1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh]Cuộc sống bình thản hoàn mỹ sau khi trọng sinh-Hạo Trăn (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      k có kiểu công a bắt tép nuôi cò nhỉ? hehe
      swanbeauty thích bài này.

    2. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      Chương 20: Cái gì cơ tình địch á!


      Thời gian trôi qua như bay.


      Năm đầu tiên trong cuộc sống trung học hối hả của Ngô Thần kết thúc.


      Ngô Thần bước vào năm học thứ hai, năm nay chin tuổi rồi nhưng so sánh với các bạn trong lớp cũng thấp hơn là bao. Tuy rằng mới chỉ có cao gần 1m4, nhưng năm hai sơ trung các bạn cũng chỉ có cao hơn 1m5 chút mà thôi.


      Ngô Thần rất quan tâm đến chiều cao của bản thân, hiểu được, nếu bây giờ cố gắng chăm chút để cao thêm, đến khi dậy phát triển phát triển chiều cao của bị kìm hãm .


      Ngô Thần ngồi cùng bàn với Âu Dương Hiên,thứ nhất là vì nguyên nhân tuổi tác, còn điều quan trọng là thành tích. Lớp 1 có thói quen là, học sinh có thành tích tốt được tự do lựa chọn chỗ ngồi, ngồi cùng với ai cũng được kể cả là mình. Ngô Thần là người có thể bớt được việc gì hay việc ấy, nếu ngồi cùng bàn với Âu Dương Hiên mà mình vẫn hài lòng, đổi đổi lai làm gì cho mệt.


      Tuy rằng vị trí cùng bàn với lớp trưởng có rất nhiều người hay để ý, nhưng những người này thành tích cũng chỉ có thể xếp sau Ngô Thần. Về phần những người có thành tích tốt kia, đều có ánh mắt, soa lại phải chọc cho lớp trưởng cáu làm gì?


      Năm hai lần đầu tiên Ngô Thần được tham gia hoạt động chung —— trận đấu bóng rổ nữ.


      Bởi vì Ngô Thần khi tập võ, thường xuyên được bọn Hoàng Tuấn huấn luyện chơi bóng. Mình có thể chơi bóng như thế hàu như là công lao to như “ao nước” của ba vị sư huynh . Làm cho Cao Hứng khi nhận được thông báo của trận đấu, điều đầu tiên nghĩ đến chính là Ngô Thần.


      “Tiểu Thần, năm nay có trận đấu bóng rổ nữ, em có muốn ?” Cao Hứng vào lớp đên trước bàn của Ngô Thần , đem tờ giấy báo danh để trước mặt Ngô Thần .


      Ngô Thần nhìn tờ báo danh chút, nghĩ hay là mình cũng tham gia nhỉ. Từ khi vào trường cho tới nay, bởi vì tuổi của mình, rất nhiều vận động ngoại khóa đều bỏ lỡ. Lần này nếu có thể được tham gia hoạt động cùng lớp như thế , chắc chắn từ chối .


      Âu Dương Hiên nhìn nhìn Ngô Thần, tuy rằng cậu rất lo lắng cho sợ mệt nhọc, nhưng là ý của thê nào cậu đều hiểu.


      Nếu nghĩ muốn tham gia như vậy, vậy việc mình nên làm bây giờ, là ở cùng là tốt rồi.


      Buổi chiều sau khi tan học , là thời gian luyện tập.


      Ngô Thần lần đầu tiên đến sân vận động. Nhìn Ma Giai ở bên cạnh nóng lòng muốn thử, nhàng nở nụ cười. là là đứa vận động ~


      “Tốt lắm, các cậu mau tới đây.” Cao Hứng hướng bọn Ngô Thần vẫy vẫy tay bảo đến gần.


      Lần đấu này, lựa chọn giữa các lớp, buổi chiều các lớp đều tự huấn luyện. Trong lớp Ngô Thần trừ bỏ và Mai Giai ra, còn có ba nữ sinh nữa.


      Thành tích hoạt động của lớp 1 phi thường tốt, mỗi lần thời điểm có trận đấu nào , rất nhanh có người ngồi vào danh sách, sau đó cố gắng tranh thủ để lấy thứ hạng.


      Đây là chuyện mà kiếp trước Ngô Thần được tham gia.


      Kiếp trước Ngô Thần thường nghĩ, đệ thọc sinh giỏi càng tranh thủ thời gian mà học tập, nhưng bây giờ giống như thế, sau thời gian học tập vẫn con sung sức để tham gia vận động .Như thế học sinh mới có thể đạt được thành tích tốt , vận động kết hợp với học tập như vậy mới tốt!


      Năm người ở đây cố gắng thân thiết với nhau để hiểu nhau hơn mới có thể phối hợp tốt.


      Chủ công thủ đương nhiên là Ma Giai, ấy có thần kinh vận động thiên phú, ở trong đám nam sinh cũng có thể chiếm được ưu thế .


      Trận đấu đều được tổ chức vào buổi trưa và sau giờ học chính khóa. Dù sao thời gian học tập thể chiếm dụng, trường học cũng áp bức học sinh.


      Trận đấu đầu tiên của lớp 1 đối thủ là lớp 6. Sơ trung A chia năm hai thành 7 lớp, trừ bỏ lớp 1 và lớp 2 là những học sinh chọn của lớp tuyển ra, những lớp khác đều là do máy tính tự động sắp xếp. Đối mặt với mấy nữ sinh lớp 6, năm người Ngô Thần hiểu vì sao sức chiến đấu tự nhiên hừng hực đốt cháy trong cơ thể.


      Nữ sinh lớp 6 mãnh liệt tiến công, nữ sinh lớp 1 nhân cơ hội mà đoạt lại bóng. Tuy rằng đều là học sinh, tiêu chuẩn ảnh hưởng của bóng rổ chưa được mạnh, nhưng ảnh hưởng đến những người xem. Đấu tranh kịch liệt chấm dứt, cuối cùng lớp 1 lấy hai điểm mỏng manh là thắng được trận đấu này. Tuy rằng trận này thắng, nhưng mới chỉ là trận đầu tiên, những trận sau càng ngày càng kịch liệt.


      đường đến trận chung kết, bọn Ngô Thần suýt nữa gặp nguy hiểm. SAu khi thắng được lớp 7, bởi vì lớp 1 thắng lợi, lớp 7 phục, thiếu chút nữa từ trận bóng rổ thành trận quyết đấu.


      Bọn Ngô Thần đương nhiên chịu yếu thế, nhưng là này dù sao cũng là trường học! Các giáo viên có thể áp chế đượchọc sinh lớp 7 chỉ có thể nhận lấy kết quả này.


      Cuối cùng trận chung kết bọn Ngô Thần có cơ hội tham dự .


      Ở trong vòng bán kết , bị lớp 3 hung hăng kéo tụt điểm số, mất tư cách vào vòng trong. Nhưng đối với kết quả này năm người rất vừa lòng , năm trước lớp 1 bán kết cũng vào được, trận đấu lần này bởi vì có phòng thủ Ngô Thần , mới có thể giúp cho lớp 1 được giải ba, bọn họ vô cùng vừa lòng rồi !


      Vốn tưởng rằng nửa học kỳ này cứ như vậy mà trôi qua, nhưng trước khi kết thúc, xảy ra chuyện lớn .


      Chuyện là như vầy!


      ngày khi giữa giờ nghỉ ngơi của buổi tự học, có nữ sinh cùng khóa gọi Ngô Thần. Đối với nữ sinh này Ngô Thần chút ấn tượng, cách khác, Ngô Thần hề biết ta.


      Ngô Thần cùng ta đến cầu thang, chờ ta ra mục đích tìm mình.


      “Về sau mày cách Âu Dương Hiên xa ra chút!” cao ngạo kia nhìn Ngô Thần.


      Đối với những lời này của ta Ngô Thần có chút ngây ngẩn cả người. ta cái gì? Cách xa Âu Dương Hiên chút? Chuyện này liên quan gì đến ta chứ?


      “Vì sao? Tôi cùng với cậu ấy như thế nào liên quan gì đến chị?” Ngô Thần nhíu mày nhìn .


      “Tao là của học tỷ của mày, tao thích Âu Dương Hiên, cho nên mày phải cách cậu ta xa ra chút.” xong còn lườm Ngô Thần cái. tự chủ được ưỡn ngực, dáng người khô đét của con bé này làm sao so sánh được với chứ!


      Nhìn thấy ánh mắt của ta, Ngô Thần nhíu mày càng chặt, “ thích làm trâu già gạm cỏ non à?” Ngô Thần châm chọc liếc mắt nhìn kia, tinh quang trong mắt chợt lóe mà qua. Kiếp này chưa có ai dám chuyện như vậy với đâu!


      “Mày!Mày cái gì?” hung hăng trừng mắt nhìn Ngô Thần. bây giờ rất muốn giáo huấn con bé tên Ngô Thần này. Từ khi biết đến Âu Dương Hiên vẫn luôn chú ý đến cậu, nhưng mỗi ngày đều nhìn đến cậu ta chở con bé này về nhà, bất mãn với con bé này càng ngày càng tăng lên. Tuy rằng biết ta mới có chín tuổi cùng với Âu Dương Hiên có thể có chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn muốn ta ở bên cạnh Âu Dương Hiên.


      nghe thấy gì à? Nếu như coi trọng Âu Dương Hiên ? Vậy người phải tìm là cậu ta, chứ phải tôi.” xong xoay người rời .


      kia thấy Ngô Thần định xoay người rời , ta vẫn còn chưa có đồng ý với mình đâu. Nghĩ vậy, chuẩn bị vươn tay giữ chặt lấy Ngô Thần chuẩn bị lên lầu.


      Ngô Thần sao có thể dễ dàng để cho ta giữ lại được mình. Cảm giác được có người muốn động vào mình, liền xoay người hướng sang con đường bên cạnh. Nữ sinh kia bởi vì Ngô Thần đột nhiên rời , mất điểm chống đỡ “Ba” té ngã đất.


      này chưa từng chịu qua khi nhục như vậy , nhìn đến bóng dáng Ngô Thần rời , oán hận câu”Ngô Thần mày nhớ kỹ đấy, cách Âu Dương Hiên xa chút, bằng tao giải quyết mày!” xong khập khiễng đứng lên tiêu sái lên lầu trở lại phòng học.


      Sau khi Ngô Thần bị gọi ra, Âu Dương Hiên có cảm giác tốt. Nhưng là bởi vì Ngô Thần chưa cái gì mất, cậu cũng cùng. Khi thấy Ngô Thần trở về , cậu nhanh chân tránh ra để cho Ngô Thần vào chỗ.


      “Làm sao vậy sao?” Nhìn khuôn mặt nghiêm túc Ngô Thần , Âu Dương Hiên khẩn trương .


      Ngô Thần lườm Âu Dương Hiên, “Hoa đào của tốt nhất tự giải quyết cho tốt, đừng để nó lây lan sang người của tôi.” xong để ý tới Âu Dương Hiên nữa bắt đầu làm đề vật lý.


      Âu Dương Hiên bị Ngô Thần những lời này làm cho ngơ ngác. Hoa đòa của mình? Trừ ra cậu còn chọc vào ai sao? Nhìn Ngô Thần lúc lâu hy vọng Ngô Thần có thể cho cậu đáp án.


      Đáng tiếc Ngô Thần hạ quyết tâm để ý đến cậu.


      Nghĩ đến ánh mắt của người tên Lâm Tuyết vừa rồi, mình chưa bao giờ phải chịu khinh bỉ như thế. Bởi vì còn thân thể chưa dậy nên mới bị khinh bỉ như thế? Ngô Thần nghĩ như vậy liền càng tức hơn. Chính là bởi vì Lâm Tuyết bị ngã sấp xuống , bằng Ngô Thần chừng nhịn được mở miệng châm chọc lại vài câu. Nhưng sao bản thân mình lại có thể rảnh rỗi đến thê chứ?


      Nhìn Ngô Thần nhăn mặt mày, Âu Dương Hiên nghi hoặc càng lúc càng lớn.


      Hôm nay là làm sao vậy?


      Vương Ninh vừa trở về thấy Ngo Thần như thế, có lòng tốt nhắc nhở Âu Dương Hiên chút. Vừa rồi cậu ở dưới lầu lên đúng lúc đó vô tình nghe được Ngô Thần đoạn chuyện của Ngô Thần và cái Lâm Tuyết kia, nhưng là dù sao cũng là”Tình địch” gặp mặt, Vương Ninh cảm thấy tốt nhất nên ra mặt.


      người tên là Lâm Tuyết bởi vì cậu cho nên vừa rồi đến tìm Ngô Thần.” Vương Ninh “Hảo tâm” nhắc nhở Âu Dương Hiên, tuyệt đối thừa nhận bản thân mình nghe được đoạn tuồng vừa nãy.


      “À? Tớ biết.” Âu Dương Hiên nhíu nhíu mày. Cái người tên Lâm Tuyết kia cậu đại khái có chút ấn tượng, người khác cũng từng qua với cậu, nhưng cậu cho tới bây giờ hề đặt ở trong lòng. Nhưng hôm nay thế nhưng lại ảnh hưởng đến Ngô Thần, như vậy cậu nên làm chút chuyện gì đó thôi .


      Qua vài ngày, Ngô Thần nghe được Lâm Tuyết vì có hành vi xấu làm ảnh hương các bạn học khác nên bị đuổi học. Sau lại bởi vì ít lý do, mới để cho ta thành chuyển sang trường khác học.


      Nghe thấy chuyện như thế Ngô Thần chỉ là bất ngờ chút, sau đó khóe miệng khẽ nhếch lên, tiếp tục làm chuyện của mình.


      Chỉ là nhớ tới thái độ hôm đó của Âu Dương Hiên.
      Pe Mick, Phương Lăng, xixon15 others thích bài này.

    3. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      hô hô, tem của taaaaaaaaaaaaaaaaaaa
      a ADH cũng biết cách xử lý hoa đào của minh đó chứ nhỉ
      swanbeauty thích bài này.

    4. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      :yoyo63: giải quyet xong đào hoa của rồi nhưng còn ruồi với nhặng quanh nàng nữa cho có hết nên phải cố gắng nhìu:yoyo53:
      linhdiep17honglak thích bài này.

    5. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      Chương 21 Tốt nghiệp và chia ly


      Trừ chuyện của Lâm Tuyết kia, cuộc sống của Ngô Thần vẫn theo kế hoạch của tiến hành.


      Học kỳ sau của năm hai trường học tổ chức cuộc thi sơ khảo số hạng. Tuy rằng cuộc thi này đối với học sinh lơp 1 có mấy lực khiêu chiến, nhưng vẫn nên chuẩn bị chút nếu bạn muốn rớt top. ngoài sở liệu, thành tích cuộc thi sơ khảo này, lớp 1 cờ đỏ tung bay. Người kém nhất lớp cũng được xếp ở hạng thứ 98 của trường! trong học tập, địa vị của lơp 1 chính là đế vương.


      Kỳ sau cuộc thi cuối kỳ của năm hai,bọn Ngô từ trước tháng ba học xong toàn bộ nội dung của sơ trung. Đến đầu tháng ba,lớp Ngô Thần chủ yếu học nội dung của cao trung.


      Trường Cao trung A trong cuộc thi tuyển chọn học sinh đề thi cũng hoàn toàn là nội dung học của sơ trung, trong cuộc thi thậm chí còn có thể cho thêm số kiến thức cao đẳng nữa.


      Ngô Thần đối với thầy giáo tại rất vừa ý những thứ học bây giờ, chính là nhũng kiến thức từng được học qua. Mà trong vòng hai năm vừa qua cũng đem kiến thức cao trung chải chuốt qua lần.


      Ngoại ngữ thứ hai mà Ngô Thần chọn là tiếng Pháp. vốn là muốn học thêm tiếng Tây Ban Nha, nhưng là bởi vì đầu tháng ba có quá nhiều chuyện xảy ra, chỉ có thể buông tha ý định này.


      Đầu tháng ba cuộc sống của mười người trong nhóm vẫn thoải mái còn có thể trêu chọc lẫn nhau, nhưng khi dần dần vào hạ chấm dứt, kỳ thi sắp tới gần .


      Vốn tưởng rằng cuộc sống như vậy vẫn tiếp tục diễn ra. Nhưng lần tụ hội trong ngày nghỉ khiến cho Ngô Thần hiểu được, bối cảnh vĩ đại làm cho bọn phải lựa chọn sớm hơn so với người khác.


      Kỳ thi cũng khiến cho bọn họ cảm thấy nhiều áp lực, ngày nghỉ bọn họ vẫn thường xuyên hẹn nhau gặp mặt.


      Nhưng lần gặp mặt này cảm xúc của Hải Biên ràng được thoải mái. Nhưng là Hải Biên vẫn có gì,bọn Ngô Thần cũng ép phải .


      Bọn họ tin tưởng rằng Hải Biên nếu muốn , như vậy bản thân có thể tự giải quyết. Đây là niềm tin tưởng của bọn họ vào những thành viên trong nhóm.


      Sau khi ăn xong, Hoàng Tuấn đề nghị cùng lên đỉnh núi xem mặt trời lặn. Vài người cảm thấy đề nghị này phi thường có ý nghĩa.


      Ngồi ở trong đình núi, Ngô Thần dựa vào Âu Dương Hiên. Các đều ngồi cạnh nhau, tay nắm tay.


      “Có lẽ, những lần tụ họp thế này về sau tớ vắng mặt .” Hải Biên đột nhiên ra câu như vậy. Đem mọi người ở đây ngây ngốc. Đây là ý tứ gì?


      Ngô Thần vẫn nghĩ đến bọn họ có thể cùng nhau vượt qua sáu năm nữa, nhưng lời này của Hải Biên có ý gì?


      “Cậu làm sao vậy?” Đường Vũ ngồi ở bên cạnh Hải Biên nắm chặt tay của Hải Biên , khẩn trương hỏi .


      “Đừng khẩn trương như thế. Ha ha, chỉ là thời gian nữa có lẽ tớ ra nước ngoài du học!” Hải Biên nhìn nhìn mọi người, sau đó ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời dần lặn.


      “Cậu phải rời khỏi chúng tớ sao ?” Ma Giai giọng hỏi.


      “Ừ, chắc là cũng lâu lắm đâu!” xong nước mắt nước mắt từn giọt từng giọt chảy xuống.


      Ma Giai cùng với Đường Vũ đem Hải Biên ôm chặt lấy. Giống như sợ hãi buông tay ra bay mất vậy.


      Ngô Thần ngơ ngác nhìn mọi người, sau đó phản ứng lại rất nhanh. Đau khổ nở nụ cười chút, càng sống lâu càng trẻ con, trí óc cũng thoái hóa cả rồi. Đây là chuyện tốt mà, có cái gì mà phải khóc đâu!


      “Đừng khóc nữa. Cho dù tứ tỷ có du học , cũng vẫn là tứ tỷ mà!” Ngô Thần đến bên cạnh ba , ngồi xổm trước mặt Hải Biên. Nhìn ba người ngừng nước mắt, tuy rằng biết đây là chuyện tốt, nhưng là trong lòng vẫn có chút đau lòng!


      “Thần Thần rất đúng a, cho dù du học , mười tiểu tướng chúng ta vẫn là mười tiểu tướng a.” Hoàng Tuấn hơi bi thương những lời này, sau đó nhìn ánh mặt trời tiếp tục thời gian nữa, tớ cũng muốn !”


      Mọi người lại giật mình. Hải Biên và mọi người cũng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Hoàng Tuấn.


      Hoàng Tuấn nhìn thấy lời của mình khiến cho mọi người trầm mặc, ha ha nở nụ cười.”Đừng có gấp thế, chính là ra nước ngoài đọc sách sớm hơn mọi người ba năm thôi. Về sau các cậu phần lớn cũng du học mà phải sao?” Nghe được lời của cậu, mỗi người đều tỉnh táo nghĩ nghĩ.


      Hoàng Tuấn a! Lấy gia thế của những người ở đây, cho dù trung học ra nước ngoài, nhưng đại học có khả năng khá lớn . Như vậy tại thương tâm làm gì ? Sớm hay muộn cũng đều phải đối mặt mà?


      Mười người cũng phải người hay suy nghĩ vụn vặt, suy nghĩ cẩn thận lại, Hải Biên cùng ba cũng khóc nữa, chỉ là rất quý trọng thời gian còn lại có thể ở cùng nhau .


      “Các cậu khi tốt nghiệp đều xuất ngoại sao?” Ma Giai hỏi vài người.


      “Tớ du học , giấc mộng của tớ là nhập ngũ làm quân nhân. Cho nên có khả năng xuất ngoại .” Ma Giai xong quyết định của chính mình, im lặng chờ mọi người trả lời.


      Ngô Thần nhìn thoáng qua Ma Giai, chậm rãi ”Em cũng chưa chắc, ít nhất đến khi học đại học cũng chưa chắc được. Dù sao khi em tốt nghiệp xong cao trung tuôi vẫn còn , học đại học trong nước sau đó mới ra nước ngoài cũng muộn.”


      “Đại học tớ học trong nước!” Âu Dương Hiên nhìn Ngô Thần ra mục tiêu của mình. Nếu biết nhu cầu trong lòng của Ngô Thần, cùng mục tiêu của mình còn hoàn toàn ăn khớp, như vậy mình làm sao có thể buông tha cho cơ hội này.


      Trừ bỏ Mộ Dung Tấn đột nhiên cũng ra lâu nữa cậu cũng xuất ngoại, cái những người khác đều rằng học trong nước. Đến khi nên xuất ngoại, lực học tập và điều kiện gia đinh cả bọn họ đều có thể thực hiên, nên bây giờ cũng vội cho lắm.


      Mười người bắt đầu tính toán những bước đầu tiên trong đời, những con đường trong tương lại, mười người bọn họ lựa chon rất tốt. Như vậy, do dự nữa, đường tiến thẳng về phía trước.


      Cho dù có ba người trong nhóm chuẩn bị xuất ngoại, thành tích trong cuộc thi cũng vẫn phải tốt .


      Tháng sáu, cuộc thi cuối kỳ đến. Dưới ánh nắng mặt trời chói chang, mười người thuận lợi từ trường thi ra. Ngồi xe, hướng sân bay chạy tới.


      Mười người vẫn như cũ kéo nhau du lịch mỗi khi năm học kết thúc, đây là tục lệ của nhóm.


      Mười người cõng túi to lên lưng, mục đích lần này của bọn họ là —— Tây Tạng.


      Tây Tạng ở mọi người trong mắt người du lịch vĩnh viễn là những điều thần bí . Tây tạng có độ cao so với mặt biển bốn ngàn mét. Mật độ dân cư rất ít, cảnh quan tự nhiên vô cùng đều hấp dẫn những ai đến nơi đây.


      Mười người cùng nhau xuống máy bay, ràng cảm thấy cảm giác khó thở. Bởi vì những năm gần đây bọn họ có dịp du lịch với nhau , cho nên mọi người nhất trí lựa chọn Tây Tạng. Đứng ở nơi cao nhất thế giới, làm cho trong lòng mỗi người đều có thể vĩnh viễn ghi nhớ chuyến du lịch này.


      Mười người trước tiên vào nội thành đến khách sạn để hành lý. Vốn muốn ở trong nhà người dân ở đây, nhưng là bọn họ lo lắng quen với cuộc sống của người Tây Tạng, cho nên quyết định ở lại trong khách sạn!


      Sau đó đến mục đích đầu tiên của chuyên du lịch —— Cung điện Potala.


      Cung điên Potala sừng sững ở tây bắc nội thành Lhasa, là công trình kiến trúc vô cùng quy mô. Khu này là quần thể kiến trúc lớn mà chủ thể của nó là Bạch Cung và Hồng Cung, lầu chính có mười ba tầng, cao 115. 7 mét,có từ tẩm cung, phật điện, linh tháp điện, nơi ở của tăng ni và có cả nhà giam. Cung điện Potala nằm cả ngọn núi, làm cho mười người khi vừa đến chân, đều vì khí thế của nó làm cho rung động.


      Khi đến nơi này cái nôi của tín ngưỡng Phật giáo, cho nên nên phải lễ bái trước, Ngô Thần bị thành kính của nơi này làm cho choáng ngợp. Nhưng khi đứng ở chỗ này, Ngô Thần mới hiểu được, ở Tây Tạng làm cho bản thân cảm thấy vô cùng thành kính!


      Những người khác có nghĩ nhiều lắm đến tôn giáo, đều tự thành kính lễ bái, khẩn cầu những mong muốn trong lòng. Mà Ngô Thần càng thêm tận tâm hơn. Vì bản thân có thể trọng sinh lần, cho nên càng tin tưởng hơn vào vấn đề tâm linh. tại bản thân chính là đem cảm kích trong lòng cho Phật Tổ, cảm kích vì ngài cho cơ hội này!


      Từ cửa chính ra, cẩn thận để tránh vấp phải cửa. Sau đó bọn họ lại chung quanh xem cảnh nơi đây, cảnh trong Lhasa bọn phai mất hai ngày mới có thể hết được.


      Vào ngày thứ ba, mười người ngồi xe đến nóc nhà thế giới —— dãy Himalaya. biết qua bao lâu, Ngô Thần mơ mơ màng màng tỉnh lại, nhìn cảnh sắc bên ngoài , lại bị rung động.


      Tuy rằng biết nơi đây tuyết hàng năm tan chảy, nhưng là nhìn thấy từng dãy núi kéo dài ngừng, những ngọn núi tuyết trùng trùng điệp điệp. Cảnh sắc nơi đây vô cùng hung vĩ! Rất đồ sộ, rất mê người!


      Khi đến dưới Himalaya, mấy người Ngô Thần muốn khí lực để di thă quan nữa . Bọn họ tìm nhà trọ để dừng chân, chấp nhận ở tạm nơi này đêm, ngày hôm sau đến dãy Everest.


      Chuyến du hành Tây Tạng lần này, làm cho tâm linh của mười người như được tinh lọc lần. Thời điểm quay lại Lhasa, bọn họ cùng nhau mua rất nhiều đặc sản Tây Tạng làm quà đưa cho người nhà và bạn học.


      Khi ngồi máy bay, Âu Dương Hiên nhìn Ngô Thần bên cạnh ngủ . nhàng đem đầu nằm lên vai của mình, để cho ngủ thoải mái hơn. Lưu Mẫn nhìn thấy mặt ôn nhu như vậy của Âu Dương Hiên, mâu thuẫn trong lòng của hoàn toàn biến mất. Nếu như cậu ta có thể đối tốt với Thần Thần như vậy, mình còn có thể có ý kiến gì nữa! Lưu Mẫn trong lòng thầm chúc phúc cho Ngô Thần, tin tưởng sau này con bé nhất định có thể vĩnh viễn hạnh phúc!


      Trở lại tỉnh H , tuy những ngày nghỉ ngơi hết, nhưng những điều này chẳng làm ảnh hưởng đến thời gian gặp nhau của bọn họ. Thời gian còn nhiều lắm, bời vì lưu luyến cho nên bọn họ vô cùng quý trọng khoảng thời gian này được ở bên nhau.


      Mà Hải Biên cũng xác định Pháp du học, học quản lý và thiết kế trang sức, để trở về kế thừa tập đoàn. Hoàng Tuấn và Mộ Dung Tấn học ngàng quản lý kinh tế.


      Vào thời điểm bảy người còn lại trong nhóm chuẩn bị khai giảng năm học mới, ba người Hoàng Tuấn cũng chuẩn bị tinh thần sãn sàng cho cuộc sống mới nơi đất khách quê người!

      ***********************************



      Cung điện Potala ( Potala Palace)

      Cung điện Potala (“tiếng Tạng:པོ་ཏ་ལ།”) nằm ở Lhasa, Khu tự trị Tây Tạng, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, từng là nơi ở của các đời Đạt-lại Lạt-ma (Dalai Lama) cho đến Dalai Lama thứ 14 lưu vong sang Dharamsala, Ấn Độ sau cuộc khởi nghĩa thất bại vào năm 1959. Ngày nay, Cung điện Potala là viện bảo tàng ở Trung Quốc. Đây là địa điểm thu hút du khách tham quan nổi tiếng và được UNESCO công nhận là di sản thế giới, và được chương trình truyền hình Mỹ Good Morning America và báo USA Today gọi là “Bảy kỳ quan mới“.[1]

      Cung Potala gồm 3 bộ phận: Khu cung thành phía trước núi, khu cung thất đỉnh núi và khu hồ phía sau núi.

      • Khu cung thành có 3 cửa Đông, Nam, Tây và 2 gác lầu. Trong thành có các cơ quan quản lý phục vụ cung như viện in kinh, nơi ở của các quan viên, tăng ni và có cả nhà giam, chuồng ngựa.
      • Leo lên con đường bằng đá rộng rãi là tới khu cung thất. Khu này là quần thể kiến trúc lớn mà chủ thể của nó là Bạch Cung và Hồng Cung. Bạch Cung là cung thất chuyên phục vụ cho sinh hoạt chính trịtôn giáo của Đạt-lai Lạt-ma. Hồng Cung là quần thể kiến trúc mang tính chất tôn giáo gồm các điện Phật có linh tháp đặt thi thể các Đạt-lai Lạt-ma viên tịch và số sảnh điện khác
      [​IMG]
      nguồn Wiki
      Phương Lăng, xixon, milktruyenky10 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :