1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Điền Văn Man Thê - Trạch Trạch Nhân Sinh (Update C112/173)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 34: Ngẫu nhiên gặp mặt “nhi tử”[​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan

      “Ôi chao, mỹ nhân nàng từ đâu trốn đến đây vậy?” Lý Mặc Nhiên còn chưa kịp đuổi tới, bên này Bạch Tiểu Mễ gặp phải tai họa bất ngờ, khi nàng vừa mới rẽ vào con đường liền bị nam nhân mập mạp hơn ba mươi tuổi ngăn lại.

      Lúc vừa nhìn thấy nàng, người nọ hơi kinh ngạc chút, rồi lập tức xông lên có ý muốn nắm lấy cổ tay của Bạch Tiểu Mễ.

      Đối với Lý Mặc Nhiên Bạch Tiểu Mễ tránh thoát, đánh lại, nhưng đối phó với tên béo trước mắt này lại là chuyện khác, chỉ trong nháy mắt khi gã béo kia sắp đụng phải nàng, Bạch Tiểu Mễ nhanh chóng tránh ra chỗ khác.

      “Tiểu mỹ nhân, nếu trốn tới đây bây giờ theo ta trở về !” Tên trung niên mập mạp liếc nhìn Bạch Tiểu Mễ, thấy mái tóc ngắn của nàng chân mày hơi nhíu lại chút, nhưng nhìn đến khuôn mặt của nàng với đôi má hồng hồng, nghĩ buông tha cho người ở trước mắt này được.

      Cho dù nàng sống ở sơn trại hơn hai tháng, nhưng vẫn muốn mang nàng trở về. Kỳ khi nghĩ đến việc Hắc Phong trại cướp nàng , cho đến bây giờ vẫn cảm thấy rất tức giận, buồn bực. Ban đầu nghĩ ra được kế sách tốt là tìm đầu bài bên Xuân Hương lâu để thay thế nàng vào đêm tân hôn, như vậy phụ thân háo sắc thành tính kia của cưới tiểu mỹ nhân về, và nàng là của .

      Nhưng nghĩ tới đám sơn tặc Hắc Phong trại đáng giận kia, chẳng biết thế nào mà lại đem người của đoạt mất.

      Bất quá tuy thể nếm được thức ăn tươi mới, nhưng mỹ nhân như vậy, chắc chắn buông tha.

      “Ngươi nhận sai người rồi!” Cảm nhận được ánh mắt thô bỉ kia dừng lại người mình khiến Bạch Tiểu Mễ vô cùng khó chịu, ánh mắt nàng bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo nhìn tên béo trước mắt.

      ra Bạch Tiểu Mễ cũng nghĩ đến chuyện nàng gặp phải người biết mình là ai. Đặc biệt là sáng nay khi chưa kịp hóa trang chạy ra ngoài, giờ gặp phải tên trung niên mập này ở đây, nhận ra nàng, nhưng bản thân nàng lại biết là phía “nhà chồng” hay là bên nhà “mẹ đẻ” của mình.

      “Tiểu mỹ nhân, nàng quên rồi sao, hai tháng trước nàng gả cho phụ thân của bản công tử ta, nếu bây giờ trở lại nàng theo ta về thôi!” Trung niên mập mạp nhìn người trước mặt bởi vì tức giận mà hai má đỏ hồng, khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, thanh thuần lại mang theo chút quyến rũ, non nớt mang theo tia thành thục, tưởng như mâu thuẫn nhưng lại khá hài hòa, khiến cho thiếu nữ này có vẻ đẹp rung động lòng người, làm tên béo nhìn đến ngơ ngẩn, trong lòng cũng vì thế mà bị kích động ngừng.

      Ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia, trung niên mập mạp có cảm giác máu toàn thân sôi trào, nhiệt khí phóng ra hướng về cái bộ vị kia, thân thể nhất thời nổi lên phản ứng.

      “Ta là ngươi nhận sai người rồi!” Bạch Tiểu Mễ thực chán ghét ánh mắt ghê tởm của tên béo, ngữ khí chuyện cũng thêm nặng hơn, nhìn về phía trung niên mập mạp kia ánh mắt càng lạnh lùng chán ghét.

      “Tiểu mỹ nhân nàng đừng phủ nhận, nếu phải bản công tử coi trọng ngươi, lão nhân kia làm sao có thể lấy ngươi làm thiếp!” Trung niên mập mạp đắc ý cười, ánh mắt cứ đăm đăm nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, muốn mang tiểu mỹ nhân kia trở về, chờ mình chơi chán rồi mới đưa cho lão già kia.

      Nghĩ đến thân thể mềm mại kiều nằm dưới thân mình, trung niên mập mạp bỗng chốc phản ứng càng mãnh liệt hơn, mặt ra chữ “sắc”.

      “Mau, mau, sao còn đứng ngây người ra đó làm gì? Đem người mang về cho bản công tử!” Cảm giác được thân thể nôn nóng chờ mong, trung niên mập mạp muốn tốn nhiều lời lẽ, lập tức quát bọn sai vặt đứng phía sau, thể chờ thêm phút giây nào nữa.

      Nhìn thấy bộ dáng hai gã sai vặt kia chuẩn bị sắp tiến tới bắt mình, Bạch Tiểu Mễ nhất thời nổi giận, ***! Ở bên Lý Mặc Nhiên ta chịu biết bao nghẹn khuất, tại vừa thoát ra được đụng ngay phải bọn cặn bã, mà lại là bọn cha con cặn bã chung vợ, quả thực thể nhẫn nhịn thêm được.

      Bạch Tiểu Mễ nắm tay chặt, nghĩ đánh quyền vào tên sai vặt nếu tiến tới bắt nàng, nhưng tay nàng còn chưa kịp vung ra từ phía sau có cỗ kình phong thoáng lướt qua.

      “Phịch!” tiếng, tên sai vặt vừa mới ở trước mặt Bạch Tiểu Mễ theo đường vòng cung bay xa ra ngoài.

      Bạch Tiểu Mễ chớp chớp ánh mắt, lập tức liền hiểu chuyện gì xảy ra? cần quay đầu nhìn lại cũng biết là tên kia đến, quả nhiên chỉ trong giây lát sau, cánh tay thon dài vươn tới bên hông Bạch Tiểu Mễ, đem người trực tiếp kéo vào trong lòng.

      “Các ngươi nghĩ muốn làm gì với nương tử của ta?” Thanh thâm hậu, ánh mắt lạnh như băng, uy nghi mạnh mẽ, thản nhiên phát ra tôn nghiêm, ngay lập tức dọa cho tên béo và bọn sai vặt của sợ đến ngây người.

      Thân thể tên trung niên mập mạp chấn động, quay nhìn về phía người mới tới, phát đó là nam tử cao lớn đầy râu, nhìn bộ dáng hung thần ác sát, các thế lực nào có ở trấn đều biết đến! Vậy người kia là ai?

      Trung niên mập mạp bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó, kinh ngạc rồi hoảng sợ nhìn lại nam tử cao lớn trước mắt, thân thể nhịn được mà run nhè rồi lùi dần lùi dần về phía sau.

      “Buông ra!” Bạch Tiểu Mễ thấy tên mập như thế, trong mắt thoáng qua tia khinh thường, rồi lập tức vỗ vào cái tay hông mình, người kia luôn tận dụng mọi tình huống, lúc nào cũng có thể ăn đậu hũ của nàng.

      Ánh mắt Lý Mặc Nhiên sụp xuống, vạn phần muốn buông nương tử ra, nhìn về phía tên béo ánh mắt lại lạnh thêm vài phần, tên mập này dám cướp nương tử của , bộ chán sống rồi à?

      “Để ta tự giải quyết!” Đối với thằng cha béo bỉ ổi hạ tiện muốn ăn đòn kia, Bạch Tiểu Mễ thể nhịn được.

      Bạch Tiểu Mễ có chút bất mãn trừng mắt nhìn người nào đó, rồi lại lập tức quay về phía tên trung niên béo kia, tên béo bị dọa sợ hãi run chân ngồi “bịch” xuống đất, đương nhiên tên béo phải sợ Bạch Tiểu Mễ, mà là sợ bộ dáng cao lớn hung thần ác sát đứng bên cạnh nàng kia.

      “Bốp!”

      “Bổn nương ta mà ngươi nghĩ muốn là được sao?”

      “Bốp”

      “Bổn nương ta phát uy nên ngươi tưởng ta là mèo ốm hả!”

      “Bốp”

      “Dám dùng ánh mắt ghê tởm kia để nhìn bổn nương, ngươi muốn sống nữa à!”

      “Bốp”

      “Tên béo chết tiệt!”

      Bạch Tiểu Mễ câu liền vung cái tát lên mặt tên béo, liên tiếp đánh vài cái, lúc này nàng cảm thấy như trút được bụng lửa giận, những gì buồn bực đêm qua cùng sáng hôm nay do Lý Mặc Nhiên gây ra biến mất tiêu.

      Tên béo dung tục kia bị đánh cho mặt mũi sưng bầm, tức giận điên người lên nhưng dám phản kháng lại, ai bảo sau lưng người ta có chỗ dựa vững chắc như thế kia? Mẹ nó! Tay con quỷ này sao lại có lực mạnh như vậy?

      mặt tên béo truyền đến cảm giác đau đớn như bị lửa thiêu, bản mặt bị sưng phù lên đến mức nhìn ra được bộ dáng trước đây, mà cái mặt vốn béo, nay bị đánh sưng lên trông chẳng khác gì cái đầu heo bự.

      Sau khi Bạch Tiểu Mễ xả hết cơn giận, liền ngẩng cao đầu trực tiếp vòng qua tên béo kia rồi tiếp tục tới mục tiêu trước mắt hẻm Hoa Lan.

      Lý Mặc Nhiên nhìn thoáng qua tên béo, sau đó theo phía sau nương tử, nhưng khi ngang qua, Lý Mặc Nhiên liền cúi đầu liếc mắt nhìn tên béo cái rồi dùng thanh mà chỉ mình tên béo nghe được, :“Nếu muốn lưu lại mạng của toàn Trương gia các ngươi, chính ngọ ngày mai đem 50 vạn lượng bạc đến ngôi miếu đổ nát phía tây thôn trấn, và nhớ đừng có nghĩ đến việc chạy trốn, ngươi cũng biết Trương gia các ngươi ai thoát được! Bao gồm cả lũ súc sinh!”

      [​IMG]
      Lim-0403, Halong-ngoc, Phong Vũ Yên18 others thích bài này.

    2. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 35: Bị “lừa gạt” trở về[​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan

      Bạch Tiểu Mễ đương nhiên biết, sau khi nàng vừa rời khỏi, bộ dáng thành kia của Lý Mặc Nhiên đe dọa lừa bịp tống tiền Trương gia, hơn nữa còn dọa bịp người ta đến táng gia bại sản.

      Đến ngày thứ hai, sau khi giao tiền xong, toàn bộ Trương gia cũng bị đuổi ra khỏi thôn trấn cách triệt để, đương nhiên những việc này Bạch Tiểu Mễ hề biết đến.

      “Nương tử, nàng muốn đến hẻm ‘Hoa Lan’ để làm gì?” Vốn muốn trực tiếp ngăn đón cho nương tử đến nơi đó, nhưng nghĩ đến việc mình làm khiến nương tử tức giận nên Lý Mặc Nhiên lập tức thay đổi thái độ, biểu vẻ rất tò mò đến hỏi Bạch Tiểu Mễ.

      phải nơi đó có nhiều mỹ nhân sao? Ta nghĩ muốn vào đó nhìn chút!” Bạch Tiểu Mễ đương nhiên ra là muốn mang Lý Mặc Nhiên tới hẻm ‘Hoa Lan’, nàng nghĩ nếu Lý Mặc Nhiên gặp được người mình thích ở đó mất hứng thú đối với nàng, như vậy nàng được tự do.

      Đây là biện pháp duy nhất Bạch Tiểu Mễ có thể nghĩ đến lúc này, biện pháp này tuy rằng có chút ngu ngốc, nhưng xưa nay hùng khó qua ải mỹ nhân, Lý Mặc Nhiên này tuy rằng tính là hùng, nhưng chắc chắn cũng thích mỹ nhân.

      phải sơn tặc đều thích mấy nương hoa khôi sao?

      Dù sao tại Bạch Tiểu Mễ mặc giả nam trang, cho dù tú bà của kỹ viện có biết nàng là nữ, nhưng vì tiền chắc đuổi nàng ra ngoài. ra cái biện pháp này Bạch Tiểu Mễ chỉ mới nghĩ ra khi đứng trước cửa nhà trọ, bởi vì nàng cũng nhìn ra được, Lý Mặc Nhiên tìm được nàng, như vậy chắc chắn nàng phải trở về Hắc Phong trại cùng với .

      Nếu lúc này Lý Mặc Nhiên lại mê luyến nữ nhân khác, có thời gian hay tâm tư mà để ý đến nàng.

      Có lẽ con đường trước mắt là con đường trọng yếu, cho nên thôn trấn nhìn có vẻ phồn hoa, đường nhà cửa, hàng quán mọc san sát, tiếng rao hàng vang lên ngừng, khí rất náo nhiệt. Từ khi đến thế giới này, đây là lần đầu tiên Bạch Tiểu Mễ nhìn thấy cảnh tượng như thế, có lẽ do ngày hôm qua nàng chỉ lo tìm khách sạn, hơn nữa còn là chiều tối, nên nàng nhận thấy được cảnh tượng náo nhiệt như vậy.

      Cảnh tượng huyên náo khiến Bạch Tiểu Mễ tò mò chậm lại để quan sát.

      Khi lời nàng vừa ra, Lý Mặc Nhiên khóe miệng run rẩy chút, trông nương tử nhà mình hứng trí bừng bừng ngó ngó nghiêng ngiêng nhìn mấy cửa hàng ven đường, thuận tiện còn hỏi thăm vị trí cụ thể của hẻm “Hoa Lan”, cảm thấy có chút kỳ quái.

      “Nương tử, nàng cần đến hẻm ‘Hoa Lan’ cũng có thể nhìn thấy được mỹ nhân!” Lý Mặc Nhiên nhìn người nào đó ánh mắt sáng rực .

      “A! Lý Mặc Nhiên ngươi nhìn thấy tiểu mỹ nhân ở đâu?” Nghe xong lời này, Bạch Tiểu Mễ ngẩng đầu nhìn hướng Lý Mặc Nhiên, chẳng lẽ trong lòng Lý Mặc Nhiên kỳ có hồng nhan tri kỷ, chỉ vì tình thế đặc biệt nào đó mà thể cưới được nàng kia.

      Lúc đó là vì thương thế của Lý Mặc Nhiên, Nhị đương gia nghe lời thần linh kia mà cướp nàng về, tại có việc gì, như vậy bây giờ có thể lấy lí do này khiến thả áp trại phu nhân nàng ra ngoài nhỉ?

      Nếu có thể giành được tự do, mình có nên biểu mình là người rộng lượng , ra khéo hiểu lòng người nguyên lai là như vậy?

      Trong đầu tràn đầy ý tưởng tốt đẹp, khiến Bạch Tiểu Mễ cảm giác thấy trời đầy hào quang, tâm tình bỗng tốt hẳn lên.

      “Đương nhiên!” Lý Mặc Nhiên nhìn nương tử trước mắt cười vui sướng, ánh mắt sáng rực nhất thời hơi nheo lại chút, cảm thấy thái độ của nương tử nhà mình cao hứng có chút kì lạ, hay là nàng nghĩ ra được đáp án mà định .

      Nhưng điều đó là có khả năng! Trong quá khứ từng khen nương tử nhà mình xinh đẹp, nhưng nương tử chưa từng có phản ứng lớn như vậy.

      Đợi chút, phải là nương tử nghĩ......?

      Nháy mắt, vẻ mặt Lý Mặc Nhiên xám xịt.

      “Mỹ nhân kia ở đâu vậy, là người trấn sao? Hay là ở địa phương khác? Có thể dẫn ta gặp mặt được !” Thấy ánh mắt quỷ dị của Lý Mặc Nhiên liếc qua, Bạch Tiểu Mễ ý thức được chính mình có biểu tựa hồ quá mức ràng.

      Dù sao nam nhân đều phi thường tự kiêu, có thể vứt bỏ ngươi, nhưng tuyệt đối thể chịu đựng được chuyện mình bị nữ nhân vứt bỏ.

      Cho nên, Bạch Tiểu Mễ cảm thấy mình biểu cái ý đồ của bản thân ra quá mức ràng rồi.

      “Nương tử theo vi phu!” Mắt Lý Mặc Nhiên lóe lên, lập tức tiến lên giữ chặt tay nương tử, sau đó quay ngược trở về, trước mắt muốn cho nương tử nhà mình đến cái loại địa phương đó, còn cái khác từ từ sau.

      “Nàng ở trấn ?” Bạch Tiểu Mễ thấy Lý Mặc Nhiên như thế, nhất thời nghĩ mỹ nhân kia có lẽ là người ở trấn , nếu vậy tốt quá.

      đến nơi nương tử biết.” tại Lý Mặc Nhiên đương nhiên để lộ tình, muốn trước tiên đem nương tử “lừa gạt” trở về rồi sau.

      Lý Mặc Nhiên tốc độ rất nhanh, nhưng vẫn kiềm chế để nương tử có thể đuổi kịp với tốc độ của mình.

      “Đây là muốn ra khỏi trấn sao?” Bạch Tiểu Mễ nhìn cảnh tượng quen thuộc trước mắt, lập tức quay lại nhìn về phía Lý Mặc Nhiên, chẳng lẽ người kia kim ốc tàng kiều (nạp thiếp) ở ngoài thôn trấn, Bạch Tiểu Mễ có chút ngạc nhiên nhưng khi nghĩ tới thân phận Lý Mặc Nhiên, nếu thủ lĩnh cường đạo kim ốc tàng kiều quả hơi kỳ quái.

      Nhưng nếu như thế nàng có nên quay về chỗ trọ lấy này nọ trước hay , tuy rằng trong đó chỉ có hai bộ quần áo thôi, vì tiền được nàng mang theo người rồi nhưng chỗ quần áo kia nàng vừa mới mua xong!

      “Ừ!” Lý Mặc Nhiên quay đầu, tay vẫn kéo người về phía trước.

      “Xa lắm sao?” Bạch Tiểu Mễ hỏi.

      xa lắm?” xuống núi mất canh giờ, đương nhiên xa.

      “Ừm!” Bạch Tiểu Mễ gật đầu, tiếp tục đuổi theo.

      Qua nửa canh giờ.

      “Thế nào lại còn chưa tới, ta thấy có cái nhà nào đâu?” Bạch Tiểu Mễ càng nhìn đường lại thấy càng quen thuộc, càng lúc lại càng có cảm giác ổn, lập tức giữ chặt tay Lý Mặc Nhiên, sau đó dừng lại.

      “Những đồ kia của nàng vi phu phái người qua lấy, nương tử cần lo lắng!” Lý Mặc Nhiên bình tĩnh nhìn nương tử nhà mình, thấy còn chưa được phần ba đường, Lý Mặc Nhiên dám biểu ra chính mình vui sướng.

      “Ta nghĩ ta nên trở về tự mình lấy đồ tốt hơn!” Bằng trực giác Bạch Tiểu Mễ cảm thấy khó hiểu, hơn nữa ràng đường này hướng lên Hắc Phong trại! Tuy rằng con đường này cũng là hướng về phía “nhà mẹ đẻ” của nàng, nhưng Bạch Tiểu Mễ cảm thấy hành vi của Lý Mặc Nhiên có chút quái lạ.

      cần, được đoạn đường rồi, nương tử mệt mỏi khiến vi phu rất đau lòng, đúng rồi, tại nương tử có mệt , để vi phu ôm nàng !” Vừa xong, Lý Mặc Nhiên chặn ngang thắt lưng, ôm lấy eo nương tử bế nàng lên, sau đó tiếp tục chạy vội .

      đến đây đương nhiên Lý Mặc Nhiên để nương tử quay trở lại trấn , miễn sinh thêm cố gì, ai bảo thích nương tử chứ?

      Cho nên câu hỏi kia chẳng qua chỉ là khách khí chút, căn bản quan tâm đến việc nương tử có để ôm hay , hơn nữa lấy hiểu biết của đối với nương tử, nương tử đương nhiên đồng ý, vậy cần gì phải hỏi.

      Lại , có nương tử trong ngực thoải mái, bước dưới chân cũng hơn, tâm tình bay lên theo, cảm giác tốt đẹp.

      “Lý Mặc Nhiên, tên lưu manh nhà ngươi, khi nào lão nương mệt mỏi, mau buông ta xuống!” Người chạy nhanh về phía trước, cảnh vật ngừng lui về phía sau, Bạch Tiểu Mễ nhất thời tức chịu được, người kia lại thừa dịp nàng chưa chuẩn bị, chiếm tiện nghi của nàng, tức chết nàng mà.

      [​IMG]
      Lim-0403, Halong-ngoc, Phong Vũ Yên18 others thích bài này.

    3. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      [​IMG]Chương 36: Trở lại Hắc Phong trại[​IMG]

      Edit: Van san
      Beta: Lyan

      Có lẽ là trong tiềm thức Bạch Tiểu Mễ cũng biết Lý Mặc Nhiên làm gì xấu đối với nàng, cho nên thời điểm mắng Lý Mặc Nhiên nàng cũng kiêng nể gì, đường cứ cãi nhau ầm ĩ, hai người rất nhanh liền đến dưới chân núi Hắc Phong

      Tuy gọi là núi Hắc Phong nhưng ra phải là ngọn núi, toàn bộ núi Hắc Phong chính là mạch núi, được tạo thành từ hai ngọn núi cao nhất cùng bốn ngọn núi xung quanh, mà trại Hắc Phong lại nằm trong hai ngọn núi cao nhất đó.

      “Ngươi đừng với ta là tiểu mỹ nhân ở núi đấy!” Đến nơi đây rồi mà Bạch Tiểu Mễ còn đoán được ra Lý Mặc Nhiên mang nàng trở lên núi nàng quả tên đại ngốc.

      Nếu phải giờ bị Lý Mặc Nhiên ôm vào trong ngực, Bạch Tiểu Mễ cũng muốn nghĩ tiếp tục lên, nàng cố gắng lắm mới trốn được ra vậy mà chưa kịp hưởng thụ thế giới bên ngoài lại bị bắt về! Cho dù lại bị cướp về cũng nên để cho nàng chơi bên ngoài chút rồi hãy mang về chứ?

      “Đương nhiên.” Cho dù giờ tiểu mỹ nhân có ở núi, nhưng chút nữa có. Xem như là dối đúng ?

      Lý Mặc Nhiên trả lời nghiêm trang, nhìn ra điểm khác lạ nào, ít nhất là Bạch Tiểu Mễ cũng phát ra tia cảm xúc dao động nào khuôn mặt thà kia.

      “Lý Mặc Nhiên, trước tiên ngươi buông ta ra có được ?” Bạch Tiểu Mễ nhìn tên nam nhân có ý định muốn buông nàng ra này, nàng muốn lên núi, mà tiểu mỹ nhân kia lại núi, như vậy nàng có nên cùng chuyện chút hay , nếu có thể đàm phán được, nàng cần phải lên núi nữa?

      “Nương tử đây là nàng quan tâm đến vi phu sao?” Lý Mặc Nhiên đương nhiên có thể nhìn ra tâm tư của nương tử, cho nên người chẳng những thả xuống, tốc độ dưới chân lại càng nhanh hơn chút, chỉ cần trở về, lấy tính tình của nương tử, cho dù ở vừa ý, nhưng vạn phần nắm chắc nàng rời ! Đến lúc đó chỉ cần tăng thêm phòng bị, để nàng thể chạy ra ngoài là được.

      “Đúng vậy! Đúng vậy!” Bạch Tiểu Mễ gật đầu, hi vọng người nào đó chạy nhanh mà dừng lại đem nàng thả xuống.

      “Vi phu rất vui, cuối cùng nương tử cũng quan tâm tới vi phu!” Lý Mặc Nhiên làm bộ dáng phi thường cảm động, nhưng lại hề có ý tứ muốn thả nàng xuống, chẳng những thả, còn ôm chặt, chạy lại càng nhanh hơn.

      “Vậy ngươi thả ta xuống đây ! Ta có thể tự mình !” Bạch Tiểu Mễ ngừng cố gắng, nhưng nàng vẫn chưa nhận ra được là bên trong nam nhân này đầy bụng dạ đen tối cùng cố chấp.

      “Nhìn thấy nương tử quan tâm vi phu như thế, vi phu là cảm động, nhưng vi phu hề thấy phiền lụy, nương tử nàng cần để ý!” Nương tử như thế, làm sao mệt được, hơn nữa ôn hương nhuyễn ngọc ở trong ngực, nỡ buông tay.

      Với tính tình của nương tử, về sau muốn ôm nàng, là chuyện vô cùng khó khăn, cho nên tại Lý Mặc Nhiên tính thả người.

      Bạch Tiểu Mễ khóe miệng run rẩy chút, nàng mất công mất sức cả nửa ngày đều là vô dụng, căn bản người kia có ý định muốn thả nàng xuống!

      Quên , buông thôi! Như vậy cũng tốt, đỡ mất sức đường, sao cả! Bạch Tiểu Mễ tự mình an ủi mình.

      “Lý Mặc Nhiên!” Bạch Tiểu Mễ sắp xếp lại những suy nghĩ mà mình định , sau đó mở miệng.

      “Ừ!” Thanh Lý Mặc Nhiên trầm thấp, dễ nghe, nếu nhìn vào dung mạo, dễ gây cho người nghe có cảm giác thân cận .

      “Ngươi có người trong lòng phải ?” Bạch Tiểu Mễ hỏi.

      “Phải!” Nương tử chính là người trong lòng của , cho nên phải là dối.

      “Vậy vì sao ngươi còn muốn cưới ta?” Bạch Tiểu Mễ tiếp tục hỏi, ánh mắt xẹt qua lớp lớp râu nhìn về phía mặt , ánh mắt nhìn về phía trước, bộ dáng thà phúc hậu, kỳ cảm giác có chút cuồng dã, tràn ngập nam tính.

      phải Nhị đệ qua với nương tử sao?” Trong lòng Lý Mặc Nhiên khẽ nhúc nhích, mỗi khi nhớ tới chuyện này, Lý Mặc Nhiên đều thấy rất may mắn. May mắn là lúc đó mình bị thương, càng cảm thấy may mắn vì lão hòa thượng kia buông ra mấy câu hàm hồ, lại càng cảm tạ Nhị đệ, Tam đệ cùng Tứ đệ tin lời hàm hồ của lão hòa thượng cướp nương tử về, nếu làm sao có thể gặp được nương tử.

      Nếu nương tử xuất , sống được đến giờ phút này. Kỳ thương thế của có đơn giản như vậy, thế nhưng nương tử lại đánh bậy đánh bạ đá cước tạo ra kỳ tích, xử lý được vết thương khó chữa kia của .

      Cảm giác này hết thảy giống như nhìn thấy ánh sáng trong chốn u tối, cảm giác nương tử xuất là vì , hơn nữa càng về sau, khi tiếp xúc với nương tử, lại càng thích nàng.

      thích, Lý Mặc Nhiên đương nhiên dễ dàng buông nàng ra, cho dù tại nàng thích .

      “Chỉ vì vậy mà ngươi liền buông tha cho người mình thích sao?” Bạch Tiểu Mễ đột nhiên có chút tức giận, sai là lần đó đen đủi thế nào, lại khiến nàng đánh bậy đánh bạ cứu mạng, nhưng cũng thể vì vậy liền nhất quyết thành thân cùng nữ nhân mình chưa từng gặp mặt chứ?

      “Ta có buông tha!” Lý Mặc Nhiên cỡ nào thông minh, qua lời của Bạch Tiểu Mễ, đại khái cũng hiểu được mục đích của nàng, chính là Lý Mặc Nhiên muốn để cho nương tử phát ra chân tình của mình quá sớm, nếu nương tử biết vậy mà phòng bị , con đường truy thê của càng khó khăn hơn!

      Kỳ Bạch Tiểu Mễ thấy về Lý Mặc Nhiên, nhưng do trải qua đoạn thời gian ở chung, Bạch Tiểu Mễ đại khái biết, nam nhân này thoạt nhìn là người to lớn chất phác, kỳ tên bụng dạ vô cùng đen tối, hơn nữa có cảm giác vụng về như vẻ bề ngoài, chẳng những ngu ngốc, còn cực kì thông mình.

      “Vậy ý ngươi là muốn ta cùng với nữ nhân khác chung chồng?” buông tay, muốn cưới hai vợ, nam nhân quả nhiên phải thứ gì tốt, cho dù là nam nhân thoạt nhìn bộ dáng hiền hậu chất phác cũng như nhau.

      Ngữ khí Bạch Tiểu Mễ nhất thời lạnh vài phần, ánh mắt nhìn về phía Lý Mặc Nhiên lại chứa đầy tức giận.

      Lý Mặc Nhiên bất đắc dĩ thở dài hơi, cảm giác bị nương tử hiểu lầm tốt!

      “Lý Mặc Nhiên, tại Bạch Tiểu Mễ ta trịnh trọng tuyên bố, cho dù ta có gì nữa cũng nhất quyết chung chồng với người khác, cho nên thừa dịp tại Đại gia nhà ngươi có cảm tình với ta, như vậy chúng ta liền cách ly !” Bạch Tiểu Mễ thấy Lý Mặc Nhiên lặng im lên tiếng, nghĩ là cam chịu, cho nên dựa theo tình hình thực tế liền lập tức đưa ra cầu của mình.

      “Đại đương gia, phu nhân, các ngài trở lại!” Lý Mặc Nhiên chưa lên tiếng, bỗng nhiên phía trước vang lên thanh hưng phấn vui mừng.

      “Nhanh báo tin Nhị đương gia, Tam đương gia cùng Tứ đương gia, báo Đại đương gia trở lại!” thanh khác lại vang lên, ràng nghe được hưng phấn trong câu đó.

      Trong khi chờ câu trả lời của Lý Mặc Nhiên, nhất thời Bạch Tiểu Mễ nghe được những thanh như thế, ngẩn người sững sờ nhìn về phía xa xa, cảm giác có chút thể tưởng tượng được.

      Chỉ mới nửa canh giờ trước bọn họ còn ở phía dưới chân núi, cho nên nàng nghĩ thừa dịp chưa kịp lên núi thuyết phục thả nàng , thế nào trong nháy mắt tới đến Hắc Phong trại rồi.

      Vừa rồi do nàng luôn quan sát Lý Mặc Nhiên, mà quên để ý đến đường , giờ trở lại Hắc Phong trại.

      [​IMG]
      Last edited: 14/10/14
      Lim-0403, Halong-ngoc, Phong Vũ Yên22 others thích bài này.

    4. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      với tính tình của LMN ta thích, nếu lấn được là lấn tới cùng luôn:yoyo53::yoyo53::yoyo53:, con đường truy thê của có nhiều chuyện đáng đây:yoyo38::yoyo38::yoyo38:, đọc liền 3 chương là thích, ủng hộ nàng nha ss, cố lên

    5. Tubu

      Tubu New Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      8
      Đọc 1 lèo 3 chương thích quá :) cảm ơn bạn nhé :)
      ngthtrang1412 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :