1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,503
      Chương 33

      Kia là Lục Chung cho tới bây giờ Phan Lôi chưa từng gặp.

      U ám, bạo lực tàn khốc… , thực ra nghiêm khắc mà , có thể gọi là tàn bạo rồi.

      Người đàn ông bị túm trước mặt có vóc người thấp bé, quyền vung tới, Phan Lôi chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, người kia phịch tiếng ngã sấp xuống đống bừa bộn.

      Đống bừa bộn kia cho Phan Lôi biết, đó phải quyền đầu tiên người kia gánh chịu.

      ngẩng đầu lên, gương mặt đều bê bết máu, tuy thấy bộ dạng, nhưng Phan Lôi cảm thấy rất tội nghiệp.

      Lục Chung tới, chút thương xót, túm lấy lại bắt đầu vung quyền.

      Phan Lôi nhìn nổi nữa, xoay người bỏ chạy.

      Trong nhận thức của , Lục Chung của người đàn ông dịu dàng.

      Tuy chuyện, và nụ cười hé lộ gương mặt cũng rất hiếm.

      Nhưng chắc chắn rất dịu dàng.

      Còn rất xấu hổ.

      Lục Chung như vậy, phải Lục Chung của .

      Trong nháy mắt xoay người, Lục Chung cũng cảm nhận được.

      Buông Chuột Đồng ra, mạnh mẽ đuổi theo.

      Phan Lôi chạy được vài bước, đầu óc bỗng dưng tỉnh táo ngừng lại.

      Thoáng do dự, bèn xoay đầu chạy về.

      Lần này, đụng phải Lục Chung.

      “Hươu ngốc…” Lục Chung còn chưa hành động, Phan Lôi trước bước tiến lên cầm tay .

      tay còn vết máu chưa khô, Phan Lôi thoáng sửng sờ, từ từ buông tay.

      có chuyện giấu em đúng …” Thấy Lục Chung trầm mặc, Phan Lôi cố nặn ra nụ cười còn khó coi hơn khóc, “Ngay cả… cũng gạt em?”

      Cười nổi nữa, Phan Lôi xoay người rời .

      Lúc này đây, Lục Chung buông ra, mà cầm tay , gắt gao nắm trong lòng bàn tay mình.

      buông tay… buông tay mau!”

      giờ đầu óc Phan Lôi là mảng trống rỗng, xoang mũi tràn ngập mùi máu tanh, quả thực có chút chịu nổi.

      “Buông ra, Lục Chung, buông em ra trước !”

      Lục Chung đâu nghe lời, trong con ngươi chợt lóe lên tia tàn nhẫn, giữa tiếng thét chói tai của Phan Lôi, bất đắc dĩ khiêng lên, sải bước tới căn phòng ở cách đó xa.

      Lúc này, Lục Tư cũng chạy tới, trăm tính ngàn tính lại tính được chỉ số thông minh của Chuột Đồng thấp tới vậy, Phan Lôi là người gì chứ, là bảo bối Lục Chung nâng niu trong lòng bàn tay, kêu cầu xin vậy mà để thấy mặt tàn nhẫn của Lục Chung thế kia.

      Cái thế giới này, đâu phải người phụ nữ nào đều có thể chấp nhận người đàn ông của mình vừa bạo lực hung ác còn máu tanh chứ.

      Lục Tư lo lắng bước tới thoáng nhìn qua, giọng điệu nịnh nọt.

      “Lão đại à, nhã nhặn chút…”

      Nhưng dứt khoát quan tâm, Lục Chung chẳng thèm liếc cái, trực tiếp khiêng Phan Lôi vào phòng.

      “Này… nghe em …”

      tiếng khuyên can cuối cùng biến mất ngay khi cánh cửa đóng sầm lại.

      Lục Tư đập cửa, đều được hồi đáp.

      lát sau, chẳng nghe được trong phòng có bất kỳ hành động gì, chợt thở dài.

      “Quên … có lẽ, biết sớm chút cũng tốt.”

      Tâm trạng phức tạp của Lục Tư khác với hai người rất bình tĩnh ở trong phòng.

      Sau khi Lục Chung khiêng Phan Lôi trở về bèn đặt lên giường, Phan Lôi vài lần muốn xuống giường đều bị Lục Chung ngăn lại.

      trói vào đầu giường.

      Còn mình ngồi đó dễ như trở bàn tay đè hai chân Phan Lôi lộn xộn.

      “Đừng động, có vết thương.”

      chỉ vậy, Lục Chung còn giơ tay ra dấu giao lưu với .

      Phan Lôi được tự nhiên quay đầu sang chỗ khác, giọng cực , “Giờ em muốn chuyện với .”

      xong, rất khí phách dời ánh mắt .

      Nhưng đọ sức chịu đựng với Lục Chung, Phan Lôi vĩnh viễn phải đối thủ của .

      Cổ bắt đầu mỏi rồi, nhưng Lục Chung vẫn duy trì động tác ban đầu.

      Dần dà, Phan Lôi cũng buông tha.

      Đá cái chân Lục Chung đè mình, “ rửa tay trước , còn nữa… lau sạch vết máu người em.”

      Lục Chung nhúc nhích, đôi mắt đen như mực nhìn Phan Lôi cực kỳ do dự.

      “Còn mau làm, Hươu ngốc!”

      Quả nhiên, đàn ông tiện, muốn bị ngược.

      Bị Phan Lôi mắng, Lục Chung lòng cam tình nguyện rửa tay.

      Trước khi , còn cầm khăn và thắt lưng, trói chặt .

      Phan Lôi khóc ra nước mắt, nhưng tâm trạng cũng trở nên phức tạp, chuyện này tính là quan trọng lắm.

      Mà quan trọng là, phát chẳng hiểu Lục Chung chút nào.

      có thể ngốc nhưng trực giác của phụ nữ rất nhạy, phải phát gì.

      Ví dụ như, Lục Tư ở trong và ngoài nước là cao thủ thương nghiệp, lại chịu khuất phục trở thành thuộc hạ của Lục Chung, còn có nửa đêm mơ màng thức dậy thấy Lục Chung khác hẳn.

      Rất nhiều chuyện liên quan với nhau đều trỗi dậy, thực ra có đáp án rồi.

      Chẳng qua Phan Lôi cố chấp muốn tin tưởng thôi.

      muốn tin tưởng, Hươu ngốc của là giả.

      Người , chẳng qua cũng là giả.

      Khi mờ mịt luống cuống biết làm sao, Lục Chung từ phòng tắm trở lại.

      cầm khăn lông nóng, lau vết máu dính chân Phan Lôi.

      Người đàn ông cúi đầu, bóng dáng trước mắt có chút dài ra, vụn che lấp phần ánh mắt .

      Từ tầm mắt Phan Lôi nhìn sang, có thể thấy động tác của dịu dàng chuyên chú bao nhiêu, ngón tay thon dài của nhàng vuốt ve bắp chân , động tác đơn giản được làm cách uyển chuyển.

      phải giả.

      Người đàn ông dịu dàng như thế với , phải giả tạo.

      Phan Lôi chẳng muốn làm khó bản thân, đặc biệt điều kiện tiên quyết nhất là rất Lục Chung.

      nhàng cử động chân, Phan Lôi bĩu môi, “ cởi trói cho em trước , chúng ta chuyện.”

      Lục Chung ngẩng đầu, dường như tin , còn cho rằng vẫn muốn chạy.

      Phan Lôi cười khổ, “Em chạy, cởi trói cho em trước .”

      Lục Chung vẫn trầm mặc như cũ, động tác đổi.

      Phan Lôi cắn môi, bỗng nhiên , “Trói em, em rất khó chịu, rất đau đó.”

      Cuối cùng Lục Chung cũng thả .

      Nhưng địa điểm giam cầm đổi thành đầu gối.

      là người có cảm giác an toàn, đồ đạc của nhất định phải nắm trong lòng bàn tay mới an tâm.

      Phan Lôi đói bụng, vừa vặn người phụ trách resort bưng thức ăn tới.

      Phan Lôi liên tiếp ăn hai miếng bánh sandwich, uống ly sữa tươi, rồi mãn nguyện ợ tiếng, mới mở miệng .

      “Người lúc trước là ai?”

      Ngừng chút, thêm: “Chính là người bị … đầu bê bết máu đó.”

      Lục Chung chần chờ, bộ dạng như muốn lại .

      phải ? Vậy em tiếp tục ăn?” xong, tay Phan Lôi chộp cái bánh sandwich thứ ba đĩa.

      Cuối cùng Lục Chung đầu hàng, cầm tay chậm rãi viết: thuộc hạ.

      còn có thuộc hạ?”

      Lục Chung gật đầu.

      Tốt, Phan Lôi hỏi tiếp: “Nếu là thuộc hạ của , tại sao lại đánh người ta thành ra vậy?”

      Lại im lặng lúc, lâu đến mức Phan Lôi bắt đầu chộn rộn với miếng sandwich kia, lúc này Lục Chung mới từ từ viết: bảo vệ tốt cho em.

      Có lẽ, phụ nữ thế giới này là động vật dễ mềm lòng nhất.

      Lúc trước, Phan Lôi cũng bởi vì chuyện Lục Chung giấu giếm mà tức giận, nhưng ngay lúc này khi nghe xong lý do, trong lòng ràng ngọt lịm.

      Quả nhiên tự ngược.

      Có điều, đợi chút…

      thể bị lừa cho qua dễ thế được.

      Phan Lôi khẽ điều chỉnh tư thế ngồi, hất cằm lên, liếc Lục Chung cái, : “ lo em bị Lục Vĩnh ức hiếp nên tìm người bảo vệ em?”

      Lục Chung gật đầu, mặt dâng lên rặng ửng hồng.

      Đáng quá, muốn véo cái ghê.

      Phan Lôi đến gần, thực véo má người đàn ông cái, “ biết đánh nhau hả?”

      Lục Chung tránh được, chỉ có thể gật đầu.

      Mặt mày Phan Lôi rạng rỡ, “Vậy lần trước còn bị Lục Vĩnh đánh? phải muốn lừa em chứ?”

      Lục Chung trả lời, bất quá mặt càng thêm đỏ bừng.

      Quả nhiên lừa .

      Nhưng mà, Phan Lôi tức giận.

      Trái lại chỉ thở dài hơi.

      “Sớm biết lợi hại thế, nên đánh quyền Đại Tây Dương cho rồi.”

      Lục Chung cũng thực rất lợi hại, nhớ lần trước Lục Vĩnh nằm viện hơn tháng trời, mà Lục Chung chỉ bị thương .

      Phan Lôi rạo rực cảm thấy người đàn ông của mình lợi hại, ngay lúc này, hình như quên mất nguyên nhân tới khởi binh hỏi tội.

      “Có điều, đánh người là tốt, xem tay tróc da rồi…” Đau lòng nắm tay , Phan Lôi thổi thổi, “Còn đau là Hươu ngốc mà… Em giúp bôi thuốc.”

      muốn đứng dậy, tay lại bị Lục Chung nắm.

      rũ mắt, nhàng viết lòng bàn tay : Em tức giận?

      Tức giận?

      Phan Lôi đương nhiên tức giận chứ!

      Chống nạnh, Phan Lôi bĩu môi, nghiêm trang dạy dỗ: “Em đương nhiên tức giận! Chuyện gì cũng gạt em, em có thể tức giận sao?”

      Suy nghĩ chút, trong đầu chợt xuận khuôn mặt Lục Chung lúc đánh người, tay khẽ run run.

      Động tác này thoát khỏi ánh mắt Lục Chung, lần nữa Lục Chung kéo Phan Lôi vào lòng, dịu dàng xoa tay , tiếp tục viết: Em thích làm nữa.

      Dường như, người đàn ông lạnh lùng tàn nhẫn lúc trước chỉ là ảo giác của , Phan Lôi ngẩng đầu liếc nhìn vùng trán dịu dàng của người đàn ông.

      cười tủm tỉm nhìn , ánh mắt chân thành tha thiết, bị nhìn chằm chằm lúc lâu, mặt vẫn còn đỏ bừng.

      Người đàn ông như vậy, làm sao Phan Lôi được.

      Có thể, người đàn ông của có rất nhiều mặt, số mặt giờ vẫn chưa khám phá ra.

      Nhưng sao cả.

      .

      Cũng mọi mặt của .

      Dùng vũ lực cũng tốt.

      Nhưng sao, còn thời gian cả đời với mà.

      Nắm tay Lục Chung, Phan Lôi từ đầu gối đứng dậy.

      “Mặc kệ thế nào, em bôi thuốc cho trước, được ?”

      Sau khi bôi thuốc cao óng ánh đầy tay, Phan Lôi còn quên hỏi: “Thuộc hạ của tính sao hả?”

      Sợ Lục Chung viết mấy từ ‘tiếp tục đánh’, ‘giết’ chẳng hạn, Phan Lôi cướp lời trước: “Nếu em sao, đừng đánh người nữa. Em… em thích đánh người đâu.”

      Lục Chung thoáng do dự, lúc này Phan Lôi bắt đầu mếu máo.

      Lục Chung đành bất đắc dĩ gật đầu.

      “Vậy mới ngoan chứ…” Vuốt vuốt đầu Lục Chung, Phan Lôi cười hì hì nhích lại gần, “Thơm cái thưởng nè. Sau này cho phép dùng vũ lực đánh người ta thế nữa…”

      Người đàn ông ngây ngô được thơm đến mức ngọt lịm, mấy điều khoản nhục nước mất chủ quyền gì đều ký kết hết.

      đánh người đánh người.

      Dù sao trước đây cũng hiếm khi đánh người.

      Hơn nữa, để người đau đớn chảy máu, cũng cần tự mình đích thân ra tay.

      Người đàn ông mỉm cười, khi đến gần bèn vươn đầu lưỡi, khẽ liếm cánh môi hồng.

      “Chờ chút… còn vấn đề nữa.” Lục Chung vội vàng đòi hôn, nhưng bỗng chốc Phan Lôi đẩy ra.
      Last edited: 26/9/15
      Uyên Sama, gemikat, Tiểu Ly 111138 others thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      ú.......ù........u thích tiinh cách của PL quá........sùng bái hươu ngốc của chị luôn.........bội phục couple này........có đậu hũ ăn ko a..........:yoyo53:
      LạcLạc thích bài này.

    3. sanone2112

      sanone2112 Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      74
      Sao chi co moi Minh Minh la ko xem dc the nay
      LạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,503
      @sanone2112 sao ko xem đc vậy, nó ko hay sao
      Haruka.Me0quỳnhpinky thích bài này.

    5. Nguyễn Thị Luyện

      Nguyễn Thị Luyện Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      286
      lại đọc được
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :