1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bóng sói hú - Ngã Nguyện Thừa Phong (Hoàn 70/70) Đã có Ebook

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 51
      Editor: OrchidsPham​

      [​IMG]

      “Em phụ !” Ôn Trạch nhàng gỡ ra, nắm lấy hai vai , nhìn qua cự ly cánh tay “Em phụ , Hải Tình, em chỉ là mà thôi!” Giọng Ôn Trạch ngân nga, “Hải Tình, có thể dạy em tất cả kỹ năng sinh tồn, có thể bức bách em học tập tất cả các loại quy tắc trò chơi tàn nhẫn nhất, có thể cho em sức mạnh để bảo vệ thân thể và linh hồn em, thậm chí có thể cùng em trải qua cùng cơn ác mộng, nhưng mà” Ngón tay Ôn Trạch xoa mặt Liễu Đình, như miêu tả lại bức tranh quý giá nhất “ thể dạy em .” Miệng cong lên nụ cười nhàng, bình tĩnh mà tao nhã, kiêu ngạo thấm ra từ xương thể phá vỡ, nhưng đầu ngón tay lại run rẩy mặt , đau đớn xuyên tim! Dù ngoài mặt có che dấu cỡ nào phản ứng thân thể cũng thể lừa người, mỗi câu, mỗi chữ, đều xuyên thấu trái tim!

      “Đệ nhất, năm em hai mươi tuổi làm gì, nhớ ?” Lời như gió, thong thả nhưng ràng.

      Ôn Trạch giật mình, mạnh mẽ chớp mắt, lập tức trả lời lạnh nhạt “năm ấy em mới vào tổ chống khủng bố, em hoàn thành xuất sắc mỗi nhiệm vụ giao cho, người ghi lại hạng mục cũng phải khiếp sợ!”

      “Em cũng phải hoàn thành tất cả, em làm hỏng mối quan hệ với kinh đô màu bạc, em làm cho hạng mục hợp tác quan trọng nhất của Bộ quốc phòng thành bọt nước, em…”

      “Hải Tình” Ôn Trạch lớn tiếng quát làm ngừng lại, đôi mắt trầm “Đừng có loạn nữa!” cảnh cáo.

      Đôi mắt trong suốt của Liễu Đình lẳng lặng nhìn , “Đệ Nhất, em chỉ muốn với .” Giọng của trấn tĩnh, có chút ngừng lạim “Năm đó mình em xông vào kinh đô màu bạc, phải là muốn dấn thân vào nguy hiểm, lại phải là đặt cược sinh mệnh của mình! Mà em biết, em chắc chắn… đến! Đệ Nhất, cả đời em cũng bao giờ nghi ngờ chuyện, đó chính là luôn bên em! Em chưa bao giờ độc!” nắm chặt tay Ôn Trạch, từng chút từng chút gỡ ngón tay ra “Em tự do bay lượn, sức mạnh để kiêu ngạo bễ nghễ đều đến từ đây.” đem lòng bàn tay dán vào bàn tay , tay Ôn Trạch chấn động, “Đệ Nhất, chẳng lẽ thế gian này, ngoại trừ tình mọi thứ tình cảm khác đều đáng được nhắc tới sao? Chẳng lẽ chín năm cùng đến ngàn núi vạn sông, gần nhau trong những đêm tịch mịch, sống chết cùng nhau, tình cảm em đối với cũng quá nhàng bạc bẽo so với tính đó sao?” Liễu Đình ngửa đầu, ánh mắt Ôn Trạch sâu hắm như hồ đáy.

      lần kia cho tôi mãi mãi thể thăng cấp, đêm hôm đó, với tôi: Tiếp theo, em lại tự tay giết người mà tôi dùng sinh mạng để bảo vệ! Đừng bao giờ quên, thế giới này có rất nhiều thứ mà người ta có thể nhàng quên , nhàng biến mất, ân nghĩa bị lãng quên này, sao có thể là điều quan trọng!

      “Đệ Nhất! Nếu em với , Phí Như Phong chết, em chắc gì chết, nhưng nếu chết, em nhất định sống đời, vậy cũng nghĩ đó chỉ là em bố thí cho sao?”

      bình tĩnh của Ôn Trạch khựng lại, đứng thẳng tắp, giống như pho tượng, đôi mắt trong bóng tối tỏa sáng, trong đôi mắt kia ràng in đậm bóng dáng, chỉ có , cho tới bây giờ cũng chỉ có .

      “Hải Tình,” Cuối cùng Ôn Trạch đánh vỡ yên lặng “Em hổ là chuyên gia đàm phán xuất sắc nhất, nhưng mà, em dường như quên, em là học trò của , là học trò đắc ý mà tay đào tạo ra.” mặt Ôn Trạch lại ra tia nghịch ngợm, cúi đầu, ánh mắt giống như lửa, như dao, “ biết, lời của em ít nhất có nửa là để cứu , nhưng mà… vẫn động tâm” Ôn Trạch thản nhiên nhắm mắt lại, ôm Liễu Đình vào lòng, tính kế điên cuồng, giết chóc máu tanh, giày vò như trong địa ngục, chỉ có ấm áp trong ôm ấp này mới làm ngừng lại được, cánh tay siết càng chặt hơn, “Em muốn làm thế nào, Hải Tình, cuối cùng em còn muốn làm thế nào nữa?” Giọng ấm lạnh quanh quẩn tròn rừng cây yên tĩnh, thong dong mà bất đắc dĩ.

      Cậu trở lại. Giọng vang lên chút gợn sóng trong bóng đêm, Phí Như Phong ngồi ở đại sảnh tối đen, nhàng lắc chiếc ly trong tay, trong ly là rượu đỏ như máu. Nhâm Dật Phi hơi nhíu mày, ấn công tắc, trước mắt là ánh sáng loang lổ, thâm trầm khó giải, lười biếng quay đầu, trong động tác tràn ngập tà mị tùy hứng “Sao hả, đột nhiên lương tâm nhớ ra phải trở lại bảo vệ tôi?”

      Phí Như Phong hơi hơi nheo mắt, thích ứng ánh sáng, “Tôi còn nghĩ cậu thích bóng tối, dù sao trong ánh sáng rất dễ nguyên hình.” Ánh mắt cùng ánh mắt là giao hòa của hư vô và ánh sáng, tiếng gió kêu ngoài cửa sổ, tiếng ràng, ràng đến mức khiến người ta phát lạnh.

      “Đứng giữa ánh mặt trời, có thể trốn qua ban ngày nếu ngay cả chút ánh sáng cũng thể chịu được, dưới mặt trời tôi kiền bị nướng chín rồi?” Tứ chi Nhâm Dật Phi duỗi ra, tùy ý dựa vào sô pha, nâng tay rót chén rượu, tối nay thích hợp để uống trận!

      “Đúng, chút ánh sáng ấy tính là gì, cậu có ngàn năm đạo hạnh.” Phí Như Phong mỉm cười, bộ mặt lạnh lùng mà cao ngạo vì mỉm cười mà sinh động lên.

      từ từ đổ đầy rượu vào ly, “Còn nhớ cuộc cược rượu ở Luân Đôn ? Cậu bị tôi ném ngủ đường cái” Cái miệng của hơi gợn lên nụ cười, cười mà như cười.

      “Sao có thể vậy?” Nhâm Dật Phi đập bàn cái, thanh thanh thúy truyền ra, “Trận cá cược kia tôi nhớ cậu bị tôi ném vào đỉnh nhà thờ St.Paul, gì mà Phí thị từ nay về sau làm công ở đó!”

      Hai người cười to, họ đều là người dễ lấy lòng, nhưng mà hôm nay lại hết sức sung sướng, giống như thế giới này còn chuyện gì đáng cười hơn.

      “Chính là phục đúng ?” Phí Như Phong giơ ly rượu lên, uống hơi cạn sạch, “Vậy hôm nay lại thử !” khiêu khích

      “Thi lại? Chúng ta đây là đàn ông Italia, bình thường đều coi thứ này là nước mà uống!” Nhâm Dật Phi lại càn rỡ, túm lấy chai, ngửa đầu tu. Mùi rượu đỏ nồng đậm tràn ra khí, đống chai rỗng lằm bên, “Đúng là chẳng khác gì nước mà!” Phí Như Phong ném bình rỗng ra “Cậu với tôi cậu chỉ cất giữ bằng đó đấy chứ?”

      “Rượu đỏ còn quý hơn kim cương đen, năm chỉ sản xuất được 20 chai, bây giờ còn đến!” Nhâm Dật Phi trừng , hơi đau lòng, phí phạm của trời!

      “Đừng giả bộ đau khổ, năm kia cậu trộm mất chai rượu Brandy 50 năm quý giá của tôi, là đưa cho nhè duy. Sa lạp của cậu gội đầu, để làm cho mái tóc đỏ của ta phát ra ánh sáng kỳ dị.”

      phải Sa lạp, là Sa ni tạp.” Nhâm Dật Phi buồn cười, đây chính là kẻ đứng đầu cuồng dã của Italia, nụ cười của chói mắt sáng ngời.

      “Đem đến” Phí Như Phong động đậy chút, “chìa khóa hầm rượu cua cậu.”

      “Tối nay cậu muốn tới đây cướp bóc?” Nhâm Dật Phi nghiến răng.

      “Vậy chính là cậu nhận thua, tốt! Rượu cậu giữ lại, tôi cũng ép, viết cái giấy chứng nhận thua cuộc, tôi luôn!” Phí Như Phong nham hiểm .

      “Tôi thua?” Nhâm Dật Phi trừng mắt nhìn “Đừng là tôi cho cậu cơ hội, A Phong.” dùng tư thế vô cùng tiếc hận mà đứng dậy, xoay cái đèn tường, mặt tường nhàng mở ra. Cầu thanh dẫn xuống hầm rượu dài mà sâu, ngọn đèn chiếu rọi súng ống treo đầy hai bên vách, tỏ công dụng khác của hầm rượu - kho chứa đạn. Cầu thang xoắn ốc đến điểm cuối, mùi rượu thơm nồng ập đến, mấy tầng giá để xếp đầy các loại rượu.

      “Chậc chậc” Ánh mắt Phí Như Phong sáng lên, tay lấy ra vài loại rượu Vodka khác nhau, độ rượu đồng nhất “Xem ra hôm nay chúng ta có thể say về rồi!”

      ngừng uống rượu, vỏ chai ngừng tăng lên, nhưng ánh mắt lại càng lóe sáng.

      “Còn mấy chai đầu, độ nặng có thể giết con voi, tôi lấy!” Nhâm Dật Phi bước lên ghế, túm lấy mất chai rượu, bình rượu đúng là vô cùng trơn trượt, vừa nắm lấy, thân mình đổ về phái trước, rầm rầm, loạt chai lăn xuống, Phí Như Phong phản ứng cực nhanh, túm lấy Nhâm Dật Phi, hai người té lăn ra đất, mặt sau truyền đến tiếng lách cách vỡ vụn.

      Yên tĩnh, yên tĩnh gần như trống rỗng.

      mảnh màu đen ập đến, mùi rượu như trước, nhưng lại chân đến vậy, chân đến mức thể mang được mặt nạ nữa.

      “Rượu là rượu tốt, nhưng tối nay ai cũng say được.” Giọng Phí Như Phong lộ ra loại tịch mịch, tịch mịch đến lạnh lùng.

      ổn, xem ra hôm nay --- chúng ta đều nghe được lời sau khi say.” Nhâm Dật Phi đứng lên, cao ngất sừng sững, sắc mặt trầm tĩnh như nước.

      Gió lốc thổi quét qua mắt Phí Như Phong, tụ tập, dày đặc, tới cuối cùng lại bình tĩnh sâu xa “Tôi luôn chờ cậu, Nhờ Lôi Tư, tuy tôi biết cậu nhất định bắt được người!”

      “Có số người, cả đời cũng bắt giữ được!” Ánh mắt Nhâm Dật Phi thăm thẳm như lốc xoáy khôn cùng.
      heartheart788, Dion, tutu9 others thích bài này.

    2. 553322

      553322 Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      87
      mình biết comment sao nữa ,nhưng đọc truyện này thấy buồn buồn sao á , cám ơn @OrchidsPham nhé ,đời thể lúc nào cũng màu hồng ,hoàng tử lọ lem cả , :yoyo26::yoyo26: truyện hay
      tengu, heo điên, Chó Điên2 others thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      @minhcho tại mà tôi lọt hố này, càng đọc càng thấy ngược quá :yoyo25::yoyo25::yoyo25:
      Tôi muốn 3S cơ :yoyo2::yoyo2::yoyo2: Sao soái ca của tôi ngược đầm đìa thế này :031::031::031:
      Tôi bắt đền :yoyo2::yoyo2::yoyo2:

    4. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      :013::013: minhcho ko chết 1 mình đâu mà ,kakaka hồi đó dọc convert ko hiuểu mấy ,h có @OrchidsPham edit ,càng đọc càng thấy thương PNP ,kaka thôi ráng , hứa luôn có ebook hơn cả hôn nhân ,2s sũng ,sắc ,giường chiếu , :05(1)::05(1): đền cho người đẹp me :058::058:
      tutu, 553322, quỳnhpinky2 others thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      đau đớn quá, tôi trả @minhcho này, tôi ko làm nữa đâu :051::051::051:, càng đọc càng như bị đâm toạc cả trái tim ra :017::017::017:
      tutu, heo điên, quỳnhpinky2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :