1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Chị Dâu - Lê Thuỷ Thanh Thuần (NP,H)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961







      Chương thứ mười * tuyệt mỹ lưng trần

      Edit: Quảng Hằng



      Bắc Khả Uy rất ‘Ôn nhu’ nắm cả bả vai Tầm Thiên Hoan hồi, mắt thấy đến cửa thang máy, lập tức nhấn mở ra.

      Đột nhiên, cổ tôiy Bắc Khả Uy hơi dùng sức, lập tức đem Tầm Thiên Hoan đẩy vào trong thang máy, Tầm Thiên Hoan hề có sức chống đỡ, mạnh mẽ ngã vào trong thang máy, cánh tôiy bị đau thôi, nhíu nhíu mày, tức giận nhìn Bắc Khả Uy:“ làm đau tôi!”

      Bắc Khả Uy ngoảnh mặt làm ngơ, đôi môi mỏng nguy hiểm câu dẫn ra vòng cung vui vẻ tàn khốc: “Chị dâu cưng của tôi ơi, hai ngày qua sống rất tốt?”

      Tầm Thiên Hoan nhìn cười cười:“Chỉ cần gặp , tôi vô cùng mạnh khỏe.”

      Bắc Khả Uy hừ lạnh, lãnh đạm liếc qua Tầm Thiên Hoan:“Làm thiếu phu nhân Bắc gia danh vọng lại bày đặt làm, hết lần này tới lần khác chạy đến nơi đây để bị người ta sai khiến, mặc người chém giết, có phải trời sinh số hạ tiện hay ?”

      Tầm Thiên Hoan mắt sáng quắc, ngón tay khẽ run, ánh mắt quật cường nhìn chằm chằm vào Bắc Khả Uy:“Xin chuyện tôn trọng chút!”

      “Tôi chỉ là ăn ngay mà thôi.”

      Trong ánh mắt Tầm Thiên Hoan thể che hết phẫn nộ:“Tôi có tự do của tôi, tôi muốn làm cái gì làm cái đó, Bắc gia các người dựa vào cái gì quản tôi?!”

      Ánh mắt lợi hại của Bắc Khả Uy bắn thẳng đến Tầm Thiên Hoan, lạnh lùng :“Vậy cũng bớt việc làm mất mặt mũi Bắc gia chúng tôi !”

      Thân thể Tầm Thiên Hoan ràng chấn động, trong ánh mắt kia lên dị quang, đáy mắt có vòng bị thương dễ dàng phát giác, dần dần xiết chặc nắm tay, cố gắng đè nén sắp tức giận bộc phát , mục quang trong nháy mắt chuyển thành kiên nghị, bình tĩnh :“ cái gì?”

      Bắc Khả Uy lạnh như băng :“ cũng đừng ở trong này làm mất mặt xấu hổ , chớ quên, thân phận của bây giờ chính là thiếu phu nhân của Bắc gia, có biết hay , mỗi việc làm giờ đều quan hệ đến mặt mũi Bắc gia, cá nhân bần cùng mặc , nhưng nếu làm mất mặt mũi Bắc gia, tôi tuyệt đối buông tha cho !”

      Thanh của Bắc Khả Uy, giống như lưỡi kiếm băng sắc bén ngàn năm tạo thành, hung hăng cắm vào trái tim Tầm Thiên Hoan, tôn nghiêm tại thời khắc này triệt để bị thương. Tầm Thiên Hoan bỗng nhiên giơ tay lên, đinh đánh vào khuôn mặt tuấn tú lạnh như băng đómột quyền, chỉ là, tay giương đến giữa trung, liền bị bàn tay mạnh mẽ của Bắc Khả Uy kiềm chế ở cánh tay của , thể cử động.

      Ánh mắt Tầm Thiên Hoan hung hăng bắn về phía Bắc Khả Uy, ánh mắt kia giống như đao, hận thể đao chém nát !

       

      Bắc Khả Uy lạnh lùng :“ tốt nhất an phận chút cho tôi!”

      Tầm Thiên Hoan gắt gao cắn môi, lâu mới lên tiếng:“Tôi mạn phép ! có thể làm gì tôi?”

      Nhìn qua ánh mắt khiêu khích của Tầm Thiên Hoan, Bắc Khả Uy nhất thời nổi giận:“Tiện nhân!”

      Bỗng nhiên cảm thấy môi, màu hồng kỳ dị, dị thường chói mắt, có mùi tanh nồng, ra, sợi sợi chất lỏng là máu......

       “Bắc gia các người càng tiện hơn!”

      Bắc Khả Uy đột nhiên u ám, như sứ giả trong đêm tối, trầm mặc lát, chợt hề có nhiệt độ :“Khi nào trở về?”

      Tầm Thiên Hoan khiêu khích liếc qua Bắc khả Uy:“Xem tâm tình.”

      “Tốt,” Bắc Khả Uycười lạnh:“Chỉ có điều, tôi muốn trả lời câu, cũng nên dung danh phận thiếu phu nhân của Bắc gia khoe khoang khắp nơi nhé.”

      ở Bắc gia, rất khỏe, đở phải mỗi ngày nhìn thấy gương mặt xấu xí của làm mất khẩu vị.

      Tầm Thiên Hoan hừ lạnh:“ Thân phận thiếu phu nhân Bắc gia chỉ làm tôi cảm thấy buồn nôn!”

      Bắc Khả Uy nhắm mắt lại, trong sâu thẳm, nhìn ra bất luận tâm tình gì, :“Chính là, vì tiền, dù cho có chán ghét, cũng có thể lơ đễnh phải sao?”

      “Đúng thế nào?!” Tầm Thiên Hoan đột nhiên dùng sức giãy khỏi Bắc Khả Uykiềm chế, ngược lại chuẩn bị cửa thang máy mở chạy ra.

      Bắc Khả Uy ánh mắt sắc bén, cánh tay dài duỗi ra, bàn tay to lớn định bắt lấy vai của , nhưng chỉ có thể nắm trúng y phục của , Tầm Thiên Hoan liều lĩnh mà chuẩn bị đào thoát, mắt thấy sắp...... Bắc Khả Uy cầm chặt lấy y phục của , đơn giản chỉ là cho chạy!!

      Cứ như vậy hai người cứ mãi giằng co, quần áo “Xẹt!” tiếng, rách ra rồi! Mà lúc này, cửa thang máy đóng lại lần nữa.

      Cửa thang máy chậm rãi đóng.

      Bắc Khả Uy vô ý thức buông ra, quần áo lưng chậm rãi rơi xuống, quần áo giật ra nửa, miếng vải rách nhàng buông thỏng.

      Khắc sâu vào mi mắt Bắc Khả Uy là tấm lưng trần trắng noãn   ......

      Tầm Thiên Hoan ngược lại rung mình, chăm chú nhắm mắt lại, tất cả suy nghĩ cùng thần kinh, phảng phất như ngừng lại tại thời khắc này.

      ánh mắt trần trụi nóng bỏng chăm chú dừng ở tấm lưng trần của mình......

       

       

      Bắc Khả Uy tại trong tích tắc này, cả người ngạc nhiên, trong mắt , chỉ có mảnh lưng trần tuyệt mỹ kia......

      Lúc này, cảm giác phảng phất tất cả mọi thứ đếu trần trụi, lưng trần trụi, ánh mắt của là trần trụi, dưỡng như ngay cả khí cũng đều trần trụi...... Nhưng lại vô cùng nhục nhã!

      Chẳng qua, cả người của đều cứng ngắc, cũng thể cử động.

      Ánh mắt Bắc Khả Uy sâu, nhàng vươn tay, nhàng mà xoa lên lớp da thịt nhẵn mịn đó...... Đẹp quá......

      Và dưới bụng, dường như chảy qua luồng giống như từng quen biết......

      Đôi môi mỏng có chút câu dẫn ra, đường cong cực đẹp, xúc giác ấm áp, dẫn đến thanh kia cũng ấm áp them vài phần, kìm lòng được :“Đẹp quá......”

      ````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````

      lưng trần đó, thừa nhận xúc giác của dị vật, cực kỳ mẫn cảm, từng đợt sợ run, hô hấp run rẩy, tâm, tựa hồ rung động ......

      Tầm Thiên Hoan bụm lấy quần áo trước ngực của mình, sợ lỡ cẩn thận liền rơi xuống, thân thể sợ run, lại tràn đầy kiên nghị, xoay người cái, sớm chuẩn bị cho tốt nắm tay vung lên, nhưng, Bắc Khả Uy ngửa ra sau, nắm tay quả nhiên thất bại.

      Tầm Thiên Hoan cả giận :“ là tên lưu manh!”

      Bắc Khả Uy hoàn toàn lơ đễnh, con ngươi trong nháy mắt lạnh như băng, phảng phất thoáng ôn nhu vừa rồi chẳng qua chỉ là ảo giác mà thôi, đơn giản là, trong ánh mắt chứng kiến còn là phiến lưng trần tuyệt mỹ, mà là khuôn mặt xấu xí kia.

      Bắc Khả Uy hừ lạnh, lãnh khốc :“Chúng ta bây giờ chính là vợ chồng, thân thể của , vốn thuộc về tôi, nếu phải lưng trần của còn có vài phần để xem xét, chứ bằng khuôn mặt này của , trông thấy ngán.”

      Tầm Thiên Hoan càng thêm khép lại quần áo  của mình, thầm nghiến răng:“Đáng giận!”

      Bắc Khả Uy cười lạnh:“Yên tâm, bây giờ nhìn thấy khuôn mặt này của , tôi đối với lưng trần của cũng đề nổi hứng thú .”

      thế giới tại sao có thể có người đê tiện như vậy!”

       Bắc Khả Uy mục quang tà ác:“Nếu còn tiếp tục mắng, tôi đây tại tựu lập tức từ trong thang máy này ra ngoài, vậy tự mình xử lí nhé.”

      xong, liếc về phía trước, bảng nhảy đến lầu 1, cửa thang máy lập tức sắp mở ra.

      Chỉ thấy Bắc Khả Uy vừa nhấc chân, Tầm Thiên Hoan hoảng hốt, bám lấy cành tay của :“Đừng làm thế.”

      tại dáng vẻ của như thế này làm sao ra ngoài? Lúc này Tầm Thiên Hoan là khóc ra nước mắt a!

      Quá nhiều hận quá nhiều oán, đều tạm thời buông, qua cửa ải này sau!

      Bắc Khả Uy liếc sâu, tâm tư lưu chuyển, bất quá ba giây thời gian, lập tức lấy điện thoại di động ra, nhanh chóng nhấn điện thoại:“Ừ, có thể, trong ba phút lập tức đến thang máy bên này.”

      Bắc Khả Uy xong cắt điện thoại, đem bộ Âu phục đắt tiền dính đầy thức ăn cởi ra, tiện tay quăng ra, thang máy vào lúc này cũng ngừng lại, mắt thấy cửa thang máy sắp mở ra......

      Đột nhiên, Bắc Khả Uy dùng hai tay đè bả vai Tầm Thiên Hoan lại, đè ép vào vách tường, khêu gợi cúi thân xuống, môi cùng môi dán sát nhau, trong nháy mắt đó nhắm lại ánh mắt của mình......

      Tầm Thiên Hoan sững sờ mở to hai mắt, hô hấp tại trong tích tắc này hít thở thông.

      có thể tinh tường cảm nhận được nhiệt độ của Bắc Khả Uy, còn có hơi thở đặc biệt thuộc về nam tính, trong nháy mắt, cho là mình trầm luân ......

      Quả nhiên, sau khi cửa thang máy mở ra, có nhiều người đứng ở bên ngoài chuẩn bị bước vào, chỉ là, thấy màn như vậy lại đều hẹn mà cùng dừng lại tiến......

      Trong những người này, có tán thưởng, có xấu hổ, có hâm mộ......

      Thậm chí còn có tiểu nữ sinh với khác nữ sinh:“Oa, nam sinh này động tác cực giỏi a, nếu mình là người bị hôn ......”

      Ba phút sau, người được gọi kia có thể là đến đúng giờ, cũng mặc Âu phục sang trọng, cũng rất có vài phần tướng mạo.

      Thấy màn như vậy cũng nhịn lộ ra vài phần quẫn bách, khẽ:“Tổng tài......”

      Bắc Khả Uy bỗng nhiên mở to mắt, chút do dự rời khỏi môi của , đứng thẳng lên, ngăn trở thân thể của , liếc qua, ừm, có thể, sau đó lại đem ánh mắt quăng hướng những người kia:“Cái thang máy này tôi muốn dùng vài phút, các người thang máy khác lên lầu .”

      Nghe cách như thế này, quả thực chính là mệnh lệnh!

      Bắc Khả Uy biểu lộ, còn có hơi thở sắc bén, lập tức làm cho những người kia tự chủ được dời bước chân, đều tán .

      Đợi những người kia rồi, Bắc Khả Uy lại nhìn chằm chằm vào :“Cỡi y phục của ra.”

      ``````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````

       





    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961







      Chương thứ mười * thích mỗi chỗ than thể

      Edit: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-25857" title="50871527_Untitled-1.jpgty1aassw" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/09/50871527_untitled-1ty1aassw.jpg" alt="" width="500" height="362" />


      Kỳ cho dù Bắc Khả Uy đem quần áo lái xe của mình bao lấy thân thể của , để cho da thịt có lộ ra ngoài, nhưng cũng cảm kích , cũng quên chuyện này người khởi xướng là -- Bắc Khả Uy, Tầm Thiên Hoan là người có ân oán rang, người phạm ta, ta phạm người, người nếu phạm ta, ta tuyệt để người yên ổn!

      Đem Âu phục nam nhân bao lấy thân thể của mình, Tầm Thiên Hoan liền để ý đến những ánh mắt ngỡ ngàng của bất luận kẻ nào nhanh chóng chạy ra khỏi khu cao ốc của công ty, chạy nhanh đường.

      đường phố thênh thang ngựa xe như nước

      Dòng người hối hả, cỗ xe như nước chảy, đèn xanh đèn đỏ lập loè trao đổi......

      Tất cả đều tập trung về khoác Âu phục nam nhân có chút chật vật mà chạy gấp......

      ngừng chạy, điên cuồng chạy, chăm chú khép lại Âu phục, nhịn xuống thân thể run rẩy, cố gắng tự với mình, cần phải quan tâm ánh mắt người khác......

      Chạy mau, chạy mau, về tới phòng của mình, việc gì nữa......

      Căn nhà đó, đó chính là ngôi nhà mà có thể là kiêu ngạo nhất, ai để ý đến ngũ quan của ......

      Tại bất tri bất giác, theo sau chiếc xe taxi, lâu sau, chiếc xe taxi kia dừng ở trước mặt của , gương mặt Âu Dương Tịch tuấn mỹ của từ bên trong dò xét ra:“Thiên Hoan, nhanh lên xe.”

      Tầm Thiên Hoan dừng lại bước chân, giống như quái lạ chăm chú nhìn Âu Dương Tịch, kinh ngạc Âu Dương Tịch đột nhiên xuất , lại biết, mỗi lần khi gặp phải chuyện khó khăn nhất sau, luôn xuất ......

      Tầm Thiên Hoan chút do dự lên xe, lái xe quen nên chạy nhanh về hướng ngôi nhà của bọn họ

      Trong xe, Tầm Thiên Hoan hề lời, Âu Dương Tịch cũng ăn ý bảo trì trầm mặc, chỉ là dùng cánh tay thon dài của mình đem thân thể của ôm ở trong ngực, muốn ôm lấy chặt, nhưng cũng mất ôn nhu.

      Xe chậm rãi dừng lại ở đằng trước nhà trọ .

      Âu Dương Tịch mở cửa xe, sau đó ôn nhu đem Tầm Thiên Hoan từ xe ôm ra, đóng cửa xe, xoay người từng bước vào phòng mình.

      Xuyên qua phòng khách, tiến vào phòng ngủ, phòng ngủ to như vậy, yên lặng u.

      Âu Dương Tịch ôm Tầm Thiên Hoan ngồi ở giường, đem chăn được sắp xếp ngay ngắn vén đến bên, Âu Dương Tịch ngồi ở bên cạnh của , nhàng đem Âu phục người cởi ra, dưới Âu phục, thình lình vạt áo rách bươm rơi xuống, ánh mắt Âu Dương Tịch rất nhanh liền phát hơn phân nửa da thịt lỏa lồ, ánh mắt lập tức u ám, đáy lòng thầm mắng tiếng: Chết tiệt!

      Tầm Thiên Hoan nhịn được thấp giọng thóa mạ:“ Khốn kiếp, mình tuyệt đối buông tha cho ! Quá khi dễ người!”

      ôn nhu :“ sao, , bây giờ về đến nhà rồi.”

      Vốn là phẫn nộ, Tầm Thiên Hoan khi nhìn vào đôi mắt đó, tâm khỏi dần dần yên tĩnh, đúng, hẳn là khi nhòn vào đôi mắt như nước kia, trong đầu cái gì cũng dần dần tán , ánh mắt của quá mức ôn nhu, cực kỳ thương......

      Tầm Thiên Hoan đột nhiên cong môi cười, mang theo vài phần làm nũng :“Về tới đây cảm giác tốt, từ nay về sau mình bao giờ muốn rời nữa.”

      ?”

      Tầm Thiên Hoan duỗi ra ngón tay :“Muốn ngoéo tay hay ?”

      Ai ngờ, Âu Dương Tịch lập tức duỗi ra ngón tay, Tầm Thiên Hoan cho rằng là muốn trêu vui, lập tức giống như những đứa trẻ con, hát bài móc ngoéo, vì vậy, cười càng tươi hơn. Âu Dương Tịch sững sờ, ngón tay duỗi ra móc mạnh vào ngón tay của . lát sau, thu lại nụ cười, chăm chú nhìn Âu Dương Tịch :“Cám ơn cậu, Tịch, chỉ có các cậu đối với mình là tốt nhất.”

      Tầm Thiên Hoan hề băn khoăn mở ra cánh tay trắng noãn ôm Âu Dương Tịch, dựa vào tại trong ngực của , loại cảm giác này tốt.

      Âu Dương Tịch xem xét quần áo rách, khỏi cong môi :“Trước đem y phục người cậu cỡi ra a, thoạt nhìn...... Rất được tự nhiên.”

      Tầm Thiên Hoan chu môi, thoáng đấm lên ngực của , sửa lại ngồi thẳng:“Tốt, cậu dám giễu cợt mình!”

      Âu Dương Tịch vẻ mặt vô tội:“ có.”

      Tầm Thiên Hoan hừ tiếng, để ý tới .

      Âu Dương Tịch đem khuôn mặt tuấn tú để sát vào buồn bả :“Mình thích cậu còn kịp .”

      Tầm Thiên Hoan liếc mắt nhìn , cười.

      Chẳng qua, ánh mắt Âu Dương hề rời khỏi than thể của , ngón tay trắng nõn xinh đẹp nhàng mà xoa môi của , ngón tay cùng đôi môi mềm mại đụng nhau trong tích tắc, hình như có luồng tình cảm mãnh liệt như mạch nước ngầm dũng mãnh tràn vào trái tim hai người, khắc này tim đập nhanh, làm cho cái gì đó làm nguwoif ta thể quên được bổng nhiên sống dậy, nhàng xoa thử đôi môi mềm mại bỗng chốc, ngón tay chợt tăng them chút sức mạnh, Tầm Thiên Hoan khó hiểu nhìn , rốt cục nhịn đượcnói:“Đau......”

      Âu Dương Tịch lập tức giật mình rời khỏi môi của , nhưng ánh mắt lại ngừng tại mặt.

      Mới vừa rồi, , cái chỗ này, có người đáng chết hôn...... muốn lau sạch hơi thở của người đàn ông đó!

      vì sao đột nhiên lại có hành động này......

      “Môi của mình rất bẩn sao?”

      Âu Dương Tịch ôn nhu cười:“ bẩn, mình chỉ là muốn...... Cái này chỉ thuộc về mình.” Âu Dương Tịch chính là như vậy, ràng cái gì đều có, lạiluôn thích những lời mập mờ.

      Tầm Thiên Hoan cười:“Đừng những lời làm mình hiểu lầm như thế chứ.”

      Âu Dương Tịch chỉ cười , ôn nhu dừng ở môi , đáy mắt, nhấp nhoáng những tia sáng lạ thường......

      Âu Dương Tịch nhìn lâu, sau đó thấp giọng :“Thiên Hoan......”

      Tầm Thiên Hoan ngẩng đầu nhìn thấy :“Hửm?”

      Chữ ‘Hửm’ chưa rơi, Âu Dương Tịch liền lập tức hạ xuống......

      Ưm~~~

      Mặc dù sớm thói quen Âu Dương Tịch đột nhiên cướp đoạt, nhưng lúc này vẫn là có chút thất thố, muốn cái gì, Âu Dương Tịch lại làm cho chỉ có thể bật ra câu rên rỉ thể nghe, cặp tay trắng noãn kia lung tung cầm lấy quần áo của , ý đồ tìm kiếm mở miệng.

      Hôn đến rất sâu, cũng phi thường chuyên chú, hai chiếc lưỡi thơm mềm cùng quấn quýt điệu múa triền miên, giúp nhau mút lấy chất mật đối phương...... Thẳng đến khi, cảm thấy mình sắp hít thở thông, theo chấm dứt nụ hôn này, nhưng mà, môi lại rơi xuống bộ vị khác, phần cổ...... Xương quai xanh...... Môi dần dần chuyển qua, bàn tay dần dần lướt lên phần da thịt trần trụi chiếc lưng trắng noãn nà, nhiều lần vuốt ve da thịt bóng loáng, lớp da dưới bàn ta ycàng ngày càng nóng rực, sau lúc lâu, tựa hồ cảm giác như thế vẫn còn chưa đủ, vì vậy, bàn tay theo lớp quần áo rách nát đó lần mò vào bên trong, cảm nhận được càng nhiều lớp da mịn màng đó, chỉ chốc lát sau, lần dò đến bầu ngực sữa mềm mại, có chút dùng sức xoa nắn......

      Trêu đùa bầu vú mẫn cảm của , chỉ chốc lát sau, liền đứng thẳng biết khi nào , Tầm Thiên Hoan thoát khỏi cái váy rách nát kia từ trong tay Âu Dương Tịch, Âu Dương Tịch cúi thân cởi xuống, ngậm lấy đỉnh tiểu đậu đậu, ôn nhu liếm láp ......

      Tầm Thiên Hoan khó kìm lòng nổi ngẩng mặt lên, cũng mang theo rên rỉ, :“Tịch, đừng như vậy ~”

      “Bảo bối, mình rất muốn cậu.”

      bên cạnh vừa , vừa mút tựa hồ muốn phát tiết hết ra dục vọng giày vò của mình.

      Mười ngón tay nhắn cắm vào chính giữa mái tóc ngắn của :“A ~~~ Sao cậu luôn có nhiều dục vọng như vậy?”

      Âu Dương Tịch ngoéo môi cái:“Bởi vì là cậu a.”

      Tầm Thiên Hoan có chút mở to mắt, nhưng lại mê ly như vậy, :“ Rốt cuộc là trong thân thể của mình có bộ phận nào hấp dẫn cậu sao?”

      Cái đề tài này khơi mào Âu Dương Tịch vùi đầu hôn hai vú, từ hai vú trong ngẩng đầu, trong ánh mắt lộ vẻ dục hỏa, bàn tay y nguyên chậm rãi vuốt da thịt của , mẫn cảm, :“Thân thể của cậu mỗi chỗ đều hấp dẫn mình, đều có thể khơi mào dục vọng của mình.”

      Đối với câu trả lời này, Tầm Thiên Hoan là cái hiểu cái , có được đáp án chính xác, nhưng thân thể dần dần bị tình dục chiếm giữ tập ......

      Âu Dương Tịch lại lần nữa chôn đầu vào, trước tiên ở hai vú hôn hạ xuống tiếng:“Thích nhất cậu là vào chỗ này.” Sau đó, lại hôn lên điểm mẫn cảm khác

      “Chỗ này.”

      “Còn có chỗ này......”

      Cơ hồ hôn khiêu khích khắp toàn thân của , cuối cùng liếm láp hoa viên xinh đẹp nhất mà thần bí nhất, mút lấy chất mật đậm đặc theo trong hoa viên chảy ra, trêu đùa hoa tâm mẫn cảm, tinh tường cảm nhận được thân thể run rẩy của ......

      nhịn được hạ thân hư :“Tịch...... Mau vào......”

      “Muốn?”

      Cau mày, chán ghét, luôn vào lúc này khi dễ !

      Vô ý thức gật đầu.

      Âu Dương Tịch giơ lên khóe môi:“ ra.”

      Đáng giận, lông mày nhíu lại lâu, dùng bày tỏ vui.

      , vì vậy cũng gấp, chậm rãi ngồi thẳng lên, thay đổi góc độ, nam căn nhàng mà tựa vào hoa tâm, tại hoa tâm chung quanh trêu cợt, nhưng hề có ý định đâm vào......  Hoa huyệt chiếm được thỏa mãn mà khẽ co khẽ rút......

      Cực kỳ khó chịu, thân thể cũng bắt đầu có chút vặn vẹo, muốn hút lấy nam căn cứng như sắt kia vào, vội vã nhích ra phía sau......

      cậu muốn mình, mình vào.”

      Âu Dương Tịch giờ phút này, giống như ma quỷ tà ác nhất, lại như kỳ tích tràn đầy hấp dẫn.

      Lúc này, khó chịu gần như muốn khóc lên, mang theo thống khổ rên rỉ, tất cả ý nghĩ của mình, đều bị tình dục bao phủ, chỉ cần có thể thỏa mãn, bảo làm cái gì cũng có thể, vì vậy, giãy dụa thân thể gấp gáp :“Muốn, mình muốn cậu, mau vào được ?”

      Bên môi Âu Dương Tịch đường cong sâu, thần kỳ mị hoặc, cái mông nhấn cái, nam căn tiến vào hoa kính sâu......

      “A ~~~”

      Tìm được thỏa mãn ngay lập tức, giống như bay thẳng đến thiên đường......

      Tiến vào hoa kính, sau đó liền càng thể vãn hồi, vừa mới bắt đầu chậm rãi luật động vài cái, càng về sau càng như dã thú loại ở trong hoa kính mân mê ......

      Trong hoa viên, thỉnh thoảng truyền đến tiếng “Hấp hấp ~~~”......

      Lại phối hợp rên rỉ mất hồn tuyệt đối, khúc giai điệu tốt đẹp là đây, tình cảm mãnh liệt trình diễn......

      ```````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````




      Lazzy Le, Phong Vũ YênHuệ Nguyễn thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương thứ mười hai [ ]

      Edit: Vô Ưu Như Tâm


      Beta: Quảng Hằng



      Lần lượt tới, lần lượt cao trào qua , Âu Dương Tịch  lại lần nữa chuẩn bị giữ lấy ,  Tầm Thiên Hoan tranh thủ thời gian đẩy người phía ra, Âu Dương Tịch ''cái kia'' tựa hồ vẫn là chưa thỏa mãn, thuận thế đem cây gậy sắt nóng bỏng kia lui ra,tại nơi quan hệ xuất ra chất lỏng nồng đậm. Làm loại vận động kịch liệt như vậy, Tầm Thiên Hoan thân thể trần truồng thẳng nằm ở giường, to thở hổn hển, bầu ngực tuyết trắng mềm mại kịch liệt phập phồng ......

      Nghỉ ngơi hồi, Tầm Thiên Hoan liếc qua Âu Dương Tịch :“Mình với cậu,nếu từ nay về sau cậu muốn làm ba lượt, mình với cậu liền tuyệt giao quan hệ!”

      là đáng giận, hoặc là tự khiêu khích làm cách nào chống đỡ, lần rồi lại lần ham muốn mãnh liệt như vậy!

      Âu Dương Tịch vẻ mặt cam lòng:“ cần tuyệt tình như vậy a?”

      “Ai bảo cậu mỗi lần đều có lòng tham như vậy, mệt chết , cậu có biết hay ?”

      Âu Dương Tịch cong đôi môi cười, lật người, nghiêng thân thể nhìn Tầm Thiên Hoan :“Nếu , từ nay về sau mình lại càng cố gắng hầu hạ cậu, cậu chỉ cần hảo hảo nằm hưởng thụ là được.”

      Tầm Thiên Hoan tranh thủ thời gian khua tay :“Được được được, biết cậu lại ra cái chủ ý quỷ quái gì.”

      Âu Dương Tịch ủy khuất :“Nào có, mình đây làm tất cả chỉ vì tốt cho cậu thôi.” Ngón tay thon dài nhàng mà vuốt da thịt của , nhàng :“Con , tính tình phải dịu dàng  .”

      Tầm Thiên Hoan cong môi :“Nhưng mình cũng muốn miệt mài quá độ.”

      Âu Dương Tịch biểu lộ có phần gian tà :“Làm sao có thể ? Mới mấy lần mà thôi.”

      Tầm Thiên Hoan duỗi ra ba cái ngón tay :“Quy tắc của mình là, buổi tối nhiều nhất chỉ có thể làm ba lượt.”

      Cả khuôn mặt Âu Dương Tịch xụ xuống biểu lộ suy sụp :“ cần phải như vậy ?”

      Tầm Thiên Hoan chăm chú nhìn chằm chằm vào Âu Dương Tịch :“Ba lượt vậy là đủ rồi, với lại làm nhiều hơn thế, cũng mang đến khoái cảm gì, cậu cảm thấy sao?”

      Âu Dương Tịch lắc đầu:“Mình chỉ biết khi muốn cậu lâng rồi vẫn cứ muốn tiếp nữa.”

      Tầm Thiên Hoan ánh mắt rủ xuống   lên vẻ mặt ‘ bị ăn thảm’!

      Âu Dương Tịch làm như vô tình vỗ về chơi đùa da thịt của , làm như  muốn khơi mào dục vọng nơi lần nữa...... Tầm Thiên Hoan tranh thủ thời gian vươn ra tay chặn tay của , mắt liếc :“ phải mình vừa mới với cậu hay sao,   nếu cậu còn muốn , vậy chúng ta từ nay về sau tuyệt giao!”

      Âu Dương Tịch thu tay lại, mặt là bất đắc dĩ, hít sâu thở dài:“Được, mình tuân mệnh.”

      Tầm Thiên Hoan giương lên đôi môi đắc ý, nhìn trần nhà, ngừng suy nghĩ.

      Đột nhiên, Tầm Thiên Hoan lật thân hình cái, để sát vào Âu Dương Tịch, chăm chú nhìn chằm chằm vào Âu Dương Tịch, nhìn thấy sững sốt hồi lâu mới :“Tịch, mình muốn hỏi cậu kiện......”

      Nhìn thấy Tầm Thiên Hoan biểu lộ vẻ mặt cường điệu , biểu lộ của Âu Dương Tịch cũng chăm chú hẳn lên:“Cái gì?”

      Lại do dự nửa ngày, Tầm Thiên Hoan rốt cục nuốt nuốt :“ Lưng trần của ta rất đẹp sao?”

      Chữ đẹp cùng chính mình là luôn luôn dính nổi lấy nhau, nhưng bây giờ hỏi, đúng là có chút quen.

      Âu Dương Tịch nhướng mày, ánh nhìn sâu lắng, thân thể khiêu gợi bỗng nhiên từ giường nhảy lên, sau đó ở bên cạnh Tầm Thiên Hoan  ngồi xuống, trịnh trọng nhìn xem , đáp lại hỏi :“Thiên Hoan, hôm nay có phải là Bắc Khả Uy xé rách quần áo cậu rồi cái gì sao?”

      Bị hỏi như vậy, Tầm Thiên Hoan lúc đầu cả kinh, rồi sau đó lại toàn thân được tự nhiên :“ có a, cậu nên suy nghĩ bậy bạ!”

      Âu Dương Tịch ràng tin, :“Là lưng trần của cậu rất đẹp phải ?”

      Tầm Thiên Hoan gần đây dối, những chuyện như vậy càng dối được,  chỉ những vấn đề loanh quanh:“Ai nha, cậu nên hỏi nhiều như vậy được ?”

      Âu Dương Tịch đối với bộ mặt xấu hổ của , vẫn là thuận theo cũng buông tha, thanh cũng tăng lớn , :“ rốt cuộc làm cái gì với cậu?!”

      Tầm Thiên Hoan lại càng hoảng sợ, vội vã :“ có gì a, chỉ là lưng trần của mình rất đẹp a!”

      Âu Dương Tịch nghe vậy lại giật mình , lời, chỉ là thầm cắn răng, qua hồi lâu, mới thầm mắng tiếng:“Chết tiệt!”

      Tầm Thiên Hoan ngờ vì như thế mà tức giận, chỉ :“Tịch, cậu yên tâm, ta để ý những điều kia.”

      “Nhưng mình......” Thanh Âu Dương Tịch vốn kích động, bỗng chốc lại thấp xuống:“Mình để ý a, mình để ý cậu bị hạ nhục, mình muốn cậu bị người khác khi dễ.”

      Tầm Thiên Hoan cảm động cười cười :“Cám ơn cậu, Tịch. Bất quá, mình đương nhiên dễ dàng  buông tha Bắc Khả Uy như vậy ! Mình muốn hôm nay đến lượt mình hạ nhục , đến lúc đó trả lại toàn bộ cho !”

      Âu Dương Tịch liên tục gật đầu đồng ý:“Đúng, đúng, tuyệt thể buông tha cho ! Thiên Hoan, có mình ở đây, cậu cũng cần sợ ! Dám kéo áo quần của cậu, từ nay về sau lấy áo quần của , làm cho  trần như nhộng khi đường!”

      Tầm Thiên Hoan đột nhiên rất khiếp sợ nhìn xem Âu Dương Tịch, khiếp sợ phải là đề nghị của Âu Dương Tịch , mà là......

      “Đúng rồi, Tịch, làm sao cậu biết người kéo áo quần của mình là Bắc Khả Uy?”

      ``````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````

       




      Phong Vũ Yên, marionet0401Huệ Nguyễn thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương thứ mười hai [ hai ]

      Edit: Vô Ưu Như Trần
      Beta: Quảng Hằng

      Tầm Thiên Hoan đột nhiên rất khiếp sợ nhìn Âu Dương Tịch, khiếp sợ phải đề nghị của Âu Dương Tịch , mà là......

      “Đúng rồi, Tịch, làm sao cậu biết Bắc Khả Uy kéo quần áo của mình?”

      Âu Dương Tịch chấn động,biểu lộ giật mình ràng, biểu lộ vừa chuyển bỗng dưng :“Hôm nay mình gọi điện thoại đến văn phòng của cậu, các cấp của cậu cho mình biết, cậu bị Bắc Khả Uy mang , cho nên......”

      Tầm Thiên Hoan nghe vậy hiểu gật đầu:“ ra là như vậy a.”

      Âu Dương Tịch vui vẻ cười.

      Chính là, Tầm Thiên Hoan rất nhanh lấy lại vẻ mặt tức giận, :“ đến lão trưởng phòng kia, lão xử nữ ấy, là đáng giận, tức chết mình!”

      Tầm Thiên Hoan còn nắm chặt nắm tay, nếu lần này lão xử nữ kia tại ngay trước mắt, chắc chắn bị quả đấm của cho bao phủ, hận đến là nghiến răng nghiến lợi nha!

      Âu Dương Tịch cong cái môi cười mĩm, sủng nịch nhìn xem , khẽ:“ ta chọc giận cậu ?”

      Tầm Thiên Hoan thở phì phì :“Đâu chỉ chọc mình , cậu biết ta mình cái gì ?”

      Âu Dương Tịch rất có hứng thú hỏi:“Cái gì?”

      ta mình --” đến đây Tầm Thiên Hoan mới ý thức chuyện này có bao nhiêu thức thố, bĩu bĩu môi, thấp giọng ỉu xìu :“Ảnh hưởng hình tượng của công ty......”

      Âu Dương Tịch sững sờ nhìn cái, sau đó, rất nể tình cười to .

      “Ha ha......”

      Mắt thấy mặt Tầm Thiên Hoan ba đạo hắc tuyến rủ xuống, tà tà liếc qua :“Đáng giận,cậu lại cũng giễu cợt mình! Mình để ý tới cậu nữa!”

      Âu Dương Tịch lúc này mới thu nụ cười, ánh mắt ôn nhu nhìn xem :“ ta cậu như vậy sao?”

      Tầm Thiên Hoan uể oải gật đầu, sau đó tranh thủ thời gian lại :“Ghê tởm nhất còn ở phía sau , buổi trưa,mình cẩn thận đem đồ ăn đụng vào người Bắc Khả Uy, lão xử nữ kia ràng đem mình giao cho Bắc Khả Uy, tùy ý Bắc Khả Uy xử trí, là tức chết mình, ta để quyền lợi của mình ở nơi đâu cơ chứ? Cuối cùng còn nếu như mình theo liền lập tức xem như ta lấy quyền lực của Bắc Khả Uy xa thải mình! Tức chết mình tức chết mình rồi !!”

      Tầm Thiên Hoan nắm tay thẳng đập giường chiếu, bây giờ cần là cầm lấy người của lão xử nữ kia để mà trút giận.

      Âu Dương Tịch nghe hiểu đại khái, vì vậy vươn tay, đem Tầm Thiên Hoan thở phì phì kia ôm vào trong ngực, ôn nhu :“Được rồi, nên tức giận , vì cái loại người này chọc tức thân thể của mình tốt đâu.”

      Tầm Thiên Hoan bĩu bĩu môi :“Đối với cậu chính là khách khí thế mà nhịn được sao.”

      Âu Dương Tịch cười cười, sủng nịch nhìn :“ Muốn như thế nào mới có thể xả được cục tức này ?”

      Tầm Thiên Hoan trong đầu linh quang lóe lên, ánh mắt rực sáng, nắm tay lần nữa nắm chặt:“Đánh ta chết rồi đem ta làm thành bánh nhân thịt!”

      Âu Dương Tịch nhắc nhở :“Cố ý đả thương người tội là phải ngồi tù a.”

      “Vậy nguyền rủa ta từ nay về sau gả ra được, hoặc là gả ra ngoài cũng sinh được con! Hừ hừ!”

      “Cái này phải xem ông trời an bài như thế nào .”

      “Ra cửa liền bị xe tông.”

      “......”

      đường vấp phải trắc trở.”

      “......”

      Tầm Thiên Hoan rốt cục biểu lộ trạng thái suy sụp, vẻ mặt khóc than ngồi trở lại giường:“Ô ``````` cảm giác của mình ngây thơ `` có biện pháp, người ở dưới mái hiên thể cúi đầu nha, vị trí ta cao hơn so với mình, ta có thể giẫm mình, mình còn phải chỉ có nhẫn nhịn, hơn nữa, mình tuyệt đối thể mất phần công việc này.”

      Âu Dương Tịch cũng nằm xuống theo , nghiêng người với :“Yên tâm, cậu bị mất phần công tác này, trừ phi công ty này đóng cửa.”

      Tầm Thiên Hoan cười cười, vỗ vỗ khuôn mặt tuấn tú của Âu Dương Tịch :“Ha ha ``` chỉ có Tịch là biết an ủi người nhất ~”

      Âu Dương Tịch vuốt lên da thịt của Tầm Thiên Hoan :“Mình đó,mình còn có công ty lớn, đến đóng cửa cũng phải ngược lại sao, Thiên Hoan, cậu cứ yên tâm ~ chỉ cần cậu nguyện ý, trong này vĩnh viễn đều có vị trí cho câuk.”

      Tầm Thiên Hoan cười:“Cậu như vậy, giống như công ty đó chính là cậu mở a.”

      Âu Dương Tịch chỉ là cười cười, trả lời bất cứ câu hỏi nào?

      Tầm Thiên Hoan cười vui đột nhiên cau mày :“ đến thực lực công ty của chúng ta ràng cùng với thực lực của tập đoàn Bắc thị tương xứng, chính là, vì cái gì công ty của chúng ta lại tiếp đãi Bắc Khả Uy lại nồng hậu đến vậy , tựa như tiếp đãi hoàng đế vậy, hiểu nổi, mà , cho dù hợp tác với Bắc thị ổn , công ty của chúng ta phải có nhiều hạng mục kinh doanh vô cùng tốt sao!”

      Âu Dương Tịch nhịn được cười cười, :“Thiên Hoan, rất nhiều trường hợp phải đơn giản như cậu nghĩ đâu, có lẽ, công ty Hoa Thiên của các cậu cùng công ty Bắc thị hợp tác là có nguyên nhân khác.”

      Tầm Thiên Hoan mở to hai mắt hiếu kỳ hỏi:“Nguyên nhân gì?”

      Âu Dương Tịch cười cười đầy thâm ý, chậm rãi :“ thí dụ như muốn chiếm đoạt công ty Bắc thị.”

      Tầm Thiên Hoan mấp máy miệng, :“ hiểu.”

      Âu Dương Tịch cười càng nhiều hơn với vài phần thương, :“Được rồi,cậu là người giữ viên chức ,nên cần giữ những thứ quan trọng,nên những thứ khác, cậu cũng cần trông nom . Còn có chính là, cậu ngàn vạn cần phải đem hy vọng toàn bộ tương lai của mình ký thác vào Bắc gia.”

      ``````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````````
      Last edited by a moderator: 16/1/16

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương thứ mười ba * tỷ đệ xấu hổ

      Edit: Vô Ưu Như Trần


      KiKi sau khi đàm phán hợp tác công việc cùng với khách hàng xong lại ra bên ngoài công tác vì vậy, nên trong nhà chỉ còn lại có hai người là Âu Dương Tịch cùng với Tầm Thiên Hoan .

      Tầm Thiên Hoan tắm rửa xong, từ trong phòng tắm tới, người mặc bộ quần áo thùng thình nhưng lại có phần giống áo ngủ voan mỏng, Tầm Thiên Hoan cũng phải thường hay ở lại nơi này, cho nên quần áo ở nơi này cũng nhiều, vì vậy, liền thường xuyên cầm quần áo của KiKi mặc người, bất kể có chút được hợp cho lắm vì KiKi vóc dáng so với cao chút, tuy mặt của mũm mĩm chút nhưng dáng người ngược lại dịu dàng xinh đẹp, có như KiKi cao gầy nhưng cũng có vài phần mê người, đây cũng là lý do dự đoán duy nhất mà Âu Dương Tịch mê luyến thân thể của như thế.

      Quả nhiên, khi Tầm Thiên Hoan thay quần áo xong thấy Âu Dương Tịch tựa tại ngoài cửa nhìn mình,lại dùng loại ánh mắt mê hoặc nhìn , ừm, xác thực ,bả vai của bị lộ ra bên ngoài còn bầu ngực cũng bị lộ cũng ít.

      Âu Dương Tịch hai tay vòng ngực về hướng , ánh mắt khắc cũng rời khỏi , thanh kia tràn đầy hấp dẫn:“Làm sao bây giờ ? Tớ triệt để mê muội thân thể của cậu rồi .”

      Vừa chuyện cánh tay vươn tới ôm eo của , tại cái hông của mập mờ lên xuống , gây cho thân thể của Tầm Thiên Hoan trận sợ run, cuống quít giãy ra khỏi ‘Ma trảo’của , nén giận vừa nhìn và liếc mắt, gắt giọng :“Rất nhột a!”

      Âu Dương Tịch lộ ra nụ cười mê người , kề gần sát vào , ngữ khí mập mờ :“Tớ nghĩ bây giờ cậu khỏe .”

      Tầm Thiên Hoan mặt trắng còn chút máu:“Lại nữa rồi! , hôm nay thể lại muốn !”

      Âu Dương Tịch mặt ràng biểu lộ ra khuôn mặt của đứa bé bất mãn rồi lại bất đắc dĩ, mắt đẹp môi dưới khẽ cong lên , chỉ là trong thời gian ngắn, lại :“Tớ biết rồi, tớ cố gắng khống chế chính mình, nhưng vẫn là cũng có thể vài cái a, có được hay vậy?”

      Tầm Thiên Hoan nhìn cười cười, sau đó lạnh giọng quả quyết :“ được!”

      Âu Dương Tịch lời có thể chắc chắn sao? vài cái sao? Chờ vừa phóng ra dứt, đến lúc đó, lại giường lăn qua lăn lại đêm, có thể chịu được !

      “Đừng như vậy mà ~”

      Cho dù là vẻ mặt cợt nhả, nhưng là, khuôn mặt của vẫn luôn luôn hút hồn đến thế, Tầm Thiên Hoan muốn ở tại khuôn mặt của mà chém chém, hừ hừ, ràng là vô lại, như thế nào lại xứng đôi với cái khuôn mặt tuấn tú thế này ? Ông trời công bình, còn chính mình xứng với loại khuôn mặt lương thiện !

      Nhìn cái tay của an phận lại ở thân thể , trước là từ hai vú của mà hạ xuống nơi mỏng mà mềm mại từ loại vải được may kỹ xảo mà ôm lấy, từ nụ hoa lại truyền đến trận khoái cảm tê dại, khiến cho nhịn được lên tiếng rên rỉ...... Lại dần dần mê ly, ánh mắt Tầm Thiên Hoan đột nhiên trừng mắt nhìn Âu Dương Tịch:“Khuya hôm nay cho phép làm!”

      “Tớ biết .”

      Âu Dương Tịch sâu kín ,khuôn mặt tuấn mỹ kề gần sát vào phần cổ trắng nõn bóng loáng của ,lưỡi linh loạt mang theo vài phần nghịch ngợm liếm láp da thịt của , kìm lòng được :“Đẹp quá, thơm quá, hảo ngọt......”

      Gò má Tầm Thiên Hoan khỏi đỏ ửng hồng......

      phải cố ý đánh vỡ cái khí tốt đẹp này mà là nhịn được :“Cậu đừng lời như vậy được , người khác biết, còn tưởng rằng cậu nhấm nháp cái mỹ vị trân phẩm gì.”

      Âu Dương Tịch nhìn cái, thấp giọng ở bên tai của :“Trong mắt của mình,cậu chính là mỹ vị trân phẩm độc nhất vô nhị đời.”

      Mỗi người đều có lòng hư vinh nên Tầm Thiên Hoan cũng ngoại lệ, trong nội tâm khỏi đắc chí, bất quá, ngoài miệng lại :“Đồ ba hoa.”

      “Nào có, oan uổng, mình đều là lời .”

      Làm như bị ủy khuất, trừng phạt , cố ý khiêu khích điểm mẫn cảm trước ngực của thoáng qua, cũng biết là mình phát ra tiếng:“Ân ~~~”

      Cố gắng nhịn xuống khoái cảm ngừng do gây ra, hờn dỗi:“Chán ghét! Cậu xem câu của mình như gió thoảng qua tai phải ?”

      có.”

      Tuy có,nhưng miệng cùng tay lại ngừng khiêu khích thân thể , mắt thấy áo ngủ rộng thùng thình dần dần trợt xuống vai, làm cho thân thể như lõa lồ trước mắt .

      “Tịch, tớ với cậu, nếu như khuya hôm nay làm tiếp, vậy từ nay về sau chúng ta làm nữa, tin cậu thử xem.”

      “Tớ nào có tin.” Âu Dương Tịch càng ủy khuất,“ Nếu tớ là tin, cậu bây giờ như thế nào còn đứng vững ở đây”

      Ý là, nếu như về sau còn thay áo quần trước mặt , trực tiếp đem ôm lên giường......
      Last edited by a moderator: 16/1/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :