1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. trạch nữ

      trạch nữ Well-Known Member

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      525
      Nguoi lac quan cau huyet???
      Bien thai thi co!!!!
      Lc nay la benh ko co nhe dau! Ai doi lai nguoc pl nhu the? ko dau long ak???
      Doc ma buc xuc de so! Sau nay hy vong ten lc nay se bi nguoc the tham di! Cung mong rang pl dung de dang bi lc du do! Nguoc chet lc di!
      Thank lac lac
      minhminhleLạcLạc thích bài này.

    2. minhminhle

      minhminhle Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      68
      @trạch nữ Ta đồng ý với nàng. :yoyo63:Nhưng mà vụ Lục Chung bt ko phải lỗi của ấy, mà là do lạc quan cẩu huyết của tác giả đó. :yoyo64::yoyo64:
      LạcLạc thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Biến cb nó thái rồi............giống như đánh 1 cái xoa 1 cái......50sắc thái là đây.........PL đời còn đâu, sau đây chắc lây luôn tính của LC rồi.....giống với câu nồi nào úp vung nấy thui......
      LạcLạc thích bài này.

    4. mưa mùa hạ98

      mưa mùa hạ98 Active Member

      Bài viết:
      110
      Được thích:
      86
      Ta rất thích ngược :3
      Trúc DoanhLạcLạc thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 60
      Phan Lôi chỉ cảm thấy ấm áp hơn nhiều, rúc người chuẩn bị ngủ vùvùtrong đêm tuyết lạnh lẽo này.

      Nhưng Lục Chung ởbêntaicô nóikhôngngừng.

      Từ khi thích , Lục Chung lại thích chuyện.

      “Mèo ngoan mèo ngoan… năm mới vui vẻ…” Chắc gần đây điều chỉnh rồi, nên giọng dễ nghe hơn trướckiarấtnhiều.

      Réo rắt cuốn hút, thỉnh thoảng còn mangtheotiakhànkhànhấp dẫn.

      Bất quá, có dễ nghe nữa Phan Lôicũngchỉ muốn ngáp.

      rất mệt.Thực rất mệt mỏi.

      Lục Chung thấy có động tĩnh, bèn tiếp tục cắntaicô.

      “Mèo ngoan… Em ngoan ngoãn nè…Tô Giác tìm được em…Emchỉ có mình thôi…”

      Nhắc tới Tô Giác, Phan Lôi có chút hứng thú hiếm thấy.

      Hóa ra Lục Chung nhốt dưới tầng hầm là vì Tô Giác tìm .

      Đúng làcựckhổ rồi.

      Tia hứng thú này nhanh chóng còn, Phan Lôi lại ngáp cái.

      Động tác của Lục Chung cảm nhận được, cơ thể phía sau trở nên cứng nhắc, lát sau mới lại gầnkhẽ gặmcổ .

      “Em thích đúng …”

      Bệnh thần kinh!Trong lòng Phan Lôi buồn nôn.

      đây giết là xong.”

      Giọng Lục Chung rất , tựa như giỡn vậy.

      Toàn thân Phan Lôi đều dựng tóc gáy, giờ khắc này thầm nghĩ cách Lục Chungthật xa.

      Chẳng lẽ chưa giết đủ người à?Lục Thanh Dương, Lục Tự, được rồi, còn có Lục Vĩnh…

      Lẽ nào còn thiếu sao?

      Cảm nhận được xa lánh của Phan Lôi,chốc lát sau Lục Chung lại bắt đầu quấn lấy, “Em hôn , động vào .”

      Phan Lôi vẫn phản ứng, Lục Chung tiếp tục liếm cổ , “Giờ bệnh sắp chết rồi, muốn giết , dễ như trở bàn tay.”

      Lời này của Lục Chung giống như đùa, nhưng Phan Lôi biết khôngđùa.

      Chẳng qua có thể ngăn cản được bao nhiêu đây.

      , nghe à?

      Nếu nghe lời, giờ cũngchẳngbị giam ở nơi tăm tối có ánh mặt trời này.

      Phan Lôi phản ứng, Lục Chung cườicười, “Mèo ngoan… Em để ý tức giận…”

      xong,tayLục Chungtừ hông côchậm rãi trượt xuống, tách hai chân ra, đường thông suốt trở ngại.

      Phan Lôi thoáng khó chịu, có để người ta ngủ .

      “Mèo ngoan, cho làm … anhthèmlâu lắm rồi…”

      Đồ điên! đúng là đồ điên mà.

      Cả người Phan Lôi cố gắng lui tới mép giường, Lục Chung thấy thế, càng tóm về.

      Lần này, trực tiếp ôm lên người , nắm cằm , ép nhìn thẳng .

      “Mèo ngoan, hôn … Trướckiaem luôn hôn mà…”

      Phan Lôi chẳng biết tráitimmình còn có thể chua xót.

      Trướckiado ngốc, chẳng lẽ tại còn muốn ngốc tiếp nữa?

      bất động,ánh mắt Lục Chung thoáng hiệntiathất vọng.

      “Em để ý .”Dừng chút, dường như nghĩ tới điều gìđó, thêm: “ sao cả, em luônở đây, vậy cũng tốt.”

      “…”Phan Lôi ngắm nhìn , vẫn nhúc nhích.Nhưng trong lòngquá đỗingạc nhiên.Sao tính cách người có thể thay đổi lớn thế.

      Chínhlà kỹ xảo của Lục Chung quá tốt, tại chẳng biết mặt nào mới là con người của .

      Bất quá mặc kệra sao, giờ muốn biết nữa.

      chỉ muốn ngủ.

      Nhưng, đêm nay nhất định là mộtđêmkhó tránh khỏi.

      Lục Chung ở bêntaicônói liên miên rất nhiều, Phan Lôi nghe đến mơ mơ màng màng, cuối cùng cảm giác cơ thể trầm xuống, Lục Chung tiến vào rồi.

      Hiển nhiên vô cùng khô khốc, cũng phát , sau lần bạo lựctrướcđó, lại khó ướt át.

      Tất cả hình như đềuquaytrởvề ban đầu.

      khô khốc, rong ruổi.

      Đây là cách trao đổi duy nhất mỗi ngàygiữa hai người họ.

      Bất quá lúc mới bắt đầu, hai người họ còn có thểchungsống hòa bình.

      tại…

      Mà thôi, cái dạng tại cũng xem như kiểu hòa bình .

      Kích thướcLục Chungluôn luôn phù hợp với , kích thướccủaanh thiên về người châu Âu, mà Phan Lôi lại là em quốc dân mảnh mai.

      Lục Chung động hai cái, chắc có nước nên cảm thấy khó chịu, vuốt ve vànhtaicô, oán trách : “Sao em ra nướcthế…”

      Phan Lôi cũng đau, đau đếnnghiến răng nghiến lợi,rốtcuộchôm naycô có thể ngủ !

      Lục Chung động vài cái, cơ thể Phan Lôi càng căng càng chặt.Lục Chung cắn môi ngụm như trút giận, sau đó rút ra khỏi thân thể .

      Cảm ơn trời đất.

      Phan Lôi thởphàomột hơi.

      Nhưngviệcthở phào này quá sớm rồi.

      Có lẽ, Lục Chung phải dạng người có sở trường buông tha, nhẫn, hung ác, là thợ săn thông minh.

      Con mèo mập Phan Lôi này, trước mặt Lục Chung chỉ là mộtconmồi ngo ngoe, nhanh chóngbịthuvào túi.

      Lục Chung xoa khối nặng trịch trước mặt ,rốt cuộc, hài lòng lắm.

      rồi…”

      Phan Lôi muốn cắn cái, nhưngnghe Lục Chung nhào nặn hồi lại cười, “ sao, có thể xoa lớn.”

      Nóilà nóithế, nhưng Lục Chungkhôngxoa lâu, ngược lại cúi người xuống bên dưới.

      Ngọc châu khô khốc chịuđượcsự khiêu khích của môi lưỡi, nhanh chóng tiếtdịch thể ướt át.Phan Lôi mặt đỏ tận mangtai, trong lòng cực kỳ vui,thân thểcũngngàn vạn chân thậtmở ra choLục Chung.

      Lục Chung mút cách thỏa mãn, cuối cùng xoa mặt lại cực kỳ thân thiết hôn cái.

      “Mèo ngoan, mèo ngoan, thích em.”

      TronglòngPhan Lôi trợn mắt.

      Cả đêm nay, Lục Chung chỉ chơi hai lần.Cảm giácđượcLục Chung còn muốn chơi, vì thỉnh thoảng mèo nhèo bên dưới .

      Nhưng Phan Lôi thoi thóp, chẳng có chút hăng hái nào.

      Ngay khi Lục Chung cúi người tính làm ẩm ướt lần nữa, hiếm khi mạnh mẽ kẹp chặt hai chân.

      Lục Chung buông tha,thulại thế tiến công ôm côvào lòng, vỗvỗ vai , xoa xoa khối nặng trịch của , hôn môi .

      Tinh lực dồi dào, sau khi phát tiết hai lần vẫn còn hăng hái hết sức, cứng rắn kéo Phan Lôi chuyện phiếm với .

      “Bên ngoài tuyếtrơirất nhiều.Rất lạnh.”

      “…”

      “Trong nhà quá lạnh lẽo.Lục Tư tức giận.Quản gia cũng mất.”

      Đáng đời .

      “Lục Thanh Dương chết.Lục Tự anhcònđang tìm.Sau đó bămvằm[1].”

      [1] Nguyên văn là大卸八块(Đại tá bát khối) tương tựnhưngũmã phanh thây.

      Phan Lôi rùng mình cái.

      Lục Chung ômchặtcô, lại hôn trận.

      “Đừng sợ, để emnhìnthấy đâu.”

      “…”

      Phan Lôi vẫn lạnh, run rẩy thành khối, Lục Chung vuốt ve hồi, cắn môi .

      “Em sợ ?”

      Đương nhiên sợ.Kẻ điên ai mà sợ.

      Môi Lục Chung cọ xát môi , “Mèo ngoan, đừng sợ.Ngày đó giận quá, nên mới làmthế. biết, em và Tô Giác có chuyện gì, nhưng mà…”

      Người đàn ông giây trước còn thoải mái nhẹnhàng trong nháy mắt lập tứctức giận.

      thấy hết của em!Phải móc mắt !”

      “…”

      Ngay cả im lặng tuyệt đối Phan Lôi cũng muốn chocáitên này.

      Lục Chung hôn lúc lại muốn nữa, lấytaycôsờ soạn chỗ cứng rắn của .

      Phan Lôi chợt rúttayvề, Lục Chung sửng sốt,vẫnmặt dày quấn tiếp.

      liếm cho em thoải mái vậy, em cũng liếm cho ?”

      Phan Lôi sắp phát điên.

      thừa nhận, phải đối thủ của Lục Chung.

      Cái tên này lúc nóiđượcvàlúckhông , tính cách hoàn toàn khác nhau.

      Quan trọng nhất là, cả hai tính cách của Lục Chung, côđềuchịu nổi.

      “Em. . .emmuốn ngủ.”

      lắp bắp, cuối cùng xong câu này.

      Khi đó, thấyánhmắt Lục Chung sáng rực lên, thoáng sửng sốt, Lục Chungtiếp tục hôn.

      Mangtheorất nhiều vui vẻ, còn có điên cuồng.

      “Mèo ngoan… biết em để ý mà.”

      “…” Đồ trứng thối!

      Lục Chung để ngủ.

      vẫn cứng rắn đấy, Phan Lôi biết.Nhưng khôngcố chấpnữa.

      Chỉ ôm vào lòng, hôn sờ , còn chuyện với .

      Phan Lôi cụt hứng, nghĩ đến Lục Tự và Tô Giác, Phan Lôi biết mình quản được, cũng thể quản.

      Nhưng cơn buồn ngủ đều bay sạch, bằng là tỉnh táo .

      thực muốn giết…”

      Lục Chung ngừng cười, đón gương mặt xoa xoa.

      “Em hôn cái, bèn tha cho lần.”

      “╭(╯^╰)╮ …”

      Lục Chung buông tha, sáp tới tiếp, “Vậy hôn em cái, cũng tha cho lần.”

      Phan Lôi bị hành hạ đến mức còn cách nào, thối lui thân thể.

      nghĩ thế nào cứ thế ấy.”

      Lục Chung cười, lại gần hôn kêu, “Xem này, bên ngoài rất nhiều tuyết.Mai dẫn em ra ngoài đắp người tuyết nhé, được ?”

      được, lạnh.”

      sao, sưởi ấm cho em.”

      Phan Lôi hừ tiếng,thực sựmệt rồi, tiếpnữa.

      Khiến cảm thấy thẹn và giận chính là, mặc dù sợ Lục Chung,cũng phẫn nộ tất cả những việc Lục Chung làm, nhưng phải thừa nhận, hai người ngủ cùng nhau,quả thựcrất ấm.

      Từ ngày đó trở , Lục Chung dọn xuống tầng hầm.

      dẫn ra ngoài đắp người tuyết, Phan Lôi sợ lạnh, cũng ít hăng hái.

      Trái lại lâu rồi tiểu Kim gặp , bèn nhảy phốc lên.

      Sau đó…

      Bị Lục Chung cước đá bay.

      tại bộc lộ toàn bộ bản tính, trước đây kiêng dè , còn có thể ra vẻ dịu dàng.

      Giờ, ngay cả giả vờ cũng khônglàm.

      Tiểu Kim nức nở tiếng, uất ức trốn .

      Lục Chung tới trước mặt , đặt mộttayấm áp lên lòng bàn tay .

      “Rất lạnh sao?”

      Phan Lôi gật đầu.

      lạnh sắp chết rồi.

      Lục Chung ôm trong ngực, cực kỳ thân thiết cọ cọ đầu , “Giờ chúng ta trở về. cũng thấy lạnh quá.”

      Bắt đầu từ ngày đó, Phan Lôi ra khỏi tầng hầm nữa.

      Lục Chung cũng … gần như.

      Ngoại trừ lúc lấy thức ăn, tấc cũngchẳngrời.

      Khá may mắn là, cuối cùng Phan Lôi được mặc quần áo.

      cónguyên nhânnào khác,chỉ vìcô làcừu conthỏa thân, mỗi lầnnhưvậyLục Chung đều kiềm chế nổi, ánh mắt nóng bỏng, thỉnh thoảngđều muốnôm lấy côđi bắn pháo.

      Songsức khỏe Phan Lôi được tốt, nhất là khiLục Chung dọn vào, bên dưới Phan Lôithường hayđau, còncảm cúmnóng sốtnhiều lần.

      Rất lâu sau, Lục Chung cũng biết mình quáđộ, thành cho Phan Lôi mặc quần áo.

      Dường như làmthế, có thể ngăn chặn chút dục vọng của .

      chỉvậy, Lục Chung còn trang trí tầng hầm như căn phòng trướckiacủa hai người họ.

      Máy tính TV đều chuyển xuống.

      vẫn vô vị như trước, khi Phan Lôi ở bên cạnh xem truyền hình, bèn chơi Lianliankan máy tính.

      Vẫn kém cỏi như cũ.

      Bất quá Phan Lôi còn ý nghĩ chê cười .

      Vìđâu liên quanđến chứ.

      Lục Chung rất hài lòng với cuộc sốngthế này, chẳng qua Phan Lôi lại bất mãn, cuối cùng ngay cả sức lực xuống giường cũng có.

      Sau tết lịch, hình như bệnh tình Phan Lôi càng nguy kịch hơn, ngay cả sức giơtaylên cũng chẳng còn.

      Lục Chungcho uốngrất nhiều thuốc, còn tìm rất nhiều bác sĩ, đều có cáchnào.

      Sau đó, đêm nọ, Phan Lôigiống nhưđược hồi quang phản chiếu, nửa đêm tỉnh lại.
      Last edited: 26/9/15
      Uyên Sama, gemikat, Tiểu Ly 111133 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :