1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Boss, Chỗ Đó Không Thể Cắm Vào! - Cẩm Chanh (Full 60c+Ngoại truyện)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yuusa

      Yuusa Active Member

      Bài viết:
      248
      Được thích:
      67
      @LạcLạc có giả bộ ngây thơ cũng vô dụng thôi. Kiểu này ta nghi khéo nàng ém hàng lắm.
      Tuyết NguyệtLạcLạc thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 46
      Editor: LạcLạc

      Mang thai đối với Nguyên Bảo mà có chút xa vời, trước nhưng giờ tuổi tác của , còn vấn đề khe cắm nữa, vì vậy như đứng trước vách núi cheo leo thể mang thai được! BOSS ở bên cạnh ngủ rất sâu, khuỷu tay rắn chắc ôm chặt, Nguyên Bảo ngáp cái, nhắm mắt lại: Chuyện này về sau hẳn .

      Hôm nay là bữa quay cuối cùng, sau khi hoàn thành bộ phim mọi người đều rất vui mừng, đạo diễn bước lên vỗ vai Nguyên Bảo “Đúng là nhìn lầm , hãy tiếp tục cố gắng.”

      “Vâng, tôi .” Đạo diễn là người rất tốt, bình thường giúp đỡ Nguyên Bảo rất nhiều, Nguyên Bảo rất thích vị đạo diễn này.

      “Quay phim xong, đạo diễn mời chúng tôi ăn cơm chứ?” Mộng Kỳ gào to câu, những người khác cũng ồn ào theo.

      Tiểu Tử tiến lên kéo góc áo đạo diễn “Tiểu Tử muốn ngài mời Tiểu Tử ăn.”

      “Chắc chắn rồi.” Bế Tiểu Tử lên “TIểu Tử muốn ăn gì.”

      “Đạo diễn ăn gì, Tiểu Tử ăn nấy.” Mồm mép Tiểu Tử rất ngọt, chọc cho mọi người đều cười, nhưng bộ phim cũng chưa xong hẳn, còn số việc ở khâu hậu kỳ, Nguyên Bảo cũng phải có mặt ở vài hoạt động, nhưng BOSS tính cho lộ diện trước mặt truyền thông.

      “Đạo diễn, tôi được.”

      thôi, mọi người tụ họp chút, sợ ông chủ lớn nhà lo lắng à.”

      “Đúng rồi, Nguyên Bảo cũng thể bị quản quá chặt.” Mộng Kỳ tiến lên ôm cánh tay “Bên ngoài rất nhiều đẹp trai, thể bị ông chú lừa gạt.”

      “BOSS phải ông chú…” Có chút bất mãn nhíu mày: BOSS nhà bọn họ đẹp trai như vậy, sao có thể là ông chú.

      “Ôi, thay người ta à, đàn ông bây giờ thế tin tưởng quá, đừng để bị lừa nha, Tiểu Nguyên Bảo.” Mộng Kỳ nựng nựng Nguyên Bảo, cũng để ý nhiều, cười cười, .

      Cuối cùng vẫn tham gia với bọn họ, giờ còn sớm, Nguyên Bảo chuẩn bị tự mình về, vừa lúc đó, thây Lý Lạc Nhi bày sạp bán đồ trang sức, Nguyên Bảo thoáng kinh ngạc, giờ trời rất lạnh, ấy phải ở chung với Vưu Tinh Bân chứ, sao ở chỗ này?

      “Kim tiểu thư? !” Lý Lạc Nhi cũng kinh ngạc như vậy, vẫy vẫy hai tay, Nguyên Bảo vẻ chạy tới “ ngờ gặp , sao ở đây?”

      “Tôi ngang qua, … bán hàng à.” đưa tay cầm món, rất tinh xảo nha, vừa nhìn liền biết các cực kỳ thích.

      “Muốn lấy món , tôi tặng .”

      " cần." Nguyên Bảo khẽ lắc đầu, đặt món ấy xuống “Trời lanh thế này còn bày hàng sao.”

      “Tiền thuê đắt quá, tôi thuê nổi.” Con ngươi Lý Lạc Nhi có chút mất mát, nhưng giây tiếp theo, lập tức phấn chấn “Được rồi, Kim tiểu thư có gặp Dung công tử ? Mỗi ngày tôi đều tìm ấy, nhưng… tôi biết ấy đâu rồi.”

      “Chuyện này à.” Con ngươi Nguyên Bảo chợt lóe lên “Uất Trì và Dương Dư sang Pháp rồi, chắc rất lâu mới trở về.”

      “Dương Dư? Chính là…”

      “Đúng vậy, vợ sắp cưới của ấy.” Nguyên Bảo cười cười, nhìn đồng hồ chút “Tôi có việc phải trước, tạm biệt.”

      “Chờ… chờ chút…” Lý Lạc Nhi vội vàng kéo tay Nguyên Bảo “Dung công tử… có phải rất vợ sắp cưới.”

      Nguyên Bảo vô cùng kinh ngạc “Nếu sao bọn họ ở cùng nhau, vì sao hỏi thế?” bé này thực thích Uất Trì à? Thực muốn quấn lấy Uất Trì sao, nhưng đủ trình độ làm tiểu tam, có khi còn hại bản thân, tuy nhân phẩm và đầu óc của Vưu Tinh Bân có vấn đề, nhưng có thể thấy ta thực thích Lý Lạc Nhi, có điều ấy thèm Kim cương Vương lão ngũ[1] đó, khăng khăng muốn dây dưa với Uất Trì Dung? Nguyên Bảo có chút hiểu.

      [1] Kim cương vương lão ngũ: chỉ những người đàn ông hội đủ các tiêu chuẩn: Đẹp trai, giàu có, giỏi giang, học thức cao, khiêm tốn.

      “Tôi vẫn nghĩ Dung công tử bị ép buộc, dù sao… kia thoạt nhìn rất mạnh mẽ.” cắn môi “Tôi thực rất thích Dung công tử, tôi muốn…ở bên cạnh ấy.” Chỉ là cầu đơn giản thôi, như mỗi câu chuyện cổ tích, tìm được người đối xử tốt với mình, bạch mã hoàng tử lòng dạ, mà người đó chính là Uất Trì Dung, từ khi ấy đẩy ra, cứu , thể kiềm chế nổi tình dành cho người đàn ông đó.

      “Tôi muốn theo đuổi hạnh phúc của mình, tôi chắc chắn phải hạnh phúc!” Đôi mắt bình tĩnh nhìn Nguyên Bảo, ánh mắt này khiến Nguyên Bảo rét run.

      lui về phía sau vài bước, ngượng ngùng cười “Tôi về trước, tạm biệt.”

      “Cảm ơn , Nguyên Bảo.” Lý Lạc Nhi thoáng đổi lại cách xưng hô “ thực tốt.”

      “Tạm biệt.”

      Con người bây giờ càng lúc càng kì quái, vì vậy Nguyên Bảo cực kỳ thích phim thần tượng Đài Loan: Đủ loại ấy, ấy nhưng tiết mục ấy khiến Nguyên Bảo buồn nôn, giống Nguyên Bảo với BOSS là tốt nhất, thắm thiết ngọt ngào.

      Ngay lúc đó, trông thấy tấm poster đồ sộ: Người trong tấm poster có tư thế oai hùng mạnh mẽ, đôi mắt thâm thúy đầy hung ác, đây là poster《 Cuộc chiến tranh giành vật tổ 》, tháng nữa công chiếu, Nguyên Bảo nhịn được có phần lo lắng, vì《 Chân Tử 》 và 《 Cuộc chiến tranh giành vật tổ 》cùng chiếu trong tháng đó, hơn nữa công ty sản xuất là Hạ Tuế Đáng, đến lúc đó biết phòng vé có ra sức , nghĩ đến xuất thần, nên cảm thấy có người đàn ông cao to đứng phía sau mình.

      “Nghĩ gì vậy?” Bên tai nóng lên, bàn tay thon dài vòng qua eo .

      Cả người Nguyên Bảo cứng đờ “Chung Ly…”

      “Hiếm khi bé cưng nhớ tôi.”

      Loại giọng điệu buồn nôn ghê tởm này làm Nguyên Bảo bị dọa , dùng sức đẩy Chung Ly “Này, trước mặt mọi người, chú làm gì đó, đừng quên chú là người của công chúng, mau buông tôi ra.”

      “Em cũng là người của công chúng mà, nghe em đóng phim kinh dị, tệ, có phải sợ Ngôn Sóc đá bay , cùng ở chung với tôi , tôi kém ta mấy, cũng nghèo hơn ta, đến lúc đó hai vợ chồng chúng ta tung hoành ngang dọc giới giải trí.”

      Nguyên Bảo “Chú cứ tung hoành trong chuồng heo được rồi, mau buông tôi ra!” Nguyên Bảo đảo mắt vòng, ít người phóng mắt tới, người đàn ông cao to vòng tay qua xinh xắn, ở bên tai thầm, tuy thấy gương mặt, nhưng nụ cười dịu dàng môi, nhìn thế nào cũng giống cặp .

      “Hửm… chắc xong rồi.” Chung Ly đột nhiên lên giọng, sau đó nghe được vài tiếng tách tách, bóng đen cầm máy ảnh rồ ga chạy thoát.

      Đội chó săn!

      Nguyên Bảo trợn mắt, hung hăng cho Chung Ly cước “Khốn kiếp! Chú cố ý!”

      “Tôi cố ý đấy!” Chung Ly từ từ cách xa , vẫy tay với Nguyên Bảo “Hẹn gặp lại, Nguyên Bảo.”

      “Chung Ly chết tiệt…” Nguyên Bảo tức giận trở về nhà, trong lòng có chút thấp thỏm: Ngày mai chắc chắn lan truyền các trang tin tức truyền thông, chắc xuất trang đầu, nếu BOSS thấy nhất định rất tức giận rất tức giận, làm sao bây giờ, phải giải quyết thế nào? BOSS giết mình mất!

      về rồi.”

      “BOSS…” Nguyên Bảo thoát khỏi suy nghĩ, dè dặt nhìn Ngôn Sóc đổi giày.

      “Ăn cơm chưa?”

      “Ăn ở ngoài rồi.”

      phải chờ sao? Đồ bên ngoài vệ sinh chút nào.” BOSS ôm vào lòng hôn cái “Nhớ ?”

      “Có.” Rất nghiêm túc gật đầu “BOSS, hôm nay em…”

      “Hửm? Lại gây à?” Khẽ nhíu mày, đưa tay nựng , sao vậy?”

      “Em… gặp Lý Lạc Nhi và Chung Ly.”

      “Sau đó…” Sắc mặt rất bình tĩnh, nhìn ra có biến động gì.

      “Em bị chó săn chụp, chụp em và… Chung Ly.” Tự động lược bỏ khúc giữa, giống như đứa phạm lỗi đứng trước mặt , đợi cái câu “Em, đồ ngốc nghếch này” của Ngôn Sóc.

      “Đồ ngốc, lại bị lợi dụng nữa.” Bất đắc dĩ xoa đầu “Thấy ai chụp ?”

      ạ.” Nguyên Bảo lắc đầu, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển “Em nhớ bảng số xe.” Sau khi báo cáo dãy số cho Ngôn Sóc, chỉ thấy cười cười, gì, Nguyên Bảo buông lỏng, tin tưởng BOSS để mình bị tổn thương, người đàn ông này rất lợi hại, chắc chắn có biện pháp.

      Chuyện sau đó cũng cần lo lắng, nhưng ngày hôm sau, Nguyên Bảo lại thấy trang đầu được đánh dấu đỏ chót: Tổng tài S&M kiêm nam chính 《 Cuộc chiến tranh giành vật tổ 》– Chung Ly hôn thần bí phố —— bị nghi ngờ nhau tha thiết.

      Nguyên Bảo suýt nữa phun máu, tấm hình vô cùng ràng, cho dù ai xem cũng tin đôi nam nữ bên trong là cặp.

      Khi thấy tin tức, Ngôn Sóc biết mình lơ là: Mặc dù lấy lại tấm hình, nhưng Chung Ly ràng nhanh hơn mình bước, sớm lấy bức ảnh rồi, sau đó tìm tòa soạn khác, chiêu này rất khá, ta thành công chọc giận rồi, đánh chủ ý lên Nguyên Bảo, vậy Ngôn Sóc khiến Chung Ly đứng dậy nổi.

      “Chú Lý, cho người phong tỏa toàn bộ tòa soạn đó, thu hết mấy tờ báo phát hành, ngăn cản các tờ báo khác truyền ra, còn có, giúp tôi hẹn Chung Ly.” nhìn di động lành lạnh cười, rồi rồ ga.

      Ngôn Sóc và Chung Ly cũng xem như có duyên: Chung Ly là nhân vật khiến thưởng thức, bọn họ vốn có thể trở thành bạn thân, nhưng Chung Ly quá ngoan cố, cái gì cũng tranh giành với , thậm chí có chút hận đời, Ngôn Sóc thích người như vậy, phải là cực kỳ ghét, đôi khi thể thừa nhận, có tiền tốt hơn có tiền, khi đó Chung Ly rất gầy, có chút cảm giác tồn tại, cả ngày ai bắt nạt, ta thích đoạt, thích tranh, sau đó mở công ty, Ngôn Sóc thấy hơi buồn, nên chèn ép công ty Chung Ly, mong ta khiêm tốn chút, phải cậu muốn có tiền có, may, ngày đó công ty phá sản, mẹ Chung Ly cũng chết, còn Chung Ly biến mất.

      Mẹ chết, Ngôn Sóc cũng gián tiếp có liên quan, Chung Ly vẫn hận Ngôn Sóc, nhưng Ngôn Sóc xem thường, tự cho rằng bản thân lớn mạnh, muốn hủy diệt Ngôn Sóc, nhưng lúc này Ngôn Sóc khiến Chung Ly dè dặt, , từ trước đến nay đều kém Ngôn Sóc bước.
      Last edited: 11/10/14

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 47
      Editor: LạcLạc

      Bên ngoài chắc hỏng bét rồi, Nguyên Bảo nắm chặt điện thoại, có vài cuộc gọi đến, nhưng nhận, vẫn luôn chờ BOSS, rốt cục, điện thoại vang lên ——

      “BOSS!”

      “Vẫn ổn chứ?”

      Giọng trầm ổn của Ngôn Sóc, khiến Nguyên Bảo ổn định trở lại, bên ngoài trời sậm tối, khẽ “Em rất nhớ . Mà vẫn chưa về.”

      “Sợ sao?” Ngôn Sóc cười cười, nhìn đồng hồ cổ tay, hơi muộn rồi.

      sợ.”

      " sợ là tốt rồi." Đôi mắt Ngôn Sóc trở nên dịu dàng “Vậy chờ , lập tức trở về.” Sau khi đối phương cúp máy, Ngôn Sóc mới chấm dứt cuộc gọi.

      Nguyên Bảo nhàm chán xem tin tức giải trí, quả nhiên scandal giữa và Chung Ly được tung lên, hình ảnh bên trong rất đẹp, người đàn ông cao lớn ôm xinh xắn, có người đường làm nền và bông tuyết rơi lả tả, khiến tâm trạng người ta trở nên yên bình, chẳng qua trong lòng Nguyên Bảo có chút khó chịu, ngờ bị Chung Ly sắp đặt, người đàn ông đó quá đáng. trắng ra là lợi dụng mình trả thù BOSS mà.

      về rồi.”

      Giọng BOSS vang lên, Nguyên Bảo còn chưa kịp xoay đầu thấy BOSS đứng phía sau mình, gương mặt xinh đẹp chút biểu cảm gì, con ngươi màu mực cũng nhìn ra có tâm tình gì.

      “Tựa vào đúng là rất gần.” Ngôn Sóc nhìn người trong TV trào phúng , tiến lên ôm vai nồng nhiệt, cả người cứng đờ, muốn cựa quậy.

      “Đừng xoay.” Ngôn Sóc cướp remote trong tay , nhìn chớp mắt người dẫn chương trình những lời mập mờ, lúc này Chung Ly xuất , đối mặt với màn ảnh, cười rất mê người, phóng viên hỏi chuyện tấm ảnh ngày đó, tầm mắt nhìn về bên này.

      “Mọi người ?”

      Bốn chữ rất đơn giản, lần nữa đặt Nguyên Bảo lên đầu ngọn sóng, vì vậy người đó cố ý mà.

      “BOSS ~” Nguyên Bảo uất ức nhìn Ngôn Sóc nũng nịu, Ngôn Sóc hôn lên khóe môi ta quá đáng .”

      “Đợi khi nào hết bận, chúng ta công bố tin tức nhé.” Dịu dàng sờ tóc , ngậm cánh môi chịu nổi rồi, Nguyên Bảo.” muốn tất cả mọi người đều biết người con trước mắt là người nhất đời, muốn tất cả mọi người chúc phúc, muốn vĩnh viễn thuộc về Ngôn Sóc, chỉ thuộc về mình .

      “Ưm… vui vẻ là tốt rồi…” Hai người ngã xuống ghế salon, chuẩn bị thân thiết phen, chợt chuông cửa vang lên.

      Ngôn Sóc bất mãn nhíu mày: số người đúng là biết điều, kéo Nguyên Bảo lên, sửa sang quần áo của hai người, chuẩn bị mở cửa.

      “A Sóc! Ngạc nhiên chưa!”

      Trong nháy mắt, bó hoa hồng lớn xuất trước mặt Ngôn Sóc, BOSS lập tức đen mặt, chậm rãi đón bó hoa, rồi nhìn Uất Trì và Dương Dư.

      “Trẻ con à? Chưa lớn sao? Ấu trĩ quá!”

      Uất Trì “…” có lòng đến thăm bạn tốt, đổi lại là bị người ta ghét bỏ, người đó ngày độc miệng chết người à?

      “Là ai ạ!”

      tên vô dụng thôi.” BOSS nhường đường, che chở Nguyên Bảo trong lòng, khi thấy Uất Trì Dung và Dương Dư, có phần kinh ngạc, cười rạng rỡ “Hai người trở về rồi!”

      “Nguyên Bảo!” Dương Dư tiến lên ôm “Cao lớn rồi nha, thực rất nhớ em nha.”

      “Em cũng vậy.”

      “Trừ hoa ra còn gì nữa à?” Ngôn Sóc xem xét tay bọn họ, trống rỗng, ánh mắt thoáng qua tia bất mãn “Đến nhà người khác cũng mang thứ gì sao?”

      Uất Trì lập tức đen mặt “Ngôn Sóc cậu đừng quá đáng, tôi ở bên đó bận túi bụi giúp cậu lương còn chưa tính, vậy mà cậu còn biết xấu hổ chìa tay đòi quà của tôi, cậu có cần phải vậy ?”

      được sao?” Ngôn Sóc hờ hững trở lại, Uất Trì lần nữa gì.

      “Thực ra có mua quà cho Nguyên Bảo, Nguyên Bảo lại đây với chị.” Dương Dư nháy mắt với , rồi kéo lên lầu, sau khi hai rời , hai người đàn ông ở dưới này chuẩn bị vài ly rượu đỏ.

      “Lần này rất thuận lợi, hợp đồng cũng lấy được, Đài Loan xảy ra chuyện gì chứ.”

      “Ừ, thực ra Chung Ly có chút thành .” Ngôn Sóc rót rượu “Khi nào hai người kết hôn?” cũng muốn nhắc chuyện của mình và Chung Ly trước mặt người khác.

      “Tháng 12.” Uất Trì híp mắt, xem ra tâm trạng rất tốt “Còn cậu và Nguyên Bảo?”

      “Hè năm sau.” Ngôn Sóc nhếch môi, đôi mắt màu mực sáng ngời nhuộm tầng dịu dàng “Mang ấy đến Hawaii.”

      “Chúc mừng cậu, tớ còn tưởng cậu độc cả đời.” Dù sao tính cách Ngôn Sóc hơi quái đản, cho dù là người cậu ấy cũng bị chèn ép, rất ít người có thể chịu nổi tính cách của Ngôn Sóc.

      “Vậy cậu thất vọng rồi…” Cúi đầu khẽ cười vài tiếng, cùng Uất Trì cạn ly.

      Dương Dư và Nguyên Bảo vào phòng, lúc này Dương Dư mới lục lọi trong túi xách, sau đó lấy cái túi ra.

      “Đây là gì ạ?”

      “Quà tặng em đó.” Đầu tiên lấy ra cái hộp , trong hộp có sợi dây chuyền rất đẹp, Dương Dư tiến lên đeo lên cổ “Con có chút đồ trang sức người là được.”

      “Đẹp .” Nguyên Bảo vươn tay sờ mặt dây chuyền nàng tiên cá màu tím, lành lạnh, cầm tay vô cùng dễ chịu, nhịn được vui vẻ cười: Bình thường BOSS cũng mua ít món này món nọ cho , nhưng đều quá quý giá cả, mang ra ngoài cũng tốt, ngày thường đều để ở đây.

      “Em thích là tốt rồi.” Thấy Nguyên Bảo vui vẻ, tâm trạng Dương Dư cũng tệ, nháy mắt với Nguyên Bảo, rồi cầm cái túi tinh xảo đặt vào lòng “Tối hãy thử, chúng ta ra ngoài .”

      “Đây là gì ạ.”

      Dương Dư cười rất thần bí, thêm gì. Hôm nay BOSS và Uất Trì Dung uống hơi nhiều, cả người đều mơ mơ màng màng.

      “BOSS, ổn chứ?” Nguyên Bảo dùng khăn lông ướt lau trán Ngôn Sóc, ngờ tửu lượng Ngôn Sóc lại tệ đến vậy.

      “Cục cưng…” Đôi mắt có chút mơ màng, bàn tay nóng rực vuốt gò má Nguyên Bảo, tiện đà chầm chậm rơi xuống.

      “BOSS, nên ngủ .” Nguyên Bảo chuẩn bị vào phòng tắm, Ngôn Sóc kéo cổ tay , cho Nguyên Bảo .

      “Ngôn Sóc!”

      “Cục cưng, muốn…” Câu tiếp theo rất mơ hồ , đặt Nguyên Bảo lên chiếc giường lớn mềm mại, sau đó đè lên, Nguyên Bảo phản ứng kịp, chỉ đẩy đẩy cơ thể cao to của Ngôn Sóc, nhưng sức nặng của khiến Nguyên Bảo đủ lực.

      “Đừng mà, em muốn tắm…”

      “Chút nữa tắm.” Ngôn Sóc biết là say hay giả say, động tác cởi quần áo Nguyên Bảo rất dứt khoát, Nguyên Bảo cắn môi, chỉ có thể mặc cho người ta sắp xếp.

      Ngày hôm sau, phát vết hôn làn da trắng nõn của Nguyên Bảo, Dương Dư hài lòng nở nụ cười “Xem ra hiệu quả tệ nha!”

      "Hiệu quả?" Mờ mịt nhìn Dương Dư "Hiệu quả gì?”

      “Em dùng món quà chị mang từ Pháp về sao?”

      Nguyên Bảo lắc đầu, tiếp tục mờ mịt nhìn Dương Dư.

      "Được rồi." Dương Dư khẽ thở dài: mang về lọ nước hoa từ Pháp có tác dụng thúc tình, chuyên dùng cho cái tuổi này (?) của Ngôn Sóc, dù sao Ngôn Sóc thoạt nhìn là người nhạt nhẽo, cho nên giúp Nguyên Bảo tay.

      Nguyên Bảo lặng lẽ 囧,BOSS nhà mình ràng hỏa lực quá mạnh, bản thân còn có chút chịu nổi mà.

      Lúc này, Nguyên Bảo nhận được cuộc gọi của đạo diễn: 《 Chân Tử 》đột nhiên công chiếu trước thời hạn, cũng chính là tuần sau, vì vậy tuần này Nguyên Bảo phải tham gia các kiện ra mắt và họp báo.

      Thực ra thời gian 《 Chân Tử 》ra rạp sớm là việc lựa chọn sáng suốt, dù sao ngân sách của phim ít nên bọn họ có cách nào đoạt phòng vé với phim có ngân sách khổng lồ khác, hơn nữa qua năm mới mọi người đều thích xem phim vui vẻ chút, ít ai coi phim kinh dị, vì vậy công chiếu vào lúc này là thích hợp nhất.

      “BOSS, em chuẩn bị ra ngoài.”

      đâu? Trời lạnh như vậy.” Ngôn Sóc ngước mắt thoáng nhìn sợi dây chuyền cổ : Xem như Dương Dư có lòng, nếu thực tay đến đây, khinh bỉ bọn họ.

      “Đạo diễn hẹn em, là có việc.”

      phải quay xong rồi à? Còn chuyện gì nữa?”

      "Em biết."

      “Được rồi, chở em.” đợi Nguyên Bảo từ chối, Ngôn Sóc vội mặc áo khoác vào rồi kéo ra ngoài, hôm nay trời đặc biệt lạnh, Nguyên Bảo được bao bọc chặt chẽ, chỉ để lộ hai mắt màu đen, khi đến nhà hàng, phát bên cạnh đạo diễn còn có người khác.

      “Nguyên Bảo, tới rồi à.”

      “Chào đạo diễn.” Nguyên Bảo tháo khẩu trang và mũ, sau đó lễ phép chào hỏi.

      “Tôi giới thiệu với chút, đây là Vương tổng Thượng Hồng – Vương Thạch, Vương tổng, đây là người tôi với ông – Kim Nguyên Bảo.

      “Chào ông.” Nguyên Bảo đánh giá người trước mắt: thoáng nghe qua Thượng Hồng, là công ty kinh tế, cũng là nơi Minh Kiệt ký hợp đồng làm nghệ sĩ, lần này đạo diễn gọi đến sợ rằng mục đích rất ràng.

      “Tôi xem diễn xuất của ở studio, tôi thấy rất tốt, biết chúng ta có thể hợp tác .” Vương Thạch nhanh chậm, nắm bắt rất tốt.

      Nguyên Bảo ngồi đối diện hai người, khẽ nhíu mày, nhàng lắc đầu “Xin lỗi, tôi định bước vào giới giải trí.”

      “Thực cân nhắc chút à?” Đôi mắt Vương Thạch thoáng qua tia kinh ngạc: Dù sao đây cũng là cơ hội rất tốt, hơn nữa Nguyên Bảo chưa từng dùng bất kỳ cách nào cũng lấy được vai nữ chính trong phim, đối với người khác mà đây là chuyện rất may mắn, lần này ông đặc biệt đến tìm Nguyên Bảo ký hợp dồng, nếu đồng ý chính là bỏ qua bữa trưa ngon miệng.

      “Tôi biết.” Vương Thạch mập mờ nháy mắt với Nguyên Bảo “Bạn trai mà, có điều tôi nghĩ ta để bụng, dù sao vợ chồng ở giới giải trí…”

      Nguyên Bảo nghe được có chút ngượng ngùng, đạo diễn ngồi bên cạnh im lặng dường như cũng xấu hổ, biết quan hệ giữa Nguyên Bảo và BOSS, kết quả người ta lại đề cập đến người khác, đúng là scandal hại chết người.
      Last edited: 11/10/14

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 48
      Editor: LạcLạc

      “Cơ hội tốt như vậy, sao đồng ý.” Đạo diễn có phần buồn bực, trở thành minh tinh luôn là ước mơ của mỗi người, cơ hội thế này người khác cầu còn được, vậy mà lại bỏ qua.

      “Chỉ là thích thôi.” Đóng phim rồi mới biết làm diễn viên dễ dàng gì, giới giải trí quá phức tạp, muốn từ bãi biển biến thành vũng nước đục.

      Đạo diễn Lý vì thế mà đáng tiếc, khi hai người chia tay, Nguyên Bảo chuẩn bị về nhà, khi rời giây sau, người đàn ông đội nón lén la lén lút bước vào, vài lời với lễ tân, sau đó xoay người lên lầu, vào sâu trong phòng riêng.

      Người đàn ông tao nhã uống rượu đỏ ở bên trong, ngước mắt nhìn người bước vào, đáy mắt thoáng qua tia coi thường “Vất vả mưu tính hẹn tôi ra đây có chuyện gì.”

      Người đàn ông nhìn trái nhìn phải, rồi gỡ mũ xuống, râu ria xồm xoàm, hốc mắt hãm sâu, con ngươi mang theo tia dè dặt, nhưng khó nhìn ra mặt mũi, đây là người biến mất lâu và bị cảnh sát truy nã – Diệp Hiên.

      nhất định phải giúp tôi, tôi còn đường nào để !” Gắt gao kéo cánh tay Chung Ly, giống như kéo cái phao cứu mạng. Ánh mắt cực kỳ điên cuồng, gần giống như tên tội phạm, Chung Ly cúi đầu nhìn Diệp Hiên trước mắt “Tại sao tôi phải giúp ?”

      “Vì Ngôn Sóc hại chết mẹ cậu, vì nó biến cậu thành kẻ trắng tay, bây giờ tôi tìm được người khác, cậu nhất định phải giúp tôi, nhất định phải!” tại tất cả mọi người đều truy nã ta, ta biết sớm muộn gì cũng có ngày mình bị cảnh sát bắt, nhưng vào trại giam thế này, ta cam lòng, muốn xuống địa ngục, cũng phải lôi Ngôn Sóc theo!”

      Con ngươi Chung Ly chợt lóe lên: vĩnh viễn nhớ ngày đó mình nhiệt huyết cỡ nào, dựa vào năng lực của bản thân giúp gia đình nghèo khó dần dần trở nên tốt hơn, cho rằng mẹ lớn tuổi kiêu hãnh vì , cũng cho rằng tất cả đều nắm trong tay, nhưng bị Ngôn Sóc hời hợt hủy diệt toàn bộ, Ngôn Sóc có mọi thứ, khi ấy với ta mà hợp đồng đó đáng đồng, nhưng đối với Chung Ly, đó là cái mạng của mẹ !

      “Cậu chỉ cần… chỉ cần đưa cái này cho Bạch Lạc, nó cũng hận Ngôn Sóc, Ngôn Sóc hại tôi thế nào, tôi đem toàn bộ trả lại gấp đôi!”

      Diệp Hiên chậm rãi rút ra gói màu trắng: Ma túy! Có thể hủy diệt gia đình.

      “Ngôn Sóc là đứa hiếu thảo, đưa cái này cho ba nó, ông cụ nghiện ngập, Ngôn Sóc thờ ơ mặc kệ.” Cực kỳ mong đợi người đàn ông trước mặt, Diệp Hiên chắc chắn người đàn ông này đồng ý cầu của ta, vì ai muốn trả thù, lòng hận thù có thể khiến người ta mất hết lý trí.

      Nhưng ta hiểu Chung Ly rồi, Chung Ly lành lạnh cười, trước kinh ngạc của Diệp Hiên, trút gói bột màu trắng từng chút từng chút xuống đất, sau đó lấy khăn lau tay “Tôi biết làm mấy chuyện có tính người này, tôi muốn trả thù Ngôn Sóc, và tôi quang minh chính đại mà làm! Còn có…” Nhìn Diệp Hiên bày ra gương mặt trắng bệch “Tôi báo cảnh sát, lúc này, chắc tới rồi!”

      Chung Ly vừa dứt lời, cửa bị người đẩy ra, hai viên cảnh sát bước vào, sắc mặt Diệp Hiên tái nhợt, nhìn Chung Ly đầy kinh ngạc, trong nháy mắt, đem Chung Ly trở thành kẻ điên.



      Buổi tối vốn Nguyên Bảo muốn ngủ, nhưng vừa nhận được cuộc gọi, là cục cảnh sát.

      “Sao vậy?” BOSS vươn tay kéo vào lòng “Trễ thế này là ai điện?”

      "Cục cảnh sát." Nguyên Bảo nhìn gương mặt BOSS “Bọn họ bắt được Diệp Hiên, gọi em đến lấy khẩu cung!”

      BOSS trầm mặc lúc, hôn lên má “Ngồi dậy , cùng.”

      "Vâng."

      Mọi người ở cục cảnh sát làm việc chẳng phân biệt ngày đêm, mấy tên côn đồ ngồi trong đại sảnh, bên cạnh có vài cảnh sát quát mắng ngừng, người từ bên trong ra, cười cười với Nguyên Bảo “Là Kim tiểu thư đúng , mời theo tôi.”

      Nguyên Bảo cùng BOSS bước vào, trong nháy mắt lúc vào cửa, trông thấy Chung Ly và Diệp Hiên sa sút nhếch nhác ngồi bên cạnh.

      “Tại sao chú ở chỗ này?”

      “Là tôi báo cảnh sát, nên đương nhiên phải ở đây.” Chung Ly nhếch môi mỉm cười, khi nhìn thấy BOSS ở phía sau, ý cười của càng sâu, Ngôn Sóc khẽ nhíu mày, dời tầm mắt .

      “Vì tòa án muốn thẩm tra xử lý vụ này, nên hi vọng kể lại lần nữa chuyện ngày đó.”

      “Được.” Nguyên Bảo ngồi xuống, thành kể lại từ đầu đến cuối: Diệp Hiên còn kiêu ngạo như ngày xưa, hẳn ta cũng có chút năng lực, nếu sao có thể trốn lâu như vậy.

      “Lần này cũng may có vị tiên sinh này, tên đó còn len lén mua ma túy, nếu này báo cảnh sát, biết tên đó muốn hại ai nữa.”

      “Đó là việc chúng tôi nên làm.”

      Từ đồn cảnh sát ra, bóng lưng Chung Ly cao to, Nguyên Bảo nhịn được khẽ mở miệng “Vì sao Diệp Hiên mua ma túy?” Bất chấp nguy hiểm hẹn Chung Ly, trong tay còn có ma túy, chuyện này chắc chắn ràng, cách khác Chung Ly che giấu việc với cảnh sát.

      Chung Ly bật cười, đôi mắt thâm thúy nhìn người đàn ông phía sau “Ngôn Sóc, cậu lại thiếu tôi ân tình.” Thấy đôi mắt Ngôn Sóc thoáng trầm, bước đến chiếc xe mình.

      Nguyên Bảo hiểu hàm ý của Chung Ly, nhưng Ngôn Sóc lại nghe rất : Kết hợp với chuyện xảy ra trước kia, ít nhiều cũng đoán được, Chung Ly muốn quang minh chính đại đấu với , muốn vì thế mà hổ thẹn, đời này rất nhiều nợ có thể trả, nhưng chỉ có ân tình, là khoản nợ còn mơ hồ.

      “BOSS, vừa nãy ta có ý gì?”

      “Em cần suy nghĩ đâu.” Ngôn Sóc kéo vào lòng “Em cứ ngốc nghếch thế này là tốt rồi.” Dù sao bảo vệ này tốt, luôn luôn đứng dưới bao bọc của là được rồi, mọi chuyện bên ngoài đều liên quan đến .

      “Nhưng em rất muốn biết.”

      “Em cần biết đâu.” Nựng nựng cái cằm đầy đặn của , cúi người hôn lên, Nguyên Bảo ngoan ngoan ôm cổ BOSS: Người đàn ông này càng ngày càng có sức quyến rũ, càng lúc càng muốn rời khỏi BOSS rồi.



      Cuối cùng cũng đến ngày làm lễ ra mắt《 Chân Tử 》, phần đầu được tổ chức công khai, chỉ là Nguyên Bảo đến dự, bên ngoài khá mong đợi diễn viên đóng vai Chân Tử, vì vậy lần này lễ ra mắt đặc biệt náo nhiệt, Nguyên Bảo mặc bộ váy dài màu xanh lam, sợi tóc đen tùy ý xõa ra, mặt trang điểm khá đơn giản, nửa năm nay lột xác ít, đơn thuần thêm chút gợi cảm của

      Nguyên Bảo đứng bên cạnh Mộng Kỳ, Mộng Kỳ mặc bộ váy đen ngực cúp, xen giữa hai là Tiểu Tử đáng , đôi mắt tròn xoe của Tiểu Tử hề có tia sợ hãi, thản nhiên đối mặt với ánh đèn flash.

      “Tiểu Tử là ngôi sao nha, cảnh tượng như vậy vẫn thấy sợ.” Mộng Kỳ cúi đầu với .

      “Thảo nào.” Nguyên Bảo cười cười, nhịn được đưa tay vuốt lọn tóc Tiểu Tử, trước mặt đột nhiên hoa mắt, bản thân biết khi nào trở thành tiêu điểm của ký giả.

      “Ngày đó ngài và Chung tiên sinh nhiệt tình ôm nhau đường, trước sau vẫn chưa làm sáng tỏ, có phải là ngầm thừa nhận ?”

      “Ôm Chung tiên sinh đường chỉ mình tôi, tôi tin Chung tiên sinh có nhiều mối quan hệ thân mật với các xuất sắc hơn, tầm mắt mọi người đừng đặt quá nhiều lên người tôi.” Hướng về màn hình nháy mắt cái: sớm biết những ký giả này bỏ qua chuyện ngày đó, hỏi như thế cũng phải, bản thân cần bao che cái tên Chung Ly kia, chỉ muốn hắt nước bẩn lên người ta, cái này gọi là gậy ông đập lưng ông[1]!

      [1] nguyên văn 以彼之道还施彼身 - dĩ bỉ chi đạo hoàn thi bỉ thân: nghĩa là lấy đạo của người đó, trả lại người đó. Nên ta dùng câu tương tự - Gậy ông đập lưng ông cho mọi người dễ hiểu.

      Lúc tùy tiện hỏi mấy vấn đề, rốt cuộc truyền thông mới đưa mắt về chủ đề ngày hôm nay:《 Chân Tử 》, bộ phim được quay trước đó, mọi người đều hoài nghi,《 Chân Tử 》là ông tổ của phim kinh dị, là trong những phim kinh dị về điện thoại sớm nhất, nghe có cảnh quay rất khủng khiếp, sau cùng bị đạo diễn cắt, lần này làm lại , đạo diễn Lý An lại quay cảnh đó, chắc chắn quay khá tốt, nhưng nếu như tốt, khó tránh khỏi bị bên ngoài giễu cợt.

      tại bắt đầu tung trailer《 Chân Tử 》, phim có vài đoạn violon bi thương mạnh mẽ, mặc đồ trắng trong màn hình lớn, khi bị người cha đẩy giếng hét rất thê thảm, hình ảnh vừa chuyển, là vô hồn khủng khiếp, chậm rãi từ tivi bò ra, khi ngẩng đầu, ống kính lại dừng ngay chỗ này.

      Bộ phim ít nhiều làm người ta mong đợi, dù sao fan kinh dị đều xem《 Chân Tử 》đầu tiên, tại Trung Quốc làm lại, mọi người đều chờ mong nên có thể hình dung được.

      Nhìn bản thân màn ảnh, Nguyên Bảo khá bội phục diễn xuất của mình biết bao, nếu thực tiến vào giới giải trí, chừng mình là nữ hoàng phim kinh dị, nghĩ đến đó, nhịn được cười tủm tỉm.

      BOSS rất chăm chú xem hình ảnh tivi, Nguyên Bảo của cho dù đứng ở góc nào chỉ cần liếc mắt đều có thể nhận ra, cười rất rạng rỡ cũng rất chói mắt, giống như lập tức lột xác thành bươm bướm, giây tiếp theo vỗ cánh bay xa.

      Trong lòng Ngôn Sóc đột nhiên cảm thấy hoang mang: có chút nghi ngờ mình làm vậy là đúng hay sai, thực rất , muốn giấu ở bên cạnh mình, nhưng chiếm giữ như vậy, như vậy, có phải là giam cầm trá hình , muốn vui vẻ, muốn vĩnh viễn cười như vậy, Ngôn Sóc chậm rãi nhếch môi cười, ngay bây giờ, vừa có quyết định.

      Nếu là màu vàng rực rỡ, nên để vì điều này mà dùng cát bụi che đậy, để làm những chuyện mình muốn làm, nếu gặp vấn đề khó khăn gì, cũng có Ngôn Sóc vĩnh viễn đứng phía sau bảo vệ .

      Nguyên Bảo ở trường đột nhiên phát run, đảo mắt vòng, hít mũi: Ở đây đâu có lạnh, sao mình có cảm giác bị người theo dõi, chẳng lẽ là BOSS? Nguyên Bảo cười rộ lên: Đúng là thời gian tách ra quá dài, người đàn ông đó chắc chắn rất nhớ !

      ******************
      nghỉ, mai post 49 T___T
      Last edited: 11/10/14

    5. Yuusa

      Yuusa Active Member

      Bài viết:
      248
      Được thích:
      67
      @LạcLạc nàng làm ta sốc à nha. vừa mới có cmt ăn vạ sao đc liền ba chương rồi vậy?????
      Tuyết Nguyệt, chuotanmeoLạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :