[Trọng Sinh] DANH GIA VỌNG TỘC - TỐ TỐ TUYẾT

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      :Cheerleader::Cheerleader::Cheerleader:Cố lên chủ nhà ơi:hoan ho::hoan ho::hoan ho:
      Ủng hộ bạn chết mình:Cheerleader::Cheerleader:Đan khích quá:034:
      bornthisway011091 thích bài này.

    2. bornthisway011091

      bornthisway011091 Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      531
      Mình vào check xem có chapp mới chưa, thấy topic đẩy lên đầu cứ tg có chg mới chứ

    3. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 86.2

      Cẩm Sắt nghe vậy liền nở nụ cười, :“Hay cho câu nhớ tình nghĩa của Diêu gia! Trước mặt mọi người xấu hai vị chủ tử, hãm hại Diêu gia nương vào hoàn cảnh như thế , làm hại ta cùng đại tỷ tỷ bị thế nhân chửi rủa, đó là nhớ tình nghĩa của nàng ta sao ? Đó là chân thành của nàng ta sao ?!”

      Nàng xong thấy vị quản gia á khẩu trả lời được hướng mắt sang Văn Thanh, Văn Thanh liền phẫn hận chỉ vào Diệu Hồng, lớn tiếng :“Nàng ta xấu hai vị tỷ tỷ tốt của ta, mọi người cần tin nàng ta, nàng ta chính là nha hoàn ngày đó Võ An Hầu thế tử tư thông ở Diêu phủ , người trong Diêu gia đều có thể chứng minh nàng ta tự tiến cử, dụ dỗ phản chủ, sớm bị Diêu gia tha, đem đuổi ra Diêu phủ. nghĩ tới nàng ta theo Võ An Hầu thế tử, lại còn dám ghi hận trong lòng có ý đồ trả thù Diêu gia! Các vị hương thân, kẻ thấy người sang bắt quàng làm họ như vậy,là nô tỳ mà lòng bán chủ cầu vinh, lời của nàng ta có thể tin sao?”

      Mọi người vừa thấy thái độ chột dạ cùng phản ứng của Diệu Hồng , lại nghe thấy Diệu Hồng là người của Tạ Thiểu Văn, tự nhiên lại dao động vài phần. Tạ Tăng Minh vốn là người có thân phận,tự cao, muốn cùng Cẩm Sắt tranh cãi trước mặt mọi người, nhưng hôm nay mắt nhìn tình thế sắp nghịch chuyển, cũng bất chấp mọi thứ , giọng mang theo châm biếm :“Diêu tứ nương quả là thông minh nhanh nhẹn, cũng quá khéo miệng, Diệu Hồng chỉ là nha hoàn nhát gan yếu đuối, lại bị khí thế của nương doạ sợ nên tất nhiên là rụt rè, tứ nương cũng đừng lấy việc này dời chú ý của mọi người, sao làm sáng tỏ chuyện Diêu đại nương giả chết trước ?”

      Lời này của Tạ Tăng Minh quả rất ác độc, đúng là vạch trần việc Diệu Hồng ấp a ấp úng là do ngày thường ở Diêu gia bị Cẩm Sắt ức hiếp , nay sợ hãi thành quen, là khiến mọi người ngờ vực Cẩm Sắt bình thường là người tàn nhẫn. Hơn nữa biết hôm nay có ưu thế do có chuyện của Diêu Cẩm Ngọc, đây mới là điểm mấu chốt khiến Diêu gia hết đường chối cãi.

      Cẩm Sắt quả là dời lực chú ý mọi người, nay bị hai câu của Tạ Tăng Minh chỉ ra, nàng hơi hơi kinh hãi, hai tay nắm chặt, cúi người :“ chuyện đại tỷ tỷ giả chết xin thứ cho tiểu nữ thể làm sáng tỏ, ra tiểu nữ vẫn nghĩ đại tỷ tỷ thực qua đời ...... Nàng tại sao chết rồi mà sống lại?, lại xuất ở trong này, tiểu nữ cũng , chuyện này đáng ra càng nên do Hầu gia làm sáng tỏ mới đúng chứ ? Mọi người Diêu gia ai cũng nghĩ đại tỷ tỷ chịu nổi bị nhục, tự sát tạ tội , nay nàng lại lộ diện ở Hầu phủ, Hầu gia xa tận kinh thành mà là có năng lực thông thiên. Nhưng mà đại tỷ tỷ có thể sống , tiểu nữ lại cực kỳ cao hứng, nếu Hầu gia cứu đại tỷ tỷ, tiểu nữ còn phải cám ơn Hầu gia ngài . Có điều, tiểu nữ chỉ là nữ nhi yếu đuối , Hầu gia lại từng bước ép sát muốn đưa tiểu nữ vào chỗ chết như thế, sợ ngày sau chân tướng ràng khắp thiên hạ, Hầu phủ bị người thiên hạ phỉ nhổ sao?”

      Cẩm Sắt lời này cũng chỉ ra nghi hoặc trong lòng mọi người, Diêu đại nương nếu là giả chết, Diêu gia tự nhiên là đem nàng an trí thoả đáng, nàng tại sao xuất vào lúc này, hơn nữa nàng còn từ trong Hầu phủ ra, sao cũng rất khó tin, chẳng lẽ Võ An Hầu thủ đoạn lại lợi hại như thế, lẽ nào tình hôm nay là mưu sớm được tính toán , mặc kệ Võ An Hầu phủ có phải bị oan hay , nhưng từng bước ép tiểu nương như vậy quả thực có chút độc ác . Nếu là nữ tử tầm thường, chỉ sợ giờ phút này khóc đến hôn mê rồi .

      Tạ Tăng Minh nghe vậy con ngươi híp lại, giương giọng :“ nữ tử yếu đuối? Diêu tứ nương nếu quả là tiểu nữ tử, tiến đến từ hôn, cũng đem Hầu phủ ta lâm vào hoàn cảnh bị người hoài nghi chỉ mắng như hôm nay! Diêu tứ nương tại biểu so với bản hầu còn trấn định tự nhiên hơn, làm sao giống như tiểu nữ tử yếu đuối đây ?”

      Cẩm Sắt nghiến răng, biết giờ phút này thể cùng Võ An Hầu đối đầu, vẻ mặt nàng lúc này liền biến đổi, nước mắt liền thi nhau rơi xuống, vô hạn ủy khuất bi thương :“Nếu phải bị buộc tới đường cùng , đời này làm gì có người nữ tử nào kiên trì muốn từ hôn? Nếu phải danh tiết bị nghi ngờ, mắt thấy chết chốn dung thân, tiểu nữ làm sao ra trước mặt mọi người, làm sao bị buộc lập lời thề độc. Tiểu nữ trấn định, đó là bởi vì tiểu nữ thẹn với lương tâm, tiểu nữ đường đường chính chính, sao phải e ngại ác nhân xấu!”

      Cẩm Sắt xong nước mắt chỉ còn lại chút, khuôn mặt nho tràn đầy vẻ kiên nghị, nàng lại hướng Diêu Cẩm Ngọc, hô:“Đại tỷ tỷ sao lại cam tâm tùy ý để cho bọn họ bêu xấu danh dự vì tội dâm ô, tiếng cũng dám ra sao?! Ta biết đại tỷ tỷ từ sau kiện kia tâm như chết , nhưng mà đại tỷ tỷ, dù tỷ có chết tâm nữa cũng nên vì để ý đến cảm nghĩ người nhà, đại tỷ tỷ tùy ý để người xấu, thúc phụ, thím cùng các ca ca đau lòng như thế nào đây, làm thế nào mà đối diện thế nhân ! Đại tỷ tỷ, Võ An Hầu thế tử hủy đường huynh của ngươi, ngươi liền hận chút nào sao, đến bây giờ còn mạch trốn tránh sao? Nếu như vậy,vị đại tỷ tỷ đó chết rồi, thời gian chịu khổ chịu gian nan kia đúng là đều coi như !”

      Tiếng kêu này của Cẩm Sắt, ngờ Diêu Cẩm Ngọc cả người chấn động, mà Hạ ma ma cũng khóc rống thôi . Cẩm Sắt biết Diêu Cẩm Ngọc sau khi rời phủ trải qua những gì, nhưng Hạ ma ma theo nàng từ khi ra phủ thấu hiểu mọi điều . Bà nghĩ đến thời gian qua trải qua đủ loại tư vị, trong lúc nhất thời bi phẫn , nước mắt tựa như đê vỡ, đúng là khó có thể tự kiềm chế.

      Đêm đó Diêu Lễ Hách lặng yên đến Lạc Du viện, đem quyết định của nhóm tộc lão báo cho đại nương biết, đại nương cả người giống như bị dọa choáng váng, khóc cầu lão gia nửa ngày, nhưng lão gia mặc dù vô cùng đau đớn nhưng hoàn toàn có biện pháp, cuối cùng lão gia rốt cuộc vì tình cảm cha và con , giao cho đại nương năm ngàn lượng ngân phiếu, sai nàng suốt đêm cùng đại nương ra phủ.

      Đây cũng chính là cực hạn cuối cùng của lão gia rồi ,lão gia rất sợ nhóm tộc lão phát manh mối đuổi theo tha, cũng sợ tộc nhân Diêu gia phát manh mối trong đó, liền kêu hai người suốt đêm ra khỏi thành, có thể trốn được bao xa chốn bao xa. Bà là người theo nữ tắc, lại nhiều năm ở bên trong viện phủ, căn bản là hiểu bên ngoài hành tẩu phải làm việc như thế nào, mà đại nương lại càng cần phải nữa.

      Lại thêm cả hai trong lòng lo sợ, vội vội vàng vàng khó tránh khỏi suy nghĩ chu toàn, khắp nơi sơ sót, lại là hai nữ nhân già trẻ, chưa đến hai ngày liền bị người phát , ngân phiếu bị lấy mất , gặp kẻ xấu thấy đại nương dám lộ thân phận, liền biết nàng nhất định là bị gia tộc đuổi , có nơi để dựa vào , bèn lên cơn phát rồ cưỡng bức đại nương, sau đó đem hai người bán cho kỹ viện.

      Từ đó về sau nương phải trải qua những gì mọi người khó có thể nghĩ đến, mãi đến mấy ngày trước người của phủ Võ An Hầu tìm đến, mới đem bà cùng đại nương cứu ra, suốt đêm đưa tới kinh thành. Mà đại nương từ ngày bị cường bạo trong cánh rừng người có chút hốt hoảng, tỉnh táo . Hai người đêm qua đến Hầu phủ, liền bị quản gia bức hôm nay ra làm chứng.

      Tạ quản gia còn nhận lời đại nương, hôm nay chỉ cần đại nương ngoan ngoãn nghe lời, đem chuyện nàng từng vào thanh lâu ra , còn có thể khiến Tạ Thiếu Xuyên đem đại nương về làm thiếp......

      Nhưng kì bà cùng đại nương đều hiểu, mặc dù đại nương thực được làm thiếp, cả đời cũng được sủng ái , thiếp thất được sủng sớm muộn gì cũng tránh khỏi kết cục tự tử . Huống chi, hôm nay đại nương thuận theo ý Võ An Hầu, ngày sau tộc trưởng cùng tộc nhân cũng buông tha nàng, chắc chắn giận chó đánh mèo lên lão gia phu nhân cùng nhóm thiếu gia.

      Nghĩ đến Ngô thị, Hạ ma ma tâm như đao cắt, chỉ cảm thấy vạn phần xin lỗi bà , phu nhân trước khi ra phủ giao đại nương cho bà chiếu cố, vậy mà bà...... Lại dương mắt nhìn đại nương tới bước đường này!

      Cẩm Sắt thấy sắc mặt Hạ ma ma ngừng thay đổi, lúc này nàng liền hướng bà :“Ma ma, đại tỷ tỷ nàng mất hết can đảm, cũng xấu hổ dám việc ngày ấy, nhưng ma ma cũng thể hồ đồ theo! Ngài là nhũ mẫu của thím, thím cũng rất xem trọng ỷ lại ngài, thím nay ở biệt viện dưỡng thương, Hạ ma ma phân ưu giùm tỷ tỷ, chẳng lẽ còn muốn thím vì đại tỷ tỷ mà càng thêm thương tâm rơi lệ sao?”

      Cẩm Sắt xong thấy Hạ ma ma biến sắc, liền hướng nhóm dân chúng :“Diệu Hồng luôn miệng đại tỷ tỷ cùng công tử Tạ gia có tư tình, nhưng Tạ công tử và đại tỷ tỷ chỉ gặp mặt có lần, lại lớn hơn đại tỷ tỷ mấy tuổi, trong nhà cưới kiều thê, đứng nhất giới thư sinh, đại tỷ tỷ cũng là đích trưởng nữ của quan lục phẩm, thử hỏi đại tỷ tỷ tại sao lại hồ đồ xem trọng Tạ công tử?! Lại bất chấp lễ giáo cùng làm ra việc hồ đồ như thế ? Nếu đúng như lời Diệu Hồng , tại sao đại tỷ tỷ của ta giờ phút này lại gầy trơ xương như vậy, dung nhan tiều tụy như thế?”

      Mọi người nghe Cẩm Sắt lại xem bộ dáng Diêu Cẩm Ngọc, lúc này liền hồ nghi, Cẩm Sắt than thở khóc lóc :“Đại tỷ tỷ từ sau ngày ấy liền có chút thần trí , trắng ra nàng chính là thiếu nữ bị hãm hại, nàng có làm gì sai đâu, nhưng lại bị buộc đến tận đây ?! Quả thúc phụ thương nữ nhi, xét cho cùng đó cũng là mảnh chân tâm, tiểu nữ cả gan dám hỏi, nếu như loại chuyện này phát sinh trong nhà các hương thân, nếu đứa con các người thương bị người chà đạp, các người liền nhẫn tâm đem nàng xử tử để mong bảo toàn thanh danh sao?!”

      Nàng vừa hỏi xong, mọi người lộ vẻ thổn thức đồng tình ,mà Hạ ma ma đúng là tiếng quỳ gối xuống, :“Ngày đó nương nhà chúng ta quả thắt cổ tạ tội , nhưng bị lão nô phát , mới cứu lại mạng, từ quỷ môn quan rồi lại bị kéo trở về. Lão gia nghe tin tức đến nơi, đành lòng mà nghĩ ra kế sách, để lão nô mang theo đại nương suốt đêm rời khỏi Diêu phủ, tìm đến nơi người quen biết bắt đầu lại từ đầu. Nhưng lão nô cùng đại nương chưa đến mấy ngày liền bị người của phủ Võ An Hầu tìm được, bọn họ đem chủ tớ lão nô trói gô đưa vào Hầu phủ, còn uy hiếp hai người lão nô, nếu nghe lời liền giết chết lão nô cùng đại nương, còn nếu lão nô cùng đại nương nghe lời, liền để cho con đường sống, đưa đại nương vào Tạ phủ làm di nương!”

      Hạ ma ma như vậy, lời Diệu Hồng mới mất vài phần tin tưởng, nhóm dân chúng vốn thấy Diêu Cẩm Ngọc từ Hầu phủ ra, mà bộ dáng Tạ Tăng Minh lại như định liệu trước, nghĩ đến Diêu Cẩm Ngọc là tự nguyện cùng công tử Tạ gia làm chuyện cẩu thả , đối với nữ nhi dâm uế của Diêu gia, lại có hành vi lừa gạt thế nhân tự nhiên chán ghét , nay ngờ tình lại lần nữa biến chuyển, ma ma bên cạnh Diêu đại nương lâm trận phản chiến, cắn ngược lại Võ An Hầu phủ ngụm.

      Mà xem bộ dáng Diêu gia đại nương, thực tại cũng giống cam tâm tình nguyện mà giống như bị tàn phá đến nỗi sống bằng chết, điên điên khùng khùng hơn . Nếu việc này thực phát sinh ở người bên mình, phát sinh ở người họ thương , nhìn thấy bộ dáng con mình như vậy, sao nhẫn tâm trách móc nặng nề , chỉ sợ chắc chắn họ cũng giống Diêu gia lừa dối mọi người mà tiễn bước nữ nhi thôi .

      Nghĩ như vậy , tâm tình mọi người trầm xuống phen, mà lúc này Tạ Tăng Minh có chút hoảng hốt , thấy phản ứng từ đầu đến cuối của Diêu Cẩm Ngọc có chút ngoài ý muốn, thực sợ nàng cũng cắn ngược lại ngụm.

      Cẩm Sắt hề chớp mắt nhìn chằm chằm Diêu Cẩm Ngọc, trong lòng nàng chắc chắc , nàng đối với Diêu Cẩm Ngọc rất quen thuộc , kiếp trước hết thảy về Diêu Cẩm Ngọc nàng đều hiểu, mặc kệ là khi là tỷ muội hay khi là địch nhân, nàng dám , đời này người hiểu Diêu Cẩm Ngọc nhất đó là nàng.

      Diêu Cẩm Ngọc cùng Ngô thị đều là người mạnh mẽ, rất trọng ngưỡng mộ của mọi người cùng thanh danh mặt mũi, bằng Ngô thị nhẫn ba năm, lại càng đối với nàng và Văn Thanh sử dụng phương pháp lừa sủng, Diêu Cẩm Ngọc cũng nhẫn khắp nơi, ở kiếp trước, lạ sau nàng trở thành thiếp thất, cũng vẫn rất quan tâm nàng, chiếu cố nàng, cho đến khi nàng ta ở Hầu phủ địa vị đứng vững, sau khi có được thanh danh tốt mới lộ ra thái độ dữ tợn .

      Nữ nhân Diêu Cẩm Ngọc này mạnh mẽ lại coi trọng mặt mũi như vậy, sau nhiều chuyện tình như vậy, lúc này lại vì đường sống vô vọng, vì cuộc sống tạm bợ mà chính mồm thừa nhận ái mộ Tạ Thiếu Xuyên, tự nguyện cùng Tạ Thiếu Xuyên cẩu thả?!

      Cẩm Sắt biết được, nàng giờ phút này nhất định có thể hiểu được, làm như thế nào mới có thể bảo toàn thanh danh, mới có thể đến mức liên lụy người nhà. Mặc dù Diêu Cẩm Ngọc hận nàng, lúc này , nàng có lựa chọn nào khác, chỉ có thể đứng ở bên , chỉ vì các nàng đều là nữ tử Diêu thị!

      Hơn nữa Diêu Cẩm Ngọc phải kẻ ngốc, đến bây giờ nàng ta tất nhiên cũng suy nghĩ cẩn thận , nàng ta rơi vào hoàn cảnh này , đều là do Tạ Thiểu Văn và Tạ Thiếu Xuyên ban tặng, so với nỗi hận Cẩm Sắt, Diêu Cẩm Ngọc càng hận người nhà Tạ gia hơn mới phải.

      Quả nhiên, Diêu Cẩm Ngọc đứng thẳng bất động rốt cục cũng chậm rãi ngẩng đầu lên hướng về Cẩm Sắt, thấy ánh mắt Cẩm Sắt ràng mà chắc chắc nhìn chính mình, nàng lộ ra chút chua sót lại hoảng hốt cười , tiếp theo nàng liền hô lớn:“Cha, nương, nữ nhi làm mất mặt các người ! Nữ nhi bất hiếu, nay xin tạ tội với liệt tổ liệt tông Diêu gia! Tạ Thiếu Xuyên, Tạ Thiểu Văn, Diêu Cẩm Ngọc ta dù làm lệ quỷ cũng buông tha các ngươi!”

      Diêu Cẩm Ngọc xong, đúng là chạy vội ra ngoài, hướng thẳng về phía con sư tử bằng đá trước cửa phủ Võ An Hầu , Cẩm Sắt thấy nàng xoay người, hơi hơi khép mắt mới hô tiếng,“Đại tỷ tỷ! Mau ngăn lại nàng!”

      Lúc này thanh của nàng tự nhiên là người có thể phản ứng kịp, chỉ nghe phanh tiếng vang lên đầu Diêu Cẩm Ngọc đập lên con sư tử bằng đá kia, tiếp theo liền thấy nàng ngã xuống máu chảy đầy đầu!

      Cẩm Sắt nhìn màn này, cho dù trong lòng có hận Diêu Cẩm Ngọc, cho dù sớm có chuẩn bị, muốn trợ giúp, nhưng rốt cuộc trong lòng vẫn đau xót. Nàng chạy qua đem Diêu Cẩm Ngọc ôm vào trong ngực, Diêu Cẩm Ngọc giờ chỉ còn lại chút hơi thở, nàng ta mở to hai mắt thất thần nhìn chằm chằm nàng, máu dọc theo cái trán chảy xuống mặt, thấy Cẩm Sắt mâu quang chớp động vẻ phức tạp , miệng nàng ta mấp máy,nhưng lại vô lực phun ra được câu, Cẩm Sắt tựa đầu thấp xuống, đem lỗ tai tới bên môi Diêu Cẩm Ngọc, chỉ nghe nàng đứt quãng .

      “Nếu có .....kiếp sau...... .., chỉ cầu...... cùng...... Ngươi...... Quen biết......”

      Cẩm Sắt nghe vậy biết vì sao yết hầu căng thẳng, mà Diêu Cẩm Ngọc hai tròng mắt mất chút sắc thái cuối cùng, chậm rãi ra mãi mãi . Cánh tay Cẩm Sắt ôm Diêu Cẩm Ngọc trở nên vô lực, thân hình Diêu Cẩm Ngọc liền rơi ra ngoài.

      Nhìn dung nhan Diêu Cẩm Ngọc ngã vào trong vũng máu, Cẩm Sắt hốc mắt ửng đỏ, thế giới này đối nữ tử bất công, tỷ muội khuê các thuốc súng tràn ngập, xét đến cùng bất quá là vì cái danh phu vinh thê quý, vì sinh tồn, kết quả của Diêu Cẩm Ngọc như thế này, có thể là do Ngô thị tay tạo thành. đến Diêu Cẩm Ngọc chỉ là nương mười lăm tuổi, cũng là người đáng thương.

      Cùng là nữ tử, Cẩm Sắt cũng từng chịu thế tục làm hại,thấy Diêu Cẩm Ngọc có kết quả này, sao có tư vị kiếp trước, sao thể nào sinh ra loại tình cảm thương hại , nàng nhắm mắt lại, lúc này mới khóc kêu tiếng,“Các hương thân, Võ An Hầu phủ bức tỷ muội của ta như vậy, ta Diêu Cẩm Sắt xin thề, nỗi nhục hôm nay, nợ máu của Diêu thị ngày sau chắc chắn đòi lại hết!”

      Chính mắt chứng kiến loại việc thảm thiết này, dân chúng vây xem làm sao còn có thể tin lời của Diệu Hồng, đối với chuyện Diêu Cẩm Ngọc trá tử cũng đều bị màn này làm tan biến, lại cảm thấy Võ An Hầu quả khinh người quá đáng, bức thiếu nữ tử phải tự sát, giống chuyện người đức độ có thể làm ra.

      Mà cũng chính là lúc này, xe ngựa của phủ Trấn quốc công cuồn cuộn mà đến, Dương Tùng Chi nhảy xuống khỏi lưng ngựa, giúp đỡ Trấn quốc công phu nhân xuống xe , nhóm nô tài của quốc công phủ mở ra, hai người bị nô bộc vây quanh mà tiến lại đây, mà vài cái bà tử phía sau áp tải hai người, ràng đó là Thu Bình cùng gã sai vặt mất tích của Thôi phủ.

      Cẩm Sắt mắt nhìn thấy mấy người, tâm thần buông lỏng. Vừa rồi nàng vừa được biết Diêu Cẩm Ngọc ở Võ An Hầu phủ, liền kêu Tấc Thảo Trấn quốc công phủ trước tìm kiếm giúp đỡ, nàng đoán rằng chuyện ngày đó ở Linh Tự , Bình Nhạc quận chúa cùng Dương Tùng Chi thể làm gì, nay nhìn thấy Thôi Lương bên cạnh gã sai vặt, liền biết suy đoán của chính mình là sai, cũng biết nguy hiểm hôm nay xem như chân chính vượt qua rồi.

      Cho nên Cẩm Sắt xong, thân mình liền mềm nhũn, té xỉu ở người Diêu Cẩm Ngọc.
      myuyen, Nhiên Nhiên, ktrang489316 others thích bài này.

    4. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      bornthisway011091PHUONGLINH87^^ thích bài này.

    5. pink_lee

      pink_lee Well-Known Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      2,405
      tình hình chiến đấu căng thẳng a :th_18::th_18:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :