ĐNVPDTVĐC – CHƯƠNG 84 ☆, 84 Đêm dài nhân tĩnh, ánh đèn mờ, chiếu toàn bộ phòng thê thê thảm thảm, như tâm của Đường đại luật sư lúc này, dại ra, vẻ mặt đờ đẫn, hoàn toàn thấy bộ dáng trấn tĩnh tự nhiên thường ngày, miệng cằn nhằn, “Tại sao có thể như vậy? hệ thống đại nhân, ông nhất định là trừng phạt tôi! tôi sai lầm rồi, về sau ngài bảo tôi lên núi đao tôi nhất định xuống biển lửa, ngài bảo tôi chết tôi tuyệt đối sống tiếp, thế giới này rất đáng sợ, ngài cho tôi trở về ~~~~” Trả lời chỉ có ngọn đèn mơ màng cùng tiếng ngáy rất của nhóm bạn cùng phòng, Đường đại luật sư rốt cuộc chịu nổi, đá bay dép lê chân, dùng sức đóng quyển sách trong tay, quyết tuyệt đứng dậy, “Ni mã, liên quan gì tới tôi! lão nương mặc kệ ! ” sau đó nhảy lên giường, năm phút sau nhảy qua gặp chu công đến ngoài biển đánh hải tặc, ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu vào, lẳng lặng chiếu vào bìa quyển sách, bên ràng có bốn chữ to 《toán học cao đẳng》. Xem đến đây chắc là các bạn trải qua lễ rửa tội của những tháng ngày học hành gian khổ đều hiểu được , lúc này đây Đường đại luật sư hổ khu chấn động, xuyên đến quyển thanh xuân vườn trường, nguyên chủ là nữ sinh Viên Mai Lệ, thanh xuân chính mậu, dung mạo tuyệt trần, có “Ưu điểm” giống như số nữ tính mắt bị phân hồ sai biệt lắm, phải là gã tra nam hơn kém. Tra nam tên là Triệu Dương, là bạn đại học cùng khóa với Mai Lệ, hai người biết nhau ở căn tin, rồi sau đó nhất kiến chung tình tái kiến khuynh tâm tam kiến đính ước, từ ẩm thực nam nữ biến thành tư xuân nam nữ. Giống như đại đa số quỹ tích trường học luyến, hai người đầu tiên là tiểu tươi mát hồn nhiên, tay cầm tay thư viện tự học, sau đó đến trình tự đồ ăn nhập bụng, khai cái phòng a lăn lên giường a thần mã , cuối cùng đến trọng khẩu vị, hai người ở chung , từ đó thịt nướng hầm thịt đêm năm lần thịt linh tinh bắt đầu loạn vào. Bình tĩnh mà xem xét, bộ dạng Triệu Dương quả rất đẹp trai , dựa theo ngành từ sản xuất dành cho trường học, thuộc loại bạch mã hoàng tử, vị danh nhân nào đấy từng , cách nhanh nhất để có được nữ nhân chính là có thể xác của ta, đương nhiên chúng ta phải thảo luận vấn đề này, nhưng biến hóa tâm lý lên giường sau liền khăng khăng mực của Mai Lệ chứng minh rất tốt những lời này. Lại từng có đại luật sư nổi tiếng từng : tình giữa nam và nữ đơn giản chỉ là ván cờ, lui tôi tiến công tôi thủ, người nào trước người đó thua, vì thế Mai Lệ hề nghiên cứu ba mươi sáu kế liền thua, thua thảm hại, thua hề tôn nghiêm, ta mang tình đầy cõi lòng khát khao Triệu Dương, vì gã cho dù phải trả giá bằng cả tính mạng mình cũng chút do dự, giống như đóa hoa thấp đến trong bụi bặm, nhậm người giẫm đạp. Mai Lệ được nuông chiều từ mười ngón dính xuân thủy, trải qua Triệu Dương ngừng tẩy não, vì muốn hảo hảo chiếu cố gã, lúc có khóa nấu cơm giặt quần áo cho Triệu Dương, thu thập gia vụ, còn ra ngoài làm công lấy tiền tiêu vặt cho hai người, Triệu Dương biến thành chưởng quầy phủi tay lười biếng, mỗi ngày cơm đến há mồm áo đến duỗi tay, về đến nhà liền chơi game, Mai Lệ chẳng những câu oán hận, còn cảm thấy gã học tập vất vả, càng săn sóc Triệu Dương. Triệu Dương lúc đầu còn đối với trả giá của Mai Lệ có chút động dung, thỉnh thoảng lời ngon tiếng ngọt, ngẫu nhiên tặng lễ vật , dỗ Mai Lệ càng cam tâm tình nguyện, lâu dần liền chẳng còn quan tâm Mai Lệ, mỗi ngày chỉ lo chơi game, về phần Mai Lệ, phải là bảo mẫu miễn phí kiêm búp bê tình dục, gã chỉ lúc cần nhu cầu sinh lí mới nhớ tới nàng, hoặc là lúc đói bụng gì đó. Mai Lệ có chút ủy khuất, thái độ Triệu Dương đối với nàng đột ngột chuyển tiếp, mỗi ngày chẳng để ý mình cũng lãnh đạm đến cực điểm, lúc ở trường cũng bồi mình thư viện căn tin, mỗi lần cầu, gã đều bộ kiên nhẫn, “ còn có chuyện, em tự , ” sau đó thao thao bất tuyệt giáo dục, ý đại khái chính là mình yếu ớt ỷ lại có tính tự lập vân vân và mây mây , mỗi lần đều làm cho lòng tự tin cùng lòng tự trọng của Mai Lệ lại thấp đến bụi bậm.(yuna: kinh, còn lòng tự trọng cơ đấy) Tuy Mai Lệ đơn thuần lại có chút ngu đần, nhưng dù sao cũng được giáo dục tử tế, cũng có lúc thể nhịn được nữa, đến ngày Triệu Dương bị nàng phát giác bốc phét với mấy khác tán gẫu khí thế ngất trời, lời tâm tình liên miên đủ thể loại, lời nên cũng hết , thậm chí còn thảo luận các ngực ABCD, dùng tư thế gì giường có thể đạt đến cao triều nhất, Mai Lệ rốt cục giận dữ, phen đẩy Triệu Dương, hất văng ghi cuộc chuyện của gã.(???) Sau khi xem xong, Mai Lệ chỉ cảm thấy cả người tựa hồ rơi vào hầm băng, rét lạnh tận xương, nguyên lai Triệu Dương chẳng những chuyện với mấy khác, trong cuộc đối thoại còn mình khó nghe tới cực điểm, trong đó có hỏi, “Bạn đối với còn chưa đủ tốt hả?” Triệu Dương lập tức khinh thường trả lời: “Còn chưa gả cho biến thành nam nhân bà, chỉ muốn quăng thôi, nếu em theo , lập tức quăng con bé đó.” Triệu Dương hề xem nàng, vẻ mặt trầm trọng, “Mai Lệ, tôi thể tưởng tượng được cư nhiên biến thành như vậy, keo kiệt ghen tị, đây đều là học muội mà tôi quen, giữa chúng tôi đều trong sạch , chưa từng phát sinh chuyện gì, tôi cũng chưa bao giờ bắt cá hai tay, cư nhiên lại hoài nghi tình cảm đồng học hữu nghị giữa chúng tôi, làm tôi thực thất vọng, nếu tin chia tay .”(yuna*lật bàn*: vô liêm sỉ) Mai Lệ bị câu cuối cùng của gã đến hoảng thần, thấy Triệu Dương rất chính nghĩa, muốn phản bác lại biết từ đâu(yuna: ngu vồn), chỉ đành yên lặng trở lại nhà trọ giặt tất thối của Triệu Dương(yuna||| : Lạy bác, có cần viết chịu nổi như thế |||), càng nghĩ càng cảm thấy khả nghi, càng ngày càng cảm thấy nghẹn khuất, sau đó Đường đại luật sư tới.(yuna||||: cái kết rất dở hơi) Đường Việt Manh tiếp thu trí nhớ của Mai Lệ sau, bắt đầu khai đạo nàng, “Tra này chẳng coi ra cái thá gì cả , còn nhanh rời khỏi gã, cái gì mà học muội? Muội cái rắm a….” Đường Việt Manh tận tình giảng đạo lý khuyên bảo. “ hiểu hả, có vài tra nam tiện nữ chính là như thế này, đều có ý thông đồng với nhau mà ra mới là cảnh giới đương vụng trộm cao nhất, vừa tận hưởng liếc mắt đưa tình, vừa tận hưởng cảm giác tội ác vụng trộm đương kích thích, tận hưởng cảm giác đem người khác làm kẻ ngốc, bởi vì khi xé nát tầng giấy mỏng kia, hương vị đạm rất nhiều.” Thấy Mai Lệ cái hiểu cái mạnh gật đầu, Đường Việt Manh thầm cười trộm, nhiệm vụ lần này dễ hoàn thành thiệt nha, bé này đối với mình coi như gì nghe nấy, “Mai Lệ, chấp niệm của là gì? tôi giúp hoàn thành.” Mai Lệ ngẩn người, “Tôi cam lòng, tôi cho gã tất cả của tôi, vì gã mà trả giá quá nhiều, mà gã lại đối với tôi như vậy, tôi cam lòng!” Đường Việt Manh gật gật đầu, “Hiểu được , muốn trả thù chứ gì? này dễ lắm, bảo đảm cho thích chết mới thôi, tại bắt đầu bước đầu tiên.” Đường Việt Manh cầm tất thối ẩm ướt, để tay sau lưng, chậm rì rì tiêu sái đến bên cạnh Triệu Dương, Triệu Dương tán gẫu vui vẻ với vài học muội, thấy Đường Việt Manh tiến vào, lập tức mặt trầm xuống, “Mai Lệ, chẳng lẽ em còn chưa tin ? rốt cuộc phải giải thích thế nào em mới chịu tin? Em là càng ngày càng quá đáng, cố tình gây !” Đường Việt Manh mỉm cười, “ phải, Triệu Dương, lần này mẹ gọi tới đây, em mới tán gẫu với bà ấy vài câu.” Triệu Dương có chút sợ run, “Em cái gì?” “ chút việc nhà a, em cho bà ấy kì chúng ta ở chung , phụ nữ mà, tán gẫu vài chuyện bí cũng thú vị .” Đường Việt Manh có chút ngượng ngùng . Triệu Dương phát hỏa, “ với mẹ tôi mấy chuyện đấy làm cái gì?” Đường Việt Manh kinh ngạc : “Nhưng mà đấy là mẹ mà? Em lại là người , như vậy mẹ cũng chính là bà bà tương lai của em, chẳng lẽ thể chút chuyện bí sao?” “Đương nhiên thể! ” Triệu Dương càng tức giận , “ có bệnh a? Những chuyện như vậy sao có thể tùy tiện mang ra với người khác được!” thanh Đường Việt Manh cũng lập tức đề quãng tám, “Tôi và mẹ tính thân cận cũng thể tán gẫu, vậy cùng hảo học muội này của có quan hệ gì mà với họ chuyện giường của tôi với ? Rốt cuộc là cha mẹ thân với hơn hay là họ thân với hơn? Tôi muốn hỏi chút, các người có biết cái gì kêu thẹn vậy? Cái gì kêu bí ? Cái gì kêu đắm mình? Cái gì kêu dâm bôn vô sỉ hả?” Triệu Dương nháy mắt á khẩu trả lời được, thẹn quá thành giận : “ quen nhìn hoặc là nhẫn hoặc là cút!” Đường Việt Manh cười tủm tỉm : “Lão nương muốn nhẫn cũng muốn cút, lão nương muốn rời khỏi cái loại tra như .” xong sau, nhắm ngay đôi tất thối phi vào mặt gã, “Đừng quên giặt tất nga, tái kiến~”(yuna” sướng hết cả người ~) Đường Việt Manh thu thập đồ, lần nữa về phòng kí túc của mình, tiếp tục sống cuộc sống ăn mì gói, sau đó, liền kinh tủng phát , có số việc so với hoàn thành chấp niệm của Mai Lệ càng thêm khó khăn
ĐNVPDTVĐC – CHƯƠNG 85 ☆, 85 “Hệ thống đại nhân, tôi cầu ngài , ngài cho tôi rời nơi này , chỉ cần có thể rời khỏi nơi này, cho dù ngài có biến tôi thành cái hót rác cho ngài tôi cũng nguyện ý a,” Đường Việt Manh ôm đùi hệ thống đại nhân, khóc khàn cả giọng, nước mũi phen lệ phen, lau áo hệ thống đại nhân, rốt cục được gặp hệ thống đại nhân trong truyền thuyết, vì cái mao gì lại có tám chín phần tương tự đạo nhân lần trước xuyên qua Trần Hương Liên kia, mi tú mắt phượng, phong thần như ngọc, thân áo choàng thanh sắc, Emma bộ dáng đúng là ngọc thụ lâm phong tuấn mỹ vô song, quả thực chính là kinh ngốc Phan An tức chết Tống Ngọc! vì thế hai tay lại ôm chặt hơn nữa. “Thành giẻ lau cũng được, cho dù nguyện ý tôi cũng muốn có cái sao chổi cả ngày theo sau đâu, được rồi được rồi, đừng có khóc nữa, khóc đến đầu tôi cũng đau luôn, tóm lại đây là ý nguyện lớn nhất của nguyên chủ, làm cũng phải làm.” Hệ thống đại nhân rốt cục thể nhịn được nữa, cước đá văng Đường Việt Manh, người phụ nữ này dính như kẹo cao su. “Hệ thống đại nhân, cần a, ” Đường Việt Manh khóc đến kinh thiên địa quỷ thần khiếp, bên tai bỗng truyền đến thanh ‘ reng reng’ dồn dập, nhất thời kinh tỉnh lại, lung tung quờ di động bên gối đầu, ni mã mới 4 giờ a, đồng hồ báo thức của ai kêu cái quỷ a…. xoa xoa mồ hôi lạnh trán, phát bạn đối diện đánh miệng cái chép, sau đó cái diều hâu xoay người, từ giường lưu loát đứng lên, hóa này nhảy xuống sau liền bật đèn, sau đó tru lên lên, “Nhanh chút rời giường , hôm nay thi, cuộc thi bắt đầu lúc tám giờ, động tác nhanh chút còn có thể có ba giờ để ôn tập!” Bốn người trong phòng ngủ nhanh chóng như lôi đình tập thể hành động, vì thế nửa giờ sau, bốn người mặc chỉnh tề xem sách trong phòng, mà Đường Việt Manh còn rút bát mì sùm sụp ăn, tự học trong phòng quả thực là chúng tinh vân tập, Đường Việt Manh từ lúc rời khỏi đại học tới giờ vẫn chưa thấy tình cảnh đồ sộ thế này, bọc chăn , ôm bánh nhiệt điện, giơ cốc giữ ấm , ăn mỳ ăn liền , đám còn buồn ngủ, sắc mặt phát xanh, dinh dưỡng bất lương, vừa thấy chính là hậu quả thức suốt đêm mà ra a…. giờ trước khi thi, mọi người bắt đầu làm công tác chuẩn bị, đơn giản là mang theo ít hàng lậu(yuna: |||), ghi ghi công thức vào các thể loại bút, tóm lại, nên làm đều cố gắng làm, thủ đoạn nên dùng cũng đều dùng tới , còn lại chính là tẫn nhân nghe thiên mệnh thôi. Qua cuộc thi vài ngày sau, Đường Việt Manh ở trong phòng ngủ tu thân dưỡng tính, nung đúc tình cảm sâu đậm bỗng nhận được điện thoại của Triệu Dương, “Xuống dưới, dưới lầu phòng em, ” thanh Triệu Dương trầm thấp, có bá đạo thể kháng cự, Emma, tưởng mình là ai vậy a, chắc là lần trước bị ăn giáo huấn còn chưa đủ, tất thối tính cái gì, người như thế hẳn là phải trát phân lên mới đúng. Đường Việt Manh chỉ cảm thấy tiểu vũ trụ trong lòng hừng hực thiêu đốt , mấy ngày nay, bóng ma thi thố vẫn bao phủ tầng mây đen đầu , hại đầu nhập tâm huyết nước chảy về biển đông, tổn thất giấc ngủ cũng chưa đạt được tiêu chuẩn, buồn bực vui, trầm mặc ít lời, nay, cư nhiên có người đưa lên cửa cho ngược, nhất thời cảm xúc hạ xuống mấy ngày trở thành hư , ngẫm lại cũng đúng, tra hóa này văn bất thành võ phải, phế sài, quả nhiên cũng chỉ có cái tác dụng này~ Đường Việt Manh thoáng thu thập chút, trang điểm trang nhã, nhìn qua tươi đẹp khả nhân, chậm rì rì tiêu sái xuống lầu, Triệu Dương lười biếng đến hoảng bên cạnh, nhìn thấy vẻ mặt ràng sửng sốt của Triệu Dương, trong lòng thầm đoán, phỏng chừng Triệu Dương cho rằng Mai Lệ rời khỏi mình sau, chắc chắn cơm nước tư cuộc sống nan an, tiều tụy mới lạ, thể tưởng được cư nhiên trở nên ngăn nắp lượng lệ như thế, kinh mới gặp quỷ. Quả nhiên ngữ điệu Triệu Dương có chút phóng hoãn, trong giọng tự giác dẫn theo tia bất an, “Mai Lệ, mấy ngày nay em có khỏe ? Sao lần trước lại tức giận lớn như vậy?” Đường Việt Manh như trước là bộ thản nhiên, “Tốt lắm a, thi xong mấy ngày nay lại ăn lại uống , mọi người đều béo vòng.” Triệu Dương thấy sắc mặt Đường Việt Manh hồng nhuận, thần thái bay lên, làm sao có chút bộ dáng khổ sở sau khi chia tay đâu, trong lòng bỗng có tư vị , gã trào phúng : “Ở cùng với thấy vui vẻ vậy ?” Đường Việt Manh chút khó xử, như trước vân đạm phong khinh, “Vui thế nào, vui thế nào? Người ai cũng phải sống, đầu năm nay chẳng có ai có ai đó mà thể sống a, huống hồ, có nhiều học muội như vậy, còn cả ngày đại thán thâm tình hối hận hữu duyên vô phần với hảo em nào đấy, nào có tâm tình quản tôi vui hay vui? Huống hồ tôi vui hay vui liên quan gì đến ?” Triệu Dương ngẩn người, có chút chột dạ, hảo muội muội Mỹ Mỹ kia là gã quen trong game , dính đúng là chặt, bối cảnh gia đình Mỹ Mỹ tốt lắm, cũng có tiền, nhưng mà bộ dáng cũng chỉ bình thường thôi, suốt ngày chỉ biết trang điểm, tính tình lại hỏa bạo nuông chiều, tuy hai người lên giường, nhưng Triệu Dương vẫn do dự, bình tĩnh mà xem xét, bộ dạng Mỹ Mỹ xinh bằng Mai Lệ, hiền lành dịu ngoan bằng, nhưng ta có thể cho gã tiền tiêu, bởi vậy gã vẫn khó quyết đoán, “Như thế nào, em biết ấy à?” Đường Việt Manh cười nhạt, cái chuyện lạn này của toàn trường ai chẳng biết, Mỹ Mỹ kia là tân sinh, sớm tìm Mai Lệ nhiều lần, cũng chỉ có Mai Lệ ngốc hóa này, mới tin tưởng lời , đổi thành lão nương, tra nam tiện nữ sớm chút lăn, nhìn ghê tởm, “Tôi biết đó là hảo học muội của , cho nên cuối cùng thêm câu nữa, chúng ta chia tay , về sau đừng có tới tìm tôi.” xong sau, Đường Việt Manh xoay người liền , lại bị Triệu Dương giữ chặt, “ quyết định chia tay? Đừng quên là người đàn bà của tôi, trừ bỏ tôi, ai còn muốn chứ?” Ni mã tra hóa này cư nhiên dám áp chế mình, “Nếu tôi chia tay, muốn thế nào?” Đường Việt Manh lạnh lùng hỏi. “Hừ, có bạn trai mới chứ gì? Nếu tôi chuyện quá khứ của chúng ta cho bạn trai , xem thằng đó còn muốn ! ” xong, thanh Triệu Dương phóng nhu, “Mai Lệ, vẫn là của em, đó chẳng qua chỉ là học muội của thôi, đối với họ tuyệt đối chỉ là tình cảm em bình thường, trong lòng chỉ có mình em.” Vừa đấm vừa xoa đúng ? coi lão nương là người chết à? lão nương vốn muốn để ý là còn cho chút mặt mũi, nay thích đạp nó rồi. Mary cách vách hảo hảo giáo huấn , đúng là nghĩ bản thân còn trong thế giới cẩu huyết ngôn tình, tra nam có thể độc bộ thiên hạ a. cười cười, lặng lẽ dán bên tai Triệu Dương, giọng : “Tôi mới phải vì cái gì hảo học muội mà chia tay với , mà bởi vì nha, trông được mà chả dùng được, tôi vốn tưởng bộ dạng suất, tuy hơi phế sài chút, nhưng mà chắc là chỗ đấy cũng được, lại thể tưởng được là dưa chuột héo, chẳng những là héo lại còn giây bắn, xem, dù sao cũng xé rách mặt rồi, tôi đây cũng biết xấu hổ , tôi cho mọi người, ai nha, vì sao chia tay a, bởi vì bạn trai trước của em vừa ngắn lại mau…” Mặt Triệu Dương muốn tức đến xanh mét, sau đó biến hồng, sau lại biến trắng, nếu Mai Lệ cho người khác như vậy, gã còn mặt mũi đâu mà khoe ra với bạn hữu của gã, đàn ông sợ người khác mình tra mình hư hỏng mình có lương tâm, thậm chí càng họ càng hăng say càng vui vẻ, nhưng mà phần năng lực này của đàn ông mà bị là yếu, phải là so với đào mộ tổ tiên còn tức hơn. “Xem như lợi hại, chờ coi , tôi nhất định tìm được bạn tốt hơn gấp trăm lần, ” Triệu Dương xong hổn hển rời , Đường Việt Manh cười lạnh, nhìn bóng gã, “Chờ coi? tại tôi bỏ qua cho , hừ…” Ngày hôm sau Triệu Dương liền thành đôi với Mỹ Mỹ, hai người như keo như sơn, cả ngày vành tai tóc mai chạm nhau, ngươi nông ta nông, có vài đồng học biết chuyện của Triệu Dương cùng Mai Lệ, vụng trộm hỏi thăm Đường Việt Manh, Đường Việt Manh luôn bộ ai oán, “Ai, quên , tới cũng thế.” Bị mọi người tự động não bổ thành Triệu Dương có mới nới cũ, vì thế mọi người nhìn thấy Triệu Dương, đầu gã liền tự động chói lọi ba chữ to —— Trần Thế Mỹ. Đường Việt Manh mỗi ngày cười tủm tỉm nhìn Triệu Dương tú ân , đợi cho hỏa hậu sai biệt lắm , mới bắt đầu thực thi kế hoạch của mình, nhắm vào học trưởng khoa hùng biện, học trưởng đấy là bạn hữu Triệu Dương, cũng coi như nhân vật phong vân trong trường, bộ dạng suất, tài ăn hảo, chỉ là so với Đường đại luật sư, phải là sức chiến đấu của năm cái tra tra thôi, vài lần thi biện luận đều bị Đường đại luật sư giây sát, nhất là lần cuối cùng, quả thực chính là á khẩu trả lời được. Học trưởng vốn trời sinh tính phong lưu, được xưng có vô số bạn , gặp Đường Việt Manh ngưu xoa như vậy, khỏi dậy tâm chinh phục, mỗi ngày đứng dưới kí túc xá đón nàng học, đến căn tin, rồi đến phòng tự học, đơn giản là ngày ba bữa thiếu bữa nào, Đường Việt Manh là người kinh nghiệm tình trường, đoạn sổ này đối mà chỉ như gia gia chơi với tiểu hài tử thôi, bất động thanh sắc lạt mềm buộc chặt, học trưởng càng nóng phủng truy, rốt cục trước khi gã ngả bài, Đường Việt Manh cướp : “Học trưởng, em cảm thấy như trai em vậy, bằng em làm em .” Học trưởng nhất thời tức quá a, uống rượu sau bực tức với Triệu Dương, “Bạn trước của cậu rất thông minh , nguyên bản tôi còn tưởng dễ dỗ , ai dè cư nhiên muốn tôi làm trai, cái gì chó má trai! trai cũng thế cha nuôi cũng vậy, lại thể lên giường, ai thèm chơi cái xiếc này?” Trong lòng Triệu Dương hỏa đại, túm áo học trưởng, quyền đấm vào mặt gã, học trưởng giận dữ, hai người triền đấu, cái bị đánh thành bệnh mụn cơm, cái bị đá thành mắt gấu mèo, ai cũng chiếm được nửa điểm tiện nghi, vì thế sáng sớm hôm sau, Triệu Dương lấy bộ dáng hoa văn màu hắc bạch xuất dưới lầu kí túc xá Đường Việt Manh. “Tìm tôi có chuyện gì?” Đường Việt Manh kiên nhẫn , Triệu Dương lần này học ngoan , đơn giản thuật lại chuyện học trưởng lần, vừa lòng nhìn sắc mặt Đường Việt Manh trở nên tái nhợt, thời cơ : “ hung hăng đánh gã, ở cùng với Mỹ Mỹ chỉ là muốn làm em tức giận thôi, Mai Lệ, em, để cho lại theo đuổi em lần nữa, được ? biết em lo lắng, có thể cho em mật mã QQ của , em có thể tùy tiện xem.” Đường Việt Manh rưng rưng, “Triệu Dương, tôi cần, nếu tôi lựa chọn đến với , tôi tuyệt đối tín nhiệm , cho tôi chút thời gian, để tôi cẩn thận ngẫm lại.” Hai người rời khỏi sau liền tự hoài tâm tư, Triệu Dương thấy bộ dáng cảm động của Đường Việt Manh, biết tám phần là trở lại, ra gã ở cùng với Mỹ Mỹ sau, phát người phụ nữ này điêu ngoa tùy hứng thể lý, chẳng những biết hầu hạ mình, còn ba ngày hai đầu cãi nhau với mình, chỉ trích mình ta, cho mình chuyện với các hảo học muội, nếu liền ồn ào muốn tự sát. Gã sớm phiền đòi mạng, so với Mỹ Mỹ, Mai Lệ dịu ngoan quả thực chính là thiên sứ a, quang hoàn thánh mẫu bao phủ toàn thân a, kiểu phụ nữ này lấy làm vợ mới là tốt nhất, cúc cung tận tụy vì gia đình, có thể hồng kỳ trong nhà ngã cờ màu bên ngoài tùy tiện phiêu, vô luận dùng bao nhiêu thủ đoạn, gã nhất định phải có được Mai Lệ lần nữa! Đường Việt Manh sớm tương kế tựu kế, học trưởng chẳng qua là cái ván cầu, lão nương tính kế lâu như vậy chính là vì ngày hôm nay, đợi vài ngày sau, mở máy tính, lên QQ của mình, nhắn lại cho Triệu Dương, “Em có lời muốn với , ngày kia gặp ở bờ sông.” lát sau, quan sát thấy Triệu Dương offline, lập tức lên QQ của gã, cái gì mà mật với chả mã, hay giỡn, mật mã của gã Mai Lệ trước kia sớm biết, chỉ là vẫn dám vào thôi. Đường đại luật sư on, lấy danh QQ của Triệu Dương, phát tin cho các hảo học muội của gã, “Rất nhớ em, ngày kia gặp mặt ở bờ sông.” Sau đó hoàn toàn cắt mọi ghi lại của cuộc chuyện, logout. Buổi chiều ngày kia bên bờ sông, Đường Việt Manh xa xa tránh sau cái cây, quả nhiên thấy vài trang điểm xinh đẹp, vẻ mặt ngượng ngùng, bồi hồi ở bờ sông , cư nhiên có nhiều người đến như vậy, Đường Việt Manh thở dài, Triệu Dương này quả thực chính là sát thủ tình trường, đến đây a, để lão nương giúp các bé nhận chân diện mục hóa này. lát sau, Triệu Dương dị thường suất khí xuất , nhìn thấy nhiều học muội chờ ở đấy như vậy, gã ngơ ngác, đám học muội thấy Triệu Dương đến đây, lập tức dũng lên, vì thế mọi người đều phát chuyện thực, bọn họ chờ cư nhiên đều là người. Đám học muội đều vỡ lẽ: á à cảm tình là bà gặp cái tra tra, giữ chặt Triệu Dương thất chủy bát thiệt tranh cãi ầm ĩ, Đường Việt Manh trong lòng với Mai Lệ: “ phải muốn trả thù sao? đây là cơ hội đấy, thôi.” Vì thế Đường Việt Manh nổi cảm tình, nước mắt chậm rãi xẹt qua má, lên trước, cho Triệu Dương cái tát vang dội, “Kẻ lừa đảo, tìm chết .” “Mai Lệ, em nghe giải thích.” Đường Việt Manh mới để ý gã đâu, xoay người quyết tuyệt rời . Sau đó nghe Triệu Dương nghi ngờ chuyện này là Mỹ Mỹ làm , ta biết mật mã của gã, chỉ có ta mới có thể tiếp cận máy tính của gã, vì thế gã chút do dự quăng Mỹ Mỹ, Mỹ Mỹ cũng phải kẻ dễ bắt nạt, cư nhiên liên hợp với nhóm học muội tố cáo Triệu Dương lừa gạt tình cảm bội tình bạc nghĩa, trong nhà Mỹ Mỹ có chút thế lực, quan hệ với lãnh đạo trường cũng sai, vì thế trường học trải qua điều tra, liền ra quyết định khai trừ Triệu Dương, vì thế thế giới này thanh tịnh , đều vui mừng. Lúc Đường Việt Manh sắp rời , Mai Lệ lưu luyến giữ lại, “Đừng được ? rồi, tôi sợ…” Đường Việt Manh mỉm cười, an ủi, “ đời này vẫn có rất nhiều hảo nam nhân , nhưng cũng đừng mù quáng giao ra hết thảy của mình như vậy, nếu người đó phải chồng của , vĩnh viễn cũng cảm nhận được trả giá của , nếu người đó là chồng của , đối với còn biết quý trọng bản thân mình làm sao có thể khiến người đàn ông đó tẫn hết thảy ? Mai Lệ, nhớ kỹ, chỉ có tự bản thân mình, mới có thể khiến người khác mình, vô luận là ai.” NẾU BẠN ĐỌC THẤY CHỖ NÀO SAI CHÍNH TẢ PHIỀN ĐỂ LẠI COMMENT ĐỂ YUNA SỬA^^
ĐNVPDTVĐC - Chương 86 ☆, 86 "Hệ thống đại nhân, này có tính kì nghỉ của làm công ăn lương a?" Đường Việt Manh tiêu dao tự tại trong thư phòng của hệ thống đại nhân, bên hóng mát bên cùng hệ thống đại nhân trêu chọc vài câu, thần mã. E thẹn hả? Hay giỡn, trong từ điển của nàng mới có hai chữ này đâu, huống hồ mỹ nam trước mắt thấy thế nào cũng đều khiến người ta thần thanh khí sảng, hơn nữa tuy mặt hệ thống đại nhân trầm như nước, nhưng con ngươi như thu thủy kia mang nửa điểm sát khí, thậm chí còn mang theo nhè sủng nịch cùng bao dung. Điểm này Đường Việt Manh tuyệt đối nhìn lầm, căn cứ kiếp trước nàng cùng lão bản so đấu trí so dũng khí mà xem, đối với nhân viên ưu tú, đặc biệt là nhân viên có thể mang về lợi nhuận lớn cho xí nghiệp, lão bản bình thường đều là hận đan xen, vô hình trung là mang theo ba phần khiêm nhượng, bởi vậy dựa theo tình hình này, nàng cũng coi như cấp dưới đắc lực của hệ thống đại nhân, tự nhiên khó xử nàng. Hệ thống đại nhân cắn chặt răng, nhìn ánh mắt sắc sắc của Đường Việt Manh, "Đường Việt Manh, xét thấy thành tích ngươi hoàn thành nhiệm vụ vừa nhanh chóng vừa ngoan lạt, bản đại nhân thưởng cho ngươi nghỉ ngơi vài ngày, nhưng mà ngươi đừng được tấc lại muốn tiến thước, ngày mai chấm dứt kì nghỉ của ngươi, tiếp tục xuyên qua, đương nhiên ngươi cũng được, dựa theo thưởng nhiệm vụ ngươi hoàn thành cho đến tại, ngươi có thể đổi được hai mươi lăm năm dương thọ." Đường Việt Manh rất nhanh tính toán, nàng năm nay ba mươi tuổi, thêm hai mươi lăm năm phải là sống đến năm mươi lăm tuổi, đùa cái gì, nàng liều sống liều chết kiếm tiền, vất vả để đợi đến năm mươi lăm tuổi về hưu, sau đó lĩnh đống nhân dân tệ về chứ, nàng mới làm loại mua bán lỗ vốn này đâu, "Hệ thống đại nhân, ta tiếp tục cố gắng , ta nhất định phải sống đến bảy mươi tuổi!" Hệ thống đại nhân cười cười, "Tốt lắm, vậy ngươi hảo hảo nghỉ ngơi ngày, ngày mai hoàn thành nhiệm vụ kế tiếp ." " Nhiệm vụ kế tiếp là gì?" Đường Việt Manh tò mò hỏi. Hệ thống đại nhân lắc đầu, "Ta còn giúp ngươi lựa chọn, ngươi muốn nơi nào?" "Vẫn là ngôn tình đại , ta rất thích cuộc sống ở đó." Trong lòng thầm nghĩ đến, mấu chốt là nhân vật dễ lừa ấy, thế dễ hoàn thành hơn. ", ta giúp ngươi chọn ngôn tình đại." Hệ thống đại nhân đáp ứng, "Ta ra ngoài lát, ngươi cấm được lộn xộn, nếu tự gánh lấy hậu quả." Sau khi hệ thống đại nhân ra ngoài, Đường Việt Manh tự động xem câu kia của , nàng cũng phải tiểu hài tử, cấm được lộn xộn gì chứ, chẳng qua là nhìn chút có ảnh hưởng gì đâu , vì thế liền chậm rãi xem xét trong phòng hệ thống đại nhân, đồ bên trong cái nào cũng tinh xảo quý trọng, Đường Việt Manh khỏi đại khai nhãn giới tinh tế thưởng thức. Nàng bỗng nhiên nhìn thấy chiếc nhẫn xoay ngọc màu phỉ thúy, màu sắc rất thuần khiết, giống như hồ nước xuân, trong suốt trơn bóng, trong lòng Đường Việt Manh vừa động, càng xem càng cảm thấy cái nhẫn xoay này hấp dẫn, nhịn được sờ sờ, sau đó cầm trong tay quan khán, càng xem càng thích, khỏi đeo lên ngón tay thử(yuna: tò mò chết mèo nhá). Nhẫn xoay đột nhiên phát ra quang mang chói mắt, Đường Việt Manh hoảng sợ, vội vàng cởi nhẫn xoay đặt ở chỗ cũ, muốn lùi lại, nhưng hào quang vây lấy nàng, giọng nữ u oán vang lên, "Van cầu ngươi, bảo hộ , là người duy nhất mà ta để ý, ngươi nhất định phải bảo hộ !" Đường Việt Manh nhất thời sợ tới mức hồn phi phách tán, "Hệ thống đại nhân, ở chỗ ngươi cư nhiên có nữ quỷ? Cứu mạng a..." "Ta phải nữ quỷ, ngươi nhất định phải bảo hộ , chỉ cần có việc gì, ta liền an tâm, " giọng nữ bi thương uyển uyển tiếp tục vang lên, Đường Việt Manh chỉ cảm thấy trong lòng hít thở thông, trước mắt nhất đen bất tỉnh nhân . Hệ thống đại nhân nghe được tiếng kêu cứu của Đường Việt Manh vội vàng chạy vào, phát Đường Việt Manh biến mất , cái nhẫn xoay kia cũng thấy luôn, thở dài hơi, "Ai, cư nhiên đụng vào chấp niệm của nữ nhân kia, ngươi cũng đúng là đủ bản , như vầy chuyện tiếp theo, tự cầu nhiều phúc đê."(yuna*cười sung sướng khi người khác gặp họa*: chết chưa~~~) ================================================= Đường Việt Manh từ từ tỉnh dậy, trợn mắt đánh giá hoàn cảnh quanh thân, đây là gian phòng cổ, rường cột chạm trổ, trang sức tinh mỹ, bài trí trong phòng cực kì bình thường, chỉ là hình như nàng nằm ở bàn, dưới thân còn phô khối hồng trù. Nàng vội cảm giác chút thân thể chính mình, hoàn hảo có dị trạng gì, Đường Việt Manh cảm động lệ nóng doanh tròng, cuối cùng lần này nàng cũng phải xuyên qua lúc bị hắc hắc hưu hưu hoặc là khẳng khái chịu chết a, hệ thống đại nhân rốt cục cũng cho nàng bắt đầu tốt đẹp a, nhưng mà lấy cái loại bố trí thế này phỏng chừng lại xuyên đến cổ đại rồi. "Tiểu Lộ Tử, lấy Lục nhi lại đây, " thanh trong trẻo vang lên, Đường Việt Manh theo tiếng nhìn lại, nhất thời nước miếng cơ hồ chảy dài a, Emma, cổ đại chính là tốt ở điểm này, xuyên đến đại làm sao mà gặp được mặt hàng soái ca cao cấp thế này! Ngay cả cái gì Triệu Dương Tiêu Dương kia, luận diện mạo có mà xách giày cho Tào Ngọc cùng tướng quốc đại nhân cũng xứng, còn tự xưng cái gì soái ca, a phi, cái loại soái ca này đúng là khắp đường cái đều có nha. Nam tử cổ đại trước mắt này ước chừng hai mươi tuổi, dáng người cao ngất, phong tư ngọc cốt, thân lam y như ba, tóc dài dùng dây màu lam đồng màu buộc lên, càng sấn phong thần như ngọc, mặt mày thanh dương uyển hề, ngũ quan tú nhã như tranh thuỷ mặc, mỗi đường cong, đều vừa đúng, hờ hững lại mất khí nam tử, nhất là đôi đôi mắt đen kia, ôn nhu thâm thúy, là đồng ngưng thu thủy cũng hơn gì cái này. Đường Việt Manh bất động thanh sắc lau nước miếng, trong phòng này thấy nữ tử khác, chẳng lẽ Lục nhi kia là gọi mình? chừng còn là người trong tâm của nam tử này? chẳng lẽ kế tiếp chính là xiên thịt nướng mỹ vị?(yuna: phũ phàng tỷ ơi) hệ thống đại nhân ngươi tốt quá, phúc lợi khởi đầu của lần xuyên qua này ta thích. Nàng mở cờ trong bụng đứng dậy, lại phát bản thân thể động đậy , nàng kinh hoảng liên tục lay động thân thể, lại phát mình chỉ có thể lăn qua lăn lại, đường được. thời điểm đầu nàng trống rỗng, thân thể bị đôi tay cầm lên, cái người kêu Tiểu Lộ Tử kia tất cung tất kính nâng nàng trong lòng bàn tay dâng lên, đưa cho mỹ nam kia, "Tứ điện hạ, đưa ngài." Đưa ngài... Đưa... Ngài, Đường Việt Manh nháy mắt hỗn độn trong gió, cnàng rốt cuộc bị phong ấn ở nơi nào a, cư nhiên dùng cái từ ‘đưa’ này, nàng vội vàng cố gắng cúi đầu quan sát bốn phía, thứ vây khốn thân thể nàng, là cái ngọc bích, ở giữa có cái vòng tròn, đây là cái quỷ gì a, nàng rốt cuộc là xuyên qua hay là nằm mơ hả. lúc tinh thần nàng hoảng hốt, vị tứ điện hạ kia tiếp nhận nàng, đeo ngón tay trắng nõn như ngọc, nếu tại mà Đường Việt Manh còn biết mình thành cái gì, phải là bạch hỗn giới trang sức nga, nàng cư nhiên xuyên thành cái nhẫn! Lúc nàng sợ run, tứ điện hạ ôn nhu nhìn nàng, ôn nhu trong mắt tựa hồ muốn ngưng thành nước, tầng tầng bao lấy nàng, sau đó cúi đầu, mi mắt đen thùi xẹt qua thân thể Đường Việt Manh, môi hơi lạnh nhàng hôn lên nàng, môi của nàng , lại từ hai má hôn đến xương quai xanh, hôn đến trước ngực, muốn hôn tiếp, Đường Việt Manh liền sợ tới mức vội kêu to, "Ngừng!" Ni mã lại hôn nữa, toàn thân nàng đều bị hôn hết!(yuna: hí hí, xiên thịt nướng mỹ vị của tỷ đấy là gì) biết là lương tâm phát hay là nghe được Đường Việt Manh kêu gọi, tứ điện hạ kia đình chỉ hôn tiếp, ngẩng đầu, sóng mắt ôn nhu như trước nhìn nàng, "Lục nhi, ngươi xem, ngươi thích chữ ta viết ? Nay bên cạnh ta chỉ còn ngươi cùng Tiểu Lộ Tử thôi." xong thở dài, vẻ mặt độc, biết vì sao, trong lòng Đường Việt Manh có chút khổ sở, hận thể che mọi đơn của , nàng có chút kinh tủng, bản thân khi nào trở nên đa cảm vậy rồi? Khi thân thể Đường Việt Manh tiếp xúc da thịt với ngón tay của tứ điện hạ, nàng cũng tiếp thu được trí nhớ của , ra nơi này là Đại Thịnh vương triều, tứ điện hạ này là tứ hoàng tử của hoàng đế đương triều, mẫu phi của là Minh quý phi từng được Hoàng Thượng sủng nhất, năm đó Minh quý phi ở hậu cung có thể là xuất chúng, Hoàng Thượng cực kì thích Minh quý phi, bởi vậy vô cùng quý tứ hoàng tử này, thậm chí còn có ý phế thái tử mà lập tứ hoàng tử. Ai ngờ, Minh quý phi hồng nhan bạc mệnh, bệnh nặng dậy nổi sau liền hương tiêu ngọc vẫn, lúc đầu Hoàng Thượng cũng thực thương tâm thời gian, chính là hậu cung chưa bao giờ thiếu kiều hoa, Hoàng Thượng thương tâm lúc sau, liền chậm rãi có rất nhiều sủng phi, vì thế Minh quý phi liền bị phao đến chín từng mây, tứ hoàng tử cũng dần dần bị Hoàng Thượng lãng quên, mất thánh tâm. Ngôi vị thái tử rốt cục bảo trụ, hơn nữa lâu sau lại được Hoàng Thượng hạ chỉ, gả con của Thừa tướng Đại Thịnh triều - Cam Minh Châu làm thái tử phi, thái tử rốt cục lại khôi phục ân sủng cùng quyền thế trước kia, Cam Minh Châu cùng tứ hoàng tử cùng tuổi, trước đây được dưỡng trong cung Thái Hậu, hai người lớn lên từ , là thanh mai trúc mã, Minh quý phi lúc còn tại thế, cũng từng có ý hướng Hoàng Thượng cầu chỉ kết thân, chỉ tiếc quy thiên quá sớm, có cách nào che chở cho đứa con trai này. Tứ hoàng tử từ tính đạm bạc, lại ôn nhuận như ngọc, chính là biết vì sao ngày nào đó đường gặp lại thái từ phi, bị người tố giác có ý đùa giỡn thái tử phi, Hoàng Thượng giận dữ, lập tức cấm chừng , năm nay trôi qua, cấm chừng vẫn chưa giải, trừ bỏ thái giám quản mang đồ theo thường lệ, tứ hoàng tử này tựa hồ bị người lãng quên. "Hóa này cũng quá hay ho , cái gì đùa giỡn a, lấy bộ dáng xinh đẹp quốc sắc thiên hương này của , thái tử phi đùa giỡn còn sai biệt lắm, đây chắc chắn là bị người hãm hại rồi, hệ thống đại nhân, chẳng lẽ ngươi muốn ta lấy hình thái cái nhẫn sắm vai phản diện thượng vị a? ngươi cũng quá coi trọng ta , nhẫn a, trừ bỏ làm trang sức còn có tác dụng gì chứ?" ", chuẩn xác mà là cái nhẫn xoay, " thanh lạnh lạnh của hệ thống đại nhân vang lên, "Ai bảo ngươi táy máy đồ trong phòng ta, nhẫn xoay này có chấp niệm của Minh quý phi, ngươi đụng vào bà ta, đương nhiên xuyên thành nhẫn xoay, cũng liền nhận được nhiệm vụ này." Đường Việt Manh lập tức kêu rên, "Hệ thống đại nhân, ta sai lầm rồi, ta bao giờ tay tiện nữa, cho ta đổi nhiệm vụ khác ~~~" "Đây là chấp niệm của Minh quý phi, nếu ngươi giúp bà ấy hoàn thành, ngươi vĩnh viễn cũng rời khỏi đây được." Hệ thống đại nhân bất đắc dĩ . Đường Việt Manh tinh tế suy tư, bỗng nhớ ra Minh quý phi là ai, nàng trước kia đọc qua quyển cung đấu văn thiên lôi cẩu huyết, Minh quý phi chính là nhân vật phản diện đứng đầu trong truyện, đúng là đủ tiêu chuẩn ác độc tàn nhẫn, cũng may là chết sớm, nếu thái tử sớm muộn cũng bị bà ta răng rắc , trong truyện này trừ bỏ tứ hoàng tử hay ho, ở đây người người hiểm giảo hoạt, Hoàng Thượng, Hoàng Hậu, thái tử, thái tử phi, Thừa tướng đại nhân vân vân và mây mây, phàm là người xuất trong sách, người người đều quỷ kế đa đoan, cũng biết cái tác giả kia có phải ăn no rửng mỡ , cả ngày mưu quỷ kế. Nàng bỗng nhiên nghĩ đến giọng nữ kia, "Van cầu ngươi, bảo hộ , là người duy nhất mà ta để ý, ngươi nhất định phải bảo hộ ." Xem ra đây chính là chấp niệm của Minh quý phi, cũng đúng, cho dù là người ngoan độc cỡ nào cũng dành trọn tình thương cho cốt nhục thân sinh , hổ dữ ăn thịt con, chỉ là nay nàng là cái nhẫn xoay a, khẩu hồ, ra được làm sao mà có hành động được, thể câu thông với tứ hoàng tử, bảo vệ cái sợi len a! "Khi đặt nhẫn xoay trước ngực, ngươi có thể tâm linh tương thông với ." Hệ thống đại nhân đành lòng nhìn bộ dáng ủ rũ của Đường Việt Manh, nhắc nhở tiếng. Ai thần kinh tự dưng đặt nhẫn xoay ở ngực a, muội ngươi, đường hoàn thành nhiệm vụ này phỏng chừng là xa xa hẹn a, lúc nàng suy tư, mặt là trận hơi thở ấm áp phất qua, môi hơi lạnh dán mặt, làm Đường Việt Manh khỏi kêu rên tiếng, cầm thú a, đối với cái nhẫn xoay hôn đến hôn chẳng khác nào ăn đậu hũ lão nương a, thần mã, ngươi trừ bỏ hôn nhân gia chẳng làm gì khác, hừ, phải là bằng cầm thú! NẾU BẠN ĐỌC THẤY CHỖ NÀO SAI CHÍNH TẢ PHIỀN ĐỂ LẠI COMMENT ĐỂ YUNA SỬA^^