi Vệ Cung Huyền chuẩn bị leo ra bồn tắm. Vệ Cung Huyền có ngăn cản ngay từ đầu, thế nhưng thời điểm khi thò người ra, bàn tay liền chậm rãi rơi xuống ngang hông của , Nguyễn Mộng nhất thời giống như là con rùa mập bị đè lại, bởi vì có giãy giụa thế nào đều vô pháp trở mình."Buông, buông em ra ——"

      "Theo tắm thêm lần nữa." Bạn đại thần nào đó .

      Lặng yên. Nguyễn Mộng trong lòng lệ chảy thành dòng, biết cùng cứng rắn tiếp có kết quả tốt gì, chỉ có thể thầm cắn răng đồng ý, Vệ Cung Huyền liền buông ra, tay chân nhanh nhẹn liền đem áp đến vách tường, mặc dù là nước nóng, nhưng bất chợt bị dán lên tường , Nguyễn Mộng vẫn bị lạnh đến run lẩy bẩy.

      Lửa nóng từ lồng ngực rất nhanh liền đem cái lạnh như băng đuổi , tay Vệ Cung Huyền bắt đầu ở người khắp nơi sờ soạng, dấy lên từng trận từng trận lửa nóng. Thân thể Nguyễn Mộng vốn nhạy cảm, để sờ như vậy, chỉ cái liền mềm nhũn xuống, thân thể đẫy đà quả giống như là kẹo đường mềm nhũn, vừa ngọt vừa mịn, biết dụ dỗ người khác muốn lên cắn cái.

      Chuyện kế tiếp dĩ nhiên phải cùng làm, Nguyễn Mộng vừa mới bắt đầu còn chịu được, nhưng về sau Vệ Cung Huyền càng ngày càng cuồng dã, lực đạo va chạm vào cái mông còn khắc chế nữa, khóc cầu xin đều vô dụng, mọi nơi đều là nước, làm cho tay chân mở ra càng giống như bộ dạng con rùa rồi, cố tình giữa hai chân lại bị hung ác đoạt lấy hết lần này tới lần khác, vừa khó chịu vừa thoải mái, cuối cùng ngay cả cũng nên lời đây là cảm giác gì. Vệ Cung Huyền hỗ danh là đại thần, đem Nguyễn Mộng giày vò đến chết sống lại, trực tiếp ở trong nước ngủ thiếp , còn chưa thỏa mãn, ôm cái mông của lật lại, thả trong bồn tắm, Nguyễn Mộng liền nhũn như con chi chi nằm sấp trong bồn tắm, chỉ còn chừa lại cái mông trắng nõn mềm mại vểnh cong lên. Vệ Cung Huyền rốt cuộc vẫn là người đàn ông, mà người đàn ông trông thấy màn như vậy mà phát hỏa, vậy khẳng định là bất lực rồi. cấm dục nhiều năm, khó được lúc lệnh cấm được bãi bỏ, lại được thương vợ mình, đương nhiên là muốn làm cho hoàn toàn triệt để mới bằng lòng bỏ qua. Hai ngày trước , trong lòng cũng có thể nhịn, tại cũng cần nhịn nữa, thân thể của cũng có khởi sắc, nếu nhân cơ hội hưởng thụ, chẳng lẽ muốn đợi đến có tiểu bảo bối sao?

      Nguyễn Mộng hỗn loạn nằm ở trong bồn tắm, đầu gối đặt mặt đất, Vệ Cung Huyền sợ lạnh, lấy khăn tắm kệ lót bên dưới, sau đó mạnh mẽ đâm vào trong thân thể Nguyễn Mộng, vô cùng bá đạo. Cái mông trắng như tuyết rất nhanh liền bị va chạm thành những mảng đỏ lớn , làm nổi bật thêm làn da trắng như tuyết, có loại cảm giác xinh đẹp đến lạ thường.

      Trong phòng tắm tràn ngập hơi nước màu trắng, thuỷ tinh trong suốt bao phủ tầng bọt nước dày, thân thể người phụ nữ trắng nõn nà vô lực mềm mại ở nơi đó, sau lưng còn có người đàn ông cao lớn cường tráng, nơi riêng tư của hai người thân mật giao hợp, dán sát vào nhau, phát ra tiếng động dụ hoặc khác thường, mang theo tơ bạc dinh dính, thân thể của Nguyễn Mộng đến cực hạn, nhưng vẫn còn cảm giác được, cho dù bất tỉnh cũng giọng rầm rì, khóe mắt ràng có nước mắt tràn ra. Vệ Cung Huyền tiếp tục bắt lấy thắt lưng của , nhìn đến cái mông của bị mình va chạm mà đỏ bừng, trong lòng dâng lên loại cảm giác thành tựu.

      Nhưng Nguyễn Mộng nằm ở thành bồn tắm, bụng rất nhanh liền bị cấn ra dấu vết đỏ ửng, có chút đau, hơn nữa khoái cảm càng nhiều, vô ý thức quơ lên đôi tay, bị Vệ Cung Huyền tay bắt được, giữ ở sau lưng thể động đậy.

      Đại thần ăn nhầm thuốc kích thích sao? Tại sao dũng mãnh như thế? rốt cuộc xong chưa? !

      Nguyễn Mộng muốn khóc, cũng tỉnh lại, đáy mắt long lanh nước mắt trong suốt, dáng vẻ uất ức. Nếu như thế này là hảo hảo sống tốt bên nhau, vậy bây giờ có thể hối hận được hay ? ngày mai lại là lần đầu tiên làm, chẳng lẽ muốn trễ sao?! rốt cuộc có để cho người ta ngủ a! "Ưm......" Mở miệng, vốn là nghĩ muốn khiển trách, nhưng cuối cùng lại biếm thành rên rỉ cách nào dừng được."Ngừng, dừng ừm...... A a......"

      "Nhuyễn, kêu lớn lên nữa, thích nghe em kêu." vừa va chạm vừa vuốt ve gương mặt , đôi môi ở lưng vừa hôn vừa gặm.

      Phần lưng trận đau nhức, Nguyễn Mộng lần này là sắp hỏng rồi. chuẩn bị mạnh mẽ phản kháng, quyết thỏa hiệp dưới dâm uy của đại thần: "Nhanh, nhanh ——"

      Nhanh? Đại thần rất ràng hiểu sai ý của rồi, môi mỏng giương lên lộ ra nụ cười, hạ thân tiến vào càng nhanh càng dùng sức. Nguyễn Mộng là có nỗi khổ mà nên lời, vẫn còn chưa hết câu liền bị làm cho rối loạn câu từ gì cũng bay mất hết, coi như có ra cũng đều như gió thoảng qua tai, bị đại thần hoàn toàn xem thường.

      Thân thể của bảo vật, làm lâu như vậy mà vẫn còn ướt át vô cùng, còn cắn bảo bối của được chặt như vậy. Vệ Cung Huyền rốt cuộc có thể hoàn toàn hưởng thụ đến cảm giác mất hồn của thân thể, càng thêm muốn buông tha cho , dù trong lòng biết sáng mai còn phải đến công ty mới nhận việc cũng chịu ngừng lại, trong lòng đánh chủ ý, tốt nhất làm cho được, như vậy là có thể danh chính ngôn thuận mà đem giữ ở bên cạnh mình làm phụ tá, mỗi ngày đều gặp, tình cảm chẳng phải nhanh chóng phát triển sao?

      Thanh tính toán ngừng vang lên trong đầu, phía dưới càng thêm lưu tình. Nguyễn Mộng khóc đến khàn cả giọng, chỉ cho là Vệ Cung Huyền uống nhầm thuốc, làm sao biết được là cố ý, vì muốn cho ngày mai thể xuống giường được chứ? Nếu có ý định này, lại làm sao còn có thể thương tiếc ? Chỉ sợ đem vận động đủ, còn lo lắng có thể thức dậy nổi hay ?

      Suốt cả đêm...... Lừa bịp cả đêm, cũng là đêm thống khổ nhất mà Nguyễn Mộng trải qua từ kiếp trước đến kiếp này, cho dù là kiếp trước, lúc lần đầu tiên biết Vệ Cung Huyền cùng người phụ nữ kia ở cùng nhau cả đêm cũng chưa từng cảm thấy thống khổ như thế. Đến cuối cùng hoàn toàn có phản ứng nữa, chỉ có thể phản xạ có điều kiện ở thời điểm bắn vào khóc nấc tiếng.

      Bi kịch, bi kịch rành rành mà!

      Chỉ là sáng ngày thứ hai, Vệ đại thần vẫn thể nào như ý nguyện. Nguyễn Mộng là người có ý chí kiên cường, nếu quyết định làm chuyện gì, cho dù có mười con trâu cũng thể kéo trở lại —— ví dụ như điều dưỡng thân thể, ví dụ như tìm việc làm, lại ví dụ như năm đó chừa thủ đoạn nào tìm cách lấy cho được Vệ Cung Huyền. cũng chỉ là người Vệ Cung Huyền xoay chuyển vòng, làm nữ chủ văn trọng sinh từng chết qua lần, Nguyễn Mộng lúc đầu chính là chuẩn bị vứt bỏ nam chính tiếp tục cuộc sống mới của mình, thế nhưng nam chính rốt cuộc vô cùng kiên quyết, đem tình huống vốn căng thẳng hóa giải trở về như bây giờ. Kỳ thực trắng ra là, cũng chính bởi vì Nguyễn Mộng chưa đủ dũng cảm. Vệ Cung Huyền, đến tận xương, cho nên cự tuyệt bất luận chuyện gì có liên quan tới —— dù là lúc mới bắt đầu, từng kiên trì muốn bỏ qua đến bực nào.

      50 likes FB hoặc 500 click Quảng cáo nhé các nàng!!!!!
      levuong, Pe Mick, milktruyenky15 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :