1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bóng sói hú - Ngã Nguyện Thừa Phong (Hoàn 70/70) Đã có Ebook

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      :yoyo60::yoyo60::yoyo60: @minhcho lâu lắm ta chưa đọc gì, tính mần xong sắc ngọt ngào , thôi ta ngủ pp các nàng :yoyo63::yoyo63::yoyo63:
      Có thấy @LạcLạc hỏi dùm ta vụ nền Pic nhé :yoyo63::yoyo63::yoyo63:

      @Mizuki nàng cứ edit như tên lửa giống ta là có 1 mớ Ruby ngay
      Làm 22 25+ là chẳng phải bỏ tiền cũng có Vip luôn (vì bị sút vào box Vip) :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      Last edited by a moderator: 13/10/14

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @OrchidsPham chuot bân lắm, nợ tui cái cover lạc lạc rất lâu rồi, muốn pic à, chờ thêm :059::059::059::059:
      Chó ĐiênOrchidsPham thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      oạch, cho tôi link của mấy cái nền Pic có sẵn tôi chọn đại 1 cái có vẻ hợp cũng đc.
      Còn cái @LạcLạc à nhầm Lạc Lạc chờ đặt hàng mà làm từ c20-43 nhé :yoyo60::yoyo60::yoyo60: sau đó tôi cũng lấy nền đó làm luôn :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      tutuChó Điên thích bài này.

    4. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Van chua thay chi nu chinh tai xuat giang ho j ca~....:yoyo68:Cam on editor nhe,truyen that hay
      tengu, Chó ĐiênOrchidsPham thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 47
      Editor: OrchidsPham

      [​IMG]

      Đây đúng là tử huyệt của Đường Bảo Như, những lời này lăn lộn trong đầu óc bà, khiến cho bà cảm thấy đau đớn nhè , bà thể bỏ mặc.

      “Đương nhiên nếu Giang phu nhân có dũng khí dùng mạng của con trai để đánh cược Ôn Trạch dĩ nhiên thành toàn.”

      Đường Bảo Như tan rã, “Ôn Trạch, cậu từng bước từng bước đều tính kế cẩn thận.”

      “Tôi sựu giăng bẫy tính kế, nhưng tôi tính kế với bà là mang theo thiẹu ý, cho bà lợi ích, ít nhất trước mắt là vậy.” Ôn Trạch thẳng thắn.

      Đường Bảo Như nhìn nổi lời, cho tới bây giờ bà đều tự nhận là mưu lược gan dạ, sang suốt hơn người, nhưng hôm nay lại có chút sức lực nào để phản kích, quân tử có thể nhẫn đề chờ đợi chiến thắng, bây giờ lợi thế đều tay , chỉ có thể chậm rãi tính sau. Phí thị là cây đại thụ cắm rễ cực sâu ở Tuyên thành, mà Ôn Trạch cũng là người ngoài, nếu bắt tay loại trừ Phí thị, cho dù sau này có biến cố gì hai người kết hợp cũng vẫn mạnh hơn Phí thị, hơn nữa, hơn nữa tay là bí mất, là ác mộng lớn nhất kiếp này của bả, ác mộng này phá hủy tất cả mọi thứ của bà! Ngay khi nghĩ tới đó, toàn thân Đường Bảo Như đều túa ra mồ hôi lạnh, kìm được mà phát run.

      Nụ cười thản nhiên của Ôn Trạch lại nở ra, đó là nụ cười đẹp mắt đến cực điểm, Đường Bảo Như biết, bà vào khuôn khổ mục đích của .

      đến bước tiếp theo chúng ta nên làm như thế nào, chuyện của Lucia La Rochelle ngày hôm qua cậu định đối phó thế nào?”

      “Hôm qua tôi cùng Giang phu nhân uống trà, phu nhân nhớ ư?” kích đâm ra, cắt đứt toàn bộ đường lui, từ này về sau Giang thị chỉ có thể cùng 1 chiến tuyết với Ôn thị!

      Sau phút trầm mặc, Đường Bảo Như thở dài hơi, “Ôn tiên sinh, cậu đem người thân giao cho tôi, thành ý này đủ để Giang thị cùng cậu hợp tác lâu dài.” Miệng bà trở nên khách khí.

      “Tôi còn chuyện muốn bàn với Giang phu nhân.”

      “Mời .”

      Ôn Trạch lấy ra bản hợp đồng, đưa cho Đường Bảo Như.

      “Hợp đồng vận chuyển với tập đoàn Vệ Lợi Tốn Tư.” Đường Bảo Như hít ngụm khí lạnh, được hợp tác với tập đoàn Vệ Lợi Tốn Tư là giấc mơ lớn của bất cứ doanh nghiệp đóng thuyền nào, nó có nghĩa là nối được đường ray quốc tế, để cả thế giới vận chuyển phải thừa nhận.

      “Đây là chuyện thể nào, Vệ Lợi Tốn Tư chưa bao giừo hợp tác với người phương Đông.” Đường Bảo Như nhìn bản hợp đồng hàng giá này mà than lên sợ hãi.

      “Tôi tính đem phần hợp đồng này cho Đường thị!”

      “Cho Đường Thị?” Đường Bảo Như hoàn toàn nghẹn họng, Đường thị - nhà mẹ đẻ của Đường Bảo Như, bây giờ người thừa kế Đường Hằng Xa chính là trai cả của bà! Nếu Đường thị có được bản hợp đồng này chỉ có thanh danh được đẩy lên cao mà biển hiệu Đường thị cũng sáng chói hơn người, có nghĩa là tương lai rộng mở! Nhưng, thiên hạ có bữa cơm nào là miễn phí cả. “Điều kiện của Ôn tiên sinh là gì?”

      “Tôi muốn lấy 40% giá trị hợp đồng.”

      “Điều kiện này quá khắc nghiệt!”

      “Giang phu nhân, hợp đồng này khiến cho Đường thị được mở rộng trường quốc tế, vinh quang danh tiếng đó mang về đâu chỉ có 40% giá trị hợp đồng này chứ? Tôi chỉ muốn lợi ích trước mắt, mà Đường thị lại có được danh lợi lâu dài, điều kiện này cũng tính là khắc nghiệt, nếu phải để có thêm 1 phần hỗ trợ đối phó với Phí thị, tôi cũng chắp tay nhường hợp đồng này!”

      Câu cuối cùng đúng là vẽ rồng điểm mắt, nếu Đường thị cũng gia nhập cuộc chơi này, vậy thắng lợi lên đến 80%, Đường Bảo Như biết, bây giờ điều bà có thể làm chỉ là lựa chọn và lùi bước!

      tôi mỗi thứ hai đều ở nhà đóng cửa luyện chữ, hay là Ôn tiên sinh cùng tôi đến đó chuyến?” Đường Bảo Như .

      Đường Hằng Xa, truyền thuyết khác của Tuyên thành, chưa đến 30 tuổi thừa kế gia sản Đường thị, lấy thân phận tôn quý là người mạnh mẽ trong giới đóng thuyền, đột phá đủ loại giới hạn, bao gồm thâu tóm hơn 10 doanh nghiệp đóng tàu cùng cấp với mình, hơn nữa là thu mua được tập đoàn Lam thị mà thực lực còn cao hơn cả Đường thị làm cho địa vị của Đường Hằng Xa thương trường thể dao động, từ đó về sau trong giới đóng thuyền người có thể địch lại. Đường Hằng Xa cho đến giờ vẫn chưa kết hôn, theo báo Kinh doanh – những đứa con trời của giới kinh doanh đưa tin, bởi vì ông tuyệt thế mỹ nữ qua đời, cho nên đến nay cũng màng cưới hỏi nữa. Truyền thuyết, lời đồn, phán đoán thường là cách rất xa chân chính.

      Ôn Trạch đánh giá nơi ở của vị danh nhân của Tuyên thành, toàn bộ đại sảnh làm cho người ta có cảm giác xâm nhập vào đường hầm thời gian, cầu thang bằng gỗ uốn lượn, đèn kiểu những năm 80 treo trần, ngay cả điện thoại cũng làm theo kiểu cổ bằng gỗ tử đàn,củi đốt lò sưởi, sàn nhà đều là gỗ hương tốt nhất, xông vào mũi mùi hương gỗ thơm ngát. bàn tùy ý đặt con dấu, từ hơn 10 mảnh ghép lại, niên đại xa xưa, giá trị khó mà đánh giá nổi!

      “Gió nam nếu hiểu nỗi lòng, hãy gửi mong ước của ta đến Tây Châu.” Ôn Trạch nhìn bức tranh chữ treo giữa đại sảnh 10 phút, chữ viết cuồng dã, có thể thấy được người viết có rất nhiều đau khổ buồn bực, nét mực loang lổ, giống như lúc viết bị nước thấm vào, Ôn Trạch nhìn nó chăm chú, cười .

      “Tiểu Như, em luôn luôn suy nghĩ ràng, hiểu được chuyện mình làm nhưng sao hôm nay lại ngây thơ như vây? Ôn Trạch nắm giữ bí mật mà em muốn cho ai biết nhất, lai lịch của , quá khứ của , làm sao biết được, em chút nào, em chính là lột da hổ!”

      , em còn đường lui, em chỉ có thể cố bước về phía trước, làm sao biết quan trọng, quan trọng là làm sao có thể để bí mật này bị truyền ra, , trước tiên giúp em trói Phí thị rồi hãy tiếp về .”

      “Tiểu Như, thương trường đừng có dại dột mà được ăn cả ngã về , nhắc nhở em, tay em có bao nhiêu lợi thế em cần cân nhắc kỹ rồi hãy tới đây bànlaij.”

      “Tính mạng người thân của , em chính là nhân chứng thời gian của , em có thể chứng minh trường, cũng có thể chứng minh chính là hung thủ, còn có hợp đồng này, , chẳng lẽ đây phải điều tha thiết ước mơ sao?”

      “Tha thiết ước mơ?” Khuôn mặt Đường Hằng Xa bình tĩnh, trong đầu xẹt quá bóng người cao ngạo, cần nghĩ, tôi cần lại nghĩ đến ảo ảnh làm bản thân run rẩy đau đớn đến vô lực.

      , giúp Giang thị vượt qua cửa ải khó khăn lần này, đó là giúp em, cũng là giúp Đường thị!”

      “Giang Nặc lỗ mãng, em cũng chín chắn, toàn bộ kiện hôm nay là lửa lan đồng cỏ, ngăn được em, nhưng cũng nhúng tay vào, dạy dỗ lớn nhất của vương quốc kinh doanh đó chính là đem hết trứng bỏ vào giỏ, Tiểu Như, chúc em may mắn.” Đường Hằng Xa đứng lên, đẩy bà ra chuẩn bị rời .

      , em ép buộc , nhưng nếu Ôn Trạch cùng em đến đây ít nhất cũng làm trọn chức trách chủ nhà, gặp chút chứ?”

      Đường Hằng Xa trầm ngâm mộtlats, “Gặp mặt chút cũng chẳng thay đổi được gì.” Ông rời khỏi thư phòng.

      Ánh mắt Đường Bảo Như phát ra ánh sáng thần bí, giọng của bà đến mức gần như nghe thấy được “ gặp , làm sao có thể từ chối được chứ?”

      Tiếng bước chân rất vang lên, Ôn Trạch quay đầu, phảng phất như xoẹt qua hình cắt, Đường Hằng Xa đứng lại, nhìn xa xa.

      Trong nháy mắt Ôn Trạch đánh giá ràng, Đường Hằng Xa chưa tới 50 tuổi, hai bên tóc hoa râm, mũi cao mà thẳng, mày kiếm chỉnh tề, giận mà uy.

      “Ôn Trạch?” giọng Đường Hằng Xa trầm ổn

      “Đúng.” Ôn Trạch trả lời ràng.

      Đường Hằng Xa đến gần , “ từng có ai với cậu, cậu rất giống người chưa?”

      Ôn Trạch bình tĩnh xa cách, “Có.”

      Ánh mắt Đường Hằng Xa ngưng tụ thành cây kim, bóng dáng Ôn Trạch vào sâu trong mắt .

      “Lam Khải Văn, vị hôn phu của Giang Nghi phải ?”

      Đường Hằng Xa chậm rãi ngồi xuống, “Xem ra chuyện cậu biết cũng ít nhỉ.”

      Khóe miệng Ôn Trạch hơi cong lên, “Những điều tôi biết hoàn toàn là để chúng ta hợp tác với nhau tốt.”

      “Đáng tiếc, có con riêng!” Ánh mắt Đường Hằng Xa ảm đạm, khí thế giận mà uy yếu rất nhiều.

      “Người phương Đông phải có cách kiếp trước kiếp này sao, chừng tôi là chuyển kiếp của sao?” mắt Ôn Trạch như biển sâu thần bí, “Đường tiên sinh có tin truyền thuyết về ma quỷ này ?”

      Đường Hằng Xa vẫn trấn định nở nụ cười, chỉ có người cực kỳ tinh ý mới có thể giận ra giữa lông mày có rung động bé “Tôi tin, tôi còn tin vào luật nhân quả!”

      Hai mắt ông như điện, nhìn thẳng vào Ôn Trạch “Ôn tiên sinh, nếu cậu có bản lĩnh lấy được hợp đồng với tập đoàn Vệ Lợi Tốn Tư, dĩ nhiên là có thể bày mưu tính kế, sao đem lợi nhuận thu vào túi tiền, còn phân chia cho Đường thị chén canh làm gì?

      “Chia cho Đường thị, lợi nhuận ổn định hơn nữa lại có thêm phần giúp sức, chuyện vốn bốn lời thế này, sao làm chứ?”

      “Cần người rút đao trợ giúp, trừ phi là có điều kiện vượt xa đối phương, cậu cũng chẳng có điều kiện này, mà tôi --- Đường thị sao phải nhảy vào vũng nước đục này? Cậu cho tôi cái lý do xem nào.” Hai mắt Đường Hằng Xa chăm chú nhìn phản ứng của Ôn Trạch chớp mắt.

      “Cửa thành cháy, giờ như tên lên dây, nhắm vào mục tiêu, buông cung bắn tên, có lẽ chỉ tên là xong, nếu bỏ cung , chỉ sợ ngược lại làm tổn thương chính mình,” ánh mắt Ôn Trạch giằng co với ánh mắt Đường Hằng Xa, “Về phần điều kiện vượt trội mà ngài , cuộc chiến của tôi và Phí Như Phong chính là chết ngừng, Ôn thị và Phí thị đều là tiền lãi của cuộc chiến này, chẳng lẽ cũng đủ nặng sao?”

      “Trận chiến này dĩ nhiên là đánh lớn, cuộc chiến sinh tử, chỉ vì phụ nữ sao?”

      Ôn Trạch trả lời ngay. Đôi mắt bùng lên hào quang nóng cháy như muốn cắn nuốt sinh mệnh con người, mặc kệ ai bị đôi mắt đó nhìn chăm chú, cũng có cảm giác rằng mình bị tiêu diệt. “Cả đời này, ấy chỉ với tôi lần xin lỗi,” giọng Ôn Trạch thản nhiên “Rất xin lỗi, tôi Phí Như Phong.”

      Nỗi đau xuyên thấu nội tâm như thế…

      thể thở nổi như thế…

      Thần kinh khó chống đỡ như thế…

      “Đường thị chấp nhận hiệp ước với tập đoàn Vệ Lợi Tốn Tư, cứ theo điều kiện của cậu mà làm.” Đường Hằng Xa cắt đứt.

      Cuối cùng cũng vẽ xong vòng trong, từ tâm đến viền hoàn mỹ phù hợp, chút cũng sai!

      Ban đêm, cửa khách sạn Tây Đô, đèn đuốc rực rỡ, trước cửa đỗ chiếc siêu xe xa hoa, trong khách sạn truyền ra tiếng cười ồn ào, nhạc vui vẻ, dường như là tiên cảnh của nhân gian. Trong phòng đủ kiểu dáng người, thức ăn tinh xảo phong phú, chính là tiệc rượu chúc mừng Giang thị và Ôn thị hợp tác, tiệc chúc mừng Đường thị thành công ký kết hợp đồng với tập đoàn Vệ Lợi Tốn Tư, song hỷ lâm môn, người trong bữa tiệc toàn là nhân vật nổi tiếng, con đường thông vào khách sạn Tây Đô hôm nay chật chội kỳ lạ. Cảnh này và cảnh trước cửa Giang thị có thể giăng lưới bắt chim mấy ngày trước đúng là khác nhau trời vực! Đây chính là xã hội Tuyên thành, bàng quan, nịnh quý tránh họa, tình người ấm lạnh, lòng người khó lường, lợi ích xã hội, làm người động lòng là lợi ích, làm người mê say cũng là lợi ích!

      “Hôm nay là ngày tốt của Tuyên thành, song hỷ lâm môn, tới, để chúng ta vì ba tập đoàn lớn: Giang, Ôn, Đường nâng ly chúc mừng.

      “Chỉ ly sao được, ít nhất phải uống năm bát lớn, Đường, đừng trốn, tới, xuất ra hào khí của người Tuyên thành chúng ta nào.”

      “Đa tạ khen ngợi, Đường mỗi dám nhận.”

      Rượu vòng lại vòng, người, giàu cũng sang.

      Tối nay, lại là màn kịch hay, màn kịch thực tế, hé ra bộ mặt tương tự, lời đẹp ý vui, nhìn tình cảnh vô cùng, là vô cùng náo nhiệt làm người ta hoa cả mắt.

      “Tất cả đều như Ôn tiên sinh mong muốn.” Vẻ mặt Đường Bảo Như bay lên, tay chân di chuyển đều mang theo phong cách quý phái, bà đến bên người Ôn Trạch.

      “Tất cả chỉ mới là bắt đầu, là như mong muốn còn quá sớm, nhưng mà Tiểu Nguyệt vẫn ở lại làm phiền tòa nhà của quý gia đình vài ngày, mong Giang phu nhân thứ lỗi.”

      Tiếng ly rượu của Đường Bảo Như va chạm, bà gần như thất thố “ôn Trạch!” Giọng bà dữ tợn.

      “Giang phu nhân, phải tôi muốn đưa Tiểu Nguyệt gửi ở quý phủ mà là Giang Bách Vinh, Giang tiên sinh chịu thả ra, hẳn là bà cũng biết rồi, để cho ông ấy tiếp tục đuổi theo, cả tôi và phu nhân đều chẳng có gì tốt, vẫn nên cho ông ấy xác nhận.”

      Sắc mặt Đường Bảo Như xanh trắng, “Tôi để ông ta gặp lại tiện nhân đó!” Giọng điệu bà oán độc.

      Ôn Trạch nhíu mày, “Tôi nghĩ nhiều vậy, Giang Bách Vinh với Tiểu Nguyệt là có thể hay thể, bà yên tâm, chỗ Tiểu Nguyệt tôi sắp xếp ổn thỏa rồi, việc xong xuôi tôi đưa con bé ngay!”

      “Đưa ta cho tôi!” Giọng của Đường Bảo Như giống tiếng nguwoif, ánh mắt bà như độc xà vờn quanh .

      Ôn Trạch nhìn bà, mặt mơ hồ lên nét mặt vi diệu, “Như bà mong muốn.” .

      Ánh mắt Đường Bảo Như lóe lên cực nhanh, khiến người ta vừa nhìn khiếp.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :