1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Việc xấu trong nhà - Phó Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heo điên

      heo điên New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      6
      ùi ui khúc gay cấn :032: lần này Lục Vĩnh vs Chung Phỉ Phỉ tiêu đời chắc luôn :yoyo60:
      thanks nàng edit :yoyo14:

    2. Lê Nhi

      Lê Nhi Member

      Bài viết:
      79
      Được thích:
      18
      hai người đó ác quá thế nào cũng bị trị :yoyo36::yoyo36:

    3. Trúc Doanh

      Trúc Doanh Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      116
      ui dang doan gay can nha! !!!thank nang nha!!

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 31

      Trong lòng Lục Vĩnh, diện của Phan Lôi vẫn rất gượng gạo ở Lục gia.

      bé mồ côi được Lục gia nhặt từ biển về, lúc trước khi ông Lục còn sống rất săn sóc , thậm chí còn dùng cả họ của người vợ ông nhất làm họ cho .

      Nhưng mà, ngoại trừ ông Lục, dưới Lục gia hầu như ai xem trọng .

      Có thể bởi vì vậy mà ông Lục trước khi chết mới để lại chút thủ đoạn, chuyển phần cổ phần của nhà họ Lục cho Phan Lôi làm đồ cưới.

      Chỉ là người tính bằng trời tính, chẳng biết ông Lục ở địa ngục hay thiên đường nhất định ngờ được, sau khi ông mất, phần đồ cưới này trở thành gông cùm xiềng xích cả đời Phan Lôi này.

      Phan Lôi là kẻ xui xẻo, và cũng là kẻ ngốc.

      Lòng dạ Lục Tự, người sáng suốt đều nhìn ra.

      Điều mong muốn chẳng qua chính là số tiền trong tay , chứ liên quan tới tình .

      Nếu đến tình Lục Vĩnh cũng có hứng thú, Phan Lôi này vừa nhát gan lại yếu đuối, dáng người xem như có chút hấp dẫn.

      Thời còn trẻ, Lục Vĩnh ngang qua phòng , thoáng Kinh Hồng[1] khi thấy thân thể trần trụi đơn bạc của .

      [1] Kinh Hồng [惊鸿] hai từ này từng xuất trong bài “Lạc Thần phú” của Tào Thực, dùng để miêu tả vẻ đẹp của Lạc Thần: “Phi nhược kinh hồng, uyển nhược du long” nghĩa là nhàng như chim hồng, uyển chuyển như rồng bay. Còn thoáng Kinh Hồng để lên, dù chỉ thoáng nhìn, nhưng để lại cảm xúc mãnh liệt. Chỉ nhìn thoáng qua vội vã khiến người ta say mê.

      Chính là cái nhìn này làm Lục Vĩnh nhớ mãi quên.

      Người con này, nuốt vào bụng, sợ rằng trở thành tiếc nuối cả đời của .

      Có điều, Lục Thanh Dương cho Lục Vĩnh chạm vào Phan Lôi.

      Nhưng mặt nào đó, vẫn giữ lại chút tâm tư này.

      Phan Lôi nhất định là người của nhà họ Lục, chừng trở thành vợ Lục Tự.

      Ông ta muốn những điều tốt đẹp nhất cho con trai ông ta.

      Bao gồm cả phụ nữ.

      Lục Tự cũng để Lục Vĩnh động vào Phan Lôi.

      Ngoài mặt thâm tình chân thành, nhưng Lục Vĩnh biết, chẳng qua là gặp dịp mà chơi thôi.

      động động, có thời gian chờ đợi mà.

      giờ, người con luôn khắc khoải ở trong lòng bàn tay. giống như gã thợ săn đạt được thắng lợi, tạm thời muốn nhanh chóng ăn tươi nuốt sống con mồi.

      muốn từ từ, từ từ nhấp nháp .

      Phan Lôi là đứa đê tiện.

      ràng là giày rách bị thằng câm Lục Chung chơi qua, giờ còn bày bộ dáng trung trinh liệt nữ.

      Trước đây vì Lục Tự, từng phản kháng dữ dội.

      Lần này sao, vì cái thằng câm vô dụng đó à?

      Trong lòng bỗng dưng nổi lên luồng bạo ngược, Lục Vĩnh túm mái tóc dài của Phan Lôi, dùng sức đập đầu vào tường.

      “Con đàn bà đê tiện! Mày còn nghe lời! ! Mày có lời ? Còn dám đối nghịch với tao ?”

      đầu dần dần có thứ nóng bỏng tuôn ra, thân thể Phan Lôi phát sốt từng trận từng trận. bị dằn xé trong nỗi đau và cơn sốt.

      Người đàn ông phía sau còn thượng cẳng tay hạ cẳng chân với , chẳng biết đau ở chỗ nào nữa, cũng chẳng biết tránh ở chỗ nào nữa.

      Điều duy nhất nhớ chính là, Lục Chung từng , trở về.

      lập tức trở về.

      Ý niệm này chống đỡ giúp nhắm mắt lại, cho dù vết máu mê hoặc tất cả tầm nhìn của .

      “Lục Chung… em chờ … em chờ …”

      Lục Vĩnh nghe được giọng .

      Giờ phút này, còn cầu xin.

      Giờ phút này, trong miệng trong lòng còn nhớ tới thằng câm đó.

      Lục Vĩnh cười to, hung hăng kéo tóc Phan Lôi từ phía sau.

      “Đồ đê tiện… mày hết hi vọng … thằng đó trở lại! Loại người như mày! Chẳng ai thích mày đâu! Cũng chẳng ai muốn mày đâu! Mày quên rồi sao? Cha mẹ mày ném mày xuống biển… Mày quên rồi hả?”

      Phan Lôi lắc đầu, yếu lắm rồi.

      Nhưng tin tưởng.

      Cha mẹ chẳng qua chỉ quên thôi, chẳng qua chỉ quên mất đặt ở nơi này.

      ngày nào đó, bọn họ tìm được .

      rất kiên định.

      Tựa như niềm tin lúc này, Lục Chung trở lại, Lục Chung nhất định trở lại.

      Đầu càng ngày càng đau, trước mặt càng lúc càng .

      nghĩ, kiên trì chút nữa thôi, chắc chắn đợi được.

      Chắc chắn đợi được ánh bình minh lúc tờ mờ sáng.

      Thế giới vĩnh viễn hắc ám như vậy.

      người luôn luôn ở đó chiếu sáng cuộc đời .

      Rất lâu sau, có thể chỉ trong chốc lát.

      Phan Lôi được vây trong lồng ngực.

      phải vòng tay của Lục Vĩnh tràn đầy bạo ngược và máu tanh, mà là vòng tay ấm áp thân thuộc.

      “Lục Chung…” ngẩng đầu, trong vết máu mông lung mà mở mắt, mừng rỡ nhìn người đến.

      trở về rồi…”

      ngước đầu lên, nhìn khuôn mặt than của Lục Chung khẽ mỉm cười với , sau đó cố sức ấn đầu vào lòng .

      gì.

      Nhưng giờ phút này hiểu ý .

      Ngoan, đừng sợ, tất cả hãy giao cho .

      Lục Vĩnh nhìn người đàn ông bất chợt xông tới, lát sau, mới nhớ tới thủ đoạn của Lục Chung, trong lòng nhịn được thoáng sợ hãi.

      Chẳng qua Lục Thanh Dương cho vô số can đảm.

      “Lục Chung, mày dám đâu… haha… Mày quên bài học lần trước à?”

      họng súng đen ngòm đặt trán, Lục Vĩnh lại cười, nhàng đẩy họng súng trước mặt ra, “Lẽ nào mày còn muốn vị trí quản lý hậu cần cũng mất luôn?”

      Lục Vĩnh tin chắn Lục Chung nổ súng.

      Trong truyền thuyết và cổ đại, có rất nhiều người chỉ thích mỹ nhân thích giang sơn.

      Nhưng đại lại ít hơn.

      đại mà, chẳng có giang sơn làm gì có mỹ nhân chứ.

      Cho nên, Lục Chung mày dám nổ súng đâu.

      Pằch ——

      Phan Lôi cảm thấy sau ót có luồng nhiệt, dường như có thứ gì đó ấm bắn tung tóe lên người .

      muốn xoay người để nhìn , nhưng bị Lục Chung ấn đầu áp vào lồng ngực.

      Lỗ tai lúc trước bị Lục Vĩnh tát vài bạt tay, giờ chỉ ù ù, thoáng nghe .

      Mơ mơ hồ hồ, hình như nghe được tiếng kêu rên của Lục Vĩnh.

      Là Lục Chung làm gì ư?

      “Đừng… đừng tức giận… đáng đâu…”

      Mái đầu được dịu dàng vuốt ve, Lục Chung cúi đầu nhìn của rúc trong lòng mình, con ngươi thâm thúy, trong phút chốc, chút chần chừ, giơ họng súng lên, nể nang gì mà bóp cò.

      Phan Lôi mơ màng cảm nhận được thứ gì đó.

      Nhưng còn bị ấn đầu, Lục Chung chẳng cho tí cơ hội nào để thấy.

      tưởng, chắc là ảo giác của mình thôi.

      Bất quá, Lục Chung tới là tốt rồi.

      tới, kiên trì nữa.

      Cả người mềm nhũn, chậm rãi ở trong lòng Lục Chung ngã xuống.

      Lục Tư đến chậm bước, nghênh đón trường đầy hỗn loạn.

      Lão đại với tính khí thất thường của , đứng giữa máu tanh, dịu dàng ôm Phan Lôi.

      Cách đó xa, Lục Vĩnh trợn hai mắt, bất động, dưới thân là bãi bê bết máu.

      Xong phim, có chuyện rồi.

      Trước tiên Lục Tư tới dò xét hơi thở của Lục Vĩnh.

      còn thở nữa.

      “Rốt cuộc làm gì vậy? có biết giờ mà giết thằng cặn bã này rất phiền phức ?”

      Còn chưa đây là khu pháp chế, cho dù cái gã cặn bã Lục Vĩnh này bị giết cách khó hiểu, Lục Thanh Dương bao che khuyết điểm có thể truy xét sao?

      “Này… sao lại suy nghĩ chút…” Lục Chung cử động, mặt trong lòng dần dần lộ ra.

      Lục Tư lập tức im bặt.

      và Phan Lôi quen biết bao lâu, nhưng trong mấy tháng ngắn ngủi, liên tục hai lần bị người ta đánh bể đầu chảy máu, khóe miệng khóe mắt đều là vết thương.

      Lục Vĩnh đúng là tên cặn bã, sao thô lỗ với chân yếu tay mềm thế, loại người này có chết trăm nghìn lần đều đáng tiếc.

      Trong nháy mắt, Lục Tư thay đổi đề tài.

      “Giờ tính sao đây? Ầm ĩ tới mức độ này?”

      Lục Chung gì, chỉ vẫy tay ra hiệu với người ngoài cửa.

      Hắc Nựu và Chuột Đồng với gương mặt bê bết máu nhận lệnh bước vào, Lục Chung nhíu mày, gật đầu với hai người.

      biết. Lập tức làm ngay.”

      xong, Hắc Nựu lưu loát nâng thi thể Lục Vĩnh lên rồi sải bước ra ngoài.

      Chuột Đồng ở phía sau trông thấy mê man trong lòng Lục Chung thoáng lưỡng lự, ngay sau đó cũng xoay đầu mà cất bước theo.

      Phan Lôi cảm thấy rất đau.

      sợ đau nhất.

      ngủ, bị đau đớn làm cho thức tỉnh.

      Nhưng chẳng muốn tỉnh lại chút nào.

      “Shiz…” Cuối cùng, Phan Lôi vẫn tỉnh táo.

      Là bị nóng mà tỉnh.

      biết Chung Phỉ Phỉ rốt cuộc cho uống thứ gì, lúc trước vì đau đớn mà còn có thể nhẫn nại, nhưng giờ vết thương được Lục Chung bôi thuốc, đau đớn giảm, nhưng ràng càng ngày càng chịu nổi cơn nóng hầm hầm như thiêu đốt.

      “Hươu ngốc…” nằm trong lòng Lục Chung.

      Lục Chung cúi đầu, cẩn thận tỉ mỉ lau vết thương của .

      Trải qua khoảng thời gian, vết thương người càng ngày càng rệt.

      Bắp chân, bắp đùi thậm chí thắt lưng đều bầm tím, tùy tiện chạm vào đau đến khó chịu.

      Nước mắt ở hốc mắt trực trào, nhưng Phan Lôi khóc.

      “Hươu ngốc… ôm em được ? ôm em , em đau nữa.”

      Người đàn ông cầm thuốc mỡ trong tay chợt ngừng lại, lúc sau mới ngẩng đầu, cẩn thận ôm đầy vết bầm người vào lòng.

      cúi đầu, nhìn bờ vai trắng nõn lộ ra vết thâm tím, con ngươi đen tối sầm, vừa định nhúc nhích, lại nghe Phan Lôi ở trong lòng hít mũi cái.

      “Như vậy thoải mái hơn nè… Cũng đau nữa… Thuốc của rất hiệu quả đấy…”

      Lục Chung được rèn luyện từ khiến nhạy cảm với đau đớn.

      Có điều cũng bị người ta lừa gạt dễ vậy.

      Phan Lôi đau đến mức cả người đều run rẩy, nhàng tới gần cũng có thể cảm nhận được run rẩy của .

      Sao đau chứ.

      Lục Chung rũ con ngươi xuống, chốc lát sau, cúi đầu, khẽ hôn bờ vai trần trụi của .

      Sau này ——

      Sau này để em bị người ta bắt nạt nữa.

      Phan Lôi tựa vào lòng Lục Chung.

      đau chỉ là muốn an ủi Lục Chung, cũng cho mình chút gợi ý về tâm lý.

      Thực ra, toàn thân đều đau đến run rẩy.

      Lục Chung ôm , hôn toàn bộ chỗ đau người .

      thoáng xấu hổ, vì có nhiều chỗ rất mẫn cảm.

      Ví như bắp đùi.

      Khi Lục Chung thuần khiết vỗ về, nụ hôn dần dần rơi xuống vị trí bên trong bắp đùi, cuối cùng Phan Lôi nhịn nổi nữa.

      Kẹp chặt hai chân làm sao cũng để Lục Chung chạm vào.

      Lục Chung ngẩng đầu lên ngờ vực, khe khẽ vuốt tay , viết: Sao thế?

      Mặt Phan Lôi đỏ tận mang tai.

      Đau đớn giảm bớt, nhưng dục vọng lại nổi lên.

      Ấp a ấp úng, Phan Lôi rúc vào trong chăn.

      “Em… em muốn nghỉ ngơi…”

      Lục Chung bất động, sau đó mới kéo chăn, nhàng khoác lên người .

      Động tác của rất dịu dàng, người cũng rất đẹp trai.

      Phan Lôi nuốt nước miếng, lúc này, ngượng ngùng ngẩng đầu lên nổi.

      Chỗ kia ướt mảng, nếu bị Hươu ngốc phát , phải làm thế nào cho phải đây?

      Hươu ngốc đến tột cùng vẫn là Hươu ngốc, dường như chưa hề phát .

      muốn nghỉ ngơi, bèn thực cho nghỉ ngơi.

      Chỉ là, sau khi rửa tay, cũng từ từ bò lên giường, ôm bụng , nhích lại gần.

      chính là bếp lò lớn.

      Phan Lôi cảm thấy bản thân càng thêm ướt át, hai chân cũng nhịn được co xát vài lần.

      tự cảm thấy động tác của mình rất , chính là nhàng cọ cọ chút.

      Vừa vặn Lục Chung ở phía sau chợt cứng đờ, trong phút chốc, bỗng nhiên đưa tay, mạnh mẽ tách hai chân ra.
      Last edited: 26/9/15
      Uyên Sama, gemikat, Tiểu Ly 111138 others thích bài này.

    5. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Tem tem .....
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :