Vân Long Phá Nguyệt _ Tác giả : Hạ Nhiễm Tuyết - DROP

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Met Culan

      Met Culan Well-Known Member

      Bài viết:
      412
      Được thích:
      1,090
      Từ chương này mình edit, vì làm tiếp nên có lẽ văn phong khác, mong các bạn góp ý để mình sửa chữa. Bên DDLQD bắt đầu bằng chương 82 của quyển 2 và ngưng ngang chương 153 (bên đấy đăng chương hơi lộn xộn, vì thế mình chia chương theo ý mình ) nên giờ mình đăng chương 154 của quyển 2 :)


      QUYỂN 2: CHƯƠNG 154: BỎ QUA

      EDIT: Met Culan


      Tiêu Cẩn Du ngồi lại ghế, ném tấu chương về phía ," Trước tiên ngươi nhìn xem." Tiêu Thanh hàn vừa tiếp nhận, cúi đầu xem lúc, sau đó bên nhìn bên cùng thảo luận với Hoàng Đế.

      Đột nhiên trong lúc đó, Tiêu Thanh Hàn cảm giác ngực nhói đau, che ngực, sắc mặt tái nhợt như tuyết.

      "Cửu đệ, ngươi sao vậy?" Tiêu Cẩn Du thấy khác thường, ném tấu chương trong tay, vội đứng dậy lo lắng nhìn .

      Mà Lang vương lúc này cũng biến đổi, nó ngừng kêu gào, lông toàn thân dựng thẳng lên, biểu cực kỳ bất an. thân ảnh hồng y đợi thông báo liền đột nhiên tiến vào, Minh Phong ngừng thở phì phò, mặt tất cả là mồ hôi, ngay cả quần áo cũng ướt đẫm.

      " Sao vậy Minh Phong?" Mắt Tiêu Thanh Hàn là mảng rét lạnh, mơ hồ biết chuyện gì xảy ra.

      " Quốc sư, Hoàng Thượng." Minh Phong nhìn hai người, mở miệng:

      " thấy tiểu Nhược Nhược."

      Tiêu Thanh Hàn nắm chặt bàn tay, tiếng răng rắc ngừng vang lên, hiển nhiên rất tức giận, khuôn mặt trở nên trầm, tròng mắt lóe qua tia hồng quang.

      Minh Phong và Tiêu Cẩn Du cùng nhìn nhau, đọc được suy nghĩ trong mắt nhau, xong, Tiêu Thanh Hàn bộc phát ma khí.

      " Sao lại thế này?" Tiêu Thanh Hàn gằn từng tiếng.

      Minh Phong cắn răng:" Ta nghe thông báo trong mê trận của quốc sư xuất mấy cỗ thi thể, sau đó chạy đến xem xét, quả thực quần áo, hình dáng giống người bổn quốc, sau đó lại nghe Tử Y tiểu Nhược Nhược rời cùng quốc sư vẫn chưa quay lại lưu đinh lâu, chúng ta đều xem qua lượt trong ngoài phủ, nhưng thấy tiểu Nhược Nhược, cho nên có thể kết luận, nàng nhất định bị bắt cóc.

      " Người đâu." Tiêu Cẩn Du hét lớn tiếng, ngoài cửa liền xuất vài thị vệ, kéo từ bên hông tấm kim bài, ném tới, :" Phong tỏa toàn thành, để ai lọt ra khỏi thành."

      Con ngươi trầm ám của Tiêu Thanh Hàn lóe lên tia sáng bạc, khóe miệng nhướng lên, sát khí tận trời.

      Lúc này, đường bao phủ bóng đen, mấy đội Ngự Lâm quân ngừng xuyên qua những khu phố lớn , toàn bộ cửa thành đều bị phong tỏa, người mặc áo đen vừa thấy, nhanh chóng nhảy lên nóc nhà, rồi lại nhảy xuống, lưng bọn họ là nữ nhân, ánh trăng chiếu xuống, có thể nhìn thấy mặt của nữ tử đó, ánh trăng khiến cho mặt nàng cực kỳ trong suốt, hai mắt nhắm nghiền, nhíu mày thống khổ.

      Cửa thành đóng, mà người mặc áo đen cũng nhanh rời . ai hay biết.

      Trong hoàng cung Nhan quốc, Lôi Liệt đứng ở cung Kiền Lâm, mi tâm mang theo chút ưu tư, sắc mặt cũng cực kỳ trầm. hồi thanh vang lên, quay đầu nhìn về phía cửa, người mặc áo đen lưng mang theo nữ tử đến trước mặt Lôi Liệt.

      Lôi Liệt vừa thấy, lập tức đón lấy nữ tử ôm vào lòng, giống như thứ bảo bối, phẩy phẩy tay, người áo đen nhanh chóng biến mất. Hắc y ưng vệ là tử sĩ do huấn luyện, nhưng chưa bao giờ nghĩ ngày dùng đến bọn họ, nếu phải vì nàng, nghĩ bao giờ có khả năng dùng đến bọn họ. cúi đầu nhìn nữ tử trong lòng, gương mặt quen thuộc này khiến tâm lại nhói đau.

      Tiểu Nhược, tiểu Nhược của .

      Đem nàng đặt giường, vội vàng kiểm tra toàn thân nàng, đến khi phát nàng chỉ bị đánh ở phía sau cổ mới yên lòng kéo tay nàng, áp mặt , nhàng chạm vào sợi tóc của nàng, mặt của nàng. Trong mắt mang theo rất nhiều thần sắc phức tạp, đau đớn, khó nhịn, cùng với , hai tròng mắt tối tăm kia là mảng thâm tình, khiến người ta phải động lòng. Nhưng đáng tiếc nữ tử giường căn bản thấy được.
      Last edited: 24/11/14
      caoduong, gaubonganvunglinhdiep17 thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      NHẢy cóc ư mẹt........lôi này xh làm gì nữa.........rất tiếc a là nam phụ, đau lòng ấy........a ko phải thần giống ai kia nên a chọn quên và nhầm tinh, hazz,.......
      caoduongMet Culan thích bài này.

    3. Met Culan

      Met Culan Well-Known Member

      Bài viết:
      412
      Được thích:
      1,090
      haha gia quá chuẩn:ex10::ex10:, e nhảy cóc gia ơi, bên đấy xin phép nhưng chưa thấy hồi , nhảy cho chắc, say này có cho phép e post bù:runintears::runintears:, gia chịu khó ngủ ngoài khách sạn mấy đêm cũng được :062::062:
      caoduonglinhdiep17 thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Sao lại như thế.....đã xin phép dù ok hay ko cũng phải pm hồi cho mẹtt của gia chứ,..........:yoyo68:........hotel......hotel........ @caoduong ngủ với tôi ko nào:yoyo66::yoyo66::yoyo66:.........hay thích nnuôi muỗi hơn..:hoho:
      caoduongMet Culan thích bài này.

    5. Met Culan

      Met Culan Well-Known Member

      Bài viết:
      412
      Được thích:
      1,090
      Chương 155: XIN LỖI

      Edit: Met Culan

      "Tiểu Nhược, mặc kệ nàng gả cho ai, mặc kệ nàng là thê tử của ai, cuối cùng nàng phải là của ta, là Lôi ca ca của nàng." Vành mắt hồng lên, thực hối hận, lúc trước ở Bách Hoa Chương vì sao lại đối xử với nàng như vậy, nếu lúc ấy nhớ ra, tuyệt tình, như vậy tiểu Nhược của , hay chính cũng phải chịu nhiều đau khổ như vậy, để cuối cùng nàng lại gả cho người khác.

      tại rốt cục bọn họ cũng có thể ở cùng nhau, có thể cùng nhau nhìn ngắm mưa rơi, cùng nhau lắng nghe tiếng gió thổi, ai có thể tách rời bọ họ. Nếu muốn đoạt lấy nàng, vậy phải bước qua xác .

      " Tiểu Nhược, thực xin lỗi, hãy tha thứ cho ta." Trong thanh của mang theo nồng đậm thâm tình, ôn nhu nhìn nữ tử nằm long tháp, nàng chút cũng thay đổi, trừ bỏ sắc mặt so với trước kia hồng nhuận hơn rất nhiều. Nhưng chỉ cần nghĩ, tại nàng là thê tử của người khác, là nam nhân khác khiến nàng chuyển biến, cơn ghen tị của lại bốc lên. Nàng là của , mãi mãi cũng là của .

      Tay rất lớn, lại dùng sức nắm bàn tay bé của nàng, bởi vì đau đớn, trong chốc lát, mày của nàng nhíu lại, " Đau." Nàng rên rỉ tiếng, nghe được thanh của nàng, Lôi Liệt mới đột ngột buông ra, tay nàng bị nắm thành mảng xanh tím.

      Lôi Liệt đau lòng, nhàng vỗ về mặt nàng:" Xin lỗi tiểu Nhược, thực xin lỗi, Lôi ca ca phải cố ý, phải cố ý." xong, đột nhiên trong mắt rơi xuống giọt lệ, rơi mặt nàng, làm gì? quên sinh mệnh của người con nhất, còn cùng người khác thành thân, còn có đứa , tại lại làm nàng bị thương. Rốt cuộc làm gì? ." Tiểu Nhược, ta xin lỗi...." Nam tử đem mặt chôn ở cổ nàng, thấp giọng thầm, ngữ điệu tất cả đều là thống khổ, mà vai Vân Tâm Nhược là mảng ướt đẫm.

      Đôi lông mi dày hơi hé mở, gian xa lại, có hương trúc thanh nhã, Vân Tâm Nhược sâu kính mở mắt ra, rơi vào đáy mắt nàng là mảng sáng chói.

      Nàng ngồi dậy, cổ còn đau, bỗng nhiên trợn to hai mắt, nàng nhớ ra rồi, nàng bị người đánh hôn mê. Đánh giá bốn phía, nơi nơi đều là ánh sáng chói mắt, khí phái tôn quý, dát vàng, nạm ngọc, hoa mỹ đến cực điểm. Nơi này, căn bản phải phủ quốc sư, nơi này là đâu?

      Đẩy chăn phía ra, nàng bước chân trần xuống, lúc đầu có cảm giác lạnh như băng, nhưng đến khi bước lên tấm thảm mềm mại, ra là tấm lông dê. Nàng tìm khắp nơi cũng thấy cửa ra. Bỗng nhiên, cảm giác được cảm xúc bối rối rất mãnh liệt, thân thể có chút kinh hoàng, nàng nhắm lại hai mắt, đợi cái cảm giác này qua, nhưng trái lại, nó càng ngày càng mãnh liệt. Trời đất xoay chuyển, lúc này bàn tay vươn đến đem nàng ôm vào lòng.

      Nàng hoảng hốt, nhưng hơi thở rất quen thuộc, ngực lại dội về những ký ức xưa kia. Cũng xem như trải qua ngàn năm, nàng nhắm chặt hai mắt, giọt lệ rơi xuống.

      Lôi ca ca.....

      Nàng mở hai mắt, đáy mắt mang ưu thương, nam tử trước mắt hình dáng vẫn vậy, nhưng so với trước kia hơn phần khí phách, hơn phần tôn quý, còn có vài phần thâm trầm.

      Nàng vẫn nghĩ từ sau lần đó bọn họ bao giờ có khả năng gặp lại nhau, lại thể tưởng tượng được bây giờ lại chân đứng ở trước mặt .Nhưng lúc gặp lại, tất cả đều biến mất, còn đau đến tâm can phế liệt như lần trước, cũng rung động như xưa kia, chỉ có tia thương cảm xẹt qua, làm lòng nàng chua xót rơi lệ, bọn họ , luôn bi thương như vậy, đau kịch liệt. Nàng biết nhớ lại tất cả.Nhưng nàng còn , có Đỗ Ngàn Lan, mà nàng cũng có Thanh Hàn. Thanh Hàn có lẽ biết nàng mất tích, nhất định rất lo lắng. Chỉ cần nghĩ đến cuồng loạn tìm kiếm mình, thân ảnh đơn kia giống như linh hồn phiêu bạc, lòng nàng liền đau.

      Lôi Liệt nhìn nữ tử ngừng rơi lệ trước mắt, nhớ lại Bách Hoa Chương ngày đó, nàng cũng giống như bây giờ. Những giọt lệ của nàng như những thanh đao hung hăn đâm vào tim .


      CHƯƠNG 156 : UỔNG CÔNG TÁI NGỘ.

      Edit: Met Culan


      "Tiểu Nhược, thực xin lỗi, thực xin lỗi....." tiến về phía trước, thào tự , đem nàng ôm chặt, thân thể ngừng run run, chỉ sợ khi buông lỏng tay, nàng biến mất trước mắt , thực có cách nào để mất nàng.

      Vân Tâm Nhược giãy dụa cũng đáp lại, con ngươi trong suốt có thể thấy đáy, phản chiếu hình ảnh nam tử đau đớt kịch liệt, nàng nhìn biểu tình thống khổ của , nghe tự , nàng cụp mi mắt, tâm vì mà đau, cũng ràng, nàng còn , lòng của nàng tại nam tử khác, đó là trượng phu của nàng, bóng trắng ấy chiếm cứ toàn bộ con người nàng, thể nghĩ đến ai khác.

      Nàng ràng biết bản thân ai, tất cả trước kia, đối với nàng, đều qua. Mà , Lôi ca ca của nàng, nàng chưa bao giờ quên , bởi vì đó là trí nhớ của nàng, trí nhớ chân nhất nàng từng trải qua. Nhưng giờ, nàng còn , cho nên cũng còn ý nghĩa gì nữa. Vậy xin lỗi làm gì, là quên nàng, người khác. Nếu vậy, phải hay nàng nên xin lỗi , tất cả đều qua, bọn họ sớm bỏ lỡ nhau, có lẽ ngay tại cú nổ kia cũng bỏ lỡ rồi.

      " Lôi ca ca..." Nàng gọi tên , thanh quen thuộc, làm cho như sống lại lần nữa, toàn thân run run. Tiểu Nhược của , còn nhận ra , còn gọi tên , tay nàng nhàng vỗ về khuôn mặt tuấn của , sâu trong ánh mắt còn là thâm tình mà chỉ là thương tiếc, thêm chút ngoài ý muốn, ngữ khí của nàng hết sức ôn nhu," Lôi ca ca, có khỏe ?"

      câu " Lôi ca ca khỏe ?" Làm tâm co rút lại đau.

      Loảng xoảng tiếng, là thanh của bát sứ bị vỡ, khiến hai người bọn họ cùng nhìn về phía phát ra tiếng động, người đỡ nữ tữ vẻ mặt tái nhợt, hai mắt ngập nước, thân hình lung lay sắp đổ làm người ta đành lòng.

      " Các ngươi...." Nàng vô ý thức mấp máy môi, ý thức được mình cái gì? Trong lòng như bị nghiền nát, đau đến thể khóc thành tiếng. Lôi ca ca của nàng, thế nhưng ôm nữ nhân khác, thế nhưng lại dùng ánh mắt chỉ dành cho nàng để nhìn nữ nhân khác.

      Thân thể Vân Tâm Nhược đứng thẳng, nhìn về phía nữ tử kia, nhìn về phía bụng nhô cao của nàng, hơi hơi thở dài. Đỗ Ngàn Lan, nghĩ còn có thể gặp lại. Lôi ca ca, vì sao ngươi lại muốn thay đổi? Cuộc sống như vậy tốt sao?

      Lôi Liệt nghiêm mặt nhìn Đỗ Ngàn Lan sắp té ngã, đáy mắt lên tia phức tạp, bàn tay nắm chặt tiết lộ nổi lòng của . Vân Tâm Nhược xem ở trong mắt, trong lòng hiểu vài phần. Lôi ca ca, ngươi ràng cũng nàng, vậy vì sao lại tổn thương nàng? Lòng người phụ nữ rất yếu ớt, thương tổn lần, thể trở về nguyên vẹn, vì nàng trải qua tất cả, nên càng thêm hiểu .

      "Lôi ca ca, ngươi đến đỡ nàng sao?" Vân Tâm Nhược xong, định xoay người rời , để tất cả cho bọn họ giải quyết.

      Lôi Liệt duỗi tay, giữ chặt tay Vân Tâm Nhược, đột nhiên nghĩ đến cái gì lại nhanh chóng buông ra, thế nào lại quên, dị năng của nàng? Con ngươi Vân Tâm Nhược trầm lặng, nhợt nhạt nhưng cũng chứa đau lòng. Vì giãy giụa, vì thống khổ, có lẽ nàng, nhưng cũng Đỗ Ngàn Lan. hai nữ nhân nên khó để quyết định, huống chi nữ tử kia giờ mang trong mình đứa của , cho nên trong lòng lưỡng lự.

      tay trống trơn, Lôi Liệt cắn răng, đến bên người Đỗ Ngàn Lan. Để nàng tựa vào người mình, thân thể run rẩy ngừng, tay căng cứng, hết nắm lại buông, cuối cùng cũng đem nàng ôm chặt, bụng của nàng dựa vào làm chấn động, nơi đó...là đứa của .
      Last edited: 27/11/14
      gaubonganvunglinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :