1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mục Huyền

      Mục Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      786
      Cứ tưởng Lục Tự đàng hoàng chính đáng gì :041::6: hoá ra là cùng giuộc với sở khanh :4: mà nàng năng suất quá cơ @Tiểu Yên
      Tiểu Yên thích bài này.

    2. zjncon

      zjncon Member

      Bài viết:
      26
      Được thích:
      43
      Truyện hay quá >0< ngày nào cũng phải vào hóng 2-3 lần xem có chương mới chưa :3 thank mấy b edit n n. Đầu tiên mình cứ tưởng lục chung chỉ phúc hắc, ko ngờ a còn là lính đánh thuê @.@ mong chờ inggg
      Cơ mà đoạn đầu mình ko hiểu lắm :s phan lôi lấy lục tự. Sao mà chỉ sau buổi tối lại thành vợ lục chung ( kể cả là tại buổi tối động phòng nhầm). Phan lôi lúc đầu cũng hiền lành thế mà càng lục chung, bị lây nhiễm, cũng phúc hắc dần đều :))
      tengu thích bài này.

    3. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Mặt của thằng Lục Tự là kia, này gài hai chị luôn, Chung chắc đoán được rồi, để xem làm sao mong chờ ghê, Chung và chị Lôi nhìn vậy cũng hợp ghê
      Thanks @Tiểu Yên :yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      Tiểu Yên thích bài này.

    4. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Ta nguyền rủa tên lục tự .sở khanh mà tỏ ra tốt bụng đúng là đồ tra nam xấu xa ta danh ta danh ah.....:yoyo61::yoyo61::yoyo61::yoyo61:
      tengu thích bài này.

    5. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952
      Chương 12

      Phan Lôi chạy hơi tới đại sảnh mới phát tay mình vẫn còn cầm ly nước dứa đáng ghét.

      Bởi vì bỏ chạy kinh hoàng lại thất thố, nước dứa bắn tung tóe ít ra ngoài, còn bắn lên váy trắng của .

      " xui xẻo!" Phan Lôi ảo não nhìn chiếc váy bẩn, hết cách rồi, ở đây có đồ mới để thay, chỉ có thể vào phòng vệ sinh lau chút xem thử có sạch ?

      vội vội vàng vàng chạy lên toilet lầu hai, nên chú ý ở cách đó xa, hai người đàn ông đối diện bất lực xoi mói.

      "Em còn tưởng chị dâu họ hắt hết ly nước trái cây ra ngoài chứ." Lục Tư ngậm điếu thuốc, nhìn dưới lầu đột nhiên xông tới, khẽ cau mày.

      Tầm mắt Lục Chung cũng rơi người Phan Lôi, ngắm từ trong hoảng hốt lấy lại tinh thần, sau đó ảo não vẫy vẫy tay, cuối cùng bĩu môi tức giận chạy lên lầu.

      Trong lòng chậm rãi lướt qua tia cảm xúc, hơi xa lạ, cũng hơi khó chịu.

      Lục Tư xoay đầu lại, thấy ông họ quanh năm bộc lộ cảm xúc nhà mình cầm điếu thuốc, nửa điếu kia sắp đốt tới đầu ngón tay mà vẫn chưa phát .

      Trong lòng Lục Tư sáng tỏ, tới vứt điếu thuốc tay Lục Chung.

      "Ghen tị?" Thấy khuôn mặt có phản ứng gì của Lục Chung, Lục Tư lại cười : "Kỳ , chị dâu là tốt, chẳng qua thích nhầm tên cặn bã thôi."

      Nhắc tới cặn bã, cặn bã đó cũng xuất .

      Sau khi Lục Tự và Tô San từ trong vườn hoa ra, nhanh chóng tách biệt.

      Có lẽ, giờ còn chưa muốn công khai cuộc tình bí mật này.

      Lục Tư nhàn nhã huýt sáo, " thôi, em trai hờ của vào rồi, trò hay của chúng ta bắt đầu thôi."

      Rốt cục tầm mắt Lục Chung cũng dần dần rơi người người đàn ông điển trai cao to dưới lầu, mắt khẽ híp cái.

      Trò hay bắt đầu, phải sao?

      Phan Lôi cực kỳ may mắn vì cấp cứu kịp thời.

      Váy của được cứu rồi.

      Lúc này trong toilet, suy nghĩ rất nhiều chuyện.

      Quả nhiên còn non nớt lắm, để tâm trạng bị Lục Tự chi phối.

      biết đây là tình đơn phương vô vọng, còn bị đối phương dắt mũi thực quá kém.

      Nếu để Tôn Như Ý biết, lại bị chỉ vào mũi mắng cho xem.

      Phan Lôi lau tay, thấy thời gian cũng còn sớm, biết tại Lục Chung thế nào nhỉ? Có phải lại bị ức hiếp ?

      Phan Lôi quyết định tìm Lục Chung, cũng tìm lại phần tâm trạng trôi giạt mất.

      "Chung Phỉ Phỉ?"

      ngờ, ngay cửa phòng rửa tay có thể gặp người quen.

      "Sao cậu ở đây?"

      Nửa tháng gặp, hình như Chung Phỉ Phỉ biến thành con người khác.

      Bộ lễ phục dạ hội đuôi cá màu hồng nhạt bó sát dáng người thon dài đẹp đẽ của ta, trông thấy Phan Lôi, đôi mắt to xinh đẹp của Chung Phỉ Phỉ toát ra ý cười sung sướng.

      "Hì, Phan Lôi, lâu gặp."

      Chung Phỉ Phỉ luôn biết nhìn mặt mà chuyện.

      Từ ngày lên lớp đầu tiên, ta bí mật quan sát bốn chung phòng. Theo quan sát của ta, Tôn Như Ý có tính tình nóng nảy, Phan Lôi yếu đuối nhất, nhưng về gia cảnh mà , Phan Lôi hẳn tốt nhất.

      ta luôn theo dõi ít báo chí, mỗi lần xuất sản phẩm mới của quý tại, ta đều có thể phát người Phan Lôi.

      Chỉ là, xưa nay Phan Lôi rất khiêm tốn, ít khi chuyện trong nhà với mọi người, cho dù Chung Phỉ Phỉ hiếu kỳ, cũng thể hỏi cặn kẽ mọi việc.

      Biết được gia cảnh Phan Lôi chính là lần trước ở buổi lễ trao giải trong trường, được đại công tử câm của nhà họ Lục kia vác lên vai.

      Được người đàn ông tràn trề ham muốn chiếm hữu thế này vác lên vai, còn dùng tư thế thân mật vậy, hẳn phải quan hệ bình thường.

      Chung Phỉ Phỉ nhanh chóng đoán Phan Lôi là vợ Lục Chung.

      Do đó, khi phỏng vấn ở tập đoàn văn hóa Lục thị, ta thấy người phỏng vấn là Lục Chung, cho nên mới lấy hết can đảm tới trước mặt làm quen.

      Bất quá, kết quả khiến ta rất bất ngờ.

      Thậm chí phẫn nộ.

      ta được chọn.

      ta tự xưng là thực lực kinh người, lại có chút bối cảnh gia đình như thế, quảng cáo thôi, sao tới phiên ta?

      Nhưng thư ký tập đoàn văn hóa Lục thị ở đầu dây bên kia dùng giọng vừa lạnh lùng vừa kiêu ngạo, giống như thêm câu cũng cảm thấy dư thừa.

      Chung Phỉ Phỉ cam lòng, chủ động tìm tới cửa.

      Lần này, ta trông thấy đại thiếu gia câm của nhà họ Lục, trái lại được trợ lý của - Lục Tư tiếp đón.

      "Xin lỗi, sau khi cân nhắc, chúng tôi thấy quảng cáo này phù hợp với phong cách ." Cuối cùng, Lục Tư còn đưa cho ta tờ danh thiếp, "Như vậy , vì là bạn học của phu nhân nhà chúng tôi, tôi giới thiệu công việc khác cho , tin tôi , Chung tiểu thư, nhất định hài lòng."

      chứng minh, Chung Phỉ Phỉ rất hài lòng.

      Việc Lục Tư giới thiệu cho ta chính là đóng MV của ca sĩ nổi tiếng, mặc dù ta chỉ đóng vai phụ, xuất cảnh thôi.

      Nhưng sau khi quay MV đó xong, đạo diễn dẫn ta gặp người đứng đầu thực của tập đoàn văn hóa Lục thị.

      Lục Thanh Dương - người đứng đầu nhà họ Lục.

      Gần như lần đầu tiên ta trông thấy người đàn ông kia, Chung Phỉ Phỉ hiểu, vận may của ta tới rồi.

      Trong mắt người đàn ông đó hề che giấu chút kinh ngạc và thích nào, để ta biết, đây là cơ hội tuyệt vời ta thể bỏ qua, chỉ được nắm bắt.

      ta làm rất tốt.

      Lục Thanh Dương rất thích ta.

      Thậm chí bất chấp phản đối, muốn nâng ta lên làm ngọc nữ ngôi sao của thế hệ mới.

      vòng như vậy, lúc trông thấy Phan Lôi lần nữa, ghen ghét trong lòng Chung Phỉ Phỉ vơi ít, còn có thêm phần cảm ơn.

      Nếu phải nhờ Phan Lôi, chừng ta thể leo lên nhanh thế.

      "Chung Phỉ Phỉ, sao cậu lại?" Phan Lôi vẫn ngu ngốc như trước đây, lẩm bẩm hỏi thành tiếng.

      Chung Phỉ Phỉ cũng xấu hổ, người có thể leo lên vị trí cao, ngoại trừ da trắng xinh đẹp, biết xấu hổ cũng là yếu tố quan trọng.

      "Mình theo người bạn tới."

      Chung Phỉ Phỉ thẳng. Mặc dù ta cảm được người đàn ông đáng tuổi cha bao nuôi là chuyện mất mặt, nhưng người này là cha chồng của bạn học, ta nghĩ chân tướng này nên thuận theo tự nhiên mở ra .

      Phan Lôi nhìn cách ăn mặc của Chung Phỉ Phỉ, cũng hiểu.

      Chung Phỉ Phỉ luôn muốn bay lên ngọn cây làm Phượng Hoàng, có lẽ giờ con đường bay rồi.

      Quan hệ giữa và Chung Phỉ Phỉ cũng bình thường, tam quan cả hai khác biệt, chỉ cần ta thích, vậy tùy ta thôi.

      Đây là cách nghĩ của Phan Lôi.

      Bất quá, ngờ, trong nhận thức của , cùng lắm Chung Phỉ Phỉ chỉ là bạn của ông chủ xí nghiệp thôi, lại càng ngờ, dã tâm của bạn học này còn lớn hơn, bay cao hơn nghĩ.

      "Đây là Phỉ Phỉ, Chung Phỉ Phỉ."

      Đứng bên cạnh Lục Chung, Phan Lôi có loại cảm giác như bị đâm mù mắt chó.

      Lúc này đôi tay nhắn trắng nõn mềm mại của Chung Phỉ Phỉ bị người thể quen thuộc hơn nắm, nửa tiếng trước, còn gọi người này tiếng ba.

      Nhìn vẻ mặt đắc ý của Chung Phỉ Phỉ, Phan Lôi vui sướng nổi, khuôn mặt nhắn bỗng dưng sa sầm.

      Người cũng tái mặt như còn có Lục Tự.

      "Ba, ba có ý gì?"

      "Ý gì?!" Lục Thanh Dương cười đến mức mặt mày tươi tắn, người đến tuổi trung niên còn có thể sở hữu vợ trẻ trung xinh đẹp là mơ ước cuối cùng của đàn ông.

      "Phỉ Phỉ rất tốt, ba rất thích ấy. Ở độ tuổi này của ba, có thể gặp được thích thực dễ dàng, lẽ nào các con vui thay cho ba sao?"

      Lục Thanh Dương cũng phải loại người lòng dạ.

      Từ sau khi Lục Phi Nhã chết, có lẽ là trước khi chết, phụ nữ bên ngoài của ông ta nườm nượp.

      Nhưng những năm gần đây, Lục Tự đều mở mắt nhắm con, đối với chuyện phong lưu của cha già, chưa bao giờ hỏi đến.

      Lần đầu tiên Phan Lôi nhìn thấy Lục Tự kích động thế.

      ngẩng đầu lên, hiểu sao nhìn Lục Tự.

      Ánh mắt Lục Tự căn bản đặt người , mà thâm thúy nhìn chằm chằm Chung Phỉ Phỉ bên cạnh Lục Thanh Dương.

      Đó là ánh mắt làm Phan Lôi tuyệt vọng.

      Hoài niệm, say đắm, còn có ham muốn chiếm giữ vô hình.

      Chung Phỉ Phỉ là người đẹp, còn là người đẹp sắc nước hương trời.

      Phan Lôi vẫn tin như vậy, nhưng xưa nay chưa từng ghen tỵ ta, giờ phút này đột nhiên hơi ghen ghét.

      Lòng bàn tay ấm áp, biết từ lúc nào Lục Chung lặng lẽ nắm tay .

      Phan Lôi bỗng dưng chấn động, từ trong ma chướng phục hồi tinh thần.

      suy nghĩ lung tung làm gì, coi như Lục Tự... coi như Lục Tự thích Chung Phỉ Phỉ, tiếng sét ái tình cũng được, hay tình cảm khác cũng được, đều liên quan tới .

      Trong lòng lặng lẽ hít sâu hơi, Phan Lôi lui về bên người Lục Chung, ngoan ngoãn làm vợ của .

      So với thất thố của Lục Tự, Lục Chung có vẻ rất bình tĩnh.

      Giống như màn này là trò cười vậy, chẳng dính dáng gì tới . chỉ nắm tay Phan Lôi, chặt, Phan Lôi hơi đau, muốn buông ra, nhưng cho.

      Phan Lôi nhạy cảm cảm nhận được đêm nay Lục Chung hơi tức giận.

      Chắc trong lòng hờ hững như bề ngoài.

      Đặc biệt khi người nhà cùng nhau ăn tối, phát hơi thở che giấu dưới vẻ bình tĩnh bên ngoài của Lục Chung càng lúc càng nhanh.

      khuya lắm rồi, bữa tiệc cũng đến hồi tàn cuộc.

      Chỉ còn lại người trong tộc nhà họ Lục ngồi chung với nhau uống trà chuyện phiếm.

      Lục Thanh Dương hình như rất thích Chung Phỉ Phỉ, cả gia đình nhà họ Lục tụ họp lại, vậy mà cũng cho Chung Phỉ Phỉ tham gia.

      Chung Phỉ Phỉ mềm mại xương như con chim nép vào lòng Lục Thanh Dương, nũng nịu gì đó.

      Tâm tư Phan Lôi đều nằm bàn tay Lục Chung nắm , chả quan tâm gì tới Chung Phỉ Phỉ ra vẻ ta đây.

      Tối nay Lục Tự hình như rất tức giận, nhìn hai người kia em em, người luôn dịu dàng như , tối nay chưa từng nở nụ cười nào.

      Phan Lôi nhìn , lại dè dặt cúi đầu thấp xuống, lấy cái đĩa, cắt miếng bánh ngọt cho Lục Chung.

      Dường như cả buổi tối chưa ăn gì.

      Phan Lôi đẩy bánh ngọt đến trước mặt Lục Chung, Lục Chung nếm thử, hình như hứng thú lắm lại đẩy ra.

      Đáng ghét, đồ kén ăn.

      Phan Lôi oán thầm, đợi tối nay về nhà làm chè trôi nước[1] cho là được.

      [1] Món chè này được làm từ nguyên liệu trứng, bánh trôi, đường và cả rượu ngọt.

      Tài nấu nướng của Phan Lôi rất ‘tuyệt vời’, có thể là nhân tài kiệt xuất trong thế giới ẩm thực hắc ám, bất quá món tủ nhất chính là chè trôi nước.

      Toàn bộ tâm tư của Phan Lôi đều dồn vào việc làm bữa khuya tối nay, lại ngờ nằm cũng trúng đạn.

      Đầu tiên là Chung Phỉ Phỉ phụt tiếng bật cười.

      "Phan Lôi, đàn ông đều thích ăn đồ ngọt. Giống Thanh Dương nè, thích mì tôi nấu nhất." Câu này của Chung Phỉ Phỉ vừa khoe khoang tình cảm ngọt ngào của mình với Lục Thanh Dương, vừa bắn phát vào Phan Lôi và Lục Chung.

      Quả nhiên, Lục Thanh Dương vẫn đắm chìm trong lòng người đẹp lên tiếng.

      "Đúng rồi, đánh Tiểu Vĩnh bị thương nặng, chuyện ở chỗ tiểu Vĩnh giúp giải quyết ."

      Lục Thanh Dương lạnh nhạt nhìn Lục Chung, lạnh lùng dặn dò.

      Chuyện Lục Vĩnh cùng lắm chỉ là việc hậu cần, có gì phải giải quyết chứ.

      Phan Lôi rất khó chịu. giây sau, lại nghe Lục Thanh Dương : "Đúng rồi, nếu thực bận bịu, phía công ty điện ảnh để tiểu Tự làm, dù sao với... bộ dạng bây giờ của cũng thể làm được mấy việc xuất đầu lộ diện..."

      -----

      Tác giả có lời muốn :

      Sân khấu dịp lễ tình nhân:

      Lễ tình nhân đầu tiên sau khi Phan Lôi lấy Lục Chung, suy nghĩ chút quyết định làm bánh ngọt chocolate bày tỏ tình tặng Lục Chung.

      Buổi chiều ngày lễ tình nhân, Phan Lôi làm xong tất cả công tác chuẩn bị, chỉ còn thiếu tin nhắn riêng dặn dò Lục Chung về sớm tí.

      Lúc năm giờ chiều, Lục Chung về sớm.

      có nguyên nhân nào đó, có người báo nhà xảy ra hoả hoạn.

      Lễ tình nhân tiếp theo, Phan Lôi vẫn được ăn bánh ngọt chocolate, song do Lục Chung làm.
      Last edited by a moderator: 25/9/15
      Uyên Sama, thuyt, MaiAnhSF47 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :