1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh]Cuộc sống bình thản hoàn mỹ sau khi trọng sinh-Hạo Trăn (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516

    2. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      Chương27 : Chuyện lãng mạn


      Gần đây Âu Dương Hiên có hơi phiền não, bởi vì Hoàng Tuấn lưu lạc nơi xứ người gọi điện nhờ cậu hỗ trợ, hơn nữa việc này lại là việc mà cậu thực am hiểu. Bất đắc dĩ, chỉ có thể cho 7 người kia cùng nhau thảo luận. Nhiều người sức lớn!


      Vương Ninh và Lưu Mẫn quyết định nước Mỹ du học, thư thông báo cũng nhân được, bây giờ chỉ ở chờ visa. Bởi vì quan hệ của hai người , hai nhà Vương Lưu muốn trước khi họ xuất ngoại cử hành lễ đính hôn , để chính thức xác định quan hệ của hai người bọn họ.


      Điều ấy Vương Ninh vô cùng đồng ý, dù sao khi vào đại học phát sinh chuyện gì ai cũng biết, cậu nguyện ý cho Lưu Mẫn đảm bảo. Nhưng Lưu Mẫn lại từ chối , nguyên nhân của là, ai biết được khi vào đại học có chuyện gì xảy ra, hoặc là đến lúc đó hai người phát thích hợp rồi chia tay làm sao?


      Biết được đáp án này , Vương Ninh bực bội trận lớn. Tóm lại, kết quả là hai người bọn họ vẫn giống như cũ.


      “Làm sao thế, sao mặt cậu lại lo lắng thế? Cần chúng tớ giúp gì ?” Vương Ninh vừa đến phát tâm trạng của Âu Dương Hiên ! Vương Ninh rất ngạc nhiên, chuyện gì có thể làm cho Âu Dương Hiên khó xử như vậy?


      “Hoàng Tuấn nghĩ muốn làm buổi cầu hôn hoàn mỹ dành cho Hải Biên.”


      “Cầu hôn á?” Mọi người kinh ngạc.


      Chuyện tình của Hoàng Tuấn với Hải Biên bọn họ cũng biết. Ở hai người du học đến năm, bởi vì hai người đều lưu lạc bên ngoài, cho nên thường xuyên gặp mặt nhau. và Pháp cũng xa lắm, tình cảm của hai người cứ như thế mà tiến lên. Nhưng là tại bọn họ mới mười tám tuổi thôi mà, nhanh vậy cầu hôn rồi sao? Có phải quá sớm hay ?


      “Bọn họ xảy chuyện gì à?” Ngô Thần ái muội nhìn Âu Dương Hiên. Âu Dương Hiên tức giận nhìn thoáng qua bạn , nghĩ rằng, bé con này chuyện gì cũng có thể nghĩ ra được!


      “Em có thể tự mình hỏi bọn họ!” Đây là câu trả lời của Âu Dương Hiên .


      “Chắc là cầu trong nhà của bọn họ .” Vương Ninh nghĩ đến mình, rồi nhìn lại gia đình của Hoàng Tuấn và Hải Biên, khả năng như vậy là rất lớn.


      “Vậy cậu phiền về chuyện gì?” Ma Giai tò mò hỏi Âu Dương Hiên.


      Âu Dương Hiên nhìn mọi người, câu “Cậu ta bắt tớ phải nghĩ cách.”


      “Ha?” Âu Dương Hiên ra điều này làm cho mọi người giật mình . Hoàng Tuấn cầu hôn mà lại bắt Âu Dương Hiên phải nghĩ cách? Quái dị quá ! Con người mạnh mẽ như vậy cũng có lúc gặp khó khăn!


      “Cho nên tớ nghĩ mọi người phải cùng nhau đến nghĩ biện pháp, chỉ có mình tớ tớ thể giúp cậu ta được.”


      “Dùng máy bay điều khiển!” tới mấy phút, Đường Vũ lên tiếng giảm bớt khí .


      “Tục tằng.” Lưu Mẫn chút do dự phủ quyết đề nghị này.


      “Thế nào là tục tằng , cậu thích như thế biết đâu người khác lại thích sao?”


      “Như vậy cũng tốt máy bay biết đâu có trục trặc !” Ngô Thần cũng đem cách này phủ quyết .


      “Vậy các cậu làm sao bây giờ?” Đường Vũ hỏi mọi người.


      “Xem ra lần này chúng ta phải Pháp chuyến rồi .” Ngô Thần cảm thấy, nếu như Hoàng Tuấn muốn bọn họ hỗ trợ, bọn họ có thể chuyến sang Pháp cũng tốt.


      “Ừm, tớ cảm thấy cách của tiểu Thần tốt lắm. Bảo Hoàng Tuấn và Mộ Dung Tấn cũng qua luôn, sau đó chính người chúng ta xuất , cuối cùng lại cho Hải Biên kinh ngạc. Các cậu cảm thấy như thế nào?”


      Vài người bọn họ cũng gật gật đầu. Bọn họ từ lúc mới học năm nhất sơ trung ,khi hết năm học , đều rủ nhau du lịch. Bây giờ tốt nghiệp cao trung xong lại vắng ba người bọn Hoàng Tuấn, bọn họ cũng có tâm trạng để . Nhưng là tại xem lại, cùng nhau ra nước ngoài du lịch cũng tót! Còn có thể chứng kiến quá trình đôi giai nhân cầu hôn.


      phải làm liền. Âu Dương Hiên trở về liên lạc với Hoàng Tuấn và Mộ Dung Tấn, Vương Ninh trở về tìm khách sạn ở Paris , bọn Ngô Thần trở về chuẩn bị visa với hành lý. Hoàn hảo là mấy người trong nhóm thường xuyên du lịch nên cũng có sẵn visa, nếu với bây giờ ý nghĩ đột nhiên đến thế này biết phải làm thế nào.


      Vé máy đặt vào buổi sáng thứ Năm, bọn họ phải đến sân bay của tỉnh B. Cho nên mấy người sau khi xin phép người lớn, trong ngày hôm sau kéo theo hành lý xuất phát luôn.


      Khi đến Paris là 5 giờ chiều. Tuy ra nước ngoài, nhưng lần bay này cũng có qua hết ngày.


      Hoàng Tuấn cùng với Mộ Dung Tấn ở sân bay chờ đợi . Nhìn thấy bóng dáng của mấy người , hưng phấn tiến lên vừa kéo vừa ôm . Đặc biệt là Hoàng Tuấn, đối với hành trình lần này của bọn Ngô Thần là vô cùng cảm kích.


      Tuy thời điểm lễ mừng năm mới hàng năm, Ba người Hoàng Tuấn đều trở về. Nhưng là bởi vì thời gian được nghỉ giống nhau, mười người bọn họ vốn có nhiều thời gian để gặp nhau.


      Lần này là vì màn cầu hôn của Hoàng Tuấn , bằng là môt chuyến xuất ngoại du lịch.


      Chín người nắm chặt thời gian tiến hành đàm phán đêm khuya. Bởi vì cách nửa tháng, Hoàng Tuấn từ bay qua Pháp gặp Hải Biên lần. Ngày mai vừa vặn lại là ngày hẹn nửa tháng, Hoàng Tuấn cũng chính là muốn ngay ngày mai bắt gọn Hải Biên.


      Dưới ánh mắt trêu chọc của 8 người còn lại, Khuôn mặt tuấn tú của Hoàng Tuấn đỏ bừng ngồi xuống bên cạnh Âu Dương Hiên.


      “Được rồi,các cậu có ý kiến gì mau .” Hoàng Tuấn coi như nhìn thấy ánh mắt mờ ám của đám người còn lại, cậu bây giờ còn lo lắng sốt ruột cho nửa đời còn lại của mình đấy!


      có lương tâm a , chúng tớ thiên tân vạn khổ đến đây với cậu, chẳng lẽ cậu muốn khao chúng tớ cái gì hay sao!” thanh quái dị của Cao Hứng rầm rì với Hoàng Tuấn.


      “Được rồi, chờ ngày mai xong việc , tớ nhất định hậu tạ các cậu!” xong còn tạo dáng chắp tay bái bái với Cao Hứng.


      “Ha ha, được rồi đại sư huynh, đừng có dọa người thế chứ ! ” Ngô Thần bỡn cợt nhìn Hoàng Tuấn.


      “Thôi được rồi. Chúng ta giải quyết chuyện ngày mai .” Âu Dương Hiên vẫn là người có nghĩa khí nhất đem giải cứu Hoàng Tuấn ra khỏi đám chó săn ái muội này.


      “Nếu chúng ta cứ làm như vậy ••••••” vì lần cầu hôn này của Hoàng Tuấn , Ngô Thần đem những kiến thức đời trước mình được học đào bới ra thêm lần nữa, lãng mạn đến mức chịu nối. Nếu làm phí mất buổi cầu hôn của Hoàng Tuấn!


      “Cái này có thể làm. Chúng ta bây giờ phân chia công tác rồi tiến hành !” Giải quyết dứt khoát.


      Công tác chuẩn bị đến rạng sáng, bọn họ cuối cùng cũng đem chuyện này giải quyết hết . Tự giác trở về phòng nghỉ ngơi, dưỡng tinh thần vì cố gắng ngày mai.


      Buổi chiều ngày hôm sau , Hải Biên còn chưa tan học nhận được tin nhắn của Hoàng Tuấn “Em , bây giờ ngồi xổm ở góc tường mặc cho gió lạnh thổi đến rét run, em có tấm lòng ấm áp, hãy chạy nhanh ra ngoài giải cứu cho .”


      Xem xong tin nhắn này, Hải Biên ha ha nở nụ cười. Ngẩng đầu nhìn nhìn lên bầu trời, ánh nắng vô cùng tươi sáng a, tháng bảy rồi trời gió lấy đâu ra gió lạnh xâm nhập đây, là làm màu mà.


      Nhưng hai chân cũng bước nhanh hơn. Khi nhìn thấy Hoàng Tuấn , Hải Biên nở nụ cười. Hôm nay Hoàng Tuấn ăn mặc rất chỉn chu, còn cầm tay mọt bó hoa hồng lam, mỉm cười nhìn Hải Biên.


      “Hôm nay chuẩn bị đâu hay sao thế?” Hải Biên tiến lên nhận lấy bó hoa trong tay của Hoàng Tuấn,rất tự nhiên khoác tay của cậu.


      xem phim .” xong kéo Hải Biên vào xe.


      Trong rạp chiếu phim có nhiều người lắm, có vài đôi tình nhân ngồi toán loạn trong phòng chiếu. Chỗ này vốn là chỗ xem phim dành cho các cặp đôi, vé Hoàng Tuấn mua là vị trí chính giữa, đưa Hải Biến vào chỗ ngồi ngăn ngắn, ra ngoài mua đồ ăn .


      Hải Biên im lặng ngồi ghế , thường thường trước khi phim chiếu số quảng cáo chiếu trước, nhưng mà, biết chính là mục tiêu của những người ngồi xung quanh.


      Rất nhanh phim bắt đầu chiếu. Hải Biên kinh ngạc nhìn màn hình, nhân vật màn hình chính là và Hoàng Tuấn. Đây là có chuyện gì thế ,Hải Biên kinh ngạc che miệng lại, để tránh cho mình hét lên. Những bức ảnh này chính là những ảnh hai người họ chụp với nhau, nhưng là vì sao lại ở màn hình.


      cẩn thận nhìn chung quanh xem phản ứng của những người xung quanh, nhưng bởi vì ngồi ở chình giữa hàng thứ nhất nên thấy được ai cả, vẫn nên quyết định im lặng chờ Hoàng Tuấn giải thích là được rồi.


      Hình ảnh chấm dứt, lại xuất hình ảnh của Hoàng Tuấn.


      “Biên, may mắn mới có thể gặp được em, rất hạnh phúc vì có thể được ở bên em chăm sóc em với tư cách là người em .Em có đồng ý để cho mang lại hạnh phúc cho em ? Có thể là, em có đồng ý làm vợ ?”


      Đèn trong phòng chiếu đột nhiên sáng rực lên, Hoàng bước lên thảm rải hoa hồng đến gần Hải Biên, lấy ra hộp ở trong túi ra, quỳ chân xuống , nâng lên trước mặt Hải Biên, “Em có đồng ý cùng nửa đời còn lại ?” Nghe thấy thế nước mắt Hải Biên kìm được mà chảy xuống dứoi. Ý tứ của những người trong nhà sớm biết, nhưng là biết rằng Hoàng Tuấn có chịu an bài như vậy hay , nhưng giờ nhìn thấy tám người bạn thưở , và Hoàng Tuấn quỳ gối trước mặt mình, khóc thành tiếng gật gật đầu, “Được em đồng ý.” Vươn tay phải, đeo chiếc nhẫn kim cương của Hoàng Tuấn lên tay, vòng tay ôm chặt lấy Hoàng Tuấn.


      thực hạnh phúc , vô cùng hạnh phúc a!


      Đường Vũ và Lưu Mẫn cũng khóc, Lưu Mẫn lại nghĩ, có phải là mình cũng bỏ lỡ nghi thức như vậy hay . Còn Đường Vũ bởi vì là dân nghệ thuật cho nên tế bào nghệ thuật lấn áp mà khóc như mưa.


      Ngô Thần và Ma Giai thần kinh thô nhất cũng cảm động , chỉ là chảy nước mắt, chỉ tựa vào trong lòng bạn trai của mình mà thôi.


      Cảnh tượng này từ tối hôm qua bọn họ bàn bạc đoán ra được cảnh tượng này, nhưng nhìn tận mắt, sô người nhin được mà thổn thức. Mấy người Âu Dương Hiên nghĩ rằng, bây giờ như vậy rồi liệu sau này đến lượt mình cầu hôn phải làm sao ! Nghĩ xong mấy người đồng loạt cúi xuống nhìn bé trong lòng của mình, thầm thở hơi.


      Cho dù khó đến mấy cũng phải cố mà làm cho các cảm động!
      Phương Lăng, xixon, milktruyenky8 others thích bài này.

    3. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      Chương28 : Trước ngày nhập học


      Tối hôm đó sau khi cầu hôn thành công, Hoàng Tuấn vô cùng vui mừng đem bọn họ chiêu đãi bữa. Hai người gọi điện thông báo cho người nhà, người ở nhà quyết định khi nào bọn họ tròn hai mươi tổ chức đám cưới . Việc tổ chức thế nào phải là việc mà bọn họ phải lo đến.


      Hai ngày sau, Hải Biên làm hướng dẫn viên du lịch, dắt bọn họ thăm quan cảnh sắc của Paris tráng lệ lần. Ngô Thần sống hai kiếp nhưng đây là lần đầu tiên đặt chân đến Pháp, ngắm Khải Hoàn Môn vào ban đêm, hoàn toàn bị mê hoặc bởi cảnh sắc nơi này.

      (Swan: đúng Paris rất đẹp đặc biệt là về đêm. người ta dạo dọc sông Seine vô cùng lãng mạn nhưng mà sao mình thấy chỉ thấy vừa vừa bịt mũi vì mùi TT.TT… ngoài diều đó ra Paris vô cùng đẹp <3)

      “Em thích ?” Âu Dương Hiên ôm Ngô Thần hỏi.


      “Ừ, em rất thích.” Ngô Thần gật đầu thât mạnh. Ở trước mặt Âu Dương Hiên, Ngô Thần vẫn duy trì bộ dáng ngây thơ , cũng được gọi là hình thức làm nũng đúng .


      “Lần sau nếu có cơ hội chúng ta đến đây nhé.”


      Mười người cùng nhau hội họp để ăn bữa tối, Hoàng Tuấn và Mộ Dung Tấn sáng mai cũng cần phải về quốc , bọn họ cũng thế, sáng mai cũng phải bay về nước .


      biết thời điểm lần sau chúng ta gặp được nhau là lúc nào nữa.” Mộ Dung Tấn nhìn thoáng qua Ngô Thần, sau đó dường như có việc gì lại quay . Đoạn tình cảm này trong lòng cậu cũng chỉ có mình cậu biết mà thôi, Hoàng Tuấn vẫn thường hỏi cậu nguyên nhân vì sao lại tìm người bạn , cậu cũng chỉ cười cười rồi bỏ qua. Tìm bạn sao? !


      “Kỳ nghỉ đông năm nay phải là gặp nhau à?” Cao Hứng tức giận nhìn thoáng qua Mộ Dung Tấn, cậu ta lo lắng cái gì chứ.


      “Mộ Dung Tấn cũng đúng mà . Chúng ta đều bắt đầu bước chân vào xã hội rồi , thời gian rảnh rỗi để tụ họp như thế này còn bao lâu nữa đâu?” Hoàng Tuấn nhìn những người bạn xung quanh chút, mấy năm trôi qua tất cả bọn họ đều cao lớn hơn, đến ngay cả Ngô Thần cũng dần bớt non nớt gương mặt .


      vấn đề gì, khi các cậu về có thể đến luôn tỉnh B.” Âu Dương Hiên nhìn thoáng qua ba người bọn họ. Sau đó lại nhìn Lưu Mẫn và Vương Ninh. Quả thời gian có thể tụ họp đông đủ như thế này.


      Sáng sớm hôm sau mấy người bay trở về tỉnh B, đám người Vương Ninh trở về nhà luôn, Âu Dương Hiên mang theo Ngô Thần đến nhà ông bà nội Âu Dương. Hai lão nhân gia nghe được Âu Dương Hiên Pháp về , máy bay xuống ở tỉnh B, cưỡng ép kèm theo mệnh lệnh bắt câu phải qua nhà.


      Là do Ngô Thần còn quá tuổi, nếu ông bà nội Âu Dương cũng ngại làm để cho hai người kết hôn luôn ở nước ngoài . Bọn họ rất thích cháu dâu Ngô Thần này, để tránh về sau có cái gì ngoài ý muốn, hai ông bà hận thể đem con bé cưới về nhà luôn.


      đến cái kế hoạch trong lòngÂu Dương Hiên kia, bây giờ cũng chuẩn bị đâu vào đó. Sau đó cậu đến nhà thương lượng với ba mẹ Ngô chút .


      Hai người ở nhà ông bà nội Âu Dương chơi tuần, sau đó cùng nhau về nhà. Bởi vì Ngô Thần còn muốn đến thành Z đến thăm cả và ông bà nôi.


      Chị họ của Ngô Thần theo học cao trung năm nhất. Đương nhiên là thành tích của ấy vẫn tốt như trong kiếp trước, nhưng chẳng qua ở kiếp này bị thiên tài Ngô Thần đoạt mất niềm vinh quanh.


      hai năm Ngô Thần gặp ông bà nội . Hai ông bà ở lại nơi này rất vui vẻ thoải mái, có việc gì làm cùng với các ông bà trong tiểu khu đánh Thái Cực, chơi bài.


      Đến nhà cả, Ngô Thần ngoan ngoãn theo chị họ vào phòng của chị ây. Dù sao nhà chỉ có ba gian phòng, chỉ có thể ở cùng với chị họ. Chị họ tình tình vẫn cao ngạo như trước, chỉ là ở trước mặt Ngô Thần cũng thu liễm ít nhiều. Dù sao ở kiếp này hoàn toàn có gì để mà cao ngạo với Ngô Thần .


      Ở thành Z chơi vài ngày, Ngô Thần về nhà chuẩn bị hành lý nhập học.


      Ông bà nội có lẽ là do lâu được gặp Ngô Thần, so với kiếp trước quan tâm hơn chút. Hoặc là , vì Ngô Thần chịu thua kém ai làm cho bà nội thể thay đổi thành kiến đối Ngô Thần là cháu chứ phải là cháu trai . Nhưng dù sao ý nghĩ của người già, Ngô Thần cũng nghĩ nhiều đến chuyện đó, bây giờ thấy hai ông bà có thể hưởng phúc như vậy cũng rất mãn nguyện rồi.


      Thư thông báo trúng tuyển đại học R của Ngô Thần trong khi sang Pháp cũng được gửi về , mà tất cả những thư thông báo của trường đại học khác cũng đến . Hoàn hảo, Ngô Thần, Âu Dương Hiên, Cao Hứng, Ma Giai cùng với Đường Vũ năm năm người bọn họ đều ở trong thành phố, thời gian để gặp nhau cũng vẫn còn nhiều .


      Vương Ninh và Lưu Mẫn xuất ngoại bao lâu sau khi Ngô Thần từ tỉnh Z về, dù sao ra nước ngoài cũng phải có thời gian để thích ứng với bên đó. May mắn là có hai người bọn họ với nhau cho nên cũng có gì đáng lo lắng .


      Lần này ba Ngô và mẹ Ngô nhất trí kiên quyết phải tẫn trách nhiệm của cha mẹ đưa Ngô Thần nhập học. Ngô Thần buồn cười hai người ngồi trước mặt mình, “Có bao giờ con là muốn mình đâu?”


      “Vậy mà mẹ còn tưởng con muốn tự nhập học cơ đấy.”mẹ Ngô 囧囧 nhìn Ngô Thần.


      Ngô Thần cảm thấy ba mẹ như vậy rất là đáng .


      Đời trước bởi vì cha mẹ ly dị, đến lúc học đại học cũng chỉ có mình , kiếp này có cơ hội này sao mà có thể bỏ qua được?


      “Làm sao có thể thế được? Bảo bối của ba mẹ còn , đương nhiên là muốn ba mẹ đưa chứ.” xong, ba Ngô và mẹ Ngô mới nhớ tới, tuy là bảo bối nhà mình học đại học , vẫn còn chưa tròn mười bốn tuổi đâu!


      Trước ngày khai giảng,ba Âu Dương cố ý trở lại chuyến, bởi vì Âu Dương Hiên tốt nghiệp và học đại học , như vậy mẹ Âu Dương cũng bắt đầu chuyển sang tỉnh J bắt đầu công tác.


      Ba Âu Dương lần này trở về là vì chuyện nhập học của Âu Dương Hiên , hai là vì đón mẹ Âu Dương chuyển , ba là vì hai ông bà nhà mình ra lệnh phải thuyết phục được ba mẹ của Ngô Thần. Ông cũng thể hiểu được vì sao ông bà nhà mình đến tuổi này lại có thể có suy nghĩ cởi mở đến thế , tuy bản thân ông cũng muốn Ngô Thần sớm được gả vào nhà, nhưng mà bây giờ đặt vấn đề có phải sớm quá . Nhưng , lệnh cha mẹ khó cãi, lấy tài ăn của mình chắc hẳn là có thể hoàn thành được nhiệm vụ này .


      Kỳ cũng phải có chuyện gì lớn lao, chính là Âu Dương Hiên tên xấu bụng này, cảm thấy việc mà mình muốn làm nên để cho hai phụ huynh nhà mình phần trăm thành công cao hơn. Mà phụ huynh nhà mình thể nào làm trái lệnh của ông bà được. Cho nên mấy ngày ở lại tỉnh B, Âu Dương Hiên đem ý kiến cho ông bà nội hay.


      Cậu đương nhiên hiểu được tâm địa gian xảo của mình, ông nội nhắm mắt cũng có thể đoán ra. Nhưng cậu biết ông nội rất vừa lòng với Ngô Thần.


      nhiều như vậy, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?


      Đó là Âu Dương Hiên quyết định vì bảo vệ cho hạnh phúc tương lai của mình, Cậu muốn sống chung với Ngô Thần! Các bạn cần hiểu sai đâu, chỉ là ở cùng mái nhà mà thôi, ý chính vẫn là chỉ để bào vệ cho Ngô Thần mà thôi. ~


      Ba Âu Dương với mẹ Âu Dương trước ngày nhập học ngày đên nhà của Ngô Thần , sau đó cùng ba Ngô mẹ Ngô chuyện giờ. Khi từ thư phòng ra, vẻ mặt ba Âu Dương ba thoải mái, mặt của ba Ngô hơi nghiêm túc. Xem ra, vẫn là kỹ thuật của ba Âu Dương cao nha!


      “Ba với ba em chuyện gì thế?” Ngô Thần tò mò hỏi Âu Dương Hiên.Ba Âu Dương bây giờ cũng có phụ trách các vấn đề ở tỉnh H nữa mà, khả năng muốn hợp tác với ba mình là lớn a. Chẳng lẽ ba mình muốn phân phối đến tỉnh J sao?


      Âu Dương Hiên nhìn Ngô Thần cái, chuyện này vẫn cần phải cho cho mới được a.”Vì chuyện ở bên ngoài của chúng ta.”


      “Ở bên ngoài?” Chuyện này có cần phải lâu thế à? Khi học đại học phải là ở ký túc xá sao?


      “Ừ, chúng ta ở chung.” Âu Dương Hiên bình tĩnh , kỳ ở trong lòng ngừng bồn chồn.


      “Chúng ta ở chung?” Ngô Thần xác định mình có nghe nhầm, sau đó nhìn Âu Dương Hiên hơi hơi đỏ hồng bên tai, liền hiểu ý nghĩ của Âu Dương Hiên . Ham muốn nắm giữ mạnh đến thế sao?


      Ngô Thần cười ha ha , “ đúng là đáng !”


      Ngô Thần đối với chuyện này cũng phải thực kháng cự, chỉ là ở chung mà thôi. Hơn nữa tin tưởng Âu Dương Hiên khẳng định làm chuyện gì bất lợi đối với , nếu chỉ là ở cùng nhà, như vậy, mình cũng đồng ý.


      Ba Âu Dương cùng với mẹ Âu Dương ở lại bao lâu về. Dù sao thời gian của hai người còn nhiều lắm, chuyện này xong rồi cũng nên rời . Về chuyện Âu Dương Hiên tỉnh B học cũng phải chuyện hai người họ phải quan tâm nhiều , ông bà nhà bọn họ ở ngay đó, Âu Dương Hiên còn có thể mất được sao.


      Trước bữa tối, ba Ngô ngồi trước mặt Ngô Thần, nhìn Ngô Thần, “chú Âu Dương hy vọng con và Âu Dương Hiên có thể cùng nhau ở nhà bọn họ.”


      “Nhà bọn họ?” Ngô Thần tò mò nhìn ba Ngô, tưởng bọn họ chỉ thuê nhà bên ngoài ở mà thôi.


      “Ừ, chú Âu Dương trước đây ở tỉnh B, cũng có nhà ở đó. là để cho thuê, trước khoảng thời gian này lấy lại sửa chữa .” Kỳ ba Ngô hề nguyện ý tí nào,bé con nhà mình mới bao nhiêu tuổi mà về nhà bọn họ rồi. Điều này làm cho ba Ngô có cảm giác như là sắp bị cướp mất con . Về phần Ngô Thần còn có thể có chuyện gì xảy ra hay ? ! Ông tin tưởng con nhà mình về phương diện này con bé có thể tự mình xử lý tốt. Mà mẹ Ngô chỉ cảm thấy con nhà mình học xa có nơi ở ổn định có người chăm sóc là được rồi, bà chỉ cần con bé ăn được ngủ được, do dự lâu cuối cùng cũng đồng ý.


      “Phải ạ ? Ba mẹ hai người đồng ý rồi.” Ngô Thần tò mò nhìn ba Ngô , xem ra chú Âu Dương chuyện với ba mình tốt nha.


      cần phải nhìn ba con như thế đâu . Nếu đồng ý ba có thể chuyện này với con à? Con cũng biết tài ăn của chú Âu Dương con, lâu như vậy chúng ta còn có thể đồng ý à?” ba Ngô buồn cười nhìn Ngô Thần, con bé nhà mình đúng là quỷ tinh linh.


      “Nhưng là học phí lý của chúng con cùng với phí ở ký túc các khoản khác đều phải đóng làm sao ạ?”Rất nhiều đại học khi khai giảng đem tất cả các khoản đều gộp vao học phí, để tránh khi khai giảng nhiều khoản mà hỗn loạn.


      sao hết. Cứ nộp hết , nếu con muốn ở nhà bọn họ nữa cứ chuyển vào trường cũng được.” Ngô Thần nhìn biểu cảm của ba Ngô khi câu này, hề nể mặt mà cười ha ha. Ba giống con nít a!
      Phương Lăng, xixon, milktruyenky12 others thích bài này.

    4. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      Chương 29: Ở chung


      Âu Dương Hiên, Ngô Thần cùng với ba Ngô mẹ Ngô cùng tỉnh B. Mà ở tỉnh B, ông nội Âu Dương cũng sớm làm cho lái xe nhà mình đón bốn người bọn họ về nhà ông.


      Ba Ngô cũng biết lần này đến khẳng định phải đến gặp hai ông bà Âu Dương. Ba Ngô đương nhiên là biết đến vị đại nhân này rồi, nhưng ông cũng ngờ là ông lại có cơ hội gặp ông ấy. Ngày hôm qua ba Âu Dương đến tìm ba Ngô sau đó cũng có hai ông bà ở nhà khẳng định cũng chấm Ngô Thần rồi, hy vọng con bé có thể trở thành cháu dâu của mình.


      Khi đến nhà ông bà nội Âu Dương, mọi người cùng nhau ngồi ở sô pha hàn huyên lâu. Sau đó ông nội Âu Dương gọi ba Ngô vào thư phòng, về phần họ Ngô Thần đương nhiên biết. Mà mẹ Ngô giúp bà nội Âu Dương đan áo len . Mẹ Ngô là tay đan áo len cực tốt, những cái áo len trước đây của Ngô Thần đều từ trong tay mẹ Ngô mà ra, chính là sau này có nhiều việc có thời gian làm nữa. tại nhìn thấy bà nội Âu Dương đan áo len, hai người chuyện lúc cảm thấy thân thiết. Còn lại Âu Dương Hiên và Ngô Thần cho hai đứa tự do hoạt động, tự giác trở về phòng tắm rửa thay quần áo.


      Sáng sớm hôm sau, ba Ngô và mẹ Ngô quyết định đến nhà cũ của Âu Dương gia để xem xét, sau đó cùng với Ngô Thần báo danh nhập học xong xuôi buổi tối lên máy bay về nhà. Tuy công ty bây giờ vào quỹ đạo cũng cần bọn họ làm chuyện gì, nhưng là mệnh lao động được nghỉ ngơi luôn làm bọn họ yên tâm. Chỉ có thể vất vả thêm vài năm nữa chờ Ngô Thần tiếp nhận xong hết công ty bọn họ có thời gian tiêu dao .


      Khi đến nhà của Âu Dương Hiên , nhìn thấy căn nhà bốn phòng ngủ hai phòng khách này, này phòng ràng cố ý sửa chữa qua. Trang trí trong nhà đều dựa theo ý thích của Ngô Thần , màu sắc ấm áp. Ngô Thần rất vừa lòng, ba Ngô cùng với mẹ Ngô cũng có gì để .


      Hai người cất hành lý , phải ra khỏi cửa đến trường học .


      Chuyên ngàng đầu tiên của Ngô Thần là kinh tế,chuyên ngàng thứ hai là Hán ngữ đối ngoại. Ngàng chuyên thứ hai của Âu Dương Hiên cũng là kinh tế, nhưng ngàng thứ nhất lại la pháp luật.


      Ngô Thần cùng với Âu Dương Hiên cầm tiền đóng học phí rất nhanh báo danh xong. Hai người đến ngày kia mới bắt đầu huấn luyện quân , cho nên có hai ngày nghỉ ngơi.


      Trước ngày khai giảng Ngô Thần và Âu Dương Hiên đưa ba mẹ đến sân bay, biết rằng hai người bọn họ khẳng định có chút lo lắng chuyện của công ty. Mà Ngô Thần vẫn cảm thấy hẳn là nên đến ký túc xá của mình xem qua chút, tuy rằng ở đây, nhưng vẫn cần phải biết phòng mình là phòng nào chứ


      Cùng tạm biệt ba mẹ xong, để cho Âu Dương Hiên lúc sau đến đón mình, sau đó mình đến ký túc xá.


      Phòng ký túc xá của Ngô Thần ở lầu 3, bốn người phòng. Khi Ngô Thần đến ba người kia có mặt đông đủ


      Đẩy cửa ký túc xá ra, Ngô Thần mỉm cười chào hỏi bạn cùng phòng, “Chào mọi người, Mình tên là Ngô Thần, chắc là người đến muộn nhất trong phòng .”


      “Cậu rốt cục cũng đến đây, chúng tớ còn thảo luận xem người đến muộn nhất là thần thánh phương nào đấy! Ha ha, tự giới thiệu chút, mình tên là Kim Nam, đến từ tỉnh J.” xong thân thết kéo Ngô Thần vào ký túc xá.


      Hai người khác lần lượt giới thiệu, “Mình là Liễu Na, đến từ tỉnh N.”


      “Trần Hân, người địa phương . Còn cậu ở đâu?”giọng ngữ khí của tỉnh B luôn kiêu ngạo, hỏi Ngô Thần đến từ thành phố nào.


      “Ha ha, tớ đến từ tỉnh A, tại ở tỉnh B.” Đây chính là cách mà Ngô Thần nghĩ ra, bằng mình đứa bé sao lại có thể ở bên ngoài được, như thế có vẻ tốt. Vẫn là thẳng là nhà ở tỉnh B tốt hơn.


      “A, cậu cũng ở tỉnh B a. Như vậy chúng ta có thời gian chơi với nhau nhé.” Ngô Thần nhìn thấy Trần Hân đổi khuôn mặt nhanh đến thế, gật đầu cười cười, sau đó ”Về sau có thời gian, chúng ta cùng nhau dạo.” xong nhìn Kim Nam và Liễu Na hơi hơi buồn chút.


      Kim Nam đột nhiên phát Ngô Thần cứ như vậy nhàng mà vào, phía sau cũng có hành lí gì hết.”Hành lí của cậu đâu? Chẳng lẽ đều mua mới hết à?”


      có, tớ ở lại nhà luôn. Vốn muốn ở trong trường , nhưng mà ba mẹ đồng ý, đành phải ở lại .” Ngô Thần ngượng ngùng cười cười.


      tốt. Vậy có thời gian chúng ta cùng nhau đến nhà cậu chơi.” Kim Nam đúng là người giỏi giao thiệp, nhanh như vậy có thể thân thiết.


      “Ừ, được thôi. Nhưng mà đây vẫn còn là phòng ngủ danh nghĩa a. giường của tớ có thể cho mọi người miễn phí sử dụng.” Ngô Thần hào phóng đem giường của mình hiến cho cộng đồng. Vài người cứ như vậy cười cười dần quen thuộc. May mắn, mấy người bạn này cũng có để ở chung.


      Còn về sau như thế nào, dù sao Ngô Thần cũng ở chung với bọn họ, mâu thuẫn tự nhiên ít .


      Khi mặt trời bắt đầu lặn, Âu Dương Hiên mới gọi điện thoại tới. thông báo cậu đến trước cổng.


      Ngô Thần tắt điện thoại, nhìn mấy người bên cạnh với ánh mắt ái muội, hào phóng cười cười.”Mấy ngày nữa cùng nhau ăn cơm nhé. ấy mời!” Chỉ chỉ dưới lầu, ba người đều hiểu được. Chạy nhanh đến ban công nhòm xuống, dưới lầu người lại rất nhiều, nhưng đứng ở dưới lầu chỉ có mình Âu Dương Hiên, Trần Hân hét to”Soái ca, ngẩng đầu lên.”


      Âu Dương Hiên nhìn bốn phía xung quanh đầu tiên, sau đó bất đắc dĩ phát , có thể người lầu gọi mình. Sau đó lên tiếng trả lời rồi ngẩng đầu, nhìn thấy Ngô Thần cũng đứng ở ban công cười cười với .


      Âu Dương Hiên cũng cười lại với , với Ngô Thần “Xuống dưới .”


      Ngô Thần và ba người trở lại vào ký túc xa, “Bạn trai cậu đẹp trai nha. Cũng học trường chúng ta à?” Liễu Na trêu chọc nhìn Ngô Thần.


      “Cùng năm với chúng ta , sinh viên mới khoa pháp luật. chuyên ngàng hai là hệ khoa chúng ta.”


      “Đến lúc đó nhớ phải làm cho khoa bọn họ kết thành quan hệ hữu nghị với khoa chúng ta. Tớ tin tưởng vào đối tượng của cậu đấy.” xong, Kim Nam còn liếc mẳ đưa tình với Ngô Thần.


      “Ha ha, Được thôi. Đến lúc đó tớ cho ấy. Tớ trước a. cậu mau mau ăn cơm .” xong mang theo ba lô rời .


      Sau khi Ngô Thần rời khỏi, phòng ngủ có đoạn đối thoại như vậy .


      Kim Nam:gia cảnh của Ngô Thần nhất đinh là rất khá giả.


      Trần Hân: đó là điều chắc chắn, bằng muốn đến tỉnh B mua nhà có thể mua được sao?


      Liễu Na: xem ra bạn trai của cậu ấy cũng thế, làm sao mới vào học quen biết nhau , chẳng bắt đầu từ khi học trung học sao ?


      Kim Nam: Điều này cũng chưa chắc. Cũng biết trong nhà có biết hay nhỉ.


      Trần Hân: quản nhiều như vậy làm gì, đến lúc nào đó tự nhiên biết thôi .


      Kim Nam: cũng đúng.


      Liễu Na nhún vai tỏ vẻ đồng ý.


      Việc đầu tiên Ngô Thần cùng vớ Âu Dương Hiên làm với nhau là bữa tối. Vốn là bà nội Âu Dương hy vọng Ngô Thần với Âu Dương Hiên mỗi ngày có thể trực tiếp qua nhà bọn họ ăn cơm, nhưng Âu Dương Hiên cảm thấy chạy tới chạy lui như vậy quá xa. Liền cùng bà nội Âu Dương ra hiệp định, cuối tuần nào cũng trở về ăn cơm với bọn họ, cong những ngày trong tuần bọn họ tự nấu ăn.


      Kỳ từ khi Âu Dương Hiên có ý định ở chung, cậu nghĩ rằng tự bản thân mình có nên mua nhà ở luôn hay . phải là tiền của cậu đủ, mà là lo lắng Ngô Thần thích. Cho nên vẫn quyết định nên ở nhà của mình trước, đến khi Ngô Thần trưởng thành cho bất ngờ. Bản thân gắng 4 năm nữa, đem lại hoàn cảnh tốt nhất cho Ngô Thần.


      Hai người siêu thị trước, tuy rằng đồ dùng trong nhà đều có, nhưng là này nguyên liệu nấu ăn lại có . Căn nhà này , nhà Âu Dương Hiên hang năm cũng ở lại trong nhày, nhiều nhất cũng chỉ là vào mùa hè hoặc nghỉ đông nhà bọn họ mới về thăm hai ông bà lần. Mà phần lớn đều ở lại luôn trong nhà của ông bà.


      Nếu phải căn nhà này được xây từ lâu, căn nhà này cũng được coi như là căn nhà mới.


      Mua củi gạo mắm muối, lại mua thêm chút gà vịt ,thịt bò, chọn chút trứng gà và hoa quả, sau đó lại mua chút đồ ăn vặt, hai người mang theo bao lớn bao trở về nhà .


      Vỏ chăn nệm đều được bà nội Âu Dương chuẩn bị xong xuôi, với ánh mắt thẩm mỹ của bà, sao lại có thể đẹp được? Cho nên, đối với những món đồ trang trí này đó, Ngô Thần đều rất vừa lòng.


      Đem những thứ mua về cất gọn gàng, sau đó đem phòng vệ sinh dọn dẹp lại chút. Tuy vừa trang trí lại lâu, nhưng là lâu cũng có người ở, mọi nơi trong nhà cũng hơi bẩn .


      Phòng lớn vẫn để cho ba Âu Dương với mẹ Âu Dương. Âu Dương Hiên để căn phòng lớn thứ hai trong nhà cho Ngô Thần, còn mình lại ở trong phòng khách. Bên cạnh là thư phòng, trong thư phòng còn có cây đàn dương cầm.Đàn violon của Âu Dương Hiên luôn mang theo người đương nhiên cũng ở đây.


      Phòng ở rất lớn cần phải dọn dẹp lại cẩn thận. Âu Dương Hiên lau, Ngô Thần hút bụi, làm việc đến 8 giờ hai người đem phòng ngủ thu dọn sạch . Thư phòng Ngô Thần quyết định ngày mai mới dọn, dù sao hôm nay cũng chưa dùng tới.


      Việc xong xuôi, Ngô Thần trước đến phòng bếp chuẩn bị nấu cơm, sau đó bắt đầu dọn dẹp phòng khách. Phòng này phải dọn,bây giờ dọn buổi tối bọn họ lấy chỗ đâu mà ngồi!


      Đến mười giờ, Ngô Thần đem phòng bếp thu dọn sạch , sau đó mệt mỏi nằm thẳng sô pha. May mắn lúc trước sửa chữa qua,bà nội Âu Dương hẳn là cũng đến sửa sang lại , nếu Ngô Thần dám nghĩ căn nhà biến thành như thế nào.


      “Mệt chết được?” Âu Dương Hiên mang chậu nước bẩn ra đổ, mang them hai cốc nước lọc đem cho Ngô Thần. Tuy có chút mệt, nhưng trong lòng Âu Dương Hiên vẫn ảm thụ lọai sạch này. Rất ấm áp, rất có hương vị gia đình.


      Điện thoại bàn vang lên , đây là buổi chiều hôm nay Âu Dương Hiên cố ý đăng ký lại. Buổi chiều Âu Dương Hiên muộn thế mới đến đón Ngô Thần vì đăng ký điện nước, lò sưởi , điện thoại.


      “Hai đứa đều ở nhà hả.” Là mẹ Ngô.


      “Vâng, ở nhà.” Ngô Thần trong tình trạng kiệt sức chuyện với me Ngô.


      “Sao giọng con mệt mỏi thế? Hôm nay đâu chơi hả?” Mẹ Ngô nghe được giọng mệt mỏi của Ngô Thần rất ngạc nhiên, con của mình sao lại bị mệt thành thế.


      “Mẹ của con ơi, sao mẹ lại có thể con ngoan của mẹ ham chơi như vậy à. Mẹ biết được bảo bối của mẹ hôm nay ngoan thế nào đâu, con với Âu Dương Hiên hai người đem căn nhà hơn trăm met vuông này quét dọn sạch lại lần . Như thế còn mệt à?” Ngô Thần oán giận làm nũng vơi mẹ Ngô , miệng lại há ra ăn hoa quả Âu Dương Hiên đưa cho.


      “A, bảo bối của ba giỏi .” Đây là thanh của ba Ngô, xem ra hai người cùng nhau nghe điện thoại a.


      “Đúng vậy. Bảo bối của hai người rất lợi hại.”


      “Vậy con ăn cơm chưa?”


      Ngô Thần đột nhiên phản ứng lại, tự mình lại quên nấu cơm rồi.”Ba, ba con cũng quên, con còn chưa có ăn. Được rồi, hai người nghỉ ngơi sớm chút .Con phải lấp đầy dạ dầy .”


      “Được rồi, lần sau con nhớ chú ý. Có việc gì điện thoại cho chúng ta.”


      Cúp điện thoại Ngô Thần kéo Âu Dương Hiên vào phòng bếp, phòng bếp tất cả được dọn dẹp sạch , tại có thể bắt đầu nấu cơm .


      Âu Dương Hiên rửa, Ngô Thần làm, hai người phân chia công việc hợp tác với nhau lẳng lặng hưởng thụ điều ngọt ngào này.


      Vừa nấu xong còn chưa bắt đầu ăn cơm, điện thoại lại vang lên, xem ra này hẳn là mẹ Âu Dương gọi tới . quyết định để cho Âu Dương Hiên nghe.


      Dạ , mẹ ạ.”


      “Vâng, con ăn cơm.”


      “Vâng, vừa nấu xong. Lúc tối con mải dọn nhà.”


      dọn sạch rồi ạ .”


      ” Vậy con ăn cơm đây .”


      “Được, cuối tuần bọn con tới nhà ông bà.”


      “Vâng, gặp lại mẹ sau.”


      Trừng mắt nhìn về phía Ngô Thần ăn uống vui vẻ, sau đó nhìn thấy bát của mình chính chất cao đồ ăn, đúng là tâm tình rất tốt.
      Phương Lăng, xixon, milktruyenky9 others thích bài này.

    5. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      Chương 30: Cuộc sống chung


      Ngày hôm sau Ngô Thần ngủ thẳng đến khi tự nhiên tỉnh mới dậy. Ngày mai bắt đầu huấn luyện quân , muốn ngủ nướng cũng có thời gian nữa .


      Mở to mắt cầm lấy di động tủ đầu giường , phát hơn mười giờ. Nhìn trong phòng tối om, nhớ đến đêm hôm qua trước khi ngủ cố ý kéo rèm lại .


      Đứng dậy đem rèm cửa sổ kéo ra , đứng thẳng ở trước cửa sổ nhìn hoàn cảnh chung quanh chút. Đằng sau là tiểu khu dành cho những người về hưu, hẳn là vài năm gần dây mới xây .


      Trừ bỏ phòng ngủ chính có phòng tắm bên trong, Ngô Thần và Âu Dương Hiên chỉ có thể sử dụng phòng vệ sinh bên ngoài.


      Mặc áo ngủ, gãi gãi đầu, mắt nhập nhèm tự nhiên đến phòng khách. tiếng đàn dương cầm du dương từ thư phòng truyền đến, Ngô Thần nhìn về phía cửa phòng kia , chắc là ấy dậy từ lâu rồi nhỉ.


      Ngô Thần rửa mặt xong, đến phòng bếp tìm đồ ăn.


      tốt quá.” Âu Dương Hiên hâm nóng sữa cùng với sandwich đẻ sẵn, Ngô Thần thỏa mãn nở nụ cười.


      “Dậy rồi .” Âu Dương Hiên từ thư phòng ra, đứng ở trước cửa phòng bếp nhìn Ngô Thần ăn vụng .


      “Ừm. ngủ ngon ăn no.” Ngô Thầncầm cốc sữa chui vào lòng Âu Dương Hiên bạn trai này của mình càng ngày càng tốt nha .


      Âu Dương Hiên nhàng ôm lấy Ngô Thần, hai người trở lại phòng khách. Âu Dương Hiên bật Ti vi lên, nhìn Ngô Thần nhìn chằm chằm tivi từ từ uống sữa, ấn ấn đầu Ngô Thần “Bây giờ em mới ăn sáng, lát nữa làm sao mà ăn được cơm hả?”


      “Ăn chứ. ăn cũng phải cùng ăn .” Ngô Thần cười tủm tỉm nhìn Âu Dương Hiên, những lời này làm cho tâm tình của Âu Dương Hiên càng ngày càng sáng sủa.


      Hai người giao ước xong, Ngô Thần nấu cơm, Âu Dương Hiên rửa chén. Nam nữ phối hợp, giúp đỡ nhau làm việc.


      Ăn cơm trưa xong, hai người cùng nhau dạo ở phụ cận . Đầu tháng chín tỉnh B vẫn rất nóng , hai người dọc theo bên đường hưởng thụ nắng ấm .


      Nhìn trẻ con chạy theo người nhà dọc ven đường, nhìn học sinh tan học đạp xe cười với nhau, nhìn những công nhân giữa trưa tan tầm chạy về nhà ăn cơm. Đây là cuộc sống bình thản a.


      Hai người yên lặng trải qua ngày này, tựa như hai vợ chồng già, hưởng thụ cuối tuần nhàn nhã.


      Khai giảng từ sáng sớm, hai người đúng bảy giờ rời giường, Âu Dương Hiên ở phòng chính đánh răng rửa mặt xong, phải vào phòng bếp chuẩn bị bữa sáng. Ngô Thần người trét tầng kem chống nắng dầy. Sau đó nhét vào trong giầy thể thao của Âu Dương Hiên hai miếng băng vệ sinh dày. Đây là vật phẩm chuyên dụng dành cho khi tập quân ! Nam nữ đều thông dụng!


      Âu Dương Hiên từ phòng bếp ra đúng lúc nhìn thấy Ngô Thần cầm giầy của mình cố gắng nhét cái gì đó vào bên trong? Âu Dương Hiên tò mò bước đến gần trước mặt Ngô Thần, nhìn thấy cầm băng vệ sinh mua lúc trước gắng nhét vào trong giầy của mình. Lúc mua cậu rất ngạc nhiên biết vì sao Ngô Thần lại muốn mua những loại kém chất lượng như thế, hàng tháng dùng loại nào cậu đều biết rất đấy, ra cái loại đó được sử dụng thế này à.


      “Được rồi?” Nhìn Ngô Thần đem miếng khác nhét vào chiếc giày còn lại, cậu định hỏi Ngô Thần làm xong việc.


      “Tốt rồi. Ăn cơm thôi.” Ngô Thần vỗ vỗ tay, chuẩn bị đến bếp.


      Âu Dương Hiên chặn lại đường của Ngô Thần , nắm tay Ngô Thần đến toilet.Cầm tay đặt dưới nước, đổ lên tay ít sampoo rửa tay, sau đó đem tay của Ngô Thần rửa lại chút. Ngô Thần theo động tác của Âu Dương Hiên rửa tay của mình. Vì sao qua nhiều năm như thế rồi mà ấy vẫn còn kiên nhẫn với mình đến thế? Ngô Thần iên lặng ở trong lòng hỏi Âu Dương Hiên.


      Âu Dương Hiên nhìn Ngô Thần cái, Ngô Thần mới phát , bất tri bất giác đem câu hỏi này ra khỏi miệng.


      rất vui khi làm như thế cho em, những chỉ bây giờ mà còn là cả đời.” xong, đem tay của Ngô Thần lau khô, đến phòng ăn.”Ăn . Chúng ta còn phải học đấy.”


      Sau đó hề để ý đến Ngô Thần nữa, tự mình bắt đầu ăn bữa sáng.


      Ngô Thần nhìn Âu Dương Hiên lâu, luôn luôn nghĩ đến câu vừa rồi kia,nếu quyết định chăm sóc cả đời như thế, mình làm sao có thể đáp ứng được! Chỉ cần đối xử tốt với em, như vậy em cũng hề băn khoăn mà làm tất cả vì .


      Nghĩ vậy, Ngô Thần vui vẻ bắt đầu cúi đầu ăn bữa sáng Âu Dương Hiên chuẩn bị.


      Âu Dương Hiên nhìn Ngô Thần như vậy , lời lúc nãy cũng là để cho biêt được tâm ý của mình, nếu hiểu được , như vậy chắc hẳn cũng đồng ý với mình . Cậu nghĩ vậy rồi cũng cười lên.


      Âu Dương Hiên đem xe đỗ vào bãi đỗ xe , cùng Ngô Thần sóng vai vào trường học. Dù sao cũng là trường học, Âu Dương Hiên vẫn là muốn số hành động lại mang lại tốt cho Ngô Thần.


      Hai người hẹn nhau vào giữa trưa gọi điện, sau đó tự tìm lớp của mình, trong lớp tiến hành báo danh . Ngô Thần cũng nhìn thấy ba nữ sinh cùng phòng,ba người kia cũng nhìn thấy Ngô Thần, vẫy tay với . Ngô Thần báo danh với giáo sư sau đó đến chỗ ba nàng.


      Tuy rằng Ngô Thần vóc dáng thấp, nhưng gương mặt của ở trong đám người 18,19 tuổi này trông có vẻ non nớt đến đáng thương.


      “Mọi người im lặng chút nào. Tôi là giáo viên chủ nhiệm của các em, Đợi lát nữa chờ cho tiếng chuông vang lên , tất cả lớp chúng ta cùng nhau ra. Bây giờ còn có chút thời gian, mọi người có thể làm quen với nhau trước, khi đến buổi tự học buổi tối chúng ta có thể chính thức giới thiệu lại. Nhưng trong lớp của chúng ta có bạn sinh vien đặc biệt hơn các em 4 tuổi, cho nên mọi người nhất định phải hòa thuận với nhau nhé.”


      “Giáo sư, ai là người nhất thế ạ?” Trong lớp nam sinh chủ động hùa theo thầy giáo.


      “Điều này các em tự mình điều tra thử xem. hề trông giống như đứa bé 14 tuổi đâu nhé. Bây giờ trẻ con 14 tuổi lớn lên rất nhiều rồi, nhưng so với các em hơn 4 cũng thua kém gì đâu .”


      Người ta hơn 4 tuổi có làm sao đâu? Ngô Thần trong lòng yên lặng oán thầm, sau đó còn biểu ra hưng trí bừng bừng nghe Kim Nam chuyện.


      May mắn chỉ lúc tiếng còi báo hiệu vang lên , nếu ra đúng giờ ai biết được huấn luyện viên những gì!


      Đương nhiên, buổi tối Ngô Thần vẫn tránh được, tiếp nhận “Công kích” của mọi người, nhảy lớp cũng là lỗi sai của mình sao?


      Huấn luyện quân trung học và đại học là hoàn toàn khác nhau. Lần này luấn luyện này kéo dài liên tục nửa tháng, đến tận tháng 10 mới bắt đầu học.


      Trong tuần đầu tiên huấn luyện, mỗi ngày chỉ nghe huấn luyện viên lặp lại câu nghiêm, nghỉ, tiến lên, đều bước, nghiêm, chạy bộ, giẫm chận tại chỗ, đứng nghiêm, ngồi xổm xuống, đứng dậy, sửa sang lại quần áo, điểm danh, cúi chào, lễ tất, khóa lập •••••• sau đó mọi người máy móc lặp lại mấy trăm lần để đứng giống tư thế quân nhân, chỉ thôi cũng khó khăn.


      Trong khi huấn luyện, hợp luyện chờ hạng mục. Mỗi ngày Ngô Thần sau khi trở về đều trực tiếp nghỉ ngơi, ăn cơm mọi chuyện toàn bộ giao cho Âu Dương Hiên, mà Âu Dương Hiên cũng làm hết phận chăm sóc của người bạn trai.



      Kiên trì đến hôm nay,bọn Ngô Thần bị kéo đến trường quân bên cạnh, cũng chính là trường của Ma Gai và Cao Hứng, tiến hành tập bắn. Nhưng tất cả thiết bị lien lạc của Ma Giai và Cao Hứng đều bị quản lý rất chặt, Ngô Thần muốn gặp được bọn họ cũng có cơ hội để liên lạc được . Ngô Thần quyết định đêm nay trở về hẹn thử với Ma Giai hay , nếu được ngày mai có thể được gặp. happy~!


      Huấn luyện quân mà Ngô Thần thường xuyên nguyền rủa cũng xong. Ngày kết thúc, Ngô Thần đem đôi giày của mình và Âu Dương Hiên sử dụng , đem giặt , dùng vòi hoa sen làm hai đối giày ướt , cầm bàn chải chà mạnh đôi giày đầy bụi bán trở nên sạch . Vô cùng có cảm giác thành tựu .


      Âu Dương Hiên mua cơm trở về, Ngô Thần tắm rửa. đến ban công nhìn hai hai đôi giày trắng phơi sân, ha ha nở nụ cười.


      Bởi vì còn chưa có bắt đầu học, cho nên tiết tự học được an bài tự do. Kỳ những buổi học về sau, trừ phi buổi tối có tiết,bọn Ngô Thần cũng có thể lựa chọn tự do. Dù sao những sinh viên trong trường này cũng cần phải chỉ học với học, ví dụ những học như Ngô Thần, từ những năm trung học có được thành tích cao, lên đến đại học những môn chuyên ngàng lại cũng có được thành tích cao, vì sao còn phải gò bó thời gian buổi tối?


      Học hai chuyên ngành cho nên mất rất nhiều thời gian. Ngô Thần vài ngày lại lên thư viện lân, còn bây giờ hai người ngồi bàn chiến đấu .


      Ngô Thần là vì nửa tháng huấn luyện quân này cho nên buông hết những công việc mà ba Ngô an bài, Âu Dương Hiên cũng buông bỏ những vụ án mà mẹ Âu Dương chuẩn bị. Hai người lẳng lặng viết viết giấy, thường thường ở bàn phím đánh vài cái. Những văn kiện này khẳng định đêm nay thể xem hết , Ngô Thần duỗi người, quay đầu nhìn Âu Dương Hiên chuyên tâm nghiên cứu vụ án. Nhìn khuôn mặt cậu thường xuyên nhăn lại, Ngô Thần nhìn thời gian, đến lúc ăn bữa khuya rồi .


      Cẩn thận đứng dậy, vào phòng bếp chưng ít đồ ăn, đem cơm và đồ ăn mua lúc tối ra, đổ thêm hai ly sữa, bưng đến thư phòng, nhàng đặt ở bàn học của mình. Cầm ly sữa lên đưa tới trước mặt Âu Dương Hiên .


      Khi Ngô Thần vừa đứng dậy , Âu Dương Hiên cũng biết, nhưng cậu nghĩ rằng chuẩn bị đồ ăn khuya cho mình.


      Đưa tay tiếp nhận ly sữa Ngô Thần đưa tới, theo thói quen “Cám ơn” .


      mệt ?”


      Âu Dương Hiên hiểu vì sao Ngô Thần lại đột nhiên hỏi như thế, sau đó nhìn xem giờ, bây giờ mới hơn mười giơ.


      “Mỗi lần em làm cái gì đó cho , đều cảm ơn, phiền nhưng em thích.” Ngô Thần bỡn cợt nhìn Âu Dương Hiên, sau đó nhìn thấy Âu Dương Hiên nhàng nở nụ cười, “Được rồi, sai rồi, về sau nữa.”


      “Thế này mới ngoan. Đến ăn chút cháo .” Ngô Thần giống như hiến bảo vật đem đồ ăn đến trước mặt Âu Dương Hiên, đem vụ án này để qua bên.


      sai. Cùng nhau ăn .” xong đem Ngô Thần ngồi ở đùi của mình, xúc miếng cháo đút vào miệng Ngô Thần.


      Này động tác thân mật này vẫn là lần đầu tiên Âu Dương Hiên làm , ngay cả bản thân cậu khi làm điều này cũng đỏ hồng bên tai. Mà Ngô Thần cũng thoải mái khi ăn miếng cháo cậu đút. Âu Dương Hiên nhịn đến bây giờ mới dám làm hành động như thế này ~ tính xem, cũng sáu bảy năm rồi.


      Kỳ khi Ngô Thần bị Âu Dương Hiên đột ngột kéo lên đùi, trong lòng cũng nảy mạnh lên cái. Nhưng chậm rãi bình tĩnh, phát ra thịt người cậu thoải mái. Dáng người Âu Dương Hiên đúng là tồi! ( là sắc nữ ~)
      Phương Lăng, xixon, milktruyenky10 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :