Vật hi sinh tu chân ký - Nhu Nạo Khinh Mạn (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Chương 2
      Editor: lovesu
      Sau khi ăn sáng xong, Tô Ngưng Mi liền quay đầu trở về phòng, lấy chiếc vòng phỉ thúy cổ của mình xuống, tìm con dao , nhắm mắt lại quyết định ở ngón tay cắt nhát, máu theo ngón tay xuống chiếc vòng cổ, chẳng mấy chốc liền bị những hạt châu phỉ thúy hấp thụ vào.

      Tô Ngưng Mi cảm thấy đầu óc mình trở nên mê man, mắt nổi lên đom đóm, máu ngón tay vẫn như trước tiếp tục xuống, tiếp tục bị những hạt châu phỉ thúy hấp thụ. Khi nhịn được muốn mắng chửi người, Tô Ngưng Mi liền cảm thấy cảnh tượng trước mắt đột nhiên thay đổi, bốn phía bỗng chốc trở nên ràng hơn, biết được gian rốt cục cũng mở ra. Trước vội vàng tìm thuốc mỡ thoa lên vết thương ở ngón tay, lại dùng băng gạc quấn vòng, lúc này hài lòng mới vào gian.

      Haizz, nhân vật chính quả nhiên là nhân vật chính, chỉ cần hai giọt máu là có thể mở được gian, vật hi sinh nữ phụ tự nhiên giống nhau lần là cần cả chén máu!

      gian tuy rất lớn, nhưng có thể thấy được diện tích cũng lớn lắm, nhìn trái phải chỉ có ngàn mét vuông, ở chính giữa có ngôi nhà gỗ . Mọi thứ xung quanh đều là mảnh sương mù trắng xoá, Tô Ngưng Mi biết sương mù này chính là linh khí, ở phía dưới bị linh khí che mất là những linh thảo, tiên thảo, linh tuyền, mạch khoáng*, pháp khí....đều thuộc loại cực phẩm. Chỉ tiếc tại mắt thường của căn bản xem thấy những thứ đó, chỉ còn cách đợi cho đến khi đạt tới Trúc Cơ mới có khả năng xua đẩy linh khí đến lấy những thứ kia.

      Trong sách có nhắc đến các cấp bậc tu tiên chia làm Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên , Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thành. Cái này tựa hồ cùng những tiểu thuyết tu chân xem có chút khác, Tô Ngưng Mi nhớ được trong những tiểu thuyết tu chân xem sau Đại Thành còn có độ kiếp, cuối cùng là trở thành tiên. Quyển sách này như thế nào lại có, chắc là tác giả muốn an bày như vậy .

      Tô Ngưng Mi kiềm nén tâm tình kích động về phía nhà gỗ , bên trong nhà gỗ chút thay đổi để xứng với vận mệnh vật hi sinh của , chỉ cần có thể tu tiên, chừng nội dung truyện có thể thay đổi, cũng bị bức ép trở thành vật hi sinh.

      Bất quá...... Tô Ngưng Mi dừng bước chân của mình lại chút, chuyện tu tiên là muốn coi trọng thể chất, phải có linh căn mới có thể tu tiên. Nếu có linh căn cũng chỉ có được gian thông thường của người thường mà thôi.

      Linh căn có ngũ linh căn, kim mộc thủy hỏa thổ, chỉ cần có được loại linh căn cũng được coi như là thiên tài, có hai loại linh căn được xem như tố chất tệ, lấy việc này suy ra, nếu đồng thời có được cả năm linh căn chính là cái phế vật, nhưng so với người có linh căn nào hiển nhiên là tốt hơn chút, ít nhất còn có thể tu tiên.

      Đương nhiên lợi hại nhất còn có biến dị linh căn, biến dị linh căn có ba loại, lôi linh căn, băng linh căn, phong linh căn, trong đó lôi linh căn là lợi hại nhất.

      Lúc trước trong sách có chính là Trình Dung ở bên trong nhà gỗ lấy ra được lôi linh căn.

      Tô Ngưng Mi cắn chặt răng, tiếp tục hướng về phía nhà gỗ , trong lòng thầm cầu nguyện, coi như là mệnh vật hi sinh liền khẩn cầu có biến dị linh căn, cũng dám khẩn cầu có loại linh căn, khẩn cầu duy nhất chính là ít nhất cũng có thể tu tiên, tốt xấu gì cho cái ngũ linh căn cũng được, cùng lắm tốc độ tu luyện chậm hơn chút mà thôi.

      đến nhà gỗ , Tô Ngưng Mi liền nhìn thấy ngay chính giữa bàn gỗ là ống dẫn kỳ quái, biết đây là thí nghiệm linh căn gì đó, chỉ cần để tay ở phía trước là được, mỗi linh căn có hình dạng tương ứng xuất .

      Kim linh căn, màu vàng.

      Mộc linh căn, màu xanh.

      Thủy linh căn, màu trắng.

      Hỏa linh căn, màu đỏ.

      Thổ linh căn, màu vàng.

      Về phần biến dị linh căn, nếu là lôi linh căn trong ống dẫn có điện quang và tiếng sấm, băng linh căn tượng đóng băng, phong linh căn có gió xuất .

      Do dự nửa ngày, Tô Ngưng Mi rốt cục vẫn để tay đặt ở phía trước ống dẫn, tiếp theo nhìn vào bên trong liền thấy có năm loại màu sắc, mặt đều tái . Được rồi, ít nhất là cái ngũ linh căn, có thể tu tiên, dù sao so với cái linh căn nào là tốt hơn rồi .

      Biết chính mình là ngũ linh căn, Tô Ngưng Mi tuy rằng thất vọng, nhưng cũng gì, ai bảo là vật hi sinh nữ phụ làm gì.

      Bất quá Tô Ngưng Mi có chút hiểu tại sao ngũ linh căn lại là cái linh căn phế vật, đọc ở những tiểu thuyết tu tiên khác, là ngũ linh căn thực ra là linh khí ở thời kì thượng cổ còn động lại chính là cái hỗn độn linh căn phi thường lợi hại, nếu ở chỗ có nhiều linh khí tu luyện, ngày sau tuyệt đối mạnh hơn nhiều so với người chỉ có linh căn. Chẳng qua là sau này linh khí càng ngày càng ít, cho nên những người có ngũ linh căn tu luyện phi thường chậm, kết cục liền làm cho nó trở thành linh căn phế thải. Nhìn bốn phía linh khí tràn đầy, Tô Ngưng Mi cảm thấy có lẽ ngũ linh căn này cũng chẳng phải linh căn phế thải gì.

      Trong nhà gỗ cómột giá gỗ chứa đầy sách, đó có đầy đủ các loại công pháp, còn có pháp thuật phù triện* cùng với phương pháp luyện chế đan dược. Tô Ngưng Mi tinh tế nhìn lần, liền lấy quyển Luyện Khí công pháp cơ bản nhất. tại trước hết phải đạt tới Trúc Cơ mới có khả năng tu hành các loại công pháp khác. Cầm quyển Luyện Khí công pháp, Tô Ngưng Mi cúi đầu, trong nháy mắt tựa hồ phát được ở bên dưới giá sách giống như có tờ giấy ngả sang màu vàng nhìn rất cũ kĩ.

      Để xuống quyển công pháp trong tay ở cái bàn gỗ bên cạnh, Tô Ngưng Mi ngồi xổm xuống mặt đất nhặt lên trang giấy cũ đó.

      trang giấy viết đầy chữ, Tô Ngưng Mi tinh tế đánh giá lần, càng xem ánh mắt càng trừng lớn, cuối cùng liền cười phá lên.

      Tô Ngưng Mi nghĩ tới còn có chuyện như vậy, mặt trang giấy này viết bên ngoài nhà gỗ phía bên trái cách mười tấc có trận pháp của lôi linh căn, trận pháp đó có thể làm cho người ta thay đổi trở thành biến dị lôi linh căn, chẳng qua là phải chịu loại thống khổ vô cùng lớn, nếu ai có thể kiên trì tiếp tục liền có thể trở thành lôi linh căn biến dị, nếu chịu được liền tan thành mây khói.

      Kinh hỉ qua, Tô Ngưng Mi ngược lại bình tĩnh lại, nếu thể thành công liền tan thành mây khói a~, cũng muốn chết, đến cùng nên quyết định như thế nào?

      Suy nghĩ hồi lâu, Tô Ngưng Mi quyết định tạm thời lập tức bắt đầu trận pháp, mà là đem tờ giấy kia kẹp ở bên trong quyển luyện khí công pháp, dù sao trước mắt cần phải sống tốt, mới có thể tu tiên, giờ vẫn chưa muốn mạo hiểm như vậy. Điểm chính là chỉ là nữ phụ, phải nữ chính, nếu là nữ chính ta khẳng định chút do dự lập tức bắt đầu trận pháp, hơn nữa trong sách cũng có tình tiết này, dám vội vàng hành động.

      thời cách tận thế còn bảy ngày, tính toán trước nên mua số thứ, trong gian tuy rằng có thể gieo trồng, nhưng là! Ai lại ngu ngốc dùng nơi tràn đầy linh khí này mà gieo trồng những loại rau củ quả thông thường a~. Cùng lắm đợi tới thời điểm đủ ăn mới gieo trồng cũng muộn.

      Tô Ngưng Mi tại vội tu luyện, mà là ra khỏi gian, mang theo chi phiếu mua các thứ này nọ. Dù sao qua mấy ngày nữa tiền cũng liền trở thành đống giấy bỏ, tốt xấu gì cũng muốn hưởng thụ cảm giác nàng nhà giàu có tiền tiêu xài.

      Vừa định ra khỏi phòng, nhìn thấy cổ chiếc vòng phỉ thúy, Tô Ngưng Mi yên lặng giọng tiếng , chiếc vòng phỉ thúy cổ dần dần biến mất thấy, lúc này mới cảm thấy hài lòng xuống lầu. Vừa xuống liền nhìn thấy Trình Dung ở dưới lầu chờ ,“Tiểu Mi, em muốn đâu?”

      Tô Ngưng Mi quơ quơ chiếc túi trong tay,“Em ra ngoài dạo phố.”

      “Chị cùng với em.” Trình Dung đứng dậy muốn cùng nhau ra ngoài, lại nhìn thấy cổ Tô Ngưng Mi trống trơn, tò mò hỏi,“Tiểu Mi, chiếc vòng cổ phỉ thủy của dì buổi sáng ba đưa cho em đâu?”

      Tô Ngưng Mi nhìn ta cái,“Vật quý trọng như vậy, tự nhiên là đặt ở trong phòng. Đúng rồi, chị à, ba vừa rồi có việc tìm chị, em nghĩ chị vẫn là nên lên xem thử, ngày khác chúng ta lại cùng nhau dạo.”

      Trình Dung chỉ còn cách gật đầu, lên lầu.

      Tô Ngưng Mi sau khi rời khỏi nhà, trước tiên liền thuê cái nhà xưởng hẻo lánh, thứ muốn mua nhiều lắm, muốn đưa tất cả vào trong gian đương nhiên liền muốn tránh tai mắt của người khác, thuê cái nhà xưởng là biện pháp tốt nhất. Nhà xưởng rất nhanh liền thuê được, tiếp theo Tô Ngưng Mi siêu thị Gia Nhạc Phúc, tìm quản lý.

      Quản lý vừa mập vừa lùn nghe thấy Tô Ngưng Mi muốn mua đồ nhiều như vậy, biết đây là khách hàng lớn, liền vui vẻ theo phía sau Tô Ngưng Mi.

      Phương diện ăn uống trong siêu thị đương nhiên là có, trong kho hàng còn lại ít, Tô Ngưng Mi liền muốn nửa. Phương diện đồ dùng, Tô Ngưng Mi quyết định mua hai cái giường, trăm cái chăn, còn có các loại drap giường, khăn lông vật dụng hàng ngày linh tinh cũng đều muốn mua, tóm lại hầu như trong siêu thị có cái gì, Tô Ngưng Mi đều mua cái đó.

      “Quản lý mấy thứ này giúp tôi đưa đến địa chỉ này là được.” Tô Ngưng Mi đem địa chỉ nhà xưởng đưa cho quản lý, quản lý vội vàng gật đầu,“Tô tiểu thư xin yên tâm, trước năm giờ chiều nhất định toàn bộ được đưa đến.”

      Tiếp theo, Tô Ngưng Mi lại tiệm bán lương thực, mua nửa số gạo cùng các loại lương thực khác, cũng nhờ ông chủ toàn bộ đưa đến nhà xưởng. Cuối cùng là vào tiệm trang phục, mua trăm bộ quần áo bốn mùa xuân hạ thu đông, vẫn như trước làm cho người ta đưa đến nhà xưởng.

      Thời điểm mua hết thảy những thứ cần dùng trời cũng tối, Tô Ngưng Mi đến nhà xưởng, những thứ mua toàn bộ đưa đến, chất đầy cả nhà xưởng.

      Quản lý siêu thị cùng ông chủ tiệm lương thực đều tò mò vì sao Tô Ngưng Mi lại mua nhiều thứ như vậy, Tô Ngưng Mi cười cười,“Tôi xem mạng tận thế sắp đến, lo lắng, vội vàng đem những thứ này nọ chuẩn bị hết, chừng về sau còn có thể giữ được tánh mạng.”

      Ông chủ tiệm lương thực vừa nghe, giọng mang đậm tiếng địa phương: “Ai nha, Tô tiểu thư ra cũng tin có tận thế, đứa con học đại học của tôi mấy ngày hôm trước còn gọi điện về tôi đừng đem lương thực bán hết, gì tận thế sắp đến, hắc, xem cái thằng con ngu ngốc này......”

      Quản lý tuy rằng nhịn cười, nhưng Tô Ngưng Mi chung quy cảm thấy biểu cảm của khi nhìn như là , cái lớn SB*.

      Đuổi bọn họ , Tô Ngưng Mi đóng cửa nhà xưởng, vung tay cái những thứ trong nhà xưởng liền tự động vào trong gian.

      Lại ở nhà xưởng đợi chút, Tô Ngưng Mi mới gạt cầu dao điện xuống chuẩn bị trở về. Sắc trời tối đen như mực, Tô Ngưng Mi cũng lái xe, mà bộ đến trạm chờ xe taxi cách đó xa. Xe taxi còn thấy, lại thấy vài người đàn ông có dáng vẻ bỉ ổi.

      Chết tiệt, phải xui xẻo như vậy chứ. Đối với người thường xem thịt văn như Tô Ngưng Mi mà , loại tình huống này rất quen thuộc!

      mạch khoáng: quặng mỏ

      pháp thuật phù triện: phép thuật dùng bùa chú

      SB: là viết tắt của từ “sha bi” mà có nghĩa giản đơn là “tên khốn ngu ngốc”.

      P/s: Khụ khụ ta là editor mới nếu có chỗ nào dịch hay,hoặc văn mượt các nàng ta để ta sửa lại. Còn cái ảnh bìa ta tạm thời giữ lại nếu có được ảnh bìa mới ta để lên ^^
      Hale205, Abby, kabi_ng0k12 others thích bài này.

    2. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Chương 3
      Editor: lovesu
      Tô Ngưng Mi xem đám đàn ông có ý tốt, dáng vẻ bỉ ổi, trong lòng đều nhanh chửi má nó, trở thành nữ phụ cũng đủ xui rồi, mỗi lần gặp phải chuyện này tuyệt đối cũng là những đám đàn ông xấu xí chịu nổi. Nội dung truyện, là việc này xảy ra, Tô Ngưng Mi phá thân* là đoạn thời gian sau tận thế, khi đó bởi vì còn thức ăn, bị bắt theo Trình Dung rời khỏi nhà, tới căn cứ của những người còn sống sót, lúc đó Tô Ngưng Mi chính là bị đám đàn ông ghê tởm luân gian* ......

      Sau này, cũng đáng thương, ác độc nữ phụ luôn gặp phải người đàn ông có chút khó coi, luôn ngừng bị luân, bị gian, cuối cùng cho đến nam chính xuất . đối với nam chính nhất kiến chung tình, cũng bởi vậy chính thức cùng nữ chính kết thù, sau đó bị nam chính đả kích đáng đồng...... Cuối cùng bị nữ chính ném vào bầy thú biến dị bị chúng gian dâm phân thây, tóm lại trong tiểu thuyết là người đoạt giải nữ phụ đáng thương nhất. Lúc trước xem là bởi vì nữ phụ cùng tên cùng họ, đều đặc biệt cảm thấy đau lòng, mỗi lần xem đều đem tác giả mắng đến cẩu huyết lâm đầu*.

      Về phần nữ chính, thế nhưng là người phụ nữ có sức mạnh trâu bò, gặp đàn ông đều là cực phẩm trong cực phẩm, trước khi nam chính xuất đều có lưu luyến với số đàn ông cực phẩm khác, cho đến khi nam chính cuối cùng xuất đầu lộ diện, liền oanh oanh liệt liệt thương nam chính.

      Hồi tưởng nội dung truyện kết thúc, Tô Ngưng Mi sắc mặt càng đen, dựa theo định luật nữ phụ, biết càng về sau loại tình huống này xuất càng nhiều. tuy rằng thích xem thịt văn, nhưng là cũng đại biểu thích bị ooxx.

      “Người đẹp như thế nào lại mình ở nơi này, muốn hay các cùng chơi với em.” Trong đó người đàn ông khóe mắt có nốt ruồi đen ghê tởm cười hì hì . Mặt khác vài người đàn ông dáng vẻ nhơ nhớp bẩn thỉu cũng xông tới, vẻ mặt dâm tà đánh giá Tô Ngưng Mi từ xuống dưới. Trong đó có người cười tủm tỉm vươn tay ra, mắt nhìn xem cái móng vuốt kia đụng đến bộ ngực của Tô Ngưng Mi.


      Tô Ngưng Mi cắn chặt răng, trong lúc đó từ trong gian lấy ra con dao phay, nhát chém ở cánh tay của người đàn ông, người đàn ông đó kêu lên tiếng thảm thiết, ôm chặt cánh tay của mình. Mấy người đàn ông còn lại hiển nhiên biết được người con trước mắt thoạt nhìn là người nhu nhược ngờ ra ngoài lại mang theo con dao phay.

      Tô Ngưng Mi vung dao lên, mặt mày hung tợn,“Còn nhanh cút, cẩn thận tao chém chết tụi mày! Mau cút!”

      Những người đàn ông đó còn do dự khi nhìn thấy vẻ mặt vô cùng hung tợn vung dao của Tô Ngưng Mi, bên tai lại truyền đến tiếng kêu thảm thiết của đồng bọn, rốt cục vẫn là sợ con dao phay, đỡ đồng bọn chạy mất.

      Tô Ngưng Mi hướng đất nhổ ngụm nước miếng, sau đó mới thu hồi con dao phay, xe taxi cũng vừa khéo tới, liền nhanh chân lên taxi trở về Tô trạch.

      tại và ba người kia ở tại tòa nhà mà mẹ của Tô Ngưng Mi mua, hợp đồng nhà viết tên người sở hữu là Tô Ngưng Mi.

      Trở lại phòng khách, nhà dùng cơm chiều, Trần Đức Thanh nhìn Tô Ngưng Mi về trễ nhíu mày lại,“Lêu lổng ở đâu mà bây giờ mới về tới nhà?”

      Tô Ngưng Mi đối với người ba thích chiếm tiện nghi chút hảo cảm cũng có, đem túi hướng sofa trong phòng khách ném tới, đặt mông ngồi xuống bàn ăn, liếc mắt nhìn ông ta cái,“ ra ngoài dạo phố.” Quay đầu nhìn Phùng mẹ ở sau lưng mặt mày hớn hở,“Phùng mẹ, cho con thêm chén cơm, nhiều nhiều chút, con sắp đói chết rồi.”

      Phùng mẹ cười tủm tỉm vào phòng bếp.

      “Cái đứa này, con đây là thái độ gì!” Trần Đức Thanh tức giận vỗ mạnh lên mặt bàn,“Có ai đối xử với người lớn như con ? Còn nữa ngày hôm qua A Dung hỏi vay tiền của con như thế nào lại cho mượn? Chị con chẳng qua là vay tiền mua đồ dự trữ ở trong nhà, nhanh tay đưa chi phiếu cho chị con mau.”

      bên Trình Văn Quân giọng khuyên bảo Trần Đức Thanh,“Thôi được rồi, Tiểu Mi cũng phải cố ý, khẳng định là mấy ngày hôm nay tâm tình tốt, hơn nữa, mua đồ dự trữ làm gì, tận thế gì đó đều là gạt người ta thôi, A Dung con cùng Tiểu Mi ra ngoài dạo nhiều chút, giao lưu kết thêm nhiều bạn bè, đừng cả ngày ở nhà suy nghĩ lung tung.”

      “Mẹ, con biết.” Trước khi chưa gặp nam chính, đối với Trình Văn Quân, Trình Dung nghe lời vô cùng, người Trình Dung để ý nhất chính là mẹ ta. Bởi vậy lúc trước Trình Văn Quân vì muốn cùng Trần Đức Thanh kết hôn, muốn độc chết mẹ của Tô Ngưng Mi, Trình Dung rối rắm lúc, rốt cục vẫn là đồng ý giúp.

      Đối với Trình Dung mà , người ta để ý người khác muốn khi dễ chút cũng được, nếu có người dám khi dễ, khi đó chết tuyệt đối rất thê thảm, nhìn xem kết cục của Tô Ngưng Mi này.

      “Tiểu Mi, ngày mai chị với em cùng nhau dạo phố nha.” Trình Dung quay sang Tô Ngưng Mi cười cười .

      Tô Ngưng Mi ăn, cũng có ngẩng đầu lên, trong miệng đầy cơm chuyện cũng ràng:“Ngày mai em có hẹn với Lục Yên, Lư Lan cùng nhau dạo phố, có thời gian cùng chị. Chị à, chị cũng biết các bạn em thích chị cho lắm, cho nên thể mang theo chị để chịu các bạn em xem thường.”

      Lục Yên và Lư Lan là bạn của Tô Ngưng Mi, đều là tiểu thư nhà giàu, tính cách cũng phải là xấu, từng với Tô Ngưng Mi hai mẹ con Trình gia cũng phải là người tốt, chẳng qua là Tô Ngưng Mi có nghe lột lỗ tai. Trong tiểu thuyết hai người này cũng chỉ đóng vai trò người qua đường, tận thế vừa tới, bởi vì cả hai nhà đều có dự trữ đồ, cuối cùng lúc ra bên ngoài tìm kiếm thức ăn đều bị zombie cắn chết. Trong tiểu thuyết cũng chỉ có câu văn miêu tả các mà thôi, có thể thấy được hai làm người qua đường tới cỡ nào.

      Ngày mai Tô Ngưng Mi đúng là dự định tìm các ấy, chủ yếu là Tô Ngưng Mi còn muốn mua máy phát điện bằng năng lượng mặt trời, có ý định mua hàng trong nước, chất lượng hàng trong nước được tốt lắm, đối với phương diện này cũng ràng, ba Lục cùng với ba Lư quen biết rất nhiều người, chừng có thể giúp . Hơn nữa cũng có ý định làm cho Lục Yên và Lư Lan mua chút đồ dự trữ trong nhà, thân là bạn tốt, cộng thêm muốn nhìn xem hướng của nội dung truyện, nghĩ để hai người bạn tốt như vậy làm người qua đường mà chết.

      Ba người kia nghe vậy, quả nhiên cũng thêm cái gì.

      Ăn cơm chiều, Tô Ngưng Mi cùng Phùng mẹ ở trong phòng bếp rửa chén, nhìn khuôn mặt hiền lành của Phùng mẹ, Tô Ngưng Mi cười tủm tỉm đặt tay lên bờ vai của bà,“Mẹ Phùng, mấy ngày nay con xem mạng thấy nhiều tin tức về ngày tận thế, nếu mẹ Phùng cũng mua chút đồ đem dự trữ ở trong nhà , đề phòng trước chắc ăn hơn đúng ?”

      Mẹ Phùng ở trong sách cũng được tác gia cho làm người qua đường, bị đói chết .

      Mẹ Phùng đem chén bát được rửa sạch đặt lên tủ chén, cười :“Sống cả đời, mẹ cũng tin những thứ đó, đều là gạt người. Tiểu thư, con về sau cũng thể tiếp tục đối với lão gia như vậy, phu nhân lúc trước có để lại khối tài sản lớn làm đồ cưới cho con, toàn bộ đều ở trong tay lão gia, nếu con nghe lời lão gia, mẹ sợ đồ cưới của con đến lúc đó lại rơi vào trong tay hai mẹ con kia. Tiểu thư, mẹ phải hai người bọn họ là người xấu, nhưng con dù sao cũng phải lưu ý chút có phải hay ? Con a, cùng phu nhân rất giống nhau, chính là rất lương thiện.”

      Lão gia cùng phu nhân là chỉ Trần Đức Thanh và mẹ của Tô Ngưng Mi, mẹ Phùng theo mẹ Tô gả cho Trần Đức Thanh liền bắt đầu ở đây làm bảo mẫu, có thể là nhìn Tô Ngưng Mi từng ngày từng ngày lớn lên .

      Tô Ngưng Mi cười :“Được rồi, con nhớ kỹ.” cũng muốn nhiều lời, mẹ Phùng tính cách quật cường, mua đồ chắc chắn mua, dự định sau khi mua xong trực tiếp làm cho người đưa đến Phùng gia.

      Trở về phòng, Tô Ngưng Mi đem cửa khóa trái lại, lập tức tiến vào gian. Chuyện vừa rồi xảy ra làm cho ý thức được vận mệnh vật hi sinh của mình, tùy thời đều có thể gặp nguy hiểm, tại quan trọng nhất chính là nhanh chóng tu luyện, đem quyển luyện khí công pháp mở ra liền bắt đầu tu luyện, chiếu theo lời giải thích ở bên trong, hai chân ngồi xếp bằng lại, hai tay để đối về nhau đặt ở trước bụng, hai mắt nhắm lại, lưỡi đặt ở vòm miệng, hơi thở tự nhiên, đây là tập hợp chân khí, trước phải học tụ hợp chân khí sau đó mới có thể dồn khí đến huyệt đan điền. Tô Ngưng Mi từng bước , ngồi xếp bằng như vậy được giờ, cái gì là chân khí cũng cảm nhận được. Lại ngồi tiếp thêm hai giờ, vẫn như trước cái phản ứng cũng có, lúc thức dậy chân đều tê rần.

      là khóc ra nước mắt a~, vật hi sinh quả nhiên là vật hi sinh. còn cách nào khác, đành phải nghỉ ngơi trước.

      Ngày thứ hai, đầu tiên Tô Ngưng Mi lấy những trang sức đáng giá của mình toàn bộ đem cầm bán, sai biệt lắm được bảy trăm vạn. Ngày hôm qua mua số thứ cũng tiêu hết của năm trăm vạn, bây giờ tổng cộng còn lại là ngàn hai trăm vạn, sợ là máy phát điện bằng năng lượng mặt trời của nước ngoài quá mắc. Tiếp theo là gặp Lục Yên và Lư Lan, cùng hai người bọn họ muốn mua cái máy phát điện bằng năng lượng mặt trời, tốt nhất là nhãn hiệu nước ngoài. Cả hai người đều gọi điện thoại cho ba của mình, ba Lục có người quen về phương diện này, có lẽ khoảng ba ngày sau có thể lấy được hàng, cần tổng cộng là tám trăm vạn.

      Tô Ngưng Mi lập tức để ba Lục đặt hàng, sau đó gửi tám trăm vạn cho ba Lục, làm cho ba Lục sau khi nhận được hàng đưa đến nhà xưởng thuê.

      Cúp điện thoại, Tô Ngưng Mi rốt cuộc thở phào nhõm. Cả hai người bạn tốt đều tò mò nhìn ,“Tiểu Mi, cậu mua cái máy đó để làm gì?”

      Tô Ngưng Mi trừng mắt nhìn, cười :“Tận thế sắp đến, về sau chừng là cần dùng. Đúng rồi, các cậu đồ dự trữ cũng có, nhanh chạy mua , để ngừa chuyện xấu có thể xảy ra.”

      Lục Yên cười lớn, phen vỗ vào vai của Tô Ngưng Mi,“Tiểu Mi, cậu đừng ngốc như vậy, còn tin chuyện này sao, tớ nghĩ cậu đừng phung phí tiền vào những việc đáng nữa, còn bằng giữ lại mà dùng.”

      “Cũng đúng, chuyện bậy bạ này mà cậu cũng tin.” Lư Lan cũng gật đầu tán thành.

      Tô Ngưng Mi biết hai người bạn tốt khẳng định tin, đương nhiên cũng mua. Bất đắc dĩ, cùng bọn họ dạo vòng, sau đó hai người trở về nhà. Tô Ngưng Mi tiếp tục mua các thứ cần dùng, như là lò vi ba, khí ga,..... cuối cùng là mua chiếc Hummer H3, lại mua thêm ít xăng, cơ bản những đồ mà nghĩ tới, toàn bộ đều mua. tại người cũng chỉ còn lại hơn hai trăm vạn .

      Nghĩ nghĩ, hai trăm vạn này cũng muốn giữ lại, các đồ ăn thức uống đều đem đến để ở khối đất trống trong gian, số tiền còn lại mua đồ ăn thức uống trực tiếp làm cho người đưa đến Lục gia, Lô gia và Phùng gia.

      Làm xong hai người bạn tốt và mẹ Phùng còn gọi điện thoại đến trêu .

      Ba ngày sau, ba Lục liền đem chiếc máy phát điện bằng năng lượng mặt trời đưa đến nhà xưởng. Còn lại hai ngày Tô Ngưng Mi đều ở trong gian luyện khí. có biện pháp gì a~, ai bảo là vật hi sinh làm gì, chỉ còn cách cần cù. Thời gian hai ngày đảo mắt liền qua, trong hai ngày này Trình Dung vẫn còn lo lắng, biết từ nơi kiếm ra được chút tiền, mua nhiều đồ ăn thức uống trở về, đem đặt đầy ở trong nhà.

      Đêm đến, Tô Ngưng Mi ở trong gian tu luyện vài giờ, liền ra rửa mặt chải đầu sau đó cảm thấy có chút đói bụng, liền xuống lầu tiến vào phòng bếp muốn làm chút gì đó để ăn. Mới vừa đến cửa phòng bếp, Tô Ngưng Mi liền nghe thấy bên trong truyền đến tiếng kêu kinh hoàng của Trình Dung,“Ba, ba làm gì vậy!”

      Phá thân: còn là xử nữ

      Luân gian: thay phiên cưỡng hiếp

      Cẩu huyết lâm đầu: Theo mê tín dị đoan trước đây, nếu cẩu huyết dính đầu nhân, làm cho pháp mất tác dụng. Về sau được dùng để tả mắng chửi rất hung dữ khiến cho người bị mắng chửi giống như nhân bị nhiễm phải cẩu huyết đầu, có cách gì chống đỡ, bất lực làm gì được.
      1012, Abby, Hale20512 others thích bài này.

    3. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Chương 4
      Editor: lovesu

      Tô Ngưng Mi nghe thấy thanh kinh hoàng, lặng lẽ đến trước cửa phòng bếp ghé mắt nhìn qua, lập tức trông thấy người ba thích chiếm tiện nghi của từ phía sau tiến lại ôm lấy thắt lưng của Trình Dung, Trình Dung sắc mặt liền xanh mét, vừa hoảng lại vừa sợ, vừa tức vừa thẹn.

      Tô Ngưng Mi toét miệng cười cười, dáng vẻ tươi cười có chút hiểm. Trần Đức Thanh là có cảm tình với Trình Dung, thường xuyên tìm Trình Dung quấy rối, chẳng qua là chưa từng có hành động lỗ mãng nào.

      “A Dung, ba rất thích con...... A Dung......” Trần Đức Thanh tay ôm thắt lưng của Trình Dung, tay vén lên áo ngủ của ta, theo bắp đùi mềm mại của ta từ từ hướng lên , nhìn cơ thể của Trình Dung dần lộ ra, Tô Ngưng Mi đều nhịn được nuốt ngụm nước miếng, quả nhiên hổ là nữ chính a~, thoạt nhìn Trình Dung có vẻ khô khan ra dưới lớp quần áo đó là cơ thể làm người ta phải bốc hỏa.

      “Ba, ba làm gì, mau dừng tay, bằng con la lên!” Trình Dung cảm thấy nhục nhã nước mắt đều nhanh rơi xuống, ở trong lòng Trần Đức Thanh dùng sức giãy dụa, lại làm cho Trần Đức Thanh hừ tiếng, động tác càng thêm nóng vội.

      Trình Dung khóc ướt cả khuôn mặt, Tô Ngưng Mi nhìn đến cả hai mắt đều phát sáng.

      Trần Đức Thành bên liếm, bên ,“A Đúng, con đẹp, A Dúng, ba con......”

      “Ba, ba! Con là con của ba mà, ba làm những chuyện như vậy phải là phụ lòng mẹ con sao, van cầu ba thả con ra , con...... Con coi như việc này chưa từng xảy ra.” Trình Dung tại chỉ là người con bình thường, căn bản sức mạnh bằng Trần Đức Thanh, chỉ còn có cách đau khổ van xin, hi vọng ông ta thả ra.

      “Chúng ta lại có quan hệ huyết thống, A Dung, về sau ba đối xử với hai mẹ con các con tốt.” xong để ý đến Trình Dung vừa khóc vừa van xin, tay bắt đầu cởi bỏ quần của mình.

      Trình Dung nhìn thấy, biết đây là cơ hội thoát thân, thừa dịp Trần Đức Thanh vội vàng cởi bỏ quần, lập tức ngẩng đầu cắn lấy lỗ tai của ông ta, Trần Đức Thanh đau đớn kêu lên, buông lỏng Trình Dung ra. Trình Dung hoảng loạn lau nước mắt ở mặt, co đầu gối lên, đá về phía hạ thể Trần Đức Thanh, đau đến thể đứng dậy, che hạ thể, khom lưng ngã xuống dưới đất.

      Tô Ngưng Mi nhìn thấy tình hình như vậy, vội vàng núp ở phía sau chiếc tủ lạnh, vừa vặn làm cho người khác nhìn thấy , liền trông thấy Trình Dung che mặt khóc chạy lên lầu.

      Tô Ngưng Mi cảm thấy có chút mất mát, chỉ thiếu bước nữa là trinh tiết của nữ chính giữ được, là đáng tiếc. việc này cũng giống với nội dung ở trong sách. Trong sách bất kể người đàn ông nào có tình cảm với Trình Dung, hoặc từng có tiếp xúc thân mật đều là cực phẩm, có số ít là những thằng đàn ông bỉ ổi, chẳng qua là còn chưa có tiếp cận được ta toàn bộ đều có kết quả tốt.

      Giống như Trần Đức Thanh, ông ta tuy rằng tuổi bốn mươi, nhưng được bảo dưỡng rất tốt, dáng người cao to, diện mạo cũng xấu. Chẳng qua là cho đến khi chết, ông ta cũng chưa bao giờ chạm được đến cơ thể của Trình Dung.

      Trần Đức Thanh vẫn như trước ôm hạ thể của mình, kêu rên, ràng cú đá vừa rồi của Trình Dung là hề .

      Sờ sờ cái bụng đói cồn cào của mình, Tô Ngưng Mi suy nghĩ, vẻ mặt sảng khoái vào phòng bếp, nhìn Trần Đức Thanh nằm mặt đất, giả bộ kinh ngạc mở to hai mắt,“Ba...... Ba như thế nào lại nằm ngủ ở đất?”

      “Ba...... Ba cẩn thận bị té ngã......” Trần Đức Thanh tiếng khẽ run run, vì muốn con nhìn ra khác thường của mình, đem hai tay ôm hạ thể dời , đặt ở đùi.

      Tô Ngưng Mi nghẹn cười,“A, vậy ba, ba có muốn con dìu ba đứng dậy ?”

      Trần Đức Thanh hàm răng run lên,” ...... cần, để cho...... Ba nằm chút.”
      Tô Ngưng Mi quyết định quan tâm đến ông ta, vui vẻ ở trong phòng bếp khẽ ngâm nga đoạn nhạc, từ trong tủ lạnh lấy ra miếng thịt bò, bắt đầu làm bít tết. Làm xong, lại rót ly rượu nho, lúc này mới hài lòng đến phòng khách mà hưởng thụ, cho đến khi ăn xong lại đem cái dĩa trống vào phòng bếp, bây giờ Trần Đức Thanh chân khẽ run đứng lên, bước từng bước chậm chạp ra ngoài.

      Tô Ngưng Mi nhìn như vậy cười đến thấy mắt,“Ba, có muốn con dìu ba lên phòng ?”

      Trần Đức Thanh mặt đen như than,“ cần......”

      Mắt nhìn đủ, bụng cũng no, Tô Ngưng Mi vui sướng lên lầu ngủ.

      Sáng sớm hôm sau, Tô Ngưng Mi là bị tiếng kêu thảm thiết của Trình Văn Quân ở trong phòng khách đánh thức. liền bật dậy, mặc đại chiếc áo thun và quần jeans, liền chạy nhanh xuống dưới lầu. biết hôm nay chính là ngày tận thế, tám giờ vi rút liền bắt đầu bùng phát toàn thế giới, hễ là người có sức đề kháng tất cả đều trở thành zombie, còn nếu có khi bị zombie cắn hay bị cào trúng là trở thành zombie, hai là trở thành người dị năng, chẳng qua là tỷ lệ trở thành người dị năng là vạn.

      Chạy xuống lầu, liền trông thấy Trình Văn Quân ngồi ở sofa che miệng vẻ mặt hoảng sợ vạn phần nhìn chằm chằm chiếc TV ở đối diện, Trình Dung ở bên cạnh an ủi bà ta,“Mẹ, đừng sợ, có việc gì.”

      Bên cạnh Trần Đức Thanh vẻ mặt cũng tái xanh, hiển nhiên là bị hoảng sợ .

      Tô Ngưng Mi đưa mắt nhìn cảnh tượng máu me ở trong TV, màn hình là hình ảnh của người dường như là phóng viên, trong tay vẫn còn nắm chặt microphone, chẳng qua tại đâu là máu đâu là thịt, còn có đám người mặt mày xanh mét, hốc mắt hãm sâu ‘Đám người’ đó ở người phóng viên cắn cắn, xé đứt từng khối thịt, nhai nhai nuốt nuốt, màn ảnh có chút lay động, bên trong còn truyền đến tiếng thét chói tai và thanh khóc la.

      Trình Văn Quân nắm chặt cánh tay của Trình Dung, khóc đến lê hoa đái vũ*,“A Dung, chuyện gì xảy ra? Là giả đúng ? Sao...... Tại sao lại có chuyện như vậy, đáng sợ......”

      Trình Dung vỗ lưng của bà ta,“Mẹ, đừng sợ, đừng sợ, có việc gì cả.”

      Tô Ngưng Mi xem hình ảnh TV, thấy ghê tởm chịu được, lúc đọc sách so với tự mình trải qua loại chuyện này cảm giác quả nhiên là giống nhau, yên lặng ngồi sofa.

      Phùng mẹ hôm nay nghỉ phép, là Tô Ngưng Mi cho bà tới, cho nên trong nhà chỉ có bốn người bọn họ. Bọn họ ở tại tiểu khu cũng được xem như là khu vực của người giàu có.

      Ở ngoài cửa sổ cũng truyền đến loạt những tiếng thét chói tai, sắc mặt của Trình Văn Quân càng thêm tái nhợt. Vẻ mặt của Trần Đức Thanh cũng trông khó coi đứng dậy về phía cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Tô Ngưng Mi, Trình Dung cũng qua xem. Bây giờ là sáng sớm, vào lúc sáu bảy giờ thường có rất nhiều người già ở tiểu khu ra rèn luyện thân thể, bởi vì người sống ở đây đều là người giàu có, người trẻ tuổi đa số đều dậy sớm làm, bởi vậy trong tiểu khu bình thường đều là người già, còn có vài bà mẹ mang theo con dạo buổi sáng, bên ngoài tại cũng là cảnh tượng đẫm máu.

      Lê hoa đái vũ: trích từ câu " Lê hoa nhất chi xuân đái vũ" trong Trường Hận Ca.

      Ngọc dung tịch mịch lệ lan can

      Lê hoa nhất chi xuân đái vũ

      Miêu tả vẻ đẹp của Dương Quý Phi khi rơi lệ, sau này được dùng để miêu tả vẻ đẹp kiều diễm của người con khi khóc.
      Hale205, kabi_ng0k, phuongvutyty11 others thích bài này.

    4. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Chương 5
      Editor: lovesu
      Tô Ngưng Mi ở lầu hai, nhìn rất ràng tình hình phía dưới, ở hòn non bộ được xây dựng tinh xảo rất mới lạ có vài cái xác chết, mấy cái xác chết đó bụng bị xé mở ra, máu thịt lẫn lộn, có xác chết nội tạng bị zombie lấy ra còn mảnh. những thế có người bị zombie mới sinh ra cắn đứt cánh tay, lại vẫn như trước còn sống, chính là khuôn mặt ướt đẫm nước mắt vừa bò về phía trước vừa hét lên, tuyệt vọng nhuộm đầy cả khuôn mặt. Còn có vài con zombie từng ngụm từng ngụm ăn nội tạng con người vừa mới được móc ra ở tay, khóe môi nhếch nhếch lên mang theo từng khối thịt, xem cực kỳ ghê tởm.

      Cách đó xa, bà mẹ đem đứa con mập mạp đáng của mình che chở ôm chặt vào trong lòng, vài con zombie ở người bà cắn cắn, bà sớm còn hơi thở, nhưng vẫn như trước đem đứa gắt gao bảo vệ ở trong lòng ngực. Đứa bị dọa liền khóc lớn lên, trong miệng kêu mẹ mẹ, nhưng mẹ của bây giờ thể nghe được tiếng kêu của con mình nữa.

      Tô Ngưng Mi nhìn mà trong lòng khó chịu cực kỳ, cảm giác quá chân , cảm giác lúc này hoàn toàn giống với lúc đọc sách, trông thấy đứa kia bị vài con zombie kéo ra từ dưới thân thể của bà mẹ, Tô Ngưng Mi cuối cùng nhìn được nữa, xoay người trở lại ghế sofa ngồi xuống. hít hơi sâu, tại có biện pháp gì giúp đỡ bà mẹ này cùng với đứa , chính mình còn bảo đảm được, đồng tình có tác dụng gì, cho dù bây giờ xuống cũng chỉ có con đường chết.

      Trình Dung và Trần Đức Thanh nhìn thấy sắc mặt đều trắng bệch, rốt cục cũng chịu được, liền trở lại sofa phòng khách ngồi xuống. Trình Văn Quân như trước khóc nức nở, Trình Dung ngồi ở bên cạnh ôm bờ vai của bà ta, an ủi.


      “A Dung, tại tình huống bên ngoài là cái gì? Có...... Có phải hay giống như trong TV?” Trình Văn Quân gắt gao cầm lấy bàn tay của Trình Dung, dường như chỉ cần nghe thấy Trình Dung trả lời phải, bà ta liền có thể lập tức ngất xỉu.

      Nhìn thoáng qua mẹ kế nũng nịu, Tô Ngưng Mi bĩu môi, ở giường cũng chưa từng nhìn thấy bà ta mảnh mai như vậy, ràng là phóng túng chịu được!

      Trình Dung yên lặng gật đầu, Trình Văn Quân lại che mặt ô ô khóc lên. mặt Trần Đức Thanh có chút kiên nhẫn, nhíu mày,“Văn Quân đừng khóc, tuy rằng việc này xảy ra, nhưng chúng ta phải là còn sống sao? A Dung còn mua nhiều thức ăn đồ uống trở về, cũng đủ để chúng ta vượt qua đoạn thời gian, tin tưởng quốc gia mặc kệ chúng ta, trận thiên tai này khẳng định rất nhanh qua thôi.”

      Tất cả mọi người đều trầm mặc, chỉ còn có ông ta mình lầm bầm.

      Trong khoảng thời gian ngắn, chỉ nghe thấy tiếng Trình Văn Quân nức nở, còn có thanh gào khóc thảm thiết ở bên ngoài.

      “Mẹ, được rồi, đừng khóc, để con xuống bếp làm ít đồ ăn .” Trình Dung xong liền đứng dậy vào phòng bếp.

      “Để ba giúp con.” Trần Đức Thanh cũng đứng dậy theo.

      Trình Dung sắc mặt liền trắng, nhắm lại đôi mắt ánh lên tia căm hận, nghĩ đến màn ghê tởm đêm trước, Trình Dung hoảng loạn vội vàng kéo Tô Ngưng Mi sofa,“Tiểu Mi, em theo vào phòng bếp giúp chị tay.” xong ngẩng đầu liếc mắt nhìn Trần Đức Thanh, ngữ khí lạnh như băng ,“Ba, cần, có Tiểu Mi giúp con là được.”

      Tô Ngưng Mi căn bản muốn , ai biết Trình Dung khí lực lớn, đem kéo vào trong bếp.



      Vào phòng bếp, Tô Ngưng Mi có chút thờ ơ tựa người vào cạnh cửa nhìn Trình Dung bận bịu. Tâm tình của vẫn còn chưa trở lại bình thường sau cảnh tượng kinh hồn lúc nãy. Chính là ngẩn người, di động trong túi đột nhiên vang lên, Tô Ngưng Mi vừa lấy ra liền thấy, là Lục Yên. tại tận thế vừa mới đến, các thiết bị truyền thông vẫn còn chưa bị ngưng trệ, có lẽ khoảng tuần sau, TV, nước, internet,.... đều bị đình trệ.

      Tô Ngưng Mi ấn phím nghe, bên trong lập tức vang lên tiếng khóc nức nở của Lục Yên,“Alô, Tiểu Mi, là tớ Lục Yên đây, hu hu, Tiểu Mi là khủng khiếp a, tại sao lại trở nên như vậy, bên ngoài có nhiều zombie......” Tiếp theo đó Tô Ngưng Mi liền nghe thấy bên trong truyền đến thanh của ba Lục,“Tiểu Yên, con đừng khóc, cám ơn Tiểu Mi chưa?” Lục Yên lúc này mới nghẹn ngào : “Tiểu Mi cám ơn cậu a, mấy ngày trước tớ còn chê cười cậu cẩn thận quá, nếu chỉ sợ nhà của tớ lúc này vượt qua được vài ngày, những thứ đồ ăn nước uống mà cậu giúp mua cũng đủ để gia đình tớ kiên trì trong đoạn thời gian dài......”


      Tô Ngưng Mi : “Được rồi, Tiểu Yên đừng khóc nữa, về sau...... tốt hơn......” biết về sau chỉ có tốt hơn, mà ngược lại càng thêm hỏng bét, quốc gia chắc chắn quan tâm đến bọn họ, chẳng qua là các nơi đều bắt đầu thành lập căn cứ, có thể đến căn cứ hay đều phụ thuộc vào khả năng của chính mình, quốc gia căn bản tới cửa đón từng người. A, lộn rồi, tới đón, chẳng qua người được tiếp đón tất cả hoặc có cống hiến cho quốc gia, hoặc là người quyền thế ngập trời.

      “Tiểu Mi, cám ơn cậu a.” Lục Yên lại lời cảm ơn.

      Lục Yên hiển nhiên bị dọa , lảm nhảm cùng Tô Ngưng Mi, hồi lâu mới nghe theo ba Lục cúp điện thoại. Tiếp đó là Lư Lan và Phùng mẹ đều gọi điện thoại tới, cảm ơn Tô Ngưng Mi.

      Sau khi Phùng mẹ cúp điện thoại, Tô Ngưng Mi thở dài.

      Lúc này, Trình Dung làm cơm cũng xong, nấu nồi cháo tiểu mễ và làm bốn ly sữa đậu nành, chiến bốn quả trứng gà, lại nướng bốn cái lạp xưởng,“Tiểu Mi, giúp chị đem ra bàn ăn .”

      Tô Ngưng Mi bưng đồ ăn đem đến phòng khách, nhìn thấy Trình Văn Quân sờ lỗ tai của Trần Đức Thanh, nghi hoặc : “Đức Thanh, lỗ tai của bị gì vậy? Tại sao lại bị trầy?”

      Trần Đức Thanh sắc mặt có chút cứng ngắc,“Ngày hôm qua...... Ban đêm đứng dậy toilet...... cẩn thận va phải.”

      theo phía sau Tô Ngưng Mi Trình Dung nghe vậy, sắc mặt liền khó coi, bàn tay bưng mâm đồ ăn siết chặt lại.

      Bốn người yên lặng dùng bữa sáng, Trình Văn Quân u buồn ngồi ở sofa, cửa sổ sớm bị Trần Đức Thanh đóng lại cách ly với tiếng thét chói tai cùng với tiếng khóc ở bên ngoài, trong phòng yên tĩnh có chút quỷ dị.

      “Con về phòng đây.” Tô Ngưng Mi chuẩn bị trở về phòng rồi vào trong gian bắt đầu Luyện Khí. Tận thế đến, ngay cả bản lĩnh bảo vệ mình cũng có, huống chi còn là vật hi sinh.

      có người quan tâm , tất cả đều yên lặng ở trong thế giới của bản thân.

      Trở về phòng, Tô Ngưng Mi lập tức đem phòng khóa trái, nhìn laptop đặt ở đầu giường, Tô Ngưng Mi do dự chút, liền quyết định trước nhìn xem tin tức mạng như thế nào. Mở máy tính, mở ra trang web, toàn bộ đều là tin tức về ngày tận thế, nhưng chút hữu dụng cũng có.

      “Thế giới xảy ra chuyện gì vậy? Tận thế đến, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”

      “Tôi ở tại xxx tỉnh xxx thị xx phố xx tiểu khu số 415, người nhà tôi đều trở thành zombie, ai tới cứu cứu tôi a......”

      “Mọi người cần hoảng sợ, quốc gia khẳng định đến cứu chúng ta......”

      “Tôi có vài triệu, muốn mướn người lái xe, tôi ở tại......”

      “......”

      Xem những tin tức vô dụng, Tô Ngưng Mi đóng máy tính, lắc mình vào trong gian, đồ trong gian tràn đầy, Tô Ngưng Mi về phía nhà gỗ , dựa theo quyển luyện khí công pháp, ngồi xuống, nín thở tĩnh tâm, bắt đầu cảm nhận linh khí.

      Có lẽ do buổi sáng bị kích thích, lần này Tô Ngưng Mi tĩnh tọa giờ liền cảm giác có cái gì đó giống như trước, cảm giác dường như có linh khí tiến vào bên trong cơ thể, vốn trong đầu có chút đau nhức trong nháy mắt thanh thản hơn rất nhiều. Loại cảm giác này có chút kỳ diệu, cũng biết biểu đạt như thế nào, liền chạy nhanh dựa theo tư thế trong quyển công pháp đem linh khí dẫn vào trong cơ thể điều hòa kinh mạch, làm cho linh khí gột rửa kinh mạch.

      Tô Ngưng Mi lần lượt dẫn khí vào cơ thể, chút cảm giác mệt mỏi và thú vị cũng có. Thẳng cho đến khi ngoài cửa vang lên thanh ‘cộc cộc’, Tô Ngưng Mi lúc này chậm rãi mở mắt, phát gian so với ban đầu lớn hơn gấp đôi. biết gian này cũng thăng cấp, lần đầu tiên dẫn khí vào cơ thể gian cũng trở nên lớn hơn, sau đó khi đạt đến Trúc Cơ gian mới có thể hoàn toàn ra.

      gian so với trước lớn gấp đôi, xuất những bãi đất trống còn có hồ nước trong suốt thấy được cả đáy, bên trong còn có vài con cá con tôm bơi qua bơi lại. Tô Ngưng Mi biết đây chỉ là hồ nước bình thường, muốn có linh tuyền phải đạt tới Trúc Cơ.

      Bên ngoài lại vang lên thanh gõ cửa, “Tiểu Mi, xuống ăn cơm .”

      Tô Ngưng Mi vội vàng ra khỏi gian, lên tiếng,“Dạ, em ra liền.” Mở cửa phòng ra liền thấy Trình Dung xinh đẹp đứng ở ngoài cửa, mặt mang nét vui sướng và kích động khó có thể che dấu, Tô Ngưng Mi có chút nghi hoặc,“Chị, có chuyện gì xảy ra à, sao nhìn chị vui quá vậy?”

      Trình Dung cười cười,“ có việc gì, nhanh xuống ăn cơm , cơm trưa chị làm xong rồi.”

      theo Trình Dung xuống lầu, Tô Ngưng Mi nhìn Trình Dung vui sướng cả người tỏa ra vẻ tự tin, ở phía trước, cảm thấy có chỗ nào đó thích hợp, chuyện gì xảy ra với Trình Dung?

      xuống lầu, bàn cơm bày ra đồ ăn, bốn chén cơm, canh chua tôm viên, cá lư hấp, dĩa bông cải xào.

      Ăn cơm xong, Tô Ngưng Mi đứng ở cửa sổ bên cạnh nhìn ra phía bên ngoài, phát bên ngoài căn bản có người sống, tất cả đều là zombie lảng vãng...... Đúng vậy, tại tận thế vừa mới đến, người bình thường trong nhà đều có đồ ăn đủ sống qua vài ngày, hơn nữa tai hoạ bất thình lình ập tới, tất cả mọi người căn bản dám ra ngoài, chờ thêm vài ngày, biết được tầm quan trọng của thức ăn, mọi người ngồi ở nhà mà chờ chết, toàn bộ đều ra ngoài tìm thức ăn.

      Nhíu mày nhìn đám zombie lảng vãng ở bên ngoài, Tô Ngưng Mi liền nghe thấy thanh của Trình Dung ở phía sau,“Mẹ, mẹ theo con lên lầu chút, con có việc muốn với mẹ.”

      Tô Ngưng Mi mi tâm liền khẽ động, quay đầu liếc mắt nhìn Trình Dung cái, mặt của ta che giấu được vẻ vui sướng.

      Trình Văn Quân giờ phút này tâm tình vẫn như trước được tốt, buồn bã ngồi ở sofa, nghe thấy lời của Trình Dung, giọng mang theo man mác buồn vang lên: “A Dung, chuyện đó thể ở trong này sao?”

      Trình Dung kiên trì muốn lên lầu, Trình Văn Quân chỉ còn cách Trần Đức Thanh tiếng, liền theo lên lầu. Nhìn thân ảnh hai người biến mất ở góc cầu thang, lại nhìn thấy Trần Đức Thanh đứng dậy toilet, Tô Ngưng Mi lúc này mới rón ra rón rén lên lầu, lặng lẽ đứng ở bên ngoài phòng của Trình Dung, đem lỗ tai ghé lên cửa phòng.

      Bên trong vang lên tiếng vui mừng đèn nén được của Trình Dung,“Mẹ, con muốn với mẹ chuyện, mẹ trước hết cần kinh hoàng......”
      1012, Hale205, kabi_ng0k10 others thích bài này.

    5. lovesu

      lovesu Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      707
      Chương 6
      Editor: lovesu
      Tiếp theo đó, Tô Ngưng Mi nghe thấy tiếng kinh hô trong phòng của Trình Văn Quân,“A, A...... A Dung, cái này là gì? Sao...... ngón tay của con...... Đây là tia chớp phải ? Có phải mẹ bị hoa mắt hay ?”

      Tiếng của Trình Dung liền lộ ra vẻ kích động cùng vui sướng vô cùng,“Mẹ, mẹ có nhìn lầm, buổi sáng hôm nay lúc con phát cũng liền hoảng hốt, cái này hình như là lôi điện dị năng. Lúc trước trong những cuốn tiểu thuyết con xem nhân vật chính cũng có khả năng này, tận thế đến chính lúc đó những dị năng tiềm trong con người thức tỉnh, có người là lôi điện dị năng, có người là phong dị năng, còn có người là hỏa dị năng, còn có gian dị năng...... Mẹ, có phải hay thần kỳ? Mẹ, con còn chưa cho mẹ biết, con còn có gian dị năng nữa, con là song hệ dị năng, bất quá bây giờ diện tích gian lớn, chỉ có mười mấy mét vuông ...... Hẳn là thăng cấp. Mẹ, có hai cái dị năng này ở tận thế chúng ta có thể tự bảo vệ mình, chừng còn có thể làm nên nghiệp lớn......”

      Tô Ngưng Mi rốt cuộc nghe nổi nữa, chỉ cảm thấy toàn thân rét run. Cho dù có cướp lấy gian vốn có của nữ chính, ngăn cản ta tu chân, vậy như thế nào, cuối cùng lôi điện dị năng và gian dị năng của ta cũng vẫn thức tỉnh phải hay sao? Cùng với nội dung của tiểu thuyết căn bản có gì thay đổi.


      Ngơ ngác trở về phòng, Tô Ngưng Mi xếp bằng ngồi ở bên cạnh hồ nước trong gian, chỉ cảm thấy đầu của đau. xuyên qua cũng nhiều ngày, nội dung truyện căn bản có thay đổi gì, giống như tận thế vẫn đến, Trình Dung vẫn có lôi điện dị năng và gian dị năng, đây phải là tương lai nhất định trở thành vật hy sinh nữ phụ hạng nhất, bị đàn thú biến dị gian dâm rồi phân thây sao?

      Gắt gao nắm chặt nắm đấm, Tô Ngưng Mi đứng dậy về phía nhà gỗ , tại quyết định bắt đầu trận pháp lôi linh căn biến dị, muốn mình phải có được linh căn biến bị, nếu từ ngũ linh căn chuyển thành lôi linh căn biến dị đối với tương lai khi tu chân cũng tốt hơn, chừng nhất định có thể thay đổi được vận mệnh, nếu biến đổi được, để trận pháp đánh đến tan thành mây khói còn tốt hơn so với bị đàn thú kia hành hạ cho đến chết.

      vào nhà gỗ từ trong quyển luyện khí công pháp lấy ra tờ giấy cũ kĩ chuyển sang màu vàng, mặt giấy có ghi như thế nào để mở trận pháp. Tô Ngưng Mi nhìn kĩ tờ giấy được nửa tiếng, rốt cuộc bước ra nhà gỗ , đến chỗ bày trận pháp, lấy kim đâm vào đầu ngón tay, máu liền rơi xuống chỗ có màu vàng đất, lập tức trận ánh sáng chói mắt lóe lên, mặt đất liền xuất hình ảnh của trận pháp. Do dự chút, Tô Ngưng Mi vẫn dựa theo tờ giấy, bước vào giữa trận pháp.

      Bước vào, Tô Ngưng Mi liền cảm thấy cả người hít thở được, tiếp theo đó bầu trời liền vang lên tiếng sét đánh ‘ầm ầm’. Tô Ngưng Mi ngẩng đầu vừa nhìn thấy chút, cả người liền choáng váng, thế nhưng nhìn thấy được tia sét lớn gần bằng ngón út hướng về phía đánh thẳng xuống, theo bản năng muốn chạy ra ngoài, kết quả chân còn chưa có nâng lên, lại thêm tia sét đánh thẳng xuống mặt đất trước mắt , trực tiếp oanh vang đỉnh đầu của .

      Lập tức, quần áo của Tô Ngưng Mi bị sét đánh thành bụi, toàn thân cũng trở nên đen như mực, mái tóc quý cũng trở thành tổ quạ. Tô Ngưng Mi chỉ cảm thấy cơ thể mình còn cử động được, mềm nhũn run lên, đầu óc cũng lại minh mẫn dị thường, bên tai lại vang lên tiếng sét đánh.

      khóc ra nước mắt, ai tới cứu a, tại sao lại xảy ra chuyện này, chỉ nghĩ bản thân mình có thể bị tan thành mây khói. tờ giấy kia căn bản có viết khi vào trận pháp bị sét đánh a, có ai khổ như !

      suy nghĩ, tia sét lại đánh xuống, làm cho toàn thân của Tô Ngưng Mi chỉ còn có đôi mắt là cử động được.

      Tiếp theo sau đó là tia sét thứ ba thứ tư liên tiếp đánh xuống, Tô Ngưng Mi có cảm giác thân thể của mình còn tồn tại, cái duy nhất còn ở đây với chính là đầu óc, chỉ có cách kiên trì, biết những tia sét này còn muốn đánh đến bao nhiêu lần nữa, chỉ nghĩ đến thể chết như vậy được, người bị trận pháp này làm tan thành mây khói chắc chắc phải là , kiếp sau cũng phải. Tô Ngưng Mi tuy rằng thích xem thịt văn, nhưng ngay cả mối tình đầu còn chưa có, cho nên nhất định thể chết được, tốt xấu gì cũng phải tìm được người bạn trai, làm cho cam tâm tình nguyện nếm thử được hương vị của thịt.

      Ôm tư tưởng như vậy trong đầu, Tô Ngưng Mi liền tiếp tục kiên trì, từng đạo sét vang lên ầm ầm đánh xuống người , lần lại lần, Tô Ngưng Mi cái gì cũng nghĩ đến, chỉ biết kiên trì, cắn răng kiên trì.

      biết qua bao nhiêu lâu, Tô Ngưng Mi mới giật mình nhận ra tiếng sấm bên tai còn, thành công? Tô Ngưng Mi trong lòng liền vui vẻ, cả người rốt cuộc chịu nổi, ầm ầm ngã xuống đất. Nằm mặt đất được thời gian, mới có thể cử động thân mình, giật giật ngón tay, người vừa mỏi vừa đau, tiếp tục nằm thêm tiếng nữa mới miễn cưỡng đứng lên, nhìn thân thể trần truồng của mình, Tô Ngưng Mi cười khổ, cũng thói quen lỏa thể, vẫn là trước hết ra ngoài mặc quần áo.

      đến phòng, nhìn thân thể trống trơn của mình trong gương, Tô Ngưng Mi bỗng nhiên có chút sững sờ, làn da toàn thân của trắng nõn, mái tóc đen cũng trở lại bình thường, căn bản bộ dáng giống như bị sét đánh. Nếu bị sét đánh, quần áo người vì sao lại hóa thành bụi? Cho nên vừa rồi đến cùng có bị sét đánh hay , mắt nhìn thấy tia sét đến cùng là hay là giả? Hay hết thảy là ảo giác của ? Tô Ngưng Mi có chút hiểu.

      Suy nghĩ chút, Tô Ngưng Mi đột nhiên tỉnh ngộ, cười cười, là hay là giả kệ nó, phải thành công rồi sao. Khi tu chân kiêng kị nhất chính là tâm ma, vừa rồi suy nghĩ như vậy cùng tâm ma có gì khác nhau?

      Mặc quần áo vào, lại tiến vào bên trong gian, đến nơi thí nghiệm ở trong nhà gỗ , Tô Ngưng Mi hít sâu hơi, lấy tay để xuống, xem bên trong ống dẫn, mặt đều cứng ngắc .

      phải là có thể đem ngũ linh căn chuyển thành lôi linh căn biến dị sao? tuy là trở thành thành lôi linh căn, nhưng là vì sao ngũ linh căn vẫn còn tồn tại? Đến cùng là chuyện gì xảy ra? Cho nên tại linh căn của là gì? Chết tiệt, đầu giờ rối như tơ vò! Chỉ có linh căn tu luyện nhanh nhất, cũng dễ dàng đắc đạo nhất, vậy cái tình huống của có phải hay tu luyện càng thêm khó khăn?

      Tô Ngưng Mi khóc ra nước mắt, rầu rĩ ra gian, mới vừa bước ra, bên ngoài lại vang lên tiếng Trình Dung gọi xuống ăn cơm, bất tri bất giác ở trong gian cả buổi chiều. Ra khỏi phòng, Trình Dung vẻ tươi cười đầy mặt đứng ở cửa phòng của .

      “Tiểu Mi, nhanh chút xuống ăn cơm, chị làm món tôm hùm cay mà em thích ăn, mau lên chút nếu bây giờ ăn chỉ sợ sau này ăn được nữa.” Trình Dung xong, phen lôi kéo Tô Ngưng Mi xuống dưới lầu. Tô Ngưng Mi dạ tiếng, theo phản xạ muốn đóng cửa phòng của mình lại, kết quả vừa mới kéo, thế nhưng cửa phòng liền xoạch tiếng.

      Kéo...... Gãy? Tô Ngưng Mi sững sờ nhìn cánh cửa ở trong tay mình, đây là chuyện quái quỉ gì đây?

      Trình Dung nghe thấy tiếng vang lập tức quay đầu, nhìn thấy cánh cửa trong tay của Tô Ngưng Mi, cũng ngẩn người, sau đó kinh hỉ : “Tiểu Mi, em đây là năng lực* thức tỉnh sao?”

      Tô Ngưng Mi囧 cũng cảm thấy chính mình giống dường như lúc đóng cửa chưa có dùng hết sức, nguyên cả cánh cửa đều bị kéo cho đến gãy ...... Cho nên tại là năng lực thức tỉnh sao? Hay đây là đãi ngộ cho việc lúc nãy bị sét đánh? Tô Ngưng Mi cảm thấy nguyên nhân hơn phân nửa có liên quan đến việc bị sét đánh. Bất quá, vì sao lại là cái đãi ngộ này a~! Ngẫm lại về sau còn muốn vác cây Khảm Đao lớn dọc đường mà chém zombie, liền cảm thấy khỏi vui vẻ.


      Theo như trong tiểu thuyết, nếu là người biến dị hay người dị năng đều được gọi chung là thức tỉnh giả*

      Trình Dung hiển nhiên là đem Tô Ngưng Mi trở thành thức tỉnh giả, Tô Ngưng Mi cũng có giải thích, tại cuối cùng cũng có năng lực bảo vệ chính mình.

      xuống lầu, bốn người cùng nhau dùng cơm chiều, Trình Văn Quân chuẩn bị thu thập bát đũa, Trình Dung liền ngăn cản lại, cười tủm tỉm : “Ba, mẹ, con có chuyện muốn tuyên bố cùng mọi người, hôm nay con và Tiểu Mi chính thức trở thành thức tỉnh giả.”

      Trần Đức Thanh sợ run lên chút, trong lòng tựa hồ dự cảm có chuyện tốt sắp xảy ra, ngẩng đầu liền thấy Trình Dung nhìn ông ta: “Con buổi sáng lúc thức dậy liền nhận ra mình có lôi dị năng, Tiểu Mi vừa rồi thức tỉnh năng lực.” ta xong, ngón tay nhàng chuyển động, đầu ngón tay liền xuất tia lôi điện, ngón tay chỉ về hướng bình hoa ở góc tường, lôi điện liền nhắm về phía bình hoa, trong nháy mắt bình hoa liền vỡ thành nhiều mảnh .

      Trần Đức Thanh sắc mặt càng thêm tái nhợt .

      Trình Dung liếc mắt sâu nhìn Trần Đức Thanh cái, liền quay đầu sang Tô Ngưng Mi cười : “Tiểu Mi, em cũng biểu diễn cho mọi người xem .”

      Tô Ngưng Mi vui vẻ gì, bất quá vẫn là đồng ý biểu diễn phen, nhàng nắm lấy góc của chiếc bàn ăn bằng gỗ, ‘rắc’ tiếng góc bàn ăn liền gãy rời ra. biết vì sao Trình Dung lại muốn che giấu gian dị năng, dù sao lôi điện dị năng cũng đủ làm cho người khác đố kị, nếu lại thêm gian dị năng chừng người khác càng thêm đố kị tìm mọi cách hãm hại ta, vì thế gian dị năng có thể cần xuất liền cần xuất , Trình Dung vẫn là người cẩn thận.


      Trừ bỏ Trình Văn Quân và Trình Dung, còn lại hai người thể vực dậy tinh thần, Tô Ngưng Mi là vì chuyện linh căn, còn Trần Đức Thanh là hốt hoảng lo sợ.

      Trình Văn Quân nhàng kéo tay áo của Trần Đức Thanh, nhìn cười : “Đức Thanh, A Dung và Tiểu Mi đều trở thành thức tỉnh giả, vui sao? Cho dù về sau có xảy ra những chuyện đáng sợ hơn chúng ta cần sợ hãi, vì có A Dung và Tiểu Mi bảo vệ chúng ta......”

      “Đương nhiên vui vẻ......” Trần Đức Thanh giật giật khóe miệng, tươi cười trông miễn cưỡng.

      Trình Dung nhìn thấy như vậy, liền hừ lạnh tiếng.

      Trong khoảng thời gian ngắn, bốn người đều im lặng . khí trầm mặc, Trần Đức Thanh di động bỗng nhiên vang lên, lấy ra xem, Trần Đức Thanh có chút do dự, rốt cục vẫn ấn phím nghe, “Alô, ba......”

      Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng tràn đầy tinh lực,“Đức Thanh a, là ba đây, tại thế giới đều rối loạn, con có biết hay ? Nơi mà ba cùng mẹ con, còn có nhà của em trai và em con an toàn, trong nhà cũng còn bao nhiêu đồ ăn, con tới đón chúng ta qua nhà của con ở .”

      Trần Đức Thanh sắc mặt có chút khó coi,“Ba, ba cũng biết bên ngoài cũng phải nơi an toàn gì, con làm thế nào qua đón các người được? tại bên ngoài nơi nơi đều là những thứ quái quỷ, nếu như bị bọn họ cắn phải làm sao?”

      Năng lực: trong bản convert nó ghi là lực lượng trong bản raw nó ghi là sức mạnh, năng lực cho nên ta mới lấy từ năng lực nghe nó hay hơn.

      Thức tỉnh giả: ở đây chỉ có số người thức tỉnh được nguồn năng lực kì lạ ở bên trong, giả có nghĩa là người nếu để thức tỉnh người nghe nó hay nên ta để là thức tỉnh giả.
      Last edited: 3/10/15
      1012, Hale205, kabi_ng0k9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :