1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      quỳnhpinky, dungggsusu thích bài này.

    2. trạch nữ

      trạch nữ Well-Known Member

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      525
      Phai co H thoi!
      LV chết như vậy thiệt là có lợi cho mà! Sao ko hành hạ thành cái dạng "thà chết còn hơn sống " ấy!
      Còn CPP nữa! Hừ... Ả ta phải bị hành hạ, bị ngược tả tơi thành cái dạng " quỷ cũng phải chào thua" mới thoã mãn ta dc!
      linhdiep17LạcLạc thích bài này.

    3. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Có Hot ta:yoyo51::yoyo51::yoyo51: , trời xử đẹp thằng Lục Vĩnh rồi chỉ còn người nữa thôi, hấp dẫn hấp dẫn
      Thanks @LạcLạc :yoyo45::yoyo45:
      LạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 32 (H)

      Ánh đèn trong căn phòng sáng thế, Lục Chung nhất định thấy hết rồi.

      Phan Lôi xấu hổ như đà điểu nhắm mắt lại, dục vọng càng nóng lên, nhìn thấy nhưng có thể cảm nhận được ánh nhìn chuyên chú của nóng bỏng cỡ nào.

      Nhưng cũng muốn. Đâu ngờ Chung Phỉ Phỉ trộn thuốc kích thích vào trong thuốc mê chứ.

      Phan Lôi rụt chân lại, hòng che đậy vết tích ngượng ngùng, Lục Chung cũng buông tha, vẫn nhìn , sau đó dịu dàng đè chân .

      Tiếp theo, cởi quần ra.

      thể , Phan Lôi cũng muốn Lục Chung. Nhất là ở thời điểm mấu chốt cần thể của đàn ông, càng thêm khát vọng.

      Dụng cụ của Hươu ngốc nhà rất lớn, hận thể hàng đêm triền miên với .

      Có điều, tưởng tượng rất tốt đẹp, nhưng thực tế lại xương máu.

      thực tế, Lục Chung vừa tách chân tiến vào, Phan Lôi bèn đau chịu nổi.

      Vào thời điểm khẩn cấp của đàn ông nước bên dưới chảy đầm đìa, chẳng qua bởi vì vết thương người quá nhiều, mà tay Lục Chung mặc kệ để ở đâu cũng làm Phan Lôi đau đến rên rỉ.

      Vào thời điểm tốt đẹp nhất, hai người họ theo thói quen ôm nhau.

      Cảm nhận được nỗi đau đớn của Phan Lôi, Lục Chung ngừng hành động, cau mày, nhìn dưới thân với cảnh xuân lan tràn, dường như rất rối rắm.

      Phan Lôi cắn môi, chần chừa nửa giây, mới lên tiếng: “… Em nhịn chút là được…”

      thấy rất giữa hai chân Lục Chung nhô lên, nghe đàn ông phát tiết ra rất khó chịu.

      chẳng muốn Lục Chung khó chịu tí nào.

      muốn .

      Nghe vậy, tay Lục Chung chậm rãi di chuyển, đặt ngay hông .

      Phan Lôi đau đến phát run, lại bật cười.

      đau.

      Ở trong lòng , thực đau lắm.

      Nhưng mà, tay Lục Chung từ từ rút lại.

      Dục vọng bộc phát kia của cũng thu về.

      Phan Lôi rất bất ngờ, chớp chớp mắt nhìn Lục Chung chằm chằm.

      “Sao thế, Hươu ngốc?”

      Lục Chung kéo cái gối từ phía sau , lót dưới thân , rồi nâng mông lên, để toàn bộ đóa hoa đều nở rộ trước mặt .

      Đừng kích thích vậy.

      Phan Lôi kẹp chặt hai chân, giọng cũng run rẩy, “Em… em nên thế này…”

      Lúc này Lục Chung hung hăng cách hiếm thấy, giữ chân cho cử động.

      Ngay khi Phan Lôi cho rằng dùng tư thế tương đối cao mà tiến vào, cảm giác được lấp đầy quen thuộc lại xảy ra.

      “Á…” Phan Lôi mở mắt, khẽ ngẩng đầu, có thể thấy giữa hai chân , mái đầu đen nhánh vùi ở đó.

      Suối nguồn ướt át ngay lúc này gặp phải người qua đường đói khát, tất cả suối ngọt đều được liếm sạch.

      Đầu lưỡi linh hoạt của người đàn ông lướt qua khe hở, ngọc châu đỏ sậm, và tầng tầng cánh hoa như núi non trùng điệp cũng buông tha, vỗ về từng chút từng chút .

      Phan Lôi bị kích thích đến ứa nước mắt.

      Bên ào ào kết hợp với bên dưới như dòng nước chảy xiết.

      muốn với Lục Chung, rất bẩn, bị Lục Vĩnh đánh như đầu heo, người còn mùi máu tanh, còn chưa tắm nữa…

      Rất nhiều rất nhiều lời, muốn với .

      Rất muốn hay.

      Nhưng cuối cùng, dễ chịu quá.

      dùng đầu lưỡi vơ vét hết vách tường nhạy cảm của , bị kích thích ngừng run rẩy, muốn lùi bước, nhưng bị vững vàng ôm vào lòng.

      Hơi đau, nhưng thoải mái hơn nhiều.

      biết qua bao lâu, sắc mặt Phan Lôi đỏ bừng nằm giường thở dốc.

      biết luồng kích thích trước đó như thủy triều kia… có lẽ bắn ra thứ gì, dù sao giờ cũng dám nhìn Lục Chung lau mặt ở bên cạnh.

      Trong lòng ngượng ngùng, cũng dám nghĩ, cần bao nhiêu nước, mới có thể làm ướt đẫm cả mặt người.

      dâm đãng thế, tại Lục Chung có thể ghét bỏ ?

      Trước đây khô cằn như sa mạc, giờ lại như đại dương vậy.

      Phan Lôi cắn môi, cảm nhận được Lục Chung lau mặt, còn dịu dàng giúp lau sạch thân thể, sau đó lần nữa trở về giường.

      Phan Lôi vẫn dám nhúc nhích, cho dù hai người họ thương lẫn nhau, nhưng dưới tình huống thế này vẫn có chút xấu hổ.

      đưa lưng về phía Lục Chung, trong chốc lát, phát Lục Chung vươn tay ôm vào lòng, dịu dàng vỗ về vết thương của .

      dịu dàng , xem như vật báu, che chở trong vòng tay.

      Cảm giác xấu hổ trong lòng Phan Lôi cũng còn, giờ chỉ cảm thấy cực kỳ ngọt ngào.

      cảm nhận được tay được Lục Chung nắm, nhàng viết vào lòng bàn tay : Còn đau ?

      “Đau… có điều, tốt hơn rồi…” thành trả lời.

      vuốt ve tay , tiếp tục viết: Sau này đau nữa.

      “Vâng.” khẽ nhắm mắt, sau khi trải qua cả đêm nguy hiểm cũng thấm mệt.

      Trong đầu mơ hồ nhớ lại số chuyện còn chưa giải quyết, nhưng mệt mỏi quá, tựa vào lồng ngực ấm áp, Phan Lôi ngáp cái.

      “Cảm ơn , Hươu ngốc.”

      Dừng chút, híp mắt tìm về ít thanh tĩnh, “Lần sau, em cũng giúp làm được ? Em… em rất thoải mái… em… em cũng muốn thoải mái…”

      người đàn ông bên cạnh có cười hay .

      Lồng ngực hình như khẽ rung động.

      Dần dần, cảm nhận được ấm áp trán, có đôi tay phủ lên .

      Rất ấm áp, cũng rất dễ chịu.

      Nhịn nổi nữa, rốt cuộc nặng nề thiếp .

      Phan Lôi ngủ hơn nửa ngày sau đó bị cơn đau đớn trước nay chưa từng có lay tỉnh.

      Hóa ra, đau đớn đến chết lặng.

      Trải qua cả đêm, cơn đau nhức ấy vậy mà trầm trọng hơn.

      Lúc tỉnh lại, Lục Chung ngồi ở đầu giường, tay cầm cuốn 50 sắc thái - Xám mà Phan Lôi mới mua.

      Có lẽ, đọc quá chuyên chú, khẽ nhúc nhích, lập tức ném quyển sách.

      “Em…” Đau quá.

      Phan Lôi đau đến mức ứa cả nước mắt nơi khóe mắt.

      Sau lại đau thế?

      Lục Chung để rời giường, chỉ xoa đầu , sau đó dịu dàng viết lên lòng bàn tay : Muốn uống nước à.

      Phan Lôi muốn uống nước.

      Phan Lôi muốn tiểu cơ.

      “Em…” Vùng vẫy rời giường, sau khi bị Lục Chung ngăn lại mấy lần, Phan Lôi cũng nóng nảy, “Hươu ngốc, em muốn vệ sinh.”

      Lục Chung vẫn buông ra, mà cả người lỏa thể ôm về phía nhà vệ sinh.

      Lần trước mệt đến đau thắt lưng, Lục Chung cũng làm vậy.

      Có điều khi ấy, dưới mãnh liệt cầu của , Lục Chung còn biết tránh .

      Lúc này đây, Lục Chung còn có ý nghĩ phải tránh, từ đầu tới đuôi, nhìn chớp mắt.

      Phan Lôi 囧, cho dù là tình nhân cũng mong muốn có gian riêng, khoan hãy đến bị người ta nhìn thế này, căn bản tiểu được.

      ra ngoài … em… em tiểu được.”

      Lục Chung hệt như đầu gỗ, Phan Lôi khẩn cầu vài lần, mà vẫn lù lù bất động.

      Phan Lôi thực muốn khóc, cuối cùng dậm chân, lại kéo theo cơn đau đớn như xé rách toàn thân.

      nhắm mắt lại!”

      Cho dù có ép nhắm mắt lại, Phan Lôi vẫn cảm thấy đều thấy tất.

      Thẹn quá hóa giận bị Lục Chung ôm trở về giường, rúc vào trong chăn giả chết.

      Đáng ghét đáng ghét quá .

      Lục Chung giúp lau tay sạch , rồi nâng đầu lên.

      Uống nước.

      viết.

      Phan Lôi gắng gượng uống ngụm, biết trong nước cho cái gì, hoặc Phan Lôi quá mệt mỏi.

      uống nước xong, lại thiếp .

      Nhìn nặng nề thiếp lần nữa, Lục Chung mới đắp chăn cho người giường, sau đó lui ra.

      Ngoài cửa, Lục Tư và Hắc Nựu chờ ở đó.

      “Chị hai sao rồi?”

      Vẻ mặt Lục Chung lạnh như băng.

      Lục Tư tự biết mở lời tốt, bèn sờ mũi.

      “Cái kia, mọi việc đều ngoài ý muốn. Ai biết được thằng bằng cấm thú đó ngoan độc với phụ nữ vậy… Được rồi, đừng tức giận nữa, phát mấy ngày nay Chuột đồng đều trốn dám gặp à?”

      Nhắc tới tên Chuột đồng gây họa kia, nét mặt Lục Chung càng thêm lạnh lẽo.

      Hắc Nựu đứng ở bên thấy thế, lập tức nhạy bén sang chuyện khác.

      “Lão đại, giờ là mùa hè, cho dù dùng thuốc, thi thể Lục Vĩnh cũng chẳng lừa được mấy ngày… Bước tiếp theo, nên làm thế nào?”

      Lục Chung rũ mắt xuống, lát sau mới cầm điện thoại đưa cho Hắc Nựu

      Hắc Nựu sửng sốt, lập tức gật đầu.

      “Được, tôi lập tức làm ngay.”

      Lục Tư ở bên hiển nhiên cũng nhìn thấy, nhịn được cho Lục Chung 32 like[1].

      [1] Cụm từ này là từ của dân mạng xuất phát việc Dương Khôn trong vai trò giám khảo ở cuộc thi “The Voice of China” hễ mở miệng là mở 32 đại nhạc hội nên có biệt hiệu là ‘Chàng 32’, mà Lý Vũ Xuân cũng ở vai trò giám khảo liền bảo bấm like cho , kết hợp giữa chàng 32 và bấm like của Lý Vũ Xuân tạo thành 32 like, có nghĩa là ‘vô cùng đáng được khen ngợi’ (theo Baidu)

      “Đúng là , rất độc. Được rồi…” Lục Tư lại cười, “ cho tin tức tốt.”

      Lục Chung nhướng mày.

      Lục Tư nhếch môi, : “Rốt cuộc là ngoài ý muốn mà, lúc xử lý thi thể, em có giữ lại ngón tay… kiểm tra chút, hóa ra Lục Vĩnh là con trai Lục Thanh Dương… Tin tức này, có phải rất chấn động ?”

      Mà tin tức như vậy chỉ đổi lại gương mặt hờ hững của Lục Chung.

      “Này, biểu cảm của là sao, chẳng lẽ sớm biết?”

      Lục Chung mới có hứng thú với những lời vô ích thế, nhàng đóng cửa lại, chăm sóc giường.

      Sau khi đóng cửa lâu, Chuột Đồng từ chỗ hành lang u xuất .

      Lưỡng lự thoáng nhìn Lục Tư, gương mặt đứng đắn của Chuột Đồng đều tái nhợt.

      “Lão đại tức giận chứ?”

      “Đương nhiên tức rồi.”

      Chuột Đồng liếm môi, theo Lục Chung bảy năm. rất hiểu , tuy rằng dáng vẻ Lục Chung trông nho nhã yếu đuối, nhưng hễ ra tay là rất tàn nhẫn.

      Có thể là máu lạnh vô tình. nhớ mấy năm trước ở Mexico huyết tẩy nhà trùm buôn thuốc phiện, ngay cả mấy đứa con nít cuối cùng nhìn còn xúc động, song Lục Chung lại vậy.

      Giơ tay chém xuống.

      , diệt cỏ phải diệt tận gốc, để lại người nào sống sót.

      Nhưng đó là đối với người ngoài, lần này, là thuộc hạ phạm sai lầm, thành dạng gì đây?

      Nhớ lại cơn thịnh nộ lần trước của ràng chỉ quyền đánh văng ra khỏi xe, trong lòng mơ hồ có bản phác thảo rồi.

      “Tôi rất thảm sao?”

      Lục Tư đồng tình nhìn .

      Cuối cùng, hình như đành lòng nhìn kẻ là bạn của đàn ông phải chết sớm, Lục Tư nhướng mày, nhìn cái mới chậm rãi : “Lão đại nhà cậu là kẻ mất hết tính người. Có điều… bà chị hai mềm mại kia chừng…”

      Lấp lửng câu, Lục Tư xoay người rời .

      Chuột Đồng ở phía sau ánh mắt sáng lên, lập tức nhanh chóng biến mất.

      Phan Lôi ước chừng ngủ ngày mới tỉnh.

      Rất thần kỳ, sau khi tỉnh lại lần nữa cảm thấy toàn thân thư thái rất nhiều.

      Thân thể vẫn có cảm giác đau đớn, nhưng ràng như trước.

      tại, lại cảm thấy đói bụng hơn.

      Vuốt vuốt bụng, Phan Lôi từ giường bò dậy.

      Lục Chung ở trong phòng, sắc trời bên ngoài cũng tối sầm, ra ngoài làm việc ư?

      Phan Lôi tính tìm chút gì ăn, dọc theo hành lang u, đường xuyên qua.

      Nhưng chưa được vài bước, lại cảm thấy chỉ số IQ đủ dùng.

      có thể gọi điện mà.

      Cần gì phải tự mình tìm chứ.

      Trong lúc Phan Lôi cân nhắc việc quay lại gọi điện bảo quản lý đưa đồ ăn tới, căn phòng cách vách bỗng dưng ‘ầm’ tiếng, thanh rất to vang lên.

      Cửa được khép hờ, Phan Lôi trông thấy bóng lưng quen thuộc kia.

      Hóa ra ——

      Lục Chung ở chỗ này.
      Last edited: 26/9/15
      Uyên Sama, gemikat, Tiểu Ly 111139 others thích bài này.

    5. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Thanks @LạcLạc :yoyo45:, nàng với tiểu yên mệt vì vụ cáp quang rôi
      Chung với chị Phan Lôi này đóng cảnh nóng mà phát rầu diễn tả mà muốn đỏ cả mặt haizzzz:yoyo36:
      linhdiep17LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :