1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Chồng yêu của đại tiểu thư – Vân Nhất Nhất (update c16) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lion3012

      lion3012 Active Member

      Bài viết:
      260
      Được thích:
      192
      Bien me cung di LCH, chi day cung ko can cung nhin ngo dau

      :yoyo66: ngoi an com cung ko yen nua

      Cong viec hoc hanh quan trong hon
      Last edited by a moderator: 16/12/14
      monnie thích bài này.

    2. monnie

      monnie Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      687
      Chương 14: Vịt con xấu xí

      Edit: monnie

      Lục Quyết Đông mua biệt thự xa hoa cách Diệp gia xa. Tuyệt cảm thấy ngoài ý muốn của Diệp Nhứ Nhiễm đầu tiên là cùng em Lục gia về biệt thự cất hành lý, nhiên sau lại mang theo hai người vào Diệp gia ăn cơm.

      Bữa cơm này ở Diệp gia, cá nhân Diệp Nhứ Nhiễm cảm thấy hoàn toàn cần thiết . Diệp gia nhìn mấy người giả dối đáng ghét kia ăn cơm, còn bằng bọn họ ba người trực tiếp ăn ở bên ngoài. Nhưng mà,ý niệm này Diệp Nhứ Nhiễm vừa dâng lên, bị Diệp Hồng Bác mạnh mẽ dập tắt.

      Theo lời Diệp Hồng Bác, Diệp Nhứ Nhiễm ở Lục gia nhiều năm như vậy, lần này chủ nhà là Diệp gia lần này phải tận lực tiếp đón người ta . Vì thế, Lục Quyết Đông cùng Lục Giác Linh trở thành khách quý của Diệp Hồng .

      Đối với chuyện Diệp gia làm khách, Diệp Nhứ Nhiễm bĩu môi, Lục Giác Linh nóng lòng muốn thử, Lục Quyết Đông còn lại là lạnh mặt có phản đối.

      "Khổng tước, người đó hôm nay ở nhà?" Trước mặt bác Lí, Lục Giác Linh xưng hô cũng là có điều thu liễm.

      "Chắc là vậy." cũng bất quá mới trở về hai ngày, đối người của Diệp gia đâu hay ở nhà cũng . Bất quá nếu giống như thói quen kiếp trước, Diệp Tiểu Mạn luôn là hình tượng cháu ngoan ngoãn ở nhà, tùy ý ra khỏi nhà.

      "Phải ?" Lục Giác Linh cười xấu xa đem thân mình về phía sau, tùy ý tựa lưng vào ghế ngồi.

      Vừa nhìn là biết ngay con nhóc con này lại nảy ra chủ ý tà ma, Diệp Nhứ Nhiễm cười cười, thăm dò nhìn về phía Lục Quyết Đông ngồi ở chỗ kế bên tài xế: " cả, lần này trở về dài lâu, hay là mở rộng chi nhánh công ty liền rời ?"

      "Dài lâu." hề do dự, Lục Quyết Đông ra đáp án.

      " ? tốt quá! Em biết là cả thương tiếc em về nước mình mà ." Nghĩ đến việc về sau gặp chuyện gì phiền toái đều có người hỗ trợ giải quyết, Diệp Nhứ Nhiễm mặt tươi cười.

      "Ê ê, con khổng tước kia , đừng quá đáng vậy chứ. Bên cạnh còn có người nữa nha ! Trong mắt lúc nào cũng có cả. . ." Nghe Diệp Nhứ Nhiễm , Lục Giác Linh bất mãn reo lên.

      "Cậu hả. . ." Vẻ mặt khinh bỉ nhìn thoáng qua Lục Giác Linh, Diệp Nhứ Nhiễm khinh thường quay đầu, "Quên , vẫn là cả là đáng tin cậy nhất!"

      " khổng tước thối tha, cậu dám vũ nhục mình ? Mình liều mạng với cậu!" Lục Giác Linh xong liền giương nanh múa vuốt nhào vào người Diệp Nhứ Nhiễm, cù Diệp Nhứ Nhiễm cười đến chạy cả nước mắt.

      ", cứu mạng. . ." Đối với con nhóc này làm việc thô lỗ này, Diệp Nhứ Nhiễm sáng suốt lựa chọn cầu xin giúp đỡ, chứ khôn hề phản kháng.

      "Tiểu lục!" sắc mặt lạnh như băng Lục Quyết Đông lúc này quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào Lục Giác Linh.

      ", em biết sai rồi! Em bao giờ khi dễ khổng tước nữa!" Lục Quyết Đông vừa ra tiếng, Lục Giác Linh lập tức giơ lên hai tay cầu xin tha thứ. Bất mãn hoành liếc Diệp Nhứ Nhiễm,cái đồ lúc nào cũng chỉ biết mách lẻo, nhìn Lục Quyết Đông vẫn còn nhìn chăm chăm minhg, ngoan ngoãn ngồi yên làm ầm ĩ nữa.

      Chỉ cần cả mang theo ngữ mang uy hiếp tiếng la "Tiểu lục ", to gan lớn mật như con nhóc này, cũng chưa bao giờ dám làm càn . Diệp Nhứ Nhiễm cười trộm hai tiếng, đắc ý dào dạt lườm Lục Giác Linh, trong bóp lấy sôcôla sớm chuẩn bị tốt mua chuộc.

      Hừ! Lần nào cũng dùng đến chiêu này! cho rằng là loại người cái chỉ cần có sôcôla có thể lấy lòng sao? Trong lòng tức giận bất bình oán trách , Lục Giác Linh nhanh tay chút khách khí giựt lấy sôcôla, mở vỏ bao giấy nhét vào miệng. “Còn nữa ?” ! Bị cả dạy dỗ , lại ăn chút cống phẩm của con khổng tước này, sao có thể an ủi tâm hồn bị tổn thương của ?


      "CÒn,còn nhiều lắm." Thấy Lục Giác Linh ăn xong viên sôcôla vẫn là chưa hết giận trừng mắt nhìn , Diệp Nhứ Nhiễm sớm chuẩn bị sẵn, mở ra túi xách, hai tay dâng hộp sôcôla mua riêng cho Lục Giác Linh

      "Cái này còn coi được." Bắt chước bộ dáng của Diệp Nhứ Nhiễm cao ngạo nâng cằm, Lục Giác Linh hừ tiếng, đương nhiên là vẫn cầm lấy hộp sôcôla từ từ ăn lên.

      hai nha đầu này, cứ hễ gặp nhau là lại chơi trò này! Nhìn qua kính xe nhìn Diệp Nhứ Nhiễm cùng Lục Giác Linh, tập mãi thành thói quen Lục Quyết Đông nhàng lắc đầu, vẻ mặt nhu hòa.

      "Ông nội,đây là cả và em út của Lục gia.” Ở phòng khách của Diệp Gia, Diệp Nhứ Nhiễm mỉm cười giới thiệu em Lục gia. Về phần họ tên của em Lục gia, lão gia tử có khả năng biết.

      "Hoan nghênh hoan nghênh. Lục gia đại thiếu gia cùng lục tiểu thư quang lâm hàn xá, Diệp gia quả thực là vẻ vinh dự cho lão đây." Hắc bạch lưỡng đạo d Lụcều có phần của Lục gia, mặc dù ở trong nước có quá sâu căn cơ, nhưng cũng thể coi thường. Diệp Hồng Bác sớm đối với người Lục gia điều biết tiếng, tất nhiên là đứng dậy đón chào.

      "Ông nội Diệp cần khách sáo như vậy !Nhà của khổng tước cũng là nhà của cháu, trai củaáu ch cũng phải người ngoài, đều là người nhà !" Lục Giác Linh vẫy vẫy tay, cười hề hề .

      Bị Lục Giác Linh làm cho sửng sốt, Diệp Hồng Bác gật gật đầu: "Tốt lắm. ông nội Diệp cũng khách sáo với em cháu,ngồi xuống .”

      Nghe Diệp Hồng Bác , Lục Quyết Đông nhúc nhích, Lục Giác Linh càng là nhúc nhích. Diệp Nhứ Nhiễm. . . Quay đầu chỉ làm cái gì cũng nghe thấy.

      Nhìn khuôn mặt tươi cười Diệp Hồng Bác, Lục Giác Linh nháy mắt mấy cái, vuốt bụng ủy khuất : "Ông nội Diệp, cháu hơi đói bụng. Còn chưa ăn cơm sao?"

      " đúng là. Xem ông nội trí nhớ thây tệ, quên hai đưa các cháu vừa xuống máy bay." Diệp Hồng Bác hướng về phía Diệp Tiểu Mạn hô, "Tiểu Mạn, xuống mẹ cháu chuẩn bị cơm.

      "Ông nội. . ." Lục Giác Linh vừa dứt lời, Diệp Tiểu Mạn đáy mắt liền nổi lên vui. Mà lúc Diệp Hồng Bác như thế phân phó, trong lòng càng vui. Nhưng mà mặc kệ thế nào, Diệp Tiểu Mạn nhu nhược thoáng cúi đầu, do dự mà từ từ, "Ông nội, bây giờ mới 11 giờ ."

      "11 giờ làm sao ? 11 giờ thể ăn cơm sao?" Mắt xem xét Lục Giác Linh, Diệp Hồng Bác rống lên.

      "Nhưng là ông nội, nhà chúng ta vốn 12 giờ mới ăn cơm. Bây giờ,ở phòng bếp, đồ ăn đều còn chưa có làm. . ." Diệp Tiểu Mạn tiến tới gần Diệp Hồng Bác, cúi đầu giọng nhắc nhở .

      "Ông nội Diệp là cơm ăn sao?" Ra vẻ kinh ngạc hô to tiếng, Lục Giác Linh nhìn Diệp Hồng Bác.

      " phải. Chính là bây giờ còn có hơi sớm, cho nên. . ." Lần đầu tới cửa khiến cho khách phải đói bụng, mặc kệ có phải là sai lầm của Diệp gia hay , Diệp Hồng Bác khó tránh khỏi cảm thấy mất mặt. Tất nhiên , đối với chuyện mẹ Hà làm cơm sớm, cũng sinh ra bất mãn. Biết hôm nay có khách, tại sao lại làm cơm trễ như vậy ?

      "A? ra là đầu bếp của ông nội Diệp chưa chuẩn bị xong cơm nha! Nếu ở Lục gia,đừng là nhà có khách,miễn là cháu kêu đói trong bếp có thể chuẩn bị đồ ăn cho cháu ngay! Người làm nhà của ông nội Diệp cũng nhàn hạ ,lỡ đâu là khách quan trọng làm sao bây giờ? Phải để cho khách chịu đói sao? Còn giúp việc kia, ta là con của đầu bếp sao? Vậy làm sao có thể gọi ông nội Diệp là ông nội? có việc gì đứng ở phòng khách làm gì,sao vào phòng bếp hỗ trợ?" Trong miệng lời châm chọc, Lục Giác Linh hồn nhiên chỉ tay vào Diệp Tiểu Mạn.

      Tiểu thư Lục gia tuyệt đối là cố ý vũ nhục ta! Quả nhiên là cùng mặt hàng với Diệp Nhứ Nhiễm! Giống nhau tự coi mình là trung tâm, giống nhau ngạo mạn,khiến người khác chán ghét ! Hai tay hung hăng nắm tay, Diệp Tiểu Mạn vẻ mặt bị tổn thương nhìn Diệp Hồng Bác: "Ông nội, cháu phòng bếp giúp mẹ."

      "A. . . Cái kia. . ." Lục Giác Linh phải là Diệp Nhứ Nhiễm, dù có thất lễ ông cũng trách được. Xấu hổ xem nhiều chứ ác ý Lục Giác Linh, Diệp Hồng Bác trong lúc nhất thời cũng chỉ chút gật đầu, "Ừ, !"


      Diệp Hồng Bác chính là thuận miệng vừa phụ họa, Diệp Tiểu Mạn lại nhất thời mất trọng tâm thiếu chút nữa là té xỉu. Ông nội luôn luôn che chở cho ta lại có thể để bị nhục nhã như vậy? Làm sao có thể như vậy ?

      "Dạ. Tiểu Mạn vào phòng bếp ngay ạ." Nước mắt rưng rưng, Diệp Tiểu Mạn run run rồi xoay người .Thấy Diệp Tường Trần quan tâm nhìn tới, nước mắt nhất thời chảy xuống gò má, giống như rất là bị ủy khuất, " Tường Trần, em xuống trước ."

      "Tiểu. . ."Nhìn bộ dáng đáng thương của Diệp Tiểu Mạn, Diệp Tường Trần đau lòng muốn lên , lại bị Lục Giác Linh hô to gọi mạnh mẽ.

      "Ngừng! Đây là tình huống gì? Tường Trần? Khổng tước, trai của cậu phải tên là Diệp Tường Trần sao? Nếu là mình nhìn sai ảnh chụp, chính là vị soái ca trước mắt này ? Cái gì vậy, chẳng lẽ đây là phiên bản đại của vịt con xấu xí cùng bạch mã hoàng tử? A, phải, là tiết mục của bé lọ lem cùng thiếu gia nhà giàu có ?" Hai mắt trợn lên nhìn Diệp Tường Trần cùng Diệp Tiểu Mạn, lời của Lục Giác Linh giấu được vẻ hưng phấn, "Khổng tước, ngờ nhà cậu lại có thể xảy ra câu chuyện cổ tích như, là rất phấn khích !"

      Diệp Nhứ Nhiễm mí mắt giật giật, đè nén ôm bụng để tránh cười cười, mặt giả bô nghiêm túc nhìn Lục Giác Linh: "Nhóc con, được bậy."

      "Mình nào có bậy ? Cậu có nghe được ta nhu tình như nước gọi ‘ Tường Trần ’ sao? Cậu thấy được ta đau lòng khó nhịn muốn bước đến giữ chặt ta cho ôn nhu che chở sao? Ây, trời ạ, khổng tước, mình bị giết chết mất. Cái loại kịch bản này nếu đem lên sân khấu trình diễn,chắc chắn có thể làm chấn động đám thiên chi kiểu tử của trường học chúng ta!" Lục Giác Linh hai tay tạo thành chữ thập, nhắm mắt lại, mặt biểu cảm tưởng tưởng ,cái vẻ mặ như thể là kinh tởm vô cùng.

      " chuyện cho đoàng hoàng !" Giống như là bi doa, Diệp Tiểu Mạn ôm ngực lui về phía sau hai bước, tránh ra tay của Diệp Tường Trần đưa tới.

      "Ai nha, khổng tước, chúng ta đem cảnh này chụp rồi đem lên diễn đàn của trường học được , chắc chắn là tạo thành tin sốt dẻo đó nha !" Căn bản để ý tới tiếng của Diệp Tiểu Mạn Lục Giác Linh càng càng hưng phấn, thèm nhìn vẻ mặt của Diệp Tiểu Mạn trắng bệch, lôi kéo tay Diệp Nhứ Nhiễm giống như kêu mau mau chụp lại .


      ". . . là đồ xấu xa ! chính là bị bệnh thần kinh!" Cái gì? Đem lên mạng? Cho mọi người biết ? Bị nhưng lời của Lục Giác Linh kích thịch lý trí , Diệp Tiểu Mạn run lên, chỉ tay vào Lục Giác Linh mắng.

      "Câm miệng!" Lục Quyết Đông nãy giờ tiếng nào,nháy mắt giận tái mặt, lạnh mặt trừng mắt nhìn Diệp Tiểu Mạn. Cường đại vương giả khí thế vừa ra, khiến cho Diệp Hồng Bác vốn mở miệng hòa giải cũng khỏi chần chờ lát.

      "Tôi. . . Ông nội. . ." Bị Lục Quyết Đông làm cho sợ tới mức câu cũng dám , Diệp Tiểu Mạn run run thân mình nhìn về phía Diệp Hồng Bác.

      "Lục đại thiếu gai à, việc này. . ." Diệp Hồng Bác cũng cảm thấy,lời cảu Lục Giác Linh cũng có chút quá đáng. Muốn hòa giải chút, lại bị Lục Quyết Đông chặt đứt.

      "Việc này có gì phải hết!Em của tôi nất quá đối với kịch bản giả tỏ ra thich chút,nhìn thấy cảnh đẹp chỉ muốn chụp tâm hình là kỷ niệm,vậy mà người của Diệp gia lại có thể vô lễ ngạo mạn như thế, có thể chỉ tay mở miệng mắng chửi là có ý gì ?? Nếu là ông Diệp chào đón em chúng tôi đến làm khách cũng nên . cần thiết phải cố ý chuẩn bị cơm kịp ,còn để con của người giúp việc. con vịt con xấu xí đến nhục nhã Lục gia thiên kim đại tiểu thư! Giác linh, chúng ta !" Hoàn toàn cho Diệp Hồng Bác có cơ hội vãn hồi hay đường sống nào , Lục Quyết Đông mặt sẳng giọng xong, xoay người bước .

      ". . ." Diệp Nhứ Nhiễm hợp thời đứng ở trước mặt Lục Quyết Đông, khó xử muốn giữ người lại.

      "Nhứ Nhiễm cũng lập tức theo chúng ta trở về Lục gia ở !" Trùng trùng hừ lạnh tiếng, đưa lưng về phía Diệp Hồng Bác ,Lục Quyết Đông bỏ lại câu trọng tâm.

      "A. . . Em. . ." Diệp Nhứ Nhiễm mờ mịt quay đầu nhìn về phía Diệp Hồng Bác săc mặt hết sức khó coi, lại nhìn liếc mắt cái nhìn sangDiệp Tường Trần cùng Diệp Tiểu Mạn, bụng của bởi vì nghẹn cười rất lâu mà bắt đầu hơi đau.


      "Nha! tốt quá! , khổng tước, phòng của mình chia cho cậu nửa! Cái thể loại kịch kia, mình mới cần xem tiếp. phải chỉ là cái vịt con xấu xí thôi! Bổn tiểu thư ở bên ngoài tùy tay nắm cái cũng được bó to?" Lục Giác Linh hoan hô tiếng, lôi kéo Diệp Nhứ Nhiễm ra ngoài. Đương nhiên, dọc theo đường cũng quên dương cao thanh tiếp tục oán trách , " là đói bụng mà, chúng ta mau chổ ăn ngon . Mình muốn điện thoại cho cha mẹ, đến Diệp gia làm khách ngay cả cơm cũng ăn được. . . mà người làm cảu Diệp lại có thể ở đầu chủ nhân mà tác oai tác quái, quả thực là làm người nghe phải kinh sợ. . ."

      "Ông nội,cháu cũng ra ngoài nhìn xem." Xem trong nháy mắt liền khống chế được trường hợp, Diệp Tường Trần vội vàng đuổi theo.

      Trơ mắt xem em Lục gia lôi kéo Diệp Nhứ Nhiễm hùng hổ ra khỏi cửa lớn của Diệp gia, Diệp Hồng Bác sắc mặt hết xanh rồi lại đen. Thuận lợi vui vẻ sống hơn phân nửa cuộc đời, ông chưa bao giờ bị người khác đối xử như thế này? Cư nhiên vẫn là cái chưa dứt sữa nhị thế tổ! Quả thực là. . . Quả thực là buồn cười!

      Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này ? tình làm sao có thể đột nhiên thay đổi?Diệp Tiểu Mạn khuôn mặt yếu ớt trắng xanh mảnh Bạch nhìn Diệp Tường Trần vội vã đuổi theo, Diệp Tiểu Mạn trong lòng có cảm giác bất an. em Lục gia, tuyệt đối thể dễ chọc ! được! ta phải mau chóng nghĩ ra biện pháp đem hai người này đuổi , lập tức, lập tức!
      Tuyết Nhu, Phạm Jenny, hthuqttn35 others thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      FC cua LGL........1_0........ong nội nghẹn chếttttttt.........:yoyo52:..............,chỉ trông chờ vaò giây phút này..........:yoyo14:..........kéo dài......kéo dài nào..........:yoyo14:..........:yoyo14:
      honglak thích bài này.

    4. huongtron092

      huongtron092 Active Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      42
      muốn đuổi mà dễ à, nằm mơ giữa ban ngày...
      2 em Lục gia Song kiếm hợp bịch quá tuyệt
      Thank @monnie nhé
      honglak thích bài này.

    5. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      haha, là sảng khoái, đáng đời DTM
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :