1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Hầu Môn Độc Phi (Update C114) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mạc Tử Ly

      Mạc Tử Ly New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      9
      Rất thích thể loại trọng sinh này... nhưng dạo gần đây chưa có bộ nào hoàn nữa hết. Phải mỏi mắt trong chờ ùi :yoyo57:
      Tuyết Nguyệt, Xuxulinhdiep17 thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Bù bù nàng nhak.....mẹ con nhà này trồng lòng heo là vừa.....đã thân tàn ma dại mà vẫn ko đổi tính.....tra nữ...nghe là ưa rồi.....thanks nàng @XUXU
      Xuxu thích bài này.

    3. Xuxu

      Xuxu Banned

      Bài viết:
      586
      Được thích:
      2,166
      TRỌNG SINH HẦU MÔN ĐỘC PHI

      CHƯƠNG 74.2: KHIÊU KHÍCH TRẮNG TRỢN, NỢ KIẾP TRƯỚC CÙNG TÍNH LẦN

      EDIT: XUXU
      Tại kinh thành. Trong đám đông chuyển động. chiếc xe ngựa từ từ mà , người đường chung quanh nhìn thấy chiếc xe ngựa đều tự động tránh ra con đường riêng, xem chiếc xe ngựa xa hoa này, chỉ biết, người ngồi xe ngựa này phải là người mà dân chúng bình thường có thể đắc tội được.

      "Thục nhi, còn xa lắm ? Như thế nào còn chưa tới? Bổn tiểu thư chán ngấy việc tiếp tục ngồi xe ngựa này rồi” xe ngựa, có thanh kiên nhẫn truyền ra. Bên ngoài xe ngựa, ngồi ở bên cạnh xa phu, nha hoàn kêu Thục nhi quay đầu hồi đáp, "Tiểu thư, chúng ta vào thành rồi, hẳn là lâu nữa là đến Hầu phủ."

      " lâu? lâu là bao lâu? Nhị bác vội vã bảo ta đến như vậy, khiến cho ta cấp tốc đến gặp bà, gặp được bà, bổn tiểu thư nhất định phải hảo hảo bảo bà bồi thường cho mệt nhọc của Lưu Bảo Nhi ta." Nữ tử tên gọi Lưu Bảo Nhi, ở tại châu huyện gần kinh thành nhất... Vệ thành.

      Sở dĩ kêu Vệ thành, là vì, vệ thành vừa vặn giống như hộ vệ, thủ hộ kinh thành, mặc dù phồn hoa giống kinh thành, nhưng cũng là vượt xa các châu huyện khác.

      Lưu gia là nhà giàu ở Vệ thành, cha của Lưu Bảo Nhi đúng là đương gia, có muội tử gả cho Tứ đại thế gia ở kinh thành, cũng là dính ít vinh quang, là gia chủ của Lưu gia, có ba con trai, nhưng thương nhất chính là tiểu nữ nhi Lưu Bảo Nhi này.

      Lưu Bảo Nhi người giống như tên của nàng, là bảo bối của Lưu gia, cầm trong tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan, trong nhà từ xuống dưới vô luận tình gì đều theo ý của tiểu tổ tong này, quả nhiên là cưng chiều đến cực điểm.

      thực tế, Vệ thành đến kinh thành cũng xa, cũng gần chỉ có mấy canh giờ lộ trình mà thôi, Lưu Bảo Nhi giờ phút này giống như chạy vài ngày lộ trình, trong lòng lộ vẻ bất mãn. Thục nhi biết tính tình tiểu thư nhà mình, chỉ thầm oán, An Bình hầu phủ đại phu nhân nếu đặc biệt thỉnh tiểu thư lại đây, kia tất nhiên là chậm trễ tiểu thư, tiểu thư nghĩ muốn bồi thường cái gì, còn phải chỉ là câu sao?

      xe ngựa Lục Bảo Nhị xốc lên khăn che bên ngoài, hé lộ ra hai má mang theo vài phần khí, sắc mặt cũng tốt, ánh mắt nhìn xung quanh, đột nhiên, trong khí truyền đến mùi thơm, Lưu Bảo Nhi nhãn tình sáng lên, "Mau, mau dừng xe."

      Thục nhi biết ý muốn của tiểu thư, lập tức kêu phu xe đem xe ngựa dừng lại, xe ngựa vừa ngừng ổn, liền nhìn thấy tiểu thư nhà nàng từ xe ngựa nhảy xuống, hướng tới phương hướng đến, Thục nhi chạy nhanh theo, "Tiểu thư, người muốn làm gì?" Lưu Bảo Nhi theo mùi thơm kia đến, làm sao quan tâm đến lo lắng của nha hoàn, đột nhiên, tầm mắt của nàng dừng ở người nam tử cao lớn, nam tử thân huyền y, khí thế rộng rãi, làm cho người ta có loại cảm giác nhìn thấy mà sợ.

      Lưu Bảo Nhi nhìn khuôn mặt tuấn kia, trong mắt xẹt qua tia kinh diễm, trong lòng thầm than: Nam nhân này đẹp! Nàng cho tới bây giờ chưa từng nhìn thấy qua nam nhân đẹp như vậy, dù là ba ca ca của nàng hay hai vị sư huynh cũng bằng phần mười của nam tử trước mặt!

      Người kia là ai? Trong lòng nhất thời sinh ra hảo cảm, đột nhiên nhớ lại mục đích của chính mình tìm tới, giơ giơ cằm lên, đối với nam tử huyền y kia cao giọng mở miệng, "Này, đem thứ trong tay ngươi để lại, bản tiểu thư muốn mua!" xong, liền lấy ra thỏi nguyên bảo màu vàng rực rỡ , đặt ở trong tay thưởng thức, giống như cho biết, nàng ra giá cao bằng cái nguyên bảo đó!

      Lập tức đôi mi của Thương Địch liền nhíu lại chỗ, thản nhiên liếc liếc mắt cái nữ tử đứng trước mặt, chính là liếc mắt cái, khóe miệng liền gợi lên chút khinh thường: tuổi như vậy, liền có khẩu khí lớn như vậy!

      Khinh thường trong mắt kích thích lớn đến Lưu Bảo Nhi, sắc mặt Lưu Bảo Nhi cứng đờ, lòng tràn đầy tức giận, trong lòng hừ lạnh, ngại ít? Ngại ít phải ?

      Lưu Bảo Nhi nàng có vàng! Lại lấy ra cái nguyên bảo, cao ngạo nhíu mày, "Hai cái nguyên bảo đủ ? Đường hỏa thiêu của ngươi, giá trị bằng lượng bạc, bổn tiểu thư trả hai nguyên bảo đến mua, là ngươi có vận khí tốt, hừ, như thế nào? Còn bán? Còn ngại ít? Ta cho ngươi biết, ngươi đừng có được tấc lại muốn tiến thước!"

      Cái mũi của Lưu Bảo Nhi rất nhạy cảm, hương vị gì đều trốn qua cái mũi của nàng, mới vừa rồi chính là có chút hương khí truyền qua, nàng liền theo hương khí tìm lại đây, cuối cùng đem mục tiêu tập trung đến người Thương Địch, mùi đường hỏa thiêu đúng là truyền ra từ người , nàng cực kỳ thích ăn đường hỏa thiêu, hơn nữa nàng tại đói bụng, dù cho là Hoàng thượng xuất , nàng cũng muốn đem đường hỏa thiêu trong tay nam tử này mua .

      Tức giận trong mắt Thương Địch càng đậm, từ đầu đến cuối đều là nữ tử biết từ nơi nào chui ra tự quyết định, muốn mua đường hỏa thiêu của ?

      Khóe miệng giơ lên nụ cười khẽ, đường hỏa thiêu của chỉ vì người chuẩn bị, nữ tử này muốn mua? bao giờ có chuyện này xảy ra!

      Trong đầu ra bóng dáng của An Ninh, mặc dù xa cách lâu, nhưng vẫn có chút nhớ nhung nàng, vừa vặn có việc gì, liền sai người làm đường hỏa thiêu, tự mình đưa cho An Ninh, trong lòng trồi lên tia chua xót, trời biết, đưa đường hỏa thiêu là giả, mục đích chân chính là muốn gặp mặt nàng thôi.

      có tâm tư lại để ý tới nữ tử trước mặt, lặc lặc dây cương, khiến cho con ngựa vòng qua chướng ngại vật trước mắt. "Này... Ngươi..." Lưu Bảo Nhi khó thở, nghĩ tới nam tử này cứ như vậy đem Lưu Bảo Nhi nàng để vào mắt, hung hăng trừng mắt nam tử cưỡi ngựa kia, nàng từng học qua công phu, tập trung nội lực, lập tức bay lên trời, hướng tới hướng của Thương Địch phóng , mắt thấy sắp tới gần Thương Địch, lại chỉ thấy giơ tay lên, chút lưu tình đánh vào ngực của nàng, Lưu Bảo Nhi như con diều, bay xuống đất, mặc dù có nội lực chống đỡ nên cũng ngã chật vật, nhưng, chưởng kia, lại làm cho nàng ăn ít mệt.

      Nàng lại biết, Thương Địch thủ hạ lưu tình, có ý đả thương người khác, chính là muốn đánh tan ý niệm muốn cường mua của tiểu nữ nhân này thôi! "Uy... Ngươi to gan!" Lưu Bảo Nhi tức giận đến giơ chân, ở Vệ thành, chưa từng có người dám để nàng vào mắt như vậy.

      Dù là đường, nàng xem trúng thứ gì, dù thứ đó bị người khác mua , nàng đều có cách trở thành chủ của thứ đó. Nhưng, thế nhưng tại đây lần đầu tiên có nam nhân dám đưa cho nàng! " Tiểu thư, ngươi đừng nóng giận, tiểu thư muốn ăn đường hỏa thiêu, nô tỳ mua." Thục nhi biết tiểu thư của mình bị nhục nhã, nhất định thập phần tức giận, trấn an , lúc trước ở Vệ thành tiểu thư diễu võ dương oai, dân chúng đều sợ nàng, nào dám chọc tiểu tổ tông này?

      Nhưng nơi này là dưới chân thiên tử, cũng thể so với Vệ thành, vạn nhất chọc phải chủ nhân hung ác, kia nhưng là chịu nổi, mới vừa rồi nàng xem nam tử kia, thân quý khí, khí thế dọa người thân phận địa vị nhất định là .

      "Mua mua mua, mua cái gì mua? Còn mau , mau Hầu phủ, bảo bác chuẩn bị khoản tiền lớn để chiêu đãi tiểu thư" Tức giận trong lòng Lưu Bảo Nhi vẫn khó tiêu như trước, lần tới nhìn thấy , nàng tuyệt đối cho biết, Lưu Bảo Nhi nàng muốn cái gì đều chiếm được, mới vừa rồi cự tuyệt nàng, nàng cho chút giáo huấn!

      Nàng thấy là người tầm thường, nhưng tầm thường lại như thế nào? người biểu tỷ của nàng là Uyển quý phi trong cung, là phi tử được hoàng thượng sủng ái nhất, nàng nếu thu thập được, nàng liền thỉnh biểu tỷ Uyển nhi hỗ trợ!

      Nghĩ như thế, Lưu Bảo Nhi lên xe ngựa, xe ngựa lần nữa hướng An Bình hầu phủ chạy ... Mà lúc này trong An Bình hầu phủ bên trong Thính Vũ hiên, An Ninh cùng Bích Châu pha trà, An Ninh nắm chén trà trong tay, theo như lời quản gia mới vừa , đây là thứ lão gia trân quý, cố ý phân phó đưa tới cho nhị tiểu thư nếm thử, khóe miệng An Ninh gợi lên nụ cười lạnh.

      Nếu là trước kia, An Bình hầu gia làm sao có thể bỏ ra dễ dàng như vậy? chiêu này của chỉ là muốn trấn an lấy lòng nàng mà thôi! Nếu tặng đến, nàng làm sao có thể thu đâu? Nghe mùi trà bốn phía, quả nhiên là trà tốt, bất quá...

      Từ đêm hôm qua cùng Thương Đich nấu trà, hương trà kia có mùi hương ngào ngạt, vị ngọt thuần túy. Trong đầu ra bóng dáng Thương Địch, nhớ tới giờ phút này ngọc bội dán lên da thịt mình, mặt An Ninh tự giác trồi lên hai mạt đỏ ửng, mà ngay cả chính nàng cũng có phát .

      Vừa tới cửa Thương Địch, nhìn thấy nữ tử mặt mày mỉm cười, hai gò má hồng nhuận, bộ dáng rất là mê người. Thương Địch dừng lại cước bộ, giống như sợ hãi quấy nhiễu giai nhân, cứ như vậy đứng xa xa nhìn, thân thể tựa vào cạnh cửa, hai tay ôm ngực mà đứng, cặp mắt kia càng phát ra nồng đậm nhu tình.

      khí giống như đọng lại, An Ninh nhìn chén trà trong tay đến nhập thần, có phát giác tồn tại của Thương Địch, mà Thương Địch lại là nhìn giai nhân đến nhập thần, có phát tiếng bước chân ngoài cửa...

      Bích Châu còn chưa vào cửa, liền nhìn thấy bóng dáng cao lớn tuấn tựa vào cạnh cửa, phát giác mặc thân huyền y người, mặt vui vẻ, nhất thời biết người đến là ai.

      "Nô tỳ tham kiến Thần vương điện hạ, ngài tới, sao vào?" Bích Châu hành lễ, toàn bộ kinh thành, chỉ có dụ Thân vương cùng Thần vương có tư cách dùng huyền sắc, dụ Thân vương quả quyết xuất tại Thính Vũ Hiên, như vậy bóng dáng trước mắt này, nhất định là Thần vương điện hạ.

      Thanh thình lình phát ra, quấy nhiễu hai người trong viện và ngoài viện, An Ninh nghe được hai chữ "Thần vương", thân thể ngẩn ra, tay run lên, nhất thời lưu ý chén trà trong tay, chén trà lập tức rớt xuống, trong lòng An Ninh cả kinh, mắt thấy chén trà rơi xuống đất, liền nghe được đỉnh đầu vang lên thanh hùng hậu.

      "Sao lại cẩn thận như vậy?" Khi chuyện, người tiến đến sát bên cạnh An Ninh, bàn tay to, liền trực tiếp tiếp được chén trà rớt xuống, vững vàng đưa tới trước mặt An Ninh, ngay cả nước trong chén trả cũng rớt ra nửa phần Thương địch cau mày, may mắn là nhanh tay lẹ mắt, bằng nước trà này chảy ra ngoài, làm nóng nàng cũng tốt!

      Thanh quen thuộc, hơi thở quen thuộc, làm cho mặt An Ninh nguyên bản đỏ sẫm càng thêm sáng lạn, cố gắng trấn định xuống dưới, An Ninh tiếp nhận chén trà trong tay Thương Địch, "Sao người lại tới đây?" Nếu nàng nhớ sai, bọn họ vừa mới tách ra lâu, nhanh như vậy lại gặp lại, chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì?

      mặt Thương địch xẹt qua tia xấu hổ khó nhìn thấy, nhưng rất nhanh liền dấu , từ trong lòng lấy ra “cái cớ” để tìm An Ninh, "Mới vừa rồi hạ nhân làm hơi nhiều chút..." Là câu, nhưng lại có vẻ được tự nhiên cùng cứng ngắc, mi tâm An Ninh nhăn cùng chỗ, làm hơi nhiều chút?

      Chẳng lẽ cái Thần vương phủ to như vậy, còn có biện pháp đem chuyện như “Đường hỏa thiêu” giải quyết hết sao? sợ là cố ý bảo người ta làm mang tới ! Thông minh như An Ninh, mơ hồ đoán ra tâm tư của , nhưng ra, chính tiếp nhận thứ trong tay , mở ra đặt ở thạch bàn, để cho Thương Địch ngồi xuống, lập tức phân phó Bích Châu.

      "Mau thượng trà cho Thần vương điện hạ." luôn luôn đưa đường hỏa thiêu đến chỗ nàng, dù tự mình đến, nhưng cũng sai Đồng Tước mang đến, phần tâm ý này nàng xem ở trong mắt.

      "Lúc nãy, trong cung truyền đến tin tức, Nam Cung tướng quân tỉnh, nàng cứ yên tâm, có ngự y trong cung, còn có Hoàng hậu nương nương đối với Nam Cung tướng quân thương hết mực, có việc gì." Thương Địch trầm giọng mở miệng, đây cũng là trong những nguyên nhân mà tới đây, Nam Cung Thiên Duệ vì bảo vệ An Ninh mà bị thương, đây cũng phải là lần đầu tiên, tâm của Nam Cung Thiên Duệ đối với An Ninh, xem ở trong mắt, đối với Nam Cung Thiên Duệ, là kính trọng.

      Nghĩ đến lần trước phản ứng của Ninh nhi sau khi biết được Nam Cung Thiên Duệ vì nàng mà trúng độc, nghĩ đến Nam Cung Thiên Duệ bị thương, Ninh Nhi nhất định là lo lắng.

      Cho nên, vừa có được tin tức, liền lại đây cho An Ninh biết, để cho nàng yên tâm. An Ninh quả là thở dài nhõm hơi, nghĩ đến hôm qua Nam Cung Thiên Duệ phấn đấu quên mình, trong lòng trừ bỏ cảm kích, còn là cảm động, vì nàng như vậy, nàng có thể báo đáp như thế nào phần ân huệ và tổn thương của ?

      "Cảm ơn người cho ta biết." An Ninh mở miệng, nhợt nhạt nhấp ngụm trà. Thương Địch cười , này vốn là việc nên làm, thậm chí hy vọng, khi đó người bảo vệ nàng là chính , chưa từng có ý nghĩ muốn bảo vệ nữ tử như vậy, còn sống, nguyên bản là vì báo thù mà sống, lúc trước khi báo thù luôn tự nhủ để chính mình bị nguy hiểm là được, nhưng tối hôm qua nằm ở giường, ở trong lòng ngừng hỏi chính mình, nếu lúc ấy người ở bên cạnh An Ninh là , có thể giống như Nam Cung Thiên Duệ hay , mình bất chấp nguy hiểm, vì bảo vệ An Ninh, đem an nguy của chính mình đưa vào bên trong nguy hiểm.

      Cơ hồ ở trong nháy mắt, liền biết được đáp án của chính mình, mà đáp án đó khiến giật mình, đúng vậy, nhất định làm chút do dự!

      lúc sau, An Ninh lấy mảnh ngọc bội đeo cổ xuống, nghĩ đến chữ ngọc bội, mâu quang vi thiểm, "Đây là của người, hôm nay vì tránh Tô Cầm, ta mới..." Nàng lo lắng Tô Cầm thấy được chữ mặt ngọc, nàng mới vội vàng bỏ vào trong quần áo.

      Nhưng, nghĩ đến Thương Địch lúc đem ngọc bội đeo lên cổ nàng... An Ninh liễm liễm mi, thần sắc khó lường, cũng muốn đưa nàng, phải sao? Đôi mày rậm của Thương Địch nhíu thành cái tuyến, trong mắt trồi lên tia tức giận, thản nhiên nhìn ngọc bội trong tay nàng cái.

      "Cái gì đưa , quả quyết lý nào lại lấy lại!" Huống hồ, cái kia là vì nàng mà chuẩn bị, chẳng qua là đưa sớm cho nàng thôi, nàng dĩ nhiên lại phát mặt có khắc chữ, làm sao có thể a?

      Nàng là muốn trả lại cho chính mình sao? Nàng tiếp thụ ngọc bội đưa? Điểm này, làm cho con ngươi thâm thúy của Thương Địch híp lại, tựa hồ là sợ hãi tiết lộ khẩn trương trong lòng giờ phút này, nghiêm mặt lại, đem chén trà đặt mạnh ở bàn.

      An Ninh giật mình, muốn cái gì đó, liền nghe được bên ngoài truyền đến tiếng cười duyên của nữ tử, thanh như chuông bạc, giống như thập phần khoái trá, của Cố đại nương lấy lòng, nghe được kia tiếng động lớn kia cách bên này càng ngày càng gần, mi tâm An Ninh nhăn càng chặt.

      "Biểu tiểu thư, ngài liền ở nơi này , đại phu nhân phân phó, đợi lát nữa liền kêu người làm cho người vài món ăn, tự mình thay tiểu thư làm tiệc đón gió tẩy trần." Cố đại nương vẻ mặt tươi cười lấy lòng, dẫn Lưu Bảo Nhi đến bên ngoài Thính Vũ Hiên. Lưu Bảo Nhi nhìn tên của khoảng sân, vừa lòng gật đầu.

      " 'Thính Vũ Hiên', sai, nghe tên này, bổn tiểu thư liền thập phần thích, ngươi cho bác ta biết, Thính Vũ Hiên này bổn tiểu thư thực vừa lòng, liền quyết định ở lại trong này." "Biểu tiểu thư thích là tốt rồi, thích là tốt rồi!" Cố đại nương ha ha phụ họa.

      Giờ phút này biết An Ninh chết, nàng liền có sợ hãi như lúc trước, nghĩ đến ý đồ của đại phu nhân khi đem biểu tiểu thư an bài trong Thính Vũ Hiên, đáy mắt xẹt qua chút lãnh ý.

      Biểu tiểu thư này, nghe rất điêu ngoa, lại biết võ công, thời điểm ở Lưu phủ Vệ thành, xem ai vừa mắt, liền ra tay giáo huấn, ngay cả tiểu thiếp của cha nàng, nàng cũng dám đánh, nghe , có tiểu thiếp còn sống bị đánh đến chết, đánh chết tiểu thiếp của cha nàng, cha nàng chẳng những trách tội, còn lo lắng nàng đánh đủ, đem nơi tiểu thiếp kia ở đốt , cả nhà lớn đối với biểu tiểu thư dung túng đến cực điểm, lại sợ hãi đến cực điểm.

      Phu nhân vốn là muốn mời biểu tiểu thư đến giúp đại tiểu thư giải buồn, lại dự đoán được nhị tiểu thư còn sống, cho nên, liền đem biểu tiểu thư an bài đến Thính Vũ hiên này ở, ngẩng đầu thấy cúi đầu gặp, nhị tiểu thư nếu cẩn thận, chọc tới tiểu tổ tông này, phải tự mình chuốc lấy cực khổ !

      Lưu Bảo Nhi bước vào cửa viện, cao giọng ra lệnh, "Thục nhi, mang hạ nhân đem đồ dùng của của bổn tiểu thư vào phòng, ngươi tự mình an trí, cũng đừng để cho hạ nhân tay dơ chạm vào làm hỏng đồ của bổn tiểu thư."

      "Vâng, nô tỳ liền ." Thục nhi hành lễ, lập tức lĩnh mệnh, dẫn theo nha hoàn hành lễ phân phó , "Mau chút lấy vào, cẩn thận chút." An Ninh trong viện nghe thấy thanh ương ngạnh như vậy, trong lòng trồi lên tia tức giận, biểu tiểu thư muốn ở trong Thính Vũ Hiên của nàng sao?

      Kiếp trước, biểu tiểu thư này cũng tới Hầu phủ hồi, khí thế ngang ngược kia, làm cho Hầu phủ gà chó yên, chỉ có như thế...

      Nhớ đến chuyện xảy ra kiếp trước, con ngươi của An Ninh lạnh vài phần. "Những người này là ai? Tất cả tạp vụ đều chờ ở bên ngoài cho bổn tiểu thư!" Lưu Bảo Nhi xa xa thấy nữ tử ngồi ở bên thạch bàn đối diện với nàng, cùng với nam tử đưa lưng về phía nàng, khóe miệng gợi lên chút khinh thường, lạnh lùng phân phó .

      "Này, các ngươi muốn làm gì? Đây là phòng của tiểu thư nhà ta, các ngươi thể vào!" Thanh của Bích Châu bên kia truyền đến, nhìn thấy Thục nhi đem theo nha hoàn xông vào phòng của An Ninh, lập tức buông xuống thứ gì đó trong tay, vọt qua.

      "Cái gì tiểu thư nhà ngươi? Phòng này là phòng của chủ nhân cái sân này, đó là chỗ ở của tiểu thư nhà ta." Thục nhi giơ cằm, thản nhiên nhìn lướt qua cái nha hoàn chạy tới kia, tuyên thệ chủ quyền.

      "Đây là có chuyện gì?" Lưu Bảo Nhi nghe được lời của Bích Châu, mặt trồi lên tia tức giận, lại nhìn nhìn nữ tử ngồi trước mặt mình, nhanh tới. "Biểu tiểu thư, đây nguyên bản là chỗ ở của nhị tiểu thư, chỉ sợ..." Cố đại nương ở sau người, cũng cách xa khoảng cách nhất định, giống như sợ bị liên lụy.

      "Nhị tiểu thư? Nhị tiểu thư là sao? Ngươi chính là nhị tiểu thư sao kia sao?" Lưu Bảo Nhi nhíu mày, vẻ mặt chỉ tâm cao khí ngạo, cao ngạo đánh giá An Ninh, nữ tử này, quả nhiên là xinh đẹp, khuôn mặt này...

      Trong lòng khỏi càng thêm tức giận, giọng điệu cũng lạnh thêm vài phần, "Ngươi, ngươi nếu là nhị tiểu thư kia, liền chuyển ra khỏi Thính Vũ Hiên cho bổn tiểu thư, từ hôm nay trở , Thính Vũ hiên này, là nơi ở của Lưu Bảo Nhi ta" An Ninh trong lòng cười lạnh, khẩu khí lớn!

      Mới tới nơi ở của người khác, còn bừa bãi như vậy, còn muốn đem nàng là chủ nhân đuổi ? Này sợ chỉ có Lưu Bảo Nhi kiêu căng ương ngạnh mới làm được a! "Ngượng ngùng, Thính Vũ Hiên này vẫn luôn là chỗ ở của ta, vị biểu tiểu thư này, xin hỏi ngươi là cái gì mà muốn ta phải chuyển ra ngoài?" Mâu quang An Ninh vi liễm, thản nhiên mở miệng, giọng điệu sắc bén như gió.

      "Ngươi..." Lưu Bảo Nhi nghĩ tới nàng còn dám chống đối mình, cười lạnh tiếng, "Ngươi chuyển phải ? Đợi lát nữa ta liền cho ngươi chuyển cũng phải chuyển!" Dứt lời, cái chưởng phong qua, thẳng tắp hướng tới trước ngực của An Ninh, chính là, nàng còn chưa kịp chạm vào thân thể An NInh, cổ tay liền bị đại chưởng chặt chẽ chế trụ, nhìn về phía cái chủ nhân của bàn tay chế trụ mình, ánh mắt Lưu Bảo Nhi phút chốc trợn to, trong lòng cả kinh.

      "Là ngươi!" Trong khí nhàn truyền đến mùi hương của đường hỏa thiêu, mặt lại phẫn nộ, trừng mắt nhìn An Ninh, "Đường hỏa thiêu kia, ngươi bán cho bổn tiểu thư, vì lưu lại cho nàng?"

      Đôi mắt thâm thúy của Thương Địch ngưng tụ chút trầm, chút cũng có đem vấn đề của nàng để vào trong mắt, mạnh bỏ ra cổ tay của nàng, chắn trước mặt An Ninh, lạnh lùng phun ra chữ, "Cút!" Lưu Bảo Nhi đâu chịu nổi sức mạnh như vậy, ổn định thân thể lảo đảo, lớn tiếng hướng tới Thương Địch và An Ninh quát, "Hôm nay, bổn tiểu thư quyết định ở lại trong này rồi, ngươi, phải chuyển ra ngoài cho ta!" Cút? Còn có ai qua chữ này với Lưu Bảo Nhi nàng! An Ninh nhíu mày, trong mắt xẹt qua chút biến hoá kỳ lạ, "Tốt, như vậy để cho chúng ta nhìn xem rốt cuộc ai nên cút xéo ra khỏi Thính Vũ Hiên này!" Nàng cần cho biểu tiểu thư này mặt mũi, huống hồ, ân oán kiếp trước nàng vẫn chưa có quên đâu!


      @Ishtar chương mới nha, làm phiền bạn.
      Như hứa, mình đăng chương mới bù cho mọi người.hjhj chúc các bạn buổi tối vui vẻ.:yoyo55::yoyo51::yoyo14:
      Chương sau gây cấn nha mọi ngời. Cuộc đụng độ của AN và TĐ với biểu tiểu thư tự kiêu . :050::yoyo39::yoyo39:
      Last edited: 18/10/14

    4. ushio

      ushio Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      264
      lại sắp xuất thêm cực phẩm nữa rồi, ko hổ danh là bà con vs ANY ah :yoyo36: Thanks
      Xuxu thích bài này.

    5. ushio

      ushio Well-Known Member

      Bài viết:
      157
      Được thích:
      264
      mới đăng comt chương cũ có chương mới, sung sướng ing~ :yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      Uừm, cho ta hỏi thăm chút, cái vị LBN này....thiếu não hả, hay đầu óc có vấn đề :yoyo68: vào kinh thành mà nghênh ngang còn hơn vương tôn hoàng tôn ah, công nhận 1 điều là vừa xuất gây phản cảm, phục cái nhà dưỡng đk cực phẩm như vầy :yoyo38:Thanks
      Tuyết NguyệtXuxu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :