1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tướng Công, Rời Giường Ăn Chân Gà - Lưu Niên Ức Nguyệt (Update c54)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. fujjko

      fujjko Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      489
      dễ dàng quá, quá may mắn chứng tỏ chắc chắn có bẫy rồi

    2. Pham Trang

      Pham Trang Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      412
      Đùi gà thứ 50: Nửa đêm vào lao thăm Bạch Tiểu Sơ

      “Bạch Tử Sơ, nếu ngươi muốn đại ca ngươi gặp chuyện may nên thành giao dấu của Giáo chủ ra, ta tha cho mạng, bằng …”

      "Ân..."

      tiếng kêu rên vang lên trong trung, Tô Thanh Nhan người trong góc thò đầu ra nhìn chỉ có thể nhìn thấy thân ảnh mơ hồ, biết là người của Giáo chủ hay là ai khác nữa.

      Mà người đầu tiên lên tiếng, từ thanh có thể nhận ra, chính là … Tống thúc!

      Mặc dù chuẩn bị tâm lý, nhưng Tô Thanh Nhan vẫn biết nên đối mặt với chuyện này như thế nào nữa, nàng thực hề nghĩ tới, Tống thúc là người phản bội bọn họ.

      Thôi… Lắc lắc đầu, Tô Thanh Nhan thay đổi góc nhìn, tầm mắt tiếp tục dõi về phía trước tìm kiếm cơ hội cứu Bạch Tử Sơ ra.

      Chỉ thấy lúc này Bạch Tử Sơ ôm đầu gối, ngồi ở trong góc, hai má cũng chôn sâu bên trong, nhìn thể thấy được vẻ mặt của , cả người im lặng. Mà Giáo chủ kia lại bị treo người tường, hai tay bị trói đó, vẫn ngẩng cao đầu như thường, có vẻ gì tức giận.

      Trong khí tràn ngập mùi máu tươi, hình như là toả ra từ người Giáo chủ, nhưng từ góc độ nhìn của Tô Thanh Nhan thể được thực hư.

      Nàng dựng lỗ tai lên, đem nội lực tập trung bên tai rồi cẩn thận nghe ngóng.

      Chắc là vì Bạch Tử Sơ có phản ứng gì, Tống thúc giận giữ, vung roi lên, trong đó truyền ra vài tiếng roi đập vào đá, lạnh lùng : “Bạch Tử Sơ, dấu của Giáo chủ ở nơi nào?”

      Bạch Tử Sơ vẫn im lặng ngồi đó, chỉ là hai tay vốn ôm đầu gối buông thõng bên người từ bao giờ, hai bàn tay giấu trong tay áo động tĩnh, nhưng Tô Thanh Nhan có thể cảm nhận được, hai tay gắt gao nắm chặt lại.

      Tô Thanh Nhan khỏi nhướn mày lên, võ công của Bạch Tử Sơ kém, dù lúc đó là tình huống khẩn cấp, lại bị võng kia vây bắt, nhưng cũng nhanh bị trói bắt như thế chứ. Chỉ là, khó đảm bảo rằng bọn Tống thúc hạ thuốc gì đó linh tinh lên người , dù sao thân thể tuy là bách độc xâm chiếm, nhưng cũng thể chống lại thuốc.

      Giờ này, Tô Thanh Nhan chỉ có thể đứng ở xa mà xem, nhìn tình thế mà hành động, cực kỳ bị động. Nàng thực hận thể xông lên ngay lập tức, đem Bạch Tử Sơ cứu ra, nhưng là, dù sao nàng cũng chỉ có mình, khó thành đại .

      Bên kia, nhìn thấy Bạch Tử Sơ hề có phản ứng nào, Tống thúc nổi điên còn kiên nhẫn được nữa. liền gọi người mở cửa, vào trong nhà giam phẫn nộ đá cước lên thân thể Bạch Tử Sơ. Đúng lúc này, Bạch Tử Sơ đột nhiên lật nghiêng người cái, né , mà lúc này, mới ngẩng mặt lên.

      Nhìn đôi mắt rướm lệ kia mà Tô Thanh Nhan phải giật mình ngây ngẩn cả người. Đôi mắt lộ ra thống khổ cùng lạnh lùng, nước mắt chứa bên trong, chỉ cần khẽ liếc mắt cái đủ khiến cho người khác phải đau lòng.

      Thừa lúc Tống thúc còn chưa hoàn hồn, Bạch Tử Sơ hướng đến cánh cửa bên kia phóng ra ngoài lại gặp người canh bên ngoài, thể lao ra, liền bị đá vào bên trong, phanh tiếng, ngã xuống.

      Tim Tô Thanh Nhan như ngừng đập, tầm mắt vẫn gắt gao dõi theo thân ảnh Bạch Tử Sơ, lâu thể dời . Bạch Tử Sơ ngay cả chút phản kháng cũng có, có thể thấy được trúng phải thuốc gì đó, như vậy, làm sao nàng có thể cứu ?

      Môi nàng gắt gao mím lại, hơi thở trầm xuống, trong đầu thầm kiểm tra lại các biện pháp có thể thực lại lần, cuối cùng chỉ còn duy nhất biện pháp: Chờ! Chờ người của nàng đến cùng cứu , nhưng là….

      Ánh mắt nàng lại tập trung người nam tử áo trắng kia, lại thấy Bạch Tử Sơ còn phản kháng nữa, Tống thúc lại đá thêm mấy cái nữa, mà Bạch Tử Sơ chỉ có thể tự bọc thân mình lại, tuỳ ý để bọn họ đá đánh, chút sức lực phản kháng cũng có, bộ dáng kia khiến Tô Thanh Nhan nhìn mà cả người rét run, tâm như có ai bóp lấy.

      Bạch Tử Sơ bị nàng hạ “Im lặng” thể thành tiếng, nhưng Tô Thanh Nhan cảm giác được rất ràng thân thể Bạch Tử Sơ rất đau, rất đau!

      chỉ có đau, lòng nàng cũng rất đau, mỗi cái đá lên người , mỗi chỗ quần áo bị dơ, màn, màn đều giống như châm cứa cứa vào ngực nàng.

      Hai tay nàng nắm thành quyền, móng tay in lõm xuống, hận thể lập tức xông lên cứu , nhưng thân thủ của Tống thúc nàng , nhưng từ hô hấp của có thể nhận ra võ công của kém, lúc này, nếu nàng phi ra ngoài, chỉ sợ ngay cả bản thân mình cũng thể thoát được.

      Nàng chỉ có thể nhận, hoặc là…

      Mắt đảo cái, nàng lại hạ thấp hô hấp của mình, đem mọi tiếng đá đánh bên tai kia lơ , trong lòng ra quyết định mạnh. Đảo mắt nhìn thoáng qua bên kia, Tô Thanh Nhan khẽ cắn môi, xoay người muốn rời khỏi, nàng cần có viện binh đến cứu Bạch Tử Sơ!

      Đúng lúc này, khi mà bước chân vừa chuyển lại nghe phía sau vang lên tiếng kêu rên kịch liệt, cực kỳ thê lương, đem kéo bước chân của nàng lại. Nghiêng người nhìn lại, chỉ thấy Tống thúc ngồi bệt xuống ôm hạ thể mà đau đớn. Còn Bạch Tử Sơ ngồi co rúm người lại đứng bên, thủ hạ của Tống thúc nhìn thấy Tống thúc gặp chuyện may, vội tập trung lại, mà ít người còn lại tức giận vì hành động của Bạch Tử Sơ, tiến lên ra đòn hiểm với Bạch Tử Sơ.

      Tâm tựa như bị cắt thêm nhát nữa, chậm rãi ma sát, chậm rãi cứa, giờ khắc này, Tô Thanh Nhan chỉ cảm thấy tim mình lại ngừng đập, trước mắt chỉ có người bị hành hạ là Bạch Tử Sơ, nhìn quần áo trắng của có màu đỏ chói mắt của máu, nhìn có sức phản kháng trước những đòn hiểm của kẻ khác, lại nhìn ….

      Bạch Tử Sơ! Ngươi quả nhiên là người vô liêm sỉ! Nàng ngẩng đầu, đem quyết định trở về rút lại. Nàng tìm người nữa là lẳng lặng chờ ở đó, chờ Tống thúc rời .

      lâu sau, vì quá đau đớn, Tống thúc liền hạ lệnh rời . Tô Thanh Nhan phản ứng mau chóng phi lên nóc, vội bám vào vách tường bên , ngón tay bấm sâu, dùng sức cắm xuống tạo thành mười cái lỗ vách để có chỗ bám vào, đem thân thể mình gắt gao ôm lấy nóc nhà lao.

      May mà bên trong này đèn đuốc tối, có chiếu đến chỗ nàng, cho nên nàng ở đó cũng có người nào phát .

      Mắt thấy Tống thúc mang theo đau đớn dưới thân qua, Tô Thanh Nhan khỏi thầm thở ra hơi, nhưng là, còn chưa thở hết hơi, lại thấy Tống thúc dừng bước lại, đứng ngay trước cửa nhà lao. Cả người Tô Thanh Nhan chấn động, chẳng lẽ là nhìn thấy hai thủ vệ bị hôn mê nên hoài nghi có người xông vào bên trong?

      Nhưng thuốc mê kia thời gian nàng tính toán rất tốt, khi nàng vào bao lâu hai thủ vệ kia cũng tỉnh lại, như thế thể có sai sót gì được.

      Khi mà Tống thúc mở miệng , nàng mới phát ra là tự mình hù doạ mình rồi. Nhưng khi nghe xong câu của Tống thúc, Tô Thanh Nhan như bị chậu nước lạnh hắt lên đầu, vì :

      “Bạch Tử Sơ, ngươi đừng giả ngu, càng đừng hy vọng có người đến cứu ngươi! Hôm nay ta thả con ngựa (ý của câu này là thả người về báo tin), đợi khi đám tinh nhuệ của Tố Các đến, ta thu phục tất cả, sau đó lại tiếp tục ép hỏi ngươi! Ha ha ha !”

      xong hẳn rời , nhưng tiếng cười của vẫn vang vọng dứt quanh nhà lao, mà Tô Thanh Nhan treo mình ở phía chậm chạp xuống bởi giờ cả người nàng phát run, hai mắt trống rỗng.

      Cái gì gọi là đám tinh nhuệ mà phài là thủ hạ? Sao lại là hai chữ tinh nhuệ này?

      Sao lại biết được xung quanh nơi này có thủ hạ tinh nhệu của nàng? Nhưng Tống thúc biết được việc này chứng tỏ điều rằng Tố Các bọn họ có thám tử của người khác cài cắm ở đó!

      ...

      Cả người Tô Thanh Nhan đột nhiên chấn động, trong đầu thầm kiểm tra lại việc này lần, cái gọi là “Đợi” là có ý gì? Bạch Tử Sơ bị bắt, hề phản kháng khi bị đánh, Tống thúc lại biết được việc này, chứng tỏ khi trước, ở thời điểm nàng biết, Bạch Tử Sơ từng thầm liên hệ để có được tin tức. Chỉ có khả năng, đó chính là…

      Nàng nhàng phi xuống đất, đến chỗ nhà giam Bạch Tử Sơ, dễ dàng mở cửa ra, vào bên trong nhìn vào người nằm bên trong kia.

      Lúc này, mặt Bạch Tử Sơ vẫn chôn trong cánh tay nhìn mặt, Tô Thanh Nhan cũng dám qua, sợ rằng đây chỉ là cái bẫy, chỉ vì đột nhiên nàng phát , nàng quá coi thường Bạch Tử Sơ, nếu quả mọi việc đúng như vừa rồi nàng suy nghĩ con người Bạch Tử Sơ này phải chỉ khôn khéo bình thường mà phải là tuyệt đỉnh thông minh.

      Nàng lẳng lặng nhìn Bạch Tử Sơ hồi rồi mới cất thanh lạnh như băng ngàn năm: “Ta biết ngươi sao, đừng giả tạo nữa, nếu muốn ta giúp ngươi hãy thành đứng lên !”

      Lời vừa dứt, thân thể Bạch Tử Sơ chậm rãi động đậy, chậm rãi đứng lên, ngồi dậy, miễn cưỡng hé ra khuôn mặt tươi cười với Tô Thanh Nhan. Nhưng giờ này Tô Thanh Nhan hoàn toàn bị nụ cười này làm rung động nữa, chỉ vì nụ cười đó xuất phát từ đáy lòng, ngược lại giống như nụ cười xuất khi gian kế được thực – nụ cười hiểm, mà hai mắt mấy hồn nhiên ngày thường mà thay vào đó là ngoan tuyệt, đây mới là Bạch Tử Sơ chân chính!

      Tô Thanh Nhan lạnh lùng lấy thuốc giải của “Im lặng” từ trong lòng ra, dùng chân khí ném về phía Bạch Tử Sơ.

      Bạch Tử Sơ tiếp nhận được, ngẩng đầu nuốt vào, ho khan vài tiếng cảm giác trong cổ họng phát ra thanh khàn khàn, Bạch Tử Sơ thử vài tiếng: “Làm sao ngươi phát ra?”

      Bạch Tử Sơ từ từ phát bản thân mình có thể được, khoé miệng lộ ra ý cười: “Chậc chậc, thuốc của nàng lợi hại, khiến mọi từ ngữ của ta đều được.” Dù mặt bị người đánh hơi bẩn, nhưng toàn thân có chút nào chật vật, ngược lại giống như là vừa trải qua cuộc đấu, giờ này lộ ra toàn bộ khí phách trong con người chân của .

      Tô Thanh Nhan trả lời vấn đề của , ngược lại nhìn quanh bốn phía, thanh lạnh lùng : “Giờ phải thời điểm chuyện này, ngươi , kế hoạch tiếp theo của ngươi là thế nào?”

      Bạch Tử Sơ yên lặng nhìn nàng, lại nhàng cười cái, tiến lui mấy bước đến chỗ mình vừa ngồi lúc trước, chỉ chỉ lên : “Giúp ta mở cái này ra, lúc trước ta mới chỉ dùng tay nên chỉ có thể tạo ra cái lỗ thế này thôi.”

      Tô Thanh Nhan nghe thế mà ngẩn người ra, nhìn bên đó có cái lỗ sâu, bên trong tối như mực biết có gì trong đó.

      Mà vị trí này chính là chỗ vừa này Bạch Tử Sơ ngồi, chứng tỏ điều, vừa rồi khi Bạch Tử Sơ ôm đầu gối tạo thành thế hai tay chống đó, là vừa rồi tạo thành hay là có chuẩn bị từ trước?

      Có lẽ là cảm nhận được suy nghĩ của Tô Thanh Nhan, Bạch Tử Sơ thở dài : “Đây là chỗ ta chuẩn bị, chỉ tiếc khi học võ công, ta chỉ chú trọng ngoại công và kiếm pháp, nên nội kình có kém chút cho nên chỉ có thể tạo ra cái lỗ như vậy!”

      “Hừ, cho cùng, mục đích của ngươi là lợi dụng ta, để ta giúp ngươi tạo cái động?” Tô Thanh Nhan có động tác gì, nàng nghiêng nghiêng đầu, thấy Bạch Tử Sơ cởi bộ quần áo trắng người, lại lấy trong lòng ra ít thuốc bôi lên vết thương bị người đánh.

      Nhìn thân thể đầy sẹo cùng vết thương mới kia, Tô Thanh Nhan hiểu tại sao lại đau lòng, nhưng giờ phải là lúc thể tình cảm nữ nhi, nàng thầm nghĩ hiểu được rốt cuộc Bạch Tử Sơ muốn làm gì.

      “Khụ khụ” kịch liệt ho khan vài tiếng, Bạch Tử Sơ lấy ra bộ quần áo màu đen, vừa mở ra, muốn thay nhìn thấy người nào đó vẫn tập trung theo dõi : “Nương tử 5 muốn xem ta thay quần áo sao?”

      mặt đỏ ửng lên, lúc này Tô Thanh Nhan mới giật mình mà quay đầu , ngồi xổm xuống, nghiêng người nhìn vào bên trong nghiên cứu xem Bạch Tử Sơ để cái gì bên trong đó vậy.

      “Đừng nhìn, để ta cho nàng biết bên trong đó là gì.”
      mal, fujjko, Neavah Redneval2 others thích bài này.

    3. Pham Trang

      Pham Trang Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      412
      Chương này rất là dài, mà tin buồn là theo bản cont có chương 51, nên là chúng ta bị bỏ lỡ kiện nhé!
      Hằng Lê thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,270
      Để chị kiêma bên web Trung xem

    5. Pham Trang

      Pham Trang Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      412
      Vâng ạ, thank chị @Hằng Lê nhé! Hì hì,

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :