1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vượt Khuôn - Tử Liễm (Quân nhân Full Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      [​IMG]
      Vượt Khuôn

      Tác giả: Tử Liễm


      Thể loại: quân nhân- đại


      Converter: QUỲNH SÚC VẬT


      Editor: Huyensakura


      Poster: Riijo


      Nguồn edit: Sưu Tầm

      Nguồn eBook: cungquanghang.com

      Giới thiệu:

      Nhung Hâm vẫn cho rằng phụ nữ đều giống nhau, chỉ cần ngắm chuẩn mục tiêu và ra tay có gì là bắt được.

      Tôi là quân nhân, nhưng cũng là đàn ông, muốn chơi đùa với tôi em còn non lắm.

      Trần Cẩn: “ chờ đó”

      Mặc dù phách lối cỡ nào cũng phải quỳ dưới váy bà đây!​

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 3/12/15

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 1.1

      quảng trường, ánh nắng mặt trời gay gắt chiếu xuống. Hôm nay, nhà trường tổ chức buổi mít tinh động viên chuẩn bị cho sinh viên năm thứ nhất huấn luyện quân , lãnh đạo nhà trường và các sĩ quan huấn luyện ngồi ở bàn chủ trì

      Nhưng bây giờ, Nhung Hâm Lỗi đài nhíu mày phát biểu vào micro

      Mặc quân phục làm cho dáng vẻ Nhung Hâm Lỗi thêm cao lớn và tuấn. Phía dưới hội trường, sinh viên đông nghìn nghịt lẫn lộn cùng với thời tiết có vài nỗi muộn phiền

      Thời tiết rất nóng nực, chút gió thoáng qua làm cho khí xung quanh cũng trở nên dễ chịu hơn nhiều, như tiếp thêm sức sống cho những sinh viên mới sớm an phận khi ngồi phía dưới hội trường chờ bài phát biểu kết thúc.

      Trần Cẩn cầm ô đứng dưới tán cây, dung khăn tay liên tục lau mồ hôi lấm tấm trán, tay kia cầm túi xách trắng có vài chai nước vừa mới mua ở siêu thị cạnh trường. chăm chú nhìn Nhung Hâm Lỗi phát biểu hội trường khóe miệng hơi cong lên

      Rốt cuộc đến khi bài phát biểu kết thúc, mọi người bị nướng cháy thành heo quay mất rồi. “Ngày hôm nay nắng nóng như vậy, họ ngồi phía hưởng gió mát còn chúng ta phải ở dưới này chịu nóng” những sinh viên mới bắt đầu bất mãn thảo luận nho ở phía dưới

      “Nếu muốn vị huấn luyện viên đằng trước bắt được, cậu ngồi yên lặng tí xong liền lấy tay chỉ vị huấn luyện viên mặc quân trang phía trước mặt

      Nhung Hâm Lỗi vừa xong bài phát biểu những sinh viên mới bắt đầu rục rịch đứng dậy, có mấy người trực tiếp đứng dậy cầm ghế xoay người rời trong chớp mắt, đứng hội trường nhíu mày, liếc sang bên cạnh cấp dưới Gia Hựu nhanh chóng xuống cầm loa hướng về phía dưới hét lớn: “ầm ĩ cái gì hả, ai cho các chị giải tán, thủ trưởng cho giải tán rồi sao! Tất cả bỏ nghế xuống và đứng nghiêm cho tôi”

      đám con trai chạy tới cổng nghe thế hoảng hốt cầm nghế chạy về bãi tập, Trần Hoan méo miệng cầm theo ghế trở lại vừa vừa mắng: “Gia Hựu chết tiệt, hung dữ cái gì chứ, biết chúng tôi phơi nắng đến cháy đen từ trong ra ngoài rồi sao”

      Phía dưới hội trường tương đối hỗn loạn, khán đài Nhung Hâm Lỗi bắt đầu nổi giận, mím chặt môi đảo mắt quét vòng phía trước, từ từ xuống chính giữa hội trường, lấy tiêu chuẩn quân đội cho hơn ngàn sinh viên, nhanh chóng nhìn quanh hội trường cầm lấy loa từ Gia Hựu hướng về đám sinh viên phía dưới lớn:“ ầm ĩ cái gì mà ầm ĩ, còn lười nhác như vậy tất cả đứng tư thế quân đội ngày cho tôi ”. tin hôm nay mình trị được đám con nít miệng còn hôi sữa này.
      lovenovel, thư hồbornthisway011091 thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 1.2



      Đám sinh viên nghe lớn như vậy, ngay lập tức im lặng và đứng nghiêm

      Sau 5 phút, thấy đám người phía dưới yên lặng, lạnh lùng quét mắt nhìn khắp hội trường cao giọng hô:

      “Tất cả! Nghỉ”

      Ngay lập tức tất cả sinh viên phía dưới đều bước chân trái ra

      “Nghiêm”

      Toàn thể sinh viên liền khép chân lại

      “Các đồng chí đầu hàng chú ý duy trì trật tự, đồng thời tại vị trí của ai người đó phải vệ sinh sạch , ai đưa đồ ăn vặt tới tự giác mang ! Ăn cơm xong nhận đồng phục, qua trưa bắt đầu tiến hành huấn luyện! Ai trễ người đó phải chịu trách nhiệm”. xong phía dưới lặng như tờ, Nhung Hâm Lỗi hơi nhíu mày hô lại tiếng: “Tất cả nghe chưa”.

      “Nghe rồi” đám sinh viên trả lời với giọng điệu hơi mất kiên nhẫn.

      Nhung Hâm Lỗi nghe xong bực mình quát lớn: “trả lời lại cho tôi! Hơn ngàn sinh viên như thế này mà trả lời cũng chẳng ràng! Các chị chưa ăn sao? Tôi hỏi lại lần nữa, nếu còn như vậy đừng mong sống” trừng mắt nhìn nhìn đám người phía dưới rồi hô to lần thứ hai: “tất cả nghe chưa”.

      Lúc này đám sinh viên mới đồng thanh trả lời to: “Nghe rồi”. Lúc này thanh vang khắp các tòa nhà.

      Sau đó các sĩ quan huấn luyện cho nghỉ theo thứ tự.

      Trần Cẩn đứng cách đó xa, nghe Nhung Hâm Lỗi lớn tiếng như vậy nhịn được bật cười thành tiếng, chuẩn bị rời chứ thời tiết nóng bức như thế này chờ đến khi nào.

      Trần Hoan cầm ghế từ phía sau chạy tới trước mặt : “Bà chị! em biết hôm nay chị nhất định đến” xong cười đùa kéo áo .

      thở dài lắc đầu, nhìn người trước mặt hai má đỏ bừng, mồ hôi chảy đầm đìa đắc ý với mình. Trần Cẩn nhíu mày lấy nước trong túi đưa ra cho em: “chị hôm nay tiện đường chịu khó ghé thăm em tí thôi, 4 năm đại học là quãng thời gian khó quên nhất em phải biết trân trọng đó, nhất là thời gian huấn luyện quân ”. Rồi cười vui sướng nỗi đau của người khác, cẩn thận thay Trần Hoan lau mồ hôi trán.

      Trần Hoan lập tức chu miệng, cướp khăn tay tức giận trả lời: “em , chị làm em nỗi da gà lên rồi đây này, là biến thái bắt em đứng phơi nắng như vây! Nhất định là cố ý, sao trước đây em phát ra ta xấu xa như vậy nhỉ!”.

      “Em biết cái gì, đó gọi là khí phách hiểu chưa. Con bé lừa đảo như em biết đừng lung tung, ấy cho Gia Hựu chăm sóc em rồi còn gì, nếu chị lập tức với chú”. Nghe Trần Hoan như vậy, Trần Cẩn liền vui, cho em cái cốc đầu rồi dạy dỗ trận, Trần Hoan liền liếc mắt xem thường .

      gì vậy!” Nhung Hâm Lỗi với Gia Hựu biết đến bên cạnh từ khi nào, đài thấy Trần Cẩn chờ ở phía dưới nhưng thấy chuyện vui vẻ nên chẳng đến quấy rầy. Mà Gia Hựu đứng bên cạnh lại hướng về phía Trần Hoan cười cười rồi mới nhìn Trần Cẩn chào hỏi: “chị cũng tới à!”.

      “Uh”

      Trần Hoan giống như nhớ ra chuyên gì, liền bước tới nhéo Gia Hựu cái rồi lập tức lùi ra sau vài bước nghiêng đầu nhìn Nhung Hâm Lỗi cười ngây ngô rồi : “ Hâm Lỗi, em và Gia Hựu trước, chuyện với chị sau nha”. Trước khi kéo Gia Hựu còn hướng về phia Trần Cẩn làm mặt quỷ.
      lovenovel, thư hồTrâu thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 1.3


      Gia Hựu liếc nhìn cái rồi mới cùng Trần Hoan.

      Nhung Hâm Lỗi nhìn Trần Cẩn cười dịu dàng, sắc mặt Trần Cẩn có chút ửng hồng, cúi đầu hít sâu rồi lấy nước ra đưa cho : “này, uống .” nhanh chóng lấy nước từ tay , nhìn cười : “hôm nay em đến thăm Tiểu Hoan à?”. biết đến thăm nhưng vẫn cố ý khác .

      Lúc này, Nhung Hâm Lỗi cũng ướt đẫm, mồ hôi hai bên thái dương rơi xuống, lấy khăn trong túi đưa cho , nhíu mày cười : “ lau mồ hôi .” Nhung Hâm Lỗi nhìn lát rồi mới nhận khăn tay.

      “Em thuận đường đến thăm Tiểu Hoan nhưng chủ yếu vấn là đến thăm .” e dè nhìn trả lời.

      Câu trả lời giống như dự đoán, sắc mặt hơi chùng xuống và nhíu mày lạnh giọng câu phá hư phong cảnh: “ lát nữa, bảo Gia Hựu lái xe đưa em về!”

      “Em chưa muốn về đâu.” Trần Cẩn bĩu môi giận dỗi trả lời, đùa gì vậy, vừa mới đến đây, giờ lại muốn cho người đưa trở về.

      “Vậy em phải về trước 7 giờ.” Lấy giọng điệu của cả ra ra lệnh cho .

      “Đêm nay, em có thể ngủ ở kí túc xá với Tiểu Hoan mà.” cúi đầu với giọng thuận theo để tranh thủ quyền lợi.

      được, đầu chiều hôm nay bắt đầu huấn luyện quân , buổi tối sĩ quan huấn luyện còn kiểm tra phòng ngủ nữa.” trầm mặt quát .

      “Được rồi, chào đón em tối nay em về ngay.” Trần Cẩn tức giận trả lời.

      “Tối cho Gia Hựu đưa em trở về, con về buổi tối an toàn.”

      “Được rồi, được rồi, là chính ủy nhưng vẫn còn chính trị viên mà, Gia Hựu muốn ở cùng Tiểu Hoan, em sao biết xấu hổ làm phiền ấy chứ.” Trần Cẩn với , xong che giấu nụ cười khóe môi nhíu máy lén nhìn , kết quả liền được như ý muốn. Nhung Hâm Lỗi nhíu mày lập tức trả lời: “vậy đưa em trở về.” vẫn còn thời gian lo lắng cho , chỉ sợ đối phó được bọn lưu manh.

      Mỗi lần Trần Cẩn đến đơn vị đưa đồ cho chú mới có thể ngẫu nhiên gặp , tính đến hôm nay gần 3 tháng chưa gặp nhưng biết là do tránh mặt . Tiểu Hoan nghe Gia Hựu cấp phái đến trường tiến hành huấn luyện quân tháng, hưng phấn cả đêm ngủ, làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy được.

      vất vả mới có thể lại gặp , ngờ tới lại nhanh chóng muốn trở về. Ba tháng trước và bạn học liên hoan tới hơn 10 giờ mới về, lái xe tới đón, nửa say nửa tỉnh ngồi vào ghế nhìn , thừa dịp say rượu ra tình cảm mấy mà giành cho , lấy hết dũng khí thổ lộ với .

      mín môi nhìn : “Nhung Hâm Lỗi, em thích .” Trước đây đủ can đảm vì sợ ra quan hệ giữa thay đổi nhưng bây giờ mặc kệ.

      xong liền tựa đầu vào vai , hề né tránh nhưng nghe hơi thở lúc có lúc của buồn phiền dứt.

      cứng ngắc cả người khi nghe Trần Cẩn câu này, nín thở, thậm chí còn cho rằng mình bị ảo giác, vội vàng quay về phía với vẻ mặt tin hỏi lại: “em cái gì?”. Từ trước đến nay vẫn xem là em , em hiểu chuyện.

      Trần Cẩn nghe được câu trả lời của , hơi sửng sờ, nhịn được quay về phía trả lời: “em em thích , sau này đừng xem em như con nít nữa, em 22 tuổi rồi, nghe chưa?”. rốt cuộc kiềm chế được nghiêng đầu nhìn thẳng vào mắt , ánh mắt lại tối sầm có chút tin.

      Câu của làm kinh ngạc, khí xung quanh như ngừng lại chỉ còn tiếng hít thở, cũng thể giả vờ như chưa nghe thấy được, nhíu mày nhìn chằm chằm lúc lâu, ánh mắt sắc nhọn, cuối cùng mắng : “em bậy cái gì đấy hả?”.
      lovenovel, thư hồTrâu thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 2.1

      Đêm ấy chỉ xem Trần Cẩn say rượu nhảm và sau đó luôn tìm cách tránh mặt .

      Trần Cẩn nghĩ rẵng lần đầu tiên tỏ tình lại bị : em cái gì thế hả!. Mặc dù kết quả giống như dự đoán nhưng vẫn thể bỏ được, vì chuyện này mà bị Tiểu Hoan cười cả tháng trời.

      Hôm đó, thấy Tiểu Hoan cười ầm lên: “bà chị, chị lên tiếng thôi nếu lên tiếng bất ngờ đó, chị ra như vậy Hâm Lỗi bị dọa mới lạ đó. Chị mà đến doanh trại ấy tỏ tình chắc ai cũng bị chị dọa mất.”

      “Ý của em là gì hả? Chẳng biết phân biệt lớn như thế à! Chị giữ trong lòng 6 năm chưa đủ sao? Em có còn có Gia Hựu còn chị sao đây?”.

      “Cách mạng chưa thành công, đồng chí tiếp tục cố gắng.”

      Hai chị em nằm giường trêu chọc nhau.

      Hôm nay ngày đầu tiên huấn luyện quân , khó khăn lắm Trần Cẩn mới đợi được đến 6 giờ để được gặp vì 6 rưỡi lại tiếp tục tham gia huấn luyện quân nữa rồi. Buổi tối đưa về, cả lúc lên xe hay dọc đường về hai người ai chuyện, để phá vỡ yên tĩnh trong xe Nhung Hâm Lỗi phải mơ miệng: “sao gì cả? Bình thường có thấy em yên lặng như vậy đâu.” Vừa lái xe vừa liếc mắt nhìn .

      Trần Cẩn nghiêng đầu ngoài cửa sổ hừ lạnh rồi : “ phải muốn tránh em sao, tận 3 tháng cơ mà, mỗi khi đến doanh trại đều có người tập bắn. Vì sao mỗi lần em đến đều tập bắn?”.

      “Là tay súng bắn tỉa, luôn tập bắn mỗi ngày!.” Nhung Hâm Lỗi hùng hồn trả lời vừa liếc mắt nhìn .

      Nghe Trần Cẩn liền khẽ cười tiêng rồi bác bỏ: “ là doanh trưởng phải là lính, còn cần phải tập bắn mỗi ngày sao?”. xong liền nhìn với vẻ mặt tin.

      Trần Cẩn nhìn chán nản gật đầu : “trả lời , chẳng lẽ còn ư? Em rất ràng mà!”. Bây giờ cũng chẳng quan tâm đến sĩ diện nữa rồi.

      Xe đến dưới nhà bỗng dừng lại, hai người im lặng ngồi trong xe hồi lâu.....

      Với sắc mặt tự nhiên trả lời : “Tiểu Cẩn, em đừng đoán mò, chỉ xem em là em thôi.” bất đắc dĩ , cố ý tránh muốn làm tổn thương , nghĩ mình có tình cảm với .

      Trần Cẩn nghe xong, cắn chặt môi, ghé vào tai : “ có gì, em xem trai, hơn nữa em trai rồi, em biết em đột nhiên thế có chút khó tin, bây giờ chưa thích em nhưng em tin là chỉ cần chưa có bạn em vẫn còn cơ hội.” Rồi quay sang lén hôn lên má .

      Khi hôn xong, cảm thấy mặt nóng bừng lên, nắm chặt tay,nghiến răng nghiến lợi, đặt ngồi lại chỗ ngồi, nếu ánh mắt có thể giết người bây giờ chắc chêt vì ánh mắt đầy sát khí của rồi.

      “ Em biết em mới làm gì hả?”

      Ánh mắt bây giờ có khả năng phóng lửa rồi nhưng Trần Cẩn vẫn si mê nhìn yết hầu phập phồng mà nuốt nước miêng, mở to mắt nhìn thẳng vào trả lời: “em quyến rũ mà, thử tí xem có được thôi?”.

      Trong xe có chút mờ ám, khí lạnh tràn ngập nhưng Nhung Hâm Lỗi vẫn cảm thấy đổ mồ hôi.

      trừng mắt nhìn quát: “em học được ở đâu thế hả, em còn chưa đủ tuổi đâu! Xuống xe! Nhớ kỹ đây là lần cuối cùng.” Rồi xuống xe cẩn thận mở cửa cho nhưng Trần Cẩn nghe như vậy liền nổi giận, vừa xuống xe liền đẩy ra chạy luôn lên nhà.
      lovenovelTrâu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :