1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng Hôn - Hân Hân Hướng Vinh

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ☆, Chương 25

      Hựu An phải thừa nhận, mình chó ngáp phải ruồi gả cho ông xã vô cùng mê người, giống như đào được mỏ kim cương. Hựu An nghĩ lâu cũng nghĩ ra, còn cái gì mà người đàn ông này am hiểu. Người đàn ông 36 rồi, hễ chơi đùa, lại giống như thiếu niên mười bảy mười tám.

      mang chơi dù lượn. Trong phút chốc từ dốc thoải bay lên trời, Hựu An sợ nhắm hai mắt lại, lá gan rất , nhưng từ từ cũng sợ nữa, bởi vì biết ở trong lòng , rất an toàn. Bọn họ giống như chim Ưng bay lượn trời, phía dưới là rừng núi trập trùng, đầu là trời xanh mây trắng. theo người đàn ông này có thể lên tận trời cao.

      rất cưng chiều , còn cưng chiều hơn ba . Hựu An cảm thấy, mình quay về quá khứ, trở lại thành đứa trẻ áo đến vươn tay cơm tới há mồm rồi. Có lúc, thậm chí Hựu An có loại ảo giác, mình phải là bà xã của mà là con . Dĩ nhiên, loại cảm giác này chỉ là có lúc, thường , cầm thú, đè xuống làm dứt, đa dạng chồng chất.

      Người đàn ông này luôn miệng 36 năm khai trai. Hựu An lại cảm thấy, lão hồ ly tinh tu luyện mị thuật (kỹ thuật quyến rũ) 360 năm. Nếu như vứt bỏ ngượng ngùng cùng ranh giới cuối cùng trong lòng, Hựu An phải thừa nhận mình rất tính phúc, chỉ là tính phúc có hơi quá. Người đàn ông này đối với loại chuyện đó làm biết mệt.

      Hựu An rốt cuộc tin tưởng lời của Triệu Thiến cùng Giai Kỳ. Người đàn ông làm lính đúng là thể chọc, tinh lực vô cùng đầy đủ, lại trải qua huấn luyện dày đặc. Mình làm vợ , là được chứng minh thể lực bản thân khỏe như voi, là đau cũng vui vẻ.

      Hựu An ngồi dậy, vén chăn lên nhìn mấy lần. người, vết hôn tím bầm mới chồng lên cũ, vết cũ còn chưa tan mất, liền bị người đàn ông kia gặm ra vết mới.

      thích hôn , cắn , từ đầu đến chân buông tha mỗi góc nào. Mỗi lần đều hôn đến khi bất lực, cắn cả người run rẩy, mới có thể tiến vào chủ đề.

      Hựu An hơi giật giật, cảm giác giữa hai chân hồi chua xót. Có chút uất ức chu chu miệng, đưa tay lấy quần áo chuẩn bị sẵn, mới phát bộ quần áo cưỡi ngựa, phải mang tới.

      Ngày hôm qua chơi dù lượn cho tới trưa, trở về liền mệt mỏi cử động được. Buổi chiều hai người vùi ghế sa lon xem phim, bộ phim lịch sử hoành tráng, cuối cùng diễn biến thành bộ phim về nhân vật có . Mọi chuyện xong xuôi, mệt như đứa trẻ chơi đùa cả ngày, nhắm mắt lại nằm người mà ngủ thiếp , tỉnh dậy tại. Hựu An nghiêng đầu nhìn chút, rèm cửa sổ dầy cộm nặng nề sớm kéo ra, ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa mỏng bên trong, chiếu vào, nhiệt độ có chút ấm áp.

      Chẳng lẽ Chu Tự Hoành thừa dịp ngủ, xuống núi, còn thuận đường mua y phục cho . Cửa từ bên ngoài đẩy ra, Chu Tự Hoành vào, vẫn là quần lính, lồng ngực mê hoặc, cánh tay cường tráng, cơ ngực rối rắm. Hựu An nhớ rất , lúc người mình từ bắp thịt rỉ ra mồ hôi, cái loại sức căng đó, rất nam tính, rất hấp dẫn.

      Vẻ mặt nha đầu này lóe lên, khuôn mặt nhắn ửng hồng nhìn chằm chằm , biết trong lòng suy nghĩ cái gì. Chu Tự Hoành vào, cúi đầu hôn cái miệng nhắn của cái: "Ngày hôm qua em ngủ như chết, gọi em dậy ăn cơm em cũng tỉnh, còn rầm rì làm nũng với . tại có đói bụng ? Đứng lên ăn cơm, ăn cơm xong dẫn em cưỡi ngựa."

      "Cưỡi ngựa?" Hựu An bĩu môi: "Cả người người ta đều đau, sao có thể cưỡi ngựa?" Chu Tự Hoành khỏi cười, nha đầu này vốn yếu ớt, tại cưng chiều càng thêm thích làm nũng, mềm mại ỷ lại vào , khiến buông ra đặt xuống. Cho dù xuống núi bổ sung lương thực, cũng phải thừa dịp nha đầu này ngủ thiếp , nếu làm nũng, nỡ rời , dù chỉ chút.

      Chu Tự Hoành khỏi bắt đầu rầu rĩ chuyện về sau, nếu có nhiệm vụ hoặc diễn tập, hai người tất yếu tách ra nửa tháng hoặc tháng cũng là chuyện thường. Đến lúc đó làm sao để vượt qua.

      Chu Tự Hoành ôm từ trong chăn ra, mặc quần áo cho . thích phục vụ dâu của . Vợ nha đầu lười, lúc đầu còn ngượng ngùng ỡm ờ, mấy ngày gần đây, liền bắt đầu phối hợp với . cầm áo lót giơ ra, cánh tay của rất có thứ tự liền xỏ vào, thân thể ngã về trước nằm úp sấp trong lòng , để cài móc khóa phía sau cho , cài xong, lại mặc từng cái từng cái khác cho . Độ phối hợp của vô cùng cao, bảo duỗi chân liền duỗi chân, bảo cúi đầu liền cúi đầu, là nha đầu lười. ( Hoành cưới con chứ có cưới vợ đâu ^^)

      Mặc quần áo xong, Chu Tự Hoành duỗi cánh tay, tiểu nha đầu liền nhảy tới, giơ tay ôm cổ của , cặp chân lưu loát vòng ở hông , cứ như vậy kéo cái mông của rửa mặt.

      thích tư thế này, Chu Tự Hoành cũng thích. thích ôm như vậy, nhưng lại thích như vậy, ôm , đẩy vào , tiến vào sâu, mỗi lần lại mạnh hơn, nghe rên lên từng tiếng cao thấp, cảm giác kia có thể thư sướng đến tận trời.

      Cái gì là tân hôn? Chính là lúc nào cũng muốn dính cùng chỗ, làm gì cũng muốn tách ra, thậm chí rửa mặt. Chu Tự Hoành chưa bao giờ biết mình có loại háo sắc cổ quái này, nhưng cưới dâu Hựu An này, liền hận được giúp chuẩn bị tốt mọi chuyện, giống như chăm sóc con ruột.

      Chu Tự Hoành đặt ghế trước bồn rửa tay, trét kem đánh răng lên bàn chãi đánh răng chạy bằng điện. Tiểu nha đầu lại rất nghe lời, thấy trét kem đánh răng xong, liền há mồm ra, tay cũng lười cử động, để đánh răng cho .

      Đánh răng rửa mặt xong, tiểu nha đầu soi gương trang điểm, biết còn hỏi: "Ngày hôm qua xuống núi?" Chu Tự Hoành cúi đầu cắn gương mặt của hớp: "Nếu xuống núi, cũng chỉ có thể ăn em."

      Hựu An chu mỏ: " ăn ít lắm sao?" Chu Tự Hoành khỏi vui vẻ, tiểu nha đầu cũng biết tranh luận rồi. Cúi đầu giữ chặt đầu của , hôn lên. Tiểu nha đầu học rất nhanh, dần dần biết tìm thú vui, hơn nữa bản thân là nha đầu bướng bỉnh chịu thiệt thòi. hôn thế nào, cũng học theo hôn trở lại. tới em , khuấy động khiến khí cũng nóng lên. Chu Tự Hoành cam lòng buông ra, thở dốc hơi : "Vợ à, em còn câu dẫn , chỗ ấy hôm nay cũng dừng được."

      Hựu An đỏ mặt, Chu Tự Hoành dùng lượt chải tóc cho , tiểu nha đầu đột nhiên : "Cột tóc lên mới hợp với quần áo." Tìm dây thun đưa cho , ý là bảo Chu Tự Hoành cột tóc cho .

      Tóc dâu trong những bộ phận Chu Tự Hoành thích nhất, vừa mềm vừa mượt, dày giống như tảo dưới đáy biển, lúc cột, tóc vung vẩy tạo thành đường cong, đẹp động lòng người. Nhưng để cho cột tóc, Chu Tự Hoành thử mấy lần cũng thể thành công, cuối cùng đuôi ngựa cột lên có chút rối.

      Tiểu nha đầu soi gương, ghét bỏ tháo ra, hai ba cái liền đem tóc của mình cột thành búi tóc hình đóa hoa, hợp với bộ quần áo cưỡi ngựa màu lam, trẻ trung xinh đẹp nên lời. Chu Tự Hoành chưa từng mua quần áo cho phụ nữ, Hựu An là người đầu tiên. Thoạt nhìn rất thành công, cũng muốn ra ngoài.

      Rốt cuộc ép buộc ăn điểm tâm xong, lúc thực ra cửa, hơn mười giờ. ra em trai định xây làng du lịch ở đây, sau đó lại luyến tiếc cảnh đẹp chưa khai thác này, mới xây căn biệt thự để mình hưởng dụng. Mặc dù là biệt thự riêng, phương tiện đồng bộ chung quanh cũng coi như đầy đủ.

      Bên cạnh biệt thự là trường đua ngựa . Bình thường ngựa đều được nuôi ở dưới chân núi. Sáng sớm hôm nay Chu Tự Hoành gọi điện thoại qua, bảo người ta dắt lên con. Trường đua ngựa lớn, nhưng tương đối chuyên nghiệp, hơn nữa lại ở lưng chừng núi, xa xa là từng dãy núi nhấp nhô, bên cạnh là cỏ biếc như tơ, rong chơi trong đó làm người ta lưu luyến quên về, hơn nữa còn là chỗ hoàn toàn riêng tư, mấy dặm xung quanh cũng nhìn thấy người thứ ba.

      Chu Tự Hoành dắt Đại Hắc Mã (con ngựa đen lớn) tới, Đại Hắc Mã vô cùng dũng, giơ vó lên, phun khí, mắt ngựa hẹp dài liếc Hựu An cái, ý là rất xem thường .

      Lúc đầu Hựu An có chút sợ, nhưng bị con ngựa xem thường, cáu kỉnh, chống nạnh : "Mày tỏ vẻ cái gì? lát tao liền cưỡi lưng mày làm mưa làm gió đó."

      Chu Tự Hoành khỏi bật cười, đưa tay giữ hông của , khoát tay lập tức nâng lên. A...... Đột nhiên ngồi ở lưng ngựa, Hựu An hét lên tiếng, hơn nữa Đại Hắc Mã còn vẩy bờm ngựa, bị hù chết, thân thể bám xuống, gắt gao siết cổ của Chu Tự Hoành buông tay.

      Chu Tự Hoành cười tiếng, xoay người lên ngựa, đem xoay người, để nằm trong lòng ngực mình, bàn tay vòng qua kéo cương ngựa. Hựu An chui vào trong lòng , vội vàng ôm lấy hông , chỉ sợ té xuống.

      Chu Tự Hoành cúi đầu hôn cái: "Nha đầu nhát gan, lá gan chơi dù lượn ngày hôm qua đâu rồi?" Thúc vào bụng ngựa, con ngựa thong thả chạy chậm vòng quanh đường đua.

      Chạy hai vòng, Hựu An cũng cảm thấy có gì đáng sợ. Vì vậy buông lỏng chút, từ trong ngực Chu Tự Hoành xoay người qua, tựa lên ngực , nhìn chung quanh, bắt đầu thành . Cái mông theo lắc lư của ngựa nhún nhún về phía sau, cả người Chu Tự Hoành bốc lửa.

      Tối hôm qua thấy dâu của mệt muốn chết rồi, Chu Tự Hoành mới mềm lòng bỏ qua cho . Nhịn đêm, lúc này phải chống chọi với trêu chọc của . Hơn nữa hai người bọn họ ở lưng ngựa, biên độ lắc lư của ngựa, ở trình độ nào đó mà , dù khác với làm tình nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.

      Hựu An đột nhiên cảm thấy, phía sau cái mông của mình chợt bị vật thể như cây gậy thô sáp cứng rắn đâm vào, cũng biết là ổn. Hơn nữa người đàn ông phía sau càng dán càng gần, tay cũng bắt đầu thành .

      Mặt Hựu An vọt cái liền đỏ lên, mặc dù nơi này chỉ có hai người bọn họ, nhưng ban ngày ban mặt, cũng có dũng khí như vậy. Tay vội chân loạn đẩy tay của ra, rầm rì: "Đừng làm rộn......"

      Chu Tự Hoành chợt tăng tốc. Đại Hắc Mã ước chừng sớm chán nản chậm rì rì như vậy khoảng sân vắng, tung bốn vó, chạy , nhảy qua lan can của trường đua, mới dừng lại. Chu Tự Hoành ôm vợ nhảy xuống ngựa, vào trong căn nhà gỗ bên cạnh.

      Hựu An còn chưa nhìn căn nhà dùng để làm gì, liền bị Chu Tự Hoành đặt xuống, bắt đầu xé rách y phục của . Bộ quần áo cưỡi ngựa này dù nhìn rất đẹp, lại cố tình có rất nhiều nút áo. Lúc Chu Tự Hoành cưng chìu, rất có kiên nhẫn. Lúc này dục vọng công tâm, đâu còn có thời gian nghĩ đến. cởi được, hai tay liền nắm lại, roẹt tiếng, quần áo mới vừa mặc vào tới giờ hoàn toàn rách nát; lưu loát cởi quần của mình xuống, đẩy chân ra, dùng sức đâm vào......

      Tác giả có lời muốn : gắng viết văn phong cho giống giọng văn của nhà văn mà mình sùng bái.

      Lam Phượng Hoàng có lời muốn : tác giả muốn giết ta sao mà H liên tục thế này :-(
      levuong, Halong-ngoc, milktruyenky4 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ☆, Chương 26

      Hựu An bị va chạm, thân thể lui vào trong đống cỏ sau lưng, mới phát nơi này có lẽ là căn phòng để thức ăn gia súc. Chỉ đêm làm, người đàn ông này lại vô cùng kích động giống như tám trăm năm chưa từng thấy người phụ nữ.

      Bộ quần áo cưỡi ngựa đẹp mắt người sớm tản ra tan tác, cả quần cũng cởi, cứ như vậy thẳng tắp đâm vào, vọt mạnh đẩy mạnh, va chạm nhiều lần thiếu chút nữa ghim vào trong đống cỏ. Bàn tay to của cố định hai chân , nâng lên, mở ra đến góc độ lớn nhất. chợt đứng lên, cầm cổ chân mảnh khảnh của , từ trút xuống vào......

      Hựu An có cảm giác mình nhất định bị người đàn ông này đâm chết. Sức lực lớn như vậy, cơ hồ hoảng sợ mở mắt ra, cứ như vậy nhìn tiến vào thân thể của . Mắt Hựu An mở to đến trình độ thể tin được, giống như là lần đầu tiên ở khoảng cách gần như vậy nhìn đến người em tốt của ......

      Vật đen tím này vừa thô vừa dài, nhìn qua có vài phần dữ tợn. cũng thể tin, thân thể nho của mình có thể chứa được vật dọa người như vậy, aaa...... Bị nhìn, vật của Chu Tự Hoành càng thêm phấn khởi, dưới ánh mắt Hựu An, nhanh chóng trướng lớn thêm vòng, mạnh mẽ cắm vào.

      Hựu An có thể thấy , mảnh thịt phấn hồng bị đẩy mạnh mà tiến vào. A...... khỏi kêu lên, cái loại căng đau đó làm cho sợ, hơn nữa lại quá sâu. Cái tư thế này cơ hồ có thể đẩy đến cuối thân thể , có thể cảm thấy mình phải chịu từng trận từng trận ê ẩm tê ngứa giống như bị sóng đánh tới, đủ khiến lơ lửng, cả người run rẩy còn là chính mình.

      "Vợ à, có thích hay ? Thoải mái hay ? Hả? Trả lời ......" Người đàn ông người lại vẫn tha cho , từng phát từng phát chạm mạnh, còn hỏi vấn đề mắc cỡ như vậy. Hựu An mím chặt môi, lại bị dùng lực lớn đẩy vào, khỏi rên lên tiếng.

      Chu Tự Hoành thấy dâu mạnh miệng, đột nhiên rút lui ra khỏi thân thể của . Hựu An liền cảm giác phía dưới trống rỗng, giống như cả người đều là khoảng , có chút khó nhịn nóng nảy tập kích quấy rối trồi lên, khổ sở muốn khóc.

      Chu Tự Hoành lại xoay người , nhấc hông của lên, từ phía sau tiến vào. Cái tư thế này cũng tốt hơn bao nhiêu so với vừa rồi, hơn nữa trước mặt có lan can đỡ, bị chạm mạnh, Hựu An liền quỳ sấp mặt đất...... Từng phát từng phát, Chu Tự Hoành liên tục làm loạn trong cơ thể , thân thể cứng rắn dính vào sống lưng , dọc theo lỗ tai nhàng gặm cắn, hô hấp nặng nề phun ở bên tai . Hựu An cảm thấy, đầu óc bắt đầu lờ mờ.

      Chu Tự Hoành thích tư thế này nhất. Vì tư thế này có thể để cho cầm nắm được tất cả các bộ phận thích nhất người dâu . Bàn tay to của bắt được con thỏ mềm mại nhảy lên, ngón tay nắm được đỉnh phấn hồng nhắn. Đỉnh phấn hồng nhắn giống như dâu của , trong nháy mắt cứng lên, làm thích buông tay......

      đụng càng thêm dùng sức. Ưm a...... Ưm a...... Nghe dâu của kêu lên, tiếng sau cao hơn tiếng trước, Chu Tự Hoành vẫn chưa thấy đủ, cắn vành tai , cố chấp hỏi : "Tiểu nha đầu ăn ở hai lòng, thoải mái hay ? Hả?" Dưới thân dùng sức nhấn vào, tiếng Hựu An kêu liền tăng lên quãng tám......", thoải mái hay , , hả? cử động nữa nha......"

      cử động, phía dưới giữ yên, nhưng môi lưỡi lại dọc theo lỗ tai của xuống, từ cổ tràn xuống hai bên xương sống từng phát từng phát gặm lấy . Cả người Hựu An run rẩy, cái loại khó nhịn đó khiến sắp vỡ tan. Hơn nữa chậm rãi rút ra, ràng cảm giác căng lên mạnh mẽ, nhưng người đàn ông này vẫn giữ yên.

      Hựu An cảm giác mình sắp điên rồi, cái mông bị khống chế vểnh lên lui về phía sau. Chu Tự Hoành lại giống như hành hạ , hoàn toàn lui ra ngoài. Cảm giác cột trụ nóng bỏng đó rời , mà là ở trong khu vực đầm lầy ẩm ướt của , ma sát chợt trước chợt sau, chính là chịu vào, chính là cho ...... (trời ơi, máu của ta, giết ta , ta muốn đình công)

      Cuối cùng Hựu An ríu rít khóc, uất ức tăng lên, càng khóc càng lớn tiếng. quay người lại, dùng sức đấm Chu Tự Hoành: " hư, hư, xấu lắm, xấu lắm, ô ô ô......"

      Chu Tự Hoành dở khóc dở cười, vợ bị cưng chiều trở nên yếu ớt rồi, càng ngày càng nhiều hơn. Ôm thân thể xoay cái, nằm đống cỏ khô đem vợ nâng lên mình, cố định hông của , kề vào người em của , tiểu nha đầu tự mình ngồi xuống. A...... Chu Tự Hoành khỏi rên lên tiếng, tiểu nha đầu còn chưa hả giận, ngồi xuống, hai bàn tay bé còn bấm thịt của , ý là bảo di chuyển.

      Chu Tự Hoành có cách, giơ hai cánh tay đem cái mông của nâng lên, từng phát từng phát đẩy vào, càng lúc càng nhanh, càng ngày càng nặng, cái cuối cùng, thân thể tiểu nha đầu mềm nhũn, nằm người , nhúc nhích.

      Chu Tự Hoành mới ôm lật xuống dưới, nhấc chân lên, mạnh mẽ va chạm. Trải qua kích tình, thân thể Hựu An càng nhạy cảm. Dư vị của loại co rúc đó còn chưa tản , bị người đàn ông này đâm cái vào. Cái loại mùi vị đó, khiến Hựu An thút tha thút thít hai cái, muốn đẩy ra, nhưng bị người đàn ông này gắt gao khóa chặt thân dưới, căn bản nhúc nhích được. hận, vòng tay ra sau cổ , móng vuốt từng phát từng phát cào lên sống lưng .

      Chu Tự Hoành bị móng vuốt nha đầu này làm tăng tinh thần, kịch liệt đứng thẳng đâm mạnh mấy chục cái, gầm tiếng. Hựu An khỏi sợ run cả người, cũng có thể cảm nhận được có dòng khí nóng chợt bắn vào trong cơ thể. Người đàn ông này sắc lang hơn kém.

      Lăn lộn đủ rồi, thể lực Hựu An sớm còn, cả người mềm thành nắm bùn, nằm trong ngực Chu Tự Hoành, mắt cũng mở ra được, mặc cho Chu Tự Hoành như có như vuốt lưng . cúi đầu nhìn , tóc sớm tản ra, bù xù còn ghim ngổn ngang mấy sợi rơm rạ, thân thể trải qua dục vọng gột rửa hồng hào nằm trong lòng , giống như trứng tôm mới vừa luộc chín. khuôn mặt nhắn còn giữ chút nước mắt, cái miệng nhắn chu lên, thỉnh thoảng còn thút tha thút thít. Tim của Chu Tự Hoành nha! Mềm nhũng cũng biết thành cái dạng gì rồi! Nha đầu này quả chính là số kiếp của .

      Chu Tự Hoành vuốt vuốt tóc , cởi áo của mình xuống, mặc vào người , ôm ra ngoài, cũng thèm dắt ngựa, trở về biệt thự tắm cho . Biết nha đầu này ghét nhất là người nhớp nhúa, lúc này uốn éo người , mày nhăn chặt, cho đến khi Chu Tự Hoành đặt vào trong bồn tắm, mày mới giãn ra. Từ đầu đến cuối cũng mở mắt ra, thoải mái rầm rì tiếng, cánh tay vòng quanh cổ Chu Tự Hoành cũng buông ra.

      Chu Tự Hoành khẽ cười tiếng, kề vào cái miệng nhắn của hôn cái, giọng : "Em buông ra, sao tắm rửa cho em đây, hay là em còn chưa mệt?"

      Hựu An khỏi chu chu miệng, tình nguyện buông ra. ít biện pháp trị nha đầu này Chu Tự Hoành cũng có, mang bộ dạng vú em phục vụ gội đầu tắm rửa. Thu thập xong nhét vào trong chăn, vỗ lưng , đợi ngủ thiếp , mình mới vọt tắm.

      Vừa lên giường, tiểu nha đầu liền tự động tự phát lăn vào trong ngực , dùng cả tay chân ôm , ngủ ngon ngọt vô cùng. Chu Tự Hoành cũng chịu đựng tư thế ngủ tốt của nha đầu này, ôm , lúc nửa đêm chừng liền đem chăn đạp ra, giống như đứa bé.

      Lúc nửa đêm, tiểu nha đầu trầm giọng rầm rì tiếng, khiến Chu Tự Hoành giật mình tỉnh lại. Mở đèn lớn mới phát , mặc dù tiểu nha đầu còn ngủ, cũng thích hợp lắm, giống như bị đau ở đâu. trầm giọng nức nở, giống như con thú bị thương, cần cũng làm cho người đau lòng.

      Chu Tự Hoành cúi đầu hôn , gọi: "Vợ, vợ à, khó chịu chỗ nào, hả?" Hựu An hí mí mắt lầm bầm : "Đau bụng......" Cắn cắn môi còn : "Phía dưới cũng đau......" "Phía dưới cũng đau?" Chu Tự Hoành có chút luống cuống, vội vàng đưa tay sờ, tay sờ soạng thấy hơi ướt lạnh, rút ra liền nhìn thấy máu.

      Chu Tự Hoành nhớ tới cái gì, nhàng lắc lắc hỏi: "Bà mẹ lớn của em là ngày nào, có nhớ ?" Hựu An hiểu phất phất tay bé: "Bà mẹ lớn gì? Em có bà mẹ lớn." Chu Tự Hoành khỏi vừa bực mình vừa buồn cười: " hỏi kinh nguyệt của em là ngày nào?" Hựu An chợt mở mắt, vén chăn lên nhìn chút, khuôn mặt đỏ lên.

      Chu Tự Hoành còn có cái gì mà hiểu, vào phòng tắm cầm khăn lông nóng ra, lau máu rỉ ra giữa hai chân cho , hỏi có mang băng vệ sinh theo . Tiểu nha đầu lắc đầu lời nào, Chu Tự Hoành dùng khăn lông khô xếp ở phía dưới đệm cho , pha nước mật ong. Nhìn uống từng ngụm xong, đứng lên liền mặc quần áo vào.

      Hựu An ngước mắt nhìn mặc quần khoát áo, khỏi mở miệng hỏi: " đâu vậy?" Chu Tự Hoành : "Trong thôn dưới chân núi có tiệm tạp hóa, mua băng vệ sinh cho em." Tay bé của Hựu An duỗi ra đặt trong bàn tay , Chu Tự Hoành theo thói quen cầm lấy, Hựu An chu chu miệng làm nũng: "Đừng được , nơi này chỉ có mình em, em sợ......"

      Chu Tự Hoành thở dài, nha đầu này là số kiếp của mà, lên giường bế ôm vào trong lòng mình: "Ừ, ngày mai mới , ngủ thôi! Ngủ thôi!"

      phải Hựu An khác thường, phụ nữ lúc này vốn phân phải trái. Hựu An vừa nghĩ buổi tối khuya ở trong núi chỉ còn sót lại mình , liền cảm giác mình giống như động vật đáng thương bị vứt bỏ, cho nên chết sống quấn lấy Chu Tự Hoành.

      Chu Tự Hoành đợi ngủ say, mới rón rén xuống núi, trả tiền gấp mấy lần mới gõ cửa được tiệm tạp hóa, mua mấy gói băng vệ sinh liền trở lại, thay cho dâu . Mọi việc xong xuôi, trời cũng sáng rồi.

      người Hựu An thoải mái, tính làm nũng liền tăng lên, càng thích đùa bỡn. Hai người thể ra ngoài, liền vùi sô pha xem phim. dâu nép vào trong ngực cũng chịu yên, chốc chốc cử động, chốc chốc lại hôn, chốc chốc lại sờ .

      Nha đầu này hư quá , ỷ vào việc thể thu thập , liền thích câu dẫn . Xem phim, tay bé liền từ lưng vào trong, bóp hạt đậu trước ngực , lát lại sờ sờ cơ bụng . Chờ lúc người em phía dưới của dựng đứng lên, tiểu nha đầu lại dùng ánh mắt vô cùng vô tội nhìn , ý là phải lỗi của .

      Đây là lần thứ mấy rồi chứ? Chu Tự Hoành hít sâu hơi, cúi đầu cắn gương mặt của vợ hớp: "Tiểu nha đầu em dám làm nha! Ỷ vào tại thu thập được em, em liền dám làm."

      Hựu An xấu xa cười ha ha ha, đột nhiên phát , trêu chọc người đàn ông này cũng hứng thú. Đặc biệt có cảm giác thành tựu, Hựu An nháy mắt mấy cái, tay bé trượt dọc theo cơ bụng , xẹt cái chui vào trong quần , cầm lấy người em nhảy nhảy về phía trước......

      Lam Phượng Hoàng có lời muốn trăn trối: mai mốt edit chương có H phải tăng thời gian lên gấp đôi, phải giữ bình tĩnh, hạn chế chảy máu mũi…. ^^
      levuong, Halong-ngoc, milktruyenky3 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ☆, Chương 27

      Chu Tự Hoành rên lên tiếng, người em phía dưới nhanh chóng căng to gấp đôi. Hựu An thậm chí có thể cảm thấy cảm giác cứng rắn nóng bỏng, giống như cầm củ khoai lang nóng phỏng tay, vội rút tay ra ngoài.

      Chu Tự Hoành sao có thể tha cho tiểu tinh câu dẫn . Đưa tay bắt được tay bé của , trực tiếp nhét vào, đè lên tay xoa bóp lên xuống. bàn tay khác giữ chặt hông của tiểu tinh, vừa nhấc lên liền ôm đến đùi. ngửa đầu ngậm chặt cái miệng nhắn của , hung hăng hôn , bàn tay dò xét tiến vào vân vê hai luồng mềm mại trước ngực, chỉ chốc lát sau, tiểu nha đầu liền hổn hển thở gấp.

      Tay bé cử động trong thời gian dài, có chút mệt mỏi, khó khăn lắm mới rút ra nghỉ lát, lại bị Chu Tự Hoành kéo lại. Giữ chặt eo mềm của kéo vào trong lồng ngực mình, tách đầu gối ra, hai chân Hựu An liền bị mở ra......

      ống của cái quần mặc ở nhà sớm bị tuột xuống, ống khác còn giắt bắp chân trắng mịn của , nhàng ngồi đầu gối , quần lót còn treo hai cổ chân. Khóa kéo quần lính của Chu Tự Hoành sớm kéo ra, người em dũng mãnh của xẹt cái liền chui vào giữa hai chân Hựu An......

      Khuôn mặt nhắn của Hựu An đỏ bừng, đưa tay đè lại bàn tay muốn làm loạn của , vội vàng : "Bẩn...... được......" Chu Tự Hoành cúi đầu cắn cái cổ trắng mịn của hớp, thở gấp bên tai , : " bẩn, mới vừa rửa tay rồi, rất sạch ."

      Hựu An khỏi khẽ cắn răng, người đàn ông này cố ý bẻ cong ngữ nghĩa của . vừa muốn phản kháng, liền bất chợt bị ngón tay cắm vào dừng trong cơ thể. Qua mấy ngày trăng mật, người đàn ông này suốt ngày suốt đêm nghiên cứu, sớm nghiên cứu thông suốt từ trong ra ngoài cả người dâu , sợ rằng nơi bí nào có nốt ruồi cũng rất ràng, huống chi đây là nơi thích nhất.

      Khít khao ấm áp sền sệt ẩm ướt, Chu Tự Hoành nhớ tới cảm giác mình chôn ở bên trong, liền cảm thấy miệng đắng lưỡi khô. Xoay cổ dâu lại, hé miệng gặm cái miệng nhắn, vừa hôn vừa liếm. Lưỡi chui vào trong cái miệng nhắn ngừng ra vào, chợt sâu chợt cạn, chợt nhanh chợt chậm, cùng với động tác ngón tay phía dưới......

      Có lúc thậm chí đưa đến trong cổ họng tiểu nha đầu, Hựu An vốn phản kháng được, đầu lưỡi người đàn ông này lấp đầy cái miệng nhắn của , cơ hồ có khe hở, kéo lưỡi của dùng sức hút. Hựu An cảm thấy cái lưỡi của mình bị hút tê dại, chức năng nuốt của miệng lưỡi căn bản nhạy, mặc kệ cần cứ lấy......

      Bắp chân Hựu An càng ngày càng chặt, giữa hai chân có chất lỏng do Chu Tự Hoành tiết ra, từ từ trắng nõn trơn ẩm, khiến Chu Tự Hoành ra vào càng thêm thoải mái. Bỗng nhiên có cảm giác lại đẩy thêm ngón tay vào thăm dò, khuấy động chất lỏng sền sệt bên trong, cùng môi lưỡi của , tạo ra tiếng chậc chậc......

      Hựu An bị trêu chọc cả người nóng lên, đầu dần mông lung, bản thân sớm bất lực...... Chu Tự Hoành cũng dừng lại, nhấn vào từng phát từng phát. Hựu An nhịn được rầm rì ư a ư a, thanh kiều mềm mại, giống như thân thể của . Chui vào trong lỗ tai Chu Tự Hoành, khiến da đầu tê dại phấn khích. thanh rên rỉ của nha đầu này quả có thể ** khoét đến tận xương.

      Chu Tự Hoành cảm giác tiểu nha đầu kịch liệt co rúc lại, hai ngón tay chợt mở ra, dòng nước ấm xen lẫn tơ máu theo ngón tay của chảy xuống, tí tách rơi sàn nhà. Thân thể tiểu nha đầu cong lên, trong nháy mắt xụi lơ trong lòng ...... Chu Tự Hoành nhanh chóng co rút mấy cái, buồn bực rít lên tiếng, cũng bắn ra ngoài, bừa bãi đầy đất.

      Hựu An dám nhìn, quả quá hư hỏng. Kinh nguyệt tới, còn dám làm ra chuyện này. nhắm chặt mắt, ngồi phịch trong lòng Chu Tự Hoành, giống như cả xương cũng còn.

      Chu Tự Hoành nghiêng đầu hôn , bá đạo giống vừa rồi, hôn vô cùng triền miên, dọc theo cổ rơi vào môi của , từng cái từng cái...... Tiểu nha đầu trải qua kích tình, chân chính khiến Chu Tự Hoành vô cùng thích thú. Khuôn mặt nhắn ướt át đỏ bừng, miệng bị hôn sưng lên, khóe mắt dâng lên trong suốt. Cả người lại còn mềm yếu lười biếng xương, có thể mê chết .

      Chu Tự Hoành kéo tấm thảm bên cạnh qua bao lấy ôm vào trong phòng tắm, tỉ mỉ rửa sạch cho , đổi quần lót dán băng vệ sinh. Cúi đầu nhìn lại, tiểu nha đầu tựa vào ngực ngủ thiếp , xem ra chính mình khiến mệt muốn chết rồi.

      Ước chừng biết chọc nổi người đàn ông này, mấy ngày sau tiểu nha đầu ngoan ngoãn vô cùng. chỉ tựa vào ngực , cũng dám hành động thiếu suy nghĩ, sợ bị trừng trị. Người đàn ông này luôn có thủ đoạn thu thập , kinh nguyệt cũng thèm quan tâm.

      Nhớ tới những thứ này, Hựu An liền nhịn được mà đỏ mặt. Tề Giai Kỳ giơ tay hươ hươ trước mắt : "Này! Này! Hựu An, nghĩ gì thế? Khuôn mặt nhắn đỏ hết rồi, có phải nhớ người đàn ông của bạn hay ? Mới tách ra có mấy ngày nha! Cứ như vậy bỏ được, đến mức đó ư?"

      Tề Giai Kỳ nhắc tới, Hựu An mới phát , rất nhớ . Kinh nguyệt chưa qua, bộ đội gọi điện thoại tới cho Chu Tự Hoành, nhiệm vụ quan trọng khẩn cấp, phải có Chu Tự Hoành chỉ huy. Vì vậy, trăng mật vừa được mười ngày, hai người liền xuống núi.

      Hựu An còn nhớ , xe xa, còn luyến tiếc quay đầu lại. Thế giới ngọt ngào của hai người trong mười ngày làm lưu luyến, Chu Tự Hoành áy náy hôn , bảo đảm về sau, hàng năm đều mang đến đây.

      Hựu An cũng phải hiểu tính chất công việc của Chu Tự Hoành, có thể trộm được mười ngày nghỉ trăng mật vô cùng may mắn. Chỉ là thói quen bên cạnh có Chu Tự Hoành, đột nhiên còn lại mình , thích ứng, cho nên mới , thói quen rất đáng sợ.

      Sau khi Chu tự Hoành , làm gì cũng mệt mỏi có tinh thần. Chu Tự Hoành liên tục lo lắng dâu của tự chăm sóc được mình, trực tiếp đem vợ đưa đến Chu gia. Có tiếng cũng có miếng uỷ thác cho mẹ , sợ làm phiền người khác mà dài dòng với bà nửa giờ. Vợ thích ăn hay thích ăn cái gì đều dặn kỹ.

      Hựu An cúi đầu, khuôn mặt nhắn đỏ sắp rỉ máu, tay bé bắt được cánh tay Chu Tự Hoành, ngừng trộm bóp . Người đàn ông này cũng thèm để ý đây là đâu! Bình thường lúc chỉ có hai người, muốn làm nũng liền làm nũng, để cho phục vụ, hầu hạ. Nhưng ở nơi này, khiến cha mẹ chồng nghĩ như thế nào, cũng may cha mẹ chồng hiểu chuyện, gì.

      Ở lại Chu gia, có Chu Tự Hoành, mẹ chồng vẫn như cũ đối xử với rất tốt. Nhưng Hựu An vẫn nhớ người đàn ông đó, nhớ đến cả đêm đều ngủ được. ôm, cảm giác trống rỗng.

      Răng trắng nho của Hựu An cắn cắn ống hút, với Giai Kỳ: "Giai Kỳ, mình nhớ ấy, làm sao bây giờ?" Ở Chu gia đợi ba ngày, ra cửa, hôm nay mẹ chồng cho ra ngoài giải sầu, tìm bạn bè dạo phố chút cũng tốt, khó khăn lắm mới có ngày nghỉ, lẫn quẫn trong nhà còn có nghĩa gì.

      Vừa đúng hôm nay Giai Kỳ nghỉ ngơi, hai người liền hẹn nhau. dạo hơn nửa ngày, mệt mỏi, liền chạy tới KFC ăn vài thứ. Tề Giai Kỳ thực khâm phục lợi hại của Chu Tự Hoành. Mới có mấy ngày nha! Liền đem linh hồn bé của nha đầu này câu mất, mới vừa rồi khi đến nơi hẹn, từ xa Tề Giai Kỳ nhìn thấy nha đầu này.

      Mặc bộ váy voan màu hồng nhạt phủ gối, xoay người, dưới chân là đôi giày da mềm thấp đơn giản, đôi chân trắng mịn cân xứng, bên ngoài bờ vai trắng mềm, mái tóc dài theo gió bay lên tạo nên đường cong tuyệt đẹp. Khắp người tràn đầy quyến rũ phong tình, cùng với tiểu nha đầu trẻ trung kia, đâu chỉ khác biệt trời vực. Nhìn cái cũng biết là được người ta thương từ đầu đến chân.

      Lúc dạo phố, tâm hồn cũng để ở đây, lúc này còn ủy khuất uất ức với ấy nhớ người đàn ông của mình. Mắt to chớp chớp, đọng tầng hơi nước ẩm ướt óng ánh, đáng thương chịu được. Tề Giai Kỳ khỏi thở dài, nha đầu này càng ngày càng yếu ớt, cái lão đó biết cưng chiều thế nào, lại cưng chiều thành ra như vậy.

      Giai Kỳ giơ tay lên đưa khăn giấy cho , : "Nhớ ta gọi điện thoại ! Bạn ngốc à!" Hựu An chu chu miệng: "Lúc ấy làm nhiệm vụ, cho gọi điện thoại, có quy định." Bằng gọi từ sớm rồi, còn chờ được tới bây giờ sao.

      Tề Giai Kỳ bất đắc dĩ nâng trán: "Bạn học Hứa Hựu An à, đừng có tiền đồ như vậy được . Mới xa nhau ba ngày, cũng chịu nổi?! Mình cảnh cáo bạn nha! Như bạn vậy rất nguy hiểm, nếu như có ngày, người đàn ông của bạn thay lòng bạn phải làm sao? Chẳng lẽ ta bạn cũng sống à!"

      Hựu An nghe lời này, nước mắt trong mắt rưng rưng, nhìn thấy phải rớt xuống, Tề Giai Kỳ vội : "Mình là nếu như, nếu như, ai mà biết trước được! Phụ nữ phải độc lập biết ? Cái người này sao lại thể rời khỏi người đàn ông của bạn được vậy! Phải làm phụ nữ độc lập tự chủ mới có mị lực."

      Miệng Hựu An chu lên: "Mình đúng là nhớ ấy mà." Tề Giai Kỳ nằm ở bàn: "Hựu An, mình xin bạn, có thể chuyện khác hay ?" Chợt nhớ tới cái gì, ánh mắt sáng lên, : "Hay là buổi tối mình dẫn bạn tới chỗ hay hay để giải sầu!"

      Hựu An cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay chút: "Vậy mình gọi điện thoại về nhà trước, nếu mẹ lo lắng." xong, Hựu An bấm số điện thoại nhà, Chu phu nhân rất ủng hộ, ôn tồn dặn dò : "Nếu buổi tối về trễ, gọi điện thoại về nhà, mẹ bảo tài xế trong nhà qua đón, đừng tự thuê xe về, an toàn."

      Hựu An ngoan ngoãn gật đầu đáp ứng, mới đặt điện thoại xuống. Tề Giai Kỳ đưa tay ngắt khuôn mặt nhắn của cái, thở dài : "Tiểu nha đầu có phúc, có người mẹ chồng tốt như vậy."

      Chỗ hay hay mà Tề Giai Kỳ quầy rượu. Trước kia, Hựu An cùng Giai Kỳ từng ra ngoài chơi đùa, khi đó Hựu An mới vừa tốt nghiệp đại học, công việc còn chưa chắc chắn, gặp lại Giai Kỳ ở Thành phố B. Công việc của Trần Lỗi lại bận, có thời gian hẹn hò. Hựu An giống như cái đuôi theo Giai Kỳ.

      Giai Kỳ thích chơi, lá gan cũng lớn. Từ cấp hai, Hựu An đặc biệt sùng bái Giai Kỳ, dường như bất cứ nơi nào Giai Kỳ cũng có thể rất nhanh liền quen thuộc. Hơn nữa còn hòa nhập vào trong đó, lên núi xuống biển cũng đều có thể chơi. Khi đó hai người chạy đến quầy rượu uống rượu, khiêu vũ, ca hát, chơi điên cuồng.

      Sau này công tác bận rộn, cũng có thời gian lại chơi. Cùng Giai Kỳ đến quầy rượu, chợt nhớ lại những năm tháng trước kia, hai người tìm hàng ghế dài hẻo lánh ngồi xuống.

      Giai Kỳ ngẩng đầu nhìn Hựu An ở đối diện: "Này! Hựu An, chồng bạn có cho bạn tiền tiêu vặt ?" Hựu An ngây ngốc gật đầu cái: "Có! Thẻ của ấy ở chỗ mình, ấy mình muốn xài cứ rút."

      Tề Giai Kỳ khỏi thốt lên: "Đúng là bạn bắt được người đàn ông tốt, phải bạn nhớ chồng bạn sao? Bọn mình liền xài tiền của ta, phung phí tiền của ta thêm chút, giải hận, bạn nhớ ta nữa." Giơ giơ tay lấy bình XO, rót đầy ly rượu của hai người, hai người chạm cốc liền uống cạn.

      Tửu lượng Hựu An kém, uống hai ly liền có chút chóng mặt, lôi kéo Giai Kỳ ra khiêu vũ. Say khướt khiến khắp người Hựu An tỏa ra phong tình, khiến mấy người đàn ông đứng đắn đến gần, vây hai người lại.

      Tề Giai Kỳ muốn lôi Hựu An , nhưng nha đầu này uống say, biết trúng cái gió gì, ôm cây cột , trong miệng lẩm bẩm: "Trở về cũng ai quan tâm, về."

      Giai Kỳ hối hận kịp, nghĩ tới nha đầu này biến thành như vậy, nếu xảy ra điều sơ xuất gì...... Giai Kỳ khỏi run lên, trẻ người chọc nổi cái lão đàn ông đó, chừng đem hủy diệt.

      Lúc sốt ruột, liếc thấy điện thoại của nha đầu này vang lên, vừa thấy người điện tới là ông xã, Tề Giai Kỳ rốt cuộc thở phào nhõm, vội vàng nghe máy.
      levuong, Halong-ngoc, milktruyenky4 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      ☆, Chương 28

      Chu Tự Hoành hoàn thành nhiệm vụ biết bao nhiêu lần, lần sau khó khăn gấp mười hay mấy trăm lần những lần trước. Lần trước, vì truy nã nhóm người buôn lậu thuốc phiện vượt biên, ở đầm lầy trong rừng ngâm nước ngày đêm, cũng chưa là gì. Lúc này chỉ là nhiệm vụ hỗ trợ bảo vệ, liền làm cho lòng phiền loạn tựa như đám cỏ hoang.

      Nhiệm vụ vừa xong, liền ném tai nghe, quần áo cũng thèm thay, giao cho Phó Đội trưởng Lưu Đào khắc phục hậu quả, liền lái xe chạy về nhà. Ba ngày, chỉ ba ngày, Chu Tự Hoành cảm thấy trải qua còn dài hơn ba năm, trong đầu thỉnh thoảng thoáng qua cảnh ngày đó ra cửa, bộ dạng dâu đưa .

      Đôi mắt dâu trông mong nhìn , tay bé siết chặt vạt áo của , trong mắt giống như có thể nhìn thấy nước mắt trong suốt chớp động, bộ dáng khiến người thương mà! Lúc ấy Chu Tự Hoành muốn ném con mẹ nó nhiệm vụ , ôm dâu trở về phòng bừa bãi thương . Có câu ‘nhi nữ tình trường, hùng khí đoản’, Chu Tự Hoành cũng có ngày nay.

      Suốt đoạn đường đều nghĩ, ba ngày nay dâu làm gì, nhớ hay nhớ ...... Tựa như mắc bệnh, trong đầu đều tràn đầy hình ảnh dâu , sắp điên rồi.

      Về đến nhà mới biết, dâu chơi rồi. Chu Tự Hoành vừa muốn gọi điện thoại cho vợ , mẹ : "Từ lúc con , Hựu An ra khỏi cửa, mỗi ngày buồn bực ở nhà, khuôn mặt nhắn cũng gỉ ra. May mà bạn bè con bé làm, mẹ liền để con bé ra ngoài. Con đừng giữ chặt như vậy, để cho con bé giải sầu ."

      Chu Tự Hoành mới thả điện thoại xuống. Nhưng cứ lát lại nhìn ra bên ngoài, lát lại đứng lên hai bước, trong lòng khổ sở như có trăm ngàn móng vuốt cào cấu. Cuối cùng đứng lên với mẹ: "Con đón Hựu An, sau đó về nhà con ở vài ngày." xong, cầm chìa khóa xe ra cửa.

      Chu phu nhân khỏi lắc đầu mà thở dài, chưa cưới vợ thôi, cưới vợ rồi liền trở thành người đàn ông dính lấy vợ.

      Chu phu nhân với chồng: "Mọi người cưới vợ quên mẹ, tôi còn tin, ông nhìn xem, trong đầu Tự Hoành bây giờ chỉ có vợ nó thôi."

      Chu thủ trưởng khỏi cười: "Lời này của bà nghe chua, chẳng lẽ còn ghen với con dâu. Bọn họ là vợ chồng son mới cưới, chính là thể tách ra. Đột nhiên nhảy ra nhiệm vụ khẩn cấp, nhớ vợ mới kỳ quái. Ai mà chưa từng như vậy, bà quên lúc chúng ta kết hôn......"

      Khuôn mặt già nua của Chu phu nhân đỏ lên, trợn mắt nhìn chồng cái: "Càng già càng nghiêm túc."

      Xe Chu Tự Hoành mới vừa lái xe ra khỏi đại viện, liền gọi điện thoại cho dâu . Điện thoại di động vừa được nhận liền nghe thấy thanh huyên náo bên trong, tiếp đến liền nghe được thanh Tề Giai Kỳ: "Chúng tôi ở quán bar Lam Hải, Hựu An uống nhiều quá......"

      Tề Giai Kỳ còn chưa dứt lời, liền bị tên đàn ông bỉ ổi bên cạnh giật di động : "Con nhóc này, gọi điện thoại gì chứ! Mấy người chúng tôi chơi với hai chị em các là được, bảo đảm tận hứng......"

      Sắc mặt Chu Tự Hoành trầm xuống, cúp điện thoại, đạp chân ga, xe phóng như điên ra ngoài.

      Tuy loại địa phương này vàng thau lẫn lộn, nhưng Giai Kỳ cũng nghĩ đến bọn họ gan to như vậy. Tề Giai Kỳ nhanh chóng kéo Hựu An bảo hộ ở phía sau, hơi cân nhắc tình thế chút. Trước mắt là bốn gã đàn ông, dù Hựu An uống say, bọn họ cũng yếu thế. Bảo vệ ở bên kia cũng nhìn qua, có lẽ mấy người này có chút thế lực ngầm.

      tại duy nhất chỉ có thể trông cậy vào chính là Chu Tự Hoành đến nhanh chút. Có lẽ nên lá mặt lá trái với mấy tên lưu manh này trước, nghĩ thế, Giai Kỳ nặn ra nụ cười ngọt ngào, : "Mấy trai à, hôm nay em tôi uống nhiều quá, hôm khác, hôm khác chúng ta lại chơi cùng nhau nhé?"

      Gã đàn ông bỉ ổi cười ha ha chặn lại, xấu bụng : "Say mới có tình thú, đây thích mấy con nhóc uống say. lầu có chỗ, hưởng thụ với !"

      Tề Giai Kỳ vừa nghe da đầu cũng phát nổ, nếu như bị mấy gã này kéo lên lầu vào phòng, là kêu trời thấu, kêu đất nghe. Lập tức hất tay gã đàn ông bỉ ổi kia ra, đẩy ngã về sau đè lên cái cột kiểu La Mã, : "Các người dám làm loạn sao, tôi gọi 110 rồi." (110=113 ở nước mình)

      "Gọi 110 ?" Gã đàn ông bỉ ổi cười: "Con nhóc lại dám dọa đàn ông bọn nha! 110 tới, đây cũng sợ, phải là cua gái sao, em tình tôi nguyện, mẹ mấy thằng cảnh sát cũng thể xen vào."

      xong, nháy mắt, hai người đàn ông phía sau tới kéo Hựu An ở sau lưng Tề Giai Kỳ lên lầu dù có đồng ý hay . Hựu An cũng tỉnh rượu hơn phân nửa, đầu vẫn còn lơ mơ, bị hai người đàn ông này lôi ôm , cái mùi đó ghê tởm chịu được, cảm giác phải người đàn ông nhà .

      Hựu An kịch liệt giằng co, đưa tay kéo bình rượu từ bàn bên cạnh, hề nghĩ ngợi, liền đập xuống đầu người đàn ông lôi kéo , rầm rầm...... Đầu và mặt người đàn ông đều là máu, xem ra vô cùng dữ tợn, Hựu An cũng bị dọa sợ.

      "Con mẹ nó mày dám đập ông, nha đầu chết tiệt kia......" Người đàn ông giơ tay giáng cái tát, khiến Hựu An bị đánh lảo đảo, khuôn mặt bé lập tức liền sưng phù: "Con mẹ nó, hôm nay tao giết chết nha đầu như mày......" xong, nhào lên bắt được cánh tay Hựu An, ném lên ghế sa lon ở góc bên cạnh, nhào người tới. chưa kịp giở trò, hét thảm tiếng, bị đánh bay ra ngoài.

      Chu Tự Hoành giống như Thần Binh trời, đứng ở trước mặt dâu của , hai người đàn ông kéo Tề Giai Kỳ nhìn thấy, buông Giai Kỳ ra, tới: "Con mẹ nó, thằng lính ngu ngốc như mày từ đâu tới, nhanh mà chạy , có tin ông đây giết mày chết hay ." (Edit đoạn này ta thấy ngôn ngữ của ta côn đồ quá ^^)

      Chu Tự Hoành để ý tới kêu gào của mấy người này, quay người ngồi xổm xuống, ngón tay đưa tới nhàng chạm cái vào khuôn mặt bé sưng đỏ của vợ . vừa chạm, Hựu An liền rên tiếng, trong đôi mắt to uất ức chứa đầy nước mắt, cần gì liền rơi xuống lộp độp như mưa.

      Chu Tự Hoành nén đau lòng hôn vợ cái, giọng : "Chờ ông xã báo thù cho em." Chu Tự Hoành đứng lên, khí thế cả người bén nhọn làm mấy người này bất giác có chút sợ hãi. Người đàn ông trước mặt quét mắt qua bả vai Chu Tự Hoành cái, thầm nghĩ: mang cấp bậc, chỉ là thằng lính binh nhì. Liền thèm lo lắng, bọn có bốn người sao có thể thua mình .

      Chu Tự Hoành liếc mắt nhìn chung quanh nhíu nhíu mày, nghiêng đầu đem chìa khóa xe trong tay ném cho Tề Giai Kỳ: "Đưa ấy lên xe trước, chốc nữa tôi qua."

      Giai Kỳ khỏi run run, ánh mắt của người đàn ông này khí thế cũng quá dọa người. Vậy mà Hựu An còn ngừng chồng tốt, rất dịu dàng, ánh mắt này chẳng khác gì Diêm Vương trong Địa ngục muốn liều mạng.

      Tề Giai Kỳ ba chân bốn cẳng đỡ Hựu An ra khỏi quán rượu. Chu Tự Hoành chờ nhìn thấy vợ , liền lời nào xoay người tới cửa hông, mấy người kia còn tưởng rằng sợ, hùng hùng hổ hổ theo ra ngoài.

      Ngoài cửa là ngõ tối, Chu Tự Hoành liền đứng yên ở đàng kia cử động. Mấy người này nhìn tôi, tôi nhìn , như ong vỡ tổ nhảy lên, bao lâu liền bị Chu Tự Hoành dọn dẹp nằm bất động mặt đất cử động nổi.

      Đèn trong ngõ hẻm hơi tối, Chu Tự Hoành híp híp mắt, bắt được cổ thằng nhóc mặt toàn là máu lôi dậy, cắn răng hỏi: "Là mày đánh vợ tao, hả?"

      Thằng nhóc kia chưa từng thấy Diêm La Vương như vậy, cả người cứng ngắt, bắp chân còn run rẩy. Chu Tự Hoành cũng mong gã trả lời: "Tôi hứa với vợ tôi, phải báo thù cho ấy, cho nên......" xong, giơ bàn tay lên, liền quất mười cái tát mạnh, đem gương mặt thằng nhóc này đánh thành đầu heo, từ khóe miệng chảy xuống dòng máu, mới buông tay.

      Vỗ vỗ tay ra khỏi ngõ tối, gọi điện thoại: "Phùng Thần, tôi là Chu Tự Hoành, phía sau quán bar Lam Hải có mấy thằng lưu manh đùa bỡn vợ tôi. Tôi thu thập rồi, còn lại giao cho ." xong liền cúp máy.

      Phùng Thần ở bên kia nhìn điện thoại di động chút, có chút giải thích được. Phùng Thần và Chu Tự Hoành, Giang Đông là chiến hữu, cũng xuất thân từ lính trinh sát, sau khi giải ngũ về làm công an. Lúc này là Tổ trưởng Tổ Trọng án hình .

      Nhận điện thoại của Chu Tự Hoành xong liền lầu bầu câu: "Chuyện này mà cũng làm phiền bảo tôi ra tay, cho tụi lưu manh mặt mũi." Bảo cấp dưới đến ngõ xách tụi lưu manh về, sau khi dẫn về, mấy người đó còn chưa dậy nổi, tiểu Trương là cấp dưới : "Tổ trưởng, đây là do người nào dọn dẹp vậy! Rất chuyên nghiệp, trừ bể đầu chảy máu, thương tích còn lại cơ hồ thấy , lại có thể khiến bọn họ cử động cũng khó khăn."

      Phùng Thần nhìn lướt qua: "Diêm Vương dọn dẹp! Được rồi, xem thử có tiền án hay , nếu có trực tiếp giam lại cho tôi. Mẹ nó, bọn này chán sống rồi, phạm đến đầu Chu Diêm Vương, chết là đáng."

      Lúc Chu Tự Hoành kết hôn, Phùng Thần cũng . dâu xinh xắn yếu ớt như vậy, ai nhìn qua mà thương, đừng Chu Tự Hoành, cả ông cũng muốn đến giúp tay.

      Chu Tự Hoành lên xe liếc nhìn hai nha đầu ghế sau, ánh mắt dừng chút người vợ . Lúc này vợ tỉnh rượu hơn phân nửa, cúi cái đầu , nhìn cũng dám nhìn .

      Khóe miệng Chu Tự Hoành giật giật, lên xe khởi động, đưa Tề Giai Kỳ về nhà trước. Tề Giai Kỳ xuống xe, có chút bận tâm liếc nhìn Hựu An ngồi phía sau, nhanh liếc Chu Tự Hoành cái, cuối cùng vẫn lấy dũng khí mà : "Cái đó, cái đó, hôm nay là tôi nhất định mang Hựu An đến quán bar, liên quan đến ấy."

      Chu Tự Hoành rất có phong độ cười: "Tôi biết, cám ơn mang ấy ra ngoài giải sầu." Cho dù đèn đường hơi tối, chỉ tiếng cười của người đàn ông này, cân tiểu ly trong lòng Tề Giai Kỳ vèo cái liền từ phía trai Đông lệch sang phía Chú Chu. Sau đó cực kỳ chậm rãi lại lệch trở về, lập trường của còn rất kiên định.

      Chu Tự Hoành nhìn lên lầu, xuống xe đem vợ giống đà điểu ôm lên ghế trước, thắt dây an toàn cho , đường cũng chuyện.

      Xe dừng trong ga ra tầng ngầm, tắt máy, đầu của Hựu An mới nâng lên, nhanh nhìn cái, cái miệng nhắn ngọ nguậy mấy cái, cuối cùng vẫn lời nào.

      Chu Tự Hoành bế vào thang máy, ánh đèn trong thang máy sáng ngời rọi lên mặt dâu , khuôn mặt nhắn bầm tím sưng to nhìn qua thấy mà ghê.

      Sắc mặt Chu Tự Hoành u, nghĩ tới vừa rồi nên tát thêm mười bạt tay nữa mới đúng. Vào cửa, trực tiếp ôm đến giường phòng ngủ, vừa muốn để xuống, lại bị cánh tay bé mảnh khảnh kéo tay áo.

      Chu Tự Hoành chau chau mày nhìn , Hựu An chu mỏ, thào : "Chú Chu, em sai rồi, đừng tức giận có được . Chỉ là em nhớ , sau đó, Giai Kỳ uống say là tốt......"

      Vợ đáng khiến người đau lòng mà. Ánh mắt Chu Tự Hoành mềm , đưa tay sờ sờ bên mặt của , cúi đầu hôn trán cái: "Ngoan, lấy thuốc, mặt của em xử lý chút tốt đâu."

      Tiểu nha đầu vừa nghe, vội vàng buông ra. Chu Tự Hoành cầm hòm thuốc tới, đem ôm vào trong lòng mình, thoa thuốc. Hai tay bé của siết chặt quần áo trước ngực của , ngước khuôn mặt nhắn, khéo léo để bôi thuốc, lúc đau nhói, tay bé liền nắm chặt hết sức, nắm rất nhanh. Lòng của Chu Tự Hoành hết bao nhiêu khó chịu.
      levuong, Halong-ngoc, milktruyenky4 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ☆, Chương 29: (18+)

      Edit: Lam Phượng Hoàng
      LPH: edit nhanh làm quà mừng 8/3 cho các nàng đây ^^

      Khó lắm mới xức thuốc xong, cả người Chu Tự Hoành cũng khỏi đầy mồ hôi, vỗ vỗ đầu dâu , vào phòng tắm tắm. Hựu An uất ức nháy mắt mấy cái, người đàn ông nhà chắc chắn tức giận, hôn , cũng lý với . Hựu An chu mỏ, cúi đầu nhìn mình, váy xốc xếch, còn có chút vết rượu màu nâu, chật vật chịu nổi. suy nghĩ chút, đưa tay kéo đai an toàn xuống...... (sắc dụ nha ^^)

      Chu Tự Hoành tự tắm mình còn chưa xong, cửa phòng tắm liền từ bên ngoài đẩy vào. dâu của khỏa thân đứng ở cửa, vẫn còn có chút e ngại, tay ôm ở trước ngực, che kín hai con thỏ trắng noãn. Tay trắng quá mức mảnh khảnh, thậm chí Chu Tự Hoành có thể nhìn thấy cánh môi thỏ trắng màu hồng cong lên ràng, eo rất , cái mông vừa tròn vừa vểnh lên, chân cũng được tự nhiên, cái tay bé khác phí công che xuống bụng ......

      Chu Tự Hoành cảm thấy dâu của tiểu nha đầu chưa lớn cũng có nguyên nhân, trừ tính tình yếu ớt, bộ lông xương mu cũng lưa thưa, chỉ là rất đẹp. Phía dưới cùng phía miệng thỏ đều màu hồng, màu sắc tươi non giống như cành hoa đào nở rộ đầu tháng ba.

      Phải hề lớn lên! Nha đầu này, chỗ nên lớn cũng lớn, hơn nữa nhiều ngày bị vun tưới, dâu liền giống như nụ hoa chớm nở được gió xuân thúc giục mà mở ra. Cái loại trẻ trung mang theo phong tình quyến rũ đó, muốn hấp dẫn bao nhiêu là có bấy nhiêu......

      Hô hấp của Chu Tự Hoành có chút hổn hển gấp rút, người em của giống như được bật công tắc, vèo cái liền dựng đứng. Ánh mắt Hựu An xẹt qua cơ ngực của , rơi vào người em thảng tắp của , khuôn mặt nhắn đỏ chút, cúi đầu, lại nhịn được ngẩng lên. Vóc người của ông chồng nhà kém. Hơn nữa, phòng tắm ngập hơi nước, hơi nước đọng tóc ngắn của tạo thành từng giọt nước trong suốt như trân châu. Nước từ vòi hoa sen tưới xuống cổ , chảy dọc theo đường cong bắp thịt căng phồng của , cả người cũng dâng lên tầng sáng trong bóng loáng.

      Hựu An chợt nhớ tới Giai Kỳ cho xem qua mấy tấm ảnh nam minh tinh ướt đẫm, cũng kém xa người đàn ông của . Nếu chụp hình ảnh này cho Giai Kỳ xem, chắc chắn nha đầu kia ngừng thét chói tai......

      Cánh tay rắn chắc khẽ nâng lên, cơ bụng sáu múi hiển lộ ràng. Hựu An còn nhớ cái loại xúc cảm kiên cố đó, từng múi từng múi, lúc phấn khích người , cơ bụng lay động, bắp thịt rối rắm, khêu gợi rối tinh rối mù. (ôi, mỹ nam!!!! *lấy khăn giấy chùi chùi…*)

      Hựu An cảm thấy, chỉ hơn mười ngày ngắn ngủn, liền từ tay mơ biến thành sắc nữ. Vừa bắt đầu còn có chút sợ kia mà, sợ hơi sức Chu Tự Hoành quá lớn, sợ thân thể vô cùng cường tráng. Hôm nay nghĩ đến những thứ này, cả người liền nóng lên, cái loại nóng ran đó dâng lên, nhanh chóng truyền khắp toàn thân của .

      Lúc cảm giác phía dưới giống như có thứ gì chảy ra, Chu Tự Hoành đưa tay cầm cánh tay của , túm tới. hồi trời đất quay cuồng, Hựu An bị Chu Tự Hoành đè lên tường......

      Nước nóng tưới lên người Hựu An, sau lưng là gạch men sứ lạnh như băng, lạnh và nóng đan xen, Hựu An khỏi giật thót mình. Chu Tự Hoành cúi đầu nhàng chạm lên môi , liền trượt đến gáy ...... Nụ hôn của nóng bỏng như lửa, rơi vào gáy giống như cũng có thể thiêu đốt...... Ở xương quai xanh lưu lại chốc lát, liền ngậm quả đào trước ngực ......

      Lưỡi của linh hoạt bao lấy đào, giống như trẻ nít, dùng sức bắt đầu mút, tay to trượt xuống, xuyên qua bụng của , đặt mông tròn vểnh lên của dùng lực vuốt ve......

      Cái mông của vợ mềm mại khác thường, hai tay như trước cầm lấy, mười ngón tay xòe ra, cái loại xúc cảm cực phẩm đó, làm người ta thích thể buông tay...... Xâm nhập vào khe mông, phía dưới trơn trợt ấm áp......

      Chu Tự Hoành khỏi khẽ cười tiếng, tay nhấc đầu gối dâu lên, phía dưới nhấn cái, vào tận gốc. Á...... A...... Hựu An khỏi rầm rì tiếng, cái loại cảm giác lấp đầy trong nháy mắt đó, làm cả người ngừng run rẩy......

      tay Chu Tự Hoành nhấc chân của , đem khóa chặt tường, rút ra cắm vào, lần lại lần, tiểu nha đầu bị nhấn sâu, cơ hồ muốn khảm vào trong tường. Thân thể trắng như sữa nhuộm màu phấn hồng nhàn nhạt, dính vào lớp gạch men sứ. Như hoa văn từng đóa hoa hồng nở rộ gạch men sứ ở sau lưng , tạo thành khung cảnh tuyệt đẹp.

      dâu ngước đầu, rầm rì, từng tiếng từng tiếng kiều, từng tiếng từng tiếng mềm mại. Tóc dài đen nhánh bị nước nóng thấm ướt, đung đưa theo đầu của , dính vào má, từng sợi như tơ, bày ra loại phong tình tuyệt diễm mê người, nha đầu này có thể hấp dẫn chết người.

      Tốc độ Chu Tự Hoành đẩy vào tăng nhanh, tăng tốc, tiểu nha đầu liền bắt đầu run, cả người rung động với biên độ tự kìm hãm được, khiến hai con thỏ trắng trước ngực chợt cao chợt thấp nhảy lên, hai cái miệng thỏ hồng nhạt dính đầy hơi nước, nhìn qua giống như cánh hoa mang theo giọt sương, tươi đẹp thơm hương!

      Chu Tự Hoành mấy lần muốn hôn cái miệng nhắn của vợ , đến bên miệng lại nhịn được. Mặc dù dục hỏa công tâm, nhưng còn sợ làm đau dâu yếu ớt của , bỏ được.

      nâng cái chân khác của lên, dâu cho là muốn đẩy ra, bất mãn rầm rì tiếng, hai cái chân trắng nõn nhất thời co lại, gắt gao khóa hông của Chu Tự Hoành, cánh tay giống như hai con rắn cuốn lấy cổ , đưa lên cái miệng nhắn mềm mại của mình......

      Chu Tự Hoành hôn cái, trượt xuống bên tai , thở hổn hển cảnh cáo : "Đừng làm rộn, lát hôn làm đau em, cũng mặc kệ. Vợ ngoan, bảo bối, ngoan !......" Bàn tay vỗ xuống cái mông , phát ra tiếng vang thanh thúy, bàn tay to nâng , ôm vài bước về bên cạnh...... A...... Hựu An khỏi rên lên......

      Thân thể của hai người còn chặt chẽ ở cùng chỗ, lấp đầy bên trong , cơ hồ khe hở. Lúc lại, dưới nhấn mấy cái, cái loại mùi vị đó…. A...... Hựu An cảm thấy, trong cơ thể giống như có công tắc bén nhạy khác thường, vừa bị chạm vào liền mở ra, hô tiếng nhiệt lưu liền tiết ra ngoài, cả người mềm nhũn, xụi lơ người ......

      Chu Tự Hoành ôm trượt vào trong bồn tắm lớn, nước chảy ấm áp từ bốn phương tám hướng rưới lên thân thể mềm mại của , Chu Tự Hoành cúi đầu cắn lỗ tai của cái: "Vợ, em thư thái, ông xã nhà em còn đói bụng!" xong, ôm lấy nửa người của vợ , nâng cái mông lên, đè xuống, từ xuống dưới thẳng tắp tiến vào, cái tư thế này sâu, Hựu An cảm thấy hơi đau......

      Lúc còn chưa vào toàn bộ, liền yếu ớt kêu đau: "Đau, em đau...... Chúng ta đổi tư thế có được ...... Cái này quá sâu...... Á...... tốt, có được ......"

      Tiểu nha đầu mềm mại xin , chủ động tiến gần lên hôn , dùng bên mặt sưng từng phát từng phát cọ vào . càng như vậy, Chu Tự Hoành càng hưng phấn, cái loại cảm giác khít khao đó cơ hồ ép điên ......

      Bàn tay to của thăm dò xuống, vạch cánh hoa ra, vuốt ve hạt trân châu núp ở bên trong. Rất nhanh, cảm giác dâu bắt đầu co rút lại, từng cái từng cái chặt hơn......

      Chu Tự Hoành rên lên tiếng, cắn vành tai dâu , hít hơi: "Vợ, em muốn siết chết ông xã em sao! Ừ......" Phía dưới đẩy cái...... A...... dâu kêu tiếng, trực tiếp vọt tới hoa tâm...... Biên độ cử động dưới thẳng đứng từng phát từng phát, khiến chung quanh tạo nên gợn nước, giống như thủy triều lên xuống liên tiếp......

      Cái loại cảm giác hôn mê đó lại tới, bị ông chồng của dùng lực mạnh mẽ va chạm dưới, đầu của Hựu An bắt đầu mơ hồ. Khoái cảm trong cơ thể ngừng tăng lên, lúc lên đến đỉnh, đại não phút chốc trống , thân thể hoàn toàn co quắp mềm xuống......

      Nhưng rất nhanh liền phát người đàn ông nhà cũng chưa làm xong. chỉ chưa xong, cây cột trong cơ thể càng thêm căng to, hình như cứng rắn hơn vừa rồi. Hựu An còn hơi sức, thậm chí ngay cả hơi sức nhúc nhích ngón tay út cũng bị mất. nằm người Chu Tự Hoành, giống như con cá bị rút xương, chỉ còn có thể phồng má thở gấp.

      Ý thức được người đàn ông nhà vẫn chưa xong, lại gắn lỗ tai mềm giọng cầu xin tha thứ: "Chú Chu, em còn hơi sức. đó, tha cho người ta có được , người ta vừa mệt vừa khổ, muốn ngủ rồi......"

      Chu Tự Hoành nghiêng miệng cắn lấy bả vai bé yếu ớt của : "Nha đầu vô dụng, là ai câu dẫn trước? Vào lúc này lại cầu xin tha thứ, vậy em đôi câu dễ nghe, liền tha cho em. Nếu , tối hôm nay để cho em ngủ."

      Hựu An chu chu miệng: "Chú?" vừa gọi chú, Chu Tự Hoành lại cắn hớp, Hựu An rầm rì tiếng, vội vàng đổi lời: "Tự Hoành?" Lại bị cắn ngụm, cái miệng nhắn của Hựu An uất ức nín nghẹn: "Vậy phải gọi sao?"

      Chu Tự Hoành liếm cổ thon dài của , khàn giọng dạy : "Gọi ông xã, vợ à, gọi ông xã cho nghe chút, được ?" Đứng thẳng phía dưới cấp tốc đẩy mạnh mấy cái, nhấn vào khiến Hựu An vừa đau vừa tê. Hựu An vội vàng nghe lời gọi là ông xã. thanh mềm mại kiều chui vào trong lỗ tai Chu Tự Hoành, Chu Tự Hoành cảm thấy khoan khoái nên lời.

      Nhanh chóng thối lui, đem dâu lật lại, nhốt chặt eo thon của vợ , từ phía sau tiến vào, vào nhanh, ra mạnh, vừa nhanh vừa nặng......

      Trong bồn tắm rất trơn, Hựu An cơ hồ chịu được sức nặng thân thể, chỉ có thể đưa tay bắt được hai bên bồn tắm, bị người đàn ông sau lưng dùng sức đẩy mạnh vào thân thể, từng phát từng phát vọt ra phía trước, lại đụng phải đầu. bàn tay khác của Chu Tự Hoành đỡ ở đầu ......

      Hựu An cảm thấy, mình sắp bị xuyên thấu, cậy mạnh, sức lực cơ hồ tàn ngược: "Quá sâu...... A...... Á...... Quá sâu, ông xã...... Ông xã...... tha cho em được ...... Có được ...... A......"

      Hựu An từng tiếng từng tiếng xin , càng cầu xin, Chu Tự Hoành đâm càng hung ác. Rốt cuộc gia tăng tốc độ, Hựu An nhanh chóng vọt tới cực hạn, thân thể nặng nề lao tới, chậm rãi rơi xuống......

      Chu Tự Hoành nhanh chóng đem hai người rửa sạch, kéo khăn tắm lớn bao lấy, ôm ra phòng tắm, nhét vào trong chăn. Sấy tóc cho dâu , dâu rất hưởng thụ, lúc sấy, còn tự động phối hợp xoay sang bên cạnh, thở dài hơi, lầm bầm câu: "Chú Chu, về sau em đến loại nơi như thế nữa! đừng tức giận, em rất nhớ , em chỉ là nhớ ......" Mắt cũng mở ra được, vẫn còn cố gắng nhận sai.

      Chu Tự Hoành đặt máy sấy xuống, hôn mí mắt cái: " tức giận, vợ à, cũng nhớ em, rất nhớ! Ngủ !" Tiểu nha đầu lúc này mới yên tâm, nhắm mắt lại, chép chép cái miệng nhắn, chìm vào giấc ngủ.

      Điện thoại di động run lên cái, Chu Tự Hoành liếc nhìn dâu ngủ say, đắp chăn cho xong, tới bên cửa sổ giọng nghe máy, hỏi: "Mấy tên lưu manh kia thế nào?"

      Phùng Thần vừa nghe tiếng dịu dàng này của , khỏi móc móc lỗ tai, cho là mình gọi lộn số, nhìn số điện thoại chút, đầu óc chuyển cái liền hiểu được, khẳng định là dâu ở bên cạnh .

      Phùng Thần cười tiếng, : "Thế nào? Thương vợ như vậy, mấy người…. kia bị cậu dọn dẹp có gì tốt, có bể đầu, răng trong miệng cũng thừa cái nào. Bất quá, chó ngáp phải ruồi, bọn người này đúng chỉ là lưu manh bình thường. Gần đây có nhóm trộm cắp chuyên nghiệp. Đột nhập, cướp bóc, cái gì cũng làm, phỏng đoán thế nào tôi cũng nghĩ tới, lại tan rã trong tay dâu của cậu. đưa hồ sơ qua bên tố tụng rồi, tôi chỉ báo với cậu tiếng. Còn nữa, cái nàng dâu xinh xắn kia cần phải cẩn thận, chớ ra ngoài nhiều, thôi lại xảy ra chuyện. Cậu có là Diêm Vương cũng giải quyết hết được, cúp đây."

      Tác giả có lời muốn : có chữ viết sai góp ý nha!!
      levuong, Halong-ngoc, milktruyenky5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :