1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      LC lộ đuôi đầu gấu rồi...........PL CÒN iu nửa ko.......ko dám là chó nhỏ của chị đâu, a vẫn rất men........chị mà ko lấy là nhiều người đăng kí lắm a
      LạcLạc thích bài này.

    2. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      đoạn chui vào thùng rác hơi thô bỉ :yoyo68::yoyo68::yoyo68:
      LạcLạc thích bài này.

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      năng suất quá Lạc àh, thanks
      LạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 45
      đường trở về, Phan Lôi gì. ngồi ở ghế sau, cố gắng cách xa Lục Chung.

      tự với mình, chuyện này tốt. Mặc kệ Lục Chung làm gì, cũng là vì bảo vệ . nên xa lánh như vậy. thích. tức giận.

      Cho dù trong lòng tự với mình vô số lần, nhưng Phan Lôi vẫn có cách nào bình tĩnh nổi, bình tĩnh tiếp nhận dáng vẻ khát máu kia của Lục Chung.

      Hình như Lục Chung cảm giác được điều gì đó, lúc ngồi xe bèn chậm rãi nhích lại gần .

      Phan Lôi tránh được, nhàn nhạt câu.

      "Em rất bẩn."

      thực rất bẩn, người đều là mùi rác thối.

      Lục Chung thoáng sửng sốt, lui sang bên, nhưng chưa đầy lát, lặng lẽ vươn tay, muốn nắm tay .

      Phan Lôi làm bộ nhìn thấy, khoanh tay mình lại, nhắm mắt dường như rất mệt mỏi.

      Nhắm mắt lại, thấy vẻ mặt Lục Chung, nhưng có thể cảm nhận được tức giận của .

      Bởi vì bầu khí giống như ngưng đọng, nên ngay cả Lục Tư ưa nhiều lúc này cũng chẳng dám gì nữa.

      Suốt dọc đường đều im lặng, cho đến khi về nhà.

      Mặc kệ Phan Lôi trốn tránh thế nào, cuối cùng vẫn phải trở lại nơi ở chung với Lục Chung.

      "Cái kia, chị dâu, em về trước." Lục Tư được hai bước, cực kỳ lo lắng xoay đầu lại, mấp máy môi, gương mặt điển trai của người đàn ông mang theo tia nịnh nọt, "Chị dâu, họ em có chút giống người bình thường... Bất quá, ngày thường ấy rất biết điều, chị nên chiều ấy chút, đứng cứng rắn với ấy..."

      Lục Tư rất nhiều, nhưng Phan Lôi đều để trong lòng.

      Làm sao giờ, kế tiếp nên làm gì đây?

      Sau khi Lục Tư , Phan Lôi chạy thẳng lên lầu.

      Dường như sợ hãi Lục Chung đuổi theo, còn khóa trái cửa.

      Nhưng, Lục Chung nhanh chóng đuổi tới, cảm giác được khóa trái cửa, nên đập cửa ầm ầm.

      Đột nhiên Phan Lôi cảm thấy bản thân làm sai.

      Có điều, đợi tiến hành đền bù, cánh cửa kia bị Lục Chung đá văng.

      mảnh bụi bặm như sương mù, Lục Chung đứng trước mặt Phan Lôi, gương mặt điển trai ngày thường chỉ còn lại ngoan độc.

      Lúc này, Phan Lôi thực sợ hãi.

      lui về sau bước.

      Sắc mặt Lục Chung càng thêm khó coi, tới bước, túm ôm vào lòng.

      Rốt cuộc Phan Lôi thể nhịn được nữa thét chói tai, " buông tay! mau thả em ra!"

      Đây chẳng phải lần đầu tiên Phan Lôi chứng kiến Lục Chung đánh người. Lần trước là Chuột Đồng, có điều hết thảy đều diễn ra trong bóng tối, trông thấy Lục Chung tung quyền thế nào, lặp lại ra sao.

      Nhưng lần này khác, mặc dù rời con hẻm u kia rất xa, Phan Lôi vẫn cách nào quên được.

      Máu bắn tung tóe, tiếng cầu xin tràn ngập sợ hãi.

      Có thể so với cảm giác tuyệt vọng trong phim Ngày Tận Thế, khiến Phan Lôi làm sao cũng bình tĩnh nổi.

      Lục Chung ôm vào lòng, hai tay hai chân hung hăng quấn lấy . Hai người cách nhau rất gần, gần đến mức có thể ngửi được mùi máu tanh người Lục Chung .

      Mùi rác xen lẫn mùi máu tươi. Rốt cuộc Phan Lôi nhịn nổi, đẩy Lục Chung ra, chạy đến nhà vệ sinh lớn tiếng nôn mửa liên tục.

      Lục Chung đuổi theo, cố gắng ôm lấy , lại bị Phan Lôi tránh xa.

      "Em rất khó chịu, để em tắm được ?"

      Tính cách u ám quyết đoán của Lục Chung, tối nay Phan Lôi mới sâu sắc cảm nhận được.

      cũng muốn tắm, nhưng ra muốn mình yên tĩnh chút.

      Lục Chung rời .

      chế ngự , ép ở ngay tại chỗ, xé áo quần , cuối cùng bế đến bồn tắm.

      Cả quá trình, ngoại trừ lúc mới bắt đầu rất bạo lực, kế tiếp đều rất dịu dàng.

      Phan Lôi để chạm vào , càng muốn đụng chạm .

      lần lại lần lau người cho , vốn Phan Lôi còn run rẩy, nhưng mỗi lần run rẩy Lục Chung càng lau chùi thêm nhiều lần.

      Rất lâu, chắc là do quen.

      Phan Lôi run nữa.

      Lục Chung ôm vào lòng, hôn môi , tay nắm lấy tay , viết lên tay từng chữ từng chữ : Đừng sợ .

      Xin đừng sợ .

      Rốt cuộc nước mắt Phan Lôi trào ra ngừng, tâm tình bị hoảng sợ nổ tung vỡ vụn trong lòng. ôm cổ Lục Chung, nước mắt đều rơi ngực , "Lục Chung, em rất sợ... Em rất sợ như thế."

      lưu tình, bất chấp.

      ràng những người kia chẳng còn sức chống cự, nhưng ngừng tay.

      Phản ứng của Lục Chung khiến Phan Lôi cảm thấy phải tự vệ, mà hành hạ đến chết.

      Lục Chung hôn môi , run rẩy, hàm răng đều run cầm cập.

      khẽ hôn , từ xuống dưới, mỗi tấc da đều bỏ qua.

      Phan Lôi khóc, được ôm trong ngực, tinh tế vỗ về.

      Đừng sợ .

      thương tổn em.

      Vĩnh viễn .

      Phan Lôi chẳng biết có nên tin tưởng Lục Chung hay , thực rất mệt, nước dần dần nguội lạnh, được Lục Chung ôm khỏi bồn tắm.

      Người đàn ông dịu dàng ngưng mắt nhìn , cầm khăn lông to đùng giúp lau sạch toàn thân từ xuống dưới, cuối cùng lên giường, ôm vào lòng.

      Phan Lôi vẫn còn nức nở, được Lục Chung ôm trong ngực rất ấm áp, kiềm được ngủ mất.

      là...

      Mệt mỏi quá.

      Cả đêm nay, Phan Lôi ngủ rất say.

      Có điều cũng ngủ được ngon, gặp ác mộng.

      trở lại căn gác hồi còn bé kia, chính là căn phòng lớn của phu nhân nhà họ Lục - Lục Phi Nhã và Lục Chung.

      Lan can khắc hoa văn cổ kính, vừa giẫm lên bậc thang cổ phát ra thanh, Phan Lôi nơm nớp lên.

      bước từng bước, bậc thang sau lưng đều biến mất.

      Vì vậy, thể lui về sau, chỉ có thể từng bước từng bước đến nơi chả biết tên.

      Dần dần, lầu có tiếng vọng lại.

      Phan Lôi vui mừng, chạy như bay tới nơi phát ra thanh kia.

      Trước cửa phòng, trông thấy Lục Phi Nhã. Bà mặc hồng sa, lộ ra đường cong hoàn mỹ, lúc này bà bị người đàn ông cưỡi người, người đàn ông tát bà, cố gắng hung hăng động người bà, bà ngậm ngón tay, tiếng rên rỉ vụn từ khe hở ngón tay phát ra ngoài, Phan Lôi trông thấy trong đôi mắt kia của bà đều là dịu dàng êm ái.

      Phan Lôi cẩn thận phá hỏng xuân cung, giật mình, thầm nghĩ nhanh chóng rời . Nhưng lúc xoay người lại phát Lục Chung đứng phía sau .

      , nghiêm khắc mà , chẳng phải Lục Chung bây giờ.

      Mặt mũi nho , dáng người yếu ớt, Phan Lôi chợt nhớ, đây là Lục Chung hồi còn bé.

      Phan Lôi thoáng lúng túng, chứng kiến màn như vậy của mẹ mình, bất kỳ đứa trẻ nào cũng nhìn nổi.

      vươn tay, muốn mang Lục Chung rời .

      Hai người cánh nhau rất gần, nhưng túm được , tay xuyên qua người .

      Giờ Phan Lôi mới hiểu, đây là mộng.

      chẳng biết tại sao lại tiến vào giấc mơ kỳ dị này.

      Lục Chung vẫn còn xem, nhìn chớp mắt.

      hề hưng phấn, khuôn mặt đều là thản nhiên như chết vậy.

      Trong phòng, Lục Phi Nhã đổi tư thế, bà cưỡi lên người người đàn ông, gương mặt người đàn ông lộ ra, nhưng người kia... phải Lục Thanh Dương.

      Dường như Phan Lôi phát giác được bí mật gì đó, lui về sau bước to.

      Ngay lúc này, chợt phát ánh mắt Lục Phi Nhã nhìn về phía bên này, bà ta phát bọn họ sao?

      Lúc Phan Lôi phập phòng lo sợ, Lục Phi Nhã duỗi cổ tay trắng nõn, ngoắc tay với bên này.

      "Chung nhi ... Đến đây... Tới xem mẹ này... Xem mẹ... xem mẹ vui vẻ cỡ nào... ... Mẹ vẫn vui vẻ thế..."

      Đừng... Đừng qua đó.

      Phan Lôi muốn kéo Lục Chung, nhưng trực tiếp xuyên qua cơ thể , thẳng tắp đến chỗ hai người giường.

      "Phu nhân, bà đây là..." Người đàn ông giường vì có người khác vây xem, nên thoáng lúng túng, sức lực cũng hơi mềm nhũn.

      Lục Phi Nhã cười, giơ tay tát người đàn ông giường, giọng bỗng dưng nghiêm nghị, "Đồ đàn ông vô dụng! Kêu lớn tiếng lên nào... cho con trai tôi xem... Đàn ông cũng có thể kêu..."

      Chẳng biết Lục Phi Nhã dùng thủ đoạn gì, người đàn ông giường đột nhiên lớn tiếng rên rỉ, Lục Phi Nhã ở người người đàn ông hưng phấn cử động, đôi tay lại say sưa vuốt xe mặt Lục Chung.

      "Đúng là con ... Đúng là con ..."

      "Á..." Phan Lôi từ trong giấc mộng giật mình tỉnh lại, ngay lúc Lục Chung lấy bình hoa to ở mép giường đập người người đàn ông giường.

      Máu tươi bắn tung tóe, đứng ở nơi hư ảo, ràng có thể cảm nhận được mặt mình bị thứ gì đó ấm nóng bắn lên.

      Bất chợt Phan Lôi từ giường bật dậy, lúc này, Lục Chung hôn lên mặt đột nhiên sợ hết hồn, cho phép đẩy mình ra.

      Phan Lôi chưa hoàn hồn, thở ra hơi sâu mới nhìn Lục Chung.

      "... Sao ở đây?"

      Giấc mơ quá chân thực, Phan Lôi suýt lẫn lộn đây có phải thực .

      Lục Chung bị đẩy ra, nhanh chóng tiến lên gần, mái tóc mềm mại cọ cọ cổ .

      Mỗi lần làm nũng đều như thế.

      Phan Lôi rất muốn đẩy , nhưng cuối cùng lại vuốt đầu , làm sao cũng nỡ ra tay.

      Có lẽ, vì thấy trong giấc mộng.

      Đáng thương vậy, độc vậy.

      Quanh năm sống với người mẹ có tính cách biến thái về tình dục, chỉ có thể càng trở nên bạo lực và u.

      Ôm Lục Chung, Phan Lôi nuốt nước miếng, thích ứng trong chốc lát mới lên tiếng: "Em mơ thấy khi còn bé."

      Cảm nhận được người đàn ông vùi ngay cổ khẽ cứng đờ, Phan Lôi dừng chút lại : "Chuyện xảy ra giữa và mẹ ở căn gác Lục gia... Kia đều là sao?"

      người mẹ để con trai mình phát chuyện gian dâm của mình, còn chẳng biết ngượng kéo con trai vào quan sát, việc này là ư?

      Tốc độ Lục Chung quá nhanh.

      Nhanh đến mức Phan Lôi còn chưa túm được, mau chóng từ người Phan Lôi rời .

      " đâu vậy? Lục Chung, thể vĩnh viễn trốn tránh vấn đề này..." Phan Lôi ở phía sau mau chóng đuổi theo, " em biết , chuyện đó có phải ? Mẹ biến thành con người khác, ngày ngày cho xem... Còn nữa... giết đôi gian phu dâm phụ đó... đúng ... Lục Chung em biết ! Rốt cuộc có phải như vậy !"

      Phan Lôi chịu đủ rồi, nếu Lục Chung xác thực có bệnh, hai người họ có thể trị liệu mà.

      Làm người thể giấu những thứ tối tăm ấy suốt đời, cũng chẳng muốn người đàn ông của mình có tính cách thế này cả đời.

      Lục Chung rất nhanh, Phan Lôi lộn nhào vẫn đuổi kịp .

      Cuối cùng, khi sắp đến cửa cầu thang, Phan Lôi dùng hết sức mình, định nhào tới ôm Lục Chung.

      Chẳng qua, tính sai rồi.

      Lục Chung chạy như bay, Phan Lôi cũng ngờ đó là cửa bậc thang, bóng dáng Lục Chung vừa rời , nhanh chóng lăn từ cầu thang xuống.
      Last edited: 26/9/15
      Uyên Sama, gemikat, Tiểu Ly 111130 others thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      ôi tội nghiệp bé C.......ai cứu rỗi lòng a được đeeeeee.......tinh thần thép của chị L chăng.......tiếp tục.......trong về ..... @LạcLạc aaaaaaaaaaaa
      susuLạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :