1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Đọc lèo hết 40 chương vào cmt ủng hộ đây. tại đọc chưa thấy ngược gì còn tương lai ko biết có ngược tê tái ngược đau đớn hay ko nữa:062: :021:
      LạcLạc thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,503
      Chương 41
      Nghiêm khắc mà , Phan Lôi phát Lục Chung tức giận là sau bữa cơm tối.

      Tối nay ăn quá no, tạm biệt Tô Giác xong vốn muốn làm chuyến tiêu thực. Từ ngày đương với Lục Chung, Phan Lôi phải thừa nhận, tăng 2kg.

      Mặc dù Lục Chung phản cảm gì với việc eo có thêm chút thịt mềm mại, nhưng là con đều để ý người mình bắt đầu dư thịt, cho dù chỉ có tí.

      "Hươu ngốc, chúng ta dạo chút ." Phan Lôi đề nghị với Lục Chung như vậy.

      Nhưng Lục Chung, mở cửa xe, tự mình lên đó ngồi.

      Phan Lôi bị ném cho bản mặt lạnh, lại chậm chạp phát ra.

      Sau khi lên xe, người thiếu kiên nhẫn, bèn hỏi thẳng: " sao thế?"

      Lục Chung nắm tay lái, từ đầu tới cuối đều nhìn chằm chằm đèn xanh đèn đỏ phía trước, ngay cả ánh mắt cũng cho .

      "Lục Chung! rốt cuộc bị gì hả?"

      Phan Lôi liên tiếp gọi vài tiếng, nhưng Lục Chung vẫn phản ứng.

      cũng tức giận.

      Dù sao, cảm thấy mình sai, ngược lại còn cho rằng tâm tình Lục Chung thay đổi quá độ. Vả lại, tại sao mỗi lần đều là nhân nhượng cái tính xấu của Lục Chung chứ.

      Phan Lôi tức giận, hừ tiếng ở bên cạnh buồn bực gì.

      Làm vậy hình như phải cách giải quyết tốt nhất.

      lời nào, Lục Chung đột nhiên nổi điên đạp chân ga.

      Buổi tối ít người và xe lưu thông con đường này, Lục Chung rít ga cả đoạn đường, sau lưng đều là tiếng mắng chửi.

      Bộ dáng nổi điên của Lục Chung quá đáng sợ, Phan Lôi cũng sợ hãi, vội vàng nhào tới nắm tay lái.

      "Lục Chung! dừng lại ! Dừng lại !"

      Nếu còn lái kiểu này, chẳng những bị phạt, chỉ sợ mạng của hai người họ cũng mất luôn.

      khúc cua, khi thấy sắp đụng phải xe ô tô ở đằng trước, Phan Lôi hét tiếng, vội vàng bẻ tay lái, xe rẽ vào lối rẽ, đột nhiên dừng lại.

      Phan Lôi chưa hoàn hồn, nếu ban đầu chỉ đùa giỡn chút kiểu như nữ sinh làm nũng, lúc này thực nổi giận rồi.

      "Lục Chung! bị điên hả?" Thở phì phò xuống xe, Phan Lôi : "Nếu muốn điên tự mình điên ! Em tự mình về nhà!"

      xong, thèm để ý gì hết đến vỉa hè.

      Phụ nữ mặc kệ cãi nhau hay nổi hứng bốc đồng, hờn dỗi bỏ , vĩnh viễn chỉ có mục đích.

      Muốn người đàn ông của họ đuổi theo.

      Đàn ông bình thường đều làm vậy, nhưng Lục Chung phải đàn ông bình thường, phản ứng của chính là lái xe luôn.

      Phan Lôi được vài bước, phát Lục Chung lái xe mất, trong lòng quýnh lên, nước mắt bèn rơi lả chả.

      Trong tình dễ dàng suy tính hơn thiệt là người bình thường. Phan Lôi vì chuyện Lục Chung thể , cho tới bây giờ cũng chưa từng viết ba chữ kia, vẫn luôn lo sợ trong lòng.

      Nhất là thời điểm hai người gây gổ, luôn có cảm giác nắm bắt được , hiểu được cảm giác của .

      Lau nước mắt, Phan Lôi hết sức thương tâm nghĩ.

      Nếu ban đầu , xảy ra chuyện này đúng .

      Túi xách Phan Lôi còn để xe Lục Chung.

      người có điện thoại, cả phân tiền cũng chẳng có.

      Chỗ bọn họ ở là nơi vắng vẻ, nơi đó là vùng giáp ranh ngoại thành, đường bóng người, xe ngẫu nhiên ngang qua ầm ầm, cũng là kẻ lưu manh.

      Phan Lôi đâu ngốc, làm gì dám chặn những chiếc xe này.

      chẳng biết mình bao lâu, hôm nay vì gặp gỡ người ta, còn mang đôi giày cao gót tám phân, mặc bộ váy liền màu hồng.

      Buổi tối, từng trận gió đêm lạnh lẽo thổi qua bắp chân , chân bị mài đến phát đau, rất lâu sau, chẳng muốn tiếp nữa.

      Nhưng cuối cùng, trong vô thức vẫn về nhà.

      Sau khi Phan Lôi về nhà, lần đầu tiên tìm Lục Chung, mà tự mình trở về phòng.

      vừa mệt vừa đau, tối nay chỉ muốn nghỉ ngơi tốt.

      Dưới ánh đèn, Phan Lôi mới phát chân mình bị rách da, khập khiễng xuống lầu cầm hòm thuốc, chẳng ngờ Lục Chung vẫn ngồi ghế salon ở đấy.

      Phan Lôi thèm liếc cái, cầm đồ, chuẩn bị lên lầu.

      Có lẽ do dáng khập khiễng của thực rất kỳ quái, nên Lục Chung nhanh chóng tới, níu tay .

      Cổ họng Phan Lôi chua xót, rất kích động muốn khóc lớn tiếng.

      Nhưng mà, hít mũi, rốt cuộc khóc nổi.

      hất tay Lục Chung, chẳng muốn cãi nhau với , chỉ vì tối nay mệt mỏi quá, và vẫn còn tức giận, muốn nhìn thôi.

      Phan Lôi lê đôi chân đau đớn lên lầu, Lục Chung bị xem cũng bỏ , ngược lại từng bước từng bước theo sau .

      nhìn ra được, muốn kéo tay viết gì đó, nhưng cuối cùng quá mệt mỏi.

      Ít nhất tối nay mệt chết được, có tâm tình và ý muốn nghe .

      Khi ngang phòng Lục Chung, Phan Lôi trực tiếp lướt qua, cảm giác được người đàn ông phía sau thoáng dừng chút, do dự trong chốc lát vẫn trực tiếp đuổi theo.

      Sau khi Phan Lôi vào phòng, thẳng thừng đóng cửa lại.

      Cửa phòng ầm tiếng khép chặt trước mắt Lục Chung, Phan Lôi chả buồn nghĩ xem có nét mặt gì.

      chỉ muốn xử lý vết thương, sau đó tắm rửa rồi ngủ giấc tốt.

      Về phần ngày mai, để mai tính .

      Khi Phan Lôi tắm xong bước ra, Lục Chung ngồi ở giường trong phòng .

      Phan Lôi nghĩ nhiều về việc Lục Chung vào đây bằng cách nào, trực tiếp tới, lướt qua trở về giường.

      Lục Chung ngồi bên cạnh được lúc, đột nhiên vén chăn lên, hình như muốn bò lên giường.

      Mà lúc này cơn giận của Phan Lôi lập tức bùng phát toàn diện.

      " làm gì đó! Cút ra ngoài cho tôi!"

      Đẩy người đàn ông xuống giường, Lục Chung vẫn lù lù bất động, ngược lại tóm tay , ôm vào trong lòng.

      " thả tôi ra! Có giỏi buông ra!"

      Phan Lôi càng nghĩ càng uất ức, nước mắt rơi tí tách, sau mấy lần dùng sức giãy giụa, bỗng toàn thân mất hết sức lực.

      " ra ngoài ! Hôm nay tôi muốn nhìn thấy ."

      Chán nản trở về giường, Phan Lôi kéo tấm chăn phủ lên mặt, lặng lẽ chảy nước mắt.

      Lục Chung ngồi lúc, cuối cùng cũng .

      Phan Lôi càng khóc dữ dội hơn.

      Chẳng qua, chốc lát sau, Lục Chung trở lại.

      đến trước mặt , nhàng kéo tấm chăn phủ mặt .

      " làm gì... Khốn kiếp! Tôi phải..."

      Mở mắt ra, Phan Lôi trông thấy Lục Chung trước mắt, lập tức ngừng khóc, chẳng biết nên khóc hay nên cười.

      Lục Chung mang con heo bông trước kia của đến, sau đó bắt chước nhảy như con thỏ.

      muốn dỗ vui vẻ, nên dùng phương pháp ngây thơ thế này.

      Phan Lôi biết nên phản ứng sao nữa, từ lúc ở chung với Lục Chung, đây là lần đầu tiên làm hành động ngây thơ đến vậy.

      Theo lý thuyết, Phan Lôi phải là người phụ nữ thích truy cứu đến cùng, người đàn ông này cho bậc thang xuống, vậy phải ngọt ngào lăn xuống thôi.

      Nhưng hôm nay, chẳng biết Phan Lôi bị làm sao, luôn cảm thấy và Lục Chung kỳ có rất nhiều vấn đề chưa giải quyết được.

      thể vì Lục Chung xin tha thứ, mà dễ dàng cho qua thế.

      Lục Chung mang theo con heo bông nhảy vài cái, thấy Phan Lôi ngơ ngác ngồi giường, nín khóc mỉm cười, lập tức ngừng động tác, vứt con heo bông .

      Phan Lôi bị ánh mắt lạnh lùng trầm của nhìn bèn lui về sau, còn chưa kịp gì, Lục Chung quay đầu bước ra ngoài.

      Nhanh vậy tức giận rồi? còn chưa tha thứ cho mà.

      Nhất thời, Phan Lôi cắn môi, lại muốn khóc.

      Chán ghét Lục Chung thế này, nhưng càng chán ghét chính mình hơn

      Chốc lát sau Lục Chung lại trở về.

      tay còn cầm con dao gọt trái cây.

      Fuck, lần này chơi lớn hơn, Phan Lôi thoáng sợ hãi, ôm chăn, giọng run rẩy, "Này... Lục Chung... đừng dọa em..."

      Lục Chung ngẩng đầu lên, chậm rãi đến trước mặt Phan Lôi.

      Phan Lôi sắp bị dọa đến thét chói tai, ngay lúc ấy, Lục Chung bỗng giơ tay đâm xuống.

      Phan Lôi nhắm mắt lại.

      Phan Lôi hét tiếng, mở mắt ra, con dao Lục Chung rơi người , mà giờ khắc này cắm giữa mu bàn tay Lục Chung

      "Á..."

      Phan Lôi sợ hết hồn, còn chưa kịp phản ứng, Lục Chung hờ hững lấy con dao ra, chuẩn bị đâm lần hai.

      Mẹ nó.

      Cho dù Phan Lôi có giận quá nữa, nhưng cũng thể trơ mắt nhìn Lục Chung dùng phương pháp tự gây thương cho mình đầy bạo lực máu tanh như thế để xin lỗi, sau khi hoảng hốt, trước tiên Phan Lôi tóm tay Lục Chung.

      Rốt cuộc cũng khóc, nhưng lần này là bị dọa mà khóc.

      Tóm lấy Lục Chung, rưng rưng nước mắt.

      "Khốn kiếp! rốt cuộc muốn làm gì! Còn ném con dao !"

      Đêm nay, nhất định là đêm ngủ được.

      Vết thương của Lục Chung được xử lí tốt, nhưng bác sĩ đáng thương hơn nửa đêm được chứng kiến vết máu như vậy, còn tưởng xảy ra vụ án giết người.

      Phan Lôi ha ha cười khan hai tiếng. "Cái kia... ấy gọt trái cây lỡ tay tự làm bị thương..."

      Bác sĩ cũng ngốc, vết thương do gọt trái cây phải nằm ở đầu ngón tay, ai lại bị thương ở mu bàn tay chứ.

      Những người có tiền, quái gở cũng nhiều. Lại còn chơi trò tự hành hạ mình, đừng tưởng rằng ông chưa từng thấy.

      Bác sĩ nhìn riết cũng quen, tay chân lanh lẹ nhanh chóng bôi thuốc cho Lục Chung.

      " được đụng nước, để bị nhiễm trùng. Tôi kê đơn rồi, vừa uống vừa bôi."

      Bác sĩ ngẩng đầu, dặn dò Phan Lôi.

      Người đàn ông này, xem ra biết quý trọng thân thể mình, trong quá trình bôi thuốc, sử dụng thuốc tê, cũng chả rên tiếng nào.

      Ngược lại bên cạnh bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, thân thể run rẩy, lại rời bước.

      Cuối cùng bôi thuốc xong, cả người muốn té xỉu, nhưng vẫn cố gắng nắm bàn tay hoàn hảo còn lại của .

      Bác sĩ là người từng trải, vừa nhìn cũng biết xảy ra chuyện gì.

      Vết thương của người đàn ông này phải do gây ra, rất có thể là tự mình tạo thành. Chẳng qua, người bình thường có thể đâm chính mình dao, hơn nữa trong quá trình băng bó lại rên tiếng nào, giống như cái tay kia phải của mình vậy.

      Chỉ e người đàn ông như thế, chẳng phải dạng tốt đẹp gì.

      người, có đáy lòng phức tạp hung ác, sợ tàn nhẫn với kẻ địch.

      Mà là tàn nhẫn với chính mình.

      Hiển nhiên, người đàn ông trẻ tuổi trước mặt là ví dụ điển hình.

      Đè nén nỗi kinh ngạc trong lòng, bác sĩ gọi Phan Lôi dặn dò tất cả chuyện cần chú ý.

      Phan Lôi sợ trí nhớ mình kém, còn cố tình cầm quyển sổ ghi chép.

      người có tính cách đơn thuần trái ngược, chẳng hiểu sao lại ở cùng với người đàn ông phức tạp thế.

      Nhưng mà, đây phải chuyện ông nên quan tâm. Bác sĩ cười cười, đứng dậy từ biệt.

      Phan Lôi tiễn bác sĩ tới cửa, sau khi trở về toàn thân giống như mệt lả vậy.

      Trong phòng khách, mảng hỗn loạn.

      cũng muốn dọn dẹp.

      Vả lại, giờ còn có chuyện quan trọng phải làm hơn.
      Last edited: 26/9/15
      Uyên Sama, gemikat, Tiểu Ly 111130 others thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Chap nay.......con cym.........y nham........tym yeu duoi len xuong nhieu qua.......a qua thâm......nhung e thich........chi do mau......a cung phai do mau theo........ta cung bien thai day ma
      LạcLạc thích bài này.

    4. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      lại đổi hình nữa à @LạcLạc :yoyo52::yoyo52::yoyo52:, cực cho rồi:yoyo45:
      LạcLạc thích bài này.

    5. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      có cần thiết phải làm lành bằng cách tiêu cực thế ko :v :dongcung2::dongcung2::dongcung2::dongcung2:
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :