1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế dục - Tổng Công Đại Nhân (full 61 chương + 2 PN) [đang beta]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      trời ạ, lần đầu của cả hai, hot quá :10:
      Natalie Pham thích bài này.

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 20


      Khi Phương Tiểu Thư tỉnh lại là buổi chiều ngày hôm sau, rèm cửa sổ ở phòng Bạc Tể Xuyên rất dầy, ánh mặt trời cơ hồ chiếu vào được, sau khi buông rèm trong phòng tối đen mảnh, nếu ngủ đau đầu, phỏng chừng cũng dậy được.

      Phương Tiểu Thư mệt mỏi theo giường đứng lên, Bạc Tể Xuyên có rồi, xem bộ dáng rời cũng có đoạn thời gian, trong phòng nơi nơi đều được thu thập sạch , ra cửa dạo qua vòng, thể cảm thán tâm tư của người đàn ông này quá mức tinh tế, trong phòng ngoài phòng lầu lầu dưới đều được quét dọn cực kì sạch , bàn trong nhà ăn còn có cơm trưa, ga trải giường đệm chăn đều được đổi mới hoàn toàn, ngay cả quần áo tối hôm qua của đều giặt sạch rồi phơi nắng tại ban công, xoa xoa mặt, cảm động rối tinh rối mù. nên hỏi vì sao đoán là người giúp việc theo giờ làm, bởi vì khẳng định là .

      Loại phương thức quét dọn giống như bị bệnh thích sạch này trừ bỏ tiên sinh Bạc Tể Xuyên sinh ngày 21 tháng 9 điển hình của cung xử nữ ở ngoài, nghĩ ra có người thứ hai.

      Phương Tiểu Thư sau khi rửa mặt qua ăn cơm tại phòng bếp, Bạc Tể Xuyên làm đồ ăn rất đơn giản, cháo thực , tay nghề thực bình thường, quả nhiên a ai là hoàn mỹ sứt mẻ, khó trách lúc trước gầy như vậy, nhu cầu cấp bách cái người giúp việc nấu cơm ăn ngon.

      Cơm nước xong Phương Tiểu Thư trở lại phòng của gập chăn, lúc gập mới phát tủ ở đầu giường để cái hộp trang sức xinh đẹp, phía dưới đè nặng tờ giấy, giấy như trước là chữ viết quen thuộc của , ràng viết trắng ra: cho em.

      Phương Tiểu Thư tò mò mở ra hộp trang sức, cái nhẫn vàng nhìn như có rất nhiều năm rồi vững vàng phóng ở bên trong, vô luận từ tỉ lệ vẫn là kiểu dáng đến xem, đây đều là cái nhẫn lâu năm rồi.

      Phương Tiểu Thư nên lời cảm giác trong lòng mình là gì, nhẫn tuy nhiên là cũ, nhưng lại biết đây phải là Bạc Tể Xuyên mua nổi nhẫn mới, mà chịu cho mình nhẫn thuyết minh muốn thừa nhận quan hệ của bọn họ vốn cũng cần chân tồn tại, chịu đưa cho rằng vợ của , cho nên mới để lại cái nhẫn này.

      Được rồi, thể thừa nhận tâm tình của giờ phút này là tốt ngoài ý muốn, Phương Tiểu Thư hạnh phúc nắm bắt nhẫn kích động tại chỗ dạo qua vòng, bay nhanh đem nhẫn đeo đến ngón áp út của tay trái, đeo xong bỗng nhiên nhớ tới chính mình có nhẫn nhưng là Bạc Tể Xuyên còn có. Nay danh chính ngôn thuận là người của , người đàn ông như vậy chạy nhanh xuyên cái dấu hiệu làm ký hiệu riêng của Phương Tiểu Thư làm sao được.

      Vì thế Phương Tiểu Thư vội vàng cầm thẻ của mình thay đổi quần áo ra ngoài, đánh xe cửa tiệm châu báu nhãn hiệu nổi tiếng, loại tiền này là thực tất yếu phải dùng, cho nên cho dù lại đắt cũng đau lòng, dù sao cả đời liền như vậy cái.

      Hai tay hô khí vào trong cửa tiệm, Phương Tiểu Thư được nhân viên nữ xinh đẹp của cửa hàng tiến lên đón dẫn vào bên trong, nhân viên nữ của cửa hàng là con lai, mặt mày tinh xảo xinh đẹp được, chính là nên lời làm sao kỳ quái, luôn cảm thấy gặp qua ta ở nơi nào rồi.

      Phương Tiểu Thư cẩn thận tự hỏi rốt cuộc gặp qua này ở đâu, nhưng là nghĩ ra, vì thế bắt đầu chuyên tâm nghe đối phương giới thiệu, chút để ý nhìn lướt qua thẻ tên treo ngực ta, thấy tên của ấy.

      Hàng Gia Ngọc? biết. Phương Tiểu Thư mặt nhăn nhíu mày, chỉ chỉ cái nhẫn kim cương hơn năm nghìn mà ta giới thiệu nhiệt tình nhất : "Lấy cái này ra cho tôi xem chút."

      Đối phương phi thường nhanh nhẹn lấy ra cái nhẫn kim cương đó đưa cho , Phương Tiểu Thư cầm ở trong tay nhìn chút, lấy di động ra gọi cho Bạc Tể Xuyên.

      Sau lúc lâu Bạc Tể Xuyên mới nghe điện thoại, nghe điện thoại chuyện ấp a ấp úng, giống như thực được tự nhiên, Phương Tiểu Thư nghe được rất muốn cười, dùng giọng điệu khô cằn cố ý đè thấp tiếng chậm rãi : "Em dậy rồi?"

      Phương Tiểu Thư tự giác gợi lên khóe miệng, căn bản biết biểu tình tại của chính mình có bao nhiêu ngọt ngào, nhân viên cửa hàng phục vụ sững sờ ngẩn ngơ nhìn , nhịn được hiểu ý cười, nghĩ rằng, nếu người mà thích kia cũng có thể cùng gọi điện thoại như vậy tốt rồi, bất quá khí chất toàn thân của người kia đều lạnh lùng thản nhiên, phỏng chừng rất khó.

      Phương Tiểu Thư "Ừ" tiếng, liền với Bạc Tể Xuyên: " đến cửa hàng trang sức chút , em có đồ này cho , biết số tay của ."

      Bạc Tể Xuyên ở bên kia trầm mặc hồi, cũng gì thêm cùng loại "Rất tốn kém" cách chống đẩy cách đường hoàng, mà là đáp ứng ràng, hỏi địa chỉ liền dừng điện thoại, Phương Tiểu Thư đợi đến mười phút, tới rồi.

      Phương Tiểu Thư biết đến còn toàn dựa vào nhân viên cửa hàng phục vụ ở phía đối diện, bởi vì đối phươn phát Bạc Tể Xuyên vào cửa còn sớm hơn .

      là bị vẻ mặt dại ra của đối phương cùng việc ta đột nhiên trầm mặc xuống dưới thèm nhắc lại nhìn về phía cửa hấp dẫn qua, theo ánh mắt của nhân viên cửa hàng nhìn qua, liền thấy Bạc Tể Xuyên đẩy cửa vào.

      Thân ảnh thon dài gầy yếu cao to bị kiện áo gió màu đen dài tới đầu gối bao vây lấy, bên trong cổ áo của áo sơ mi màu trắng cùng áo gió cổ xếp chỉnh tề cùng chỗ, chân giày da màu rám nắng hạt bụi, quần tây trang nếp nhăn lót hai chân của vừa dài vừa thẳng, phía sau kính mắt độ đôi mắt hoa đào trong trẻo nhưng lạnh lùng bình tĩnh hơi hơi nhìn vào trong tiệm, liền tới chỗ của Phương Tiểu Thư.

      Càng cách gần, càng cảm thấy người đàn ông cao to gầy gầy này đẹp trai, thích màu sắc rực rỡ, đại bộ phận quần áo đều là màu sắc lạnh, nhưng sau khi quen thuộc biết là người đàn ông thực dễ dàng mềm lòng cùng có nguyên tắc. Ít nhất là như thế này với .

      Phương Tiểu Thư hơi có chút suy nghĩ nhìn thoáng qua nhân viên cửa hàng hoàn toàn choáng váng, khi Bạc Tể Xuyên đến trước mặt liền ôm cánh tay của , kiễng mũi chân hôn cái vào hai má gầy trắng nõn của , ngọt ngọt mỉm cười : " đến rồi."

      Bạc Tể Xuyên bị Phương Tiểu Thư đột nhiên tập kích quen rồi, cũng có gì kinh ngạc, chính là tại nơi có nhiều người như vậy hơi có chút được tự nhiên, bất quá vẫn là cúi đầu "Ừ" tiếng, ôn nhu hỏi : "Xem trọng?"

      Phương Tiểu Thư gật gật đầu, dẫn xem cái nhẫn mà chọn, kiểu trước đơn giản kinh điển thực thích hợp , chấp nhất cầm tay giúp đội thử, vừa.

      Nhìn ngón tay trắng nõn thon dài mà khớp xương lại ràng đeo nhẫn tượng trưng cho quyền sở hữu của , trong lòng Phương Tiểu Thư kiên định ít. Đại khái người gặp qua hai tay này là như thế nào vì người mất ôn nhu khôi phục dung nhan cùng tiễn đưa, đều rất khó sinh ra dục vọng giữ lấy nó.

      "Ánh mắt của em sai ." Phương Tiểu Thư mỉm cười ngửa đầu chống lại ánh mắt thâm sâu của Bạc Tể Xuyên, nâng tay mò mẫm khuôn mặt của , thấp giọng , "Ánh mắt của em là sai, mặc kệ là xem đàn ông vẫn là xem này nọ."

      Đúng vậy, vẫn thực tin tưởng ánh mắt của mình, xem chuẩn liền ra tay, mặc kệ là người vẫn là này nọ, chỉ cần cảm thấy được cũng lãng phí thời gian chờ đợi, bởi vì ngươi vĩnh viễn biết khi nào ngươi lại ra tay liền còn kịp rồi.

      Phương Tiểu Thư bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía nhân viên cửa hàng vẫn kinh ngạc nhìn bọn họ chuyện với nhau, để lộ chút dấu vết cười : "Là , tiểu thư nhân viên cửa hàng có phải hay cũng hiểu được ánh mắt của tôi tệ? Chồng tôi có phải hay đẹp trai?" hỏi ý vị thâm trường.

      Nhân viên cửa hàng cuối cùng tỉnh táo lại, ngơ ngác dừng ở nhẫn đeo tại ngón áp út ở tay trái của Bạc Tể Xuyên, sau lúc lâu mới : "Nguyên lai Bạc tiên sinh muốn kết hôn." Thanh của ta có chút can thiệp, xong mới phát chính mình lỡ, bận sửa lời , "Cái kia, tôi có ý tứ khác, tôi là , phía trước còn tưởng rằng Bạc tiên sinh độc thân đâu" Càng giải thích càng phiền toái, Hàng Gia Ngọc ràng cắn môi thèm nhắc lại.

      Bạc Tể Xuyên nhìn Hàng Gia Ngọc ba giây, thấp giọng : "Hàng tiểu thư? Rất hân hạnh gặp lại."

      Phương Tiểu Thư đem tầm mắt chuyển qua người : "Hai người quen biết?"

      Bạc Tể Xuyên dùng giọng điệu giải quyết việc chung : "Đúng vậy, phía trước chúng ta tại khu nhà bên cạnh bệnh viện thành phố phát người bị hại là chị của ấy."

      ra là thế, khó trách cảm thấy nhìn quen mắt, phía trước là đêm khuya, cũng thấy bộ dạng của mất kia, chính là hình dáng mơ hồ. Khuôn mặt của Hàng Gia Ngọc cùng mất rất tương tự, Phương Tiểu Thư cảm giác nhìn quen mắt cũng rất bình thường.

      Hàng Gia Ngọc nghe Bạc Tể Xuyên như vậy, vội hỏi: "Cảnh sát cho tôi biết là Bạc tiên sinh báo cảnh sát, việc nhập quan tài cho chị tôi cũng toàn dựa vào Bạc tiên sinh, tôi thực cảm kích." ta tựa hồ là tưởng chút mình có ý tứ khác, sợ Phương Tiểu Thư hiểu lầm, nhưng lời ta ra lại căn bản là làm cho người ta hiểu lầm.

      Phương Tiểu Thư hơi hơi giơ lên mi, so với bất luận kẻ nào đều biết bộ dáng của Bạc Tể Xuyên khi công tác có bao nhiêu mê người, nghĩ có bất luận nào có mắt thẩm mỹ chính xác vì bộ dáng hoàn toàn đắm chìm tại trong thế giới của mình chuyên tâm làm việc của mà trở nên mê muội, vì thế sáng suốt kết thúc cuộc chuyện xấu hổ này của ba người, thẳng: "Liền này cái , rất tốt, chọn nữa, tính tiền."

      Phương Tiểu Thư có đáp lại lời của Hàng Gia Ngọc, biểu tình thực lãnh đạm, hề lấy cớ trực tiếp lôi kéo Bạc Tể Xuyên rời , hành vi này cực kỳ thất lễ, thoạt nhìn thực có giáo dục, hơn nữa làm cho thân là người ngoài Hàng Gia Ngọc phi thường xấu hổ.

      Bạc Tể Xuyên hơi hơi nhíu mi, hiển nhiên có chút đồng ý lạnh lùng như thế, nhưng suy tư chút, vẫn là cái gì.

      Khi trả tiền, Bạc Tể Xuyên lấy ra ví tiền định tự trả tiền, nhưng Phương Tiểu Thư muốn chuyển thẻ qua, chuyện, cũng nhìn , Bạc Tể Xuyên thấy cố ý như thế, tựa hồ lại có điểm quá vừa lòng đối với , liền thêm gì, thu lại ví tiền.

      Trở lại xe, Phương Tiểu Thư nhìn lướt qua tay trái đeo nhẫn của Bạc Tể Xuyên, càng ngừng cho chính mình muốn nhịn xuống, cần mở miệng cần mở miệng, nhưng là vẫn là mở miệng, hơn nữa ngữ khí thực khắc nghiệt, nhíu mày : "Sau đó cần cùng kia lui tới."

      Bạc Tể Xuyên nhìn về phía , theo bản năng hỏi: "Làm sao vậy?"

      có hỏi "Vì sao", mà là hỏi "Làm sao vậy", ý tứ là cũng phải đồng ý, mà là vì sao phải cầu như vậy.

      Hiểu ra điều này làm trong lòng Phương Tiểu Thư thư thái điểm, nhưng có thể như thế nào, em ghen tị em có cảm giác an toàn, cho nên cách tất cả con xa chút, vĩnh viễn cần tiếp xúc khác, thậm chí là con trai có khuynh hướng đồng tính luyến ái?

      có biện pháp, sống lâu trong bóng đêm, nếu cuộc sống đột nhiên có ánh mặt trời, rất khó sinh ra loại mãnh liệt yên cùng bất an, tại đặc biệt sợ tất cả những thứ đến được dễ này đều biến mất, sợ hãi chính mình còn chưa kịp hưởng thụ liền mất sở hữu, giống cha mẹ như vậy chết ở trong thời gian vốn tưởng rằng mình hạnh phúc nhất.

      Phương Tiểu Thư dài phun ra hơi, quật cường : "Cũng có nguyên nhân đặc biệt khác, chính là nhìn thấy ta liền khó chịu."

      Bạc Tể Xuyên lái xe, mà là nhìn lúc, mới phóng thanh : "Tuy nhiên tính cự tuyệt cầu mê hoặc cho cùng ta gặp mặt, nhưng em cũng thể bởi vì thành kiến cá nhân phủ định người, Hàng tiểu thư giống chúng ta, đều tại thực cố gắng sinh sống." xong liền nhìn về phía trước, nhấn ga, chuyên tâm lái xe.

      Đúng vậy Phương Tiểu Thư, chẳng lẽ mày cho là chấm dứt cuộc sống độc thân là có thể về phía hạnh phúc sao? Loại tính cách này của mày, muốn đem hết thảy cuộc sống cùng kết giao bạn bè của khống chế tại trong tay mình, làm sao cho người ta cảm giác khó chịu? Mày có tư cách gì người khác?

      Liền bởi vì người ta vô tâm mấy câu cùng việc sinh ra tình cảm mến khi biết tình huống sao?

      Còn liền là vì vậy.

      Phương Tiểu Thư phiền chán nâng tay che lại cái trán, nhàng xoa thái dương, tựa vào bên cửa sổ rên tiếng.

      Bạc Tể Xuyên nhìn cái, có điểm hối hận đem ý tưởng trong lòng ra miệng.

      Đây là chuyện mà lo lắng từ trước, đại khái là xuất thân cùng quá khứ của hai người khác biệt quá lớn, cho nên cách nhìn thế giới cùng phương thức xử của cùng khác biệt ràng. Phương Tiểu Thư là người tiêu cực bi quan, làm chuyện gì đều rất trực tiếp rất cường thế, tại trong mắt trừ bỏ người tốt liền là người xấu, mà làm cho cảm giác thoải mái là người tốt, cho tới bây giờ cũng chịu ăn điểm mệt, này cùng hoàn toàn tương phản.

      biết bọn họ có hai cái tính cách khác nhau cực đoan như vậy có thể hòa bình ở chung bao lâu, mà ít vấn đề cố gắng xem , tựa hồ vẫn là thể bỏ qua. muốn thể nhận cuộc sống , nhưng người tồn tại rất nhiều vấn đề khả năng làm mất .
      Phong nguyet, Lemonade, Bạch Phụng10 others thích bài này.

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 21


      Trở lại khu biệt thự, Bạc Tể Xuyên vừa dừng xe Phương Tiểu Thư liền xuống, cũng đợi cấp mở cửa xe cho , điều này làm cho ngây người chút. Khi ngừng xe xong trở về, liền thấy Phương Tiểu Thư lạnh nhạt ngang qua người đàn ông chào hỏi , trực tiếp mở cửa vào phòng.

      Bạc Tể Xuyên nhíu chút mi, bỏ ra cái bao tay trầm mặc về phía cửa, biết người đàn ông bị nhìn kia, là phó quản lý của bộ phận tiếp đãi ở đại sảnh của khu biệt thự Lục Hải, như trước quay đầu nhìn chằm chằm bóng dáng của Phương Tiểu Thư, Phương Tiểu Thư để cửa đóng cho Bạc Tể Xuyên, phó quản lí có thể thấy cảnh tượng bên trong.

      "Xin chào." Bạc Tể Xuyên thình lình mở miệng dọa người phó quản lí đó nhảy dựng, sau khi thấy phó quản lí vội vàng cúi đầu khom lưng chào hỏi. Bạc Tể Xuyên thản nhiên vuốt cằm, ôn hòa , "Tôi thay Tiểu Thư xin lỗi, vừa rồi tôi chọc ấy tức giận, ấy vui, cho nên cấp bậc lễ nghĩa quá chu toàn, hy vọng ông thứ lỗi."

      Phó quản lí sửng sốt chút, sau khi tỉnh táo lại hỏi: "Cái kia, tôi nghe lắm, Bạc tiên sinh a, tôi hỏi ngài chút, Phương Tiểu Thư ấy phải chính là làm người giúp việc ở đây sao, ta như thế nào..."

      "Ông cần hỏi gì trực tiếp hỏi tôi được rồi." Phó quản lí còn chưa xong Phương Tiểu Thư liền đánh gãy lời của , mặc quần áo vừa rồi có đổi, thực ràng là có vào nhà, luôn luôn tại cửa nghe bọn họ chuyện, biểu tình của giờ phút này rất khó nhìn.

      Phó quản lí nhìn lại nhìn Bạc Tể Xuyên nhíu mày, cái gì cũng chưa , chính là cúi đầu chào Bạc Tể Xuyên liền bước nhanh rồi.

      Bạc Tể Xuyên lên phía trước cúi đầu nhìn Phương Tiểu Thư, Phương Tiểu Thư bướng bỉnh xoay đầu nhìn về nơi khác, trực tiếp kéo vào trong nhà đóng cửa lại đặt tại cửa, nâng lên cằm của ép nhìn thẳng vào , hạ giọng : "Em có thể hay cần cứ như con nhím với tất cả những người xa lạ?"

      Phương Tiểu Thư hừ lạnh tiếng, từng chữ từng chữ : "Khi tôi vừa biết thực có lễ phép, chính là người vừa rồi xứng được tôi đối đãi lễ phép mà thôi."

      Bạc Tể Xuyên vẫn đều biết Phương Tiểu Thư khinh thường ngụy trang nội tâm, đối ai đều là thích chính là thích, chán ghét chính là chán ghét, tính cách như vậy làm cho người ta vừa vừa hận, nếu ai theo bên người bảo vệ , thực dễ dàng bị thương tổn.

      Bạc Tể Xuyên buông ra xoay người vào trong phòng, xếp bao tay cùng chỗ để tới phòng để quần áo, bình thản : "Tính cách của em như vậy làm con đường tương lai của em rất khó , đương nhiên, lạnh nhạt là bệnh của cuộc sống thành phố, đại đa số mọi người như vậy, em có thể coi đây là cảnh báo, nhưng là cũng nên nghĩ đến kiêu ngạo."

      Phương Tiểu Thư nắm tay đứng tại chỗ nhìn bóng dáng của , sau lúc lâu mới : " đây là giáo huấn em sao? Vì Hàng tiểu thư cùng tên thối nát vừa rồi?"

      Bạc Tể Xuyên quay đầu lại nhìn , thấy khổ sở trong lòng có chút đành lòng cùng hối hận, khô cằn : " có lỗi, biết cuộc sống trước kia của em tốt, có ý tứ kia, nhưng mà..."

      " đừng nữa." Phương Tiểu Thư đánh gãy lời của , áp lực , " là biết, nghĩ rằng cuộc sống trước kia của tôi và rất tệ, nhưng là tại tôi cho , sai rồi! Sai lầm rồi! Cuộc sống của tôi tệ hơn trăm lần so với suy nghĩ của !"

      tiến lên vài bước hai tay nắm chặt theo dõi , hốc mắt đỏ lên: "Tôi có biện pháp đối xử ôn hoà với Hàng tiểu thư, bởi vì tôi sợ ấy cướp , tôi phải mẫu người thích, nhưng ấy là, tôi có cảm giác an toàn! Tôi có biện pháp cùng tên khốn kiếp vừa rồi chào hỏi, tôi thể chịu được cùng nhiều câu , bởi vì vẫn đều nghĩ đến có mấy đồng tiền dơ bẩn là có thể theo tôi lên giường, tôi ghê tởm! ai có lý do gì mà cả người như con nhím lúc nào cũng đều muốn thương hại người khác, nhưng vì cho chính mình lại bị thương tôi chỉ có thể lựa chọn thương tổn người khác!"

      Nước mắt tràn ra từ trong hốc mắt, Phương Tiểu Thư nâng tay lau quệt, ninh mi : "Tôi khóc là vì tôi đau lòng, mà là vì tôi có năng lực, cần hiểu lầm." hấp mũi, rũ mắt nhìn xuống sàn, "Em tuyệt đối có biện pháp làm được như cầu của , ít nhất trước mắt thể nào, em phải bình dấm chua bình thường, em là bình dấm chua trói thêm đống thuốc nổ, cho tới bây giờ em cũng là người hồn nhiên biết biến thành bộ dáng khiến người ta chán ghét như bây giờ, cho nên tại hối hận còn kịp, ..." Lời của còn chưa xong bị Bạc Tể Xuyên ôm dựng lên tầng hai, ngây ngẩn cả người, nhanh chóng sửa lời , " làm gì!"

      " làm gì." Mặt Bạc Tể Xuyên băng bó, thanh lại ngoài ý muốn nhu hòa, trong đôi mắt hoa đào xinh đẹp có chút gợn sóng, người đàn ông này cần bất kì cái gì trang điểm cùng trang sức là có thể làm cho người ta rời được tầm mắt, bờ môi của cọ qua tai lạnh như băng của người trong lòng, dùng cánh môi làm ấm da thịt của , lẩm bẩm , "Chính là nhìn rất đau lòng."

      rất ít khóc, vẫn đều thực kiên cường, khi thấy rơi nước mắt, lòng của giống như là bị dao đâm.

      thở dài đến thể nghe thấy, tay ấm áp nhàng vỗ về sau lưng , vuốt lên hô hấp của vì kích động mà trở nên hỗn loạn.

      Phương Tiểu Thư đỏ hồng mắt đấm chút ngực của , giọng mũi rất nặng : " tình cám ơn , nhưng vẫn thỉnh thay tôi ân cần thăm hỏi mọi người."

      Cứ việc nhận thức lần cãi nhau đầu tiên kịch liệt nhất tạm thời xong, nhưng mầm móng hài hòa vẫn bị chôn xuống, khi có tiến tới loại quan hệ thân mật vào sinh hoạt cá nhân của từng người, biết có bao nhiêu vấn đề tồn tại, huống chi bọn họ nhanh như vậy liền kết hôn.

      Bạc Tể Xuyên phát Phương Tiểu Thư là có cảm giác an toàn, chỉ có thể tận lực ra ngoài ít , giảm bớt tiếp xúc với người khác phái, để tránh làm cho nghĩ nhiều cùng bất an, nhưng dục vọng khống chế của vẫn rất mạnh.

      Nếu phát sinh chuyện của Hàng Gia Ngọc tình huống có lẽ tốt hơn chút, từ sau khi chuyện này phát sinh, mỗi lần Bạc Tể Xuyên công tác Phương Tiểu Thư đều bóng gió dò hỏi tin tức của khách hàng, gần như cách giờ liền muốn gọi điện thoại cho hỏi ở đâu, thói quen chỉ có người, tự nhiên nhiều ra người quản thúc hành động của mình xác thực rất tự nhiên.

      Có lẽ đây là nguyên nhân đại đa số nam nữ muốn kết hôn, hôn nhân giống cái gông xiềng đem hai người buộc cùng chỗ, ai cũng thể đào thoát.

      Bạc Tể Xuyên là người thực có cảm giác trách nhiệm, hơn nữa bởi vì lần trước làm Phương Tiểu Thư khóc, vẫn đều thực tự trách, cho nên cứ việc Phương Tiểu Thư có dục vọng khống chế hơi vặn vẹo làm quá đồng ý, nhưng cũng chưa thêm cái gì.

      dung túng của rất nhanh làm cho ngay cả nhân viên làm việc ở nhà tang lễ cùng mọi người ở cục công an biết hai người bọn họ cùng chỗ, tất cả bạn của trong cùng hội cũng đều biết trong nhà có người vợ "Khó trị", hơn nữa thực xác định phi thường "Sợ" Phương Tiểu Thư, bởi vì mặc kệ Phương Tiểu Thư kiểm tra điện thoại cùng tin nhắn thường xuyên như thế nào, thái độ của Bạc Tể Xuyên đều vẫn đều ôn nhu.

      Này chỉ có thể điểm, phải là Phương Tiểu Thư tuy nhiên thực hy vọng có thể hoàn toàn khống chế tất cả của Bạc Tể Xuyên, nhưng phương pháp của thực chính xác.

      hiểu được lợi dụng ưu thế của con , hành vi của làm cho Bạc Tể Xuyên phiền chán, cho tới bây giờ thái độ khi gọi điện thoại luôn luôn ôn nhu, cũng có lý do đáng tin, ví dụ như hỏi giữa trưa ăn cái gì, thời tiết tốt có mang ô hay hoặc mặc thêm áo khoác đợi chút, làm cho người ta thể soi mói.

      tại ý nghĩa của với giống như ánh trăng thắp sáng cuộc sống bình thản của , chẳng qua ánh trăng này là màu đen.

      Sống như người vợ nội trợ chỉ ở trong nhà, thời gian của Phương Tiểu Thư rất nhiều, tuy nhiên rất muốn tìm công việc làm cho cuộc sống phong phú điểm, để tránh chính mình cả ngày suy nghĩ mien man, nhưng công việc của Bạc Tể Xuyên có tính chất rất đặc thù, người lại thực soi mói, cho nên cũng chỉ có thể mỗi ngày ở nhà chờ.

      Hôm nay, Phương Tiểu Thư tính ra cửa mua đồ ăn, vừa đóng cửa lại xoay người liền phát bên ngoài căn biệt thự đối diện ngừng chiếc xe hơi Ford, bốn người đàn ông mặc âu phục màu đen đứng bên cạnh, vây quanh hai người chuyện với nhau ở phía trước xe Ford.

      Hai người đó nam nữ, nữ là trẻ làm diễn viên, nam là...

      Là Cao Diệc Vĩ.

      Túi xách tay Phương Tiểu Thư "Ba" tiếng rơi mặt đất, hấp dẫn chú ý của hai người bên kia chuyện, tầm mắt của Cao Diệc Vĩ bay tới người Phương Tiểu Thư, đầu tiên là chọn chút mi, thỉnh thoảng nheo lại mắt, lại đến nhăn mày.

      Phương Tiểu Thư lập tức xoay người bấm khóa mật mã vào nhà, sau khi khóa kĩ cửa liền từ lỗ cửa nhìn ra phía bên ngoài, trong lòng nhịn được mắng, cuộc sống làm sao đơn giản là cường gian như vậy, cuộc sống với quả thực chính là luân gian.
      Phong nguyet, Lemonade, Bạch Phụng10 others thích bài này.

    4. Jena

      Jena Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      101
      cốt truyện rất hay. Phương Tiểu Thư khá giống Lâm An Thâm trong truyện "gả cho Lâm An Thâm", hai người đều có bệnh chiếm hữu cực mạnh. Ủng hộ :038:
      linhdiep17Natalie Pham thích bài này.

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      @Jena : cám ơn nàng nhiều. Ta đọc truyện thể loại chiếm hữu này nhiều roiif. Nhưng thường là đàn ông có tính chiếm hữu nhiều hơn. Nhưng cốt truyện này Lạ là Phương Tiểu thư lại là người có tính chiếm hữu mạnh. Mà nhờ thế, c mới có đc a Bạch Tể xuyên chứ:yoyo60::yoyo60:
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :