1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Việt Cơ - Lâm Gia Thành (update c150)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      này đa nghi ghê, thế nào cũng tin
      _haru_ thích bài này.

    2. mimi28

      mimi28 New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      18
      Quỷ đa nghi :-s
      Đối mặt với tên này có mà ngày ngày bệnh tim càng có nguy cơ phát triển.
      Cảm ơn thớt đăng bài cho chị e đào hố :))
      _haru_ thích bài này.

    3. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      Ta đây r ơi. Ta cứ bị sợ ngược nữ 9 ý. Hy vọng là chị ấy ko quá thê thẢm. A men.
      _haru_ thích bài này.

    4. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      sao chị động lòng nhanh thế ="= k thể tin được luôn :yoyo49:
      Mà KL chắc có ý với chị hả? tôi nghi lắm:yoyo38: tóm lại là tôi chả hiểu ông này nghĩ gì, mà cũng chả hiểu bà tác giả nghĩ gì :yoyo27: Thế nên tôi quyết định khỏi nghĩ nữa, mau già lắm :yoyo36:
      _haru_ thích bài này.

    5. _haru_

      _haru_ Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      1,623
      Chương 69: Hầu tắm?
      Edit: truthblue82
      Beta: _haru_

      Lúc này, Vệ Lạc lùi về sau bước, lần nữa quỳ phịch mặt đất, dập đầu, khiếp sợ thỉnh cầu: “Công tử, tiểu nhân biết chữ, biết dùng kiếm gỗ.”

      Bốn chữ 'biết dùng kiếm gỗ' vừa thốt lên, khóe miệng công tử Kính Lăng giật giật. Vệ Lạc cúi đầu tiếp tục : “Tiểu nhân cũng biết tính toán sổ sách. Công tử đại tài, biết cách dùng người, bất kể tài đức hay năng lực, tiểu nhân cả gan xin công tử ban làm thực khách tam đẳng!”

      Trầm mặc!

      Công tử Kính Lăng hiển nhiên ngờ rằng, trong tình huống này Vệ Lạc lại dám cầu thêm thưởng. Lấy tài năng Vệ Lạc, xác thực đủ trở thành thực khách tam đẳng trong phủ.

      Công tử Kính Lăng nhìn chằm chằm mái đầu đen bóng của nàng, trong con mắt u chứa lửa giận thiêu đốt, tất nhiên biết Vệ Lạc tại sao bỗng dưng lời ấy.

      gắt gao nhìn chòng chọc Vệ Lạc, tận khi đầu Vệ Lạc càng ngày càng thấp, càng ngày càng thấp, chỉ thiếu điều cả mặt đều dán lên sàn nhà, mới lạnh lùng rằng: “Thầy tướng số như vậy, tin?”

      Giọng Vệ Lạc có chút cay đắng, “Tiểu nhân vì tự cứu, nhiều lần thể vụng về. Tuy lọt mắt tôn giả, nhưng cũng trái lời thầy tướng số. Nay thời loạn lạc, được ban mai lại lo chiều tà(1), tiểu nhân dám mơ tưởng thoát thân lâu dài, lại còn lưu danh hậu thế.”

      (1)nguyên văn là "triêu bất bảo tịch" (朝不保夕): chỉ tình hình hết sức nguy ngập

      Nàng tới đây, lần thứ hai dập đầu liên tục, thanh nghèn nghẹn, “Tiểu nhân từng nhiều lần tránh né công tử, tâm thực bất an, gặp mặt công tử khó tránh khỏi hoảng sợ, cử chỉ thất thố, thể làm đầy tớ bên cạnh công tử. Cầu công tử ban cho tiểu nhân chỗ an thân, tiểu nhân nguyện làm trâu làm ngựa!”

      Vệ Lạc chậm rãi xong, rạp người đất nhúc nhích. Ngay khi nàng bị công tử Kính Lăng đơn độc giữ lại, biết hôm nay dễ dàng, công tử Kính Lăng ràng thiếu kiên nhẫn vờ hồ đồ với nàng. Nếu muốn trong bại cầu thắng, chỉ có lấy tiến làm lùi, tự vạch trần khuyết điểm, ra việc bản thân dịch dung.

      Nhưng dù nàng đến , công tử Kính Lăng vẫn chưa tin, vẫn hết sức hoài nghi nàng, lúc này, Vệ Lạc rất muốn bỏ , đương nhiên, bỏ là hạ sách, nàng còn phải thử xem.

      Đối với Vệ Lạc mà , giờ phút này nguy cơ to lớn nhất của nàng phải gì khác, chính là nàng thể lộ khuôn mặt . Nhưng nàng ra việc mình dịch dung, nếu công tử Kính Lăng cầu nàng lộ mặt, làm sao bây giờ?

      Nửa năm qua, nàng cao lên, cũng phơi nắng sạm đen, lại cải trang thiếu niên. Nhưng thân thể này từng là hôn thê của công tử Kính Lăng, ai biết có ấn tượng sâu sắc , chút liền nhìn ra? Cho dù nhận ra, vậy còn người bên cạnh ?

      Bởi vậy, vị trí nàng muốn chính là thực khách. Có lẽ vô dụng, nhưng chưa chắc dời được chú ý của ? chừng thấy mình có chút tài năng, đồng ý quan tâm diện mạo mình? Hoặc cảm thấy đây chỉ là việc , đáng chú ý?

      Hơn nữa, nàng còn có chiêu nhiễu loạn suy nghĩ của . Nàng chỉ cầu có thể ra khỏi cửa phòng này, ra được ngoài, bản thân dư thời gian đọ sức.

      Trầm mặc.

      Cực kỳ trầm mặc.

      Công tử Kính Lăng hề chớp mắt nhìn chằm chằm nàng, khí trong cung điện ngưng trệ cực kỳ, dường như ngay cả hít thở cũng trở nên khó khăn.

      Sau hồi lâu, công tử Kính Lăng mới mở miệng, cao giọng, nặng nề quát: “Vào đây!”

      Tiếng quát vừa dứt, hai hàng mười thị tỳ lũ lượt vào. Những thị tỳ này tay nâng áo bào, khăn mặt các kiểu, tấp nập tới trước người công tử Kính Lăng, dừng cách năm bước, chúng thị tỳ xinh đẹp đồng thời cúi mình hành lễ.

      Công tử Kính Lăng chậm rãi đứng thẳng, quay đầu ra ngoài, “ Lộ Trạch cung!”

      Ơ, Lộ Trạch cung là nơi nào? Sao đột nhiên muốn tới đó?

      Vệ Lạc kinh ngạc nhìn theo bóng lưng công tử Kính Lăng, trong lòng khó hiểu. Công tử Kính Lăng vừa đứng lên, biện pháp bản thân chuẩn bị kỹ càng cũng dùng được nữa.

      Công tử Kính Lăng được vài bước, giữa lúc trong lòng Vệ Lạc để ý, vô cùng chờ mong luôn, giọng lạnh lùng kia lại truyền đến, “Vệ Lạc theo hầu.”

      “Vâng.”

      Vệ Lạc ỉu xìu đứng lên, theo sau đám thị tỳ cúi đầu về phía trước.

      hình như nổi giận rồi!

      Công tử Kính Lăng rời tẩm cung, xoay người về bên trái, cũng rời khỏi sân viện.

      qua con đường quanh co rộng rãi, đoàn người lại dưới con đường sẫm bóng.

      Vệ Lạc vẫn cúi đầu, con ngươi chuyển động, cắn răng. Nàng hít hơi, nhanh chóng tiến vài bước, tới sau lưng công tử Kính Lăng.

      Vệ Lạc tới cách ba mét, hai tay chắp lại, cúi đầu : “Công tử, xin hỏi đâu vậy?"

      Bước chân công tử Kính Lăng khựng lại, chậm rãi quay đầu.

      lẳng lặng nhìn Vệ Lạc, cặp mắt tựa đêm đen lóe lên vệ sáng dị thường. Sau đó, thản nhiên : “ Lộ Trạch cung, đương nhiên là tắm rửa.”

      Tắm rửa?

      Tắm rửa!

      Khuôn mặt của Vệ Lạc kìm được liên tục run rẩy vài lần, nàng mở to hai mắt, lén nuốt ngụm nước bọt, nặn ra nụ cười, lắp ba lắp bắp : “Công tử tắm rửa, sao lại kêu Vệ Lạc theo hầu?”

      Nàng giãy chết! Nàng rất muốn có được đáp án phủ định, bởi vậy, nàng nhìn vào đôi mắt của công tử Kính Lăng, còn đơn thuần là chờ mong, mà là vô cùng tha thiết chờ mong.

      Công tử Kính Lăng thấy Vệ Lạc như vậy, khóe miệng liền giương lên. nhíu mày, lạnh nhạt : “Ngươi chính là sai vật thân cận của ta, tất nhiên phải theo!” tới đây, cất bước về phía trước, Vệ Lạc vội vàng bước đuổi theo. Nàng còn khổ sở suy nghĩ làm sao xoay sở thuyết phục công tử Kính Lăng dường như thấy khuôn mặt của Vệ Lạc chưa đủ trắng, quay đầu lại : “Vệ Lạc và chúng thị tỳ cùng hầu tắm!"

      Hầu tắm?

      Chính là loại hầu tắm mà phải cởi hết quần áo, giúp chà lau?

      Khác nào sét đánh giữa trời quang!

      Vệ Lạc nghĩ vậy chân liền liêu xiêu, rầm tiếng nặng nề ngã xuống đất, đúng chuẩn cú chụp ếch. Khi nàng gian nan từ dưới đất bò dậy chóp mũi đen sì dính vụn lá rất dễ thấy.

      Công tử Kính Lăng nghiêng đầu nhìn cảnh này, khoé miệng khỏi co giật. Lúc này, Vệ Lạc lấy ống tay áo ra sức lau vụn lá. Nàng tiến lên bước, ngước nhìn công tử Kính Lăng, mở to mắt nhìn thẳng , thanh vang lên, giọng căm tức : “Bẩm công tử! Tiểu nhân đường đường là bậc trượng phu, chưa bao giờ thích nam sắc!”

      câu ra, khắp nơi đều yên tĩnh!

      Đám thị tỳ kiếm khách ngang, tuỳ tùng hai bên đồng loạt dừng bước, bọn họ trợn to mắt, nín thở nhìn Vệ Lạc, rồi lại liếc nhìn công tử Kính Lăng.

      khí nặng trĩu, mây đen bắt đầu bao phủ, hết thảy thanh đều biến mất, chỉ còn lại nhịp tim hỗn loạn gấp gáp.

      Vào lúc này, Vệ Lạc quản nỗi sợ . Căng thẳng bất an, kinh hoảng, lo lắng, còn cả kích động hận thể lập tức xoay người bỏ chạy trước nay chưa từng có, đồng thời tấp kích lòng nàng, khiến mặt nàng trắng như tờ giấy, cả người run rẩy ngừng.

      Dù vậy, khi Vệ Lạc nhìn vào mắt công tử Kính Lăng, vẫn mang vẻ trầm ổn như cũ. Vệ Lạc tiến lên bước nữa, hai tay chắp lại, nhìn thẳng công tử Kính Lăng cao giọng quát: “Công tử, cái gọi là sĩ có thể giết thể nhục! Công tử biết Vệ Lạc ta e ngại chuyện như thế, vì sao còn có chuyện hầu tắm?”

      Nàng tới đây, khóe miệng giương lên, cười gằn hai tiếng, liếc mắt về phía Kính Lăng, “Với địa vị công tử, muốn thiếu niên thế nào chẳng phải dễ như trở bàn tay? Hà tất khó dễ Vệ Lạc nho chứ?

      Nàng tới đây, lui về phía sau vài bước, vái chào sâu, giọng trong sáng mà kiên định : “Lệnh công tử, thứ cho Vệ Lạc làm được!”

      lời vừa dứt, nàng xoay người rời .

      ====


      Klq nhưng đọc tới "sĩ có thể sát thể nhục" là bò ra cười, mới mấy chương trước còn ngắm người ta đến suýt phun máu ngất xỉu :057:

      @Nhiên Nhiên : đa nghi mau hói, tưởng tượng tương lai ôm chồng hói của bà nữ9 :v

      @lyly : edit truyện ngược nữ nên muốn kiếm ngược nam đọc, có cuốn nào ko? Cv cũng được

      @mimi28 : tui đào hố mới này ghé chơi http://cungquanghang.net/threads/xuyen-khong-trang-bai-son-ha-mac-thap-bat-001-update-c2-294.25887/

      @Winter : Ừ khúc này edit tôi chả hiểu chi hết, logic quá là ... luôn, chỉ cần 1 thằng đẹp trai, toả khí chất, nhà mặt phố bố làm to hay trêu mình đổ luôn sao @@, mà còn cái vấn đề to đùng là thằng này từng đòi giết mình đấy, ax ax ==, mà lúc đọc đoạn quyết định tưởng bỏ hố chứ :062:

      Bà con liếc sơ hố mới đào của tớ , vắng hoe à~~:062: http://cungquanghang.net/threads/xuyen-khong-trang-bai-son-ha-mac-thap-bat-001-update-c2-294.25887/
      Nhã Tịnh, Andrena, xiu lão gia4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :