Thân là 1 con mọt cuồng sủng, ngọt và điên cuồng vì điền văn . Có thể bản thân tôi ghét nhất đọc truyện ngược banh chành, Se, Oe, Ge . Nhưng đây là lần đầu tiên tôi đọc bộ truyện mà cả nam lẫn nữ chính đều mất nhưng cảm thấy vô cùng thoải mái. Tôi chấm nó là Se hay Ge vì đó là tùy cảm nhận mỗi người. Tôi chỉ biết kết thúc của bộ truyện này là hợp lý nhất có thể . " – người con trai tàn tật, phải bươn chải kiếm sống. Bao khó khăn, khắc nghiệt của cuộc đời cũng làm khuất nhục, cúi đầu. Qua bao nhiêu đắng cay, vẫn là người đàn ông tự tin, bản lĩnh, hết mình và cống hiến hết mình. – người con lạnh lùng đạm mạc, chuyên gia phục chế các tác phẩm nghệ thuật. Tưởng như có tất cả mà cũng như có gì. Cuộc sống cứ thế nhạt nhẽo trôi qua cho đến ngày… Họ gặp nhau. Gặp nhau, đó là duyên. nhau, đó là phận. Duyên và phận, ngàn đời chẳng thể tách rời. hiểu lầm, quằn quại, ngược thân ngược tâm…, tình của họ cũng như chính con người họ, mãnh liệt nhưng cũng chẳng nhàng êm ái. ồn ào náo nhiệt, chấn thiên động địa, đơn giản nhưng khắc sâu lời hẹn ước" . Lý do duy nhất dẫn tôi đến bộ truyện này đó là vì nam 9 tàn tật. Phải rằng tôi thích tất cả những bộ truyện mà nam 9 tật nguyền hoặc ngốc nghếch (vd như chàng ngốc ở thôn nọ, chuyện cũ của lịch xuyên hoặc là thái nhi) . Ngoài ra tôi cảm thấy rất thích nữ 9, lạnh lùng (nhưng tôi nghĩ JQ của hơi kém nên bị cho là lạnh lùng) và bình tĩnh đến mức đáng sợ. biết được mình muốn gì, cần gì và phải làm gì. Họ đến với nhau cực kỳ bất ngờ. Vào cái chương mà hai người thân mật lần đầu tiên, tôi phải há hốc cả miệng vì ngạc nhiên. ngờ lại có 1 tình lạ và nhanh đến như vậy. Cả 2 đều biết mình làm gì chứ phải bồng bột nhất thời. Tôi thích cách quan tâm và . Vào những tháng ngày 2 người xa cách nhau, nhớ a đến quằn quại nhưng , 1 cuộc gọi cũng . Thậm chí cả khi nhận cuộc gọi từ a, cũng muốn mau chóng cúp máy chỉ vì từng giây từng phút của đều được bao bọc bởi nguy hiểm. muốn gặp nguy hiểm. Còn a sao? tại sao a bỏ cái công việc cảnh sát ngầm 8 năm ấy nhưng vẫn quay trở lại. Chỉ là vì , muốn cưới và muốn mua cho 1 chiếc nhẫn đẹp. 1 chiếc nhẫn xứng đáng với . Nhưng tiếc thay a nhắm mắt trước cái ngày được "nắm tay em và đeo nhẫn" . Tôi nghĩ số trời để cho họ phải như vậy. Nếu như họ chuyến du lịch định mệnh ấy mọi thứ ra sao? Tôi nghĩ rằng nếu có chuyến ấy việc a quay lại nghề cũng xảy ra vào 1 ngày xa. Bởi vì muốn có 1 khoản tiền, a muốn lo cho - người mà a đến điên cuồng. Ngày a mất, hiểu tại sao? vì sao? chỉ ít giờ trước bàn xong việc đưa a sang mỹ điều trị, quay trở lại a còn. Hôn lên mắt, mũi, môi a; hôn lên ngực a, lên vết cắt cụt chân a. hỏi a "a muốn gì?" - nhưng vì sao đợi mại a vẫn trả lời? A mất, quay về mỹ. Mỗi năm vào ngày giỗ, lại đứng trước mộ a và đều 1 câu "năm sau e tới nữa" nhưng làm được và lại quay về. 4 năm sau tự vẫn. muốn đến tìm . Truyện này khồng hề ngược, 1 tí cũng ngược. tiểu tam, hiểu lầm và máu chó. và a đều dành hết mọi thứ cho nhau, cũng coi như có gì để thất vọng. Lần đầu tiên tôi có thể hài lòng với 1 cái kết như thế này. Nếu như tác giả giả để cho nữ 9 lập gia đình tôi nghĩ rằng đó là cái kết máu chó nhất tôi biết. Bởi vì tôi biết với cái tính cách lỳ lợm, cực đoan và nhất mực tin tưởng ấy của cho phép điều đó xảy ra. may, vì tác giả làm điều đó.
Mình khóc khi đọc truyện này, phải công nhận nữ chính quá lỳ lợm, thế nên ấy mới càng đáng . Bạn đúng, nếu nữ chính lấy người khác, chắc chắn mình thấy nuối tiếc những giọt nước mắt lãng phí, thế nhưng vì chị quá lỳ lợm, nên lại thể quên . Hai người đều chết, với mình đó là cái kết HE, vì trước khi chết họ vẫn nhau, sau khi lên thiên đường lại có thể ở bên nhau mãi mãi. Người nhau đến được với nhau, dù là cách này hay cách khác.