1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không + Bán trọng sinh] SỦNG PHI - Triêm Y 177/456

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      k đến lượt nhà ngươi đâu, đừng mơ tưởng
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    2. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 10: Giấc mộng diễm lệ chập chờn

      Edit: Linh


      nơi khác, Tông Chính Lâm cũng yên tĩnh nằm tẩm sạp, trong đầu vẫn còn vang vang giọng nữ tử kiên định tràn trề sức lực mà nghe thấy ngày hôm nay. câu “trảm mã”, khiến nội tâm Tông Chính Lâm chấn động. Còn có thân ảnh lao ra cứu người kia, những hình ảnh lại ở trước mắt lần lượt thoảng qua, càng ngày càng ràng. Những cảm giác quái dị cố gắng áp chế sau khi rời khỏi Thanh Châu, giờ phút này lại lại xuất , càng thêm mãnh liệt.


      Lại là nàng! ! ! Lúc này nàng đến kinh thành, phải là tham gia tuyển tú nữ chứ? Tông Chính Lâm chỉ vừa nghĩ đến rất có khả năng nàng bị chỉ phúc cho người khác, toàn thân liền thoải mái. Trằn trọc yên, khó có thể ngủ được. Lại nhớ tới cảnh tượng trong mộng, nếu đổi là nam tử khác... Tông Chính Lâm bật ngồi dậy, nhưng bản thân cũng cảm thấy những cảm giác này có vẻ quá táo bạo.


      Rốt cục là chuyện gì xảy ra? ? ? Vì sao những hành động, lời của nữ tử kia lại có thể ảnh hưởng như đến cảm xúc của bản thân đến thế? ? ? ? Tính cả ngày hôm nay, cũng chỉ gặp qua nàng có bốn lần. Hoặc có thể là là chỉ thấy hình ảnh , hoặc là là chỉ nghe thấy thanh phát ra nơi nàng. Ngay cả ngày hôm nay, cũng là bởi vì và Tông Chính Minh cùng nhau thương nghị chính , ngang qua ngã tư đường ồn ào, lại nghe thấy nàng la lên, mới từ xa xa nhìn lại, thực cũng thấy hình dáng nàng. Nữ tử đó nếu nghiêm túc mà cũng thể coi là có quen biết nàng , thế mà nàng lại khiến cho ba lần bốn bận khống chế được cảm xúc của bản thân, điều này dĩ nhiên thể cứ mặc kệ như thế! Đợi khi suy nghĩ cẩn thận nguyên do, xử trí.


      Lần này đúng là khó xử Tông Chính Lâm rồi . Tính cả tuổi mụ Tông Chính Lâm mới mười sáu, tuy rằng được coi trưởng thành, cũng có phủ riêng từ lâu, nhưng lần này lại đối mặt với loại tình cảm hoàn toàn mới mẻ, chưa từng hiểu được, làm sao có thể biến việc trở nên ràng ? ? ? Tuy từ trước tới nay Tông Chính Lâm luôn là người hiểu biết trước mọi việc, nhưng đối với nữ tử lại hề có lòng thương tiếc, sau khi phóng thích dục vọng ,trong lòng hề có chút dấu vết gì . Ngày thường những người phụng dưỡng bên cạnh , lại đều là nam tử. Khó trách chậm chạp hiểu chuyện tình cảm của nam nữ.


      Đêm nay, mãi đến đêm khuya Tông Chính Lâm mới vào giấc ngủ. Trong mộng lại có hình ảnh của người con kia. Nhưng trong giấc mộng của , nữ tử nghiêng người chậm rãi cởi ngoại sam, chỉ còn trung y. Dưới chiếc áo trung y màu trắng, đường cong đẫy đà của người con giá trẻ tuổi mơ hồ nhưng vẫn có thể thấy được. đôi tay mềm màu tuyết trắng, đôi bàn tay ấy mở từng nút áo trung y, mắt có thể cảm thấy trung y rơi xuống... Tông Chính Lâm đột nhiên bừng tỉnh, đứng dậy thở hổn hển. Dưới thân dục vọng trướng đau, cả người khô nóng khó chịu. Ý đồ vất vả áp chế kia lại càng thêm ràng. Trong đầu lại xuất hình ảnh cánh tay tay bé trắng thuần, tưởng tượng thấy cảnh sau khi trung y rơi xuống, dục vọng dưới thân Tông Chính Lâm nhịn nổi mà rung động. Cũng có thể ngăn chặn được cơn tức, trướng kia, dựa vào đầu giường, tay phải thâḿm nhập vào phía trong quần lót, động tác nơi tay cao thấp liên tục. Trước mắt lên hình ảnh mà bản thân tưởng tượng ra trong mộng , nàng cởi trung y bộ, kiều đỉnh đẫy đà, vòng eo mảnh khảnh, chân dài thẳng tắp... Tông Chính Lâm hưng phấn khống chế nổi, kêu rên thành tiếng. Động tác nơi tay càng nhanh hơn, thở dốc nặng nề, mãi đến khi dục vọng phun ra , hưởng thụ loại sung sướng ngập đầu xong mới dần dần bình ổn.


      Dục vọng thình lình phóng ra, Tông Chính Lâm ngồi xuống, chỉ cảm thấy chưa bao giờ mình thoải mái như vậy. Cái loại này tim đập như muốn lao ra khỏi ngực, tê dại đánh sâu vào trong tâm khảm, là, suốt đời khó quên.


      Đến khi tâm tình thực bình phục, Tông Chính Lâm mới mở hai mắt, vẻ mặt vẫn kín như bưng. Đây là lần thứ phát tiết khi nghĩ đến nàng, cái loại ham muốn mãnh liệt này, thế nhưng lại hề nắm được trong tay thậm chí chỉ là chút. Tông Chính Lâm cách nào hiểu được, rốt cục loại xúc động này là gì, cứ như vậy ngồi đêm.


      cách nào áp chế, vậy phải thăm dò lý do, để còn có mưu tính khác. Nghĩ thông suốt, Tông Chính Lâm liền giống như bình thường đứng, dậy đánh quyền luyện kiếm.


      Mộ Tịch Dao được Triệu Thanh cho biết, chủ nhân của mũi tên hôm qua lại là Ngũ hoàng tử Tông Chính Minh, vẻ mặt liền mệt mỏi . Bản thân lúc trước còn đò góc tường của người ta ( đào góc tường = câu mất nhân tài của người khác, mọi người còn nhớ Mr Đệ Ngũ Dật Triều chứ?), lúc này lại biết người giúp đỡ mình là quả đúng là có chút kỳ quái. Phủ Hoàng tử dĩ nhiên tuyệt đối thể đến , thân là tú nữ, trước khi sơ tuyển mà ra vào phủ hoàng tử, vậy còn muốn thanh danh nữa hay ? Càng nếu để cho Tông Chính Lâm biết bản thân từng đến phủ Ngũ hoàng tử, vậy đại đại ổn rồi. Giờ phút này, tuyệt đối cho phép có chút biến cố gì sảy ra. Nhưng hôm qua nàng lại hứa hẹn sau này đăng môn bái phỏng, cũng thể thất tín với người ta. Mộ Tịch Dao đau đầu nghĩ đối sách.


      Sau giữa trưa hôm đó, quản phủ Tông Chính Minh báo lại, trước cửa đến chiếc kiệu nhoe, nhưng nữ tử bên trong chưa hề lộ diện, chỉ là đăng môn cảm tạ vệc hôm qua hoàng tử giúp đỡ, cũng tỉ mỉ. Chỉ cho tỳ nữ ra mặt, đưa lên phong thư, là làm phiền chuyển giao cho Ngũ hoàng tử phi. Sau cảm tạ, quay đầu rời .


      Tông Chính Minh hí mắt, tốt lắm, làm việc cẩn thận đến giọt nước cũng rỉ. Chuyển thư cho Ngũ hoàng tử phi? Trong lòng mọi người đều biết ràng, chẳng qua là thay đổi cái danh mà thôi. là dè dặt cẩn thận, cẩn thận có thừa.


      Mở bức thư, mặt giấy nét chữ như trâm hoa xinh đẹp tuyệt trần linh động, văn chương lưu loát, cũng đủ làm cho người khác cảm thấy chủ nhân những dòng chữ này tất nhiên cũng rất có linh khí, xác thực cũng là giai nhân. Trong thư cũng nàng là thân phận tú nữ, lại tiện tự mình lời cảm tạ, lời vô cùng khẩn thiết, dịu dàng chân thành tha thiết, loại tình cảm kích thể biểu nổi. Đối với việc mình thất lễ, luôn bày tỏ ý thỉnh tội. Chỉ phong thư cũng làm cho người ta cảm thấy thoải mái, loại thoải mái hề có tia chậm trễ nào.


      Tông Chính Minh xem trong thư có nhắc tới dòng họ "Mộ", thầm lưu tâm.


      Lại về bên phía Vệ Chân , giờ biểu tình của giống như gặp quỷ, nghe điện hạ nhà mình phân phó Điền quản : "Truyền thị thiếp hậu viện, hai canh giờ sau, đến thiên điện. Lại cầu hai người rửa mặt chải đầu, cẩn thận ăn diện, hoá trang như tú nữ là được, được quá hụ hoặc." Sau đó thẳng về hướng sảnh chính .


      Điền Phúc Sơn trong lòng vui sướng, chứng tỏ điện hạ rốt cục cũng chú ý đến nữ sắc? ? ? Sau đó ông ta vui vui mừng mừng làm việc.


      Hai canh giờ trôi qua, Tông Chính Lâm cho lui tất cả người hầu hạ, thần sắc bình tĩnh nhìn chăm chú vào hai người trước mắt, ánh mắt chuyên chú, như có chút đăm chiêu.


      "Giơ tay." Ngữ khí có thể coi là bình thản.


      Hai người Khổng thị dám vọng động, chỉ lẳng lặng đứng đó, bộ dạng phục tùng cúi mắt. thân điểm trang giống như tú nữ, nhưng lại so với trước kia nhìn qua nhàng và khoan khoái hơn. Điện hạ căn dặn, mặc dù nguyên nhân, vẫn nơm nớp lo sợ nâng hai tay lên, phía trước bình phong, bàn tay đưa ra. Ống tay áo chảy xuống, cũng có cổ tay trắng noãn như tuyết lộ ở bên ngoài.


      Đợi hồi lâu, lại nghe điện hạ hạ lệnh: "Trút bỏ ngoại sam."


      Sắc mặt hai nàng lập tức trướng đỏ bừng, cúi mặt dám ngẩng lên. Tim đập rồn dập. Điện hạ tại sao lại cầu như thế, bây giờ còn là ban ngày, lại là ba người ở đây, có chút... Hoang đường.


      Tông Chính Lâm thấy hai người chỉ đỏ mặt, ngại ngùng nhìn lẫn nhau nhưng bất động. Lại hạ lệnh, ngữ khí mang chút kiên nhẫn.


      Hai người chỉ đành liếc mắt nhìn nhau, động tay, chậm rãi cởi bỏ ngoại bào, lộ ra trung y bên trong, hai tay thu khăn tay, rất được tự nhiên. Sau đó lại là trận lặng im. Ánh mắt Khổng thị vụng trộm dời qua , chỉ thấy điện hạ nhíu mày, ánh mắt xẹt qua xẹt lại người bọn họ, vẻ mặt chuyên chú, nhưng lại có ý khác.


      "Lui ra ." Trong lời lại lộ ra chút mỏi mệt.


      Tông Chính Lâm thoáng cúi đầu, giống, hề giống chút nào. Cũng là cánh tay phấn bạch non mịn , đồng dạng là cơ thể nữ tử tinh xảo, nhưng cuối cùng lại hề có chút kích động.


      "Vệ Chân!"


      Nghe điện hạ triệu hồi, Vệ Chân đẩy cửa mà vào, cúi người cách trước mặt Tông Chính Lâm ba bước.


      "Nếu có nữ tử, ảnh hưởng quá nhiều, nhưng lại thể nắm trong tay, vậy phải làm như thế nào?" Vệ Chân cứng đờ, đây là lần đầu tiên điện hạ chủ ý của . Nhưng là, đây là ý gì? ? ? Theo tính nết của điện hạ, thể nắm trong tay, lại có uy hiếp sâu, phải là nên trừ bỏ? ? Tại sao còn có câu hỏi này? ? ?


      "Điện hạ, thân phận nữ tử này đặc thù? thể dễ dàng xuống tay?" Vệ Chân cẩn thận hỏi. Vừa dứt lời, thấy điện hạ nhìn mình bằng vẻ mặt cổ quái, lát sau, người thở dài, vẫy tay ý bảo lui ra.


      Vệ Chân hiểu ra sao, nhớ lại những lời hành động khác thường gần đây của điện hạ, liên hệ đến câu hỏi quỷ dị vừa rồi, hiểu rằng bằng bản thân cũng có khả năng hiểu được, liền buồn bã ngẩn người đứng ở hành lang. thực tế, phải Vệ Chân hiểu, mà là cho tới bây giờ cũng dám nghĩ đến phương diện kia, hơn nữa người hỏi câu hỏi này với , vẫn là người xưa nay luôn nặng nữ sắc, rời xa hậu viện, nổi tiếng lãnh đạm toàn triều.


      trong lúc giải thích được những nghi vấn trong đầu, lại thấy Đệ Ngũ Dật Triều chậm rãi đến. Vệ Chân do dự lát, vẫn là khom mình hành lễ, sau đó thấp giọng những nghi hoặc của bản thân cho tiên sinh nghe. Tiên sinh là phụ tá điện hạ xem trọng nhất, trí mưu đều xuất chúng, khôn sâu khó lường, chắc chắn là trí tuệ sâu sắc hơn mình nhiều lắm, chắc tiên sinh có thể suy nghĩ cẩn thận hơn.


      Đệ Ngũ Dật Triều tinh tế nghe xong, đầu tiên vẻ mặt có chút quỷ dị, sau trong mắt lại chậm rãi lên ý cười. Lại nghe câu trả lời của Vệ Chân với Tông Chính Lâm, muốn trừ bỏ nàng ?, cười lớn. Gật đầu ý bảo sáng tỏ, sau đó khoanh tay mà .


      Vệ Chân bị cười đến ngơ ngơ ngác ngác, lại thấy vẻ mặt tiên sinh khoan khoái, liền biết phải chuyện xấu, cũng bỏ qua bên để ý nữa.


      Lúc này, tâm tình của Đệ Ngũ Dật Triều quả tệ . Từ khi vào phủ hoàng tử, cho tới bây giờ ông luôn nhìn thấy Lục điện hạ với bộ dáng nghiêm trang, lão luyện thành thục. Đối với việc khắc nghiệt tự hạn chế, cũng biết ràng . Nhưng ông lại ngờ con người nghiêm túc kia, ra chính là chưa bao giờ thông suốt, cho tới bây giờ vẫn luôn tự ép buộc mình như vậy. là quá mức thú vị. Cuối cùng ông có nên giải thích nghi hoặc này cho điện hạ ? ? ? Ân, vẫn nên vội, vội. Có thể nhìn thấy Lục điện hạ bị chê cười, kiếp này chắc cũng chỉ có lần này thôi, ông vẫn nên vụng trộm vui vẻ chút ? ? ? Nếu Mộ Tịch Dao biết được suy nghĩ của Đệ Ngũ Dật Triều, chắc hẳn những ngưỡng mộ trong đầu dành cho vị mưu sĩ đứng đầu thiên hạ, chắc chắn đổ sập ầm ầm, ngay cả cặn bã cũng bằng.
      levuong, Dao hoa 1, Phong Vũ Yên29 others thích bài này.

    3. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 11: Nhện Ngủ Đông

      Edit: Linh


      Sơ tuyển càng tới gần, nội tâm của Tông Chính Lâm càng thêm yên ổn. Dường như có loại viêc gấp gáp cẩn phải được giải quyết, ngay gần trước mắt. Đối với việc xử lý nữ tử kia như thế nào, hề có chút ý tưởng nào cả. Huống chi đến bây giờ cũng chỉ biết nữ tử kia họ Mộ, ở tạm trong nhà của ngoại tổ tại kinh thành. Trong tay ám vệ cũng có bức họa, hơn nữa lại có hai vị tiểu thư họ Mộ ở cùng sân viện, cách nào biết được người mà mình muốn tìm là ai. Chẳng lẽ lại muốn đường đường là Lục điện hạ miêu tả thân hình thướt tha yểu điệu của nàng cho người ngoài nghe, lại còn để cho người khác cẩn thận nhìn, tìm nàng? ? Điều này chẳng phải là cho người khác có con đường sống hay sao? ? Hay là ban đêm tự mình xông vào khuê phòng, nếu thế chẳng phải mất hết thể diện ? ? ?


      Sắc mặt Tông Chính Lâm càng ngày càng kém, nhiều ngày luôn lạnh như băng.


      thầm quan sát, cười nhạo đến gần nửa tháng, Đệ Ngũ Dật Triều rốt cục cũng nhớ tới mình phải có chừng có mực, giả bộ biết gì hỏi: "Điện hạ, người có việc khó giải quyết hay sao? "


      Tông Chính Lâm trầm mặc lúc lâu, mới mở miệng: "Tiên sinh, Lâm ta có chuyện , có thể giúp ta giải thích những nghi hoặc này ?"


      "Điện hạ mời ." Đệ Ngũ Dật Triều già mà đứng đắn , trong lòng vui vẻ vô cùng .


      "Nếu có tuy chưa hề gặp mặt, nhưng lại quấy nhiễu tâm của mình, cách nào rũ bỏ, là vì sao? ?"


      "Vậy nữ tử này hề được điện hạ thích, thậm chí còn vô cùng chán ghét?" Vị phụ tá nào đó bắt đầu giở trò.


      Tông Chính Lâm nhíu mày: "Chưa từng."


      "Vậy nữ tử đó liên quan đến đại kế, đối với điện hạ rất quan trọng?" Vị phụ tá tiếp tục vô sỉ.


      Tông Chính Lâm lắc đầu: "Hoàn toàn có liên quan." Ngài sai rồi, nữ tử này vô cùng có ích đối với ngươi, thậm chí còn có lợi rất nhiều nữa là khác . ( Đôi khi đọc được những giòng tương tự như thế này, các bạn hiểu?, thực ra đây chính là lời của tác giả, ý như người theo dõi truyện, biết câu chuyện rồi lại ở bên ngoài ké vào , thỉnh thoảng những câu như : “Được rồi…” cũng là nó đó)


      "Vậy điện hạ đối với nàng có ý tưởng gì?" Rốt cục có hình có dạng, bắt đầu thực tiễn chức trách của phụ tá.


      Lần này Tông Chính Lâm lập tức lên tiếng, mà cũng được tự nhiên, thậm chí có chút xấu hổ trả lời: "Lâm ta... Trong đầu ta có hình ảnh của nàng. Thậm chí trong mộng khi thấy nàng, cách nào đè nén dục vọng bản than. Cũng thử gọi nữ tử khác đến, nhưng chỉ duy nhất đối với nàng mới có cảm giác này..."


      Đệ Ngũ Dật Triều ngờ Tông Chính Lâm còn có thể tư xuân? Lúc này vẻ mặt ngưng trọng . Lục điện hạ đối với nữ sắc chưa bao giờ để ở trong lòng, luôn tự hạn chế, thậm chí còn rất nghiêm cẩn. Như ngay cả khi đối với nữ tử có ý sủng ái , với địa vị của hoàng tử cũng ngại. Dù sao bao đời này hoàng đế cũng đều có phi tần được thiên sủng. Nhưng lần này ràng là...


      "Điện hạ là có ý muốn độc chiếm đối với nàng ? chấp nhận được việc người khác trộm ngắm nhìn nàng?" Thần sắc của Đệ Ngũ Dật Triều ngưng trọng , vẻ mặt trước nay chưa từng có.


      Tông Chính Lâm cũng bắt đầu có cảm giác, hình như ý niệm này có khả năng ổn lắm, nhưng cũng thể phủ nhận: "Đúng!"


      "Điện hạ có thể cho lão biết, là tiểu thư nhà nào?"


      "Nàng là Mộ gia tiểu thư của Tri phủ Thanh Châu. Nhưng cuối cùng là vị tiểu thư nào của Mộ phủ, Lâm ta cũng biết ."


      Câu trả lời này khiến Đệ Ngũ Dật Triều thấy kinh sợ . Thanh Châu, Mộ phủ? ? ? Đây là gặp lại cố nhân sao ? ? ? Nếu đúng là duyên phận . Cũng hoàn toàn là duyên phận, nếu vì sao Mộ Tịch Dao lại phí nhiều tâm sức như vậy, đưa ông đề cử đền phủ của Lục hoàng tử? ?


      Tiểu thư của Mộ phủ, Đệ Ngũ Dật Triều trong lòng có thể đoán rằng. Nếu thực là vị tiểu thư kia, Tông Chính Lâm đối với nàng có động tâm muốn thân cận, cũng rất có khả năng. Dù sao vị tiểu thư kia nhân phẩm quý trọng, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa thê tử và nữ nhi của ông nhiều lần khen ngợi, vài lần đề cập qua. Khi Ngọc Oánh biết được nàng đến Thịnh Kinh, liền vội vã chạy muốn tìm gặp. Chỉ hiểu điện hạ ngay cả người cũng chưa từng gặp , làm thế nào lại động tâm tư? ? ? Rất kỳ quái.


      "Điện hạ, vị tiểu thư kia có phải là rất thích đọc sách?" Mộ phủ chưa xuất giá chỉ có hai vị tiểu thư, duy nhất đích nữ Mộ thị Tịch Dao, là đọc sách. Ngọc Oánh rất sùng bái vị nương này, sau khi quen biết luôn khen Mộ Tịch Dao tri thức uyên bác, đầy bụng đều là những lời hay ý đẹp.


      "Đúng thế."


      "Vậy sai. Nàng chính là đích thứ nữ của Mộ Kính Châm Tri phủ Thanh Châu Mộ đại nhân, Mộ thị Tịch Dao. Là cố nhân quen biết với nữ nhi của Dật Triều." Đệ Ngũ Dật Triều lại đem chuyện giữa thê tử và nữ nhi nhà mình với Mộ Tịch Dao, chậm rãi cho Tông Chính Lâm nghe.


      Tông Chính Lâm ngờ lại còn có chuyện trùng hợp như thế, nhưng lại trùng hợp là tìm đúng người rồi. cảm thán, ra chuyện trảm mã ở thượng kinh, là cử chỉ trượng nghĩa nàng thường quen làm . Nữ tử này cũng biết sợ hãi sao?


      "Bây giờ tiên sinh có thể cho Lâm được biết, những cảm giác kỳ quái mà Lâm dành cho nàng, đây là vì sao? Lâm nên ứng phó chuyện này như thế nào?" Tông Chính Lâm đến bây giờ vẫn giữ thái độ như giải quyết việc chung, như tham thảo chính vậy, cảm thấy có người đưa ra sách lược chu toàn cho .


      Đệ Ngũ Dật Triều rốt cục nhịn nổi nữa, thở dài : "Điện hạ, người trúng vào chữ tình rồi."


      Tông Chính Lâm vốn cho rằng ngay lập tức là có thể triệt để giải quyết vấn đề quấy nhiễu bản thân, nhưng ngờ lại nhận được câu trả lời như thế."Trúng vào chữ tình?" Toàn thân Tông Chính Lâm bị trấn động, cương cứng.


      "Đúng vậy. Trong tâm ngài nhớ tới nàng, có ý muốn thân cận nàng, lại các nào dễ dàng tha thứ cho người khác nhìn trộm nàng. Đây ràng chính là tình nam nữ ."


      Tông Chính Lâm thẳng lưng, ngồi ngay ngắn. lâu câu. Sau đó đột nhiên cười to, những u ám khó chịu mấy ngày gần đây, đều được tiêu tán theo tiếng cười. Nếu như ngay cả khi biết chuyện này lại có thể động tâm, vậy cần phải nghĩ nhiều nữa. Tông Chính Lâm nếu muốn gì, tự nhiên rơi vào trong tay . Ngay cả nữ tử, cũng ngoại lệ!


      Ngày hai mươi ba tháng sáu năm Chương Hoà thứ mười , dưới triều đại của Nguyên Thành hoàng đế, tổng tuyển tú nữ bắt đầu.


      Nhóm ba người biểu tỷ muội của Mộ Tịch Dao chuẩn bị thỏa đáng từ sớm, ở bên ngoài phủ bái biệt mọi người, lên kiệu về phía hoàng thành. Lần này, rất nhiều chuyện còn giống như trước nữa.


      Trong Vạn Tú cung, sau khi quản ma ma giáo huấn, liền dựa theo trình tự gọi lên danh phận và sân ở cho từng người. Sơ tuyển cử hành vào ngày mai, những tú nữ được thông qua, lưu lại đây tháng, được các ma ma lớn tuổi trong cung dạy cung quy, lễ nghi. Hai tỷ muội Mộ thị và hai tú nữ đến từ Cẩm Châu bị phân ở tại Hi Hoà điện. Biểu tỷ của Mộ Tịch Dao ở cùng với ba tú nữ đến từ Thịnh Kinh ,ở Cảnh Phúc Điện khá xa chỗ nàng. Điều này giống với trí nhớ của Mộ Tịch Dao cũ. Như vậy người ở Vĩnh Phương điện cách vách, hẳn là Giang thị Sính Đình.


      Hôm sau, ba tỷ muội thuận lợi thông qua sơ tuyển. Sau đó là loạt cung quy, lễ nghi phiền phức. Đám tú nữ dự tuyển như thế nào Mộ Tịch Dao biết, nhưng nàng ứng phó khá thoải mái, còn được chút khen ngợi. Kiếp trước sống trong hậu cung nhiều năm như vậy, nếu nay cả chút cung quy lễ nghi cũng ứng phó xong, còn dựa vào cái gì để đấu đây? ? ?


      Mộ Tịch Dao trải qua cuộc sống như cá gặp nước ở hậu cung, Tông Chính Lâm cũng nhàn rỗi. Mỗi ngày đều có người đến hồi bẩm tình huống Mộ Tịch Dao ở hậu cung cho . Nàng đúng là ở đâu đều có thể ép buộc. Mới chỉ mười ngày ngắn ngủi, ngay cả Thục phi cũng nghe qua tên nàng . Đám tú nữ sau giờ mão là học quy tắc, khi trở về cũng tranh đấu gay gắt. Mộ Tịch Dao lại khác, có giống với người khác, ban ngày thành thành học tập, sau khi trở về liền trực tiếp ngủ.


      Những tú nữ khác đương nhiên là xem nàng vừa mắt, làm ra các loại lập, bài xích, minh trào, ám phúng, Mộ Tịch Dao chỉ làm như hoàn toàn biết. Ai kêu khi mọi người còn gập ghềnh học quy củ nàng thuần thục rồi, nếu để so đo, đúng là khiến cho người ta thoải mái. Huống chi, giờ Mộ Tịch Dao còn lo sợ bản thân còn chưa đủ nổi bật, dựa vào gia thế, nếu như nàng chỉ biết thành thành , cũng chỉ có thể là thị thiếp, đương nhiên nếu có điểm xuất sắc, mới có thể tranh với người ta.


      Hôm đó Mộ Tịch Dao về tẩm điện, mới tới gần giường phát khối ngọc bội lâu hề có động tĩnh, hơi hơi nóng lên. Đây là... Cảnh báo? ? ? Mộ Tịch Dao dè dặt cẩn trọng tới gần, điều tra xong liền xác nhận dưới gối mềm bị giở trò. Trong phòng cũng chỉ mình nàng, trong lòng vừa động, vội đem gối mềm tiến đến gần ngọc bội, liền thấy phía dưới có bảy tám điểm đen động, vội nhanh tay thu vào, đưa gối mềm trở lại như cũ. Động tác của nàng chỉ trong chớp mắt, sạch lưu loát. Đợi đến khi cảm giác ngọc bội khôi phục như lúc ban đầu, mới vòng quanh tẩm điện , xác định an toàn, mới thả lỏng tâm thần, điều tra mấy điểm đen trong ngọc bội. là giỏi , đây là việc vô cùng ác độc.


      Nhện Ngủ Đông, là loại nhện biến chủng, là đặc sản Dự Châu, rất là hiếm gặp. Độc tính của loại côn trùng này cũng nguy hiểm đến tính mạng, nhưng lại có điểm đặc dị. Bị loài này đốt, thế nào cũng phải dùng ngải thảo để chà lau miệng vết thương. Nếu trong thời gian hai khắc giải độc của chúng, hai ngày sau toàn thân có mùi tanh tưởi. Hôi thối đến mức chịu nổi, có dược liệu nào có thể giải được. Sau tháng, mùi hôi tanh tự tiêu tán, mặc dù ngại đến tánh mạng, nhưng rất ghê tởm. Bởi vì cái đầu của Nhện Ngủ Đông , vết đốt giống hệt vết muỗi, dễ bị phát , chỉ lát sau mới xuất cảm giác ngứa. Người bình thường khi phát ra, kịp giải độc.


      Mộ Tịch Dao nở nụ cười. Nếu phải biết tập tính loài côn trùng này, mặc dù nàng có ngọc bội, sợ nhện độc, nhưng muốn tìm ra người đứng phía sau, khả năng rất ít . Đáng tiếc nàng lại biết được. loài Nhện Ngủ Đông này tuy là loại nhện biến chủng, nhưng lại là côn trùng ăn chay . Đồ ăn của nó chỉ có loại: Mậu tu hoa!


      Mậu tu hoa, là loại của loài đinh hương, dễ nhận ra. Nhưng Mậu tu hoa có thể lưu mùi hương rất dài, có thể liên tục trong ba ,năm ngày. Mà chỉ cần dùng bạch quyên nhúng qua nước cỏ linh lăng ,khi tiếp xúc với mùi hương của Mậu tu hoa, bạch quyên lập tức bị nhuộm màu, biến thành màu tím nhạt, rất xinh đẹp.


      Người dùng độc kế này, đúng là tính toán rất tốt. Hai ngày sau chính là tết Chiêu Chương truyền thống của Đại Ngụy. Đây là ngày kỷ niệm thi nhân Mạnh Tích Chiêu, thi nhân vĩ đại trong lịch sử văn thái tuyệt thế của Đại Ngụy, ngày trọng đại.


      Đầu tháng bảy hàng năm là lễ Chiêu Chương, học quán các nơi đều cử hành tái thi hội. Mà trong cung ở ngự hoa viên tổ chức Thưởng thi yến, cũng có cả trò đố đèn mang lại niềm vui. Đến lúc đó, chỉ có thái hậu và Nguyên Thành đế, còn có hậu trạch các trọng thần trong triều đều dự hội. Đối với tú nữ mà , đây là cơ hội triển lãm thi từ tài hoa tuyệt diệu, rất hiếm có.


      Từ trước đến nay Thưởng thi yến luôn được văn nhân tôn sùng, Đại Nguỵ là quốc gia với văn phong nồng đậm. Những tác phẩm xuất sắc trong Thi yến và những chuyện kỳ văn, nhất định được lan truyền ra ngoài, khiến cho người đời chuyện say sưa. Đến lúc đó nếu ai ở yến hội bị bêu xấu, chuyện rất dọa người chuyện, ngay cả gia tộc cũng hổ thẹn.


      Mộ Tịch Dao cáu giận nhất chính là điểm ấy.


      Dự châu... Nếu như nhớ lầm , năm nay những Tú nữ của Dự Châu thông qua sơ tuyển có mười ba vị. Có tám vị ở tây cung, căn bản thể đến bên này. Hai cung bị ngăn cách để giáo dưỡng .


      Cùng ở Đông Cung với Mộ Tịch Dao , chỉ có năm người. Năm người, nhưng nếu muốn làm từng người. Vốn chưa hề quen biết, xuống tay nặng như thế, có thể thấy được tâm tư rất ác độc. Mộ Tịch Dao gặp phải loại hắc danh này, nhưng cho tới bây giờ nàng cũng biết cái gì gọi là nhân từ nương tay.


      Ám vệ cũng truyền đến tin tức cho Tông Chính Lâm, thấy có hai tú nữ, vụng trộm tiến vào tẩm điện của hai tỷ muội Mộ thị, chỉ trong chốc lát liền ra. điều tra là hai người đến từ Dự Châu, lại điều tra tẩm điện, cũng có dị thường. Ám vệ biết là có nên tiến vào tẩm điện của Mộ Tịch Dao điều tra hay , nên lần này đặc biệt đến xin chỉ thị.


      Tông Chính Lâm đen mặt. Để cho nam tử tiến vào tẩm điện của Mộ Tịch Dao? ? ? Nếu cẩn thận nhìn thấy cái gì... cầu Vệ Chân điều động nữ vệ của Nhạc Lai các chuyên quản tình báo đến, tra xét ràng. Nhạc Lai các chuyên doanh kỹ quán, tửu lâu, tiêu cục …, là nơi thu thập và phát ra tin tình báo quan trọng của Tông Chính Lâm. Trừ Tông Chính Lâm, cũng chỉ có Vệ Chân, Đệ Ngũ Dật Triều biết được. Ngay cả Thục phi cũng hoàn toàn biết gì cả. Lần này là lần đầu tiên, điều động đến các nữ vệ thâm nhập hậu cung làm việc. Đủ thấy được Tông Chính Lâm thận trọng đến nhường nào.


      Cổ quái là, sau đó bốn người Mộ Tịch Dao đều bình yên vô , nữ vệ cũng tra được dấu vết gì để lại. Lại phái người theo dõi hai nàng kia, cũng cũng có động tác bất thường, việc này chỉ có thể tạm thời gác lại.


      Tông Chính Lâm đương nhiên tra được gì, thiếu mất manh mối mấu chốt, ám vệ căn bản thể tra ra. Nhưng Mộ Tịch Dao lại tiến triển thuận lợi. Lấy cớ lôi kéo Mộ Tịch Đình chung quanh bái phỏng, rất nhanh tìm được tẩm điện có mùi Mậu tu hoa, vấn đề duy nhất là trong tẩm điện này, có hai vị tú nữ đến từ Dự Châu. Cũng biết là trong đó người lập mưu, hay là hai người cùng hợp mưu.


      Nhưng mà Mộ Tịch Dao lười lo lắng, ở trong mắt nàng, hai người đều đến từ Dự Châu, đối với mùi Mậu tu hoa đương nhiên rất quen. biết Mậu tu hoa, vậy khẳng định có thể liên tưởng đến Nhện Ngủ Đông. Nếu như trong đó mưu gì, Mộ Tịch Dao đều tin. phải là cùng phạm tội, cũng là tòng phạm. Xử lý cả hai người nữa, Mộ Tịch Dao cũng ngại nhiều.
      Sweet you, levuong, Dao hoa 132 others thích bài này.

    4. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      hóng chương sau a.
      xem chị nhàng xử lý mấy kẻ tiện nhân nham hiểm, k bằng ng ta chịu phấn đấu lại bày trò hãm hại
      trangtrongnuocLinh Sờ Tinh thích bài này.

    5. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 12: Đèn con thỏ

      Edit: Linh


      Lễ Chiêu Chương


      Hôm nay những tú nữ chỉ học có nửa ngày, thời gian còn lại, có thể nghỉ tạm, trang điểm, vì vào giờ Dậu ngoài ngự hoa viên chuẩn bị Thưởng Thi yến.


      Mộ Tịch Dao hôm nay mặc rất thanh lịch. Áo cẩm sa có hoa văn mây bay trăng sáng , váy dài miêu hoa màu xanh vân sa, viền váy có hoa văn hoa thêu chìm bằng chỉ bạc, lúc bước làn váy dài lay động, những cánh hoa tầng tầng lãng đãng. Giữa đó còn thêu lẫn những sợi tơ phát xạ quang khiến những bông hoa lóng lánh, mơ hồ như gần như xa. đầu gắn cây trâm cài với bốn chú bướm vờn hoa, được khảm đá quý màu xanh, theo mỗi động tác của nàng, những cánh bướm tựa như giương cánh muốn bay, vô cũng lộng lẫy, thực là cảnh tượng sinh động. Mái tóc rối tung sau thắt lưng, búi thành kế về phía bên trái, phía gần cây trâm gài hai ba đóa thúy lan, trông rất đẹp mắt. Đặc biệt nhất là bên hông nàng có hai chiếc nơ bằng tơ bạc đồng màu, dưới nơ là tú cầu hình hoa đào hoa, càng tôn lên vẻ đẹp người thiếu nữ.


      Mộ Tịch Dao vốn được tác dụng của đan dược nuôi lớn, cho tới bây giờ đúng là nụ hoa đợi nở rộ, thân hình cao gầy đẫy đà, mỗi bước chân uyển chuyển, ra vòng eo nhắn. thân trang điểm làm nổi bật vẻ yểu điệu , nhàng xinh đẹp tuyệt trần. mặt cũng chỉ trang điểm nhàn nhạt. Khuôn mặt nhẵn nhụi trắng trẻo, hàng lông mi thon dài kiều mị, phía dưới là đôi mắt đẹp đen láy long lanh ánh nước đẹp, làn thu thủy gợn sóng dập dờn trong đó, như có cả thiên ngôn vạn ngữ, hoài hết. Đôi môi phán nộn ướt át no đủ, khiến người mơ màng. gai nhân, linh vật! ! !


      Mộ Tịch Dao tay phe phẩy chiếc quạt tròn có hoạ hình sông núi, tay kéo biểu tỷ, bên cạnh là Mộ Tịch Đình cũng thanh tú kém . Ba người kết bạn về phía ngự hoa viên. Chung quanh đều là những tú nữ rất hưng trí ngẩng cao đầu, tụ ba tụ năm, chơi đùa náo nhiệt .


      Giờ Dậu, Thưởng Thi Yến bắt đầu. Ghế ngồi của Nguyên Thành đế, thái hậu và các phi tần có địa vị cao đều an bày ở nhà thuỷ tạ Trầm Hương. Còn lại mọi người trong hậu cung toàn bộ đều ở gian ngoài bên trái của nhà thuỷ tạ. Phía bên phải là ghế của các gia quyến của những hoàng tử có phi tần. Những hoàng tử đủ bảy tuổi trở nên cũng có đến dự. Sau đó mới là ghế của các triều thần và học sinh của quốc tử giám.


      Bên phía các hoàng tử, giai nhân được Thái Tử sủng ái là Hoàn thị, thế mà lại dẫn theo năm người bên nội quyến. Thái tử phi có thai, ở trong phủ tĩnh dưỡng, chưa từng đến. Đại hoàng tử Tông Chính Thuần, Trắc phi và Chính phi sủng thiếp ngồi cùng chỗ , trái ôm phải ấp, vô cùng sảng khoái. Tứ hoàng tử Tông Chính Vân, ngũ hoàng tử Tông Chính Minh đều chỉ có chính phi làm bạn, vợ chồng cũng là tương kính như tân. Tông Chính Lâm mình ngồi ngay ngắn sau án, vẻ mặt chăm chú, thân hình thẳng đứng. Chỉ có Vệ Chân đứng phía sau hai bước hầu hạ. Cuối cùng là bát hoàng tử Tông Chính Hàm mới tròn mười tuổi, tuổi tuy , nhưng có khí thế của hoàng gia.


      Tâm trạng của Tông Chính Lâm tồi, có lẽ hôm nay, chừng có thể "Nhìn thấy" Mộ Tịch Dao cũng chừng. Tông Chính Lâm hề để ý bản thân lại động tâm đối với Mộ Tịch Dao, đối phương lại còn hề biết . Ở trong kế hoạch của , tâm ý của Mộ Tịch Dao như thế nào, chưa từng lo lắng. Chỉ cần động tâm , cái khác dĩ nhiên là thuận lý thành chương, Mộ Tịch Dao chỉ có thể chờ nhập phủ mà thôi.


      Mộ Tịch Dao ngồi xuống ghế của tú nữ phía sau hàng ghế của phi tần trong hậu cung, cùng bàn với Mộ Tịch Đình. thể nào ngờ , ngồi bên trái là Giang Sính Đình, Mộ Tịch Dao có chút vui vẻ. Hôm nay Giang Sính Đình cũng cố ý trang điểm, thoạt nhìn thực là xinh đẹp tuyệt trần. Bởi vì gia thế và dáng vẻ đều xuất chúng, tự khi nàng ta vào cung liền tranh cường háo thắng, mọi thứ đều phải hơn hẳn người khác. Đối với Mộ Tịch Dao, muốn giáp mặt. Nàng ta cao cao tại thượng ngồi ở ghế, trong nhóm tú nữ ai cũng cười vui vẻ chỉ có nàng ta là ngồi ngay ngắn, rất là gây chú ý. Nhưng mà, lát nữa Mộ Tịch Dao giúp nàng ta phen, để nàng ấy càng nổi bật càng tốt.


      Mộ Tịch Dao cũng cùng người khác chuyện, nhưng tâm tư lại sớm chạy đến nơi khác. Tông Chính Lâm hẳn là cùng ngồi với các hoàng tử, cách quá xa, nàng thấy . Nàng suy tính có nên tạo ra làn gặp gỡ tình cờ, để khởi động chút nhỉ? ? ? ? Thôi, vẫn là quên . Nhiều người như vậy, lại cách nhau khá xa, thiết kế việc gặp gỡ bất ngờ rất phiền toái, tốt nhất là cứ thoải mái ép buộc mấy người phụ nhân kia mới có ý tứ.


      Trong Thi Yến ăn uống linh đình, Nguyên Thành hoàng đế cũng hưng trí bừng bừng, hạ lệnh phàm là làm ra thơ hay, đều có thể dâng lên, để mọi người thưởng thức ở yến hội, nhưng thể kí tên. Quốc Tử Giám, Hoằng Văn xã và Thịnh Kinh thư quán cùng tuyển ra mười bài thơi xuất sắc nhất. Những tác giả này, trọng thưởng. Vì thế bầu khí càng thêm náo nhiệt, nhóm tài tử,thanh niên học sinh đều là nóng lòng muốn thử. Ngay cả chư vị hoàng tử cũng muốn tham gia náo nhiệt, Ngũ hoàng tử Tông Chính Minh và Lục hoàng tử Tông Chính Lâm lại lần nữa đoạt được vị trí thứ tư và thứ bảy, Nguyên Thành hoàng đế rất vừa lòng. Dù sao trọng tâm học tập của hoàng tử phải là thi từ, phải học tập nặng nề mà còn có thể có thành tích như thế này, có thể coi là tồi.


      Đám triều thần ra sức nịnh bợ thơ của hai vị hoàng tử tiếng kinh hô của nữ tử đột nhiên truyền tới.


      Trong nháy mắt Yến hội lâm vào lặng im. Đây là tội ngự tiền thất nghi đó, ánh mắt mọi người vội chuyển qua. Chỉ thấy tú nữ, hoa dung thất sắc, sợ tới mức từ bàn án nhảy lui về sau, ngừng giũ quần áo, giống như đó có vật gì đó rất đáng sợ.


      Thị vệ vội nhanh qua điều tra, mới phát bàn có bảy tám con Nhện Ngủ Đông, hai con hấp hối, còn lại đều chết. Sắc mặt của Nguyên Thành hoàng đế trở nên trầm, hạ lệnh quý phi tra việc này, nghiêm trị tha. Trong cung quyết cho phép có thứ vật ác độc như vậy. Lại sai người đem vị tú nữ thất nghi trước ngự tiền kéo xuống đánh hai mươi đại bản. Nếu như còn biết quy củ, loại bỏ tư cách tú nữ, trả về nhà! Đây là xử phạt khá nghiêm trọng, tú nữ nếu bị hoàng gia trả về, chính là vô vọng cưới gả.


      Sắc mặt Giang Sính Đình trắng bệch, bị thị vệ kéo xuống, vừa sợ vừa hận, lại biết là người nào ám hại bản thân. Vừa rồi chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, cảm thấy như có cái gì rơi xuống, đến khi cẩn thận xem xét, mới phát bàn có Nhện Ngủ Đông. Nhất thời quên mất mình ở trong trường hợp nào, sợ hãi kêu lên, gặp phải tai họa. Vốn dĩ nếu dựa vào gia thế và dung mạo của mình, chỉ cần thông qua chung tuyển, vị trí sườn phi chính là dễ như trở bàn tay. Nhưng hôm nay đến lúc này, nếu có thể nhập vào phủ hoàng tử làm thị thiếp là rất may rồi. Trong lúc nhất thời mất hết can đảm.


      Mộ Tịch Dao cũng làm bộ như bị kinh hách, đỡ Mộ Tịch Đình đứng ở bên, trong lòng rất là sảng khoái. Dùng Giang Sính Đình để dẫn ra hung phạm của việc Nhện độc, nhất cử lưỡng tiện, quá tốt.


      Việc này sảy ra , Mộ Tịch Dao tâm tình sung sướng , cùng Mộ Tịch Đình dạo ngắm đèn đoán câu đố. Mộ Tịch Đình vẫn có tính tình của thiếu nữ, thích đoán câu đố, đứng ở phía sau thầm cân nhắc. Mộ Tịch Dao có cái tính nhẫn nại đó, chỉ ngắm hoa đăng khắp nơi. Đột nhiên, hai mắt Mộ Tịch Dao sáng lên, phát hoa đăng hình con thỏ, liền bước nhanh đến đứng ở dưới đèn, ngẩng đầu cẩn thận thưởng thức. Lại đột nhiên nhớ tới ở đại có nước nào đó hình con thỏ mập, liền ha ha cười rộ lên. Cuối cùng lại vòng quanh nhìn vòng, chỉ cảm thấy con thỏ béo này hơn hẳn dám hoa đăng ở đàng kia, rất đáng . Rất muốn mang về nhà...


      "Thích hả?"


      Mộ Tịch Dao nghe thấy phía sau có giọng của người thanh niên tuổi còn trẻ rất thuần hậu, lắp bắp kinh hãi. Chậm rãi quay lại, chỉ thấy Lục hoàng tử Tông Chính Lâm, thân mặc bào phục hoàng tử màu thâm lam, dáng người thẳng đứng, khuôn mặt tuấn lãng, chỉ có đôi mắt phượng đen nháy nhìn bản than mình.


      Mộ Tịch Dao đột nhiên hoàn hồn, muốn điều chỉnh tư thế, vô cùng đúng tiêu chuẩn hành lễ vấn an: "Thanh châu tú nữ Mộ thị Tịch Dao, thỉnh an điện hạ."


      Quả nhiên là nàng. Tông Chính Lâm nhìn dung mạo xuất chúng dưới ánh đèn, khí chất nhàng, dáng người thiếu nữ thướt tha , trong nháy mắt sững sờ. Gần khắc sau hoàn hồn, mặt có chút biểu tình nào. Ngẩng đầu nhìn hoa đăng mắt cái, liền có chút ghét bỏ hỏi: "Hoa đăng này, nàng thích sao?"


      Mộ Tịch Dao trong lòng bắt đầu mắng thầm. Tại sao với khuôn mặt kia, bộ mặt mỹ mạo lại có thể dùng ngữ khí như thế để đặt câu hỏi? ? Giọng điệu đó ràng ghét bỏ , so với biểu cảm hoàn toàn hòa hợp được hả? ? ?


      Nhưng bây giờ là đối mặt với đại boss, Mộ Tịch Dao dám làm càn, chỉ thấp giọng trả lời: "Vâng, là thích ." Dộ dạng phục tùng cúi mắt đứng ở nơi đó, giả vờ câu nệ.


      Tông Chính Lâm thấy nàng thủ lễ vô cùng quy củ, trong mắt loé qua ý cười, nếu phải vừa rồi còn nhìn thấy nàng vòng quanh ngọn đèn kia, có lẽ biết nàng cũng có lúc trẻ con như thế. Lại sai Vệ Chân: "Lấy xuống đây, đưa cho nàng." Sau đó đứng ở bên, cũng lời nào.


      Chân tay Vệ Chân cứng ngắc, ràng còn chưa có hoàn hồn, động tác máy móc . Đợi đến khi lấy hoa đăng xuống, lúc đưa đèn qua, mới nhân cơ hội lại gần liếc mắt nhìn Mộ Tịch Dao cái. Sau đó ngay lập tức cung kính lui xuống.


      Mộ Tịch Dao chỉ ngây ngốc cầm đèn con thỏ, cảm thấy trí nhớ có chút đáng tin cậy . Trong trí nhớ cũ ban đầu Tông Chính Lâm đối với Mộ Tịch Dao rất lãnh đạm , sau này cũng có chút thân cận qua, nhưng cũng chỉ là thích ở trong viện của nàng lật xem sách vở, ngồi lại lâu ít mà thôi. Có lẽ đối với nàng cũng có nhàn nhạt thích ý, nhưng chắc có lẽ càng thích loại khí thoải mái ở trong viện của nàng mà thôi.


      tại cái gì diễn ra? ? ? ? Kiếp trước Tông Chính Lâm cũng chưa đưa cho nàng cái đèn nào. Hơn nữa tại hai người còn quen! Trí nhớ cũ cũng hề có việc Lục hoàng tử có quen biết...


      Mộ Tịch Dao còn chưa kịp phân tích ràng những biến hoá của Tông Chính Lâm, lại nghe : "Thích cầm lại xem. vòng vòng làm gì, ngốc nghếch."


      Mộ Tịch Dao hóa thạch . Giả , đây tuyệt đối là giả , thằng nhãi này khẳng định cũng bị xuyên qua rồi! ! !


      Tông Chính Lâm hề biết Mộ Tịch Dao oán thầm , chỉ nhìn nàng chỉ ngây ngốc xuất thần, cảm thấy rất thú vị.


      Mộ Tịch Dao thoát khỏi mớ hỗn độn trong óc xong, mới phản ứng lại, bị ghét bỏ , lại còn nàng ngốc! ! ! Nhất thời cũng thèm để ý gì nữa , trợn tròn mắt, hạ quai hàm, rất là ủy khuất nhìn Tông Chính Lâm, ánh mắt cũng thèm chớp .


      Tông Chính Lâm thấy nàng như gặp phải cảnh khốn cùng, vừa ngắm hình con thỏ béo ở bên cạnh, cảm thấy... giống nhau. Nhưng lại hơi hơi nhếch khóe miệng, thâm sâu nhìn nàng cái, liền mang theo Vệ Chân, khoanh tay mà .


      Mộ Tịch Dao thấy người xa, mới thu vẻ mặt biểu cảm như bánh báo vừa rồi về, mang theo đèn con thỏ, trở về tìm Mộ Tịch Đình. nương mới mười mấy tuổi dĩ nhiên phải có biểu hồn nhiên nghịch ngợm, mới càng khiến cho người thích phải sao? ? ?
      minhhanhng, Sweet you, levuong35 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :