1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tôi muốn ở biệt thự - Kim Huyên (Full 10c Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,819
      Tôi muốn ở biệt thự
      [​IMG]

      Hệ liệt 'Bốn mùa cuồng tưởng khúc'
      Tác giả: Kim Huyên
      Converter: Ngocquynh520
      Editor: Lin


      Giới thiệu

      Bây giờ người đàn ông này muốn nhặt đồ có sẵn sao?

      Quỳ gối, dâng hoa hông cầu hôn,

      Là ảo tưởng lãng mạn rất nhiều mơ ước,

      Rất xin lỗi! Muốn cướp con trai của miễn,

      Có điều con trai lại trách ta làm cha mà vứt bỏ nó tám năm nay,

      Dẫn đầu phản bội gọi ta là ba,

      A… con trai làm tức chết mất!

      Xem ra làm theo ý con được rồi,

      Nhưng bây giờ cũng phải là vấn đề của !

      Ai bảo ta làm chuyện bậy bạ mà xử lý sạch ,

      Đột nhiên ‘người đẹp dao kéo’ xưng là vợ sắp cưới của tới quấy rối,

      Tát trước mặt mọi người còn bắt cóc con trai bảo bối của ,

      Có lầm ?

      Cái người từ xuống dưới chỗ nào chỉnh đó lại là em !
      Last edited: 20/12/14
      tinaphanElise Tuyen thích bài này.

    2. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Oa, truyen nay wen wa! Nho co nha edit roy thj phai!!!

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,133
      Mở đầu.

      Editor: Pang pang.

      Thời đại thay đổi, ước mơ mọi người theo đuổi vẫn vĩnh viễn , quan tâm là nam nữ già trẻ, giàu nghèo thế nào, thậm chí những nhi từ bị ném vào trong nhi viện, cũng có ước mơ của riêng mình.

      Bốn người Xuân Tuyết, Hạ Mỹ, Thu Phong, Đong Nhan cũng lớn lên tại làng nhi đồng quốc tế, từ lúc còn học tiểu học luôn theo đuổi ước mơ, chỉ là ước mơ của các tới sớm hơn những người khác, nhưng rồi cũng biến mất nhanh hơn những người khác.

      Năm mười hai tuổi, các bắt đầu ước mơ, mười tám tuổi sớm tỉnh lại từ trong mộng.

      Thực tế cho các biết, ước mơ thể ăn, chỉ có cố gắng làm việc, kiếm tiền, quan tâm người khác nghĩ về mình thế nào, chỉ cần lạnh lùng, sau đó mỉm cười, thèm để ý, luôn kiên cường, lại dùng năng lực để chứng tỏ bản thân, đây mới chính là đạo lý sinh tồn.

      Thu Phong rất đẹp, Xuân Tuyết rất dịu dàng, dù vẻ đẹp của hai người đối lập nhau, nhưng lúc mỉm cười, đều có khả năng khiến người khác câm miệng.

      Mà Hạ Mỹ cần phải , cá tình thẳng thắn, luôn rất nóng nảy, chẳng thèm để ý đến những lời đàm luận bên ngoài, luôn bĩu môi đối mắt với chúng.

      Về phần Đông Nhan, cũng chỉ dùng lạnh lùng để giả vờ kiên cường mà thôi.

      Thu Phong tươi đẹp, Xuân Tuyết dịu dàng, Hạ Mỹ tính tình nóng nảy, cùng nhau lớn lên, Đông Nhan vẫn luôn có cảm giác mình là con vịt xấu xí trong đàn thiên nga, mà cảm giác này, từ đến lớn vẫn thay đổi.

      tự ti, chỉ là thỉnh thoảng hơi sầu muộn.

      Mỗi lúc chỉ có mình, nhịn được nghĩ thầm, nếu như mắt có thể lớn chút, có hồn chút, khóe miệng có thể giương lên góc độ tự nhiên hơn chút, như vậy có thể đổi đôi kính xinh đẹp hơn, hoặc đổi sang kính áp tròng, khiến cho mình xinh đẹp hơn chút, được chào đón hơn chút.

      ra cũng xấu xí, chỉ là bộ dạng hơi chua ngoa, lạnh lùng, khi cười khiến người đối diện có cảm giác mình thiếu tiền , cho nên con đường tình duyên của rất thuận lợi.



      Ước mơ thể ăn, chỉ có cố gắng làm việc kiếm tiền, mới là đạo lý sinh tồn. Nhân Duyên cũng giống như vậy.

      mình đơn ngồi trong công viên gặm sandwich thay bữa trưa, Đông Nhan lại điều chỉnh lại tâm lý bản thân lần nữa.

      quan tâm người khác nhìn như thế nào, hay ở sau lưng, phỉ báng thế nào, dựa vào thân thể mới bò lên được chức vị trợ lý quản lý tài chính của giám đốc này, cũng thẹn với lương tâm, hơn nữa có thể kiềm nhiều tiền hơn là đủ rồi.

      Từ lâu, được ở trong biệt thự còn là ước mơ của , nhưng vẫn muốn kiếm tiền, chỉ vì mình hay con trai, mà còn muốn góp phần nuôi lớn những đứa trẻ trong làng nhi đồng quốc tế.

      Mặc dù, phần tài lực tại này của có ý nghĩa này với làng nhi đồng, vì sau khi Xuân tuyết được gả cho Lãnh Quân Dương tổng giám đốc công ty thiết kế LVMN, Thu Phong được như nguyện, gả cho Dịch Ngạo Dương tổng giám đốc công ty khoa học ký thuật Kỳ Dương, làng nhi đồng quốc tế còn thiếu thốn như trước nữa.

      Nhưng Xuân Tuyết và Thu Phong báo đáp những phần thuộc về họ, thể ngồi mát ăn bát vàng, cho rằng mình có trách nhiệm.

      Làng nhi đồng quốc tế là nhà của , viện trường và các giáo viên ở đó là ba mẹ , mà những đứa trẻ đó là em trai em , đây là điều cả đời quên quên được, cũng là gánh nặng ngọt ngào thể vứt bỏ, vui vẻ gánh chịu tất cả.

      Nghĩ đến ngôi nhà nuôi lớn lên, Đồ Đông Nhan lại có dũng khí để đối mặt với thực tế. nhét miếng sandwich cuối cùng vào miệng, uống lon hồng trà giá rẻ mua trong cửa hàng tiện lời lọt bụng, sau đó đáng dậy, phủi mông, vứt đồ vào thùng rác, xoay người đến ngân hàng đối diện công viên.

      Đèn vàng.

      dừng bước, người bên cạnh lại bước nhanh hơn, muốn nhanh chóng qua con đường rộng tới hơn bốn mươi mét này.

      cau mày lắc đầu, còn chưa kịp suy nghĩ đồng tình, bà cụ cũng dừng bước với bị người nhanh nhân lúc đèn vàng đẩy ngã lên đường cái.

      “Bà lão, bà sao chứ?” vội vàng tiến lên nâng bà dậy, thay bà phủi bụi bặm quần áo, vừa quan tâm hỏi.

      Hình như bà lão bị giật mình, trong khoảng thời gian ngắn vẫn chưa có phản ứng gì.

      “Bà lão, bà sao chứ?” hỏi lần nữa, mặt đều là lo lắng và quan tâm. “Có bị thương ở đâu , bà có muốn con đưa bà bệnh viện , bà còn được ?”

      “Bà sao, cảm ơn con.” Cuối cùng bà lão cũng có phản ứng.

      Đồ Đông Nhan lắc đầu. “Bà muốn qua đường sao?”

      “Đúng.” Bà lão gật đầu.

      “Con đỡ bà qua.”

      Đèn xanh rồi, Đồ Đông Nhan đỡ bà lão về phía trước, chuẩn bị qua đường bà lão đột nhiên kêu đau.

      “Sao vậy?” quan tâm dừng bước, cúi đầu hỏi.

      “Hình như chân bà bị trật rồi.” Bà lão lộ vẻ mặt áy náy và đau đớn.

      “Có ?” lo lắng nhíu mày. “Vậy con đưa bà đến bệnh viện.”

      ngẩng đầu nhìn bệnh viện đối diện, lại quay đầu nhìn bà lão có dáng người nhắn, ra quyết định. Có lẽ nên dùng lưng…

      “Con cõng bà qua.”

      thanh bất ngờ cắt đứt động tác của , Đồ Đông Nhan xoay người lại, phát đối diện mình là lồng ngực rộng lớn, ngẩng đầu lên, giây tiếp theo mặt đất như chuyển động hay đúng hơn là lay động?

      Bởi vì nhìn thấy ta, người mà cho rằng cả đời này cũng bao giờ gặp lại…

      lâu gặp, Đông Nhan. Em khỏe ?” Lệ Hằng giọng hỏi.
      tinaphanElise Tuyen thích bài này.

    4. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Nam 9 day ah????
      Mong chuong moi cua bn

    5. tinaphan

      tinaphan Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      80
      woa...ta mong chờ ko biết bao lâu để có bạn làm truyện này...giờ nàng làm là thỏa ước nguyện:ex10:, cơ mà...sao hố nàng đào nhiều thế???Mà ko sao cả..ta càng có truyện đọc...ủng hộ nàng, hề hề:yoyo14::yoyo14::yoyo14:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :