Trùng Sinh Nhàn Hậu - Hàn Hoa Nhất Mộng (Update C15 ) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      k le nam chinh la Chuong Duyen? noi that la k muon nay la nam chinh :yoyo2: minh muon chi tim khac co:031: kiep truoc nay hai chi ma:die:
      honglak thích bài này.

    2. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      hoa ra hoang de nay bi benh ao tuong nang:03: cuu ma cung bi nghi ngo thi dung cuu cho xong T_T toi nghiep chi :runintears:
      Cố Huân Nhiênhonglak thích bài này.

    3. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Haizz, sao cái Chương duyên này lại nghĩ là chị muốn cái ngôi vị Hoàng Hậu kia? Đúbg là đế vương ai cũng đa nghi mà
      honglak thích bài này.

    4. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Ta ko thích thể loại nam chính thích tự cho là đúng này, nhưng vì nữ chính nên tiếp tục theo dõi :4::4::4:
      Cố Huân Nhiên thích bài này.

    5. bear

      bear Well-Known Member

      Bài viết:
      313
      Được thích:
      1,962
      Chương 4 : Đánh Vỡ

      Edit : Bear

      Thời điểm Lục Tĩnh Xu cùng Lục Tĩnh Hảo ngồi xe ngựa tới Tôn phủ thời gian vừa đúng lúc, sớm cũng muộn . Quản của Tôn phủ đứng ở cửa phụ trách tiếp đãi thấy là hai vị tiểu thư phủ Lục Thừa Tướng đến hết sức nhiệt tình cung kính.

      nha hoàn diện mạo thanh tú dẫn đường cho Lục Tĩnh Xu cùng Lục Tĩnh Hảo vào nơi thiết yến . Chỉ nhìn từ bề ngoài có thể nhận thấy được, nha hoàn dẫn đường này hẳn là đại nha hoàn bên người của ai đó .

      Các nàng cuối cùng qua cái cổng vòm khắc hoa văn , hành lang gấp khúc xuất ngay trước mắt, bên những hành lang gấp này là chằng chịt từng chùm hoa cỏ.

      Nha hoàn dẫn các nàng dọc theo hành lang gấp khúc thẳng đến đài phun nước , từ nơi đây Lục Tĩnh Xu cùng Lục Tĩnh Hảo thấy được nơi thiết yến , có ít người đến sớm hơn so với hai nàng .

      Cả hai vừa mới xuống bậc thang, hai vị tiểu thư của Tôn gia tiến lên đón tiếp . Nha hoàn hành lễ với hai nàng xong liền ra phía sau vị tiểu thư thoạt nhìn có vẻ lớn tuổi hơn , xem ra nàng ta chính là đại nha hoàn của Tôn gia đại tiểu thư.

      Lục Tĩnh Xu cùng Lục Tĩnh Hảo đều cười vấn an hai vị Tôn gia tiểu thư và hai câu khách sáo, sau đó tất cả cùng nhau về hướng những người khác đứng .

      Ngay lúc hai vị tiểu thư Tôn gia tới , những người khác cũng chú ý tới Lục Tĩnh Xu cùng Lục Tĩnh Hảo. Thấy được Lục Tĩnh Xu, ít người trước mắt đều tỏa ra ngưỡng mộ , nhưng cũng có vài người chợt lóe lên tia khinh thường.

      Tôn gia đại tiểu thư tuy rằng mới mười bốn tuổi , nhưng lúc chuyện hay làm việc đều thực ổn trọng, có thể thấy được là từ được giáo dưỡng rất tốt .

      Sau khi các nàng qua, Tôn đại tiểu thư liền giới thiệu các nàng với những người khác , đại đa số người có mặt đều nở nụ cười thân mật vấn an hai nàng.

      Đại danh Lục Tĩnh Xu có ý chỉ được lập hậu vốn truyền khắp kinh thành từ nhà phú hộ cho đến dân thường , cho nên cơ hồ ai là nể mặt mũi của Lục Tĩnh Xu. Cho dù có người có cảm giác khinh thường nhưng cũng vẫn phải tham gia náo nhiệt.

      Trong nhóm người đó đúng lúc có hai người là bạn tốt nơi khuê phòng của Lục Tĩnh Hảo, các tiểu thư này lại đều người thẳng thắng , cho nên các nàng cùng nhau chuyện trò khí hết sức hòa hợp.

      Tôn phủ tổ chức buổi yến tiệc ngắm hoa này rất đa dạng , trong phủ có đoàn ca kịch diễn hát , cảnh sắc đều rất tốt nhìn vào đúng là cảnh đẹp ý vui vẹn mười .

      Lục Tĩnh Xu cười với vị tiểu thư nào đó câu,nàng thoáng nhìn bên kia lại có người tới. Những người khác cũng chú ý tới, đều quay đầu nhìn.

      Nữ tử khoác người bộ váy áo trắng pha xanh nhạt làn da trước ngực trắng như dương chi bạch ngọc càng tăng thêm phần thanh lệ, khuôn mặt là nụ cười dịu dàng vừa đúng, quá thân mật cũng quá xa cách. Nàng ta nhàng cất bước, phảng phất khả như mỗi gót chân là đóa sen .

      Ánh mắt Lục Tĩnh Xu lóe lên, nụ cười mặt càng sâu , khi người nọ đến gần nàng khách khí vấn an cùng nàng ta , "Bùi đại tiểu thư." Người thường nhìn qua đều thấy nàng thực lòng cùng nàng ta chào hỏi bình thường.

      Bùi Thiền Yên cũng cười hô tiếng, "Lục đại tiểu thư." Ánh mắt thoáng nhìn Lục Tĩnh Hảo rồi nhanh chóng chuyển sang người Lục Tĩnh Xu , trong lòng nàng ta khỏi thầm cười nhạo.

      Lục Tĩnh Xu nhàng gật đầu, lại cùng mọi người , "Ta cùng muội muội qua bên kia ngắm cảnh." Tiếp đến nàng liền cùng Lục Tĩnh Hảo đến địa phương khác.

      Hành động như vậy nhìn qua có chút quái dị, nhưng người bên ngoài lại mảy may cảm thấy lạ gì .

      Phụ thân Lục Tĩnh Xu là tả tướng, mà phụ thân Bùi Thiền Yên là hữu tướng, hai người ở triều có đủ loại hợp tất nhiên là cần nhiều lời, mà Lục Tĩnh Xu cùng Bùi Thiền Yên quan hệ càng có khả năng có bao nhiêu gaio hảo .

      Nay, Lục Tĩnh Xu sắp vào cung làm hậu, tâm cao khí ngạo như Bùi Thiền Yên làm thế nào mà chịu phục? Hai người còn có thể tâm bình khí hòa chào hỏi tiếng là cực hạn .

      Lục Tĩnh Hảo bị nắm tay dắt đoạn đường, thấy tỷ tỷ thoạt nhìn có cái gì khác thường,nàng khỏi quay đầu nhìn thoáng qua Bùi Thiền Yên, người phía sau sớm bị những người khác vây quanh chuyện.

      "Tỷ, vì sao chúng ta nhất định phải ?" Lục Tĩnh Hảo cảm thấy có chút phục, vô luận là bộ dạng tài nghệ hay là trí tuệ, tỷ tỷ của mình cái nào cũng đều kém so với Bùi gia đại tiểu thư , cho nên nàng nghĩ nhất thiết phải tránh mặt nàng ta .

      Lục Tĩnh Xu thấy muội muội mình ức chế đến đỏ cả khuôn mặt ,nhưng nàng lại thể cho muội muội biết, bởi vì Bùi Thiền Yên này chẳng những về sau cùng vào cung mà còn là sủng phi của hoàng đế nữa . Thậm chí kiếp trước, tỷ tỷ của nàng cũng bị bại bởi người này.

      Mà trải qua kiện ở trong cung gặp Chương Duyên , Lục Tĩnh Xu có thể khống chế tâm tình của mình rất tốt rồi , cho nên nhìn thấy Bùi Thiền Yên nàng cũng có thể bình tĩnh mà đợi.

      Nhưng mà , đây cũng phải là nguyên nhân chủ yếu nàng lôi kéo Lục Tĩnh Hảo rời .

      "Nhiều người vây quanh quá ,tỷ có cảm giác hơi mệt chút. Vừa lúc có thể mượn cớ, nên tỷ liền dứt khoát rời hít thở khí chút , A Hảo tưởng bởi vì cái gì mà tỷ kéo muội rời chứ ?"

      Lục Tĩnh Xu cười nghiêng đầu cùng Lục Tĩnh Hảo , thấy muội muội quả nhiên phồng mặt nữa mới thu hồi tươi cười mà hơi hơi trầm ngâm, rồi lại , "A Hảo cũng cập kê , là nương trưởng thành rồi , có rất nhiều chuyện tỷ tỷ cảm thấy muội thông minh như vậy nhất định có thể tự hiểu , cho nên tỷ cố ý ra với muội ."

      Lục Tĩnh Hảo vẫn luôn nhìn Lục Tĩnh Xu, nhưng đối với việc tỷ tỷ mình đột nhiên như vậy có chút tình hình, nên nàng cũng gì mà chỉ là an tĩnh lắng nghe.

      "Tỷ tỷ chỉ năm nữa phải vào cung ,muội cũng rất nhanh gả cho người ta , về sau rất nhiều chuyện muội cần phải mình đối mặt, mẫu thân phụ thân cùng ca ca cũng có khả năng che chở chúng ta mãi . A Hảo, trong cuộc sống sau này , tỷ tỷ tận lực tận lực nhiều dạy cho muội vài chuyện , đến lúc đó nhất định muội phải lắng nghe kỹ , được chứ ?"

      Lục gia có di nương hay thị thiếp, rất nhiều chuyện trong phủ Lục phu nhân cũng chưa từng gặp qua nên cũng có biện pháp dạy cho các nàng, nhưng điều này có nghĩa là các nàng gặp phải sau này . Tuy rằng vốn nên do nàng dạy muội muội , thế nhưng Lục Tĩnh Xu còn biện pháp nào tốt hơn .

      Lục Tĩnh Hảo dừng bước chân, khẽ cắn môi dưới nhìn Lục Tĩnh Xu, tựa hồ như tiêu hóa những lời vừa nãy, hồi lâu sau rốt cuộc nàng mới gật đầu, mặt lần nữa lại nở nụ cười tươi.

      "A Hảo đều nghe tỷ tỷ ."

      Thấy mình muội muội hiểu ý của mình , Lục Tĩnh Xu cũng cười theo.

      Sau đó , Lục Tĩnh Hảo ước chừng là còn nghĩ đến chuyện vừa mới nên vẫn trầm mặc, Lục Tĩnh Xu cũng gì nữa . Hai người an tĩnh đoạn đường , Lục Tĩnh Xu phát các nàng sai hướng .

      nghĩ tới việc nên quay trở về đúng lúc này, Lục Tĩnh Xu cùng Lục Tĩnh Hảo đều đột nhiên nghe thấy được trận thanh kỳ quái.

      Ước chừng là cùng lúc trong lòng các nàng đều nghĩ có chuyện gì đó , khi chung quanh cơ hồ phát ra tiếng động gì nữa cả hai mới lấy lại tinh thần, bấy giờ hai nàng mới phát giác những thanh này là gì .

      Lục Tĩnh Xu cùng Lục Tĩnh Hảo đều bị tiếng ngâm rên tiêu hồn kia làm cho kinh ngạc . Lục Tĩnh Hảo tuy chưa có trải nghiệm nhưng cũng hiểu tình huống gì , Lục Tĩnh Xu càng thêm cần phải .

      Liền tại lúc đó, các nàng còn nghe thấy được thanh nam tử ra những từ dâm uế . Vốn là các nàng bất giác tới sơn động phía sau núi giả , mà bên trong đó lại có đôi dã uyên ương , tiếng nam nữ giao hoan khiến cho cả hai người đều khỏi đỏ mặt.

      Các nàng vốn nên lập tức rời , nhưng là lại sợ gây ra động tĩnh quá lớn khiến người trong kia chú ý tới, nếu bị họ phát vậy là rất xấu hổ , huống chi ngay lúc yến tiệc đãi khách mà còn dám làm loại chuyện như vậy, sợ là người bên trong đây địa vị ở Tôn phủ cũng thấp.

      Chỉ mới nghĩ như vậy, Lục Tĩnh Xu liền lôi kéo Lục Tĩnh Hảo tìm góc nấp.

      Mấu chốt là, thanh của nam nhân kia vừa truyền đến, Lục Tĩnh Xu cảm giác có vài phần giống như giọng Tôn Lễ , đáng tiếc nàng nghe ràng cũng dám phán bừa . Tỉ mỉ nghĩ lại , nàng lại cảm thấy khả năng này cũng khá lớn.

      Lục Tĩnh Hảo nghi hoặc hiểu sao tỷ tỷ mình lại lập tức rời mà là lôi kéo nàng núp vào chỗ , nhưng nhìn đến tỷ tỷ làm cử chi kêu nàng im lặng , nàng liền áp chế nghi hoặc trong lòng mà ngừng thở chờ đợi .

      Bên trong ngừng truyền ra những thanh xấu hổ, vô luận là mặt Lục Tĩnh Xu hay là Lục Tĩnh Hảo đều càng ngày càng hồng. Đợi đến tiếng kiều "Thiếu gia" xâm nhập vào lỗ tai hai nàng , Lục Tĩnh Hảo mới trừng lớn mắt hoảng sợ nhìn tỷ tỷ mình , còn Lục Tĩnh Xu lại lắc lắc đầu.

      Các nàng cứ như vậy trốn tránh thêm chốc lát, phía trong lại truyền đến trận tiếng vang dâm ô , lâu sau có người từ sơn động trong hòn núi giả ra. Ở vị trí đứng của các nàng có thể khiến người khác phát ra mà lại có thể xuyên thấu qua khe hở hẹp nhìn thấy người vừa ra.

      Chỉ thấy ả nha hoàn kia sửa soạn xiêm y lại chút , rồi sau đó nhanh chân vội vàng rời . Lục Tĩnh Xu cùng Lục Tĩnh Hảo đều nhận ra nha hoàn này, vì lúc các nàng vừa đến Tôn phủ chính là nha hoàn này dẫn đường đưa các nàng vào phủ .

      Lục Tĩnh Xu thầm nghĩ vận khí của mình là quá tốt, đến chuyến Tôn phủ thu hoạch thực , gặp phải tình huống như vậy rất tốt có thể hủy hình tượng gã Tôn Lễ trong lòng muội muội .

      Muội muội của nàng rất thẳng thắng, có tình này diễn ra trước mắt , sau này dù có thế nào A Hảo cũng thể đối với Tôn Lễ có hảo cảm gì nữa .

      thiếu gia mà giữa ban ngày tuyên dâm vậy còn là tư thông với nha hoàn bên người của muội muội mình nữa , A Hảo có khả năng thích gã . Đời trước, A Hảo chính là bị bề ngoài giả tình giả ý của Tôn Lễ lừa gạt , bằng cũng có khả năng muội muội nàng đối với sinh ra cảm tình. Chỉ sợ là dù cho hối hận, nhưng gả vào Tôn gia lại đối với Tôn Lễ tình thâm ý trọng mới là sai càng thêm sai .

      Nha hoàn kia xa nhìn thấy bong dáng nữa , thừa dịp Tôn Lễ còn chưa từ trong núi giả ra, Lục Tĩnh Xu nắm tay Lục Tĩnh Hảo rón ra rón rén rời nơi nấp.

      Cơ hội rất hiếm có , nàng muốn hình tượng của Tôn Lễ hoàn toàn triệt để sụp đổ trong lòng muội muội mình.

      Sau khi cả hai nàng chân rón rén cách xa hòn núi giả kia cũng bị phát giác, Lục Tĩnh Hảo thở dài nhõm hơi, nhưng hoàn toàn có cách nào cùng tỷ tỷ thảo luận chuyện này. Lục Tĩnh Xu nhìn Lục Tĩnh Hảo như vậy cười cái rồi cũng gì.

      Các nàng hướng xa xa đoạn, Lục Tĩnh Xu ngẩng đầu nhìn trời rồi quay đầu về phía muội muội mình , "Chúng ta rời lâu , nếu còn trở về, sợ là Tôn gia tiểu thư cho người đến tìm, chúng ta trở về thôi."

      Lục Tĩnh Hảo nhìn về phía hòn núi giả khi nãy , Lục Tĩnh Xu theo ánh mắt của nàng xem qua lại , " tại sao , chúng ta cách nơi đó rất xa, nếu có người đến tìm chúng ta, cũng bị hoài nghi đâu."

      Ngẫm lại Lục Tĩnh Hảo cũng cảm thấy có lý, nên Lục Tĩnh Xu cùng Lục Tĩnh Hảo liền nhanh chân trở về. Nhưng chưa được hai bước, Lục Tĩnh Xu với Lục Tĩnh Hảo câu gì, hai người liền vừa vừa thỉnh thoảng nhìn quanh bốn phía, bộ dạng nhìn như lạc đường.

      Lục Tĩnh Hảo cho rằng thiếu gia Tôn gia từ hòn núi giả ra , cùng nha hoàn kia rời ,nhưng hề nghĩ đến, bọn họ thế nhưng lại đối mặt nhau vào lúc này .

      Thấy người này nàng mới có cảm giác vài phần nhìn quen mắt, Lục Tĩnh Hảo lại nhất thời nghĩ ra gặp nhau ở nơi nào.

      Cho đến khi người nọ đến gần câu, "Vị này... Là tiểu thư ngày đó tại Long Ân tự tại hạ cẩn thận đụng phải sao?" Lục Tĩnh Hảo mới hiểu ra vì sao nàng lại cảm thấy người này nhìn quen mắt .

      Ngày trước tại Long Ân tự, tuy bị người này đụng phải , nhưng nàng cảm giác được có thể do nóng vội, mà con người cũng có lễ nghĩa , nàng cũng thấy có gì thất lễ mà ngược lại cảm giác diện mạo người này xem như cũng khá.

      Ai biết, hôm nay thế nhưng bắt gặp chuyện này , là làm cho người ta xấu hổ . Nhìn lại con người này bề ngoài đẹp đẽ nhưng nghĩ tới lại là mặt người dạ thú, trông nhã nhặn nhưng lại bại hoại có gì tốt lành cả .

      Lục Tĩnh Hảo tuy lòng cũng muốn đáp lại gì với người này, nhưng làm người thể quá vô lễ, huống chi là các nàng lại là khách của quý phủ mà lại đúng dạo lung tung. Nên Lục Tĩnh Hảo đành phải gật đầu cái, mỉm cười , " ra là Tôn công tử."

      Tôn Lễ nhìn Lục Tĩnh Hảo, nghĩ chắc là vụ tiểu thư tới tham gia hoa yến của muội muội mình . Nhớ tới bộ dáng vừa rồi các nàng nhìn chung quanh, Tôn Lễ nghĩ xong lại hỏi các nàng, "Hai vị tiểu thư là tới tham gia ngắm hoa yến sao ? Vì sao lại tới nơi này, chẳng lẽ bị lạc đường?"

      nhìn chung quanh lượt , thấy nơi này cách nơi thiết yến quá xa, mà Lục Tĩnh Hảo cùng Lục Tĩnh Xu đều gật đầu ý tứ là quả cả hai lạc đường, Tôn Lễ lại , "Có bất tiện khi để tại hạ dẫn đường cho nhị vị, thất lễ . Hai vị tiểu thư chỉ cần dọc theo đường này rồi lại rẽ trái hai lần rồi lên đoạn đường, liền có thể trở về."

      Hai người giống như đụng phải cứu tinh mặt tươi cười càng thêm sáng lạn, hai nàng cùng Tôn Lễ cảm ơn xong liền dựa theo lời mà rời .

      Lướt qua Tôn Lễ đoạn đường, Lục Tĩnh Hảo mới dám buông lỏng hơi, Lục Tĩnh Xu trái lại là vừa lòng . Nhưng mà phía sau , nhìn bóng dáng các nàng Tôn Lễ sờ sờ cằm của mình, trong mắt tràn đầy tính kế.

      Khó khăn lắm đến nơi có thể nhìn thấy những người khác, quả nhiên có nha hoàn tới tìm các nàng, nhìn thấy các nàng tự trở lại liền lập tức vui vẻ , "Hai vị tiểu thư trở về đúng lúc, yến hội lập tức bắt đầu, xin mời theo nô tỳ ."

      Lục Tĩnh Hảo nghe lời , nhất thời cảm giác tỷ tỷ lợi hại, tình huống gì cũng suy tính ràng thấu triệt, bằng các nàng sợ là bị phát . Theo đó nàng liền nhớ tới lời lúc trước Lục Tĩnh Xu , Lục Tĩnh Hảo thầm ở trong lòng ra quyết định.

      Mãi cho đến khi rời Tôn phủ, cũng phát sinh chuyện gì nữa , Lục Tĩnh Xu cũng triệt để buông xuống cọc tâm . Lại nhìn muội muội mình trong lòng nàng cũng còn nhiều sầu lo.

      Lục Tĩnh Xu tin tưởng, đời này muội muội của mình nhất định nhân duyên tốt .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :