1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Thời Gian Tươi Đẹp - Đinh Mặc

Thảo luận trong 'Sách XB Đang Type'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 33-3

      Mọi biến cố thường xảy ra vào thời khắc bình yên nhất. Về đến nhà, nhân lúc Lệ Trí Thành tắm, Lâm Thiển mình vào thư phòng.

      cúi đầu ngắm chiếc nhẫn ngón áp út. Chuyện gì đến cũng đến, phải thông báo với trai, em của đính hôn rồi.

      Cứ nghĩ đến chuyện này là lại cảm thấy hưng phấn.

      Điện thoại kết nối, chuông đổ máy mấy hồi, Lâm Mạc Thần mới bắt máy: “A lô!”

      Lâm Thiển cười: “ thức dậy chưa? Bên Mỹ bây giờ chắc là buổi sáng?”

      Ngoài dự liệu cả Lâm Thiển, Lâm Mạc Thần cười cười: “Bây giờ là chín giờ tối. Xin lỗi, thức dậy vào giờ này.”

      Lâm Thiển ngẩn người, nhìn đồng hồ treo tường, kim đồng hồ chỉ đúng số chín. Hả?

      cũng ở thành phố Lâm.” Lâm Mạc Thần thản nhiên tung “trái bom hạng nặng.”

      Lâm Thiển tròn mắt, há hốc miệng trong giây lát.

      Nghe trai tiếp: “Lâm Thiển, bởi vì chúng ta là em ruột, bây giờ thân phận của hai bên và quan hệ lợi ích tương đối nhạy cảm nên thời gian này em đừng liên lạc với . Tạm biệt.” xong, lập tức cúp máy.

      Lâm Thiển vẫn chưa kịp phản ứng, sững sờ nhìn điện thoại trong tay.

      Tuy nhiên, bởi vì rất hiểu trai nên Lâm Thiển nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

      Mỗi giây mỗi phút của Lâm Mạc Thần đều rất đắt giá, vì vậy phải có chuyện gì quan trọng mới đến thành phố Lâm.

      Còn cho liên lạc với , vì thân phận hai bên nhạy cảm?

      Lâm Thiển suy ngẫm tỉ mỉ lời của trai. Công ty đầu tư của Lâm Mạc Thần gồm nghiệp vụ đầu tư chứng khoán cổ phiếu, thỉnh thoảng rót vốn cho những người mới lập nghiệp, ngoài ra còn tiến hành những vụ thu mua sáp nhập cho các tập đoàn đa quốc gia.

      Ái Đạt chưa lên sàn chứng khoán, cũng phải công ty mới thành lập. Vậy chỉ còn lại khả năng.

      Lòng Lâm Thiển nặng trĩu. cảm thấy khó tin, nhưng bày ra trước mắt . ngờ trai… sao có thể…

      Đúng lúc này, cửa thư phòng mở ra, Lệ Trí Thành vào. Thấy Lâm Thiển cắn môi, sắc mặt căng thẳng, ngồi xuống, kéo lên đùi mình rồi nhìn chăm chú: “Em nghĩ gì vậy?’

      Lâm Thiển vẫn chưa định thần: “ trai em đến thành phố Lâm rồi.”

      Lệ Trí Thành cũng hơi bất ngờ.

      Lâm Thiển kể lại cho nghe toàn bộ nội dung cuộc trò chuyện qua điện thoại vừa rồi mà bỏ sót từ.

      Ánh mắt Lệ Trí Thành trở nên thâm trầm khó đoán.

      Lâm Thiển từ tốn mở miệng: “ ấy ngầm ám chỉ cho em biết, công ty đa quốc gia nào đó ủy thác công ty đầu tư của ấy tiến hành vụ thu mua “ác ý” nhằm vào chúng ta.”

      Ngừng lát, tiếp: “Căn cứ vào những vụ thu mua từng xảy ra trước đây, đối tượng họ nhắm tới nhiều khả năng chỉ có chúng ta, mà gồm cả mấy doanh nghiệp đứng đầu ngành túi xách."

      Tại sao các công ty đa quốc gia lại cần thu mua doanh nghiệp Trung Quốc?

      Bởi vì thị trường Trung Quốc vô cùng hấp dẫn.

      Rất nhiều doanh nghiệp nước ngoài do hợp thủy thổ hay cạnh tranh nổi các doanh nghiệp trong nước nên gặp thất bại khi nhảy vào thị trường Trung Quốc. Chính vì vậy, thu mua công ty trở thành thủ đoạn thâm nhập và mở rộng hữu hiệu nhất.

      mặt, công ty nước ngoài có thể trực tiếp sử dụng mạng lưới tiêu thụ, thị trường sẵn có, đội ngũ nhân tài và nguồn khách hàng của doanh nghiệp trong nước. Mặt khác, thu mua đối thủ cạnh tranh tức là có cơ hội tiêu diệt đối thủ, “đóng băng” các nhãn hiệu của đối thủ. Trong quá khứ, số nhãn hiệu quen thuộc như mỹ phẩm Mininurse, đồ uống Robust, phim cuộn Nhạc Khải… cũng bị nước ngoài thu mua. Bây giờ chúng ở đâu?

      Ngoài ra, việc thu mua mấy công ty đứng đầu toàn ngành trực tiếp hình thành lũng đoạn thị trường.

      Tình trạng này từng xảy ra trong các ngành đồ dùng sinh hoạt, xi măng, thực phẩm, chế tạo máy móc. Cạnh tranh nổi bỏ tiền mua đứt, đây là thủ đoạn thường thấy của các công ty nước ngoài tại Trung Quốc.

      Bây giờ, bọn họ “thò tay” vào ngành sản xuất túi xách.

      Trong con mắt của Lâm Mạc Thần, đây chỉ là kết quả tất yếu của quá trình kinh tế hóa toàn cầu.

      có ý nghĩ, tôi là người Trung Quốc, cần bảo vệ thương hiệu của dân tộc, nước quan trọng hơn tất cả. chỉ cho rằng, doanh nghiệp Trung Quốc muốn tham gia cạnh tranh quốc tế, cần phải trải qua thử thách tàn khốc này. Nếu giữ được, đó là bản lĩnh của . giữ được là do kém cỏi, sao có thể oán trách người khác?

      tàn nhẫn và tham vọng của các quốc gia Âu Mỹ thương trường chẳng khác nào cuộc chiến tranh xâm lược Trung Quốc hơn trăm năm là bao. Dù hôm nay đại diện tập đoàn DG thu mua các doanh nghiệp túi xách Trung Quốc, ngày mai cũng có công ty đa quốc gia khác đến tranh cướp miếng thịt béo bở này.

      Công ty Ái Đạt của Lâm Thiển sớm muộn cũng phải đối diện với thử thách to lớn này, liên quan đến chuyện có can dự hay . thể thay đổi số phận của em lẫn Ái Đạt.

      Sau khi nhận ủy thác của khách hàng, Lâm Mạc Thần thể trực tiếp tiết lộ thông tin này với em . Đây là đạo đức nghề nghiệp của .

      Tuy nhiên, tỏ thái độ “lạnh nhạt” và vạch ranh giới với Lâm Thiển là hành vi hợp tình hợp lý.

      Mười giờ sáng, lãnh đạo Tư Mỹ Kỳ, người phụ trách công ty đầu tư MK và đại diện tập đoàn DG ngồi quanh bàn tròn hội nghị.

      Trải qua mười mấy ngày đàm phán căng thẳng, cuối cùng ba bên cũng đạt được thỏa thuận chung: Tập đoàn DG mua 51% cổ phần của Tư Mỹ Kỳ, nắm quyền kiểm soát công ty, đồng thời đầu tư khoản tiền tương đối lớn, hai bên cùng dốc sức thị trường túi xách, nỗ lực biến Tư Mỹ Kỳ trở thành doanh nghiệp hàng đầu ở khu vực Châu Á Thái Bình Dương.

      Trong con mắt Trần Tranh, lần “bán thân” này tuy còn lựa chọn nào khác nhưng cũng có khả năng là khởi đầu mới. Bởi vì dựa theo điều khoản trong bản thỏa thuận, tập đoàn DG tuy cử người tham gia Hội đồng quản trị và việc kinh doanh nhưng Tổng giám đốc công ty vẫn là ta. Ngoài việc giành được nguồn vốn “cứu mạng” lớn, Tư Mỹ Kỳ còn có thể nhập khẩu kỹ thuật tiên tiến. Mặc dù đối phương đưa ra nhiều điều kiện khắt khe nhưng trong vụ hợp tác này, thực ra hai bên cùng có lợi như giới truyền thông ca tụng.

      Theo quan điểm của Lâm Mạc Thần, Tư Mỹ Kỳ gần như bước vào con đường tận số. Bởi vì ý định của DG khi thu mua Tư Mỹ Kỳ phải muốn nâng đỡ công ty, mà chỉ nhằm mục đích mượn vỏ bọc để tiến vào thị trường Trung Quốc. Chẳng bao lâu sau, làm theo ủy thác của khách hàng, sử dụng số thủ đoạn sâu khống chế Tư Mỹ Kỳ, tước đoạt quyền quản lý của Trần Tranh. Nhãn hiệu Tư Mỹ Kỳ nhanh chóng bị “đóng băng” và dần dần biến mất khỏi thị trường.

      Việc dễ dàng “nuốt trọn” Tư Mỹ Kỳ khiến Lâm Mạc Thần cảm thấy hơi vô vị.
      Chris thích bài này.

    2. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 33-4

      Nhóm của Lâm Mạc Thần sống ở khách sạn sang trọng nhất trong thành phố. Tối nay, về khách sạn mà tới căn hộ chung cư. Đây là căn hộ mua khi về thành phố Lâm vào mấy năm trước, để thỉnh thoảng về nước có chỗ riêng tư.

      Ngoài ra, căn hộ này cũng giành cho Lâm Thiển. Bất kể cuộc sống hay công việc có thuận lợi hay , ít nhất cũng có chốn về.

      Căn hộ của Lâm Mạc Thần nằm ở tầng cùng. Vừa mở cửa, phát trong nhà bật đèn sáng trưng, huyền quan xuất đôi giày cao gót nữ.

      Lâm Mạc Thần vội vàng, thong thả vào nhà, đảo mắt xung quanh. Nền nhà và đồ đạc sạch bóng, xem ra Lâm Thiển thuê người đến dọn dẹp. Lại nhìn hai chậu hoa lan ngoài ban công, Lâm Mạc Thần chau mày. Hoa héo khô, thân cây đen sì như khúc xương .

      ràng bình thường Lâm Thiển chẳng bao giờ đến đây, lần này trở về, mới tới quét dọn theo kiểu đối phó.

      Phòng khách bóng người, phòng ngủ bật đèn sáng, có thể lờ mờ thấy bóng Lâm Thiển ở bên trong. Biết về nhưng vẫn ra ngoài.

      Lâm Mạc Thần cảm thấy bất thường, lập tức nhanh vào phòng ngủ.

      Lâm Thiển lục tung ngăn kéo và tủ quần áo. Vừa làm về là đến đây ngay, xắn tay áo sơ mi mở tủ lục lọi đồ của .

      Nghe thấy tiếng động, Lâm Thiển chỉ ngoảnh đầu liếc cái, ánh mắt đầy vẻ giận dỗi.

      Sau đó, tiếp tục tìm kiếm. Lâm Mạc Thần sa sầm mặt: “Đây là cách em chào đón hả? Chưa cho phép tự tiện động vào đồ của , hơn nữa còn ngay trước mặt đương ?”

      Chuyện này chưa từng xảy ra bao giờ. Trước đây Lâm Thiển thường xuyên bay Mỹ thăm nhưng bao giờ vào thư phòng, cũng chưa từng động đến đồ của .

      Lâm Thiển “hừ” tiếng: “Đối với xâm lược của chủ nghĩa đế quốc, người Trung Quốc khỏi cần giữ phép tắc lễ nghĩa.”

      Lâm Mạc Thần hiểu ra vấn đề, em tìm hồ sơ về vụ thu mua.

      Trầm mặc vài giây, Lâm Mạc Thần tới, kéo tay em , lôi ra phòng khách, đẩy xuống sofa.

      “Càn quấy.” chau mày.

      ra kể từ lúc biết tin Lâm Mạc Thần đại diện cho công ty nước ngoài đến thu mua Ái Đạt, Lâm Thiển cảm thấy khó có thể chịu đựng.

      Lẽ nào nhận người thân, bất chấp sống chết của ? Nếu đích thân tham gia vụ thu mua, biết Lệ Trí Thành có thể ứng phó. Nếu bọn họ đối đầu, và Lệ Trí Thành ra sao? Tình cảm của hai người chắc chắn bị ảnh hưởng, sau đó vì người trai “đen tối” của mà chia tay?

      Lâm Thiển thậm chí từng có ý nghĩ, lẽ nào Lâm Mạc Thần nhận vụ này là để thực lời hứa, khiến Lệ Trí Thành chịu nỗi đau rút gân lột da? Nhưng nghĩ nghĩ lại vẫn thấy hoang đường, Lâm Mạc Thần chẳng phải loại người công tư ràng. Hơn nữa, cũng thể ngược lại ý nguyện của , “giáo dục” Lệ Trí Thành cách cưỡng ép.

      Lâm Thiển cảm thấy việc đơn giản như vậy.

      Trong lòng luôn tồn tại tín nhiệm cao hơn tất cả. trai dù tàn nhẫn với người xung quanh nhưng tuyệt đối làm chuyện ảnh hưởng đến hạnh phúc của , hay chỉ vì lợi ích mới ra tay với Ái Đạt.

      Do đó hôm nay Lâm Thiển đến đây với mục đích làm dụng ý và lập trường của trai. Đồng thời, cũng muốn tìm tài liệu để xem tình hình cụ thể.

      , tại sao lại làm vậy?” Lâm Thiển thẳng vào vấn đề.

      Lâm Mạc Thần rất thích bộ dạng hùng hổ này của em , nhưng cũng hy vọng giữa hai em có hiểu nhầm. từ tốn ngồi xuống phía đối diện Lâm Thiển, chậm rãi rót cho mình tách trà, bận tâm đến em .

      Đến khi đôi mắt sắp bốc lửa, Lâm Mạc Thần mới mở miệng: “Công ty chỉ mình làm chủ. Lẽ nào bởi vì em của mình, bảo những người chung vốn khác từ bỏ vụ thu mua lên đến cả trăm triệu đô la Mỹ? Lâm Thiển, hãy chín chắn chút .”

      Biết đây là trong những nguyên nhân, Lâm Thiển cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Nhưng vẫn cất giọng trách móc: “Vậy cũng nên thông báo sớm với bọn em, để bọn em có chuẩn bị.”

      Về cầu hợp lý này, Lâm Mạc Thần chẳng thèm bận tâm.

      “Nhưng tham gia thu mua Ái Đạt sao?” Lâm Thiển hỏi: “Tuy công là công, tư là tư nhưng bọn em phải làm thế nào? có từng suy nghĩ đến vấn đề này ?”

      Lâm Mạc Thần nhìn em , ánh mắt mang hàm ý sâu xa.

      “Lâm Thiển.” trả lời thẳng câu chất vấn của , mà chuyển đề tài: “Em nên nhận thức . Nếu tham gia vụ thu mua lần này, người khác cũng làm. Công ty bọn nhận, cũng có công ty khác nhận. Dù hôm nay DG ra tay, tương lai cũng có công ty khác đến thu mua.”

      Lâm Thiển ngẩn người. Lời này có vẻ đặc biệt lạnh lùng và vô tình, nhưng ý của trai là, khi sớm muộn cũng bị xử lý, vậy để xử lý còn tốt hơn người khác?

      ám chỉ, chừa lại con đường cho và Lệ Trí Thành sao?

      Nếu đổi lại là lúc bình thường, Lâm Thiển chắc đoán ra ý của Lâm Mạc Thần, tiếp tục truy vấn. Bởi trai là người có nguyên tắc nghề nghiệp, số lời thể quá ràng với em , hai người tự biết trong lòng là được. Từ trước đến nay, luôn là người thông minh và bắt ý rất nhanh.

      Nhưng liên quan đến Lệ Trí Thành và Ái Đạt lại là vấn đề khác. Nghe câu lập lờ của Lâm Mạc Thần, Lâm Thiển cảm thấy hài lòng.

      Ngộ nhỡ, ngộ nhỡ lý giải chuẩn xác, ý của trai là: Đằng nào Ái Đạt cũng vượt qua cửa ải này, để người khác kiếm tiền chi bằng để kiếm? Với tính cách cứng rắn của , rất có khả năng là ý này.

      Trong lúc lòng dạ Lâm Thiển rối bời, Lâm Mạc Thần tiếp tục lên tiếng: “Còn việc gì nữa ? còn em mau về .”

      Lâm Thiển đương nhiên bỏ qua câu đuổi khách của trai, quyết định tung chiêu mạnh hơn.

      rút bàn tay phải khỏi túi áo giơ ra trước mặt Lâm Mạc Thần. Chiếc nhẫn kim cương ngón áp út sáng lấp lánh.

      Lâm Mạc Thần sa sầm mặt.

      , em và Lệ Trí Thành đính hôn rồi.” Lâm Thiển lên tiếng: “ hãy cho ràng, rốt cuộc có giúp bọn em ? Nếu giúp, hại em khó xử giữa hai người đừng trách em nhận ấy mà nhận . Em được làm được.”

      Câu này quá nặng nề, dù Lâm Thiển tỏ ra bình tĩnh nhưng khi chạm phải ánh mắt sắc bén của trai, vẫn giật mình thon thót.

      Vào giây phút nhìn thấy chiếc nhẫn, cảm giác đầu tiên của Lâm Mạc Thần là hài lòng.

      Em cũng là người thân duy nhất của bỗng dưng trở thành vị hôn thê của người đàn ông khác mà báo với tiếng.

      Bây giờ, còn dùng phương thức này uy hiếp , dám nhận Lệ Trí Thành chứ nhận ?

      Hừ…

      “Ok.” Lâm Mạc Thần vô cảm đứng dậy: “Vậy bảo thằng đó hãy nằm chờ chết .”

      xong, liền quay người vào phòng ngủ.

      Lâm Thiển đờ người.

      ra, mục đích của Lâm Thiển khi thốt những câu vừa rồi là để Lâm Mạc Thần nhìn tính nghiêm trọng của vấn đề. Dù sao trái tim con người cũng là máu thịt, dù lời của khiến tức giận, nhưng là người có tâm tư thấu đáo, chắc chắn hiểu ý . Trong tương lai nếu đối phó Lệ Trí Thành, vì nể , cũng nương tay. Lâm Thiển thừa nhận, thiên vị Lệ Trí Thành.

      Mặt khác, Lâm Thiển muốn ép trai lời lòng. Rốt cuộc Lâm Mạc Thần có chịu giúp bọn họ hay ? Nếu có giúp bằng cách nào?

      Xem ra, hiệu quả hoàn toàn ngược lại, chọc giận trai, thậm chí khiến thốt ra câu tàn nhẫn: “Bảo thằng đó nằm chờ chết .”
      Chris thích bài này.

    3. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 33-5

      Lâm Thiển ở phòng khách ngẫm nghĩ lúc, cảm thấy vừa rồi bản thân quá lỗ mãng, khiến trai đau lòng. Thế là lặng lẽ vào phòng ngủ tìm Lâm Mạc Thần.

      Lâm Mạc Thần ngồi ở ghế, xem biểu đồ thị trường chứng khoán ở Mỹ điện thoại di động.

      Lâm Thiển ngồi xuống mép giường cạnh trai, gọi câu: “.”

      Lâm Mạc Thần tiếp tục coi như người vô hình.

      Lâm Thiển khoác tay : “… em sai rồi. ra em biết, chắc chắn vì lo cho bọn em nên mới nhận vụ này. Tại đầu óc em hỗn loạn quá nên…”

      Lâm Mạc Thần nhướng mắt nhìn em : “Muộn rồi, em về . Bây giờ thay đổi ý định, vài ngày nữa đích thân phát động vụ thu mua. Thằng đó chấp nhận cũng được, chấp nhận càng tốt, chủ động đề nghị liên kết với tập đoàn DG, dùng cái vỏ Tư Mỹ Kỳ, gặp Ái Đạt của bọn em thị trường. Vào giờ này sang năm, nếu thị trường còn nhãn hiệu Ái Đạt, Lâm cũng đừng bất ngờ. Tạm biệt.”

      Lâm Thiển khóc dở mếu dở, trai còn “chủ động đề nghị liên kết” nữa chứ.

      , em sai rồi, các đừng “chém giết” lẫn nhau.” ôm chặt cánh tay trai: “Vị hôn phu quan trọng, trai càng quan trọng hơn. Nếu đối xử với em như vậy, bố chúng ta ở thiên đường liệu có vui nổi ? Chúng ta cách cả đại dương, xa nhau bao nhiêu năm trời. Mười sáu tuổi, mới về nước tìm người em này, nỡ lòng lại bỏ rơi em hay sao?”

      Câu rất tình cảm, cũng có ý nhận lỗi. Mặc dù ý định ban đầu là dỗ ngọt trai nhưng vì nhắc đến chuyện cũ, ánh mắt để lộ tấm chân tình.

      Lời và thần sắc của Lâm Thiển chạm vào trái tim Lâm Mạc Thần. hừ tiếng, tiếp tục thốt ra những câu lạnh lùng.

      Lâm Thiển biết tính trai, nhân đà mấy câu ngon ngọt. Cuối cùng, khóe mắt cũng vụt qua ý cười.

      “Bởi vì mối quan hệ giữa và em nên nhúng tay vào vụ mua Ái Đạt. Vụ này do đồng nghiệp của phụ trách. Đây cũng là thỏa thuận ban đầu với những người chung vốn khác.” Lâm Mạc Thần cuối cùng cũng tiết lộ thêm thông tin: “ chỉ phụ trách Tư Mỹ Kỳ và Tân Bảo Thụy.”

      Nghe câu này, phản ứng đầu tiên của Lâm Thiển là quá tốt, trai né tránh Ái Đạt, và Lệ Trí Thành vì vấn đề này mà nảy sinh mâu thuẫn. Suy nghĩ thứ hai là Tân Bảo Thụy và Tư Mỹ Kỳ rơi vào tay Lâm Mạc Thần, chắc chắn chết rất thảm…

      Lâm Thiển thở phào nhõm, ngẩng đầu nhìn trai: “, nếu là đồng nghiệp của mọi chuyện dễ dàng hơn nhiều. Lệ Trí Thành rất lợi hại, nếu đối đầu, đồng nghiệp và khách hàng của chịu thiệt, đừng xót xa nhé.”

      Lâm Mạc Thần cười cười: “Thân mình còn lo chưa xong, lo cho người khác. Em hãy về làm vấn đề, rốt cuộc Lệ Trí Thành có muốn bán hay ? Điều kiện thu mua Ái Đạt chắc chắn tốt nhất trong ba công ty. Lệ Trí Thành là thương nhân thực tế và tỉnh táo hơn em, em chắc chắn cậu ta động lòng?”

      Lâm Thiển khỏi sửng sốt.

      thực tế, Lâm Thiển chưa từng chuyện với Lệ Trí Thành về vấn đề có muốn bán Ái Đạt hay .

      Hôm đó, sau khi tìm ra manh mối qua cuộc điện thoại với Lâm Mạc Thần, hăng hái mở miệng: “Em tìm trai em làm mọi chuyện.”

      Lệ Trí Thành gật đầu: “Nếu tiện cũng đừng miễn cưỡng.”

      Trực giác báo cho Lâm Thiển biết, nhất định bán, bởi đây là sản nghiệp của gia đình . chưa bao giờ phân tích vấn đề được mất trong đó. Bây giờ nghe Lâm Mạc Thần vậy, có chút chắc chắn.

      Dù sao Lệ Trí Thành từng vứt bỏ Aito mà thèm nhíu mày. cũng từng cho biết, sẵn sàng bỏ lợi ích này để đổi lấy lợi ích lớn hơn.

      biết chừng cũng từng nghĩ đến vấn đề bán Ái Đạt ấy chứ.

      Tâm trạng của Lâm Thiển trở nên phức tạp trong giây lát, hẳn là thất vọng mà đột nhiên có chút hoang mang.

      Nghĩ đến đây, rút điện thoại gọi cho Lệ Trí Thành.

      “Em rời khỏi nhà trai rồi, ở đâu?”

      Giọng trầm tĩnh của Lệ Trí Thành từ đầu kia truyền tới: “ vừa rời công ty. Em ở đâu, đến đón em.”

      Dù phát ra thông tin thu mua nhưng Lệ Trí Thành hề tỏ ra lo lắng, sốt ruột hay hoảng hốt. Giọng bình thản của lúc này khiến Lâm Thiển an tâm phần nào.

      cần đâu.” từ chối: “Em bắt xe về thẳng nhà, cũng gần thôi.”

      “Được.” Lệ Trí Thành khẽ: “Về nhà bàn sau.”

      Lâm Thiển cúp điện thoại, đến bãi đỗ xe, chợt nhìn thấy hình bóng quen mắt từ phía xa tới.

      Khốn kiếp , Lâm Thiển chửi thầm câu: Đúng là oan gia ngõ hẹp.

      Trần Tranh bất ngờ khi gặp Lâm Thiển ở nơi này. Mấy ngày trước, ta tình cờ nghe người của công ty đầu tư tiết lộ, Lâm tổng còn em tên Lâm Thiển cũng sống ở thành phố Lâm. Lúc đó, tâm trạng của ta chấn động và phức tạp.

      Điều đầu tiên Trần Tranh nghĩ tới là cái tát dành cho Lâm Thiển. Sau đó, ta nhớ đến vụ ta và Lệ Trí Thành tranh giành hợp đồng của Minh Thịnh, có người tiết lộ, Lâm Thiển nhờ ai đó giới thiệu giúp Lệ Trí Thành. Lúc bấy giờ, ta còn nghĩ, ngờ LâmThiển có mối quan hệ rộng như vậy.

      Bây giờ mới biết, người đó chính là trai , cũng là nhà đầu tư đại diện công ty nước ngoài đến thu mua Tư Mỹ Kỳ.

      Nếu lúc đó ta theo đuổi Lâm Thiển thành công, có lẽ tại Tư Mỹ Kỳ mất nhiều cổ phần mà vẫn có thể hồi sinh?

      “Lâm Thiển.” Trần Tranh gọi , thần sắc tỏ ra tự nhiên: “Đến tìm trai em đấy à?” ta cũng biết được địa chỉ Lâm Mạc Thần từ miệng đồng nghiệp của nên mới tìm đến đây.

      Trần Tranh chẳng có mục đích nào khác ngoài việc tăng thêm mối quan hệ tình cảm với nhà đầu tư có ảnh hưởng lớn này.

      Lâm Thiển đại khái cũng đoán ra ý đồ của Trần Tranh. nhìn ta bằng ánh mắt che giấu chán ghét. Sau đó, chẳng chẳng rằng quay người bỏ .

      Trần Tranh giơ tay ngăn Lâm Thiển, mỉm cười: “Em trốn tránh tôi làm gì? Tôi và Lâm cũng là chỗ quen biết, sau này là đối tác làm ăn, chúng ta có thể bỏ qua khúc mắc trước kia hay ?”

      Lâm Thiển: “Đồ thần kinh.”

      “Lâm Thiển.” Trần Tranh tỏ ra bất lực: “Cái tát đó phải là ý của tôi. Tôi theo đuổi em lâu như vậy, em vừa quay người liền lao vào vòng tay Lệ Trí Thành. Thử hỏi thằng đàn ông nào chịu nổi? Tôi chỉ bảo bọn họ dọa em, ai ngờ bọn họ ra tay ?”

      Lâm Thiển dễ dàng bị lời ngon tiếng ngọt lừa gạt. chau mày nhìn ta, lên tiếng.

      Trần Tranh cúi thấp đầu tiến lại gần : “Em cũng tát tôi cái, chúng ta coi như hòa được ? Em tưởng tôi muốn bán Tư Mỹ Kỳ cho trai em? Nếu phải bọn em và Tân Bảo Thụy đánh nhau kẻ còn người mất, làm loạn cả thị trường, Tư Mỹ Kỳ có đến mức rơi vào tình cảnh ngày hôm nay? Em làm việc ở Tư Mỹ Kỳ ba năm, tôi đối xử với em cũng tệ. Nể mặt tình nghĩa cũ, em hãy tát tôi cái, sau này chúng ta nhắc lại chuyện trước kia. Dù sau cũng đều là công ty Trung Quốc, sau này em hãy giúp tôi câu trước mặt trai em, Trần Tranh tôi cảm ơn em suốt đời.”

      Trần Tranh đâu ra đấy, ánh mắt vô cùng chân thành. Có thể thấy, chưa bao giờ ta hạ mình như vậy.

      Lâm Thiển cắn môi. Về tình cảm, rất ghét con người này. Nhưng nghe câu “Em tưởng tôi muốn bán Tư Mỹ Kỳ”, lại nghĩ đến tình cảnh tương tự mà Ái Đạt có thể phải đối mặt trong tương lai, lại có chút cảm thán.

      “Bạt tai thôi , tôi có sở thích đó.” Lâm Thiển cất giọng lạnh nhạt: “ trai tôi ở nhà đấy, nhưng xin lỗi, tôi và ấy công tư ràng, từ trước đến nay can thiệp vào công việc của nhau nên thể giúp .” xong, liền quay người bỏ .

      Trần Tranh vẫn đứng yên tại chỗ, nhìn lái xe rời . Sắc mặt ta dần trở nên tối sầm.

      ra Trần Tranh biết, từ đầu đến cuối, Lâm Thiển hề đả động với Lâm Mạc Thần chuyện ân oán cá nhân giữa ta, bao gồm cả cái tát đó.

      Nhưng nghĩ đến những điều kiện khắt khe mà Lâm Mạc Thần đưa ra trong hợp đồng thu mua và các loại áp lực dồn xuống Tư Mỹ Kỳ, trong lòng ta lại bốc lên ngọn lửa.

      Nhất định là vì cái tát đó nên Lâm Mạc Thần mới chĩa mũi nhọn vào Tư Mỹ Kỳ. Đây chính là, nhân việc công trả thù riêng.

      Mẹ kiếp, Lâm Thiển, Lâm Mạc Thần, đừng để tôi tìm được cơ hội, thù này báo phải là quân tử.

      Trần Tranh cười nhạt tiếng, quay người lên cầu thang máy. Đến trước cửa nhà Lâm Mạc Thần, ta nở nụ cười lịch rồi giơ tay bấm chuông.

      Hết chương 33
      Chris thích bài này.

    4. Billy Nguyễn

      Billy Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      209
      Được thích:
      91
      2 ac càng ngày càng ngọt ngào nha <3
      truyện càng về sau càng hấp dẫn ~a~

    5. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      thằng cha NDK đó đa tình mà thâm sâu quá, chẳng biết là vợ, hay cái con Lyndia, hay tất cả chỉ là ngụy biện cho cái tài sản nhà họ Chúc và quyền lực nữa :yoyo20::yoyo20::yoyo20:. Lúc nào cũng mập mờ, dứt khoát :th_34::th_34::th_34:thanks nàng @amylee

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :