1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Việt Cơ - Lâm Gia Thành (update c150)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      cứ chấp nhận chị, thay đồ cho mỹ nam mà lị ^^
      _haru_ thích bài này.

    2. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      cái chương 66 chú thích (3) ấy đúng là nghi lễ dành cho nam tử đấy
      KL thần thông quảng đại gớm nhể, cái gì cũng biết! Mà chả hiểu này có ý gì nữa ="=
      _haru_ thích bài này.

    3. _haru_

      _haru_ Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      1,623
      Chương 68: Vệ Lạc thẳng thắn
      Edit: truthblue82
      Beta: _haru_

      Công tử Kính Lăng chậm rãi bước vào tẩm cung, Vệ Lạc hơi do dự, liền nhắm mắt theo đuôi vào.

      Nàng đứng sau lưng , cúi đầu, đứng nghiêm.

      Công tử Kính Lăng tới trước tháp, từ từ ngồi xuống, hơi dựa vào tháp, phất tay. lạnh nhạt : "Ra ngoài cả !"

      "Dạ."

      Chúng thị tỳ cùng nhau đáp lời, đồng loạt lui xuống. Vệ Lạc giật thót, vừa chuẩn bị cất bước ra ngoài liền thấy công tử Kính Lăng liếc về phía nàng, nàng vội vã dừng chân, lần nữa cúi đầu đứng nghiêm.

      Lúc này, trong điện chỉ còn hai người Vệ Lạc và .

      Tim Vệ Lạc lại chịu thua kém đánh thình thịch. Tiếng tim đập rất to, đến nỗi Vệ Lạc phải nuốt ngụm nước bọt. Nàng cúi đầu, nhìn dưới ánh nến sáng ngời, bóng công tử Kính Lăng cao lớn sừng sững, quý khí bức người, ý nghĩ đột nhiên xuất , mạnh mẽ dâng lên trong lòng: Mình bất thường! Quá bất thường! Sao lại khiến tâm tình mình phản ứng mãnh liệt vậy chứ? Lẽ nào chỉ do quá đẹp trai? phải, Vệ Lạc, động lòng rồi! Động lòng với người đàn ông cao cao tại thượng, cường thế còn từng muốn giết này mất rồi!

      Ý nghĩ này nặng nề kéo đến, như chậu nước lạnh đổ ập xuống đầu Vệ Lạc, nháy mắt khiến nàng rùng mình cái.

      Vệ Lạc hề cho rằng, công tử Kính Lăng là đối tượng rung động lý tưởng! Tuyệt đối phải! Nàng thể mặc tâm tình này chi phối chính mình! thể để lòng mình mất khống chế, tuyệt đối thể!

      Nàng nghĩ tới đây, cắn răng, về trước hai bước, dưới ánh nhìn chăm chú của công tử Kính Lăng, Vệ Lạc chậm rãi quỳ xuống, dập đầu, cao giọng : "Công tử, tiểu nhân có lời."

      Công tử Kính Lăng đảo mắt nhìn về phía nàng.

      thâm trầm nhìn chằm chằm nàng, ngữ điệu có thêm phần ôn hoà, "!"

      Vệ Lạc hít sâu hơi. Lúc này, trái tim Vệ Lạc xác thực khôi phục lại như thường, còn cả lý trí và minh mẫn nữa. Lúc này, nàng theo bản năng xem thắc mắc trong đầu, đồng thời, đưa ra đáp án.

      Vệ Lạc rạp người sát đất, dập đầu liên tục, giọng run rẩy của nàng vang lên: "Công tử, tiểu nhân có lỗi!"

      Công tử Kính Lăng nhìn chằm chằm nàng, lần thứ hai ôn hoà : "!"

      Vệ Lạc lại dập đầu, dùng thêm ba phần lực, nháy mắt trán liền xanh đen mảng. Vệ Lạc đầu chống đất. trong giọng mang theo ba phần hoảng hốt, "Công tử, tiểu nhân dịch dung!"

      Nóc điện rất cao, vòm cung điện bay bổng câu của nàng, dư rất lâu.

      Vệ Lạc nhúc nhích nghe ngóng, nàng đợi công tử Kính Lăng phản ứng.

      biết qua bao lâu, thanh trầm thấp từ tính của mới nhàng truyền đến, "Tốt!

      Tốt!

      tốt!

      Quả nhiên như dự đoán, chuyện mình dịch dung sớm biết, sớm nhìn thấu rồi! Hơn nữa, tiếng rất ôn hoà, xem ra, hẳn chỉ nhìn thấu mình dịch dung, nhưng hoài nghi mình là nữ chứ? Coi như ngầm hoài nghi, chỉ cần khẳng định được, mình nhất định phải chống đỡ. Điểm này thể để biết, tuyệt đối thể!

      Công tử Kính Lăng nhìn chằm chằm nàng, giọng nhàn nhạt mang theo chút phần ý cười tự chủ, "Tiến lên ."

      "Dạ."

      Vệ Lạc đáp tiếng, lê đầu gối tại chỗ chậm rãi bò đến trước người . Từ đầu đến cuối, nàng hề ngẩng đầu, khuôn mặt đều mang theo vẻ kinh hoàng, cực kỳ dốc sức biểu đạt cung kính và bất an của nàng.

      bàn tay nhè xoa tóc nàng, công tử Kính Lăng nhìn nàng, " cặn kẽ."

      "Vâng."

      Vệ Lạc đáp tiếng xong, liền đè thấp giọng chút, tận lực ra vẻ thành : "Bẩm công tử, tổ tiên tiểu nhân chính là người Vệ, mấy đời quyền quý, song khi chiến loạn, mạng người rẻ như cỏ rác, nhiều lần trôi dạt, yên ổn tại đất Việt. Từ lúc tiểu nhân chào đời đến nay, quyền quý còn, nhưng vẫn có thể ăn no. Nhưng sau gặp gia biến, cha mất mẹ chẳng còn, tiểu nhân phải phiêu bạt tha hương, may mắn thuở đọc rất nhiều thi thư, lại hơi am hiểu thuật dịch dung, mới thoát thân đến nay."

      Nàng lời này, thái độ vô cùng chân thành, vô cùng bộc trực, hoàn toàn là bộ móc tim móc phổi.

      Vệ Lạc cúi đầu, động đậy, nàng có thể cảm giác công tử Kính Lăng gắt gao nhìn chòng chọc mình, cũng biết đến cùng có tin hay ? Nếu, nếu còn nhiều lòng nghi ngờ, vậy mình liền nghĩ cách rời . chẳng cần mượn cớ, cũng chẳng cần lần lữa. Kiếm thuật của chính bản thân giờ cũng tạm thời có thể tự vệ. Lại , có rất nhiều việc mình làm, sao biết thành công? Có lẽ ở thời đại xa xưa lạc hậu này, bản thân vẫn có thể tìm được biện pháp sống yên ổn.

      Trong lúc Vệ Lạc chú ý nghe, công tử Kính Lăng thu tay về, chậm rãi : "Vệ Lạc, ngươi lúc đầu, sao lại sợ ta đến thế?"

      Hoá ra, để ý nhất vẫn là vấn đề này.

      Khuôn mặt nhắn của Vệ Lạc thoắt trắng, nàng phát , vấn đề này nên trả lời, nên chút nào.

      Căn cứ vào thế tình, như Vệ Lạc là thiếu niên, hẳn nên nóng lòng muốn xuất đầu, giống như Tố. Nhưng Vệ Lạc từ lúc bắt đầu mọi cách né tránh quý nhân như , đây cực kỳ hợp lẽ thường.

      Biết công tử Kính Lăng trí tuệ hơn người, Vệ Lạc hơi do dự chút, liền dám trì hoãn run giọng trả lời: "Tiểu nhân, tiểu nhân muốn làm đồng nam!"

      Bỗng, khí trong phòng ngưng lại, loại uy thế thâm trầm kia lại bắt đầu ngưng tự, trực tiếp đè ép đầu tóc Vệ Lạc tê dại nặng trịch.

      cần mở miệng, Vệ Lạc cũng biết, công tử Kính Lăng đây là tin. Rất hiển nhiên, đáp án của Vệ Lạc đủ thuyết phục .

      Vệ Lạc vội tiếp: "Tuy tiểu nhân đọc khá nhiều thi thư, nhưng trời sinh nữ tướng. Từng có thầy tướng rằng: Nếu tiểu nhân có thể dùng kiếm lập thế, có lẽ có thể thoát thân trường toàn. Nếu cậy mình thông minh, khoe khoang văn võ, chung quy ỷ vào tướng mạo cầu danh bất thành, ngược lại dẫn đến thế nhân thoá mạ, khiến tổ tông hổ thẹn."

      Đây là cái cớ duy nhất Vệ Lạc gấp gáp có thể nghĩ ra. Nó chẳng hề hoàn mỹ, thế nhưng, người thời đại này đối với huyền thuật mệnh số là vô cùng vô cùng tin tưởng, hơn nữa thà rằng tin chuyện như thế.

      Chiếu theo trọng điểm công tử Kính Lăng hoài nghi, chẳng việc gì lấy tài năng cùng thân phận thấp kém của Vệ Lạc, nàng lại muốn thể mình trước công tử Kính Lăng, giành được nổi bật? Mà Vệ Lạc phen trả lời thế này, chính là ra nguyên nhân việc mọi cách che giấu trước mặt .

      Vệ Lạc mạch xong, hơi dừng chút, lại : "Công tử, tiểu nhân tuy thân người bé, giống kẻ trong kiếm khách. Nhưng nửa năm tiếp xúc kiếm gỗ, cũng có phần tiến bộ, tiểu nhân tự tin thời gian, có thể lấy kiếm đứng trong thiên hạ."

      Nàng đến vô cùng tự tin, vì lẽ đó cũng rất lớn tiếng. xong, nàng phủ phục đất lâu nhúc nhích.

      Vệ Lạc vểnh tai nghe, nghiêm túc lắng nghe mỗi tiếng động công tử Kính Lăng phát ra.

      Cũng biết qua bao lâu, giọng công tử Kính Lăng nhàn nhạt truyền ra, "Đứng lên ."

      "Dạ."

      Vệ Lạc theo lời bò dậy, nàng còn chưa đứng vững, giọng trầm thấp của công tử Kính Lăng lại truyền đến, " Lời vẫn chưa hết vẫn chưa ."

      Câu trả lời ngoài dự đoán của Vệ Lạc, nàng vốn cho rằng, kêu mình đứng dậy là do tin tưởng lời giải thích.

      Mặt Vệ Lạc thoắt trắng, môi run rẩy, khiếp nhược khẩn trương liếc về phía công tử Kính Lăng.

      Nàng vừa giương mắt, liền đối diện với đôi đồng tử lạnh mà sâu của công tử Kính Lăng. Bốn mắt nhìn nhau. công tử Kính Lăng chớp cái, nhìn về phía vết xanh đen nơi trán Vệ Lạc.

      cái thoáng nhìn, ánh mắt ôn hoà ít.

      ====

      @lyly : chương mới nè , nữ9 đổ trước, ngược nữ cmnr =___=

      @Winter : vậy là đúng rồi hả, may quá khỏi phải sửa :3. Mà lòng mỹ nam tựa kim đáy biển, đừng mò làm gì cho mệt :v

      @Nhiên Nhiên : có cảnh thay quần áo rồi :v
      Nhã Tịnh, ZjnZjn, Andrena10 others thích bài này.

    4. Hình Ưu

      Hình Ưu Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      65
      tui thiệt chứ KL nhất định là S nè, hành con người ta ghê quá đọc mà cũng thót tim theo chị :yoyo59: THANKS Haru, dạo này nhiều nhà lặng quá, cũng lặn là tui khóc thiệt quá:|]
      _haru_ thích bài này.

    5. _haru_

      _haru_ Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      1,623
      @Hình Ưu : à , còn tính đào hố mới đây, chuẩn bị post nè =w=
      Hình Ưu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :