1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 58
      biết thời gian trôi qua bao lâu, Phan Lôi mới từ giường bò dậy. đến bên cạnh cửa, gõ, “Có ai ?”

      Ngoài cửa vẫn yên tĩnh, có bất kỳ thanh nào.

      Phan Lôi hít sâu hơi, tiếp tục gõ: “Tôi đói rồi, có thể đưa tôi chút gì ăn ?”

      Vẫn ai trả lời.

      liên tục gõ vài lần, cũng chẳng hiệu quả, Phan Lôi đành buông tha.

      ôm gối, lại trở về giường lần nữa.

      Có lẽ, Lục Chung còn tức giận, cũng biết nhốt đến khi nào.

      Xung quanh trống rỗng.

      Phan Lôi thoáng sợ hãi.

      cho rằng chỉ ở những chỗ có gian mới mắc chứng sợ hãi, ngờ căn phòng to đùng bóng người cũng khóa chặt này vẫn làm sợ như cũ.

      sắp hỏng mất, muốn khóc, lại nặn ra nước mắt.

      ôm gối, chiếc giường quá rộng, rất sợ, nhảy xuống giường nhưng chẳng biết đâu, đành co mình thành khối.

      Khi còn bé, lúc Lục Vĩnh nhốt trong căn phòng tối , Phan Lôi luôn hi vọng Lục Tự tới cứu .

      chắc chắn được cứu.

      Chẳng qua, tại biết rất , Lục Tự vĩnh viễn tới cứu .

      Thậm chí, cho rằng Lục Chung…

      Phan Lôi ôm gối, vùi mặt vào chiếc gối mềm mại, chốc lát sau, cảm giác nơi đó ươn ướt mảng.

      Dưới lầu, quản gia chần chừ thoáng nhìn lầu.

      Trải qua do dự, người phụ nữ trung niên có tấm lòng hiền lành này nhịn được : “Thiếu gia, tôi đem chút nước lên đó cho tiểu thư...”

      cần.” Lục Chung lắc đầu, đứng dậy dập tắt điếu thuốc tay, “Đợi lát nữa tôi …”

      Lục Tư ngồi bên cạnh hồi, cũng nén được tức giận.

      “Em này, chuyện có liên quan tới ấy đâu. Cho dù ấy… Đó cũng phải lỗi của ấy… cần giận chó đánh mèo như thế…”

      Lục Chung phản ứng, lấy điếu thuốc trong bao tiếp tục hút, “Cậu trước .”

      Lục Tư còn tính gì đó, Chuột Đồng bên người kéo cái.

      Lục Tư tức giận bất bình, “Em cho biết nhé, làm vậy với ấy, sớm muộn gì cũng hối hận.” xong, Chuột Đồng kéo Lục Tư ra ngoài.

      “Cậu kéo tôi làm gì…”

      phát sắc mặt ấy càng ngày càng khó coi hả? Giờ khuyên ấy như châm dầu vào lửa thôi…”

      “Nhưng Phan Lôi…”

      Chuột Đồng ngẩng đầu, nhìn cửa sổ trắng muốt lầu, cười khổ. “Lão đại chúng ta là người cố chấp, sau khi ấy nhập ma, tự mình ấy mới thoát được… Chúng ta giúp nổi đâu.”

      Phan Lôi chả biết mình khóc bao lâu, kiểu khóc tiếng động này quá tiêu hao tinh thần của , chẳng bao lâu sau, chỉ có thể ôm gối co người thành khối nằm ngay mép giường.

      Trong khoảng thời gian này, đầu óc rối loạn, bên trong xuất rất nhiều hình ảnh.

      Rất nhiều dáng vẻ khi còn bé, còn có Lục Tự, Lục Thanh Dương, Tô San, Tô Giác… Cuối cùng là Lục Chung.

      Nụ cười tươi đẹp của Lục Chung, dịu dàng triền miên của Lục Chung, thích Hươu ngốc Lục Chung…

      Cuối cùng hình ảnh tan thành mây khói, còn gì, chỉ có tiếng mở cửa.

      Phan Lôi mở mắt, vì thời gian dài ăn uống, ý thức trở nên chậm chạp. cảm giác có đôi chân tới trước mặt mình, dừng lại.

      biết là Lục Chung.

      biết vì sao, trái tim Phan Lôi trống rỗng, giờ phút này biết làm cách nào hình dung cảm giác trong lòng.

      Thất vọng, tuyệt vọng, sợ hãi, phẫn nộ?

      Hoặc đều có cả.

      Nhưng cuối cùng, chỉ mềm nhũn bò dậy, tựa vào mép giường, mỉm cười với .

      đến rồi?” Lần trước còn chưa tính sổ hết đúng ? rất muốn hỏi vậy.

      Có điều cuối cùng hỏi ra.

      Hiển nhiên, đáp án xác định.

      Trước đó, Phan Lôi biết Lục Chung tin tưởng chút nào.

      Xảy ra chuyện này, cũng bất ngờ, nhưng sau khi tỉnh lại bình tĩnh kiểm tra bản thân, thân thể hề dính dịch, người cũng chẳng có dấu vết đương nào để lại.

      cách khác, và Tô Giác hẳn chưa xảy ra chuyện gì.

      Đến nỗi hai người họ làm cách nào cởi sạch nằm giường, giờ Phan Lôi nhớ lại, mảng ký ức vẫn còn mê man.

      Bất quá, nghĩ, ngay cả như vậy, nếu thực xảy ra chuyện gì, cũng là người bị hại. Lục Chung tin tưởng , cũng tha thứ cho .

      Nhưng tuyệt đối ngờ, kết quả lại thế.

      Đầu Phan Lôi thoáng mê man, muốn ngẩng đầu nhìn Lục Chung cũng còn sức.

      tựa vào nệm, giọng hơi yếu ớt.

      “Bây giờ muốn thế nào?”

      Lục Chung từ từ ngồi xổm xuống trước mặt , vươn tay, dường như muốn sờ mặt , nhưng cuối cùng lưỡng lự.

      rút tay về.

      Phan Lôi bật cười tiếng, trong lòng bất ngờ.

      Quả nhiên tự đề cao mình quá.

      Cuối cùng, Lục Chung bế lên.

      Bị kéo vào lồng ngực ấm áp, nước mắt Phan Lôi lăn dài, tay níu cổ áo người đàn ông, gần như gào khóc.

      “Khốn kiếp! Tại sao làm vậy với em… em có… em có… Lẽ nào… lẽ nào tin tưởng em chút nào sao…”

      cảm thấy tuyệt vọng, phương thức biểu tuyệt vọng chính là muốn vạch giới hạn với người đàn ông này, giữ khoảng cách.

      Nhưng chịu nổi, bị ôm vào lòng, uất ức bùng nổ, chỉ có thể khóc a a.

      Từ đầu đến cuối Lục Chung vẫn im lặng, chẳng câu nào.

      Chỉ nghe Phan Lôi khóc lóc kể lể xong ôm vào phòng tắm.

      đổ đầy nước vào bồn tắm, sau đó thả Phan Lôi vào.

      Vừa mới bắt đầu Phan Lôi chỉ cho rằng Lục Chung tắm cho .

      Dù sao tại nước mắt nước mũi lả chả, người rất bẩn.

      Do đó, mặc dù hơi giãy giụa, nhưng chống cự lắm.

      Đến khi Lục Chung lấy cái chai ở xó xỉnh nào đó, Phan Lôi mới hoảng lên.

      cầm cái gì thế?”

      Lục Chung đè tay giãy giụa, giam trong lòng, vừa vặn nắp chai vừa dịu dàng với : “Suỵt… Đừng sợ… thuốc sát trùng của Chuột Đồng… có tác dụng phụ…”

      Phan Lôi cho rằng chuyện này chỉ cần tủi thân cầu xin xem như dàn xếp xong.

      ngờ, đây chỉ mới bắt đầu.

      Cho dù là ai cũng chịu nỗi người đàn ông của mình dùng thuốc sát trùng với mình, Phan Lôi liên tục lui lại mấy bước, đến khi lui đến mép bồn tắm.

      “Lục Chung! điên rồi sao? Em có! Em và Tô Giác xảy ra chuyện gì mà!”

      Lục Chung đè nắp bình, rũ con ngươi xuống, giọng nhàn nhạt, “Em và nằm chung chỗ.”

      “Chỉ… chỉ nằm…” Bỗng Phan Lôi sáng tỏ, có lẽ Lục Chung sớm biết và Tô Giác có chuyện gì.

      nghiêm phạt và giày vò, chẳng qua chỉ vì từng trần truồng nằm bên cạnh Tô Giác.

      là kẻ điên!”

      Phan Lôi lắc đầu, nắm vách tường trơn trượt kia, lẩm bẩm : “Em muốn… Lục Chung… em thích như vậy…”

      Lục Chung ngẩng đầu, giọng dịu dàng hiếm thấy, vẫy tay với , mang theo trấn an, “Ngoan, qua đây… tẩy sạch… hết thảy kết thúc…”

      Phan Lôi lắc đầu.

      Đây phải vấn đề sạch hay , cũng phải vấn đề có tác dụng phụ khác , mà là Lục Chung vốn chẳng tin tưởng .

      Sai, chỉ có nguyên nhân tin , mà còn có nguyên nhân sâu xa hơn.

      Tô Giác trong lòng Lục Chung có bệnh, hai người muốn ở chung chỗ tốt những chuyện ấy phải làm ràng.

      Trước đây Phan Lôi cảm nhận được, chỉ cảm thấy Lục Chung có tư tưởng bạo lực, hành vi khát máu, trái lại tốt với vô cùng.

      Nhưng lúc này, mới hiểu.

      Lục Chung có bệnh, mà còn bệnh .

      Phan Lôi sợ hãi, giờ thầm muốn nhanh chóng thoát khỏi chỗ này, nên nhảy từ bồn tắm lớn ra ngoài, cũng mặc kệ nước người mình có rơi giọt , trực tiếp xông ra cửa.

      Lục Chung ở phía sau hình như cười tiếng, đợi Phan Lôi nghe kỹ, như báo săn, xông tới tóm Phan Lôi.

      này… nghe lời.” Lục Chung dễ dàng bắt được hai tay Phan Lôi, xách như xách con mèo dẫn vào phòng tắm.

      Lúc này đây, buông ra, vứt dưới vòi sen, tay tóm hai tay giãy giụa của , tay cầm cái chai, hắt cả bình lớn thuốc sát trùng lên người Phan Lôi.

      Nước mắt và tiếng thét của Phan Lôi vào giờ phút này, toàn bộ đều bộc phát.

      “Lục Chung! là tên khốn kiếp! Em ghét ! Em ghét !”

      đâu chỉ tổn thương người , trái tim lúc này dần nứt ra.

      Phan Lôi rơi lệ ngừng, vừa mới bắt đầu còn vùng vẫy, cuối cùng bị Lục Chung tóm, sức lực giãy giụa ít ỏi cũng còn.

      Do đó, lúc Lục Chung tẩy sạch người , tách chân ra, khi ngón tay xâm nhập vào, chỉ chết lặng nhìn .

      Vẫn là người đàn ông quen thuộc.

      Ngũ quan thanh tú như con , động tác dịu dàng như mọi khi, chỉ tiếc hành động phải thế.

      mặc , có lẽ Lục Chung moi được thứ gì bên trong, rút ngón tay về.

      bế từ trong nước lên, ngửi lần từ xuống dưới, hình như ngửi được mùi gì khác, cuối cùng mặt mày rạng rỡ.

      “Ngoan quá…”

      Phan Lôi trả lời, Lục Chung ôm cứ để ôm, muốn tắm thế nào đều theo .

      Tùy tiện .

      Đây là ý nghĩ duy nhất của Phan Lôi.

      Theo .

      Sớm biết tới bước đường này, có lẽ kết hôn.

      mình, tuy đơn hiu quạnh.

      Nhưng chắc chắn bị tổn thương.

      Lục Chung lấy áo sơ mi lớn của lau khô cho Phan Lôi, cuối cùng ôm về giường.

      giường vẫn có chăn, hệ thống sưởi mở vừa đủ, Phan Lôi vẫn cảm thấy lạnh.

      lạnh đến run cầm cập, cắn chặt răng, nhưng lên tiếng.

      tự với mình, sao, chỉ lát thôi, lập tức tốt.

      Quả nhiên, cũng bao lâu, ấm hẳn.

      Lục Chung lên giường, tay dài chân dài của quấn lấy ôm vào lòng, nhiệt độ người rất nóng, nóng hừng hực như lò sưởi lớn.

      nhanh chóng ấm lên.

      Chẳng qua, trong lòng vẫn hoang vắng, hàm răng run rẩy như trước.

      Cảm nhận được lạnh lẽo của , Lục Chung ôm trong lòng vuốt ve, cực kỳ thân mật vuốt đầu , còn cọ cọ ngay cổ .

      Đương nhiên Phan Lôi cảm thấy lạnh, hàm răng ngừng phát run.

      lát sau, Lục Chung phát .

      bèn nâng cằm lên, chậm rãi hôn.

      -----

      Tác giả: Từ lúc bắt đầu viết, chỉ chờ mấy chương này. Tôi vốn … Hơi ngược.

      Vì tính cách nam chính.

      Ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ…

      Tuy Tô Giác làm gì… Bất quá với tính tình u của Lục Chung… Chắc cũng chịu nổi… Có lẽ đây là tự ngược…

      Mấy chương sau đều hơi ngược mèo mập Lôi… Vì cũng rơi vào gõ cụt…

      Chẳng qua bước ra là tốt rồi… Vẫn là mèo mập rộng rãi hiền lành…

      Cũng là con… Lục Chung thích…

      Về phần Lục Chung…

      Đen kịt luôn…

      P/s: Thuốc sát trùng chính hiệu chắc chắn có tác dụng ăn mòn… thể dùng như vậy… do đó viết là của Chuột đồng… Kỳ thực chỉ là chai nước bỏ thêm hương thôi.

      PP/S: Chưa bao giờ vứt hố… ╭(╯^╰)╮…luôn luôn chuyên nghiệp nhé…
      Last edited: 26/9/15
      Uyên Sama, gemikat, Tiểu Ly 111128 others thích bài này.

    2. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Ai chuyên nghiệp vậy, <3<3(y)(y)
      Chung có bệnh tâm lý hả ta, tội nghiệp Phan Lôi
      Thanks nàng @LạcLạc
      LạcLạc thích bài này.

    3. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      Mẹ ơi thằng cha này bị tk ở cùng chắc cũng phát điên ủng hộ c bỏ lão
      LạcLạc thích bài này.

    4. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      OMG :dongcung2::dongcung2::dongcung2::dongcung2:
      LạcLạc thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Nghẹn thật..........cảm thấy mèo mập ko đáng bị như thế.......ta muốn cắn cắn Lc mấy cái bỏ ghét a.....:yoyo16:......:yoyo16:......
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :