1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không + Bán trọng sinh] SỦNG PHI - Triêm Y 177/456

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,259
      Last edited: 16/4/15
      levuongLinh Sờ Tinh thích bài này.

    2. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Cảm ơn nàng, là cung mình làm cho ta mờ, cái phần đì zai này ta có biết gì đâu.
      Nhận hàng mới nhé @Avehil
      tieuhanmach thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      đọc xong phần giới thiệu rất thích, vì truyện này sủng lại có sắc, thêm câu vào vip của nàng nữa mà làm ta phải nhảy hố :'( mặc dù hố mới đào
      nàng editor cố lên nhé, hố dài thế này mà 〜( ̄▽ ̄〜)
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    4. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      Chết thật...:020: lọt sớm quá, ms có chương 8 aaaa..:032:
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    5. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 9 : Nhập kinh

      Edit: Linh


      Tông Chính Lâm về đến Thịnh Kinh, rốt cục cũng thở phào nhõm. tự cho rằng chỉ cần rời khỏi nơi xấu hổ là thành Thanh Châu kia, liền có thể khôi phục lại thành Lục Hoàng tử - người ngày thường làm việc kín đáo, bình tĩnh tự chủ. Mà bản thân cũng quyết để cho bản thân bởi vì phần áy náy mà khiến cho cả người khó chịu. Những cảm xúc kỳ quái, cũng còn nữa tồn tại.


      đúng như suy nghĩ, mấy ngày sau đó, Tông Chính Lâm quả nhiên tâm tình bình phục, tuy làm việc có chút bất loạn. Vì thế Lục Hoàng tử Tông Chính Lâm càng thêm nghiêm cẩn kiềm chế bản thân, cảm thấy đúng là vì bản thân đủ đoan chính, mới dẫn đến cảm giác hoang đường kia, có dao động trong tâm tình. Vì vậy, bình thường khi rảnh rỗi Tông Chính Lâm có vài phần thiên vị với việc vẽ tranh luyện chữ để giúp tu thân dưỡng tính .


      Tâm tình của Thục phi nương nương hơi khác với Tông Chính Lâm, khác với bình tĩnh của Tông Chính Lâm, Thục phi lại là nóng vội. Sau khi tiểu nhi tử hồi kinh, nghe Điền Phúc Sơn hồi bẩm, tính tình hính như lại thêm vài phần đạm bạc, nếu cứ thế này phải thế nào cho phải? ? ? Vì thế Thục phi đành phải nghĩ biện pháp, ra sức dùng chút thủ đoạn với Nguyên Thành hoàng đế.


      Lời bên gối lần này của Thục phi, Nguyên Thành hoàng đế để ở trong lòng. Ông cũng sai người thầm điều tra tình hình hậu viện các hoàng tử, lại phát giác ra đâu chỉ mình Tông Chính Lâm có vấn đề!


      Đại hoàng tử Tông Chính Thuần vắng vẻ chính phi, sủng ái tiểu thiếp có gia cảnh là thương gia, độc sủng ba tháng. Thái tử càng vô liêm sỉ! dám nuôi dưỡng tiểu quán! Tứ hoàng tử Tông Chính Vân tuy cùng chính phi rất hòa thuận, nhưng con nối dòng dưới gối quá mức đơn bạc, chỉ nam nữ. Ngũ hoàng tử Tông Chính Minh có hai nam nữ, nhưng cũng nuông chiều quá mức thứ phi, dám dung túng thứ phi còn được phép đưa vào tông diệp hoàng gia, vị trí còn cả sườn phi. Quả thực còn thể thống gì! Lục hoàng tử bởi vì chưa đại hôn, hậu trạch cũng có người hiểu quy củ . Nhưng mà toàn bộ hậu viện của Lục hoàng tử lại quá biết quy củ , phủ viện lại giống như toà miếu vậy!


      Nguyên Thành hoàng đế cả ngày bận việc chính , lúc rảnh rỗi lại có giai nhân làm bạn, liền sơ sót việc hậu viện của nhi tử. Bây giờ điều tra thấy, tức giận đến mức ném cả khay trà. lại lại trong ngự thư phòng lúc lâu, trực tiếp đưa ra đạo thánh chỉ, gửi đến các châu. ngày sau lại tuyên mọi người đến ngự thư phòng, răn dạy chút, nghiêm lệnh quản lý hậu trạch của mình, cũng phải giáo dưỡng con nối dòng. Thái độ vô cùng cứng rắn. Còn đặc biệt lưu Thái tử lại, phát cơn giận lớn.


      Kể từ đó, Tông Chính Lâm trở lại thành vì hoàng tử với sắc mặt hề đẹp mắt.


      Thực đúng theo ý chỉ của Nguyên Thành hoàng đế, Tông Chính Lâm về phủ liền tuyên triệu Khổng thị và Ngũ thị đến chuyện. Đến khi hai người bọn họ đều đến, chỉ trầm mặc nhìn hai người lát, rồi lạnh lùng mệnh lệnh: "Từ hôm nay trở , thủ nghiêm bổn phận, cẩn thận ngôn hành, được gây chuyện." xong phẩy tay áo bỏ .


      Khổng thị và Ngũ thị vô duyên vô cớ bị giáo huấn, cẩn thận cân nhắc trong ý tứ trong lời của , hoàn toàn hiểu.


      Điền Phúc Sơn ở bên nghe Tông Chính Lâm răn rạy hai nàng xong, há hốc mồm.


      Được rồi, Tông Chính Lâm nghe Nguyên Thành hoàng đế trách cứ xong, hề nghĩ ngợi, tự động đem trọng tâm đặt vào việc quản lý hậu trạch cho tốt, còn cái việc muốn chú trọng vào con nối dòng, coi như là thuận tiện nghe thấy mà thôi.


      Sau khi Nguyên Thành hoàng đế nghe ám vệ hồi báo việc Lục hoàng tử sau khi trở về răn rạy thị thiếp , quả thực bất đắc dĩ đến cực điểm. Đứa con trai này là rất giữ quy củ . hề nghe ra ý tứ của ông. Chẳng lẽ phải tuyên vào, chỉ vào : "Ngươi ngủ với nữ nhân cho ta" ? ? ? Nguyên Thành hoàng đế còn chưa mặt dày đến thế! Nhưng cũng rất may mắn, ý chỉ tuyển tú nữ đưa đến các châu, tổng tuyển tú năm nay cũng còn xa, đến lúc đó cẩn thận chọn vài nương có dáng vẻ xuất chúng, nhân phẩm tốt chút, lại xuất thân thế gia cho Lục hoàng tử vậy, chắc chắn có người hữu dụng. Cũng nên trách ánh mắt Thục phi tốt, chọn cho con trai hai kẻ như dưa vẹo táo nứt, ông ta lại thêm chán ghét với hai thị thiếp kia.


      ngày sau, Tông Chính Lâm nghe được ý chỉ tuyển tú trước tiên , vẻ mặt hơi giật mình. Lúc đến thỉnh an Thục phi, lại nghe Nguyên Thành hoàng đế chọn cho bản thân vài người đức hạnh đoan chính, tướng mạo xuất chúng để nhập hậu trạch, trong lòng liền có vài phần kiên nhẫn. Đáng tiếc hoàng mệnh thể trái, huống chi mẫu phi nhà mình hình như rất là cao hứng. Tông Chính Lâm luôn là đứa con hiếu thảo, nên thể vì "Việc " này mà khiến cho Thục phi vui, nên chỉ đành thấp giọng đồng ý.


      Tháng 3 năm Chương Hoà thứ mười , Mộ Tịch Dao bái biệt Mộ Kính Châm và Vu thị, lại tạm biệt với Mộ Tịch Trừng, sau đó mang theo thứ muội Mộ Tịch Đình ngồi xe ngựa Thịnh Kinh.


      đường mất hơn tháng, sau khi đến Thịnh Kinh. Phân phó Triệu Thanh trực tiếp đánh xe đến nhà ngoại tổ của Mộ Tịch Dao , lại sai Huệ Lan và Mặc Lan chuẩn bị sắn lễ gặp mặt chào hỏi mọi người .


      Ngoại tổ phụ Mộ Tịch Dao, làm quan chưa đến mức được tấu bái trước điện rồng, là quan tam phẩm Thái Thường Tự Khanh. Ngoại tổ mẫu sớm qua đời. Hai người cậu, cũng đều nhậm chức ở Thịnh Kinh. Đại cữu là quan tứ phẩm Thiếu Khanh ở Đại Lý Tự, nhị cữu là quan ngũ phẩm chức Tham Nghị Thông Chính Tư. Hai vị biểu ca còn đọc sách ở bên ngoài, chuẩn bị tham dự kỳ thi mùa xuân sang năm. Trong nhà nương chưa lấy chồng cũng chỉ còn vị biểu tỷ, chỉ lớn hơn so với Mộ Tịch Dao tám tháng. Cũng là tú nữ đợt này, về sau cũng se cùng tiến cung tham gia tuyển tú.


      Mộ Tịch Dao mang theo Mộ Tịch Đình bái kiến nhà ngoại tổ phụ, lại sai Mặc Lan chuẩn bị lễ chào hỏi, đưa những loại đặc sản mà Vu thị chuẩn bị sẵn dâng lên. Người nhà vui vui mừng mừng, hòa thuận ăn cơm xong, là thu xếp nghỉ ngơi, sau hi vài câu, liền đều tự về chỗ ở. giờ cách ngày sơ tuyển chỉ hơn nửa tháng, Mộ gia tỷ muội liền ở cùng sân. Cách vách là sân viện của biểu tỷ của Mộ Tịch Dao.


      Sau mấy ngày, nhóm ba người biểu tỷ muội Mộ Tịch Dao cũng dần quen thuộc, thường xuyên cùng nhau chuyện dùng trà.


      Mấy ngày trôi qua, phong ngoài ý muốn gởi tới, khiến Mộ Tịch Dao vô cùng vui sướng. ra Đệ Ngũ Ngọc Oánh nghe được tin nàng đến Thịnh Kinh, liền mời nàng ngày hôm sau tham gia hội ngắm hoa. Hội ngắm hoa này vốn vang danh, lúc ngày lại là cuối xuân đầu hạ, đúng là thời tiết tốt nhất để ngắm hoa. Tịch Dao vội đáp ứng. Biết Đệ Ngũ Dật Triều trở thành phụ tá cho Lục hoàng tử Tông Chính Lâm, Mộ Tịch Dao tâm tình thoải mái, chỉ cảm thấy mình uổng công tâm tư tính toán phen.


      Ngày đó, Đệ Ngũ Ngọc Oánh mang theo tỳ nữ, từ sớm đến đình hóng mát hẹn trước. Khi kiệu mềm của Mộ Tịch Dao đến nơi, thấy nàng ở bên kia nhìn quanh, khẽ cười bèn đứng lên. Lại sai Triệu Thanh dẫn theo thị vệ xung quanh bảo vệ, còn mình tự vào quán trà.


      Đầu tiên lại là màn giới thiệu, Mộ Tịch Dao lại trêu ghẹo Đệ Ngũ Ngọc Oánh càng lúc càng xinh xắn. Bốn người cười cười, phen náo nhiệt. Trong vườn gấm hoa rực rỡ, đủ các loại hoa quý hiếm thấy, màu sắc sinh động , tươi sáng, nhìn ngắm vô cùng đẹp mắt. Lúc này vừa đúng là thời gian các tú nữ nhập kinh chuẩn bị tuyển tú, dọc đường liền gặp vài nương tuổi trẻ, đều là từng nhóm tốp năm tốp ba, khe khẽ . Vừa đúng với câu, người còn kiều diễm hơn hoa.


      Đợi đến khi mọi người du ngoạn vui vẻ, lời từ biệt với Đệ Ngũ Ngọc Oánh, Mộ Tịch Dao liền đề nghị tiện đường điều hương quán chọn mua huân hương. Vì thế biểu tỷ muội ba người liền ngồi kiệu .


      Đối với huân hương, Mộ Tịch Dao cũng thích lắm. Mua "Đinh chỉ ", cũng chỉ vì để dùng lúc ra ngoài, có thể che đậy mùi thơm của cơ thể tự phát ra sau khi dùng đan dược. Dù sao đối với nam nhân mà , có chút diệu dụng, chỉ có thể để mình người đó biết. Cho nên đối với chút tiểu tiết này, Mộ Tịch Dao từ trước cẩn thận suy nghĩ, chuẩn bị rồi.


      Ước chừng ngồi kiệu khoảng nén nhang, là tới cửa điều hương quán. Mộ Tịch Dao vén nửa rèm kiệu, vừa ngẩng đầu, liền thấy quán điều hương của Thịnh Kinh cũng là cửa hàng bốn gian thông nhau, so với phân quán ở Thanh Châu thực hơn rất nhiều. Trong quán người đến người , tất cả đều là nữ tử trẻ tuổi. Ngoài cửa cũng là nghênh đón người tới tiễn bước người , làm ăn rất là thịnh vượng. Chủ quán còn cố ý ở thiết kế mặt sau cửa mở rộng , đặt thêm mấy chiếc ghế ngồi và phòng , để cho tỳ nữ hoặc thị vệ cùng khách quý nghỉ tạm hoặc những xe ngựa tạm dừng trong điếm đều có chỗ dừng chân, rất chu đáo.


      Chúng nữ vào, đều tự chọn được huân hương, được chủ quán tiễn khỏi đại môn, nhuyễn kiệu lại khởi hành hồi phủ.


      Đột nhiên bên kia ngã tư truyền đến tiếng tuấn mã cùng đám người khóc la. Mộ Tịch Dao cảm giác thường sâu sắc và nhạy cảm hơn người khác, lập tức quay đầu, thấy con ngựa điên, đột nhiên từ góc đường lao ra, lao thẳng về hướng nữ khách đứng trước cửa quán.


      Mộ Tịch Đình đứng và đám tỳ nữ đứng ở phía trước, vừa hay thành người đứng mũi chịu sào.


      "Tịch Đình!" Mộ Tịch Dao kinh hô.


      Mộ Tịch Đình sớm bị doạ ngây ngốc, sợ tới mức chân đều nhũn ra run lên. Nha hoàn bên cạnh sắc mặt cũng trắng bệch, hề có phản ứng lại. Mộ Tịch Dao bất chấp tất cả, chạy vội hai bước, tay giơ ra, lôi kéo muội muội chạy về phía trong quán. Vừa chạy vừa dẫn nhóm nữ quyến xung quanh chạy vào cửa tránh né.


      Mới bước vào cửa hàng, hai người liền ngã ngồi đất, há mồm thở dốc, chân mềm nhũn đến mức đứng dậy nổi . Lúc này bên ngoài lại vang lên tiếng kinh hô của biểu tỷ. ra là nhóm người đường bị kinh sợ, chạy trốn khắp nơi, hề thành khối nữa, nhưng lại sảy ra chuyện giẫm đạp lên nhau. Biểu tỷ của Mộ Tịch Dao bị đẩy ngã xuống đất, người còn bị người khác đè lên. Mắt thấy là thể đứng dậy được .


      Mộ Tịch Dao thấy con ngựa điên càng ngày càng gần, buông chủ tớ Mộ Tịch Đình ra, lại lao ra khỏi cửa hàng, lại bị dòng người hoảng loạn ngăn cản, kéo dài thời gian. Chỉ còn kịp đẩy vị nương đè lên biểu tỷ, thấy con ngựa kia lao tới rất gần, thể nào kịp chạy về trong quán. Nàng vô cùng sốt ruột, thấy Triệu Thanh từ phía sau chạy qua dòng người, nhảy vào ngã tư đường, chạy như điên về phía mình.


      Mộ Tịch Dao miễn cưỡng nâng biểu tỷ dậy, quay đầu cao giọng thét ra lệnh: "Triệu Thanh, tiến lên trảm mã!"


      Triệu thanh tuân lệnh, trực tiếp rút bội đao, tiến lên phía trước, dốc toàn lực trảm đao về con ngựa điên lao tới. Phía sau lại có mũi tên bắn ra, bắn vào giữa đầu ngựa. Ngựa điên ầm ầm đổ xuống. Máu tươi khắp nơi, nhìn rất ghê người, dính cả vào vạt áo của Mộ Tịch Dao.


      Mộ Tịch Dao thấy tình hình nguy hiểm qua, còn chưa kịp thở phào hơi, lại phát biểu tỷ bị dọa đến hôn mê bất tỉnh. Vội luống cuống tay chân nâng nàng dậy tựa vào người mình.


      Lúc này Mặc Lan và Huệ Lan bị tách dòng người ra khóc chạy đến, lên tiếng trách cứ: "Tiểu thư, sao người có thể bỏ chúng nô tỳ qua bên, còn lao ra cứu người! !" Cũng để ý đến tôn ty phép tắc.


      Mộ Tịch Dao trấn an hai đóa hoa lan, để hai người nhanh chóng đỡ biểu tỷ vào kiệu. Lại quay đầu tìm Mộ Tịch Đình, lại an ủi nhàng, mới khuyên nàng lên kiệu.


      Cuối cùng lại trấn an với mọi người lần, lại sai người thu thập chỉnh đốn, được khóc náo, chuẩn bị hồi phủ. Những người này đều có quy củ, nhanh chóng hành động. đường cũng dần dần bình tĩnh trở lại. Chỉ còn xác của con ngựa điên dưới đất, huyết tinh dày đặc, ai dám tới gần.


      Mộ Tịch Dao lo lắng cho biểu tỷ, liền dẫn người vội vàng rời . Chỉ kịp sai Triệu Thanh cảm ơn chủ nhân, tha thứ việc hôm nay thất lễ rời , ngày sau nhất định đến phủ lời cảm tạ.


      Sau khi hồi phủ lại là phen bận rộn, chờ mọi việc an bài thoả đáng, đến khi ngủ, là lúc trăng lên. Mộ Tịch Dao mệt mỏi trực tiếp ngủ.


      Lại về chủ nhân của mũi tên bắn trúng con ngựa điên kia - Ngũ hoàng tử Tông Chính Minh, lúc chạng vạng thẩm tra vụ việc về con ngựa điên kia, đến Hộ bộ xử lý công việc. Ban đêm phản hồi phủ hoàng tử. Chỉ đến khi rảnh rỗi xuố, mới nhớ đến nàng kia, tầm thường. Xem cách trang điểm, sợ là tú nữ tham tuyển lần này. Hôm nay cách khá xa, thể nhìn ràng, cũng biết nữ tử quả cảm như thế có bộ dáng gì, khiến có chút tiếc nuối. Lại nàng kia phải đến phủ cảm tạ sau. Như vậy chẳng phải vừa hay, đây cũng vừa đúng ý của Tông Chính Minh . Chỉ là, ngày sau nàng đến là mất bao lâu?
      minhhanhng, Sweet you, levuong27 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :