1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Việt Cơ - Lâm Gia Thành (update c150)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. mimi28

      mimi28 New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      18
      có tiền đồ mà, thấy mỗi tí cơ bắp mà run cầm cập rồi.
      Mình mà được sờ mình phải tỉnh như sáo...để còn cảm nhận ràng chứ! Há há há :))
      _haru_ thích bài này.

    2. _haru_

      _haru_ Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      1,623
      Chương 64: Nghỉ ngơi
      Edit: truthblue82
      Beta: _haru_

      Công tử Kính Lăng cúi đầu, lẳng lặng nhìn Vệ Lạc vẫn nhúc nhích, hồi lâu, khóe môi gợi lên chút tươi cười nhợt nhạt.

      khoan thai đến trước mặt Vệ Lạc, khom lưng, vươn tay ra.

      giơ tay lên, nhàng vỗ vỗ mặt Vệ Lạc cái. Động tác này nhàng chậm rãi, vô cùng tao nhã.

      Sau đó, đứng dậy, : “Mang đến trắc điện!”

      “Dạ.”

      Hai thị tỳ tiến lên nâng Vệ Lạc, ném nàng lên giường trong trắc điện.

      Thị tỳ vừa , Vệ Lạc liền mở mắt.

      Ngất xỉu, là nàng giả vờ.

      Chuyện này rất nguy hiểm, nhưng Vệ Lạc thực loạn vô cùng. Nàng vừa đói bụng vừa buồn ngủ lại phải chịu đựng trận hoang mang mãnh liệt nhất từ trước tới giờ, ít thần trí còn sót lại mực cảnh cáo nàng: dưới tình huống này, nàng sai lầm, nàng khiến công tử Kính Lăng hoài nghi.

      Các nhân tố đan xen nhau, làm đầu óc nàng loạn tùng phèo, cả người ngơ ngơ ngác ngác, căn bản nghĩ phải làm gì mới thoát khỏi tình cảnh kia. May lúc nàng chịu nổi trước mắt biến thành màu đen, đầu choáng váng muốn ngã nhào, nàng nhập vào thân thể có tim khỏe, tuy tự luyện kiếm đến nay còn bị như thế, nhưng nàng vẫn có thể nhân cơ hội té xỉu mà.

      Vệ Lạc vô lực chớp chớp con mắt chua mỏi, hoảng hốt liếc nhìn hướng hai thị tỳ vừa rời , vui mừng thầm nghĩ: haiz, rốt cục qua.

      Vừa nghĩ xong, nàng liền thả lỏng ngủ say như chết.

      Vệ Lạc tỉnh dậy là lúc bụng đói cồn cào, nàng vừa mở mắt, cảm thấy dạ dày quặn lên cực kỳ đau đớn.

      Chính vào lúc này, giọng thiếu nữ thanh tao trầm thấp truyền đến, “Có dùng bữa ạ?”

      Vệ Lạc ngẩn ra, nàng vừa nghe từ 'dùng bữa' nuốt ngụm nước miếng, quay đầu nhìn.

      thiếu nữ bước đến gần nàng, nàng ta bưng thực hạp, hạp để bát cháo bằng sứ. Vệ Lạc nhìn thấy cháo là do ngô nấu thành, lại nuốt nước miếng vài lần. Nàng gian nan dời tầm mắt từ bát sứ chỗ khác, nhìn chung quanh.

      Xung quanh vắng người, đây là căn phòng rất lớn, sàn nhà lát ngọc thạch, giường làm bằng gỗ tử đàn, giường cách giường hai lớp màn che, và mành châu. Hơn nữa, phòng này tổng cộng có bốn giường như thế. Nàng ngủ trong các giường đó.

      Thiếu nữ đứng đầu giường nàng, bên cạnh cũng có người ngoài, xem ra, bát cháo kia là cho nàng ăn.

      Vệ Lạc hai tay chống eo ngồi dậy, nàng nhìn thiếu nữ kia, cười vô cùng đôn hậu, “Cám ơn nương.”

      Thiếu nữ miễn cưỡng cười đáp lại, nàng ta tiến lên bước tới đầu giường Vệ Lạc, sau đó chậm rãi ngồi xổm xuống, nửa người ưỡn thẳng tắp, thực hạp nâng qua đỉnh đầu trình lên Vệ Lạc, giọng : “Mời dùng.”

      Vệ Lạc đưa tay tiếp nhận, bắt đầu ăn từng ngụm . Dù nàng ăn rất vội vàng, thân thể này vẫn theo bản năng duy trì số thói quen.

      Tuy chỉ ăn từng ngụm , nhưng cháo này vào miệng là tan ngay, lại nóng, chỉ phút Vệ Lạc ăn xong. Nàng cầm bát đặt lên thực hạp, lần thứ hai cảm ơn.

      Thiếu nữ cúi đầu, chậm rãi lui ra.

      Vệ Lạc hơi lim dim mắt, hưởng thụ dư vị tuyệt ngon của chén cháo này - đây là lần đầu tiên từ khi nàng đến quý địa được ăn chén cháo nấu toàn bằng ngô! Lại thêm sau hai ngày đói bụng, Vệ Lạc cảm thấy người mình lâng lâng, đáng tiếc là ít quá.

      Mắt thấy thiếu nữ muốn lui ra, Vệ Lạc khẽ gọi tiếng, “ nương, món này còn ?”

      Nàng vừa ra, thiếu nữ liền ngẩng đầu liếc mắt nhìn nàng, sau đó, thiếu nữ cúi đầu, giọng trả lời: “ còn. Cháo này là tối qua công tử dặn nấu, công tử là ' bát cháo'.”

      “Đa tạ.”

      Vừa nghe đến tên công tử Kính Lăng, khóe miệng nàng liền giật giật. Vệ Lạc đưa tay xoa đầu, nàng nhíu mày, thầm nghĩ: Hình như tối qua gì đó rất quan trọng, là gì nhỉ?

      Nàng lại ngẩng đầu suy nghĩ chút tình hình tối qua, muốn biết mình có làm sai, nhầm gì . Suy nghĩ hồi lâu, trước mắt nàng chỉ suối tóc xoã tung của , cả dáng vẻ hơi quay nghiêng đầu, lẳng lặng nhìn nàng kia, là, là khiến tim người khác thổn thức.

      Nàng suy nghĩ hồi lâu, tình cảnh từ lúc bản thân thay y phục cho hoàn toàn nhớ , xuất trong đầu, chỉ có mấy bức mỹ nam đồ thế thôi, đương nhiên, nàng còn nhớ lúc đó bản thân rất khẩn trương cùng tim đập dồn.

      Nghĩ lúc, Vệ Lạc lắc lắc đầu, đưa tay sờ y phục phát áo bào được đổi, bấy giờ bộ trung y và thâm y xanh lam được đặt đầu giường. Giày rơm cũng đổi, đất để đôi hài da dê mỏng, hài rất tinh xảo, khéo léo, mỏng , kiểu dáng giống giày mưa của nàng trước khi xuyên đến đây.

      Đổi y phục và hài xong, Vệ Lạc ra thiên điện.

      Trần thiên điện rất cao, dạng mái vòm đồ sộ, bước trong đó văng vẳng vọng vang. Ngay cả tiếng hít thở dường như cũng được khuếch đại rất nhiều.

      Ngoài điện là dãy lan can bằng bạch ngọc, tấm bằng đá tảng, kiếm khách ba bước người, quân sĩ giáo mác sâm nghiêm, năm bước người. Thấp thoáng dưới hàng liễu rủ, nhóm thị tỳ rải rác khắp nơi.

      Vệ Lạc chỉ liếc mắc cái, liền thành cúi đầu, ra sau viện - nàng còn phải rửa mặt súc miệng, này là chuyện to tát đấy.

      Vệ Lạc rón rén, chỉ chốc lát ra giếng nước ở mặt sau loạt phòng gỗ, thành giếng cũng lát bằng đá tảng, thấp thoáng xung quanh
      cây cối um tùm, đặc biệt mát mẻ. Mà nơi này, tại vô cùng yên tĩnh.

      Vệ Lạc vui mừng tới.

      phút sau, Vệ Lạc rửa mặt và dịch dung lần nữa xong lại ra.

      Mắt nàng tại lại bắt đầu chua mỏi.

      Bụng được lấp đầy, cũng xem xét xung quanh, thân thể nàng lần nữa phát ra tín hiệu uể oải. Vệ Lạc trở lại thiên điện, tựa giường - nếu như có chuyện gì, khắc có người tìm nàng, nếu như , vậy nghỉ ngơi .

      Xem ra, ngày đó cũng do công tử Kính Lăng để nàng nghỉ ngơi. Vẫn ai tìm nàng, tận đến chạng vạng thị tỳ lúc sáng đưa cháo ngô tới cho nàng mới đến, nàng ta khẽ gọi: “Vệ Lạc, công tử cho tìm."

      Hai người trước sau tới, thị tỳ kia phía trước, cũng quay đầu lại rằng: “Công tử cùng yến tiệc với khách nước Tần."

      Yến tiệc với khách nước Tần?

      Đây chính là trường hợp rất trang trọng, sao lại gọi mình?

      Lúc này, mặt trời bắt đầu lặn về phía tây, bầu trời nửa tầng nhuộm đỏ. Vệ Lạc theo thị tỳ kia qua chín hành lang gấp khúc, vào cửa đại hoa viên, mà tiếng sênh nhạc lại truyền đến từ nơi đó.

      Trong tiếng sênh nhạc, mấy tiếng cười phóng túng của nam tử ngừng truyền đến. Vệ Lạc qua rừng hoa đào, tới hồ nước. Giữa hồ có hòn đảo , tiếng sênh nhạc hoà với tiếng cười chính là truyền đến từ nơi đó.

      Nàng theo sau thị tỳ, qua cầu đá, vào đảo.

      Lại qua mấy chục cụm hoa đào, bãi cỏ rộng rãi, đủ loại mỏm núi đá hình thù kỳ quái liền ra trước mắt nàng. bãi cỏ, bày biện tháp kỷ, mỹ nhân lượn lờ qua lại, kiếm khách canh giữ bên ngoài. Mười mấy thanh niên ăn mặc quý tộc vui vẻ chuyện.

      Vệ Lạc chỉ liếc cái liền thấy công tử Kính Lăng vẫn bộ áo bào đen, ngọc quan vấn tóc. Lúc này cười lớn, ánh mặt trời chiếu lên ngũ quan tuấn mỹ như điêu khắc của , nhất thời ánh quang khắp nơi.

      Vệ Lạc chỉ liếc mắt liền nhanh chóng cúi thấp đầu. Nàng cũng cần thị tỳ kia dặn dò, rón rén từ phía sau tới, lặng lẽ ra sau công tử Kính Lăng, sau đó dừng lại cách hơi xa chút, lúc này, thị tỳ tiếng động đưa đến cái tháp đặt trước mặt nàng, Vệ Lạc yên lặng quỳ ngồi xuống.

      ====

      @lyly : chương mới nè~~ Công nhận là bà chị này suy nghĩ nhiều, phải tớ tớ cứ trợn mắt mà nhìn :v
      @Winter : Mỹ nam đồ mà, sao lại định bỏ cơ hội tốt như thế :yoyo51:

      @Hình Ưu : chị truthblue có acc ở đây nha bạn, chị ấy đăng bài bên STENT ấy, có gì hỏi tớ chuyển lời :3 (bảo chị ấy edit nhanh khỏi, tại chị ấy edit đều lắm, vấn đề là đứa beta lười chảy thây tớ đây cơ :">)

      @Nhiên Nhiên : á trùng khớp ý với bé... : ))))))))))), phải luyện luyện nhiều vào, có cơ hội là phải sờ luôn ấy chứ :v

      @mimi28 : khụ, sắc nữ tụ hết vào đây :3
      Nhã Tịnh, ZjnZjn, Andrena7 others thích bài này.

    3. Hình Ưu

      Hình Ưu Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      65
      muốn cám ơn tiếng thôi, người ta dịch truyện cho mình đọc mà ^^, vả lại lời muốn bị tiên hạ thủ vi cường rồi :yoyo19: Cũng quên cảm ơn haru đâu, cảm ơn người lười bỏ công sức beta đều ngày :yoyo22: Chương mới này làm ta rối quá, ruốc cuộc chuyện giề xảy ra trong lúc nữ chánh ngủ:yoyo66:
      _haru_ thích bài này.

    4. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      tui k phải sắc nữ nhé, da mặt dày theo từng trường hợp thôi:yoyo51: xem mỹ nam đồ ok, nhưng quần áo phải đầy đủ, miễn :3
      chương là mấy trang word đấy ? sao cứ có cảm giác ngăn ngắn thế nào ý :yoyo65:
      Nhã Tịnh_haru_ thích bài này.

    5. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      Ta đây. May mà là tỷ ấy chúng ta ms có mấy màn tranh đấu. Đấu trí để xem chứ nếu mà là truyện này thành truyện sắc quá.. haha. Thanks 2 edit và beta nhé.
      _haru_ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :