1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cuồng tình - Đại Ôn (Drop, Link Hoàn trang cuối)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. mccross

      mccross Active Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      105
      Chương 4: Trường của Bệnh Thần Kinh
      “Bé con, thấy gì ? Về sau nhất định được biến thái như vậy, biết ? Nếu con như thế, mẹ nhất định ném con vào thùng rác”.

      Sáng sớm, bà mẹ dắt đứa con trắng trẻo phấn nộn như búp bê của mình đưa đến nhà trẻ,lúc ngang qua thấy có bóng dáng núp sau tường ở ngã tư ló đầu lên lén lút nhìn Trần Giới, thấy bóng người đó chính xác là Tịch Lục, bà liền mở miệng răn dạy

      Tịch Lục:”…”

      à! Cứ thẳng là con , cần gì phải đứng bên cạnh con bóng gió, như thế là hành động đứng đắn à? Con cũng có lòng tự trọng của con chứ

      Bị mẹ hù dọa, ánh mắt bé lộ ra sợ khiếp đảm sau đó ngẩng đầu nhìn Tịch Lục banh miệng thè lưỡi rồi tức giận quát:”Đồ Biến Thái”

      Tịch Lục :”…”

      Trần Giới nghe phía sau có tiếng người, hơi nghiêng khuôn mặt như hoa. Thấy mẹ con nọ đứng đối diện ngã tư cái gì đó.

      lắc đầu, có chút bất đắc dĩ xoay người tiếp

      Bị đứa bé đáng mắng mình biến thái, thân thể Tịch Lục liền run lên từ góc tường ra. Cậu nhìn thoáng qua người phụ nữ, người phụ nữ có chút e dè nhìn cậu. Nghĩ cậu dù sao thanh niên mười mấy tuổi, cậu mà tức giận đối với mẹ con họ nương tay

      Người phụ nữ ưỡn thẳng người, kéo con ôm vào trong ngực, vẫn kiên trì nhìn về phía Tịch Lục, muốn la hét om sòm lại thấy cậu ngồi xổm xuống song song tầm mắt với con bé, vươn tay sờ đầu nó “Bạn ngoan, biến thái”

      Sau đó đứng dậy, trông thấy Trần Giới xa liền vội vã chạy theo

      Để lại đôi mẹ con vẻ mặt quái lạ, đột nhiên bé trong ngực người phụ nữ kêu lên :” Mẹ mẹ, này nhìn giống như người xấu”

      Người mẹ vươn tay trách con bé :”Con biết cái gì, chẳng lẽ người xấu phải viết lên mặt chữ tôi-là-người-xấu à, mau tới trường kẻo muộn”

      gật đầu bĩu môi theo mẹ

      Bên này, Tịch Lục rốt cuộc đuổi kịp Trần Giới, mới biết vừa vào trong trường, cậu sửa lại quần áo rồi theo, cố gắng làm hành động giống tên biến thái

      Chính cậu mới thèm theo đuôi Trần Giới tới trường

      Vừa tới cổng chưa kịp vào trường, bị tên con trai có giọng vang dội gọi lại..

      “Tịch Lục, cậu lại theo Trần Giới đến trường à!” Giọng cực lớn, trong phạm vi trăm dặm đảm bảo ai ai đều nghe tường tận

      tràng cười trộm từ bên cạnh vọng tới, đám học sinh ngang qua nhìn Tịch Lục bằng cặp mắt như thấy quái vật

      Mà nhân vật nữ chính Trần Giới cũng quay đầu, tiếp tục bước rồi bỗng chốc mất hút trước tầm mắt Tịch Lục

      Tuy đây là , nhưng cậu lại ngượng đỏ mặt có chút tức giận nhìn về phia người tới, nếu phải ở trong trường cậu cho ăn đấm

      Nhìn thấy tên lùn Lữ Giai Huy tới cạnh mình, Tịch Lục tức giận: ” Ải Đản, cậu lung tung gì thế?

      Ải Đản – Lữ Giai Huy là bạn cậu, vì cậu so với cậu ta cao hơn cái đầu và ngồi gần bàn với nhau nên hay qua lại thân thiết, kêu cậu ta là “Ải Đản” bởi lý do cái đầu của cậu ta, cái đầu cao hơn nhưng vẫn là 1m59, dù đứng lẫn trong đám nữ sinh củng chẳng ai thấy được cậu ta

      Nhưng có tính tình tốt, bị bắt nạt cũng cười cho qua chuyện

      Thấy Tịch Lục bị cậu ta chọc điên lên liền hoảng sợ, vỗ vỗ đầu Tịch Lục:” Cái thằng này, đầu có bệnh à? Mình mỗi ngày đều thế mà có thấy cậu phản ứng lớn vậy đâu, phải cậu…” Ài Đản nhón chân lên kê sát tai vào như nữ sinh thỏ thẻ cùng Tịch Lục:” Hôm qua cậu trộm nội y Trần Giới bị tóm, cậu trách mình à?”

      “Mình cố ý , ngờ cậu lại làm ” Ải Đản tự nhủ thầm. “Cũng tại cậu, thích người ta cứ ra làm gì lòng vòng, sao trực tiếp tỏ tình luôn ?”

      Chờ nửa ngày nghe thấy Tịch Lục trả lời, Ài Đản quay đầu mới phát cậu xiết chặt nắm tay,nhìn cậu ta bằng ánh mắt u “Mình biết mà, chính cậu bép xép”

      Thấy tình thế ổn, Ài Đản lập tức co giò vừa chạy vừa :” Được rồi, cậu thích mình , được chưa? Đừng đánh mà!

      Nhìn Ải Đản chạy nhanh hơn thỏ, Tịch Lục thả chậm bước chân, bây giờ mới chú ý từ lúc bước vào cổng trường nhiều người dùng ánh mắt quái dị nhìn cậu chằm chằm

      Hơn phân nửa nữ sinh dùng ánh mắt ghét bỏ, ghê tớm cậu. Còn nam sinh phần nhiều sùng bài và cười nhạo

      Cảm thấy sóng lưng cậu là nhức nhối

      Tịch Lục bước nhanh vào lớp, vừa mới ngồi xuống liền bị đám nam sinh vây quanh. Đề tài chính xoay quanh chuyện hôm qua…

      “Tịch Lục, cậu quá lợi hại trộm nội y của Trần Giới!”

      “Đầu cậu bị úng nước à? Cha Trần Giới dữ như vậy sợ đánh cho tàn phế sao”

      “…”

      Mồm năm miệng mười, lần đầu tiên Tịch Lục mới biết bọn con trai cũng nhiều chuyện quá chứ, bàn nữ sinh bên cạnh nhìn bọn họ phiền chán tiếp tục bàn về chuyện hôm qua ăn chè đậu hủ* hương vị rất ngon lần sau nhất định tiếp

      Tịch Lục cảm thấy rất phiền sau đó trả lời câu:” Vì lúc đó đột nhiên đầu mình xảy ra chút vấn đề”

      Dứt lời đám con trai ôm bụng cười rộ lên :” Tịch Lục đừng đùa nhau chứ, phải đột nhiên đầu cậu có vấn đề, mà là đầu cậu luôn có vấn đề”

      Tịch Lục trầm mặc, cảm thấy cậu trong mắt mọi người cậu như con khỉ làm trò hề

      Ải Đản ngồi bên cạnh nhìn ngứa mắt, vốn có tốt tính cậu liền xen miệng vào:” Được rồi, đùa vừa thôi. Lý Tường, lần trước phải mặt hớn hở sau khi theo người ta về nhà sao? Điền Dương, phải cậu cũng lén nhét bức thư vào trong hộp bút người ta sao? Tớ cảm thấy Tịch Lục dù có sai nhưng ít nhất cậu ấy có cam đảm , bây giở ở thành phố A này ai chả biết cậu ấy thích Trần Giới, các cậu có gan ấy ? câm miệng!”

      Bị điểm tên liền chột dạ đỏ mặt, chỉ sợ càng càng lộ bị người khác nghe thấy, liền gì cả quay lại chỗ ngồi

      Ải Đản phấn khởi quay đầu nhìn Tịch Lục. Định giảng hòa với cậu, dù sao gặp khó khăn có em giúp nhau nhưng cảm thấy Tịch Lục bị đả kích dậy nổi

      Tình cảnh như vậy, vụ Tịch Lục trộm nội y Trần Giới nhiều người đều biết hết rồi

      Đồng thời chính cậu còn nhận ra làm nhiều chuyện tương tự như vậy, làm cho người khác biết nhưng thể trách

      Tịch Lục phát giác ra ,từ lúc cậu trùng sinh càng ngày mọi chuyện ra khỏi tầm kiểm soát

      Nếu đây là cái giá phải trả cho việc cha mẹ cậu sống lại, cậu thấy cái giá quá đắt, cậu tình nguyện giảm thọ còn hơn tại làm tên biến thái

      “Tịch Lục, thầy chủ nhiệm tìm cậu!” Bỗng nam sinh từ bên ngoài chạy vào kêu Tịch Lục tiếng

      Trực giác với cậu biết, thầy chủ nhiệm tìm tuyệt đối phải chuyện tốt

      Ải Đản nhìn Tịch Lục ánh mắt mang biểu tình nén bi thương ,rồi lập tức cầm cuốn truyện tranh bên cạnh đọc tiếp

      Tịch Lục nở nụ cười, cậu tưởng tượng đến ngày cậu chầu trời rồi, sau đó nội dung chuyển thành “Về sau, 818 tôi thành tên bệnh thành kinh”

      Tịch Lục cảm nhận được nhân sinh của cậu con mẹ nó ngu ngốc

      vào văn phòng, liền thấy thầy chủ nhiệm cúi đầu chấm bài tập, cậu ho tiếng ra dấu.Từ lúc vào cậu tự động đứng bên cạnh bàn thầy chủ nhiệm

      Chủ nhiệm lớp chấm vài cuốn bài tập sau đó ngẩng đầu, đẩy cặp kính lên nhìn Tịch Lục :” Tịch Lục, hôm nay em có biết thầy gọi em tới vì cái gì ?”

      Bên cạnh, các thầy giáo dừng tất cả việc trong tay lại toàn bộ lực chú ý đều hướng tới Tịch Lục

      Tịch Lục xiết chặt nắm tay .Quên , cậu nhịn dù sao cậu có khả năng giải thích cho thầy chủ nhiệm biết chính cậu vừa tỉnh lại biến thành tên bệnh thần kinh , đến lúc đó cần thầy chủ nhiệm các thầy khác trực tiếp gọi điện thoại kêu xe bệnh viện tâm thần đến đón mình

      “Biết”

      Thầy chủ nhiệm thở dài hơi,”Em còn , đặt tinh thần lên việc học là tốt nhất, suốt ngày cứ suy nghĩ lung tung, em nghĩ làm như vậy ba mẹ em thất vọng hả? Hả!”

      Tịch Lục trả lời:” Em xin lỗi!”

      Chủ nhiệm nhìn Tịch Lục có chút giật mình, lần trước chính ông với nó về chuyện bé Trần Giới kia, nó như đàn gảy tai trâu . Ông cái gì, nó cũng nghe lọt được chữ nào, lần nay chủ động nhận lỗi. Ông gõ bút lên mặt bàn lộp cộp sau đó kể:” Chuyện này, thầy nghe ba mẹ Trần Giới và ba mẹ em giải quyết riêng nhưng em cũng biết ngày hôm qua việc này náo động đến nhiều người cũng thấy, khó tránh khỏi bị này nọ, chính em phạm sai lầm, em xem ba mẹ em đều bị nhiều người đàm tếu chỉ trỏ em biết ?

      Tịch Lục gật đầu

      “Em nghe lời thầy, về sau đừng quấn quýt Trần Giới nữa. Từ từ giải thích cho nhà Trần Giới kể cả ba mẹ Trần Giới nữa”

      Lúc nghe thầy chủ nhiệm đến câu” về sau đừng quấn quýt đến Trần Giới” trái tim cậu đau như bị kim đâm, nhưng cậu vẫn dùng sức gật đầu

      , em ngộ được nhiều như vậy, thầy gì thêm nữa, em trở về học cho giỏi thành tích tốt, cố gắng có khi vào được trường đại học điểm đấy biết ?” Thầy chủ nhiệm dặn dò

      Tịch Lục gật gật đầu, sau đó :”Thưa thầy em trước”

      “Ừ” Thầy chủ nhiệm gật đầu

      Đợi Tịch Lục vừa rời khỏi văn phòng, có mấy thầy liền :” Đứa bé này đột nhiên nghe lời, như vậy có chút kỳ quái”

      “Ai thế, haizz, nghiệp chướng.Vốn là đứa bé rất hiền, sao lại biến thành tên biến thái thế này? giáo tuổi đời còn trẻ cảm khái

      “Đúng vậy….đáng tiếc”


    2. mccross

      mccross Active Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      105
      Chương 5: Giờ thể dục của bệnh thần kinh

      Đúng, là đáng tiếc

      Kỳ vào lúc Tịch vừa mới nhập học, vì được di truyền gen tốt từ Lục Quyên nên Tịch Lục có làn da trắng, cặp mắt thanh tú, mỗi khi cười lên đều lộ hai má lúm đồng t iền, tóc màu đen từng lọn mỏng dài cũng ngắn, ăn mặc cũng rất tốt. Chiều cao cũng thấp: 1m75, dù sao cậu vẫn còn trong thời kì dậy , đứng cùng nam sinh khác chênh lệch bao nhiêu. Đây là hình mẫu lý tưởng của thiếu nữ mơ ước, tiêu chuẩn phân thành hai loại, y như trong các tiểu thuyết ngôn tình. là si tình chân thành, hai là lạnh lùng cao ngạo…

      Cũng từng có vài bé có tình ý với cậu, nhưng tình ý đó ngay ngày hôm sau bị Tịch Lục làm vỡ mộng

      Nguyên nhân đơn giản vì ngày đó Tịch Lục và Trần Giới là 2 lớp khác nhau, đúng lúc được phân cùng giờ học thể dục .Bên này thầy thể dục vừa mới hô cả lớp giải tán, cậu lập tức trốn đến bên cạnh góc tường, khom lưng, lộ ra nửa khuôn mặt, liếc trộm Trần Giới cách đó xa bị thầy thể dục dạy động tác duỗi thân

      Nếu là như thế cho qua, đến nỗi là bệnh thần kinh, nhiều lắm là si tình mà thôi

      người nào rình coi người đó (……...)

      Có vài nam sinh chú ý đến hành động của Tịch Lục, trong đó có Ải Đản. Mấy đứa nam sinh lớp dưới vỗ vỗ vai Tịch Lục, đáy mắt mang theo ý cười, hỏi:”Sao, để ý bé đó à?”

      Nào biết Tịch Lục cũng chẳng nghe lọt tai, tầm mắt rời giây đến Trần Giới

      Thấy Tịch Lục để ý đến bọn họ, có vài đứa bỏ . Ải Đản cũng nổi giận, Tịch Lục để ý đến cậu, cậu vẫn có thể tự mình tiếp lời

      “Hì hì, bé kia bộ dáng xinh quá, trắng trẻo nõn nà, ực ực” cuối kèm theo tiếng nuốt nước miếng , rốt cuộc Tịch Lục cũng đem tầm mắt nhìn cậu ta cái

      Ải Đản thấy Tịch Lục có phản ứng, liền bắt đầu giới thiệu mình :” Tớ là Lữ Giai Huy, ngồi phía sau bàn cậu”

      mặt Tịch Lục xuất vài giây trống rỗng, hiển nhiên hoàn toàn biết Ải Đản là ai, cậu vốn ngoại trừ Trần Giới ra người ngoài cậu có hứng thú

      Ải Đản nhìn ra Tịch Lục chẳng nhớ cậu, cậu cũng vì thề mà giận, tự nhiên mở miệng hỏi thăm Tịch Lục :”Cậu ngồi đây nhìn lén à?”

      Tịch Lục gật gật đầu

      Ải Đản còn muốn cổ vũ cậu thổ lộ bất thình lình Tịch Lục bật dậy, lời gì bước như bay chạy bay ra ngoài

      Tịch Lục chạy đến thùng rác, rác đổ đầy trong thùng cho nên nhiều học sinh thấy thế đồ uống xong đặt ngay bên cạnh, cậu vươn tay cầm lấy cái chai của Trần Giới vừa mới ném ở nơi đó, cũng thèm để ý nhửng ánh mắt quái dị bên cạnh, trực tiếp tới vòi nước rửa xung quanh thân chai sau đó cầm trong lòng bàn tay lại trờ về góc tường , tiếp tục nhìn lén Trần Giới

      là nhìn lén nhưng thực tế xung quanh rất nhiều đều thấy

      Ải Đản ngất tại chỗ, nhìn cái chai Tịch Lục cầm trong tay nửa ngày nên lời cuối cùng cậu quyết định tìm cho mình lý do tự lừa gạt bản thân chút, cậu cười :” Tịch Lục cậu cầm về nhà để bán ve chai sao?”

      Tịch Lục lắc đầu, đôi mắt đen láy cong cong, vẻ mặt nghiêm tíc :” , tớ muốn đem về nhà cất làm bảo vật, đây là đồ của Trần Giới”

      Ải Đản bối rối

      Cậu cảm thấy chính mình tựa hồ phát ra cái gì đó, lập tức cách Tịch Lục xa ba mét, chạy như gặp thấy quỷ

      Tịch Lục cũng tức giận, tiếp tục trốn góc để nhìn Trần Giới

      Từ dạo ấy, Tịch Lục lại liên tiếp làm vài vụ, đầu tiên là tan học luôn có người nhìn thấy cậu theo Trần Giới nhà người ta lén lút như theo dõi, vẫn là cậu, mỗi ngày vừa hết giờ đúng giờ chạy đến lớp Trần Giối nhìn lên cửa sổ vụng trộm nhìn , còn có bạn tốt và Trần Giới cùng vào Toilet, bạn ra trước Trần Giới, vừa ra thấy Tịch Lục đứng trước cửa toilet nam, ánh mắt mơ màng nhìn về phía toilet nữ

      bạn nữ lúc cấy liên hô lên câu:” Biến thái”

      Biệt danh Tịch Lục bệnh thần kinh bắt đầu từ đấy, nhưng cho dù nhiều người gì cậu cái gì, cậu cũng bỏ ngoài tai. Ải Đản vì ngồi sau tiếp xúc nhiều với cậu, cảm thấy Tịch Lục trừ những chuyện có dính tới Trần Giới cậu mới lên cơn, ngoài ra cậu rất tốt, càng ngày quan hệ hai người càng tốt

      lần Ải Đản hỏi cậu:” Tịch Lục, tại sao cậu trực tiếp thổ lộ , Trần Giới chịu cậu à, cậu xem bây giờ cậu…haizzz”

      Nào biết gương mặt tuấn tú của Tịch Lục trở nên đỏ hồng sau đó trà lời cậu câu:” dám”

      Ải Đản muốn thổ huyết, mẹ nó muốn đập chết thằng này, còn bày vẻ xấu hổ, chuyện vô sỉ cậu làm ít, thế mà câu thích người ta thôi mà ngượng ngùng, đùa nhau đấy à!



      Từ phòng chủ nhiệm trở về, Tịch Lục lập tức vào lớp, Ải Đản lon ton chạy tới hỏi, cậu liền kể lại mọi chuyện cho Ải Đản biết

      Cậu ta nghe xong sửng sốt, hỏi ngược lại:” Cậu muốn xin lỗi Trần Giới?”

      Tịch Lục gật đầu :” , dù sao mình cũng làm nhiều chuyện đúng, hơn nữa thề về sau mình bao giờ làm loại chuyện này nữa”

      Ải Đản suy nghĩ chút:” Lúc tới xin lỗi có thể cùng với cậu được ?”

      Tịch Lục nhíu mày, con ngươi đen như mực với cái nhìn thâm thúy:” kéo theo cậu, cậu lén theo chứ?”

      Ải Đản nhếch môi nở nụ cười:” Hắc hắc, cậu hiểu quá mà!”

      Tịch Lục nhìn đồng hồ:”Chờ hết giờ tiếng , cậu dẫn tớ tới lớp Trần Giới” Thực ra, cậu cũng nhớ lớp Trần Giới là lớp nào, cũng thể trực tiếp hỏi Ải Đản, như vậy mới bị nghi ngờ.

      Ải Đản nghĩ nhiều như thế, hưng phấn dẫn đầu, đối với chuyện sắp xảy ra hứng chí bừng bừng

      Trong giờ tiếng , Tịch Lục cũng nghe giảng nổi.

      Lúc cha mẹ qua đời mấy ngày, lần đầu tiên Tịch Lục cảm giác được cái gì gọi là tứ cố vô thân, bất lực, đám tang của cha mẹ thậm chí đều do cậu cầu người giúp đỡ mới cuối cùng hoàn thành, lòng người bạc bẽo, cha mẹ thương của cậu khi mất rồi cậu chẳng cần gì nữa

      “Tịch Lục à, phải út giúp con.Con xem, và dượng đều có công việc, cả ngày bận đến mức thấy mặt, cũng muốn giúp lắm nhưng mà lực bất tòng tâm”

      “Này… Tịch Lục, nhà có tiền, con cũng biết mà, cũng vô lực, bằng giúp, bất quá ba mẹ con chắc cũng có di chúc để lại?”



      Con người bắt đầu trở nên trưởng thành, nguyên nhân nhiều nhất là tác động từ bên ngoài. Cha mẹ Tịch Lục mất giống như cơ hội khiến cho Tịch Lục trùng sinh, về sau thể tốn thời gian lãng phí thanh xuân nữa

      Nắm chặt bút trong tay, Tịch Lục khẽ cắn môi quyết định làm được thề làm người, người khác đáng tin dựa vào chính mình vậy



      giáo tiếng viết lên bảng, cảm thấy có ánh mắt nào đó “mạnh mẽ” nhìn chăm chăm vào mình, nhìn lên thấy Tịch Lục dùng ánh mắt sáng quắc như trộm nhìn chằm chằm , tay còn ghi chép nhanh chóng, lúc trước Tịch Lục bình thường đều cầm bút phác họa Trần Giới, chỉ nghe giảng vài ba câu, cơ bản ghi chép gì nữa.

      giáo bị ánh mắt kia nhìn có chút sợ hãi, cặp mắt như sói thấy cừu non, đặc biệt bộ dáng đói khát, tổng hợp những chuyện Tịch Lục làm trước đây, theo bản năng vươn tay đè lên ngực mình che cổ áo chữ V ngắn tay

      Từ tiết sau , giáo tiếng trẻ tuổi gần như lấy tốc độ hỏa tiễn tông cửa chạy khỏi phòng học, nhất định phải tới phòng hiệu trưởng kể cho thầy nghe, muốn đổi lớp! Bởi bị tên bệnh thần kinh theo dõi, sợ đợi tiếp nữa, ngày nào đó trong TV đăng bản tin…

      [ giáo bị học sinh của mình trước XXX sau đó giết phanh thây cách dã man]

      Tịch Lục nếu biết bộ dáng chính mình bị giáo xuyên tạc như thế cậu tức đến nỗi phun cả máu ra



      Tịch Lục đánh thức Ải Đản ngủ bò bàn , nước miếng dính lên cả trang sách. Ải Đản mở to đôi mắt, nhìn Tịch Lục sau đó mới bừng tỉnh đứng bật dậy, dùng cổ tay áo quệt miệng rồi lau nước miếng còn sót lại sách, rồi nhướng lông mày với Tịch Lục :” thôi!”

      Tịch Lục:”..” Tôi thề giờ chạm vào sách vở của Ải Đản và quần áo của Ải Đản, bao giờ!

      Có lẽ lần đầu tiên Tịch Lục quang mình chính đại tới lớp Trần Giới, ít các nam nữ sinh trong hành lang kinh ngạc

      Lúc trước Tịch Lục cho dù là rình như giống trộm từ góc bên này chạy đến góc bên kia, đường gấp khúc quanh co mới tới lớp Trần Giới, mới đầu có vài người hỏi cậu làm gì đó, sau này trở thành thói quen xem như thấy cậu

      Hành vi của bệnh thần kinh là cần biết lý do!

    3. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309

    4. mccross

      mccross Active Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      105
      Chương 6: Bệnh thần kinh xin lỗi

      Khi đến lớp, Ải Đản gọi nữ sinh kêu dùm Trần Giới ra ngoài. Vừa dứt lời, mọi người bắt đầu túm tụm như xem kịch, biết hôm nay Tịch Lục lại muốn bày trò gì đây?

      Trần Giới từ lớp chậm rãi ra, thấy Tịch Lục hề ngạc nhiên. Ánh mắt cũng tỏ ra chán ghét, da rất trắng thậm chí có thể là tái nhợt. Ánh nắng chiếu lên mặt , tạo loại ảo giác làm khuôn mặt trong suốt, đôi mắt hạnh nhướn lên lúc nhìn làm cho người khác có cảm giác ôn hòa , con ngươi đen như mực so với người bình thường nhan sắc nhạt hơn nhiều, tĩnh lạnh như hồ nước.

      Làn môi mỏng vẫn duy trì độ cong tự nhiên, hai má khéo léo cùng đường cong xinh đẹp của chiếc cằm, mái tóc đen nhánh thẳng dài vào ngày hè thoạt nhìn hề nóng bức ngược lại trong trẻo thanh lãnh

      Áo trắng ngắn tay đơn giản cùng quần bò bảy phân, tạo cảm giác người loại nên lời

      đến càng gần, trong lòng Tịch Lục như hoa nở cả người đều hưng phấn

      Tim đập càng lúc càng nhanh, mặt cậu đỏ cách bất thường, đầu bắt đầu chóng mặt.

      Tầm mắt dừng người Tịch Lục mặt cậu đỏ như đít khỉ.

      Trần Giới mở đôi môi dùng thanh ngân nga với cậu:”Tịch Lục?”

      Tịch Lục cảm nhận được hooc-mon lên cao, đầu dâng lên dòng nhiệt, sau đó cậu vươn tay vịnh Ải Đản bên cạnh, phòng ngừa bất ngờ té xỉu.

      Tịch Lục đặt cả trọng lượng lên người Ải Đản, Ải Đản thiếu chút nữa chửi thề, quay đầu muốn nổi nóng, bỗng ngây ngẩn cả người.

      Đầu Tịch Lục trống rỗng, chế độ bệnh thần kinh bộc phát, bắt đầu hắc hắc cười ngây ngô.

      Ải Đản giọng run run, giống như hát kinh kịch:” Tịch... Tịch…Tịch Lục... cậu chảy máu mũi….”

      Vẻ mặt Tịch Lục si tình nhìn Trần Giới , máu mũi kết hợp với nụ cười có chút ngốc của cậu.Nam nữ sinh vây xem càng đông.

      Trần Giới nhìn trạng thái ngốc nghếch của cậu, trong ánh mắt có chút bất đắc dĩ cũng có chút tâm tình ra được, nhanh chóng từ trong túi tiền cầm giấy đưa trước mặt Tịch Lục.

      Tịch Lục kích động, vươn tay định giấu vào túi đột nhiên bừng tỉnh lại, cậu đến để hủy bỏ hình tượng biến thái của cậu, chứ phải đến để làm ô danh tiếp, nhịn nửa ngày rốt cuộc vẻ mặt cam lòng lấy giấy lau mũi chảy máu, sau đó dùng ngón cái và ngón trỏ bóp mũi.

      Ải Đản nhìn đồng hồ, mấy phút nữa bắt đầu giờ học, nhịn được lên tiếng nhắc nhở:”Tịch Lục, cậu đến để xin lỗi”

      Bóng lưng Tịch Lục thẳng tắp, đối diện ánh mắt nhuộm màu mực của Trần Giới. Tịch Lục vốn định nhưng nên lời, cậu chỉ biết rằng cả gương mặt giờ của cậu nóng như lửa, vì để chính mình khẩn trương ra lời hoặc càng càng lộn xộn, cậu dời tầm mắt đến cửa sổ bên cạnh.

      “"Trần Trần Trần Trần... Trần Giới! Tôi tôi tôi tới….xin lỗi cậu! Ngày hôm qua tôi làm chuyện bậy… đúng đúng đúng!! Tôi tôi về sau làm chuyện như vậy nữa!”

      Vừa dứt lời chung quanh bỗng ồ lên tiếng cười.

      Chính cậu xong hận tự tát chết chính mình, ngay cả tên đầu đất bên cạnh nể mặt ôm bụng cười quằng quại, đến nỗi muốn lăn lộn đất.

      Mặt Tịch Lục càng thêm đỏ, hôm nay quả là xấu hổ, nghiêng mặt dùng khóe mắt nhìn Trần Giới.

      Cậu mím môi, vươn tay bất giác sờ sau gáy, cậu chỉ khẩn trương biết sao theo bản năng làm hành động này

      Trần Giới nhíu mày, hùa theo mọi người. Càng thấy bộ dạng mất tự nhiên của Tịch Lục ánh mắt ngược lại có vài phần đau lòng.

      Trần Giới đột nhiên lạnh mặt, hai má trắng noãn, ánh mắt bên trong có chút lửa giận, nhìn lượt mọi người xung quanh :” Cười đủ chưa?”

      Có lẽ vì thái độ của làm người bên cạnh hoảng sợ, tiếng cười dần dần lại

      Vài người phỏng đoán Trần Giới vì mất thể diện nên trút giận lên người bọn họ,suy cho cùng nếu mấy có người theo đuổi giống Tịch Lục, có nước muốn điên theo

      Tịch Lục để ý ai khác nhìn cậu như thế nào, chẳng quản họ cười hay mắng cậu, cậu cũng chẳng thiếu miếng thịt nào người, giờ duy nhất cậu để ý tới thái độ Trần Giới thôi.

      Trần Giới khẽ ngẩng đầu, so với nữ sinh đồng học cũng coi là cao chẳng qua so với Tịch Lục thấp hơn chút, đôi mắt trong trẻo và lạnh lùng ngước lên như an ủi Tịch Lục, sóng vai thẳng tắp làm nổi bật khuôn mặt trắng noãn xinh đẹp :” Tịch Lục, tôi để trong lòng, có việc gì”

      Thái độ của làm đám người mở rộng tầm mắt, nghĩ tới người lạnh nhạt như Trần Giới biết như vậy.

      Chả có gì vui cả

      Có vài người lục tục vào lại lớp học

      Tịch Lục đỏ mặt ngừng gật đầu trả lời :” Vậy tốt rồi, Trần Giới về sau tôi tôi tôi làm ra chuyện gì khiến cậu phiền nào nữa, đó” Cậu mở to mắt, đáy mắt đặc biệt tỏa sáng, lúm đồng tiền bên khóe miệng trong lúc lúc lúc , người cậu lộ ra hơi thở của mùa xuân

      Trần Giới nhìn Tịch Lục nửa ngày được câu nào.

      Điều này làm cho Tịch Lục tỉnh ngộ lại, hoàn toàn biết chính cậu gì để tiếp tục đề tài này đây. Tiếng chuông kịp thời reo lên, Ải Đản lôi Tịch Lục về lớp, vẻ mặt cam lòng, cậu còn muốn chuyện tiếp

      Ải Đản :” Tịch Lục, tiết tới là giờ toán, cậu sợ nhưng tớ sợ, có gì lần sau nhé”

      Cuối cùng cậu cũng thỏa hiệp.

      Trần Giới đứng trước cửa lớp nhìn Tịch Lục xa sau đó mới về lớp học



      Đây là lần đầu tiên Tịch Lục giáp mặt trực diện với Trần Giới này, cậu hiểu bản thân mình tựa hồ khi tiếp xúc với ấy hooc mon kích thích tăng cao, huyết áp tăng, cả người lâng lâng, diễn đạt lời câu đủ nghĩa

      Cậu cúi đầu xuống, ngay cuốn bài tập viết tên” Trần Giới” sau đó vẽ vòng tròn bao quanh hai chữ vào bên trong.

      Cuối cùng, cậu vẫn lấy cây bút dùng sức gạch cái tên ấy , bất cứ giá nào chính cậu biến thành tên thần kinh này nguyên nhân chính là Trần Giới, cậu thể buông thả thân thể chính mình làm điều sai trái nữa. Mặc kệ thế nào, cậu muốn từ từ trở lại quỹ đạo làm người bình thường.

      Thoát khỏi biệt danh biến thái

      Ngẩng đầu lên đem lực chú ý toàn bộ đặt vào bảng đen.

      Vì thế, thầy toán giảng tiết sau luôn cảm thấy có loại ánh mắt XXX nhìn chằm chằm ông, làm cúc hoa của ông tự chủ co rút lại

      Khi tan học, Tịch Lục nằm bò lên bàn, sau lưng bị Ải Đản dùng bút chọt chọt, cậu trả lời :”Đừng làm phiền”

      Ải Đản mặc kệ tự mình hỏi:” Tan học cậu qua lớp Trần Giới nhìn chút sao?”

      Tịch Lục gật gật đầu.

      “Ái chà, thay đổi cơ đấy…” Ải Đản cười rộ lên, tiếp tục :” hôm nay nghe cậu cùng Trần Giới chuyện, tớ cảm thấy con bé này tốt, cậu thích nó cũng đúng, vào lúc đó tớ cảm thấy nó giúp cậu đấy.”

      Tịch Lục gì nhìn lên cuốn tập, cái tên “ Trần Giới” bị cậu tô thành mảnh đen nhưng nhìn kỹ lại, mơ hồ còn thể nhìn thấy hai chữ “Trần Giới” kia
      Hoa vô ngữ, vanlactamviem, hanh dau13 others thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Háhá, dù muốn thay đổi thoát khỏi bệnh BT bản chất thấy chị vẫn mặt đỏ tim đập chiện lắp bắp, cute thế :3

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :