1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh]Cuộc sống bình thản hoàn mỹ sau khi trọng sinh-Hạo Trăn (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      [​IMG]

      Chương 23 :Công việc đầu tiên


      Bắt đầu học kỳ đầu tiên của cao trung,vào buổi chiều cuối tuần Ngô Thần đến nhà Âu Dương cùng với Âu Dương Hiên theo mẹ Âu Dương học kiến thức pháp luật. Bắt đầu từ năm nay Ngô Thần bắt đầu xử lý số chuyện của công ty, nếu hiểu biết pháp luật và kiến thức kinh tế, con đường chỉ toàn màu đen hắc ám mà thôi.


      Mẹ Âu Dương đối với Ngô Thầnlà càng nhìn càng vừa lòng. Tâm tư của con mình bà đương nhiên là biết, từ lần gặp mặt đầu tiên trong sinh nhật đó của Âu Dương Hiên, đến lần trước thấy Ngô Thần lấy thân phận làm bạn nhảy Âu Dương Hiên xuất . Kỳ Âu Dương gia đối Ngô Thần cũng biết chút. tại cho Ngô Thần theo mẹ Âu Dương học pháp luật, cũng là mẹ Âu Dương tự mình đề cử, bảo Âu Dương Hiên gọi con bé tới.


      Khi Ngô Thần nghe được Âu Dương Hiên chuyện này cảm thấy rất kinh ngạc. Gần đây cũng tự mình nghiên cứu ít vấn đề pháp luật, nhưng cũng phải học sinh chuyên khoa luật, ai dạy mình thể hiểu được. Mà mẹ Âu Dương lại là giáo sư khoa luật của đại học H lại có thể nguyện ý làm giáo sư cho mình.


      Ba Âu Dương với mẹ Âu Dương xem Ngô Thần thế nào, bằng ánh mắt Ngô Thần cũng hiểu được,bọn họ rất quý mình. Nếu mẹ Âu Dương nguyện ý thả từng bước như thế, mình sao mà phải lo lắng nữa? Cho nên Ngô Thần bắt đầu theo mẹ Âu Dương học luật kinh tế.


      “Thần Thần, tối nào dì Âu Dương cũng ở trong nhà, phải cần chờ đến cuối tuần con mới tới.” Sau khi Ngô Thần học xong giờ học, mẹ Âu Dương lôi kéo Ngô Thần ở nhà bà ăn cơm chiều. Buổi chiều nào học xong cũng được ở lại ăn bữa tối ~


      “Dì à, chủ yếu là thời gian học tập của bọn con bây giờ rất bận rôn , nếu con khẳng định thường xuyên đến nhà dì a . Đến lúc đó dì nhất định chê con tại sao luôn luôn đến làm phiền.” Ngô Thần dường như làm nũng nhìn mẹ Âu Dương .


      “Con nha tiểu nha đầu lừa đảo này, dì là người như vậy đó hả! Ngày nào con đến đây cũng được, dì có ý kiến.” xong gõ vào đầu Ngô Thần.


      “Hì hì. Con biết dì thương con. Có thời gian con nhất định cùng Âu Dương Hiên đến thăm dì. Dì cũng biết hằng ngày con phải xử lý công việc trong công ty với ba con, bằng con cũng muốn ngày nào cũng tới chơi với dì mà!” xong còn dựa vào vả vai mẹ Âu Dương cọ cọ.


      “Lão Ngô này đúng là, tiểu Thần còn như vậy sao cứ áp bức lao động thế chứ. Đổi thành là dì, dì khẳng định thương tiếc con.” xong gắp miếng sườn để vào trong bát của Ngô Thần. Tuy rằng ai oán như vậy, nhưng bà đương nhiên hiểu được, sống trong gia đình thưong nhân như vậy những đứa bé này bắt buộc phải thế. Giống như Âu Dương Hiên nhà bà, mỗi ngày phải học chính trị cũng là pháp luật. Mà theo hướng của Ngô Thần về sau, mỗi ngày thằng bé còn phải học thêm cả luật kinh tế.


      Con của mình cố gắng như vậy, là mình có chút đau lòng, nhưng vui mừng vẫn nhiều hơn. Nhìn thấy tương lai của cả con dâu mình từ khi còn gắng như vậy, bà lại càng thêm hài lòng .


      Ba Âu Dương cùng với Âu Dương Hiên ngồi bên cạnh nghe, thường thường cũng chen vào hai câu. Đương nhiên hai người cao hứng khi nhìn thấy mẹ Âu Dương và Ngô Thần có thể thân thiết như vậy, dù sao quan hệ mẹ chồng con dâu cũng là quan hệ phức tạp nhất mọi thời đại. Âu Dương Hiên thấy được Ngô Thần có thể làm cho mẹ quý như vậy cậu rất vui, mặc dù có đôi lúc mẹ đem Ngô Thần chăm sóc tốt hơn cả chăm sóc cho con đẻ là cậu.


      Vào lúc năm học đầu tiên của cao trung gần kết thúc, Cao Hứng đột nhiên mang đến cho Ngô Thần tin làm cho Ngô Thần do dự lâu.


      Radio tỉnh H công khai tuyển người dẫn trương trình!


      Khi Ngô Thần nghe được tin tức này là lúc ở cùng với Âu Dương Hiên thảo luận vụ án, đây chính là đề thảo luận cuối tuần này của bọn họ. Mà Cao Hứng đem tin tức này đến làm cho Ngô Thần rối rắm lâu.


      Radio và đài truyền hình giống nhau, radio càng cầu nghiêm khắc hơn. Ngô Thần rất muốn thử xem, vì đây cũng từng là giấc mộng đời trước của . Nhưng tình huống học tập tại của mình bây giờ, mình còn chắc có thể duy trì được nếu thêm công việc này hay .


      Ngô Thần lo lắng rằng có được tuyển hay . Nếu Cao Hứng đến cho biết, cách khác chính là tin tức mà ba Cao thả ra. Coi như là có năng lực sẵn cũng được ba Cao chiếu , được tuyển là thành vấn đề . Nhưng cái chính là bản thân mình có muốn hay là ?


      Âu Dương Hiên nhìn thấy biểu tình mặt Ngô Thần càng ngày càng rối rắm biết nghĩ gì. Khi cậu nghe Cao Hứng cái tin tức kia, thấy Ngô Thần vẫn luôn có biểu như thế này, cậu cũng biết nên phải cái gì nữa !


      Đưa tay xoa đầu , mái tóc dài của vĩnh viễn làm cho cậu thích đến mức muốn buông tay.


      “Nếu em muốn cứ .” Âu Dương Hiên thay Ngô Thần ra quyết định.


      Ngô Thần nghe thấy lời của Âu Dương Hiên , nhìn chằm chằm vào cậu nhìn nửa ngày, vỗ vỗ mặt mình.


      “Được rồi, nếu chúng ta cứ thử xem thế nào!” xong tội nghiệp nhìn Âu Dương Hiên “Hiên, nếu như thế, sau này em thể về nhà cùng với được !”


      Từ buổi tiệc tối hôm đó, cách xưng hô với nhau của hai người cũng thay đổi. Cậu từ “Tiểu Thần” biến thành “Thần Thần” , mà từ”Âu Dương Hiên” biến thành “Hiên” .


      sao đâu, đến lúc đó chúng ta cũng phải sắp xếp thời gian nữa, để cho nó chiếm dụng vào thời gian học của chúng ta. Cho nên, vẫn phải làm tốt công việc của chứ !” Âu Dương Hiên thấy Ngô Thần thế vừa cao hứng vừa bất đắc dĩ, chỉ lo về chuyện này thôi sao?


      “Vậy được rồi! Vậy cơ hội đưa đón em vẫn giao lại cho !” Ngô Thần vô lại xong câu đó, nhìn ánh mắt sủng nịnh của Âu Dương Hiên, ngượng ngùng dựa vào cánh tay Âu Dương Hiên cọ cọ.


      ngoài ý muốn nghe được tiếng cười Âu Dương Hiên .


      Thời gian Ngô Thần phỏng vấn được sắp xếp vào buổi chiều thứ 7. Ngô Thần có thể phỏng vấn sau khi cùng Âu Dương Hiên đến nhà Đường Vũ học tập. Âu Dương Hiên cũng thay phương tiện lại bắt đầu từ hai chân chuyển sang hai bánh giờ lên cao trung chuyển sang bốn bánh, hơn nữa này mọi chi phí đều là Âu Dương Hiên tự mình trả lấy. Nếu phải Ngô Thần còn quá tuổi, cũng có khả năng cũng sát nhập vào bộ tộc những người có xe bốn bánh.


      Âu Dương Hiên từ năm trước bắt đầu theo Ngô Thần bắt đầu làm quen với đầu tư tài chính, tự mình ở thị trường chứng khoán tung hoành phen. Mà cậu vẫn còn có thói quen gửi cho các tòa soạn những bài bình luận văn vẻ. Việc này làm cho Âu Dương Hiên đem được những kiến thức mình học áp dụng được vào thực tế .


      Thứ 7 hai giờ chiều.


      Đến dưới tòa nhà, Âu Dương Hiên đem xe dừng lại cùng với Ngô Thần vào bên trong. Vốn là Ngô Thần muốn để cho Âu Dương Hiên đâu đó tự vào, nhưng Âu Dương Hiên lại làm như hiểu ý của theo vào .


      Được rồi, Ngô Thần thừa nhận, kỳ đối với hành động này của Âu Dương Hiên trong lòng vẫn rất cao hứng .


      Âu Dương Hiên cùng Ngô Thầntrực tiếp vào văn phòng phó ban, đây là văn phòng của Cao ba ba . Sau khi Ngô Thần báo danh, Cao Hứng trực tiếp cho Ngô Thần biết trước khi phỏng vấn tìm ba của cậu, là ba Cao có chuyện muốn với .


      “Chú Cao chào chú ạ.”


      “Tiểu Thần đến rồi à. Lại đây, ngồi .” Hai người nghe lời ngồi ở sô pha trong văn phòng .


      Chú Cao liếc mắt nhìn hai người cái, sau đó với Ngô Thần, “Hôm nay phỏng vấn chỉ là để cho các ůanhx đọa nghe được giọng mà thôi. Nếu được nhận có thể trực tiếp nhận tiết mục !”


      cần phải tiến hành sang lọc chút ạ?” Ngô Thần tò mò hỏi ba Cao.


      “Kỳ sàng chọn cũng chỉ là chọn giọng và năng lực những điều này của cháu ta biết hết rồi. Cho nên ta trực tiếp nhận cháu vào luôn cho rồi. Chẳng lẽ cháu lại muốn tốn thêm thời gian à?”Ba Cao buồn cười nhìn Ngô Thần.


      Ngô Thần nhanh chóng lắc đầu, nở nụ cười sang lạng với ba Cao”Có chú Cao ở đây tốt!”


      “Cái con bé này!”chú Cao vỗ vỗ đầu của Ngô Thần. Sau đó vừa lòng nhìn hai đứa bé này, đây là những đứa trẻ mà con trai mình xưng huynh gọi muội. tại người lớn của mấy nhà này đều biết chuyện của tụi , đều cảm thấy rất thích hợp. cũng kệ tụi nó ! Bây giờ ông gặp hai đứa này lại càng cảm thấy hài lòng.


      Bọn họ vốn ở tỏng cùng tiểu khu, mẹ Cao mẹ và ba Ngô có đôi khi cũng hợp tác nhau trong công việc, cho nên người lớn hai nhà cũng rất thân thuộc với bọn trẻ.


      Ba Cao bảo Âu Dương Hiên ở bên ngoài đợi thêm chút nữa, rồi dẫn Ngô Thần vào văn phòng.


      Đây là văn phòng hội nghị. đầu bàn kia ngồi vài vị khoảng hơn ba mươi tuổi, có nam có nữ. Nhìn thấy ba Cao vào rất nhanh đứng dậy tiếp đón. Sau đó ba Cao ngồi xuống, chờ Ngô Thần tự giới thiệu.


      “Xin chào các vị giám khảo. Cháu tên là Ngô Thần, tại là học sinh năm nhất cao trung A. Cháu rất vui khi có được cơ hội đến đây để học tập kiên thức với mọi người. ••••••••••” Ngô Thần đem những lời nghĩ ra trong đầu ra, rồi chờ những câu hỏi của các vị ở đây.


      Trong đó nam nhân nhìn thoáng qua dáng vẻ khá cao, ôn hòa hỏi Ngô Thần” Theo như lời cháu cháu mới học năm nhất cao trung, nếu như có tiết mục hàng ngày giao cho cháu cháu phải làm sao?”


      Ngô Thần nghĩ nghĩ” Nếu như ở thời gian cho phép, cháu nghĩ là có thể được ạ .”


      “Ý của cháu là, nếu thời gian cho phép ngươi cháu hoàn thành được công tác của cháu phải ?” Câu hỏi có chút sắc bén .


      ,cháu nghĩ chú hiểu nhầm lời của cháu . Nếu như cháu hoàn thành được phần công việc này ngày hôm nay cháu đứng ở đây . Nếu cháu đồng ý nhận phần công tác này, cháu đương nhiên hoàn thành nó tốt.”


      “Như thế này, nếu chúng tôi cho ngươi tiết mục về vấn đề kinh tế, cháu có thể hoàn thành được hay ?” Nghe được ông hỏi những lời này, Ngô Thần nở nụ cười càng ngày càng tự tin.


      “Cháu nghĩ phần công tác này chắc chắn có thể làm được.” Những tiết mục như thế này kiếp trước của Ngô Thần cũng từng nghiên cứu rất lâu, kiếp này lại còn học về kinh tế cũng được vài năm, dù thế nào nữa cũng hoàn toàn tin tưởng vào bản thân!


      Rất thuận lợi thu phục được các vị giám khảo này! Về phần thời gian công tác do ba Cao chỉ định, thời gian được định ra là từ 6 giờ chiều đến 7 giờ chiều hàng ngày. Vừa vặn đúng thời gian kết thúc chương trình học ở trường, cũng đủ thời gian để Ngô Thần hoàn thành phần công việc này.


      Sau khi tạm biệt ba Ngô, Ngô Thần cao hứng ôm lấy Âu Dương Hiên.


      “Em vui lắm hả?” Âu Dương Hiên nhìn Ngô Thần tươi cười vui vẻ hỏi .


      “Ừm, coi như là em hoàn thành được giấc mộng của em !”


      Đúng vậy. Coi như mình hoàn thành được tâm nguyện đời trước của rồi, về sau kiếp trước và kiếp này cùng đường với nhau nữa !


      Nhìn Âu Dương Hiên bên cạnh , Ngô Thần nở nụ cười sáng lạn , cảm thấy hạnh phúc!
      Last edited: 7/12/14
      Pe Mick, Phương Lăng, xixon15 others thích bài này.

    2. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      CHương 23 Rối rắm


      Ngô Thần lại rối rắm !


      Nguyên nhân lần này là, nên chọn ban xã hội hay là ban tự nhiên?


      Từ lần phỏng vấn trước , Ngô Thần bắt đầu cuộc sống mỗi ngày làm. Buổi chiều tan học lập tức ngồi lên xe của Âu Dương Hiên chạy tới radio. May là Radio cách trường học quá xa, nếu phần công việc này cách nào đảm nhận được .


      Ngô Thần tự hỏi về sau muốn học ban tiếng Trung tốt nhất nên chọn ban xã hội, nhưng lại vừa muốn học kinh tế, như vậy phải học ban tự nhiên. Âu Dương Hiên lựa chọn xong xuôi hết rồi, suy nghĩ mà chọn ban tự nhiên, dù sao cậu ta sau này muốn học kinh tế và pháp luật chọn ban tự nhiên cũng sao hết.


      “Quyết định rồi , chọn ban tự nhiên !” Ngô Thần quyết định chọn ban tự nhiên để học. Vì sao à? Ngô Thần suy nghĩ lâu rồi. Thứ nhất, nếu ban tự nhiên dễ dễ khó cũng khó, trình độ ở ban tự nhiên nhất định cao hơn với ban xã hội, nếu như mình chọn ban xã hội sau này muốn thi kinh tế phải thi toán lý hóa kiến thức thực hề dễ dàng .


      Thứ hai, khi thi đại học khoa tiếng Trung chỉ cần thành thích môn Văn và Tiếng thôi. Những môn này ở hai ban đều được học, cho nên hề ảnh hưởng đến những dự định trong tương lai của .


      Vấn đề thứ ba là, các bạn thử nghĩ mà xem? bạn trai đương nhiệm của Ngô Thần hề do dự mà chọn ban tự nhiên. Nếu sau này làm sao có thể có được lái xe chuyên dụng như thế này nữa chứ, ở tổng hợp lại tất cả những điều kiện , do dự nữa mà chọn ban tự nhiên.


      Cũng may thành tích của Ngô Thần luôn luôn ổn định, cũng giống các bạn nữ khác phần lớn chuyển sang khoa văn, dù sao Ngô Thần vẫn là —— bao giờ con đường bình thường.


      Kỳ chủ yếu là bởi vì vài năm gần đây luôn luôn giúp ba xử lý số vấn đề của công ty, cho nên số kiến thức cơ bản của đại học cũng xem qua ít. Ngô Thần tính toán chọn được con đường tương lai khá tốt!


      Năm thứ 2 cao trung, bọn Ngô Thần và Đường Vũ tách nhau ra. Đường Vũ muốn xác định chọn con đường nghệ thuật, cho nên quyết định học thanh nhạc. Mà sáu người còn lại thống nhất lựa chọn ban tự nhiên.


      Ngô Thần, Âu Dương Hiên và Lưu Mẫn là vì muốn học đại học kinh tế, Cao Hứng và Vương Ninh thành tích các môn tự nhiên rất tốt, Ma Giai muốn vào đại học quân đội, khoa điện tử, vì vậy cũng chỉ có thể học ban tự nhiên.


      Đến năm hai cao trung Ngô Thần tiếp tục học võ và khiêu vũ nữa. Bởi vì thời gian của bản thân càng ngày càng ít. Võ thuật phòng thân cũng đủ, khiêu vũ mình cũng thường xuyên phải tham gia vũ hội tiện thể tập luôn cung được, hơn nữa bình thường mỗi ngày đều tập Yoga. Như vậy đến cuối tuần thời gian cũng được xắp xếp thư thả.


      Buổi sáng cuối tuần Ngô Thần đến học khóa tiếng Pháp, vì môn ngoại ngữ thứ hai này, Ngô Thần cũng ăn ít khổ cực. Vì có trụ cột ở kiếp trước, phải bắt đầu từ đầu, đúng phải khó bình thường. Buổi chiều Ngô Thần phải tới nhà Đường Vũ học đàn, đây là môn mấy năm qua Ngô Thần chưa bao giờ nghỉ. Đương nhiên cũng chỉ học mỗi đàn dương cầm, còn có đàn violon cũng đại khái học ít. Buổi sáng chủ nhật đến công ty, buổi chiều đến nhà Âu Dương Hiên cùng với mẹ Âu Dương nghiên cứu pháp luật.


      Ngô Thần chỉ cảm thấy thời gian càng ngày càng đủ.


      Sau học kỳ đầu tiên của năm hai, rất nhiều học sinh của cao trung A xin ra nước ngoài du học . Mà Lưu Mẫn cũng quyết định du học.


      Ngô Thần đối với quyết định này của Lưu Mẫn mười phần đồng ý. Đương nhiên Vương Ninh cũng cùng Lưu Mẫn du học, hai người đều quyết định xuất ngoại học tài chính.


      Thời gian bọn họ được ở cùng với nhau càng ngày càng ít, chậm rãi đám người Ngô Thần phát ra chuyện rất thú vị. Cao Hứng và Ma Giai biết khi nào bắt đầu ở trước mặt bọn họ được tự nhiên, bọn họ đương nhiên là tìm ra đươc manh mối.


      Hai người này cho tới nay vẫn là đôi oan gia. Đám người Ngô Thần sớm chờ xem phát triển tiếp theo của hai người, nghĩ tới thế nhưng ở ngay tại thời điểm mấu chốt này lại phát sinh. Phát này làm cho bọn họ nhìn ái muội phen


      “Được rồi, các cậu đừng nhìn như vậy nữa.” Cao Hứng nhịn được , trực tiếp ồn ào .


      nhìn? Vậy được ?” Vương Ninh nhìn gương mặt nhăn nhó của hai người nhịn được mà trêu chọc.


      “Còn hơn hai người các cậu, chúng tớ còn trực tiếp thông báo cho mọi người!” Ma Giai nhìn thấy bị trêu trọc hề nhăn nhó, hớn hở đáp trả lại.


      “Cái gì chúng tớ cũng giống nhau cơ? Chúng tớ làm sao vậy kìa? Hay là hai người các cậu làm sao?” Lưu Mẫn cười tủm tỉm nhìn hai người.


      Sau đó chợt nghe đến bốn người qua lại cậu tốt với tôi tốt, Ngô Thần nghe nổi nữa”Được rồi , nào nhị sư huynh đầu đuôi ra xem nào!”


      Chuyện là vầy. Ma Giai cùng Cao Hứng tính cách của hai người khá giống nhau, lại đều là thích vận động. Nên thường xuyên hẹn nhau đá bóng hoặc đấu võ, thế nhưng đấu mãi cũng nảy sinh chút ít tình cảm khác thường. Khi đó bọn họ còn cho nên biết phải xử lý chuyện này ra làm sao, tại hai người này quyết đinh sau này đều nhập ngũ , cho nên tính tình của quân nhân tương lai là phải thẳng thắn thích nhận, nhăn nhó xoay quanh như vậy phải là tính tốt.


      Cứ như vậy cho đến hôm nay xảy ra màn này.


      Nhưng đột nhiên có thay đổi , Ngô Thần lại bắt đầu thường xuyên kề cận Âu Dương Hiên. Mới đầu Âu Dương Hiên vô cùng cao hứng khi thấy Ngô Thần có biến hóa này, nhưng dần dần cậu cảm thấy có gì đó thích hợp , cậu vẫn nghĩ rằng bọ bốn người kia đồng hóa . Nhưng sau lại phát , Ngô Thần biến hóa như vậy chắc chăn có chuyện gì xảy ra ! Vậy là có chuyện gì?


      Tua lại vài ngày trước ~


      Khi biết Ma Giai và Cao Hứng thành đoi lâu sau đó, Ngô Thần cứ nghĩ cuộc sông trung học của bọn cứ như vậy mà trôi qua thôi. Nhưng có ngày, Vương Ninh đột nhiên gọi cuộc điện thoại cho Ngô Thần.


      “Alo, tiểu Thần.”


      “Vâng, Tam ca à, sao hôm nay rồng lại gọi điện đến nhà tôm thế này!” Ngô Thần tuy rằng tha thứ cho bọn họ chuyện giấu diếm, mà vẫn có thói quen hay trêu chọc Vương Ninh, ai bảo giấu diếm làm chi . Hừ!


      “Được rồi. Tam ca xin lỗi em đấy. Cguyện này chúng ta dừng tại đây nhé?” Sau đó giọng đột nhiên nghiêm túc hẳn lên, “Có chuyện cảm thấy cần phải cho em biết tiếng.”


      Ngô Thần bị nghiêm túc của Vương Ninh làm cho kinh ngạc nhảy dựng lên, chuyện làm cho tam ca trở nên nghiêm túc chắc là chuyện đâu! Nhưng là vì sao lại cho mình biết?


      “Vâng, .” Ngô Thần hít sâu hơi, giảm bớt cảm xúc. Đợi Vương Ninh chuyện kinh người gì đó.


      “Chú Âu Dương được chuyển đến thành phồ khác làm việc .” Vương Ninh trực tiếp ra, cảm thấy như vậy Ngô Thần hẳn là có thể hiểu được . Đáng tiếc, đánh giá quá cao Ngô Thần.


      “Như thế sao ạ? muốn em theo chú Âu Dương hay sao? Như thế cũng phải hỏi chuyện ba em chứ?” Ngô Thần nghi hoặc hỏi Vương Ninh, chuyện này có quan hẹ gì đến mình à?


      Vương Ninh bất đắc dĩ , con bé này thế mà cũng hiểu được à?


      “Chú bị điều đến tỉnh khác làm bí thư, người nhà đều phải theo.”


      Ngô Thần nghe đến câu đó, cũng có thể tiêu hóa được chút tin tức này rồi. Cả nhà cần phải với nhau đúng ?


      “Ý của là gì?” Ngô Thần vẫn còn cố giãy dụa muốn hiểu.


      tin tưởng là em hiểu , cho nên, có lẽ sau này các em chắc phải tách ra thời gian.” Vương Ninh nhẫn tâm đem giãy dụa cuối cùng Ngô Thần đánh nát .


      Ngô Thần giật mình tỉnh táo lại, “Ừ, em biết. Cám ơn Tam ca.”


      Cúp điện thoại , Ngô Thần liền vẫn ngồi ở ngoài ban công, cũng biết suy nghĩ cái gì nữa. Ngồi lúc lại nhớ đến lần đầu tiên gặp Âu Dương Hiên , rồi lại nghĩ đến những năm qua bọn họ làm bạn bè, hồi nhớ tới ••••••


      Cuối cùng phát , trong vòng mấy năm nay, Âu Dương Hiên thình như trở thành phần cuộc sông của . Tin tức của tam ca cho biết là, cuộc sống như vậy thay đổi. Phải ?


      Như vậy, mình có thể làm được gì đây? Mình thể ích kỷ cầu ấy được . Như vậy, lúc ý mình có đau khổ ? Điều đó là đương nhiên rồi .


      Như vậy cũng chỉ là, làm mình càng them quý trọng thời gian ở bên , sau đó tách ra thời gian, đại học gặp nhau?


      Ngô Thần bối rồi , bắt đầu từ bao giờ mình ỷ vào ấy như thế? !


      Kết quả của lần suy nghĩ này, Ngô Thần bắt đầu vô hình hành động giống như số đôi nhau mới làm. Đương nhiên chỉ là muốn được gần Hiên them chút mà thôi, còn những hành động khác Ngô Thần tự cảm thấy mình rất ổn!


      Sau khi giờ tự học buổi tối kết thúc, Âu Dương Hiên theo thường lệ đưa Ngô Thần về nhà, chỉ là khi Ngô Thần xuống xe cậu liền ngăn cản.


      “Được rồi, em em làm sao thế.” Âu Dương Hiên nhìn chằm chằm vào ánh mắt Ngô Thần.


      Ngô Thần nhìn , cũng cảm thấy biến hóa của mình gần đây cũng quá lớn.


      “Dạ? cái gì cơ, em có chuyện gì đâu!”


      cần phải dối ! Có chuyện gì em cũng cần phải suy nghĩ mình , cho biết giải quyết cùng với em.” Âu Dương Hiên thâm tình chân thành mê hoặc nhìn Ngô Thần. Được rồi, Ngô Thần treo cờ đầu hàng.


      sắp phải à?” Ngô Thần cúi đầu giọng hỏi. thầm mắng bản thân có tiền đồ.


      “Hử?” Âu Dương Hiên vẫn chưa hiểu được câu hỏi của .


      Nghe được Âu Dương Hiên trả lời theo thói quen, Ngô Thần đem vấn đề tuon thẳng ra, “ sắp với chú Âu Dương sao?”


      Lúc này Âu Dương Hiên rốt cục biết gần đây Ngô Thần hành động như thế là vì sao , là Vương Ninh cho biết à?


      “Em luôn suy nghĩ về chuyện này à? Vì sao hỏi ?” Âu Dương Hiên nhíu mày nhìn Ngô Thần, tình nguyện người nghĩ ngợi lung tung cũng muốn hỏi cậu sao? Cậu thực là thua luôn .


      “EM muốn hỏi vấn đề đó em sợ câu trả lời của , em chịu nổi bầu khí ly biệt đâu.”


      “Ha ha, ” Âu Dương Hiên nở nụ cười”Em đúng là đứa ngốc mà.” Đem Ngô Thần ôm vào lòng, giọng xa em đâu, đừng lo!”


      Ngô Thần ngẩng đầu, ánh mắt sáng ngời nhìn Âu Dương Hiên, “ á?”


      “Ừ. . Mẹ cũng .”


      “Chẳng lẽ hai người để cho chú Âu Dương mình à? vô tâm!” Cởi bỏ được khúc mắc trong lòng Ngô Thần, lại bắt đầu thầm oán Âu Dương Hiên .


      “Bởi vì sang năm là năm ba rồi , tại học bên này rất tốt. Mẹ cũng chờ ta tốt nghiệp , hơn nữa công tác của bà bây giờ cũng cẩn thời gian để chuyển giao chi người khác. Cho nên là em bớt suy nghĩ .” Vì khơi thông cho cái đầu của Ngô Thần này, Âu Dương Hiên ngại giải thích nhiều hơn tí.


      “Ha ha, vậy là tốt rồi.” xong tự động nhào vòa lòng Âu Dương Hiên.


      Đêm rất đẹp, sao rất sáng. Đôi mắt đen thâm thúy kia còn sáng hơn cả sao màn đêm ~
      Pe Mick, Phương Lăng, xixon17 others thích bài này.

    3. yuiluvlayhan

      yuiluvlayhan Active Member

      Bài viết:
      347
      Được thích:
      111
      Cảm ơn b edit truyện. Bạn cho mình hỏi là truyện này có tất cả bao nhiều chương vậy? Sắp hết chưa bạn.
      honglakswanbeauty thích bài này.

    4. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      @yuiluvlayhan truyen khoang tầm hơn 40 chuong thôi bạn ạ. Mình sắp edit hoàn rùi ^^

    5. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      Chương 25 : Tỉnh B


      Năm cấp ba Ngô Thần vẫn lựa chọn chuyên tâm vào học hành, cũng gần năm làm việc ở radio .


      “Tiểu Thần này, tương lai cháu có định theo nghề này hay ?” Đây là chủ nhiệm trương trình của Ngô Thần noi chuyện với .


      “Chú Hạ, tương lai chắc hẳn là cháu theo ngành này đâu ạ.” Ngô Thần mỉm cười nhìn vị chủ nhiệm cười ấm áp như phật Di lặc đằng kia.


      “Vậy là đáng tiếc . Tầm tuổi này của cháu có được tiêu chuẩn như thế này rồi , về sau học chuyên sâu vào chút nữa, tiền đồ thể trước được!” Chủ nhiệm đáng tiếc lắc lắc đầu.


      “Chú Hạ, ngài ý của chú là nếu cháu làm ngàng khác bị mai hay sao ạ?” Ngô Thần dường như làm nũng nhìn chú Hạ.


      “Ha ha, con bé này. Chú chỉ tiếc ở đài phát thanh bị mất phát thanh viên giỏi như cháu thôi, chú có đến chuyện gì khác nữa hả ~!” Nhìn chú Hạ buồn cười trừng mắt lườm mình, Ngô Thần cười cười chạy nhanh .


      “Được rồi, chú cũng nhiều với cháu nữa. Nhưng tháng sang năm có tuyển chọn số nghệ thuật viên mới, chú hy vọng cháu . Dù sao cho mình thêm cơ hội cũng tốt.”


      xong Ngô Thần chào tạm biệt chủ nhiệm, rời khỏi đài phát thanh cùng với Âu Dương Hiên . Về phần chú Cao, tối hôm qua Ngô Thần cũng cố ý qua chào hỏi.


      “Giải quyết xong rồi à?” Âu Dương Hiên nhìn chằm vào tình huống giao thông phía trước, còn thơi gian quay mặt nhìn Ngô Thần.


      “Ừ, giải quyết xong rồi. Nhưng chủ nhiệm đề nghị em thử dự thi triệu tập nghệ thuật sinh.” Ngô Thần vẫn là đem chuyện này kể cho Âu Dương Hiên để hai người cùng nhau thương lượng.


      “Em muốn ?” Đây là vẫn là phương pháp quyết định của Âu Dương Hiên , nếu Ngô Thần muốn , cậu ngăn cản.


      “Có chút muốn thôi. Nhưng em biết, nếu như mình có thi được , cũng học được .” Ngô Thần nhìn Âu Dương Hiên. vì mình lựa chọn học đại học R , như thế mình sao có thể rời bỏ được.


      Âu Dương Hiên cảm nhận được ánh mắt Ngô Thần mình, bọn họ tự hiểu lấy ở trong lòng, cậu hiểu được ý nghĩ của dô, cũng hiểu được cảm thụ của .


      “Vậy em cũng nên nghỉ ngơi chút . Đến lúc đó coi như chuyến du lịch, với em cùng nhau .”


      “Được.” Ngô Thần cười ngả đầu lên vai của Âu Dương Hiên . Đời này chỉ cần có người nuông chiều như vậy là đủ rồi!


      Cuộc sống cấp ba chính là mỗi ngày đều được kiểm tra.


      Bọn họ cùng với Lưu Mẫn và Vương Ninh chọn trường học. Đương nhiên là bọn họ là thi , nhưng bọn họ có thể cùng đến thành B cùng.


      Kết thúc kỳ , bốn người Ngô Thần mang theo hành lý đơn giản tiến quân đến thành B, mà khách sạn linh tinh các kiểu lần này được Đường Vũ phụ trách .


      Ngô Thần cảm thấy giống như bước cùng đường với đời trước, chỉ là lần này quá trình nhau, kết quả cũng giống nhau.


      Kiếp trước Ngô Thần đến đây là theo giáo viên dự thi, nhưng là bởi vì chiều cao đủ mà thể lọt vào vòng trong.


      Đời này Ngô Thần tuy rằng chỉ mới có mười ba tuổi, nhưng cũng vừa vừa đủ 1m65. Trừ bỏ gương mặt có chút trẻ con thân hình hơi bằng phẳng, khó có thể tìm ra được khác chỗ nào so với các bạn đồng lứa. Mà lần này Ngô Thần, đúng như lời của Âu Dương Hiên đến cuộc thi này như là chuyến du lịch giải sầu.


      Lần này Ngô Thần đến nơi thi mà kiếp trước bản thân mình ngay cả cửa cũng bước được vào.


      vào tỉnh B ,bọn Ngô Thần cứ theo lẽ thường là người gian phòng. Rửa mặt chải đầu xong xuôi, năm người bọn họ bắt đầu thăm quan thành thị cổ xưa này.


      Cùng đến quảng trường trang nghiêm , cùng nhau du lịch cố cung to lớn , cùng nhau nhìn nghi thức hạ cờ. Bọn họ giống như được xuyên qua thời tìm hiểu lịch sử ngàn năm của đất nước, cảm nhận được rung động mà thành phố này mang lại.


      Ngày hôm sau vài người bọn họ tách nhau ra hành động . Đường Vũ cần phải tiếp tục học, Lưu Mẫn cùng Vương Ninh muốn đến số trung tâm tư vấn cho những người muốn du học xem thử, Âu Dương Hiên xách theo Ngô Thần bắt đầu dạo.




      Ngô Thần cùng Âu Dương Hiên chỉ tự do dạo. Dạo chơi công viên giống như đem nơi này thăm quan chút, sau đó đến đại học mà tương lại bọn họ học 4 năm ở đây.


      Nhìn thấy từng dãy lớp học, từng viện ký túc xá, trong đầu Âu Dương Hiên ra ý nghĩ lớn mật . Nhưng ý nghĩ này đến bây giờ vẫn chưa có thể thực được, cho nên cậu quyết định cho Ngô Thần bíêt.


      dạo đến buổi chiều, Ngô Thần biết nên làm gì nữa.


      đâu nữa bây giờ?” Ngô Thần mệt mỏi tựa vào vai của Âu Dương Hiên .


      muốn dạo nữa hả?” thanh của Âu Dương Hiên ôn nhu như trước.


      muốn nữa. Mệt quá, đói nữa!” bụng Ngô Thần kháng nghị lên tiếng phối hợp lại.


      Âu Dương Hiên cười cười nhìn Ngô Thần, nụ cười cưng chiều, đón chiếc xe taxi, đem Ngô Thần ôm vào. địa chỉ chỗ, sau đó tự nhiên xách Ngô Thần đến nơi biết.


      đâu thế ?” Tuy rằng Ngô Thần có chút mơ hồ, nhưng là ở xe taxi vẫn ngủ được .


      đến nhà ông nội của .” Âu Dương Hiên lạnh nhạt .


      “Ồ.” Ngô Thần bình tĩnh trả lời, sau đó đột nhiên dựng lên” đâu cơ? Nhà ông của á?” Ngô Thần kinh ngạc hỏi Âu Dương Hiên.


      Âu Dương Hiên ở vừa nghe được câu trả lời trước của Ngô Thần ,cậu còn bận suy nghĩ tại sao có thể bình tĩnh đến thế? Phản ưng như bây giờ mới là bình thường nè ~


      “Ưm, ông nội và bà nội của đều ở tỉnh B.”


      “Vì sao cho em biết trước. thế sao còn muốn ở khách sạn?”


      Âu Dương Hiên nhìn Ngô Thần cái, “Em nhớ là từng kể cho em nghe rồi à?”


      Ngô Thần nghĩ nghĩ, hình như trước đây có qua phải.



      “Biết mà, nhưng là cái đó và đến ở nhà ông bà có quan hệ gì?”


      “Nếu em biết, đến đây sao có thể về nhà ông bà nội?” Âu Dương Hiên trừng phạt nhéo nhéo má của Ngô Thần .


      “Vậy được rồi. Nhưng tại vì sao về thẳng đây luôn?”


      “Nếu em nguyện ý ở cùng với , ngại mà về đấy ngay hôm nay.”


      con gấu chó đen tối, mình còn dám ở lại trong nhà của ta! Huống gì là nhà ông bà nội! Ngô Thần vụng trộm oán thầm trong lòng, đương nhiên lời này là thể .


      Đây là cái đại viện, nhưng là phải đại viện quân đội.


      Âu Dương Hiên mang theo Ngô Thần vào.


      Ở đây là những ngôi nhà độc lập, xem ra xung quanh đây ở ít cán bộ cao cấp ~


      Người ra mở cửa là phụ nữ trung niên, xem ra người giúp việc trong nhà.


      “Tiểu Hiên cháu về à, mau mau vào .”


      “Dì Cốc , ông bà nội có ở nhà ạ?” Ngô Thần chào hỏi dì giúp việc,rồi theo Âu Dương Hiên vào nhà.


      “Đương nhiên rôi. Hôm qua cháu gọi điện tối nay về ăn cơm, ông bà nội cháu từ chiều quay về chờ rồi.” xong tiếp nhận túi túi hộp hộp Âu Dương Hiên và Ngô Thần đem đến để vào bên, dẫn hai người bọn họ vào phòng khách.


      “Tiểu Hiên cháu đến rồi hả.” bà nội Âu Dương Hiên thấy Âu Dương Hiên tiến vào, đứng dậy tới.


      “Bà nội. ông nội đâu?” xong giới thiệu Ngô Thần với bà nội, “Bà nội, đây là tiểu Thần.”


      Bà nội mỉm cười nhìn Ngô Thần, Ngô Thần nhanh chóng cung kính chào hỏi.


      “Ngoan ngoan, mau vào ngồi . Ông nội cháu ở trong thư phòng đó, biết cháu tới rồi ông ấy tự xuông ngay .” xong ông nội Âu Dương Hiên từ lầu bước xuống .


      “Ông nội.” Âu Dương Hiên chào ông, Ngô Thần cũng theo chào câu “Ông nội.”


      “Các cháu ngoan. về đây rồi sao lại đến đây ở với ông bà.” xong thầm oán nhìn thoáng qua Âu Dương Hiên. Xem ra, ông nội với ông nội của Lưu Mẫn giống nhau a, chắc ông là cán bộ giới chính trị!


      phải là cháu về đây rồi ạ.” Âu Dương Hiên chạy nhanh giúp đỡ ông ngồi vào sô pha, mà bà nội Âu Dương cũng nắm tay của Ngô Thần cùng nhau ngồi xuống sô pha.


      “Đây là tiểu Thần hả.” Ông nội Âu Dương hỏi Âu Dương Hiên chút tình hình tại, rồi nhìn về phía Ngô Thần.


      “Cháu chào ông, cháu là Ngô Thần ạ.”


      “Ừ, đúng là con bé con lanh lợi. ba mẹ Âu Dương Hiên kể cho chúng ta rất nhiều về cháu. Chúng ta cũng rất ngạc nhiên muốn biết rằng bé mà Âu Dương Hiên dấm từ ra sao. Xem ra ánh mắt của tiểu Hiên tốt lắm!”


      Đối mặt với trêu đùa của ông nội Âu Dương , mặt Ngô Thần dần dần đỏ lên. cái gì cũng được, nhưng là đến chuyện này là có chút ngại ngùng . Đây chính là ra mắt người lớn trong truyền thuyết sao!


      “Ông nội Âu Dương, nếu ông như vậy nữa cháu xấu hổ đó .” Ngô Thần hờn dỗi nhìn thoáng qua ông nội Âu Dương.


      “Ha ha. Được rôi, bé da mặt mỏng. Về sau cứ gọi là ông nội được rồi, như vậy mới đúng.”


      “Dạ, ông nội.”


      Thời gian còn lại chính là bà nội Âu Dương hỏi, Ngô Thần đáp. Đều là hỏi xung quanh cuộc sông hang ngày của bọn họ. Người lớn trong nhà đều biết hai người bọn họ hay ở chung chỗ với nhau, hỏi Ngô Thần hay là hỏi Âu Dương Hiên cũng giống nhau thôi.


      Sau bữa cơm chiều, Ông bà nội Âu Dương nhất trí cầu hai người bọn họ ở lại trong nhà. thể làm trái ý nguyện của hai lão nhân, hai người đành phải về khách sạn thu dọn hành lý, chảo hỏi Lưu Mẫn và Vương Ninh câu, sau đó cùng nhau về nhà ông bà nội.


      Lưu Mẫn và Vương Ninh ở tỉnh B quá mấy ngày về nhà . Bởi vì bọn họ dến đây cũng là để xem xét tư liệu du học, cách cuộc thi cũng còn mấy thời gian nữa. Cho nên việc xong việc trở về.


      Ngô Thần bởi vì có cuộc thi ở đây, nên ở lại đợi thêm vài ngày. Mấy ngày nay Ngô Thần ở nhà ông bà nội Âu Dương đọc sách, viết chữ, có thời gian dạo phố.


      Thông qua hai ngày ở chung Ngô Thần biết được, ông nội Âu Dương vốn là cán bộ kỳ cưu, ở trong giới chính trị cũng được coi nổi tiếng chính trực. Chính là Ngô Thần đối với những chuyện này am hiểu nhiều lắm, khi lần đầu tiên gặp mặt cũng chỉ thấy hai người bọn họ tính tình hòa ái như Âu Dương Hiên vậy. bà nội Âu Dương còn là giáo sư của đại học R , rất nhiều nhân sĩ chính trị đều là học sinh được bà rèn giũa.


      nhà Âu Dương Hiên đều là những nhân vật cấp cao a!


      Đến ngày thi, Ngô Thần sáng sớm dậy chuẩn bị, còn đeo them cái kính cho đạo mạo. Khi ra cửa, Ông nội Âu Dương cùng bà nội Âu Dương còn trêu trọc cái kính mặt , lại làm cho mặt Ngô Thần đỏ bừng .Lôi kéo Âu Dương Hiên chạy nhanh chạy tới trường thi.


      Khi đôi diện với máy quay, bởi vì còn áp lực nữa, Ngô Thần thực tự nhiên mà phát huy, làm cho hội đồng giám khảo phải hỏi vấn đề Ngô Thần. Ngô Thần biết, nếu mình thực muốn con đường này , trường học thế nào mình có thể tự lựa chọn .


      Đáng tiếc, những điều này chỉ là để thỏa mãn tâm tư đời trước của mà thôi.Mà đời trước và kiếp này hoàn toàn giống nhau!
      Pe Mick, Phương Lăng, xixon12 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :