1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hiền Thê Xui Xẻo - Vụ Thỉ Dực (PN 126) Hoàn - Đã Có EBook

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hanako

      Hanako Active Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      120
      Vâng, thưa quý vị và các bạn. Trình độ vô sỉ của Trác đây càng lúc càng thâm sâu, ko có dấu hiệu là xuống. Và Tề Lẫm, ứng cử viên sáng gia cho danh hiệu vô sỉ của Trác sau này. Theo mọi người, Tề Lẫm có xứng với danh hiệu mặt mày vô sỉ giống Trác của chúng ta hay ko? Cuộc phỏng vấn của mình xin kết thúc.:nod:
      Mà A Manh này, ai biểu dây tơ hồng của chị nối với làm chi nên giờ chị phải chịu cái tính vô sỉ dài dài thôi.:061:
      Bánh bao luôn luôn đáng như vậy:ex10:
      Ishtar thích bài này.

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Phiên ngoại 116
      Edit: Trang Phạm
      Beta: Ishtar

      Sau khi về lại mặt, cuộc sống của Ngu Nguyệt Quyên cũng có nhiều biến hoá.

      Năm ngày nghỉ phép kết hôn hết, Tề Lẫm quay về làm bình thường, ban ngày đến quân doanh, khiến cho nàng có nhiều thời gian rảnh rỗi, thường xuyên cùng mẹ chồng ngắm hoa nghe kịch cùng các phu nhân… tụ tập, ngày qua ngày, cũng thấy khác gì cuộc sống lúc chưa lấy chồng, chỉ khác ở chỗ buổi tối có thêm người giường mà thôi.

      Hai người đều cẩn thận thăm dò đối phương, tìm hiểu đối phương.

      Ngu Nguyệt Quyên tuy cư xử khôn khéo, đôi khi hiểu chuyện, nhưng tuổi còn , vài năm này lại được trai cùng chị dâu nuông chiều, khiến cho nàng vẫn còn trẻ con, vẫn còn chưa hiểu số chuyện, vẫn chưa nghiền ngẫm ra được tâm tư của , khiến nàng có chút uể oải. Thực ra hiểu tâm tư của cũng chẳng khiến cuộc sống của nàng có ảnh hưởng gì, song, hiểu sao, Ngu Nguyệt Quyên có cảm giác mỗi khi nhìn thấy về nàng đều hoảng loạn, thực muốn hiểu nghĩ gì để tránh tình cảnh này.

      Ngu Nguyệt Quyên gả cho Tề Lẫm tháng, Tề Lẫm cũng trích ra được ngày mang nàng về nhà lớn Tề gia.

      Quay về Tề gia này, trừ việc bái tế tổ tông Tề gia, cũng là để giới thiệu nàng dâu mới với trai và chị dâu, tuy tách ra ở riêng với Tề gia, song tốt xấu gì cũng là có huyết thống, thể chuyện.

      Nhà lớn Tề gia ở trong ngõ phía thành Nam, ở nơi tấc đất tấc vàng như kinh thành lại có thể có được phần tổ trạch này, có thể thấy được gia cảnh trước kia của Tề gia cũng đến nỗi, chỉ là mấy năm gần đây mới dần xuống dốc, thẳng đến khi Phụ Quốc Công tách ra ở riêng, thanh thế Tề gia xuống dốc phanh.

      Khi bọn họ đến, đại ca Tề gia cùng đại tẩu dẫn vài đứa cùng đệ muội ra nghênh đóng, có thể thấy được nhà lớn Tề gia này cực kỳ coi trọng việc họ trở về.

      thể coi trọng a! Đại ca Tề gia chưa từng nghĩ rằng kẻ mà vài năm trước bị chiếm tiện nghi đuổi ra ngoài, giờ lại có thể tiến đến vị trí này, thậm chí còn cưới được em Định Quốc Hầu, có thể là oai hùng vô cùng. Ai có thể nghĩ thiếu niên năm đó bị đuổi khỏi cửa lại có ngày hôm nay? tại, chỉ hy vọng Tề Lẫm ghi hận việc trước kia bọn họ làm, sau đó chèn ép bọn họ. Đương nhiên nếu như Tề Lẫm tự nguyện dẫn vợ về ra mắt bọn họ là tốt lắm rồi.

      Ngu Nguyệt Quyên mẫn cảm, cảm giác được thái độ quá mức nhiệt tình của người Tề gia, chăm chú nhìn gương mặt nghiêm nghị của Tề Lẫm, đương nhiên lại nhớ đến xuất thân trước kia của Tề Lẫm, trong lòng cân nhắc, Tề Lẫm lúc này cũng có điểm áo gấm về nhà rồi.

      Nghe Tề Lẫm muốn dẫn em dâu về thắp hương cho phụ thân, Tề đại ca cực ân cần chuẩn bị, đám người đại cẩu cũng nhiệt tình chuyện, thần thái cẩn thận muốn lấy lòng, ít kẻ dám hé răng, chỉ liên tiếp vụng trộm nhìn trộm bọn họ.

      Tại từ đường, Tề Lẫm mang theo Ngu Nguyệt Quyên thắp hương cho tổ tông, sau đó đứng lâu trước bài vị của Tề phụ.

      Ngu Nguyệt Quyên biết nghĩ gì, thấy sắc mặt lạnh lùng hờ hững, cũng yên lặng đứng bên, nhưng số người Tề gia thấy thế, biết là nhớ lại chuyện năm đó, mặt có chút xấu hổ, bộ dáng được tự nhiên, nhưng chỉ có thể cứng rắn tươi cười.

      Thắp hương xong, Ngu Nguyệt Quyên lại bị nữ quyến kéo dạo chuyện khiến nàng có chút lúng túng được tự nhiên. cần nàng làm gì, lại nhiệt tình lấy lòng. Ngu Nguyệt Quyên có chút chán ngấy, thái độ của người Tề gia khác gì thái độ của Ngu gia năm đó. Trước kia nàng cùng mẫu thân ở Ngu gia cũng chịu khi dễ, khiến mẫu thân đành lấy cớ sức khoẻ bà ngoại tốt, mang nàng trốn về Diêu gia, đến khi trai nàng chiến thắng trở về, trở thành đại tướng quân uy danh hiển hách, lần nữa quay về Ngu gia, quang cảnh lại thay đổi, những người trước kia từng cao cao tại thương lại cẩn thận lấy lòng mình.

      Đột nhiên, nàng cảm thấy, mình có chút hiểu được Tề Lẫm, tin tưởng, lớn lên trong hoàn cảnh này, Tề Lẫm cũng có chua xót trong lòng.

      Bọn họ đáp ứng lời mời ở lại vài ngày của Tề đại ca, chạng vạng cáo từ rời .

      Trước khi , Tề đại ca đột nhiên xoa xoa tay, : “A Lẫm, đệ còn nhớ Lục muội ?”

      Tề Lẫm đỡ tay Ngu Nguyệt Quyên, quay lại nhìn đại ca nhà mình : “Lục muội làm sao vậy?”

      Tề đại tẩu tiếp lời: “Tam đệ a, Lục muội còn nhớ đệ, mấy năm đệ ở kinh thành, đến khi trở về lại lo lắng việc trong quân doanh, cho nên Lục muội có nhớ cũng dám quấy rầy đệ.”

      Tề Lẫm nhíu mày, ngắt lời trai và chị dâu, hỏi: “Lục muội ở đâu?”

      “Ở, ở trong viện của nàng.” Mấy người hoảng sợ, lắp bắp .

      Tề Lẫm vung tay áo lên, bước vào. Quản gia muốn trước dẫn đường, lại bị Tề Lẫm cự tuyệt, chỉ có thể theo phía sau. Người Tề gia đồng thời co rúm người theo phía sau, lắp bắp vài câu, xong gì nữa.

      Ngu Nguyệt Quyên có thể hiểu được biểu tại của Tề gia, dù sao vẻ mặt bình thường của Tề Lẫm đủ đứng đắn khiến người người bất an, khi lạnh mặt lại, quả thực là có khí thế sát phạt, phải người thường có thể tiếp nhận, chính nàng còn có chút khó khăn, nếu phải Tề Lẫmnắm tay nàng, nàng nhất định dám ở gần đâu.

      Ngu Nguyệt Quyên lại lảo đảo, vốn chỉ là người nhắn, chân dài như chân nam nhân, đương nhiên theo kịp . Trong chốc lát, Tề Lẫmcũng ý thức được tình cảnh của nàng, bước chân chậm lại, Ngu Nguyệt Quyên nhàng thở phào, ngay cả người Tề gia phía sau cũng nhàng thở ra.

      " xin lỗi. . . . . ."

      Nghe trầm giọng , Ngu Nguyệt Quyên giật mình ngẩng đầu nhìn, nhưng chỉ có thể nhìn thấy gương mặt kiên nghị của .

      Hai người vào sân , bên trong các phòng đều cũ, có thể thấy nhiều năm qua có sửa chữa qua, trong viện chỉ có ma ma quét tước, nhìn thấy bọn họ tiến vào, giật mình có phản ứng, khiến cho Tề đại ca và Tề đại tẩu tức giận.

      "Lục tiểu thư đâu?" Tề Lẫmhỏi.

      Ma ma giật mình, lập tức lấy lại tinh thần, nhận ra người trước mắt là ai, nhất thời kích động: “Tam thiếu gia, Lục tiểu thư trong phòng, nàng sinh bệnh rồi…”

      Tề Lẫmđẩy cửa vào, Tề đại ca cùng Tề đại tẩu cũng chen vào, nhưng phòng quá , Ngu Nguyệt Quyên sợ quấy nhiễu bệnh nhân, nên cho Yến Ngữ đuổi số người cần thiết ra ngoài.

      Vật dụng trong phòng nửa cũ nửa mới, tuy vải dệt tốt, nhưng lâu chưa thay đổi. giường có gầy yếu, sắc mặt vàng vọt, thỉnh thoảng lại ho khan.

      Thấy có người xuất trong phòng, nữ tử kia đầu tiên là giật mình, đến khi phát là Tề Lẫmthì chợt kích động, nhịn được mà ho khan.

      "Tam ca. . . . . ." thào kêu, nước mắt rớt xuống.

      Tề Lẫmsắc mặt nhu hoà, sờ sờ đầu , sau đó kéo Ngu Nguyệt Quyên đến, : “Đây là tam tẩu của muội. Nguyệt Quyên, đây là Lục muội ta – Nhược Tư!”

      Ngu Nguyệt Quyên hiểu được địa vị của Lục muội này trong lòng trượng phu nhà mình bình thường, lập tức mỉm cười, : “Lục muội, lần đầu gặp mặt, ta là Tam tẩu muội.”

      “Muội nghe Tam ca thành thân, nhưng muội bị bệnh, thể dự hôn lễ của Tam ca…”

      Tề Lẫm trầm mặc, sắc mặt chợt lạnh, Ngu Nguyệt Quyên liếc cái, cảm thấy hình như tức giận.

      Ngồi thêm lát, Tề Lẫm đột nhiên : “Lục muội, tại muội bệnh nặng, bằng đến chỗ Tam ca tĩnh dưỡng , nơi đó thanh tịnh, lại có người chiếu có, đối với muội tốt hơn. Đại ca, việc này có thể chứ?”

      Tề đại ca chỉ ước Tề Lẫm có thể mau mau đem con bệnh này đón , đỡ phải hao phí thuốc cùng tiền trong nhà mà có tác dụng gì, thuần tuý là lãng phí. Hơn nữa, Lục muội dù là con bệnh, nhưng tính tình nàng từ tốt, lại có ân tất báo, tin tưởng sau khi đưa nàng đến phủ tướng quân, bọn họ hề thiếu lợi ích. Chỉ cần Tề Lẫm nhớ kỹ Lục muội, có Lục muội ở bên, tin tưởng bọn họ nếu nghèo túng, cũng thể mặc kệ.

      Đàm phán xong, Tề Lẫm tự mình ôm lấy ốm yếu, cùng Ngu Nguyệt Quyên rời khỏi nhà lớn Tề gia.

      ******

      Trở lại phủ tướng quân, Tề Lẫm tự mình tìm chỗ tốt cho Lục muội ở, Ngu Nguyệt Quyên cũng thực biết điều phân phó nha hoàn đến bố trí, lại chọn vài nha hoàn tri lanh lợi đến hầu hạ Lục muội.

      Hoàng thị vốn chờ con trai và con dâu về, ngờ con trai còn mang theo con bệnh trở về, nhất thời lạnh mặt, chờ khi hai vợ chồng an bài chỗ ăn ở, lại của Lục nương xong, sắc mặt Hoàng thị lại thêm chút khó coi, nhưng cũng gì, chỉ lạnh lùng thêm. Đến khi Lục nương uống thuốc xong rồi ngủ, Hoàng thị mới cho người gọi con dâu và con trai đến.

      “A Lẫm, sao con lại mang Lục nương về? biết nàng từ mắc bệnh, đại phu kết luận cả đời này nàng thể lập gia đình, chẳng lẽ con muốn phụ trách nàng cả đời sao?” Hoàng thị có chút tức giận mắng, vui khi phủ tướng quân phải nuôi dưỡng kẻ như vậy.

      “Nương, nhà chúng ta thiếu miếng cơm.” Tề Lẫm thản nhiên .

      “Con…” Sắc mặt Hoàng thị đỏ lên, nhất thời biết gì. Cái này phải là vấn đề cơm ăn, đây chính là con bệnh, tiêu tốn tiền bạc, núi vàng núi bạc cũng nuôi nổi a!

      May mắn Hoàng thị cũng có chút sợ con trai, thấy con trai quyết, chỉ có thể đau đầu vẫy vẫy tay, từ bỏ.

      Ngu Nguyệt Quyên im lặng đứng bên gì, quan sát vẻ mặt mẹ chồng cùng chồng, biết mẹ chồng thích “Lục muội” này, phản đối Tề Lẫm đón “Lục muội” về phủ. Tề Lẫm cũng là người hai, chuyện quyết, ngay cả mẫu thân cũng thể thay đổi, khiến cho Hoàng thị thực buồn bực, lại thể làm gì.

      Xem ra, trong nhà này, vị trí cao nhất vẫn là trượng phu!

      Ngu Nguyệt Quyên quyết định phương châm về sau: đại nghe chồng, việc tự mình quyết.

      Trở lại phọng bọn họ, Tề Lẫm ngồi bên trầm tư, Ngu Nguyệt Quyên tự mình rót trà cho .

      Tề Lẫm nhận trà, ngẩng đầu nhìn nàng, Ngu Nguyệt Quyên bị biểu tình đứng đắn của chiếu mà trong lòng có chút chột dạ, cố lấy dũng khí cười với cái, sau đó bị Tề Lẫm kéo ngồi xuống bên cạnh.

      “Thân thể Lục muội tốt, nhưng may mắn muội ấy là nương cá tinh ôn hoà, về sau rãnh có thể chuyện với nàng.” Tề Lẫm vuốt tóc nàng .

      Ngu Nguyệt Quyên nhu thuận gật đầu.

      “Mẫu thân đối với Lục muội có chút ý kiến, nếu lời của bà có gì xuôi tai, nàng cũng đừng để trong lòng.”

      Tiếp tục gật đầu.

      “Việc trong nhà, nàng nhìn rồi tự quyết, mẫu thân đối với việc có chút so đo, bình thường cứ theo bà, điểm mẫu chốt phải kiên quyết.”

      Vẫn là gật đầu, nhưng đáy lòng lại cân nhắc cái gọi là điểm mấu chốt bao gồm những vấn đề nào?

      "Ân, bé ngoan. . . . . ."

      Thanh biến mất trong cánh môi.

      Ngu Nguyệt Quyên ngây ngốc nhìn gương mặt phóng đại, thể nào hiểu , vì sao trước đó khắc, Tề Lẫm còn dặn dò nàng, ngay sau đó lại hôn nàng? Nhưng tại giường, làm sao có thể làm loại chuyện thân mật này?

      Sau đó Tề Lẫm thực đứng đắn làm mẫu cho nàng lần, rằng cần ở giường cũng có thể làm chuyện đứng đắn.

      Chờ khi tình cảm mãnh liệt khôi phục, Ngu Nguyệt Quyên dang hai chân ngồi trong lòng nam nhân, cả người cuộn lại, đầu ôm lấy gáy , cảm giác toàn thân đều ẩm ướt. tại toàn thân nàng trơn bóng, có lớp mồ hôi mỏng, mà nam nhân kia, quần áo vẫn ngay ngắn chỉnh tề, dưới thân hai người vẫn ướt sũng, tầm mắt thể nhìn đến chỗ đó, bộ phận tư mật của hai người vẫn thân mật ở cùng chỗ, giống như hợp lại thành .

      Tề Lẫm lấy cái áo choàng ở bên bao lấy nàng, cúi đầu hôn lên đỉnh đầu nàng cái, sau đó lại hôn dọc theo lỗ tai nàng, thẳng đến chiếc cổ non mịn, vai… Ngu Nguyệt Quyên rung động, cảm giác được thứ gì đó trong cơ thể lại có dấu hiệu cực đại, hai tay gắt gao níu lấy vạt áo của , gương mặt lại lên tầng sương.

      “Nguyệt Quyên, Lục muội là người duy nhất ở Tề gia coi ta như người nhà!” Tề Lẫm giọng , thanh khàn khàn, hiển nhiên còn chưa khôi phục hoàn toàn khỏi kích tình.

      Ngu Nguyệt Quyên run rẩy, cố gắng bỏ qua trạng, lắng nghe chuyện.

      “Lục muội cũng là đứa xuất thân thứ xuất. Nhưng Lục muội bất hạnh hơn ta, từ nàng bị bệnh tim bẩm sinh, thân thể tốt, nhưng lại được phụ thân thương nhất. Trước kia phụ thân còn sống, Lục muội được chiếu cố rất tốt, là tiểu mỹ thân đáng , xinh đẹp. Chỉ tiếc…”

      Thực đáng tiếc, nay tiểu nương vừa vàng, lại vừa gầy, nhìn thể thấy được vui vẻ. Ngu Nguyệt Quyên thầm nghĩ trong lòng, im lặng nghe trượng phu chuyện, nếu lúc này bọn họ quần áo chỉnh tề ngồi chuyện, nhìn cảnh sắc mặt trời lặn, cảnh như vậy mới phù hợp, chỉ tiếc – tư thế này khiến nàng thực mắc cỡ.

      “Trước kia Lục muội đối với ta rất tốt, khi chưa ở riêng, tình cảm ta với muội ấy rất tốt. Sau khi ở riêng, tuổi muội ấy còn , chỉ có thể ở lại nhà lớn, mà ta, sau khi vào quân doanh, bị Hoàng thượng phân công công việc, bận rộn, tuy vẫn cho người mang quà đến cho nàng, nhưng có thời gian đến thăm nàng… Ta có chút hối hận. Sớm biết đại ca và đại tẩu là loại người này, có lẽ ta sớm nên đón Lục muội ra.”

      Ngu Nguyệt Quyên gì, chỉ đưa tay ôm cổ , cho an ủi.

      Tề Lẫm khẽ nhếch môi, gắt gao ôm nàng vào lòng.
      Huỳnh Thượng Hỷ, Lùn, midnight18 others thích bài này.

    3. Amibm

      Amibm Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      24
      LẪM AH...LẪM AH.:061:.:061:. tại sao ở cái thời điểm đó.. đó mà chuyện được vậy...:020:
      Ishtar thích bài này.

    4. SoRi

      SoRi Active Member

      Bài viết:
      226
      Được thích:
      193
      là pó tay :yoyo36::yoyo36: tks nàng
      Ishtar thích bài này.

    5. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Hix . Lẩm khiến ta nhớ tới túc vương ah .làm việc phi lễ mà có thể chuyện đúng đắn ah.:yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo53::yoyo53::yoyo53:
      NiwatorijannieIshtar thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :